1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      mỗi lần đến đoạn các bạn ý thân mật t cứ ngồi tủm tỉm cười..... cưng ơi là cưng ý :ex10::ex10::ex10:
      A Huyền 152 thích bài này.

    2. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 42: Gặp mặt
      Tiêu Lan do dự, có thể tiến thêm bước hay .:060:

      Nhưng đúng lúc này, Diên Mi lại ngửa người ra sau, môi thoáng rời .

      Tiêu Lan bảo trì tư thế nửa ngồi động đậy, khoảng cách của bọn họ vẫn cực kỳ gần, hô hấp giao thoa, Diên Mi dường như bị chấn động lúc, ước chừng lúc lâu, nàng mới nháy mắt mấy cái, đưa tay sờ sờ môi của mình.
      Sau đó, nàng lại mổ hai cái lên môi Tiêu Lan.:eye_wide:

      tay Tiêu Lan đặt lên sau gáy nàng, cùng nàng trán cụng trán, thấp giọng hỏi: "Thế này thoải mái sao?"

      Lúc này Diên Mi nhắm mắt, lắc đầu nhè .

      Tiêu Lan tiến thêm bước nào nữa, nhưng lại càng lùi lại, cũng theo nàng nhắm mắt lại, tùy ý để hô hấp nóng hổi của hai người quấn quýt quanh chỗ.:034:

      hồi lâu, Diên Mi động động: "Lan ca ca, muốn uống nước."

      Lúc này Tiêu Lan mới buông tay ra, đứng dậy lấy nước cho nàng, chân trái ngồi xổm có chút tê, liền nhanh hai bước, ánh mắt Diên Mi liên tục dõi theo Tiêu Lan, lúc uống nước mắt cũng chăm chú vào mặt Tiêu Lan, nhưng cũng có phản ứng gì nữa.

      Tiêu Lan có chút đoán ra, khụ tiếng : " lát ta thỉnh an Hoàng thượng, nàng mệt hãy ngủ trước."

      Diên Mi nhìn thẳng vào Tiêu Lan, gật đầu.

      bao lâu sau, thái giám bên cạnh Hoàng đế đến tuyên, Tiêu Lan liền đến chủ trướng.

      Khi đến chủ trướng bên trong bận bịu rối rít, - - Thất hoàng tử phát sốt cao, hai vị thái y theo tới đều ở bên cạnh chẩn bệnh, có thể Thất hoàng tử đến cùng mới chỉ hơn sáu tuổi, phát bệnh thân thể khó chịu, mẫu thân còn, lần này nhũ mẫu cũng theo cùng, liền theo bản năng ỷ lại phụ hoàng, nhưng Lưu quý nhân và thái y đều sợ lây bệnh cho Hoàng thượng, thế nên khuyên được khuyên, cản được cản, Lục hoàng tử Tiêu Mân cũng muốn nhân cơ hội biểu nên tự mình ôm Thất hoàng tử, nhưng mà Thất hoàng tử xưa nay thân cận với ta, lúc này lại khó chịu nên lúc đẩy ra cào cái, đem cái cổ Tiêu Mân cào rướm máu.:th_118:

      Tiêu Mân hí tiếng, lập tức sợ hãi kêu lên: "Thái y thái y! Mau xem cho ta chút!"

      "Nháo cái gì!?", Hoàng thượng phiền, cả giận quát: "Đều cút hết ra ngoài!":049:

      Thế nên lúc Tiêu Lan tới đúng lúc Tiêu Mân và Tiêu Chân ra, Tiêu Mân sờ sờ cái cổ, còn ngừng : "Tam ca Tam ca, huynh mau xem cho đệ chút, lão Thất có phải là mắc phải bệnh gì ghê gớm ? Nếu truyền phải cho đệ đúng là xui xẻo!"

      Tiêu Chân cười lạnh tiếng, dùng con mắt nhìn : "Vậy mà đệ còn tới?"

      Tiêu Mân giả giả thở dài, thấy Tiêu Lan chắp tay đợi hai người qua nghiêng người trừng mắt liếc, lại bất mãn thấp giọng : "Lúc còn , số lần đệ gặp phụ hoàng cũng nhiều, lão Thất đó là đứa ngốc, phụ hoàng thế nhưng lại rất thương , Tam ca huynh ..."

      Tiêu Chân mới thích nghe cái này, trong miệng cắn cọng cỏ, xa.

      Tiêu Lan vào trong trướng, thấy Hoàng thượng tự mình ôm lấy Thất hoàng tử, Lưu quý nhân và thái y phỏng chừng đều bị mắng trận, im lặng xem bệnh.

      Bên trong mắt Thất hoàng tử có nước, môi khô, uể oải ho khan, Hoàng thượng cũng tránh chê, ôm vỗ vỗ lưng, Tiêu Lan có chút ngoài ý muốn, cuộc đời này của Thái Hòa Đế gắn liền với hai chữ: bừa bãi. Mọi việc có thể từ từ tính, ông ta tuyệt ủy khuất bản thân, Tiêu Lan chưa bao giờ tưởng tượng được, ông ta lại có thời điểm như vậy, như người cha hiền từ.

      Tiêu Lan tiến lên vài bước, nhìn nhìn Thất hoàng tử, hỏi: "Hoàng thượng có cần nghỉ ngơi chút ?"

      Hoàng thượng vốn gọi đến chuyện, nghĩ Thất hoàng tử lại đột nhiên phát bệnh, liền nâng nâng cái cằm : " sao", lại hỏi thái y: "Có nhìn ra cái gì ?"

      người trong đó vội đáp: "Hồi bệ hạ, vi thần thấy Thất hoàng tử ho khan, ngủ mê man, ăn nhiều, sau tai có nốt đỏ, đây là dấu hiệu bệnh sởi… chỉ là bệnh sởi thường có lúc trước năm tuổi, vi thần phải tra y án của Thất hoàng tử chút, nếu từng có…"

      Hoàng thượng ngắt lời: " cần tra xét, lão Thất đến giờ chưa từng bị sởi, các ngươi mau kê đơn thuốc ."

      "Trước mắt bệnh sởi chưa phát, vi thần lấy hột đào nấu nước cho thất hoàng tử uống trước, thúc đẩy bệnh mau phát…."

      Hoàng thượng kiên nhẫn nghe bọn họ dong dài, cau mày : "Vậy còn mau làm !"

      Thái y rối rít lui ra ngoài, Hoàng thượng lại phân phó lão thái giám Trương Trường Quán: "Mấy tối này để lão Thất ở trong trướng của trẫm."

      "Chao ôi bệ hạ", lão thái giám vội : "Như vậy sao được! Thất hoàng tử bị bệnh sởi, ban đêm nhất định ngủ yên ổn, quấy nhiễu Hoàng thượng."

      Hoàng thượng khoát khoát tay, lại với Lưu quý nhân: "Ngươi trở về trướng của mình ."

      Lưu quý nhân há miệng còn định khuyên, lão thái giám vội vàng nháy mắt, ý bảo nàng ta đừng đứng đây nữa.

      Chờ trong trướng chỉ còn lại mấy người bọn họ, Hoàng thượng mới thở dài, nhìn Tiêu Lan cái, đột nhiên : "A Lan, lão Thất đáng thương."

      Tiêu Lan hơi cúi người, lời này tốt để đáp lại, đặc biệt là để Tiêu Lan đáp.

      Hoàng thượng tựa hồ cũng nhất định phải nghe Tiêu Lan trả lời, chờ thái y tới đưa thuốc ông ta lại phân phó Tiêu Lan: "Sáng mai chờ ngày, hôm sau săn, đêm nay ngươi canh gác thủ trướng cho trẫm."

      Tiêu Lan khom người: "Vâng."

      Lẽ ra cần phải là Tiêu Lan, bên ngoài có cấm quân, trong trướng có đại thái giám, nhưng Hoàng thượng lên tiếng, chỉ có thể lưu lại.

      Ban đêm, Thất hoàng tử ngủ ngon, người ngứa, gãi cổ xột xoạt, Hoàng thượng bị đánh thức hai lần, Tiêu Lan tiến tới hầu hạ, thấy tóc rối bù, ngủ mê man nắm lấy tay Thất hoàng tử, ngăn cào lên người.

      Tiêu Lan lại giúp đỡ bón thuốc hồi, chờ yên tĩnh lại mới im lặng lui về góc trướng, nhìn chằm chằm vào bấc đèn.

      đêm chợp mắt, gần canh năm mới trở lại trướng của mình, Hàn Lâm đợi ở trước trướng, thấy trở về liền thấp giọng bẩm: "Hầu gia, người của ta đều đến dưới chân núi, nhưng lại cảm thấy... đúng lắm."

      Tiêu Lan thả chậm bước chân, "Như thế nào?"

      "Chúng ta cũng thể giải thích ràng", Hàn Lâm : "Bất quá lần này mang theo đám thuộc hạ, có ít là quanh năm do thám qua rừng núi, tất cả đều dựa vào trực giác."

      Tiêu Lan gật đầu, "Sai người quan sát xung quanh chút, vô luận như thế nào thăm dò địa hình đều có chỗ xấu, cẩn thận chút, chớ để bị cấm quân phát ."

      Hàn Lâm đáp lại, lặng lẽ ra.

      Tiêu Lan tiến vào màn, Diên Mi vẫn chưa tỉnh, lửa than trong chậu còn chưa tắt hẳn, đứng ở bên cạnh, dùng sức chà xát cánh tay, cọ đến khi làm mất hết khí lạnh, lại lau mặt, lúc này mới đến trước sập, duỗi tay véo mũi Diên Mi.:yoyo60:
      Bóp cái Diên Mi liền tỉnh.
      :yoyo18:
      Buổi tối nàng chờ rất lâu, ngủ được sâu.

      Tiêu Lan cười cười, cởi áo ngoài nằm lên giường: " canh giờ sau gọi ta."

      Diên Mi còn buồn ngủ, ngây ngốc nhìn Tiêu Lan lát, đưa ngón tay sờ môi Tiêu Lan.

      Tiêu Lan nghiêng người qua, nhìn chăm chú vào nàng.

      mới vừa vào, môi còn mang hơi lạnh, Diên Mi sờ soạng xong : "Lạnh."

      Tiêu Lan giật mình, lời nhanh hơn bước so với đầu óc, "Nàng giúp ta làm ấm."

      xong mặt Tiêu Lan có chút đỏ, Diên Mi liền quen thuộc đến che môi lại, Tiêu Lan lỡ câu trước rồi, liền dứt khoát được voi đòi tiên bắt lấy tay nàng: " cần tay."
      Lúc này Diên Mi thông minh rồi, chỉ vào môi mình, "Ta biết, dùng cái này.":th_124:

      xong nàng liền ghé lại gần, đem cánh môi ấm áp của mình dán tới.

      Bất quá ngắn ngủi cái nàng thối lui mất, trong mắt xuất chút ánh sáng, nhìn chằm chằm môi Tiêu Lan, tự : "So với quả đào còn mềm hơn.":th_30:

      tay Tiêu Lan ôm lấy thắt lưng nàng, khiến cho nàng dựa vào gần hơn, lại : "Nàng thử lại lần nữa, có thể vẫn mềm đấy.":th_12:

      Thời gian qua Diên Mi rất tin lời Tiêu Lan , lại có cảm giác đơn giản chạm môi đủ, vì vậy đưa đầu lưỡi ra, ở môi dưới Tiêu Lan liếm liếm.

      "... ...":th_117:

      Tiêu Lan nhắm hai mắt lại, nỗ lực nhịn xuống xúc động muốn quấn lấy đầu lưỡi của nàng.

      Diên Mi hôn cái, lại hôn cái, dần dần cảm thấy thích, chút lại chút lấy môi của mình cọ cọ liếm liếm môi Tiêu Lan, giống như phát ra loại đào chưa từng được nếm, nàng chôn đầu ở trong lồng ngực Tiêu Lan len lén cười.:yoyo60:

      Tiêu Lan tự làm tự chịu, cuối cùng chỉ nhắm mắt được nửa canh giờ, cũng may hôm nay Hoàng thượng săn, cũng biết đêm qua đêm ngủ, nên buổi sáng thỉnh an xong liền xua trở về ngủ giấc, đến chiều mới dậy.

      Trước doanh trướng có chỗ trống lớn, đốt lửa chuẩn bị nướng thịt, lúc Tiêu Lan đến chủ trướng thấy Hoàng thượng ở đây, Thất hoàng tử cũng có, hỏi tiểu thái giám: "Bệ hạ đâu?"

      Tiểu thái giám đáp: "Bệ hạ vừa mới ăn hàn thực tán, uống vài chén rượu nóng, cần được giải tỏa, có Trương công công theo, tới miếu núi ."

      Tiêu Lan động động lông mày, biết sao Hoàng thượng lại thích mấy thứ này, ra ngoài mà cũng muốn ăn.

      Tiêu Lan quét mắt bốn phía vòng, thấy Tiêu Mân cà lơ phất phơ ngồi bên cạnh đống lửa nhìn mình, Tiêu Chân thấy bóng dáng, thống lĩnh cấm quân Điền Sai cũng ở đây, vậy là theo Hoàng thượng.

      Tiêu Lan thong thả trở lại trướng, trùm áo lên cho Diên Mi: "Ta dẫn nàng dạo chút."

      Diên Mi ở trong lều ngây người hai ngày, muốn đựơc vận động chút, Mẫn Hinh cũng muốn. Lúc trước nàng dám làm loạn, nghẹn đến khó chịu, nhưng cảm thấy ngượng ngùng, bất quá Tiêu Lan cũng gì, nàng liền kéo Mẫn Hành xa xa theo phía sau đám Hàn Lâm.

      Buổi trưa nhìn xuống những ngọn núi chạy dài, cảnh sắc xác thực đẹp sao tả xiết, có ánh nắng chiều như lửa, chiếu lên mảng rực rồng.

      Phương hướng Tiêu Lan cũng là miếu thờ núi, cũng phải là lo lắng an nguy của Hoàng thượng, chỉ là có chút nhớ Thất hoàng tử, nhưng biết có phải hay kể từ tối qua, sau khi ra từ trong chủ trướng, trong nội tâm mơ hồ dâng lên cỗ bất an vô cớ, hình như có cảm giác bị người theo dõi.

      Tiêu Lan nhìn qua bốn phía biển rừng theo gió mà động, hỏi Hàn Lâm: "Người phía dưới thế nào?"

      "Ba mặt núi này đều có đường", Hàn Lâm , "người của ta nhiều, nhưng vẫn có chút công phu."

      Tiêu Lan đáp lại, nhìn doanh trướng xa xa cái, an lặng yên tĩnh.

      ngồi xuống chỗ gờ đá, Diên Mi cũng ngồi xuống bên cạnh, thoáng nắm chặt lấy tay Tiêu Lan, chỉ vào bông hoa dại màu tím phía trước : "Xem."

      - - Bên trong hoa dại Tiêu Lan hái về cũng có loại này.

      Tiêu Lan cười, đứng dậy hái cho nàng, đám người Hàn Lâm liền lui sang bên sau gốc cây, Diên Mi cầm lấy bằng tay kia, gãi gãi lòng bàn tay , bỗng nghe cách đó xa có người ôn nhu gọi: "A Lan."

      Thanh lớn, nhưng Tiêu Lan và Diên Mi đều nghe được ràng.

      Tiêu Lan bỗng đứng dậy, mãnh liệt nhìn xung quanh.

      Thanh kia quen thuộc đến cực điểm, tên ở trong lồng ngực miêu tả sinh động.

      Người kia tựa hồ cũng muốn tránh, kêu xong tiếng lập tức xuất từ sau gốc cây thông trắng.

      Người đó mặc thân xiêm y vải thô màu nâu, màu sắc này ở trong rừng sương nhuộm hồng căn bản là nhìn ra, đầu đội nón, lúc này thoáng vén lên, lộ ra phía dưới khuôn mặt diễm lệ khuynh thành.

      - - Đúng là người từng là Thần Phi, Tần Uyển.

      Nàng ta đứng ở nơi đó cười cười, dùng giọng mười năm trước, lúc nàng vừa tới Đoan Vương Phủ, lại kêu tiếng: "A Lan."

      quảng cáo: mọi người đọc truyện này thử nhé, rất rất hay luôn.:hoan ho:
      Airi là nữ sinh trung học bình thường, cuộc sống của bị đảo lộn khi cậu bé (Aram) xuất từ chiếc gương vẫn mang theo bên mình. Hóa ra Aram là hoàng tử của Vương quốc phép thuật Astile. Aram bị người trai cùng cha khác mẹ Jeile phù phép khiến cậu lớn lên thành 16 tuổi mỗi khi ở trong bóng tối. Cách duy nhất để giải trừ lời nguyền là nụ hôn của mà Aram , và đó chính là Airi…

      link

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hứ, mụ Thần Phi định hại Lan cưa cưa của Diên Mi sao.
      A Huyền 152 thích bài này.

    4. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Đừng là Tiêu Lan vẫn Thần Phi sâu đậm nhé. Ta thích đâu. Huhu
      Tiêu Lan chỉ được mình Diên My mà thôi
      Thank editor nhiều nhé

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      truyện giới thiệu thực ra là bộ lâu lâu lắm r. lúc t còn đọc :))) dễ thương nhưng hồi đó vẫn kỳ thị chút vì nam 9 thực chất còn quá
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :