1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris

      Chris Well-Known Member

      Bài viết:
      716
      Được thích:
      438
      Cố gắng lên nha nàng @A Huyền 152, mong chờ trở lại của nàng.
      xukem thích bài này.

    2. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Nghe như sét đánh qua tim, đâu Tym quá main. Đừng bắt ta đợi lâu quá nha, ta tương tư mà chết

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      chờ nàng, đến hồi gay cấn rồi

    4. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      cặp đôi này đáng quá làm mình bị nghiện rồi

    5. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 71: Thế khởi

      Sáu ngày sau, ngoại trừ hai vạn nhân mã trông coi Bộc Dương, Tiêu Lan mang tám vạn đại quân tiến thẳng đến Kim Lăng.

      Chuyến này dương cờ hiệu là hộ tống Thái Hòa đế hồi kinh, vì có xe kéo nên tốc độ hành quân nhanh, Tiêu Lan nhìn giáp mỏng của Diên Mi, nắm chặt tay lấy nàng: "Buổi chiều hành quân nàng vào trong xe ngựa nghỉ chút, cưỡi ngựa liên tục mấy ngày thắt lưng chịu nổi."

      Diên Mi bưng chén uống mấy ngụm nước ấm: "Ta có thể được."

      Thực ra thắt lưng và mông nàng đều vô cùng đau đớn nhưng lại chịu đựng ra, cũng muốn vào trong xe nên mấy ngày này đều theo Tiêu Lan cưỡi ngựa.

      "Nghe lời", ngón cái Tiêu Lan cọ lên mặt nàng, "Mẫn Hinh còn ở trong xe, nàng cũng ngồi , cũng ảnh hưởng đến tốc độ của chúng ta, chính là để nàng thoải mái hơn chút."

      Mẫn Hinh đường bị nghiêng ngả đến thất điên bát đảo, nghe vậy hùa theo nhanh như mèo: "Đúng vậy, đúng vậy."

      - - Lẽ ra phải để Mẫn Hành cùng theo, nhưng Hoắc thị vẫn chưa khỏe hẳn nên để tạm thời lưu lại trong phủ hai ngày, lại có Diên Mi ở đây nên chỉ có thể mang Mẫn Hinh trước.

      Diên Mi nhìn nàng, lại nhìn Tiêu Lan, lúc này mới gật gật đầu, lại giọng hỏi: "Lan ca ca, chàng có mệt ?"

      " mệt", Tiêu Lan cởi giáp mỏng giúp nàng: "Nàng lên xe trước, ta bưng cơm lại đây cho nàng, mấy ngày nay quen chưa? Thuốc đơn giản đều mang theo, khó chịu với ta."

      Diên Mi khoát khoát tay, thực ra nàng có chút ngán thức ăn, nhưng đối với mấy cái này cũng để ý lắm, lúc gặp nạn còn từng chịu qua đói, ăn cơm tập thể vài ngày có sao đâu? Nàng nhìn xung quanh chút, Tiêu Lan biết nàng tìm Phó Tế nên : "Phụ thân theo thánh giá, so với chỗ này còn tốt hơn chút."

      Diên Mi yên tâm, thấy môi Tiêu Lan khô queo, đường tới làm phát quan có chút lỏng ra, bởi vì vết thương vai còn chưa khỏi hẳn nên sắc mặt thể là tốt, trong lòng nàng xoay chuyển cái, nhón chân lên, tiến đến bên tai Tiêu Lan thầm: "Lan ca ca, ta muốn hôn hôn chàng."

      "...":th_118:

      Đúng lúc giờ ngọ nghỉ ngơi và chỉnh đốn, Tiêu Lan quét mắt vòng, nhịn lại nhịn nhưng cuối cùng nhịn được, niết lấy cánh tay nàng, : "Lên xe!"

      Diên Mi giẫm lên ghế , Tiêu Lan cong lưng theo vào, ôm lấy thắt lưng nàng liền hôn, Diên Mi ngụm khí cũng có, ô ô ra tiếng, Tiêu Lan ra sức tàn sát bừa bãi phen ở trong miệng nàng mới thoáng thối lui, Diên Mi che ngực thở, ánh mắt vô tội, tựa hồ đoán được Tiêu Lan lại mãnh liệt như thế, Tiêu Lan cũng nhìn chằm chằm nàng, vừa muốn chuyện, hai tay Diên Mi lại bưng lấy mặt , cong môi lên, nhàng ôn nhu hôn lên khóe miệng, lập tức, thuận viền môi chút chút hôn tới, thỉnh thoảng lại dùng đầu lưỡi nho liêm liếm, hai tay Tiêu Lan chống lên chiếc giường chật hẹp, khẽ lên quyền.

      Bọn họ từng thân mật hơn như thế này, còn hôn môi triền miên hơn vậy, nhưng vào giờ phút này, Tiêu Lan vẫn như cũ bị hôn đến mặt đỏ tim đập dồn dập, thậm chí dám vọng động.

      Diên Mi ở môi Tiêu Lan tinh tế hôn miết xong, ngón tay níu lấy cổ áo cái, Tiêu Lan mím môi, do dự có nên cởi bỏ áo giáp hay Diên Mi nằm ở hõm vai trái hôn hôn hai cái, : "Hôn hôn đau."

      người Tiêu Lan căng cứng, chân động động, Diên Mi lại ngồi quỳ dậy, giúp chỉnh lại đỉnh phát quan, nghiêng đầu nhìn nhìn, "Được rồi."

      Tiêu Lan quả thực nên lời là cảm giác gì, vừa muốn hung hăng hôn nàng, lại muốn dùng sức ôm lấy nàng, hai ý niệm đánh tới đánh lui, lại cái gì cũng làm, chỉ giữ lấy ót nàng, hôn lên gáy nàng, thủ thỉ: "Yên tâm, Lan ca ca rất tốt."

      Mẫn Hinh đứng hồi ở nên ngoài, như tên trộm dò xét vào trong khoang xe, trong lòng tự nhủ quá bắt nạt người! Đau lưng có người hỏi tiếng cũng thôi , thỉnh thoảng lại còn bị nhét đường, ăn đến đau hết cả răng! Nàng càng nghĩ càng thương tâm, thê lương lạnh lẽo xúc cho mình chén cơm, yên lặng ngồi xổm ở trong góc ăn, kết quả ăn được nửa trông thấy Tiêu Lan xe xuống, sau đó bưng cơm đưa qua cho Diên Mi, Mẫn Hinh yên lặng liếc mắt, có chút muốn quăng chén.:th_116:

      Kết quả chén quăng được, chân lại bị giẫm cái, Mẫn Hinh "á" tiếng, Tiêu Chân hậu tri hậu giác xoay người, nhìn từ xuống dưới: "Ai ya? Ta giẫm phải ngươi hả?"

      Mẫn Hinh khẽ cắn răng, đứng chân dậy, nếu phải gặp qua, biết thân phận là vương gia, muốn đem nửa chén cơm còn dư lại trực tiếp chụp đến mặt .:th_84:

      Tiêu Chân xem xét tường tận lát mới nhận ra nàng, nhưng cũng phải rất xác định, hỏi dò: "Ngươi là... vị đại phu lần trước?"

      bên khóe miệng Mẫn Hinh giật giật, ôn hoà : "Bái kiến Ninh Vương điện hạ." Nàng bưng nửa chén cơm, nhón chân, hành lễ cũng chẳng ra cái gì cả.

      Tiêu Chân cũng so đo, có thể là do mới giẫm phải người ta nên ngượng ngùng, khụ : "Ta vừa rồi nhìn thấy ngươi, có sao ?"

      Mẫn Hinh lui về phía sau nửa bước, thuận khí chút, nàng chỉ là tiểu dân, bị đường đường vương gia giẫm chân tính là cái rắm gì, thế nên bình tĩnh trả lời: "Đa tạ vương gia, có gì đáng ngại."

      Nếu là đặt vào trước kia Tiêu Chân cũng để ý, nhưng vài ngày trước mới thay đổi triệt để, nhất thời thích ứng kịp, dừng chút rồi đưa chén cơm mình mới xúc đưa tới: "Đủ ăn ? Chén này còn chưa có động vào, cho ngươi."

      Mẫn Hinh biết là có ý gì, liên tục khoát tay: " , vương gia, ta đủ rồi."

      Tiêu Chân cười tiếng: "Ngươi là theo lão Lục... Dĩnh Hầu phu nhân đến?"

      "Vâng", Mẫn Hinh buông mắt, chút cũng muốn chuyện với , chỉ thầm sao người này còn chưa chịu vậy, nàng quên mất, đổi lại là tính cách trước kia, nàng nên ước gì có thể quen biết người có thân phận tôn quý như này.

      Tiêu Chân chậc tiếng, dứt khoát ngồi mặt đất ở bên cạnh, quan sát vài lần, hỏi nàng: "Nhìn ngươi sao lại giống tiểu lang quân như vậy?"

      "A", Mẫn Hinh biết lời này nên đáp như thế nào, cười ha ha hai tiếng: "Vâng.":th_71:

      Tiêu Chân gì nữa, tự mình ở đó thất thần, Mẫn Hinh muốn xoay người , nhưng ngại đến cùng vẫn là vương gia nên có can đảm, chỉ có thể khom người đứng ở bên cạnh, Tiêu Chân ngây ngốc nửa ngày, tựa hồ phục hồi lại tinh thần: "Ta nhớ rồi, lần trước ngươi khóc như mất hồn, là ca ca ngươi xảy ra chuyện, cứu về chưa?"

      "Làm phiền vương gia lo lắng, cứu về."

      Tiêu Chân chau chau mày, đột nhiên : "Ngẩng đầu lên."

      Mẫn Hinh cảm thấy có chút kiên nhẫn, thoáng ngẩng đầu, giữa lông mày còn nhíu lại, Tiêu Chân cười : “Ừ, lần này nhìn ràng, lần sau giẫm phải ngươi nữa."

      Mẫn Hinh gì, đúng lúc Tiêu Lan lại đây, cho là có chuyện gì nên hỏi: "Sao vậy?"

      Đúng là cứu tinh mà... Mẫn Hinh vội : "Hầu gia, vậy giờ ta vào xe tìm phu nhân.”

      Tiêu Lan gật đầu, Mẫn Hinh nhanh vài bước lại liếc mắt nhìn, cảm thấy vị Ninh Vương điện hạ này là thần lải nhải, trở lại xe, thấy Diên Mi vừa ăn cơm xong nằm gường híp mắt.

      Mẫn Hinh ngửi tới ngửi lui quanh nàng, Diên Mi quay đầu nhìn nàng: "Ngửi cái gì?"

      Mẫn Hinh cười hắc hắc, có ngửi thấy mùi nào kỳ lạ, lại nhìn y phục Diên Mi, cũng thấy lộn xộn, liền ha ha ha : "Trong xe ngựa quả thực hơi chật."

      Diên Mi co chân rồi lại duỗi ra, cảm thấy vẫn rất tốt, hỏi nàng: "Dùng cơm rồi?"

      Mẫn Hinh mới vừa ăn nửa bát còn chưa có no, kết quả bị Tiêu Chân cắt ngang, nhắc tới lại thấy khó chịu, nàng liếc nhìn mành xe, thấp giọng hỏi: "Phu nhân biết Ninh Vương điện hạ ? có phải... có chút kỳ quái hay ?":th_120:

      Diên Mi biết Tiêu Chân nhưng có ấn tượng gì đặc biệt, suy nghĩ chút : " giống với Lan ca ca.":th_96:

      "Vâng", Mẫn Hinh phục nàng, hừ hừ : "Trong mắt phu nhân, Hầu gia với ai cũng giống."

      Diên Mi lại hề thẹn thùng, còn cảm thấy nàng đúng, thế là nghiêm túc ừ tiếng, cười với Mẫn Hinh, Mẫn Hành cũng hết cách, hơi kéo xiêm y nàng, "Ta xoa bóp cho phu nhân nhé?"

      Nàng biết cưỡi ngựa, xe bên trong lại chao đảo, đến cùng cũng thoải mái hơn Diên Mi rất nhiều nên trong lòng thực ra rất bội phục. Diên Mi vai mỏi lưng đau, áo giáp có sức nặng, may mắn tại bắt đầu mùa đông nên mặc y phục dày, nếu nàng phải chịu đủ, ấn hai cái, rất thoải mái, từ từ híp mắt lại.

      Bên ngoài, Tiêu Chân nhìn bóng lưng Mẫn Hinh hỏi: "Vị tiểu đại phu này họ gì vậy? Họ Mẫn?"

      "Phải", Tiêu Lan liếc cái, "Ngươi vừa rồi tìm ta?"

      Tiêu Chân gật gật đầu, đứng dậy, sắc mặt nghiêm túc : " đúng lắm, từ lúc Tiêu Mân tách khỏi chúng ta gần nửa tháng, theo lý thuyết, trong triều nhất định nhận được tin tức, như thế nào ý chỉ còn xuống? ngang qua quận Thượng Dương, tựa hồ cũng có động tĩnh gì."

      Tiêu Lan hoạt động cổ tay chút, khẽ cười cười: "Đại khái có ba khả năng: thứ nhất, trong triều cho rằng ta quả thực chỉ là hộ tống Thái Thượng Hoàng vào kinh, quân coi giữ Bộc Dương là lệnh Thái Thượng Hoàng; thứ hai, bọn họ đối với Thái Thượng Hoàng có thể hồi kinh hay cũng nóng nảy, đa phần là có biện pháp khác thu thập ta; thứ ba, trong kinh có tranh đấu."

      Tiêu Chân nhíu mày, "Khả năng thứ nhất lớn, cho dù chúng ta có thư của tân đế, Hoàng Thái Hậu cũng tin, nhưng Thẩm Trạm chắc chắn tin ."

      Tiêu Lan cười tiếng, Tiêu Chân hắng giọng, lại suy nghĩ tiếp, cũng chuẩn bị thời gian dài như vậy, thể nào trong kinh lại có tai mắt thăm dò tin tức, vỗ vỗ xiêm y : " nhanh lên, có tin tức gì ?"

      Tiêu Lan yên lặng trong chốc lát mới : "Lúc Thái Thượng Hoàng ở Hán Trung, Bình Vương Tiêu Cư ở trong kinh, nhưng về sau triều đình được báo, theo lý là trưởng hoàng tử, nên tự mình mang binh tới cứu, nhưng lại kéo dài, chậm chạp ra kinh, ngươi , là có chủ ý gì?"

      Còn có thể đánh chủ ý gì nữa? Bên trong hoàng thất, phải đều là vì cái ghế kia sao!?

      Tiêu Chân vỗ đùi, "Ta sớm nhìn ra Tiêu Cư thèm thuồng cái ghế kia! Có lẽ bên trong cung hồi gió tanh, nhưng ghế rồng đến nay đổi người, giải thích được là bị chế trụ, tình cảnh tám phần cũng tốt, chúng ta có thể cho người thầm gửi thư cho , chỉ cần có thể thuyết phục , liền có thể nội ứng ngoại hợp!"

      Tiêu Lan lên tiếng, giữa lông mày lại khẽ chau lại, - - Tiêu Cư người này... Tiêu Lan lắc đầu.

      Bất quá đợi bọn họ tìm Tiêu Cư Tiêu Cư tìm đến bọn họ, dẫn theo đội ngũ ba nghìn nhân mã, nhưng phải là đến đón Thái Thượng Hoàng, cũng phải để khởi binh vấn tội, mà là, đến để quy phục.

      Thông báo là thời gian này mình bận quá nên tiến độ truyện rất chậm, mn thông cảm nhé. Cảm ơn mn luôn ủng hộ.^_^

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :