1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 29: Gia súc

      Nông phòng thể so với Hầu phủ, tường mỏng , cửa sổ cũng được dán kín, bị gió thổi qua, thanh cửa liền kêu cọt kẹt.

      Diên Mi hé góc chăn nhìn Tiêu Lan, ban ngày nàng mệt mỏi, lúc xem núi lại bị lạnh thấu, nằm ở trong chăn cảm thấy chỗ nào cũng được thoải mái.

      Tiêu Lan hỏi: " ngủ được?"

      "Ừm", Diên Mi cuộn tròn người lại, " lạnh, chăn của huynh ấm ?"

      Tiêu Lan là người tập võ, thể biết lạnh, nhìn Diên Mi trong chốc lát rồi mím môi vén góc chăn lên.

      Chăn này được đặt trong rương có hạt tùng và sả, trong chăn Diên Mi cũng có mùi này, nhưng nàng che kín người mình nên ngửi thấy gì, thế nên Tiêu Lan vừa vén chăn lên nàng liền ngửi thấy có mùi tùng thơm ngát mang theo hơi ấm thổi qua mặt.
      - - Quả nhiên chăn của Lan ca ca vừa thơm vừa ấm áp.:th_30:
      Diên Mi thấy Tiêu Lan mở ra góc chăn, đoán là Tiêu Lan đồng ý với mình liền duỗi tay ra túm lấy, Tiêu Lan nằm thẳng động đậy, mắt nhìn chằm chằm nóc phòng, nhưng mà lát, phát chăn người mình từ từ trượt xuống.

      Tiêu Lan nửa ngồi dậy, thấy Diên Mi đắp nửa ở người, Tiêu Lan lấy làm lạ hỏi: "Làm cái gì?"

      "Đổi lại đắp", Diên Mi vui rạo rực : "Huynh đổi nha."

      ... đổi cái đầu.:th_71:

      Tiêu Lan kéo chăn trở về, nằm phục xuống, nhắm mắt lại, lời nào.

      Diên Mi ngẩn ngơ, chuyện gì, nhưng cảm giác được hình như là Tiêu Lan vui, chỉ có thể kéo chăn của mình lên đắp lại, lăn qua lăn lại, chút ấm áp cũng có.

      "Lan ca ca."

      Tiêu Lan đáp.

      Diên Mi vừa khó chịu vừa tủi thân, ở trong chăn lật tới lật lui, tiếng quần áo cọ vào nệm chăn rất ràng.

      Tiêu Lan hít sâu hơi, nghiêng đầu liếc nhìn nàng cái, Diên Mi hơi giận dữ, lớn tiếng : "Lạnh!":th_59:

      Tiêu Lan nhìn nàng, lâu, xoay người lại, khuôn mặt nghiêm túc vỗ vỗ lên chăn, bình tĩnh : "Chăn của ta bây giờ ấp áp nhưng đổi lại cho nàng tới nữa canh giờ lạnh lại, bởi vì ban đêm ở chân núi càng lúc càng lạnh nên có đổi cũng được gì."

      Giận dỗi trong nội tâm Diên Mi giảm xuống, nàng cúi mặt, yên lặng khép chăn mỏng lại.

      Ngón tay Tiêu Lan động động, nghiêm túc : "Bất quá ta có biện pháp có thể làm nàng bị lạnh nữa."

      Diên Mi trợn to hai mắt, Tiêu Lan chỉ chỉ bên cạnh mình, "Nửa chăn của ta cho nàng, nếu còn thấy lạnh, chăn của nàng cũng phủ lên."

      Diên Mi có chút biết làm sao, khi còn nàng cũng rất hiếm khi ngủ cùng chăn với Phó mẫu.

      Nhưng mà nàng rất muốn được ấm áp.

      Diên Mi nắm tay Tiêu Lan, "Lan ca ca", trong mắt nàng tràn đầy ỷ lại, lại hơi thấp thỏm.

      Trong miệng Tiêu Lan : "Tự nàng chọn." Tay lại tự chủ được dùng chút lực.

      Diên Mi chậm rì rì nhích vào, vừa mới đắp chăn của Tiêu Lan lên ủy khuất vừa rồi chút cũng còn, trong đầu chỉ nghĩ là ấm áp a!:th_98:

      Nàng lại cọ cọ lòng bàn tay Tiêu Lan, vừa lòng thỏa mãn thở phào, : "Ngủ."

      Nàng vừa buồn ngủ vừa mệt, trong chăn rất ấm áp, bao lâu ngủ mất, đáng thương cho Tiêu Lan bị chăn mền đè ép, nóng đổ mồ hôi lại thể nhúc nhích.

      Ban đêm ngủ thoải mái, sáng sớm tinh thần Diên Mi rất tốt, vòng quanh Tiêu Lan vòng tới vòng lui, Tiêu Lan bị nàng xuay quanh chóng mặt, bắt lấy tay nàng : “ khỏe ha? Hôm nay ta cho nàng leo núi chịu ?."

      Diên Mi ở cùng Tiêu Lan thời gian rồi nên có thể phân biệt được tức giận hay là hù dọa người khác, cũng để ý, lấy quả hạnh cho Tiêu Lan, : "Ăn ngon, cho huynh."

      Tiêu Lan cầm lấy gì .

      Bọn họ thu dọn từ rất sớm, lúc ra cửa thấy khói bếp lượn lờ ở xa xa của mấy hộ nông gia, Trình Ung tiến lên đón, hỏi: "Hầu gia, đêm qua ngài có nghe gì ?"

      Tiêu Lan gật gật đầu, sau nửa đêm nghe được tiếng sấm rền vang lên.

      "Lực rất lớn." Tiêu Lan .

      Trình Ung cười hắc hắc, còn : "Đều chuẩn bị tốt lắm, còn chờ ngài và phu nhân tế núi."

      Mọi người ở rất gần núi, bao lâu đến nơi, hương án và rượu xếp đặt chỉnh tề, Tiêu Lan dẫn Diên Mi lên thắp hương, nâng chén rượu với đám Trình Ung, hạ lệnh: "Khai sơn."(Phá núi)

      Bọn họ cũng gây ồn ào quá lớn, trực tiếp làm việc, chôn hỏa dược, dẫn ngòi nổ.

      Tiêu Lan thấy Diên Mi đứng ở sườn núi bị gió thổi ngơ ngác, liền : "Các nàng trở lại nông viện , buổi trưa cũng cần chờ ta, cứ dùng cơm trước."

      Lúc đám người Trình Ung đến ở nơi này thuê thôn phụ làm thức ăn, cần Diên Mi phải tìm cách lo liệu.

      Kỳ Diên Mi cũng muốn trở lại cái sân kia lắm, nhưng núi lạnh, Đào Diệp lại sợ nàng bị trúng gió đau bụng nên cứ khuyên trở về mãi, Diên Mi đành phải cẩn thận từng bước.

      Lúc trở về phụ nhân trẻ tuổi chờ ngoài cổng, vốn đây là gia chủ, đến xem có chuyện gì cần giúp đỡ hay .

      Nàng ta thân phận của đám người Tiêu Lan lắm, nhưng hiểu được nhất định là đại hộ, liền xa xa hành lễ : "Thôn phụ vấn an phu nhân."

      Diên Mi biết nàng là ai, liền nhìn Đào Diệp, Đào Diệp giải thích cho nàng phen, Diên Mi gật gật đầu, cũng có ý muốn người ta vào viện, Đào Diệp thưởng cho nàng ta chút bạc vụn rồi cho người .

      Vóc người phụ nhân kia rất thanh tú, chỉnh trang cũng sạch , đỏ mặt đẩy bạc ra, : "Ta thể nhận, mấy vị khách quý hôm qua thưởng đủ rồi, nếu lại cho nữa chúng ta băn khoăn. Nay tới là muốn hỏi chút xem còn thiếu cái gì , muốn cái gì ngài cứ việc phân phó."

      Đào Diệp nhớ tới việc nấu cơm hỏi: "Bếp lò này nọ ra sao, đại tẩu cho ta nghe chút ."

      "Chao ôi", phụ nhân kia đáp tiếng, cười : "Đúng là nghĩ tới cái này, ta chuẩn bị đồ mới đấy, khách quý yên tâm, chúng ta đều chưa từng dùng qua ."

      Nàng ta có giọng địa phương, Diên Mi nghe được bảy tám phần, tạm thời bảo nàng ta theo vào.

      Nữ tử kia cũng là dâu, chuyện rất dịu dàng khéo léo, Diên Mi cũng trở về phòng mà bọc áo choàng đứng phơi nắng, phụ nhân kia giúp Đào Diệp, Đào Hoa dọn dẹp, nàng ta thấy lạnh, chỉ mặc kiện áo ngắn, lúc khẽ cong thắt lưng, Diên Mi thoáng nhìn thấy cần cổ nàng hồng hồng .

      Diên Mi nháy mắt mấy cái, nghiêng đầu hỏi Đào Diệp: "Ở đây có sâu sao?":th_11:

      Đào Diệp cũng biết, phụ nhân kia liền cười : "Phu nhân phải là người phía Bắc rồi, chỗ này của chúng tôi hơi lạnh, thời tiết này có sâu a."

      Diên Mi nghe nàng mà càng hoang mang, kỳ quái nhìn cổ nàng chút.:th_21:

      Hai nha đầu Đào Diệp và Đào Hoa đều còn , chủ tớ ba người mắt to trừng mắt .

      Phụ nhân kia hậu tri hậu giác phản ứng lại, mắc cỡ đỏ bừng cả khuôn mặt, nhưng nàng nhìn búi tóc của Diên Mi, hiển nhiên cũng là phụ nhân đỏ mặt giọng : "Phu nhân chớ cười ta, chỉ tại gia súc nhà ta dã."
      ("dã" trong hoang dã, mình biết dùng từ nào nên để vậy)

      Diên Mi hiểu lắm, nhưng nàng để ý người ngoài nên cũng gì.

      Lúc trưa, núi phía Đông vang lên tiếng nổ ầm trời, đến chiều, vài hộ thôn dân đều ra nhìn náo nhiệt, ở ngoài nông viện rướn cổ nhìn vào trong, cho rằng có vàng trong núi.

      Nhưng mà đợi cả buổi cũng có gì cả.

      Khi Tiêu Lan trở về khắp ngời đều là đất, trực tiếp rửa tay chân trong sân với đám người Trình Ung, tắm rửa rồi vào dùng cơm với Diên Mi.

      Buổi tối Đào Diệp vẫn trải ra hai cái chăn giống như hôm qua, ngược lại hôm nay Diên Mi cũng lạnh như hôm qua nữa, nhưng nàng nghĩ Tiêu Lan ở núi hứng gió ngày nên sau khi chui vào chăn hỏi: "Lan ca ca, huynh lạnh sao?"

      đợi Tiêu Lan trả lời, nàng học theo vui mừng : "Ta có biện pháp có thể làm huynh lạnh.":063:

      xong, vỗ vỗ bên cạnh mình.:th_63:

      Tiêu Lan: "...":th_71:

      Tiêu Lan yên lặng mở chăn ra nằm vào.

      người Tiêu Lan nóng, mới nằm trong chốc lát ổ chăn ấm áp dễ chịu, Diên Mi thoải mái mà nhắm mắt lại, nhưng đột nhiên nghĩ tới chuyện, nàng quay đầu, ở trong chăn chọt chọt tay Tiêu Lan, : "Lan ca ca, gia súc nào lợi hại nhất?"

      "Trâu, ngựa", Tiêu Lan biết nàng hỏi cái này làm gì, thuận miệng đáp: "Còn có lừa, sao?"

      Diên Mi hơi nhăn mặt lại, nghĩ thầm trâu ngựa cũng cắn người mà, chả trách: "Có người có thể bị gia súc cắn."

      Tiêu Lan nhìn nhìn cái cổ trắng nõn của nàng, hỏi: "Ai?"

      "Buổi sáng, tiểu nương tử", Diên Mi ghé sát vào tai Tiêu Lan thầm: "Trong nhà nàng có gia súc rất lợi hại, cắn cái cổ, hồng.":th_83:

      Tiêu Lan: "!!!":th_114:
      editor: mình thấy biểu cảm:th_71: giống như mắt cá chết vậy, cạn lời... rất thích hợp phải nào?:th_95:
      Last edited: 1/5/17

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ta buộc phải lạc trôi tí đây: Ta quá thích lũ icon của nàng rồi, có thể xài cho facebook nhỉ?
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. bellchuong

      bellchuong Active Member

      Bài viết:
      119
      Được thích:
      98
      Icon của nàng dùng dễ thương quá!
      A Huyền 152 thích bài này.

    4. Yuki Hana

      Yuki Hana New Member

      Bài viết:
      17
      Được thích:
      10
      Ôi ôi. Dễ thuơng quá
      Nhanh nhanh ra chương ban nhé!
      A Huyền 152 thích bài này.

    5. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 30: Hâm nóng

      Tiêu Lan có chút biết nên cái gì cho phải.

      Đôi mắt đen láy của Diên Mi từ mặt Tiêu Lan chậm rãi dời xuống, cuối cùng nhìn chăm chú vào hầu kết.

      Hầu kết Tiêu Lan khống chế được mà trượt cái, Diên Mi hơi hiếu kỳ, duỗi ngón ngón tay ra đụng, nàng nghĩ là Tiêu Lan bị lừa cắn nên nhăn mày : "Nhất định là rất đau."

      Tiêu Lan nắm lấy bàn tay tác quái của nàng, hơi giận : “Nàng buồn ngủ phải ?"

      Diên Mi bị Tiêu Lan nắm đau, nhưng cũng tức giận, hiểu chuyện : "Lan ca ca mệt, mau ngủ."

      Tiêu Lan độc ác liếc nhìn nàng cái, cảnh cáo : " được phép với người khác chuyện này.":th_94:

      Tất nhiên là Diên Mi muốn nhiều lời với người khác rồi, thông minh "ừm" tiếng, Tiêu Lan : "Nhắm mắt lại."

      Diên Mi vẫn ở trong chăn Tiêu Lan như cũ, lắc lư tay, "Chúng ta cùng nhau.":th_50:

      Tiêu Lan chỉ muốn nàng nhanh ngủ chút, đừng tiếp tục thầm lung tung nữa, liền : "Ba hai , nhắm mắt."

      Diên Mi lập tức nhắm mắt lại, Tiêu Lan cũng nhắm, nhưng mà nóng nực thấp thỏm, lát, Tiêu Lan mở mắt ra, quay đầu lại nhìn, trong ánh sáng mờ mờ thấy lông mi tinh tế của Diên Mi run run, hẳn là chưa ngủ, nhưng vì nghe lời Tiêu Lan nên như thế nào cũng chịu mở ra.

      :th_92:Tiêu Lan kéo căng khóe miệng, hơi quay đầu , ở trong lòng yên lặng niệm kinh mấy lần rồi biết qua bao lâu ngủ mất.

      Núi đá này khai phá miệng, còn lại phải nhờ vào nhân công đào đục, Trình Ung thấy vài chục người đủ, trừ trong phủ ra có thêm hai trăm người bên ngoài, muốn chiêu mộ chút binh sĩ khỏe mạnh từ trong dân chúng địa phương, Tiêu Lan thể mỗi ngày đều ở bên này nên chỉ có thể trở về Bộc Dương trước, trước khi mang Diên Mi lên núi nhìn, dặn dò Trình Ung: " cần nóng vội, đừng bạc đãi tiền công."

      "Vâng", Trình Ung lau mồ hôi trán, vài chuyện liên quan.

      Diên Mi nhìn chằm chằm vào lưỡi cày, dụng cụ đào đục và thuổng sắt lát, kéo tay Tiêu Lan, chỉ chỉ, Tiêu Lan cơ hồ lập tức hiểu ý, cười : "Ta lại quên mất cái lợi này, có thể thay đổi?"

      Diên Mi giương cao mũ mạng che mặt : "Ta sửa, xem qua đại ca sửa cày."

      Nàng là cái cày cày ruộng, giống cái này lắm, nhưng Tiêu Lan nghĩ, nếu nàng chăm chú nhìn, hẳn là nhìn thấy có chỗ tương đồng thế nên gọi người để lại bộ cho nàng: "Lấy về nhìn, có thể cải tiến tốt, được cũng sao."

      "Ừm", Diên Mi cười với Tiêu Lan, lộ ra hai cái răng nanh trắng như sứ.:th_20:

      Trình Ung ở bên tiếp tục lau mồ hôi, tự nhủ ông trời của ta ơi, sống độc thân dễ dàng mà.

      Bởi vì buổi sáng trì hoãn chút thời gian, khi khỏi nhanh hơn chút, Diên Mi phải ngồi cả ngày, trở lại Hầu phủ đau lưng, Cảnh nương tử vội cho người nấu hai nồi nước nóng lớn rồi gọi nàng và Tiêu Lan đến ngâm mước nóng trước.

      Đào Diệp và Đào Hoa trở về cũng người đất, Cảnh nương tử cũng bảo hai nàng mau tắm rửa, Đào Diệp trở về : "May mà nương tử nghĩ chu toàn, bảo chúng ta mang theo chăn nệm, ngài biết chứ, chúng ta ở dưới chân núi, nửa đem gió thổi như quỷ gào khóc, lạnh làm nguười ta phát run."

      Cảnh nương tử: "Ôi, còn nhớ tháng mười ở Kim Lăng đâu, lại nghĩ đến thời tiết này ở Dĩnh , sớm tinh mơ còn lạnh như vậy dưới chân núi lại cần phải , còn định bảo các ngươi đem theo hai bình nước nóng nhưng chờ bọn ngươi rồi ta mới nhớ, ngươi rót hai cái , thời tiết này dùng được mấy ngày phải đốt than rồi."

      "Vâng", Đào Diệp đáp tiếng, những vật này vừa vào thu phải nhanh chuẩn bị, liền tìm hai cái ra.

      Lúc sửa sang lại giường, Cảnh nương tử đem để trong mỗi cái chăn cái, Diên Mi nhìn lắc lắc đầu, : "Trước cần."

      Cảnh nương tử cười : "Phu nhân, rất có tác dụng, mặc dù người xưa xuân phải ấm thu phải lạnh, nhưng Dĩnh Xuyên thể so với Kim Lăng. Còn , chân thể bị lạnh, ấm áp mới tốt."

      Diên Mi nghe câu cuối cùng, tựa hồ cảm thấy có lý, suy nghĩ chút, "Vậy để cái."

      Hầu gia chắc cũng cần, Cảnh nương tử sờ trong chăn, thấy ấm áp cũng nghe theo.

      Tiêu Lan ở ngoại viện rất muộn mới trở về, mấy ngày họ ở đây, công tượng trong quân dựa theo mô hình của Diên Mi làm cái xe đao, nhưng biết có sai sót chỗ nào mà cơ quan rất khó dùng, trong phủ có hai thợ cũng nhìn ra chút, nhưng cũng tìm ra mấu chốt, khó chịu mấy ngày, hôm nay chờ bọn họ trở về, lập tức trình diện Tiêu Lan, xin phu nhân có thể giải thích nghi hoặc.

      Tiêu Lan ôm hộp vào nhà, Diên Mi đắp chăn nhìn bản vẽ, đó là Phó Trường Khải mang cho nàng, biết vơ vét được chỗ nào dùng để gạt hài tử, Diên Mi nhìn thấy lại còn rất thích.

      Tiêu Lan quét mắt vòng, thấy họa bản là đám khỉ con đánh nhau, trang này đánh tới, trang kế tiếp đánh lại, hiển nhiên họa sĩ cũng có đạo đức nghề nghiệp, mấy con khỉ lớn đồng đều, nếu nhìn thấy đuôi còn tưởng đó là con nhím.

      Diên Mi thấy Tiêu Lan vào, vẫn chưa thỏa mãn cất họa bản , mắt thấy hộp trong tay , Tiêu Lan liền trực tiếp đưa cho nàng : "Đám thợ thủ công đem sửa đổi đao xe làm được, nhưng đạn đao ra được."

      Diên Mi cầm lấy nhìn, Tiêu Lan giúp nàng cầm đèn gần chút, hỏi: "Có thể nhìn ra lỗi sao?"

      Đầu ngón tay Diên Mi là linh hoạt, quay quay vặn vặn, chiếu dưới ánh đèn tinh tế như ngọc măng, nàng ngẩng đầu đáp: "Có thể."

      Tiêu Lan hơi xuất thần.

      Diên Mi chút lao lực tìm ra vấn đề, nhưng nhất thời cũng thể với Tiêu Lan, chỉ có thể ngày mai đưa cho công tượng xem nên để qua bên, ngược lại vỗ vỗ giường : "Lan ca ca mau tới.":th_6:

      Lòng bàn chân nàng đặt bình nước nóng, đây bất quá chỉ là đồ bình thường, từ trước mùa đông đều dùng, có gì thú vị đâu. Nhưng mà cùng trải qua với Tiêu Lan, nàng cảm thấy thứ nào cũng đều mới mẻ thú vị hết.

      Tiêu Lan cũng biết suy nghĩ trong lòng nàng, chỉ là nghe xong câu này, thiếu chút nữa ném luôn cây nến trong tay.

      Thổi tắt nến, Tiêu Lan mang vẻ mặt nghiêm túc nằm xuống, trong đầu vừa bực bội vừa mâu thuẫn.

      Hai ngày trước là vì ở nơi khác, lại lạnh, hai người cùng chăn cũng sao, nhưng giờ hồi phủ, cũng lạnh, giường lại lớn, sao còn tùy ý Diên Mi như vậy?

      Trong đầu Tiêu Lan lộn xộn, sắp xếp được từ ngữ, chợt thấy lòng bàn chân nóng lên, rũ mắt nhìn, thấy Diên Mi biết thời điểm nào chui vào chăn, co người dưới bả vai Tiêu Lan, chỉ lưu đôi mắt cong cong nhìn .:th_98:

      Tiêu Lan: "Đặt bình nước nóng?"

      Diên Mi tán dương: "Lan ca ca thông minh."

      "Chân ta lạnh", Tiêu Lan : "Nàng dùng ."

      Lời này vừa dứt thấy mắt Diên Mi chớp chớp, lập tức cảm thấy có bàn chân ấm nóng áp lên mu bàn chân mình.

      "Hơi lạnh", Diên Mi cọ cọ chân.

      :th_117: Cả người Tiêu Lan cứng đờ.

      Nhưng mà chẳng mấy chốc Diên Mi phát ra chuyện lỳ lạ, chân nàng cong lại, cọ vào lòng bàn chân Tiêu Lan, : " lớn."

      Trong ngày thường nàng có thể nhìn thấy giày Tiêu Lan, lúc ở nhà cũng làm giày cho phụ thân, ca ca, nhưng mà những thứ kia trong đầu nàng cũng chỉ là những số đo sai chút nào, dùng chân của chính mình chân ước lượng lại là chuyện khác.

      Thậm chí nàng còn muốn vén chăn lên nhìn kỹ cái.

      Tiêu Lan dùng cái tay ấn chặt nàng, cố gắng ổn định thanh : "Nháo chưa đủ?"

      Diên Mi thừa cơ bắt lấy tay Tiêu Lan, cùng mình so chỗ, trừng mắt : "Xem, tay chân so với ta đều lớn."

      Chân Tiêu Lan bị nàng áp vào như vậy, cũng biết là do nóng hay thế nào mà trán rịn ra tầng mồ hôi mỏng, kỳ Tiêu Lan có rất nhiều biện pháp, - - có thể đem chân dời , cũng có thể bảo Diên Mi nằm lại trong chăn của chính mình, thậm chí cũng có thể lập tức rời .

      Nhưng trong ngực Tiêu Lan hỗn loạn, cũng biết là có nghĩ tới những thứ này hay là nghĩ đến cũng lười động, chỉ giữ Diên Mi lại, lời có chút hung ác: " được cọ xát lung tung, ta lạnh.":th_49:

      Diên Mi cũng sợ Tiêu Lan phô trương thanh thế, nhưng nháo mở chăn ra nhìn nữa, chỉ đem cả hai chân mình khoác lên chân Tiêu Lan, cảm thấy giống như mình ngồi thuyền, nàng cứ ở bên cạnh vui vẻ như vậy chìm vào ngủ .

      Tiêu Lan ác liệt nghĩ, chờ qua mùa đông! Chờ qua mùa đông! :yoyo50:... Chờ qua mùa đông… rồi sau, để cho nàng ấm áp vài ngày , lần trước thân thể chỉ vừa mới tốt lên...:wet:

      Ngày thứ hai dậy sớm, tinh thần Diên Mi phấn chấn, mấy thứ khó khăn trong tay công tượng, đến tay nàng trở nên cực kỳ đơn giản.

      Chỉ là nàng muốn nhiều với bọn họ nên lấy mô hình xe đao gỡ ra, sau đó lấy ra cái lò xo, lại từ từ lắp ráp lại, thử lần, tốt lắm.

      Đám thợ bừng tỉnh đại ngộ, còn lĩnh hội bao nhiêu chỉ có thể dựa vào chính mình.

      Đúng lúc Diên Mi mang về lưỡi cày sắt và thuổng sắt cũng muốn thay đổi, hai người thợ khéo léo liền cùng nàng bận rộn ba bốn ngày, cái này cũng khó, bởi vì phức tạp lắm, chỉ là nàng muốn đóng góp chút sức lực của mình vào.

      Đến cuối tháng mười, Lưu thái thú chuẩn bị tốt hành trang, tựa hồ như muốn lao tới Kim Lăng ngay lập tức.

      Thường Tự đứng cùng Tiêu Lan tường thành nhìn xuống, nhướng mày : "Lưu thái thú đến Bộc Dương giống như mắc phải bệnh nặng, nhịn hơn ba năm, bệnh cuối cùng cũng khỏi, Hầu gia nhìn xem, bước như bay!"

      Tiêu Lan quay đầu liếc ông ta cái, hai người nhìn nhau, cười ha ha.

      Tiêu Lan : "Trước mắt chiến tạm nghỉ, Bộc Dương là địa phương tốt, có người tới."

      "Vậy thế nào?" chân Thường Tự chống lên bệ tường thành, "Ta ở chỗ này giữ hơn mười hai năm, mỗi thái thú rồi đều để lại sổ sách lộn xộn rối mù, Bộc Dương có mỡ, biết tên hỗn đản nào xúi quẩy mới bị sai đến đây."

      Ông ta xong mới phát lời này ổn, - - đem Tiêu Lan cũng mắng theo, vội : "Hầu gia thứ tội."

      Tiêu Lan cười sang sảng, : "Ngươi cũng sai, bất quá phải ai cũng gặp xúi quẩy."

      Thường Tự dùng sức gật đầu, "Phải."

      Khoảng chừng hơn nửa tháng sau, bị chửi hỗn đản xúi quẩy, tân thái thú đến, bởi vì chức lang quan của Tiêu Lan vẫn còn đây như cũ nên sau khi ta đến Bộc Dương liền đưa thiệp mời đến cửa xin bái kiến.
      Last edited: 1/5/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :