1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Chắc ngựơc đọc giả thôi, chứ tui thấy 2 ng này tính cách vậy ngựơc đc gì chời
      Dao hoa 1A Huyền 152 thích bài này.

    2. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      trời ơi đừng ngược chị của ta :-(
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 50: Rắp tâm

      Vó ngựa lộc cộc, ở đây tất cả đều là đường đất, con ngựa tới, kỳ thanh cũng ràng, nhưng Tiêu Lan lại cảm thấy màng nhĩ chấn động, cũng bắt đầu đau đớn.

      Khoảng cách chỉ có khoảng mười mét, Tiêu Lan lại biết mình bao lâu, tay giương cung thấy cực kỳ mỏi, muốn run lên, phải lắc cơ thể chút mới khống chế được.

      Sai nha đến bên cạnh Tiêu Lan, Tần Uyển tựa hồ cũng phục hồi lại tinh thần, nàng ta đánh ngựa lên phía trước, để ý đến Y Tà gọi, chỗ tai trái máu chảy đầm đìa làm cho nàng ta có chút đáng sợ, nàng ta liếc về phía Diên Mi cái, nhàng mở miệng ám chỉ: "Ngươi có biết vì sao nàng ta có thể sống tới bây giờ ? A, đó là bởi vì có kẻ liều mạng che chở! Hai người phen tình thâm ý trọng. Tiêu Lan, tốt nhất khi trở về ngươi phải trông coi cho cẩn thận", nàng ta chớp chớp lông mi dài , chậm rãi, "Nếu ... còn biết, ngày sau hai người này sinh ra cái thứ gì. Dù sao cũng phải là có vết xe đổ."

      Giọng nàng ta tựa như cố ý đè thấp, nhưng vẫn truyền ràng vào tai Tiêu Lan.

      Thậm chí ngay cả Hàn Lâm sau lưng Tiêu Lan cũng nghe thấy .

      Sắc mặt Tiêu Lan thay đổi, nhưng rất nhanh khôi phục như thường.

      Hàn Lâm đầy bụng áy náy có chỗ giải tỏa, cũng may là Diên Mi còn sống, nếu trong trận chiến hôm nay phải lấy cái chết để tạ tội mất, giờ phút này sau khi nghe được hai câu nói kia tất nhiên nhịn được nữa, mắt thoáng nhìn thấy Diên Mi được an toàn, đợi Tiêu Lan phân phó, cúi người đánh ngựa chạy lên phía trước.

      Tựa hồ Tiêu Lan biết muốn làm cái gì, cũng ngăn cản, lúc Hàn Lâm cúi người xuống cũng nhảy xuống ngựa, sải hai bước đến bên cạnh, vung đao chặt đứt sợi dây thừng.

      Sau lưng Diên Mi là Mẫn Hành.

      Tay bọn họ ở phía dưới trói chung chỗ, cho nên là Mẫn Hành ôm Diên Mi từ phía sau.

      Thời gian trói quá lâu, lại liên tục tư thế này ở lưng ngựa xóc nảy, tay chân hai người sớm tê nhức, sợi dây thừng vừa đứt, liền rớt thẳng xuống ngựa.

      Tiêu Lan ôm lấy Diên Mi, dùng toàn bộ thân thể che chở cho nàng, ngay tại lúc lăn xuống, Trình Ung cũng tay nhấc Mẫn Hành bước nhanh lui về phía sau.

      - - Lúc Hàn Lâm vọt mạnh về phía trước, binh lính Hung Nô biết là muốn làm gì, song phương cùng bắn ra lớp mưa tên.

      Mục đích của Hàn Lâm rất trực tiếp, chạy thẳng đến chỗ Tần Uyển, liều mạng trúng mũi tên vai, đả thương ngựa của Tần Uyển, con ngựa kia bổ nhào về phía trước, Tần Uyển sợ hãi hét lên, Hàn Lâm tóm cố áo nàng ta kéo mạnh cái lôi nàng ta xuống ngựa, chính mình cũng lăn xuống, rơi vào trong trận địa của địch, vẫn kèm hai bên Tần Uyển.

      Y Tà hô lớn tiếng, nhất thời nắm chặt cổ Thái Hòa đế, Hàn Lâm lại cười hắc hắc, mũi đao đặt lên yết hầu Tần Uyển.

      Bỗng chốc sa vào thế giằng co.

      Tiêu Lan ôm Diên Mi lui về phía sau, Diên Mi nửa tỉnh nửa mê, cũng biết có nhận ra , mở mắt nhìn nhìn, thương thế của nàng chưa lành, lại bị trói ngựa hơn hai canh giờ, vừa chạm đất nôn ngay vào người Tiêu Lan.

      Tiêu Lan chẳng thèm móc khăn, trực tiếp dùng tay lau miệng cho nàng, lấy túi nước cho nàng súc miệng uống nước, nghiêng đầu hỏi Mẫn Hành: "Nàng bị thương thế nào?"

      Mẫn Hành lại vẫn còn thanh tỉnh, chỉ là tê chân đứng vững, vội trả lời: "Tạm thời cần lo lắng tính mạng."

      Tiêu Lan muốn hỏi là tình huống kỹ lưỡng hơn, nhưng Mẫn Hành mới lấy lại tinh thần, trước mắt được quá nhiều.

      Tiêu Lan mím môi, muốn lập tức ôm Diên Mi lên, nhưng nhất thời lại biết phải làm sao, muốn ôm ngang nàng sợ lưng có thương, ôm thẳng như ôm hài tử lại sợ phía trước nàng có thương, đè lên sao đây, nan giải ra đầu mồ hôi.

      Kỳ Tiêu Lan cũng ngẫm lại, chỉ có thể ôm ngang thôi, trước mặt nhiều người như vậy, ôm đứng có bộ dáng gì nữa?

      Có thể Mẫn Hành nhìn ra căng thẳng, khập khiễng tiến lên vài bước, thấp giọng : "Phu nhân trước sau đều có thương, Hầu gia cẩn thận lưng nàng là được."

      Tiêu Lan gật đầu, tay đặt lên ngang hông nàng, tay khép lại hai chân nàng, ôm nàng dậy cẩn thận như ôm đứa bé, Tần Uyển ở chỗ xa cười lạnh ra tiếng.

      có xe ngựa, chỉ có thể tạm thời để người ở ngựa, mềm nhũn đổ ở trong lòng .

      Hàn Lâm kéo Tần Uyển từng bước lui về phía sau, Tần Uyển ngửa đầu nhìn về phía Tiêu Lan ngồi thẳng ngựa, trào phúng: "Có bản lĩnh ngươi bảo giết ta ."

      Tiêu Lan bình tĩnh: " cho giết ngươi, là giữ lại còn hữu dụng."

      tuy là tiếp lời nàng ta, nhưng ánh mắt nhìn thẳng phía trước, nhìn về phía Thái Hòa đế.

      Tần Uyển hiểu ra: "Ngươi muốn bắt ta để đổi lấy cẩu Hoàng đế?"

      Giờ phút này Hán Trung tuy bị đánh bại, nhưng binh lính Hung Nô vẫn biết khôn khéo bảo tồn binh lực, tổn thất cũng khôn phải rất nặng, bây giờ ngừng lại lúc lâu, có binh tướng phía sau lục tục đuổi kịp, đương nhiên Tề quân cũng đuổi theo phía sau.

      Nếu tiếp tục giằng co nữa hậu quả là hai quân tái chiến trận nữa, nay quân Tề phân bộ phận binh lực rất lớn trong thành, còn có bộ phận bị hai cửa nghi binh dẫn , nếu lập tức sáp nhập cũng nắm chắc toàn phần thắng.

      Tần Uyển cười rộ lên cách quái dị: " phải ngươi cực kỳ hận cẩu hoàng đế sao? Cứu làm cái gì?"

      Tiêu Lan đáp lại.

      Quả thực Tiêu Lan muốn Hoàng đế phải chết, nhưng được chết vào lúc này.

      Huống chi, giữ lại còn tác dụng.

      Lúc này bộ dạng Tần Uyển có chút điên cuồng, nàng ta dang tay chặn Tiêu Lan lại: "Dùng ta đổi ? Tiêu Lan, ngươi có biết thân thể này của ta có bao nhiêu vết thương đếm xuể là ban cho ta ?"

      Sắc trời còn tối tăm, cũng thấy được gì.

      Tần Uyển cười ha ha điên cuồng hai tiếng, tiếp: "Ta có thể đánh cuộc, ngươi dám giết . Ha ha ha, Tiêu Lan, ngươi có dám đánh cuộc với ta ?"

      Tiêu Lan ôm lấy Diên Mi, thúc ngựa tiến lên hai bước, cất cao giọng : "Y Tà, ngươi có đổi hay ?"

      Y Tà ngửa mặt lên trời biết lời gì bằng tiếng Hung Nô nhưng binh lính Hung Nô đằng sau đều đồng ý, cuối cùng dùng đại đao đè nặng lên đầu Thái Hòa đế, : "Đổi. Nhưng ta muốn đến Vị Thủy*."

      *sông Vị hay Vị Hà: sông bắt nguồn từ tỉnh Cam Túc, chảy qua tỉnh Thiểm Tây, đổ vào Hoàng Hà, Trung Quốc

      còn xa.

      Tiêu Lan nhướn mày: "Liền đến Vị Thủy."

      Hai bên giằng co lát, từ từ để cung tên xuống, tạm thời theo hướng đến Vị Thủy.

      Nửa canh giờ sau đến biên giới Vị Thủy.

      Thái hòa đế vừa nhìn thấy có hi vọng được cứu thân thể kích động đến run lên.

      Đại đao Y Tà chỉ chỉ Tiêu Lan: "Tướng lĩnh kia, hãy xưng tục danh của ngươi !"

      ta sớm biết Tiêu Lan gọi là gì, nhưng giờ phút này clại hỏi câu này, ngược lại là loại coi trọng, ý bảo xem Tiêu Lan là đối thủ.

      Tiêu Lan lại chau chau mày: "Sau khi trao đổi người, Y Tà vương tử, ngươi biết."

      Y Tà trừng mắt nhìn lát, lại nhìn Tần Uyển chút, Tần Uyển từ đầu đến cuối cũng chưa từng câu nào bảo Y Tà cứu nàng ta cả, thấy nhìn qua cũng chỉ cười cười ôn nhu.

      Y Tà xuống ngựa, tự mình xách Thái Hòa đế trao đổi.

      Thời khắc này, Tiêu Lan lại chút cũng khẩn trương.

      Có thể vào lúc đón lấy Diên Mi, căng thẳng của đều dùng hết rồi.

      có biến cố gì.

      Song phương lướt qua nhau, Y Tà ở phía sau độc ác đẩy Thái Hòa đế phen, Thái Hòa đế lảo đảo hai bước, nhào đầu ngã sấp xuống, lúc ngẩng đầu lên mặt mũi đều là đất, máu mũi chảy dài, đâu còn có nửa điểm bộ dáng cửu ngũ chí tôn?

      "." Y Tà kéo Tần Uyển lên ngựa, Tiêu Lan ở phía sau kêu tiếng: "Tam vương tử."

      Y Tà cho là Tiêu Lan muốn xưng tên, vừa lui vừa xoay người, : " cần..."

      Thế nhưng vừa quay đầu, Tiêu Lan lại giương cung lên, mũi tên rời dây cung, lao thẳng đến mắt ta!

      Y Tà khẩn cấp nghiêng đầu, nhưng tránh được con mắt lại thoát được lỗ tai, mũi tên kia ngang nhiên xuyên qua vành tai , trực tiếp bắn rớt tai phải!
      (ta chứ tướng phu thê)
      Y Tà thở mạnh cái, đau đớn rên tiếng, nhưng thể quay lại, chỉ có thể đánh ngựa tiếp tục chạy về hướng Vị Thủy, lúc này Tiêu Lan mới ở phía sau bình tĩnh : "Cuối cùng có ngày, ta đứng ở Trung Kinh, cho ngươi biết tục danh của ta."

      Thanh lớn, giọng cũng dõng dạc, nhưng kẻ khác nghe thấy liền hình dung được vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc.

      Chỉnh đốn thêm chút, Thái Hòa đế bị nâng lên ngựa, thở hì hục.

      Trình Ung hỏi: "Hầu gia, theo kế hoạch của chúng ta sao?"

      Tiêu Lan gật đầu, phân phó Hàn Lâm: "Ngươi tập kết nhân mã còn lại của ta, đến Ngụy Hưng đón Phó đại nhân, Phó công tử và Mẫn tiểu nương tử lên, cần chào hỏi, trực tiếp lại đây."

      Lúc này Hàn Lâm bỏ được gánh nặng trong lòng, sung sướng huýt sáo tới đồn gác.

      - - Giờ phút này người khác còn biết, Tiêu Lan đường cứu Thái Hòa đế, lại thấy trở về Hán Trung, cũng hộ tống ông ta hồi kinh, mà lại mang người chạy thẳng về hướng Đông, hướng của Bộc Dương.

      quảng cáo: hôm qua mình phát được truyện này dễ thương lắm, mn đọc thử nhé:
      mật ngọt hương đào
      Last edited: 16/9/17

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Vẫn sốt cình xịch vì chưa biết tình trạng Mi Mi, chuyện chính ta quan tâm à.
      A Huyền 152huynhphuc9494 thích bài này.

    5. huynhphuc9494

      huynhphuc9494 Active Member

      Bài viết:
      149
      Được thích:
      188
      Chuơng sau có gì hot ko nhỉ? Tiêu Lan cứ ôm ôm hôn hôn là đc rồi kkk
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :