1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Cặp đôi dễ thương:yoyo45:
      A Huyền 152 thích bài này.

    2. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Ây gu
      Dễ thương thêd này ta sống nổi
      Cảm ơn editor nhiều nhé
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 24: Thường ngày
      Lúc trở về, Tiêu Lan nhanh, làm Diên Mi bị bỏ rơi đoạn rất lớn, nhưng lại nhịn được thầm liếc về phía sau, thấy nàng cũng thèm để ý, trong tay vân vê cây cỏ đuôi chó, bộ dáng còn rất vui vẻ.:yoyo35:

      Tiêu Lan bực mình phủi tay áo, tất cả đều là đất.:yoyo34:

      Tiền viện còn có Trình Ung chờ người, dưới bếp nấu vài nồi nước lớn, Tiêu Lan và Diên Mi tắm rửa sạch phen, cuối cùng cũng về lại hình người.

      Thức ăn lúc trước đều bỏ , Cảnh nương tử tận dụng thời gian vừa nãy nướng mấy cái bánh, rắc hành lá xắt và vừng lên , màu sắc vàng tươi óng ánh, lại xào đĩa măng thịt khô, rồi cháo gà hầm củ từ, ăn , ngon lại ngán.

      Hai người đều đói lả, Diên Mi cũng để ý thói quen ngày thường chỉ ăn cố định vài miếng mà ăn đến nỗi thái dương đổ đầy mồ hôi, bụng căng tròn.:full:

      Tiêu Lan thấy nàng ăn vui vẻ, mình cũng vô thức ăn nhiều hơn ít.

      Sau khi ăn xong, nhớ tới việc Diên Mi làm sàng nỏ trong đầu vẫn rất ngạc nhiên, khỏi hỏi nàng: “Lúc trước loay hoay mấy cái xe gỗ kia, phải ca ca trong nhà cho mà là nàng tự mình làm sao?”

      Diên Mi xoa xoa bụng, nghe vậy gật gật đầu: “Từng cho huynh rồi.”

      Tiêu Lan suy nghĩ chút, nhớ tới lần trước mình cố ý trêu đùa nàng, Diên Mi đúng là "Đó là ta", nhưng lúc ấy hơi đâu mà liên hệ tới cái này chứ.

      Diên Mi xoa bụng xong rồi, thấy Tiêu Lan vẫn còn nhìn mình đứng dậy kéo tay Tiêu Lan: “

      - - Từ buổi chiều “mò" tay sau đó, Diên Mi liền chuyển từ kéo tay áo sang nắm tay luôn.

      Cảm giác này... lời khó hết.:th_103:

      Tay Diên Mi nho , ấm, có thể nàng cảm thấy mới lạ nên lúc nào cũng dùng bàn tay hoặc ngón cái khều khều lòng bàn tay Tiêu Lan, mặt Tiêu Lan chút thay đổi nhưng thực ra là biết phải làm sao, cùng nàng tới kho hàng.

      Diên Mi tự mình cầm chìa khóa, đem cái rương gỗ lớn bên trong mở ra, hơi kiêu ngạo : “Nhìn nhé, đều là của ta.”:th_78:

      Cái rương kia quả là cố ý làm theo cầu, phân ra từng tầng từng tầng, bên trong chứa đầy mô hình tinh xảo, đa số là xe, cò có thuyền, tầng thấp nhất chỉ có loại, là cái sàng nỏ rất lớn.

      Tiêu Lan: "... Tất cả đều là nàng làm?"

      kinh hãi là giả, lúc trước Tiêu Lan chỉ cho là thứ mà ngày thường Diên Mi loay hoay đều là đồ chơi của trẻ con, nghĩ đến lại hợi lại thế này? cái khác, chỉ chiếc sàng nỏ này, nhìn ra được, nếu như làm ra kích thước thực tế cái này so với cái hôm qua còn lớn hơn, nếu như chế tạo thành công nhất định vô cùng có ích.

      Đồng thời, trong lòng Tiêu Lan cũng hơi trầm ngâm, nheo mắt lại hỏi: "Vì sao phải cho ta xem? Nàng ..."

      "Phải sợ cái gì?" Diên Mi ngẩng đầu nhìn Tiêu Lan, đôi mắt trong trẻo như nước.

      Tiêu Lan trầm mặc lát, lấy tay chụp nắp rương lại, "Khóa ", , "Sau này thể tùy tiện mở ra, cũng thể cho người khác."

      Hình như Diên Mi đối với điểm này biết rất , nghe lời khóa cái rương lại, : "Ừm, đại ca dặn dò, cái dưới cùng được cho người khác xem.":foyourinfo:

      Nhưng Diên Mi lại cho nhìn, chút đề phòng gì cả.

      Tiêu Lan mím chặt môi, lại chỉ vào cái rương mà Diên Mi cố ý che dấu, hỏi: “Bên trong này là cái gì?”

      Diên Mi khoát tay: "Cái gì cũng có.":th_82:

      :th_116: Tiêu Lan: "...Ta tin."

      Diên Mi dấu chìa khóa, ý tứ tin hay cũng cho huynh xem, Tiêu Lan cũng đùa nàng nữa, còn : "Những thứ này là ai dạy cho nàng? Đại ca?"

      Diên Mi lắc đầu: " vị... A cha là thiên sư, a nương là đạo sĩ. Đại ca giúp ta tìm gỗ."

      "Huynh trưởng rất thương nàng", Tiêu Lan ra khỏi kho hàng, tâm tư xoay chuyển cái là hiểu, bây giờ hiểu sao lúc trước Diên Mi lại muốn cây cửu tử, có thể là gỗ cây đó rắn chắc, dễ mục.

      Liền nghĩ tới quay lại gọi Hàn Ung xem chút nơi nào còn trồng cây này, nó có hạt, hẳn là gieo giống hoặc trồng mầm đều được.

      Hôm nay là trung thu, vào giờ này trăng sáng chỉ mới ló dạng, Diên Mi ngước đầu kinh ngạc nhìn lúc, : "Chỗ A nương trăng cũng sáng thế này sao?":th_119:

      Tiêu Lan nhìn ra nàng nhớ nhà, trước mắt Hung Nô dám tái chiến, bọn họ cũng có chút rãnh rỗi, nếu Phó gia rảnh, ngược lại có thể tới xem nàng.

      "Biết viết chữ sao?" Tiêu Lan cố ý hỏi. Thực tế Tiêu Lan biết Diên Mi có biết, lúc trước Cảnh nương tử mang người giúp Phó gia cuyển nhà trở về bẩm báo qua, trong đầu Tiêu Lan lại càng thắc mắc, lẽ ra với xuất thân của Phó gia, bình thường cho nữ nhi đọc sách biết chữ, nhưng Diên Mi lại bất đồng.

      "Biết", quả nhiên Diên Mi gật đầu.

      "Cũng biết ít", Tiêu Lan trêu ghẹo nàng, "Sáng mai nàng viết phong thư, ta cho người mang vào kinh cho nàng."

      "Lan ca ca!" tất nhiên là Diên Mi cực kỳ vui vẻ, cầm tay Tiêu Lan lúc lắc đung đưa, nàng vừa mới học được nắm tay người ta, liền thích mười ngón tay dán vào nhau, Tiêu Lan xoay người khụ trận, vốn định tránh ra, nhưng vừa mới dùng sức lại nghĩ: Thôi, hôm nay là trung thu, dung túng cho nàng nắm chút cũng được.:th_46:

      Đến đầu tháng chín, thân thể Diên Mi tốt lắm, Mẫn Hinh nhìn qua thấy huyết sắc giữa lông mày nàng giãn ra, cười : "Chúc mừng phu nhân, ngày mai dậy sớm có thể dùng cơm rồi."

      Diên Mi trải qua hơn tháng điều trị, khuôn mặt nhắn hồng hào, khẩu vị cũng tốt, Mẫn Hinh đối với diệu thủ của mình rất hài lòng, cảm thấy tiếc nuối duy nhất là kiếm chác được nhiều bạc, thế nên cười hì hì : "tuy thân thể phu nhân tốt rồi nhưng chỗ tôi còn có rất nhiều phương thuốc bí truyền rất lợi hại, tỷ như phương thuốc có thể làm cho thân thể phát ra mùi thơm; có phương thuốc làm cho dung nhan già ; còn có…", nàng lặng lẽ chỉ xuống ngực Diên Mi, giọng : "Còn có phương thuốc làm cho chỗ này lớn thêm.":th_26:

      Diên Mi cúi đầu nhìn cơ thể mình chút, mặc dù nàng hơi gầy, nhưng ngực lại , nên cũng giọng theo : " cần lớn thêm.":th_119:

      "Cái này chỉ có ngại , chứ có ai ngại lớn bao giờ!" Mẫn Hinh chỉ tiếc rèn sắt thành thép, nhưng lại e ngại thân phận nên thể trắng ra được, chỉ có thể chán nản : "Vậy tôi còn có rất nhiều cái khác, cái này…cái kia…, phu nhân có muốn thử chút ?":th_95:

      Mẫn Hành ở bên ngoài nghe nàng rì rầm, biết chính là quấn lấy Diên Mi dụ dỗ, nhíu mày kêu nàng ra, ra Diên Mi cũng phiền, còn cảm thấy nàng rất có ý tứ, Tiêu Lan cảm thấy Mẫn Hinh có tài, làm người cũng được, có gì đáng trách, nên : "Nếu Mẫn tiểu nương tử ngày thường rãnh rỗi, có thể đến trò chuyện với phu nhân ta, nếu trong phủ ta có chuyện gì, sau này có thể trực tiếp tìm ngươi."

      "Vâng", lần này Mẫn Hinh đáp lại rất quy củ, bởi vì nàng cảm giác dù chưa cách bao lâu, nhưng người Tiêu Lan có cổ sát khí, thêm nữa trận chiến trung thu ngày ấy nàng nghe đến nỗi lỗ tay đều đóng kén, trong lòng cũng có vài phần kính nể.

      Mẫn Hành ở bên : "Tuy thân thể phu nhân tốt lên rồi nhưng nếu đến lập đông tốt nhất vẫn phải lưu lại vài thầy thuốc."

      Tiêu Lan hỏi: "Thuốc kia còn chữa dứt?"

      "Cũng phải", Mẫn Hành do dự chút, : "Xin hỏi khi phu nhân còn bé có phải uống rất nhiều thuốc bổ hay ?"

      Cái này Tiêu Lan cũng lắm nên nhìn Diên Mi, Diên Mi gật đầu: "Uống rất nhiều."

      tình khó nghĩ, khi còn bé Diên Mi muốn cùng người lạ ở chỗ, lúc đầu người trong nhà biết tại sao, trước hết nghĩ tới có phải bị bệnh hay , nên tìm rất nhiều đại phu nhìn, bên trong chừng vẫn là nhiều lang băm, bệnh nhìn ra, nhưng quy nhất câu "Vốn sinh ra kém cỏi" ngược lại là biện pháp thông dụng, cho nên lúc Diên Mi uống ít thuốc bổ.

      Mẫn Hinh ở sau lưng yên lặng nhìn nàng cái, trong bụng suy nghĩ chẳng trách ngực ngài hề , toàn là đánh bậy đánh bạ.:yoyo4:

      "Có chướng ngại sao?"

      "Hầu gia cần phải lo lắng", Mẫn Hành : "Những thuốc kia cũng tồn lưu quá nhiều độc tính, chỉ là có chút bổ quá, nếu lần này phu nhân phát bệnh cũng nhanh như vậy, bắt đầu mùa đông tôi lại đến khám, từ từ điều trị là được."

      Tiêu Lan cám ơn, nghe giọng của ngẫu nhiên lộ ra chút khẩu phía Nam hỏi: "Mẫn đại phu từng ở Kim Lăng?"

      Mẫn Hành cười, : " qua lần, Kim Lăng phồn thịnh, phải là nơi chúng tôi nên lưu lại."

      Mẫn Hinh ở phía sau há to miệng, thấy Mẫn Hành đứng dậy, đành phải nuốt lời muốn xuống, ra cửa mới hỏi: "Sao ca ca cho biết nguyên chúng ta cũng là người Kim Lăng ? Mới trước đây a nương còn thường chuyện với muội bằng giọng Ngô." (Ngô: vùng nam Giang Tô, bắc Chiết Giang)

      mặt Mẫn Hành mang tầng sương, lạnh lùng : "Ta nhắc tới chuyện này nữa! Còn muốn ta dặn dò bao nhiêu lần?"

      Huynh trưởng nổi giận lên Mẫn Hinh rất sợ, trong lòng nàng rất ủy khuất nhưng cũng dám gì, thực ra nàng có thể vài tiếng Kim Lăng nhưng từ ở với Mẫn Hành dặn, giọng gì cũng có thể chỉ Kim Lăng là thể, thế nên giọng Ngô mềm mại kia, bên ngoài nàng chưa từng để lộ ra, dù chỉ lần.
      Last edited: 11/4/17

    4. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Bạn Diên My này biết cách chủ động
      Đúng là trẻ dễ dạy mà :yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      A Huyền 152noair thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      A Mi đáng thế mà cây cọc gỗ nhà nàng ấy quả khô khan, còn phải tưới tắm như nào nữa mới chịu nở bông hoa đào bé đây.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :