1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 33: Trở về

      Lúc Phó Trường Khải trở lại Bộc Dương, đúng lúc Tiêu Lan Dĩnh , khi Diên Mi nhìn thấy , quả thực là nhận ra.

      Phó Trường Khải mặc bộ xiêm y bằng da màu đất, râu ria xồm xoàm, gò má đỏ thẫm, có lẽ là do phơi nắng quá nhiều, nhìn có vẻ hơi hung ác, rất giống đạo tặc mới từ núi xuống.

      Diên Mi hơi há miệng, Phó Trường Khải khép tay áo lại nhìn nàng cười hắc hắc tiếng: "Có phải nhìn Nhị ca lại soái hơn ?"

      Diên Mi mím chặt miệng, tới kéo tay áo vào trong, trong miệng Phó Trường Khải được được được, vừa vào nhà, khí ấm áp, tay trong áo nhịn được xoa xoa chà xát.

      Diên Mi lập tức chú ý đến, nhìn từ xuống dưới lượt rồi cũng nhanh chóng tiếp nhân bộ dáng lôi thôi của Phó Trường Khải, chỉ vào tay áo : "Tay."

      Phó Trường Khải cười : "Hôm nay Hầu gia ở trong phủ?"

      Diên Mi để ý lời của : "Tay."

      Phó Trường Khải đành phải cười gượng đưa ra, : " có việc gì, chỉ là có chút ngứa thôi."

      - - Hai tay của đều bị nứt nẻ, sưng phù, còn hơi chảy mủ, gặp nóng xót ngứa.

      Ánh mắt Diên Mi lại chuyển tới chân , Phó Trường Khải co giày lại, vội : "Chân trái cũng bị đông lạnh, nhưng có nghiêm trọng như tay đâu, muội đừng lo, Nhị ca có mang theo thuốc mỡ, cũng bôi rồi, qua vài ngày là ổn thôi."

      Đào Diệp và Đào Hoa đứng kia nhìn hốc mắt đều ửng đỏ, Đào Diệp : "Cữu thiếu gia, vết thương này là do giá rét, mệt nhọc, bị đông lạnh thời gian dài, ngài này là tới nơi lạnh khủng khiếp rồi."

      Phó Trường Khải khoát khoát tay: "Cũng có lạnh quá khủng khiếp, chỉ đúng lúc có trận bão tuyết, ở trong ổ tuyết chịu đựng vài ngày."

      Diên Mi cũng hỏi gì, nàng nhớ tới mấy phương thuốc của Mẫn Hành liền phân phó Đào Diệp: "Tìm Mẫn tiểu nương tử."

      Vốn Phó Trường Khải muốn về sân tắm rửa chút trước rồi thay quần áo, ngờ Diên Mi còn có thể chủ động nhắc tới người lạ hỏi: "Mẫn tiểu nương tử là ai? Tìm nàng làm gì?"

      Diên Mi lời nào, nhưng Đào Hoa còn có phản ứng kịp, đáp : "Mẫn tiểu nương tử và đại ca nàng đều là đại phu."

      Phó Trường Khải là người nghe câu suy được ba câu, nghe vậy liền nhíu mày, nhìn Diên Mi hỏi: "Lúc trước muội bị bệnh? Lần trứơc Nhị ca đến vội nên nhìn ra. Là trước đó hay sau này? Bây giờ hết chưa?"

      Diên Mi nhìn , lắc đầu mà cũng gật, trước giờ nàng chưa bao giờ dối, huống chi là với người trong nhà? Nhưng nàng lại muốn chuyện của Doãn đại nương, cho dù là huynh trưởng chữ nàng cũng .

      Phó Trường Khải cười cười, "Nhìn bộ dáng trước mắt này của muội, vậy là tốt rồi. Đột ngột từ phía Nam đến đây, thích nghi được cũng tránh khỏi, bảo bọn nha đầu cẩn thận chút."

      Diên Mi "Vâng" tiếng, Phó Trường Khải lại cùng nàng vài chuyện thú vị đường, Mẫn Hinh liền bị nôn nóng kéo vào viện.

      Lần đầu mới nhìn, nàng bị hù cho nhảy dựng, với Diên Mi: "Còn tưởng là phu nhân tìm ta, nếu là vị công tử này xem bệnh nên gọi ca ca tôi đến."

      Diên Mi lắc lắc đầu, Cảnh nương tử : "Vị này đúng là gia huynh của phu nhân chúng ta, mời tiểu nương tử đến cũng phải nhìn bệnh nặng gì, là chân tay cữu thiếu gia bị đông lạnh, sợ hằng năm để lại di chứng nên muốn hỏi tiểu nương tử có bí truyền gì ."

      Mẫn Hinh bình tĩnh trở lại, mấy cái bí truyền chữa vết thương nàng thành thạo nhất, nhất thời nở nụ cười thoải mái, : "Để ta xem chút."

      Nàng hơi tiến lên, Phó Trường Khải vươn tay ra đặt ở bàn, Mẫn Hinh thấy tay sưng lên như móng heo hỏi: "Đây là lần đầu Phó công tử chịu tổn thương do giá rét sao?"

      Phó Trường Khải gật đầu : "Là lần đầu."

      "Vậy còn tốt", Mẫn Hinh nâng người lên, "Có phương thuốc, trước mắt là tháng chạp, cũng tìm được. Dùng tủy não vịt bôi ở chỗ nứt, tới hai tuần tay chân ngài khỏi."

      Phó Trường Khải giương cao mi đen: "Vậy là được rồi?"

      Mẫn Hinh liếc cái, trong lòng tự nhủ bộ dạng tiểu phu nhân ngây thơ trong sáng, sao ca ca trong nhà lại là người lỗ mãng thế, thế nên giọng ôn hòa: "Nếu Phó công tử tin cần dùng, nhưng ta cũng cho phương thuốc.."

      Kiến thức Phó Trường Khải cũng ít, quả thực là chưa từng nghe tới phương pháp này, bất quá ngẫm lại, não vịt sống, nhìn phát tởm, ngửi lại tanh, phương thuốc này người bình thường đa phần là thích nên cũng biết, chưa từng nghe qua nhưng cũng tỏ vẻ quá ngạc nhiên, liền chắp tay : "Phó mỗ chỉ là thuận miệng hỏi, Mẫn đại phu đừng trách, ngày mai ta theo biện pháp này mà điều dưỡng."

      Mẫn Hinh nghe giọng vẫn có chân thành mình cũng làm mặt lạnh nữa, ngược lại với Diên Mi: “Phu nhân hãy sai người với ta hái chút rễ cà, trở về phơi khô, thả vào nước ngâm tay chân bị tổn thương do giá rét, qua mùa đông lưu lại di chứng."

      Diên Mi liền bảo Cảnh nương tử theo nàng, mấy ngày này Mẫn Hinh cũng tới phủ, vốn còn muốn vài câu giải buồn với Diên Mi, kết quả thân thích của người ta đến nên đành thôi vậy.

      Viện cho khách lần trước của Phó Trường Khải lại được dọn dẹp, Diên Mi dẫn , Đào Diệp lại thu xếp xuống bếp, thời gian này vừa khéo, trong phủ chuẩn bị đồ Tết, mới mua mười mấy con vịt đợi làm thịt, não vịt thiếu.

      Bên kia buổi tối hôm đó Tiêu Lan nhận dược tin tức giờ ngọ ngày thứ hai trở về phủ.

      Năm trăm con ngựa Ô Tôn cao to tráng kiện, da lông bóng mượt, ở trong viện chen tới chen lui, Phó Trường Khải và Hàn Lâm đều có đêm ngủ ngon nên tinh thần sáng láng nghĩ phải thử chút, thấy Tiêu Lan trở về, Phó Trường Khải cười thi lễ: "May mắn làm nhục mệnh."

      Tiêu Lan vừa nhìn thấy bộ dáng và Hàn Lâm đều thay đổi trước hỏi: " đường có thuận lợi ? Có gặp phải sơn tặc thổ phỉ ?"

      Hàn Lâm trả lời: "Dọc theo đường còn khá tốt, chỉ là khi trở về gặp phải trận bão tuyết, bị đông lạnh mấy ngày, trì hoãn chút thời gian."

      Tiêu Lan vỗ vỗ vai : "Nghỉ ngơi mấy ngày, năm trăm con ngựa này ai cũng có phần, qua vài ngày đưa tới Dĩnh , có nơi để thả."

      Hàn Lâm cười ha ha, trong sân tiếng hô ngắn, mọi người cũng có tâm tư nghỉ ngơi, ào ào tiến lên chọn ngựa.

      Tiêu Lan cùng Phó Trường Khải về hậu viện trước, Diên Mi đợi, xiêm y để thay đều chuẩn bị tốt cho Tiêu Lan rồi : "Rửa tay dùng cơm."

      Phó Trường Khải thấy nàng còn có hai phần bộ dáng làm vợ người ta trong lòng vui mừng, Tiêu Lan thấy tay bị lạnh nghiêm trọng : "Dùng cơm xong phải mời đại phu tới nhìn Nhị ca chút."

      " nhìn rồi.", Phó Trường Khải cười, "Phương thuốc đều dùng, có mấy huynh đệ bị thương ngoài kia, sáng nay tay chân đều ngâm bằng thuốc rồi."

      Tiêu Lan biết khoe với Diên Mi, nhưng mà Diên Mi cũng thèm để ý cái này, chỉ thúc giục bọn họ dùng cơm.

      Sau khi ăn xong, Phó Trường Khải chỉ vào cái rương mang về: "Này là còn dư lại, ta bàn giao lại sổ sách cho Hầu gia."

      Tiêu Lan khoát tay: "Lúc trước toàn bộ đều cho Nhị ca xử lý, mấy đồ ngọc này đối với ta cũng có tác dụng gì nhiều, muốn nhờ Nhị ca tìm cách đổi thành tiền bạc, bên trong này toàn bộ đều do huynh định đoạt."

      Phó Trường Khải nghiêm mặt, - - đồ trong rương xem qua, hơn nửa là ngọc, còn là ngọc hảo hạng, là lúc trước Tiêu Lan mang về từ Vu Điền.

      Liều chết sứ hồi, chính mình giữ lại chút đồ tốt cũng khó để lý giải, có thể lấy số lượng , đủ mua năm trăm con ngựa tốt còn dư, bây giờ dư lại chút ngọc thượng đẳng này giữ lại mà lại muốn chuyển toàn bộ thành bạc, để làm cái gì?

      Phó Trường Khải há miệng, nhất thời lại đem câu hỏi nuốt trở vào.

      có cảm giác mình lên thuyền tặc.

      Nhưng mà, vừa mới giúp người ta đem ngựa về, cầm lấy tín vật của Tiêu Lan đến Ô Tôn, thu vào hàng da với giá thấp, đường buôn bán hết, mấy túi tiền còn nóng hổi.

      Quan trọng nhất là, muội muội nhà mình ở đây, trôi qua cũng tệ.

      Phó Trường Khải quyết định cái gì cũng hỏi, bản thân cái gì cũng biết, khép tay lại cười : "Được, bất quá cái này gấp được, nóng vội có giá tốt, mỗi thứ trong rương này đều phải là giá ."

      Tiêu Lan: "Tất cả do Nhị ca làm chủ."

      Phó Trường Khải cười ha ha hồi, cửa ải cuối năm sắp tới, phải trở về Kim Lăng, ngày rất gấp nen chỉ có thể ở lại Kim Lăng ngày, sớm hôm sau rời .

      Do đó Diên Mi theo dạo trong thành, cho mọi người chút đồ chơi Bộc Dương.

      ra cũng có nhiều mới lạ, có đặc sản nha táo ăn rất ngon, bởi vì Diên Mi thích ăn những thứ này nên Đào Diệp biết rất cửa hàng nào tốt nhất, ngựa quen đường cũ dẫn bọn họ tới, đúng lúc gặp Mẫn Hinh sắm Tết, nàng thấy cùng Diên Mi phải là Tiêu Lan mà là chàng trai trẻ tuổi trong đầu thoáng kinh ngạc, hành lễ: "Vị này là?"

      Đào Diệp mím môi vui vẻ: "Mẫn tiểu nương tử dễ quên, hôm kia mới thấy qua cữu thiếu gia nhà ta, hôm nay biết?"

      Mẫn Hinh bị trêu đỏ mặt, cũng thể trách nàng, hôm trước gặp, Phó Trường Khải là bộ dáng gì? Hôm nay lại mặc trường sam văn nhã, râu ria đều được cạo sạch , làm khuôn mặt tuấn lãng, sao nàng có thể liên hệ được hai người với nhau được chứ hả.

      Mẫn Hinh cười mỉa mỉa: "Vốn là Phó công tử, nhất thời nhìn lầm, thứ tội ."

      Phó Trường Khải cười : "Mẫn đại phu chớ đa lễ, lần trước ta soi gương, bản thân cũng nhận ra mình đấy."

      xong lời này, Diên Mi ngược lại nghiêm túc quay đầu liếc cái, Phó Trường Khải giúp nàng đội mũ lông cáo lên, : "Nhị ca hơi đói, chúng ta tìm chỗ nào ăn chút, nghỉ lát lại tiếp được ?"

      Diên Mi vẫn chưa mệt nhưng nàng biết chân Phó Trường Khải bị đau, nhiều khó chịu nên cũng gật gật đầu, lại nhìn Mẫn Hinh.

      Phó Trường Khải hỏi: "Mẫn đại phu có muốn cùng ?"

      Mẫn Hinh vội khoát tay: "Ta chỗ này vẫn chưa xong..."

      "Mẫn đại phu cần từ chối", Phó Trường Khải dùng tay ra dấu mời, "Ta muốn cảm ơn phương thuốc cổ truyền hôm đó, ngoài ra còn có chứng bệnh muốn thỉnh giáo."

      như vậy, Mẫn Hinh cũng thể tỏ ra già mồm, đành phải hạ thấp người, theo Diên Mi ra.

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      thương editor quá cơ
      Hihi. Có lẽ nào Mẫn Hinh với Phó Trường Khải 1 đôi
      Ahihi
      lilly, A fang, Iluvkiwi2 others thích bài này.

    3. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Cùng ý kiến vs lầu ,vớ vẩn thành đôi ý, chắc 90% rồi
      A fangĐợi chờ mỏi mòn thích bài này.

    4. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 34: Lấy

      Bộc Dương đổi thái thú mới, sau thu lại có chiến , dân chúng dần dần an ổn, bởi vì Lục Văn Chính hạ lệnh trong thời gian từ tháng chạp đến tháng giêng cho phép các nơi bố trí hiệu buôn, trong thành liền sôi nổi hẳn lên, rất có khí náo nhiệt cuối năm.

      Giờ này còn chưa tới giờ cơm, bọn họ cũng xa, liền vào ngồi trong gian tiệm ăn ở xéo đối diện.

      Phó Trường Khải gọi mấy loại điểm tâm và chút thức ăn, thêm nồi canh nóng, Mẫn Hinh cũng phải người dè dặt, thức ăn được bưng lên, nàng liền thành thực ăn.

      Diên Mi đói bụng, chỉ từ từ ăn bốn miếng bánh mà Phó Trường Khải cho nàng và uống chén canh, Phó Trường Khải hỏi nàng còn muốn nữa hay , Diên Mi cảm thấy uống chén canh tương ứng với ăn bốn miếng điểm tâm, nàng ăn vô, nhưng còn muốn uống thêm chút canh nên rất rối rắm nhìn .:th_96:

      Phó Trường Khải liền múc chén canh nữa cho nàng, cười : "Cũng có thể uống canh ăn điểm tâm, muội muốn nếm thử cái khác cứ ăn hai miếng, còn lại đưa Nhị ca."
      Diên Mi vung vung tay: "Chỉ cần canh cần điểm tâm.":th_83:

      "Ừ, muội ăn bốn miếng no rồi", Phó Trường Khải giúp nàng đem đĩa xuống, "Ăn nhiều lát thấy khó chịu."

      Mẫn Hinh ở đối diện nghe câu này yên lặng tính toán chút, mình ăn được tám cái, sao chút cũng chưa thấy no?:th_116:

      - - Vẫn là lượng cơm của mình nhiều rồi.

      Để đũa xuống uống hớp canh nóng, cảm thấy rất thoải mái, mắt nhìn qua gặp Phó Trường Khải giúp Diên Mi phủi phủi ống tay áo dính chút vụn điểm tâm, trong lòng tự nhủ hôm trước nhìn còn tưởng là hán tử lỗ mãng, nghĩ tới còn có thể mềm mại với muội muội như vậy.

      Tròng mắt Mẫn Hinh quay tít vòng, ăn của người ta đĩa điểm tâm, cũng thể nửa câu cũng , liền thả chén hỏi: "Tay Phó công tử thế nào rồi?"

      Phó Trường Khải dựng thẳng cổ tay cho nàng nhìn, gật đầu : "Bôi ngày rồi, quả nhiên còn ngứa nữa, đa tạ Mẫn đại phu."

      Mẫn Hinh giật khóe miệng, đảo mắt nhìn ra ngoài phố, hơi có chút lúng túng.

      Phó Trường Khải lại hỏi tiếp: "Nguyên tổ tiên Mẫn đại phu là ở Dĩnh Xuyên sao?"

      Mẫn Hinh lắc lắc đầu, gượng cười : " phải."

      "Ừm", lúc chuyện, giọng Phó Trường Khải nhàng, chậm rãi, làm người ta thấy rất thoải mái, : "Ta nghe giọng của Mẫn đại phu đậm chất phổ thông, cũng nghe thấy giọng bản địa, là sau này mới đến Dĩnh Xuyên sao?"

      "Phải", Mẫn Hinh ngoài miệng đáp lời, trong lòng tự nhủ ngươi mới nghe ta vài câu mà nghe ra rồi? Lừa người à!

      "Nguyên nhà của ta ở Giang Đô", nàng thuận miệng : "Về sau lũ lụt, chỉ có thể hành tẩu tứ phương với huynh trưởng để kiếm sống."

      " trách được", Phó Trường Khải lộ ra áy náy, "Phó mỗ mạo muội, làm cho Mẫn đại phu phải nhớ lại chuyện lúc trước."

      Mẫn Hinh vốn là bừa, nhất thời khoát tay: " trách được cái gì?"

      Phó Trường Khải chỉ chỉ cái đĩa bàn, " trách được Mẫn đại phu thích món này, nguyên cũng là người phía Nam."

      chỉ vào mấy miếng điểm tâm màu trắng bàn, là loại điểm tâm rất phổ biến ở phía Nam, đem gạo chế biến thành cơm cháy, mỏng như tờ giấy, dùng dầu chiên lên, bên phết đường hoặc mật, ăn rất giòn, tiệm ăn này làm cũng phải rất ngon, nhưng là khó có được, Mẫn Hinh thích nhất cái này, vô thức ăn nhiều hơn mấy miếng.

      Trong bụng nàng xấu hổ, may mà vừa rồi mình Giang Đô, chứ nếu thuân miệng địa phương ở phía Bắc có khi tự vả vào miệng cũng nên.

      ... Quả nhiên thương nhân đều là hạng người gian trá.:th_120:

      Mẫn Hinh muốn tiếp tục ngồi ở đây nữa, vốn là hai huynh muội chuyện, nàng ở bên thích hợp, nghĩ muốn cáo từ thấy Phó Trường Khải với Diên Mi: "Chân Nhị ca vẫn còn đau, muội mang hai nha đầu qua cửa hàng lúc nãy mua đồ trước, được ?"

      Mẫn Hinh lập tức lên tiếng: "Tôi bồi phu nhân ."

      Phó Trường Khải lại đè tay nàng lại: "Ta còn có vài lời muốn cùng Mẫn đại phu."
      :die:Mẫn Hinh chỉ muốn đem đồ mới ăn đều phun ra, biết ngay là đời này làm gì có cái gì cho chứ!

      Diên Mi chẳng quá để ý, nghe Phó Trường Khải liền đáp ứng: "Được", rồi trực tiếp mang hai nha đầu .

      Mẫn Hinh hoàn toàn đoán ra ý tứ của Phó Trường Khải, nếu là có bệnh muốn hỏi cần bảo Diên Mi rồi, liền trực tiếp hỏi: "Phó công tử có chuyện gì cứ thẳng."

      Phó Trường Khải cũng vòng vo, "Nghe thời gian trước tiểu muội bị bệnh, là Mẫn đại phu chữa trị?"

      ra lời này, cuối cùng Mẫn Hinh cũng có thể đoán được đại khái mục đích của .

      - - Sợ là vị ca ca này mới biết được chuyện muội tử mình lúc trước bị bệnh nhưng tình bên trong, hơn nữa tiểu phu nhân cho tới bây giờ còn chưa có động phòng... Loại chuyện này cũng thể với ca ca nên Phó Trường Khải liền tới tìm nàng hỏi thăm.

      Hiểu nguyên nhân, Mẫn Hinh liền có sức lực, khuôn mặt nghiêm túc, vẻ mặt chính khí hướng về phía người đối diện: "Phó công tử, ta là tiểu đại phu, chuyện riêng của khách."

      Phó Trường Khải cười tiếng, "Mẫn đại phu hiểu lầm, phải ta muốn hỏi chuyện này."

      phải hỏi cái này? Mẫn Hinh ngạc nhiên: "Vậy đến cùng là ngươi tìm ta làm chi?"

      "Ta là thương nhân", Phó Trường Khải : "Chắc hẳn Mẫn đại phu cũng nhìn ra, ta muốn cùng ngươi làm việc mua bán."

      "Cùng ta?" Mẫn Hinh dở khóc dở cười, "Ta hoàn toàn có vốn, hai là có vật để buôn, Phó công tử muốn cùng ta buôn bán cái gì chứ?"

      Phó Trường Khải ra ngoài nhìn thoáng qua, "Mẫn đại phu chắc cũng biết được, Phó gia ở Kim Lăng, mình xá muội gả vào Hầu phủ, cửa Hầu phủ sâu, khó tránh khỏi có vài người thấy muội tử của ta dễ khi dễ, ta nghĩ muốn mời..."

      còn chưa dứt lời, thần sắc Mẫn Hinh lạnh lẽo, nàng móc ra bạc vụn ném lên bàn, coi như trả tiền cơm, chắp tay như nam tử : "Phó công tử tìm nhầm người rồi, mặc dù ta bạc, y thuật cũng trung trung nhưng giúp được người khác làm những thủ đoạn hại người trong hậu trạch kia."

      Nàng xong liền , Phó Trường Khải ngờ nàng thẳng thắn như vậy, lập tức bước tới cản cản lại, Mẫn Hinh đụng đầu vào người , đỏ mặt tía tai trừng mắt.

      Phó Trường Khải vội lui ra sau bước: "Xin Mẫn đại phu hãy nghe ta hết, Phó mỗ có ý khác. Ta chỉ mong tiểu muội hảo hộ chính mình, nếu như người khác đụng đến nàng, ta cần gì giúp nàng gây thù oán?"

      Sắc mặt Mẫn Hinh hơi nguôi ngoai, xoay người lại lại ngồi xuống, nghe giọng Phó Trường Khải tiếp tục truyền đến: "Chỉ là mình nàng ở chỗ xa xôi này, ta yên tâm, Mẫn đại phu cũng là người trải qua nhiều chuyện, khẳng định là biết trong nội viện này cũng có thời điểm yên ổn, tiểu muội thuần khiết lương thiện, chuyện khác sao cũng được, ta chỉ cầu nàng bình an, chớ bị chuyện gì thương tâm còn biết, nên muốn xin Mẫn đại phu giúp đỡ nhiều hơn."

      - - trắng ra, đây là muốn phó thác Diên Mi cho nàng, ta trở về tốt rồi, còn lại đều là chuyện của mình.:yoyo4:

      Vốn Mẫn Hinh cũng muốn nhận chuyện này, nhưng nếu vật dụng cho nữ tử, bất luận là dược hay hương, nàng tự nhân có được mấy người lợi hại bằng mình.

      Dừng chút : "Phó công tử muốn cùng ta mua bán, ta cũng có tiền vốn."

      " cần tiền vốn", Phó Trường Khải : "Mua bán cái gì ta cũng làm được, so đo tính toán, ta cho Mẫn đại phu cổ phần danh nghĩa, ngươi chỉ cần hưởng lợi nhuận là được."

      - - Hoàn toàn là lấy .

      Mẫn Hinh nghiêng người liếc nhìn cái, kỳ điều kiện mà Phó Trường Khải với nàng cũng cần thiết, bởi vì trước mắt Diên Mi có cái gì thoải mái, Tiêu Lan cũng tìm nàng như thế thôi, bạc khám bệnh đưa ít, lại ăn cái này của Phó Trường Khải nữa …, nàng sờ sờ lương tâm, cảm thấy có chút xấu hổ.:018:

      Nàng là cái người mê tiền, lại triệt để.:03:

      "Ta đưa cho ngươi mười lượng bạc", Mẫn Hinh ôm bả vai , "Chỉ là trước mắt người mang nhiều bạc như vậy."

      " sao", Phó Trường Khải cũng chê ít, giống như là nàng trăm lượng bạc vậy, "Ta đưa cho Mẫn đại phu, lợi nhuận cho ngươi, thua lỗ tính cho ta."

      Mẫn Hinh thầm nghĩ đó là tất nhiên, trong miệng giả khách khí: "Sau này ta bổ sung cho Phó công tử."

      Phó Trường Khải khẽ cười, thanh toán, trả tiền, hai người trước sau ra khỏi điếm, Diên Mi vẫn còn chưa mua sắm xong, thấy bọn họ tới kêu Phó Trường Khải nhìn xem còn thiếu cái gì nữa , Mẫn Hinh cáo từ trước, với Diên Mi: "Ngày khác ta lại quý phủ chuyện với phu nhân."

      Diên Mi gật đầu cái, đợi nàng rồi nghiêng đầu nhìn Phó Trường Khải.

      Phó Trường Khải cười, "Nhìn ta làm gì, nỡ để Nhị ca sao?" trong đầu Diên Mi quả có suy nghĩ như vậy, nhưng nàng đâu.:th_48:

      Sáng sớm hôm sau, Phó Trường Khải thu thập xong hành trang, chọn ra con ngựa rồi chạy về Kim Lăng tham gia lễ mừng năm mới.

      Bên trong Hầu phủ cũng vẩy nước quét nhà đổi mới hoàn toàn, treo lên đèn lồng đỏ, dán câu đối xuân, lần đầu Diên Mi xa nhà đón lễ mừng năm mới cùng Tiêu Lan nên cảm thấy có chút là lạ.

      về nhân số đám người Trình Ung rất nhiều, ban đêm đến phủ Thái Thú, bên quân doanh và Mẫn Hành, Mẫn Hinh đều có tặng thức ăn qua, bên trong Hầu phủ cũng vội vàng tặng lại hồi, người đến người , nhưng Diên Mi cũng biết có nhiều náo nhiệt như vậy; mà buổi tối lúc đón giao thừa chỉ có nàng và Tiêu Lan hai người, mặc dù có nhiều người nhưng nàng cũng cảm thấy quạnh quẽ.

      Từ tháng giêng đến tháng hai, vẫn là thời tiết tay chân lạnh cóng, cho đến cuối tháng tư Bộc Dương mới ấm áp lên.

      Thời gian Tiêu Lan ở Dĩnh cũng càng lúc càng dài, bởi vì mỏ sắt đào được nửa, khoáng thạch cần được tinh luyện, cơ hồ phải phòng thủ ngày đêm.

      Hôm nay mới vừa hồi phủ, Diên Mi liền lôi kéo Tiêu Lan đến Viễn Hương Đường, Tiêu Lan với nàng: "Vội vàng chạy cái gì, cẩn thận dưới chân chút."

      mặt Diên Mi cực kỳ vui vẻ, xa xa chỉ cho Tiêu Lan: "Lan ca ca, xem!":th_3:

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      cái cặp này siêu đáng luôn. mà bạn PTH vs bạn MH tỷ lệ thành đôi cao quá :)))
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :