1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Mẫn Hành có tình cảm với DM nên làm gì tổn hại đến nàng nhé.

      Chương 64: Hồng phấn
      [​IMG]
      Cảnh nương tử phản ứng còn nhanh, vừa nhìn thấy kiếm quang gân giọng hô to: "Người đâu! Mau tới đây!"

      Hắc y nhân kia có vóc người khá cao, sau khi nhảy vào từ cửa sổ nhìn lướt qua căn phòng, cũng mặc kệ Cảnh nương tử gào thét, cổ tay vung lên, lao kiếm thẳng đến Diên Mi giường.

      Diên Mi còn bọc chăn, lúc nguy cấp rất cơ trí, lập tức ngã người xuống, chăn mền lưu lại, người trực tiếp lăn ra ngoài!

      Mũi kiếm sắc bén xuyên thấu qua chăn, cơ hồ là xẹt qua lưng Diên Mi.

      Mấy nha đầu bên ngoài cũng nghe thấy động tĩnh, trong phủ mấy ngày này canh gác cực kỳ nghiêm ngặt, nghe thấy tiếng hét, lại là từ chủ viện nên ngay lập tức có người chạy tới.

      Bên trong giường, Diên Mi loạn thất bát tao tránh thoát hai chiêu, mắt thấy kiếm thứ ba ở trước mặt, Cảnh nương tử thuận tay vớ lấy cái bình men xanh ném tới, hắc y nhân nghiêng bả vai tránh , kiếm phong lệch qua, gọt sạch nửa búi tóc của Cảnh nương tử.

      Lúc đó Trình Ung mang người chạy vào sân, hét tiếng "Phu nhân!" Chuẩn bị xông vào cửa lại có người so với còn nhanh hơn, giống như cơn gió trực tiếp lao vào từ cửa sổ!

      Thích khách lại tung ra chiêu, chém nát cái gối đầu do Diên Mi ném loạn qua, sau lưng ta chợt lạnh, lập tức rút lui thế trở tay ngăn cản, vẫn là chậm nửa bước, dưới xương sườn bị đâm trúng kiếm, làm thân thể ta lảo đảo.

      Diên Mi dán vào tường gọi: "Lan ca ca!"

      "Ở bên trong đừng nhúc nhích!" Tiêu Lan xoay người, nâng kiếm che chắn trước giường, Trình Ung mang người tới cũng tiến vào gian ngoài: "Hầu gia!"

      Lưng Tiêu Lan đối diện với Diên Mi: "Trùm chăn lên." Diên Mi giờ phút này hoàn toàn còn sợ hãi, khoác cái chăn bị đâm thủng hai lỗ lên người: "Được rồi."

      Tiêu Lan còn thời gian nhiều, thích khách mặc dù bị trúng kiếm, nhưng gã cũng dừng lại quá lâu mà còn ra chiêu nhanh hơn, Trình Ung nghe thấy lời Diên Mi xông vào phòng, Cảnh nương tử cũng bò đến giường, tháo màn giường hai bên xuống.

      Trình Ung mang mười người nhanh chóng bao vây thành vòng , thích khách kia cười mỉa tiếng, nhíu mày nhìn chằm chằm Tiêu Lan: "Chúng ta đấu ."

      Tiêu Lan căn bản thèm để ý tới , làm thích khách còn dám mặc cả như vậy? Hơi lui về phía sau nửa bước phân phó: "Bắt sống."

      phòng chen lấn mười mấy người căn bản thể trốn thoát, tên thích khách nhíu mày, lại quét mắt vòng sang Tiêu Lan cản trở trước màn giường, chỉ có thể tấn công về phía cửa sổ, dò xét đến chổ sơ hở, gã liền đả thương hai người, tung người nhảy từ bệ cửa sổ ra ngoài.

      Bên ngoài điều người trấn thủ, đón đầu lập tức là lớp mưa tên.

      Trình Ung ra dấu: "Đuổi theo!"

      Tiêu Lan chưa ra ngoài cùng, chỉ trầm giọng phân phó: "Có thể bắt sống bắt, bắt được loạn tiễn vây bắn."

      Chừng mười người trong nháy mắt lại hướng vào trong viện, Diên Mi lập tức chui ra từ bên trong màn giường, cũng mặc kệ Cảnh nương tử còn ở bên cạnh, đứng ở giường, dang tay ra ôm lấy cổ Tiêu Lan, "Lan ca ca nhanh như vậy!"

      Tiêu Lan còn thở gấp chút, vỗ vỗ nàng, hơi kéo nàng ra, nhìn xuống, hỏi: "Có bị thương ?"

      Thích khách kỳ mới vào chỉ lát, Tiêu Lan đến đúng lúc nên Diên Mi hề bị thương, chỉ là lúc trốn bị đụng phải đầu ngón chân, bất quá đều tính là gì, nàng lắc đầu như trống bỏi: " có." Lại chỉ chỉ Cảnh nương tử, "Nàng bị thương."

      Búi tóc Cảnh nương tử bị gọt sạch nửa, lúc này tóc tai bù xù, sau vai bị kiếm lia đến, rất sâu, Tiêu Lan gật đầu : "Trước để mấy nha đầu băng bó giúp ngươi, chờ đại phu đến lại khám kỹ."

      Cảnh nương tử che vai nhảy xuống giường: "Nô tỳ có gì đáng ngại." Lại nhìn ra ngoài cửa sổ, "Hầu gia, bọn Trình Đại đuổi theo ra ngoại viện ."

      Có Trình Ung ở đó nên Tiêu Lan cũng lo lắng, bảo Cảnh nương tử mau đắp thuốc.

      Diên Mi còn ôm cổ Tiêu Lan buông tay, dùng sức cọ cọ: "Lan ca ca, ta nhớ chàng."

      Hai người mới tách ra mới có hơn canh giờ, nhưng lại giống như lâu rồi thấy nhau, Tiêu Lan dùng sức siết lấy nàng: "Bị dọa sao?"

      Diên Mi nâng mặt lên, cùng Tiêu Lan mũi cọ mũi, lắc đầu, cười rộ lên: ", có."

      Nàng đúng là có sợ, có lẽ là từ khi ở cùng Tiêu Lan tình cảnh đề đao cầm kiếm gặp qua quá nhiều, đêm nay lại được ngâm trong mật ngọt nên có cảm giác gì lắm.

      Nàng lại hỏi: "Nhanh như vậy?"

      "Ừ", Tiêu Lan hôn hôn nàng chút, giọng : "Lan ca ca cũng nhớ nàng rồi."

      - - Là loại nhớ nhung đến nóng ruột nóng gan.

      Từ lúc mới ra khỏi cửa chính Hầu phủ, Tiêu Lan bắt đầu nhớ nàng, đường cảm giác là mình có thể dính phải ma chướng rồi, nên áp chế chút, nhưng đến cùng hai mươi tuổi, lại là lần đầu tiên sa vào tình ái, càng khắc chế ngược lại càng điên cuồng, đến đại doanh Tây Bắc, cố gắng nghe Thường Tự vài câu tình hình đại khái, trong đầu lại như cọng cỏ đong đưa, tựa như hốt hoảng, kiên trì ngồi khắc, lí trí tự với mình thể hồi phủ được.

      Nhưng sau khắc liền đứng dậy, vừa phi ngựa vừa nghĩ, lần này, ma chướng, cứ để ma chướng .

      may mà trở về.

      "A~a~a~a~a", chữ bị Diên Mi rầm rì ra nhiều loại điệu, lúc này ở trong mắt nàng cả người Tiêu Lan đều là màu hồng phấn, nàng chu môi lên hôn Tiêu Lan, hai người lập tức quấn quýt chỗ.

      Thở hồng hộc.

      Tiêu Lan vỗ vỗ nàng, "Đổi xiêm y, cùng ta xem chút."

      "Ưm", Diên Mi cong cong mắt đáp ứng, Cảnh nương tử ở trong phòng, nàng cũng cần người khác hầu hạ, tự mình lấy bộ hồ phục để thay, Tiêu Lan giúp nàng buộc đai lưng, chỉnh cổ áo.

      Ra khỏi sân của bọn họ có người đến người đến báo: "Hầu gia, thích khách vừa rồi chạy trốn tới Đông viện, bị chúng ta vây quanh."

      - - Bị canh giữ ở Đông viện là Thẩm Nguyên Sơ.

      Tiêu Lan nhìn Diên Mi chút, dắt tay nàng qua.

      Bên trong vây quanh hai tầng, đùi thích khách trúng mũi tên, đứng ở chính giữa, kèm hai bên Thẩm Nguyên Sơ, lời nào.

      Thẩm Nguyên Sơ nhíu chặt mày, thấy Tiêu Lan vào lạnh lùng : "Hầu gia đây là làm gì vậy?"

      Tiêu Lan để ý tới , hỏi thích khách: "Ai sai ngươi đến?"

      Ánh mắt thích khách quét tới quét lui người Tiêu Lan và Diên Mi, lên tiếng.

      Diên Mi nhàng cào cào lòng bàn tay Tiêu Lan: "Gặp qua."

      - - Quả thực gặp qua, lần trước kẻ tập kích bất ngờ bọn họ cạnh khe suối đúng là tên này.

      Nhất là vóc người cùng ánh mắt , Diên Mi nhớ rất ràng, thời điểm vừa rồi Tiêu Lan đánh trực diện cũng nhận ra .

      "Ngươi có lẽ chịu ." Tiêu Lan nhướng nhướng mày, vẫy tay về phía Trình Ung, cầm lấy cung tiễn đưa cho Diên Mi: "Thử xem?"

      Kiếm thích khách kề lên cổ Thẩm Nguyên Sơ lập tức lại đưa tới gần chút, Thẩm Nguyên Sơ thoáng nghiêng đầu, với Tiêu Lan: "Hầu gia đến cùng là có chủ ý gì? Muốn giết Thẩm mỗ cứ trực tiếp xuống tay là được, cần gì phải hao tâm tổn trí như thế?" Thích khách nghe được họ Thẩm rủ mắt xuống nhìn thoáng qua.

      Diên Mi kéo dây cung, có thể kéo ra, nhưng căng được, nàng hơi kiễng chân, với Tiêu Lan: "Bắn được."

      Tiêu Lan lùi về phía sau nàng, tay giúp nàng ổn định mũi tên, " sao, lần đầu cứ luyện tập chút là được." xong giương cung lên cho nàng ngắm.

      Nhưng mà, bọn họ ngắm cũng phải thích khách, mà là Thẩm Nguyên Sơ.

      Thẩm Nguyên Sơ cười tiếng, cũng hoảng hốt mà trực tiếp nhắm mắt lại.

      Vẻ mặt thích khách do dự, trong khoảnh khắc đó, Diên Mi buông mũi tên trong tay ra, thẳng đến chân trái Thẩm Nguyên Sơ!

      tiếng rất , Thẩm Nguyên Sơ chau mày, mũi tên cắm vào chân trái .

      Thích khách nhất thời sửng sốt, nghĩ rằng bọn họ thế nhưng ra tay đả thương Thẩm Nguyên Sơ , nhất thời hoài nghi mình kèm hai bên người khả năng là vô dụng, gã kéo cổ áo Thẩm Nguyên Sơ nhìn dáo dác, mà giờ khắc này Diên Mi giương mũi tên thứ hai lên, lần này ngắm là ngực Thẩm Nguyên Sơ.

      Cơ hồ có trì hoãn thời gian, Tiêu Lan giọng bên tai nàng: "Thả."

      mũi tên bay , gần như là đồng thời, kiếm thích khách vô thức chắn về phía trước, ngăn căn mũi tên lao tới của Diên Mi, chính vào lúc ta phân tán tinh thần, Trình Ung ở phía sau ra dấu tay, cung thủ phía trước bất động, hơn hai mươi cung thủ đằng sau động loạt bắn tên ra!

      Kém chỉ là chút, thích khách xoay người lại kịp, kiếm cũng rời khỏi cổ Thẩm Nguyên Sơ, ý thức được bị lừa, ta hét lớn tiếng, đùi trúng tên, tay dùng lực, kiếm mỏng bay về phía Diên Mi, Tiêu Lan ôm lấy nàng xoay vòng qua bên cạnh, hàn kiếm cắm phập vào bức tường phía sau bọn họ, run run.

      Thích khách như cây ngã xuống đất, sau lưng cắm đầy mũi tên.

      Tiêu Lan đỡ Diên Mi dậy, che mắt nàng: "Đừng nhìn."

      Diên Mi liền xoay người, Thẩm Nguyên Sơ nhìn thoáng qua, ràng đây là bảo vệ mạng của , nếu dù cung tiễn có nhanh hơn nữa cũng nhanh bằng kiếm cổ được.

      Đương nhiên, mũi tên cắm vào đùi của có lẽ cũng là thăm dò.

      Thẩm Nguyên Sơ đứng thẳng dậy, kéo chân đến gần hai bước, Trình Ung lục soát người thích khách.

      Nhưng có gì cả, trừ túi tiền.

      Trình Ung liền đổ ra, bên trong có hai mươi mấy đĩnh bạc cùng hơn mười viên kim châu, Thẩm Nguyên Sơ liếc mắt nhìn, khom lưng nhặt bạc xem chút, lại ném trở về, hỏi: "Người này là tới ám sát Hầu gia?"

      Tiêu Lan nhướng mày: "Thẩm đại nhân rất quan tâm chuyện này?"

      Thẩm Nguyên Sơ qua bên, nhanh chậm : "Bị nhốt ở bên trong này, bây giờ Thẩm mỗ chỉ quan tâm có người trị thương cho ta hay thôi."

      Tiêu Lan cười cười, phân phó: "Thu dọn nơi này, tìm người trị thương chân cho Thẩm đại nhân."

      Tiêu Lan cũng nhiều lời, mang Diên Mi ra ngoài, ra hỏi Trình Ung: "Người lần trước có tin tức gì ?"

      "Tạm thời có", Trình Ung bẩm: "Cùng thời điểm vừa nãy có người trở về báo, đầu lĩnh cùng với những kẻ còn lại chia nhau ra trốn chạy, bọn họ đuổi kịp, vốn là đến Bộc Dương thành, là thuộc hạ chủ quan, hôm nay thiếu chút nữa để làm phu nhân bị thương."

      "Người này công phu tệ", Tiêu Lan cười cười nhìn túi tiền trong tay: "Có lẽ cũng phải hộ vệ bình thường, ngược lại giống như làm việc kiếm cơm, lấy tiền của người, thay người làm việc, người cũng có thứ để chứng minh thân phận."

      Trình Ung cũng băn khoăn điều này, tra được là người ở đâu, ai cũng yên tâm.

      Tiêu Lan đưa túi tiền cho : "Cầm lấy cái này, bảo bọn họ điều tra thêm có liên quan tới Thẩm gia hay ."

      "Hầu gia là thấy kẻ vừa nãy giết Thẩm Nguyên Sơ?"

      " phải, đó có thể cũng chỉ là phản ứng theo bản năng của mà thôi", Tiêu Lan chỉ chỉ túi tiền, "Kim châu bên trong này thiếu viên."

      "A?" Trình Ung phản ứng kịp, dốc túi định đổ ra, Tiêu Lan ngăn lại: " cần tra xét, ở chỗ Thẩm Nguyên Sơ. Thời điểm xem bạc nhặt viên kim châu, bạc bị ném trở về nhưng kim châu lưu lại trong tay. Thẩm đại nhân là thế gia, đến mức lại tham viên châu nát."

      - - Vậy chỉ có khả năng, kim châu này thấy quen, nên lấy về nhìn kỹ chút.

    2. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Hay
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      chị ngọt ngào quá, lại phối hợp ăn ý nữa, đọc hồi hộp quá. thank nàng nhiều
      A Huyền 152 thích bài này.

    4. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Cặp đôi này dễ thương ko chịu đk
      A Huyền 152 thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Êu. Ta cũng nhìn thấy a Lan cả người hồng phấn tim lượn chung quanh luôn. Mà lũ icon bá đạo của nàng đâu a.
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :