1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thienan2708

      thienan2708 New Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      17
      biết bao giờ Lan ca ca mới lên ngôi nhỉ TvT Vì nghe bảo chừng nào ảnh lên ngôi mới động phòng
      A Huyền 152 thích bài này.

    2. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      editor: chương 86 là viên phòng nhé :062:

      Chương 74: Trừng phạt

      Đầu mùa đông nước sông cực kỳ lạnh lẽo, mặc dù bọn họ ở dưới sông bao lâu nhưng người ướt đẫm, ban đêm gió thổi qua, Tiêu Chân bị đông lạnh hắt xì, Tiêu Lan cũng rùng mình hai cái, Hàn Lâm cởi áo ngoài của mình ra cho Tiêu Lan, nhưng áo lót cũng có cách nào, chỉ có thể chịu đựng bị ướt nhẹp.:shiver:

      Xuôi dòng hướng đông, mấy cái thuyền tựa như mũi tên rời cung, trời tờ mờ sáng, nhanh đến biên giới đông Giang Đô, bờ sương sớm lượn lờ mặt đất, vẫn còn rất tối, - - Thường Tự chủy huy binh mã dọc theo bờ chạy băng băng, đến đây hội hợp.

      Thuyền cập bờ, Thường Tự vội vàng tới, cuối cùng trông thấy mọi người bình an thấp giọng : "Hầu gia quá mạo hiểm!"

      Tiêu Lan cười cười, nhìn quét qua cái trông thấy Diên Mi đứng bên cạnh xe, liền : "Kiểm kê thương vong, lập tức gấp rút lên đường, hơn phân nửa quân coi giữ Giang Đô còn sông, chúng ta đường bộ, lập tức xuất phát."

      Thường Tự lập tức sai người kiểm kê nhân số, lúc hơn ngàn hai trăm người, phân ra ở các chiến hạm cùng thuyền thương vong lớn, nhưng ba trăm người thuyền lầu cơ hồ là thể trở về, bọn họ chịu trách nhiệm ngăn chặn thủy quân sông, còn phải thả lửa đốt thuyền, căn bản thể bứt ra chạy trốn, chết hơn bảy trăm người, trở về gần năm trăm. Mà ba nghìn người của Tiêu Cư hầu như chết hết toàn bộ, chỉ vài chục người ngồi thuyền trở về.

      Tiêu Lan nhắm mắt lại, Thường Tự : "Trước khi bọn họ ta giải thích ràng, chuyến này ước chừng trở lại, thời con đường xác minh xem như là thương vong nhất."

      Tiêu Lan vỗ vỗ vai , Thường Tự liếc về hướng Tiêu Cư, trước khi Tiêu Cư lên bờ khóc lóc với Tiêu Lan hồi, sau đó lại ôm Tiêu Chân khóc, phát quan của Tiêu Chân rơi, tóc tai bù xù, người nửa ướt sũng, như con quỷ nước, đỡ Tiêu Cư phen, răng cốt run lên, : "Được rồi, hoàng huynh, còn phải tiếp tục nhanh chóng lên đường.":th_71:

      Thường Tự và Hàn Lâm liếc mắt nhìn nhau, lại nhìn về phía Tiêu Lan, bọn họ vốn định làm khó dễ Tiêu Cư, bây giờ vừa lúc có cơ hội loại trừ , nhưng nhìn bộ dạng này của , bọn họ cũng biết phải xuống tay kiểu gì.

      Tiêu Lan khẽ lắc đầu, ý là tìm cơ hội khác, Tiêu Lan tạm thời thể cưỡi ngựa, chỉ có thể vào xe thay y phục, Diên Mi yên lặng nhìn đến, trước nắm lấy tay , lạnh buốt, Mẫn Hinh ở bên cau mày : "Vết thương của Hầu gia còn chưa khỏi hẳn, nên dính nước! Bây giờ phải đổi thuốc. Chúng ta cần phải ngừng chút, các ngươi đều bị lạnh, nên nấu chút thuốc hoặc nấu nồi canh gừng.":on thi:

      Hành quân đường đâu quản được nhiều như thế, lời của tiểu đại phu như nàng là dùng được, Tiêu Lan : "Lúc ra địa giới Giang Đô nghỉ ngơi và hồi phục sau."

      Mẫn Hinh ngầm trợn trắng mắt, đành phải lầm bầm: "Hầu gia mang theo nhiều thuốc, chịu đựng chút cũng được, phu nhân có thể đổi ?"

      Diên Mi sớm giúp đổi qua nhiều lần, gật đầu : "Có thể."

      Đội ngũ tiếp tục lên đường, Mẫn Hinh cũng thể ngây người bên trong xe Diên Mi được, nàng lại biết cưỡi ngựa, chỉ có thể tới chỗ xe Thẩm Nguyên Sơ, Tiêu Chân thân ướt nhẹp, có hảo ý : "Ta phải ở xe thay quần áo, còn thỉnh Mẫn đại phu ở ngoài canh chừng."

      Mẫn Hinh trông thấy quả thực là nghiến răng, tổng cảm thấy cố ý bắt nạt người khác, trong lòng tự nhủ sao chỗ nào cũng thấy ngươi vậy hả? Buông mắt, mặt thay đổi ngồi vào chỗ càng xe.:th_71:

      tới lát Tiêu Chân đổi xiêm y xong ra : "Bên ngoài gió lớn, Mẫn đại phu vẫn là vào bên trong xe ." Nhưng đến cùng cùng Thẩm Nguyên Sơ đều là nam tử nên mở hết cửa xe ra để tránh hiềm nghi.

      Thẩm Nguyên Sơ treo ngược đuôi mắt nhìn , Mẫn Hinh nhìn vào trong cái, vẫn ngồi ở chỗ càng xe: "Đa tạ vương gia, ta ngồi ở đây là được rồi.":th_71:

      Tiêu Chân nhíu nhíu mày, còn muốn chuyện, Mẫn Hinh quay đầu .

      Bên trong chiếc xe khác, Diên Mi giúp đỡ Tiêu Lan cởi quần áo ướt sũng ra, kỳ nàng còn chưa thấy qua bộ dáng Tiêu Lan trần truồng, lúc trước từng giúp kỳ cọ khi tắm, nhưng nàng nhắm mắt lại, hơn nữa cũng gần lắm, lúc đổi thuốc Tiêu Lan cũng là nửa áo lót còn ở người, vậy nên lúc này nhìn, Diên Mi cảm thấy vừa quen thuộc lại mới mẻ, hai tay từ cổ vuốt thẳng xuống, sờ đến hai cái cánh tay, ngạc nhiên: "Rộng như thế.":th_83:

      Nước sông dính người nhớp nháp, Tiêu Lan dựa vào vách tường bên phải xe, : "Giúp ta lau nhé?"

      "Ừm", Diên Mi quỳ chân ở giường , đến gần tháo băng thuốc của Tiêu Lan ra, miệng vết thương lúc trước của Tiêu Lan gần khỏi, chỉ là vết thương ở bả vai nên còn phải tiếp tục quấn băng, thuốc thấm qua băng vải, ngấm nước, chảy xuống dưới đều biến thành màu nâu nhạt, Diên Mi vừa tháo vừa cười ha ha.

      Nàng lấy khăn tỉ mỉ lau cho Tiêu Lan từ mặt xuống, Tiêu Lan lăn qua lăn lại suốt cả đêm, hơi trầm tĩnh lại, nhịn được ngửa đầu hôn nàng cái, thời điểm Diên Mi làm việc cực nghiêm túc, rất chán ghét bị người khác phiền nhiễu, thế nên cau mày với , " cho lộn xộn.":th_67:

      Tiêu Lan ngoài miệng đáp ứng, đợi lúc nàng lau đến cái cổ lại cúi đầu hôn hôn, Diên Mi rất tức giận, ném khăn vào trong chậu đồng, lấn đến trước, cắn loạn môi trận, đe dọa: "Hôn nữa cắn lưỡi chàng.":th_49:

      Tiêu Lan cười đến lồng ngực rung rung, tay nhéo nhéo sau gáy nàng, : "Ta tin là nàng có thể cắn được, đến!"

      Diên Mi gì, hơi dừng chút, sau đó nhắm mắt lại, dán vào môi , đầu lưỡi câu trước, Tiêu Lan có ý muốn trêu nàng, đầu lưỡi đụng cái, rồi lại khéo léo né tránh, Diên Mi câu vài cái thành công, hơi thở gấp gáp, thối lui, mở mắt ra nhìn Tiêu Lan, Tiêu Lan cười rộ lên, Diên Mi cọ cọ , tựa hồ quên chuyện mới vừa , ôm lấy cổ , học bộ dáng Tiêu Lan lúc trước ngậm hôn môi , tới hai cái Tiêu Lan đổi khách thành chủ, đắm chìm vào nụ hôn.

      Thân thể Tiêu Lan nghiêng về phía trước, đầu lưỡi thăm dò qua dây dưa cùng Diên Mi, Diên Mi mềm nhũn cả người, lưng gần dán vào gối đầu, quấn quýt triền miên, Tiêu Lan chợt thấy đầu lưỡi chợt tê lên cái, dở khóc dở cười lùi người lại, ở môi Diên Mi liếm liếm, thấp giọng : "Nàng mà cũng sử dụng mỹ nhân kế?":th_100:

      Diên Mi biết "Mỹ nhân kế" là cái gì, chỉ hỏi: "Nghe lời chưa?":th_77:

      Tiêu Lan khàn khàn giọng, cười : "Rồi.":th_92:

      Diên Mi liền hừm tiếng, lại vắt khăn cầm tới, nghiêm túc : "Ta chàng, chàng nghe.":th_116:

      "Rồi", Tiêu Lan dụi dụi vào ót nàng, " đùa nàng nữa, tiếp tục lau."

      Diên Mi thưởng cho vẻ mặt "coi như chàng thức thời", cầm lấy cổ tay tinh tế lau, lau đến vết thương, chỗ kia ra thịt mới, đúng là thời điểm ngứa, Diên Mi lại lau rất cẩn thận, Tiêu Lan mím môi, ngứa ngáy lại ngứa ngáy, nhưng đợi nhịn xuống cơn ngứa ngáy này Diên Mi phát ra thứ, - - phía dưới vết thương có viên đáng .:th_105:

      Diên Mi nháy mắt mấy cái, duỗi ngón tay ra vê vê, Tiêu Lan lập tức run lên, Diên Mi lấy làm lạ hỏi: "Đau?":th_119:

      Tiêu Lan biết cái gì cho phải, chỉ có thể rầu rĩ ừ tiếng.

      Diên Mi để sát vào nhìn kỹ, cũng có bị thương, Tiêu Lan vội túm nàng lên: " cho nhìn nữa, rất tốt."

      Mắt Diên Mi khẽ mở to, nghĩ lát, lại cười rộ lên, tay nàng xoa xoa lên mặt , xem xét tường tận thần sắc Tiêu Lan, thấy vẻ mặt Tiêu Lan như đau lại phải đau, liền lắc lư đầu : " nghe lời nữa, liền phạt chàng đau.":th_35:

      Tiêu Lan ấn tay nàng lại, nghiến răng: "Nàng chờ đó cho ta, sau này, sau này...":yoyo65:

      Nhưng mà Diên Mi mới mặc kệ chuyện gì sau này, giãy tay ra mò xuống dưới quần lót , còn ẩm ướt liền cau mày : "Cởi, đổi." xong liền động thủ muốn cởi, Tiêu Lan sợ hết hồn, mặt đỏ lên, nhưng trọng điểm của Diên Mi căn bản phải suy nghĩ trong đầu , nhìn tay nắm lấy tay mình giữ chặt bên hông phiền muộn : "Quần áo ướt, ngã bệnh!"

      "Nàng lấy cái mới ", Tiêu Lan vội , "Ta bây giờ liền đổi."

      Diên Mi kéo thùng gỗ dưới giường ra, trực tiếp cầm lấy cái quần mới ra, Tiêu Lan cũng chưa từng thay y phục trước mặt nàng, phương diện này da mặt còn chưa có dày đến vậy hơn nữa vừa rồi sợ nàng trông thấy... khụ, muốn bảo nàng nhắm mắt lại, nhưng Diên Mi lại nghĩ vậy, kỳ quái nhìn , Tiêu Lan chỉ đành phải tay che mắt nàng tay cầm lấy quần, Diên Mi bất mãn, ôm cái quần vào trong ngực: "Che mắt làm cái gì?":yoyo65:

      "Sau này cho nàng biết", Tiêu Lan thương lượng, "Mi Mi ngoan..."

      Diên Mi phình miệng, đến cùng vẫn đưa tay ra, Tiêu Lan dùng tay dùng chân cởi cái quần ướt ra, toa xe thấp, căn bản đủ cho đứng thẳng người, rất lao lực, Diên Mi nhìn thấy, hai tay còn lộn xộn, đổi đến nửa thình lình nghe thấy cửa khoang xe bị gõ hai cái, giọng Mẫn Hinh ở phía ngoài gọi: "Phu nhân, ta có thể vào ?"

      Tiêu Lan: ...:yoyo34:

      rất chật vật, nghe thấy giọng mình từ trong hàm răng chen lấn ra chữ, "Cút.":th_88:

      Mẫn Hinh khổ hề hề ở bên ngoài hứng gió, bây giờ muốn cùng xe với Tiêu Chân nên chỉ có thể làm như nghe thấy lời Tiêu Lan, hướng về phía khe hở của cửa xe giọng : "Phu nhân chớ vội, ta ở bên ngoài canh chừng cho các ngươi, tại hết thảy đều tốt, việc gì.":th_30:

      Tiêu Lan tay mặc xong quần lót, hận thể cước đá nàng bay về lại Bộc Dương.:fromabove:

      Diên Mi xoay người, nhìn mặc tốt lắm, chẳng biết tại sao nhất định phải che mắt mình, suy nghĩ chút chợt có chút hiểu , tiến đến bên lỗ tai thầm: "Lan ca ca, đừng xấu hổ.":th_95:

      Tiêu Lan: "...":03:

      Diên Mi xong lấy băng mới, sờ sờ chỗ ngồi lúc nãy, ẩm ẩm, liền ngồi vào chỗ khác rồi vỗ vỗ bên cạnh: "Đến."

      Tiêu Lan chỉ có thể ngồi xuống bên cạnh nàng, Diên Mi cầm lấy đầu băng, lại thổi thổi da thịt mới của sau đó mới giúp quấn chặt, vừa mới băng xong, Tiêu Lan ấn nàng xuống giường, hung hăng hôn trận.

      Mẫn Hinh ở bên ngoài bị gió lạnh thổi đến mặt mũi tê cóng, thấy Tiêu Lan khom lưng ra vội pha trò : "A, Hầu gia ra rồi.":th_101:

      Tiêu Lan lạnh lùng liếc nhìn nàng cái, gọi người coi ngựa tới, đổi lại cưỡi ngựa.

      Lúc ra biên giới Giang Đô còn có vài đội nhân mã phòng thủ, bất quá bọn họ phí sức, Hàn Lâm ở phía trước dẫn người đánh tan bọn chúng, tám vạn nhân mã liền trực tiếp tiến thẳng.

      thẳng hướng đông qua nam Duyện Châu, nam Từ Châu, ngày đêm ngừng, sau năm ngày bốn đêm, tiến vào địa giới Kim Lăng.

      Thành đông dựa vào núi Chuông, từ núi Chuông lại về phía nam liền có thể trực tiếp tiến vào Nhạc Du Uyển, lúc bọn họ đến, Trình Ung cùng Hoắc thị chờ nửa ngày ở núi, - - Hoắc thị trễ hơn bọn họ ba ngày, nhưng do bọn họ quần áo hành lý đơn giản, chỉ có Trình Ung dẫn đầu bốn mươi mấy người, Hoắc thị và Mẫn Hành giả trang làm mẫu tử, bởi vì dọc theo đường an phận, thêm Tiêu Lan ở phía trước bọn họ dẫn chú ý, đám người Trình Ung phải kiểm tra gì, thuận lợi qua sông, còn nhanh hơn bọn họ chút.

      Tiêu Lan hạ lệnh cắm trại ngay tại chỗ, nghỉ ngơi và hồi phục đêm tốt, ngày thứ hai vượt qua núi Chuông, xa xa có thể trông thấy tường cao của Nhạc Du Uyển.


    3. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Mi Mi đúng là điếc sợ súng.
      Thank editor nhiều nhé
      A Huyền 152 thích bài này.

    4. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Cái vụ bóp ti con trai hình như là sở thích muôn đời của con phải kkkk
      A Huyền 152xukem thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Viên phòng Lan cưa cưa giải thích cái viên tròn tròn ra sao đây.
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :