1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Chương sau lại xịt máu mũi à. Tiêu Lan ngày gian tà.

    2. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 117: Lãi

      Diên Mi còn tới mấy ngày "lãi", buổi sáng bò dậy nổi, nhưng mà người tính "tiền lãi", Hoàng thượng lại vừa vặn ngược lại, cả mùa xuân khô nóng được thư giải, mắt sáng rỡ, cuối giờ sửu mới tỉnh dậy, tay liền chui vào bên trong quần lót Diên Mi.

      Diên Mi bị lăn qua lăn lại đến nữa đêm, giờ còn chìm trong giấc ngủ, thân thể vừa ấm vừa mềm, sáng sớm, Tiêu Lan nhẫn nại được, tay thay đổi lực đạo, thân thể cũng nửa đè lên, Diên Mi nhíu mũi lại hừ hừ hai tiếng, thở đều đều.

      Tiêu Lan tháo yếm nàng ra, liền xuyên qua ánh sáng mờ tối trong màn che, nhìn vào dấu vết ái muội tối hôm qua chính mình lưu ở người Diên Mi, Diên Mi nghiêng người, vai trái và gáy ra đường cong xinh đẹp, xương quai xanh gợi cảm, đó có hai “đóa hoa” hồng hồng, hai đoàn trước ngực như tuyết trắng chen chúc tại chỗ, nửa bị đè ép dưới cánh tay nàng, càng mê hoặc hơn.

      Tiêu Lan phải lần đầu nhìn thấy, cúi đầu, nhàng gặm liếm cổ nàng.

      Diên Mi bị ép tới nửa bên bả vai mỏi nhừ, cảm giác bên cổ có hô hấp nóng ướt, tuỳ tiện đẩy hai cái, nằm thẳng người qua, nàng còn trong giấc mộng, thuận miệng liền gọi: "Lan ca ca..."

      Ánh mắt Tiêu Lan tối thêm vài phần, biết bị kích thích như thế nào, nâng thắt lưng nàng lên cởi dây lưng quần lót ra, bị Diên Mi uể oải đạp cái, thoáng đứng người dậy, bên trong giường phượng mờ tối, Diên Mi tự biết chút nào phô bày hết ở trước mắt .

      Tiêu Lan vốn chỉ muốn hôn hôn cọ cọ trong chốc lát, nghĩ buổi sáng lăn qua lăn lại nàng, nhưng lần này nhịn được, nhìn Diên Mi thấy lạnh muốn co thân thể lại, liền nâng chân nàng lên đáp bờ vai, trực tiếp nhào tới.

      Diên Mi "a" dài tiếng, bị Tiêu Lan dùng sức chặn lại, cắn mút làm cho nghẹt thở, nàng vặn thân thể hai cái, rồi mới miễn cưỡng mở mắt ra, nhìn nhìn, lại nhắm lại.

      Nàng luôn cảm giác mình chỉ mới vừa ngủ, trong giường lại tối tăm, Diên Mi biết đây có phải là nằm mơ hay , ô ô kêu lên, Tiêu Lan buông ra chút, Diên Mi cũng mở mắt, ngốc ngốc u mê hỏi: "Lan ca ca, ta dậy chưa vậy?"

      "Chưa dậy đâu", hơi thở Tiêu Lan nóng rực mơn trớn lỗ tai nàng, ngang hông dùng sức, hung hăng va chạm vào nàng, tiến đến bên tai giọng hỏi: "Ở trong mộng, mộng này của nàng là mộng gì đây? Hửm?"

      Diên Mi mơ mơ màng màng, nghe nằm mơ, lại nổi lên chút thẹn thùng, dùng tay che mặt, bẹp bẹp miệng, thỏ thẻ: "Lan ca ca, tiền lãi, tiền lãi quá nhiều..."

      Tiêu Lan lấy tay nàng ra, trán ướt mồ hôi chống lên trán Diên Mi, hỏi nàng: "Vậy sau này, nàng còn thiếu nợ nữa hay ?"

      Diên Mi cảm thấy cái này nàng cũng chính xác được, ôm lấy bả vai Tiêu Lan: "Lan ca ca, ta, ta ngày ngày cùng chàng ở chỗ..." Tiêu Lan áp chế chân nàng, thân thể Diên Mi run rẩy theo, đứt quãng: " lâu, lâu, ta vẫn cùng chàng ở chỗ, mãi sau này."

      Nàng “cả đời”, cái " lâu" này có lẽ so với cả đời còn dài hơn, Tiêu Lan nghe mà lòng nóng lên, ngụm cắn lấy bầu tuyết trước ngực nàng, trả lời: "Được, Hoàng thượng cho phép nàng mãi sau này!"

      ... ...
      Dần sơ khắc, cung nữ ngoài điện giọng kêu lên, nghe thấy động tĩnh mơ hồ bên trong, kêu lần liền dám lên tiếng nữa, tay chân bẩm Đại cung nữ, Đào Diệp sai người chuẩn bị tốt nước nóng, bản thân ở ngoài cửa, lại qua khắc, bên trong gọi nước.

      Đào Diệp bưng nước nóng đưa vào, chốc lát lại thối lui đến ngoài điện, cung nữ y phòng kiểm tra triều phục Tiêu Lan.

      Tiêu Lan giúp Diên Mi thu thập thỏa đáng, Diên Mi lúc này mới biết được giờ dần hai khắc, vừa mới cũng phải là nằm mơ, phiền muộn chui vào trong áo ngủ bằng gấm ra, Tiêu Lan cười : "Hoàng hậu nương nương, đến giờ giúp Hoàng thượng thay quần áo."

      "Mặc kệ!" Diên Mi lật người, bắp đùi còn mỏi nhừ, bĩu môi : "Dậy, , nổi."

      Tâm tình Tiêu Lan tốt lắm, đào nàng lên kéo qua hôn cái, "Dậy nổi liền tiếp tục ngủ, chuyện này Hoàng thượng tính sổ với nàng."

      Diên Mi dùng sức nhắm mắt lại, Tiêu Lan rất muốn cười, làm bộ lại muốn duỗi tay vào trong chăn nàng, Diên Mi lập tức mở mắt trừng , Tiêu Lan lúc này mới ha ha ha thay quần áo vào triều.

      Trước mắt triều thần mới nhậm chức khá quen tay, hôm nay tình nhiều, hạ triều sớm, Tiêu Lan muốn cho Diên Mi ngủ nhiều lát, liền có lập tức trở về Xích Ô Điện nhiễu nàng, dời bước hướng Kính Tư điện ngồi lát.

      tới lát, Tiêu Chân cầu kiến.

      Tiêu Lan thấy bẩm hết chuyện lại bộ còn trù trừ , liền hỏi: "Còn có chuyện khác?"

      Mặt Tiêu Chân lộ vẻ khó xử, Tiêu Lan gật đầu, Hoa Sinh ra dấu cho tiểu thái giám còn lại ra ngoài, Tiêu Lan uống ngụm trà nóng, hỏi: "Chuyện gì? ."

      "Thần...", Tiêu Chân chau mày lại, nghĩ hồi lâu, dứt khoát thẳng: "Thần muốn cho bên trong phủ đón vị vương phi."

      Lấy vợ?

      Chuyện này Tiêu Lan hơi cảm giác ngoài ý muốn, bởi đó trước ở Bộc Dương biết được chuyện "vương phi trước" của Ninh vương phủ, tuy chuyện qua vài năm, Tiêu Chân cũng hoàn toàn bỏ xuống chuyện lúc trước, nhưng đột nhiên như vậy vẫn làm Tiêu Lan thoáng run lên.

      Bất quá tính tuổi Tiêu Chân, trong phủ còn con, trì hoãn mấy năm này, sớm nên cưới kế phi, Tiêu Lan nâng nâng cằm, cười : "Có người để chọn? bẩm Vinh thái phi biết chưa?"

      Lời này hết trong lòng Tiêu Lan liền động, đại khái đoán được là ai - - lúc trước còn nghĩ phải nhắc nhở Tiêu Chân.

      Nếu như giống như đoán , có lẽ Tiêu Chân vẫn còn chưa có bẩm qua Vinh thái phi.

      Quả nhiên, Tiêu Chân trả lời: "Còn chưa với mẫu phi, trước đến báo cho Hoàng thượng."

      Kỳ , như hôn cùng với đám người Phó Trường Khải, tuy Tiêu Lan hoàn toàn can thiệp, nhưng trong lòng mọi người đều ràng, nạp người thiếp hoặc đón trắc phi bọn họ đều có thể tùy ý, nhưng nếu lấy vợ, thực phải được Hoàng thượng cho phép.

      Ngón tay Tiêu Lan gõ gõ bàn: "Người ngươi nhìn trúng, là Mẫn tiểu đại phu thái y viện?"

      Tiêu Chân sững sờ lại vui mừng, quỳ chân xuống đất: "Hoàng thượng minh!"

      "Ta minh cái đầu!" Tiêu Lan đứng lên: "Ngươi dám cho Vinh thái phi, chính là sợ thái phi chuẩn?"

      Tiêu Chân cười hắc hắc, Tiêu Lan đập cái, : "Dậy."

      Tiêu Chân đứng lên, nhất thời còn có chút buồn bực, thẹn thùng : "Sao Hoàng thượng biết người thần là... Là Mẫn tiểu đại phu?"

      Tiêu Lan đáp, liếc nhìn cái, đột nhiên đổi xưng hô: "Tam ca, bản thân Mẫn thái y có cam tâm tình nguyện ? Ta thấy các ngươi cũng qua vài lần."

      Lẽ ra lời này Tiêu Lan căn bản cần hỏi, lấy thân phận Mẫn Hinh, tiến vào vương phủ nhiều nhất là được làm trắc phi, chính phi là vinh sủng lớn lao, nơi nào đến phiên nàng có nguyện ý hay ? Nhưng lúc Tiêu Lan ở Bộc Dương nhìn ra Mẫn Hinh hơn phân nửa là có ý với Phó Trường Khải, có tâm đề điểm nên mới hỏi như vậy.

      Tiêu Chân rũ mắt xuống: "Ta hỏi qua ca ca của nàng, Mẫn gia tiểu nương tử chưa hôn phối, huynh trưởng như cha, nàng tự nhiên phải nghe huynh trưởng."

      Tiêu Lan chau mày: "Mẫn Hành?"

      Tiêu Chân gật gật đầu: "Muội muội làm vương phi, tất nhiên có đạo lý đồng ý."

      Tiêu Lan trầm mặc lát, cười tiếng: "Tam ca, chuyện này trẫm giúp được, ngươi vẫn phải bẩm qua thái phi trước mới được."

      Tiêu Chân thở dài, nhưng cũng cưỡng cầu nữa, mặt mày ủ rũ lui ra ngoài, nhưng mà đến ngoài cửa điện, trông thấy Phó Trường Khải ở đó, khóe miệng Tiêu Chân nhếch lên cười tiếng: "Phó đại nhân."

      Phó Trường Khải thản nhiên hành lễ: "Ninh Vương điện hạ."

      Tiêu Chân nghiêng đầu quan sát , bỗng nhiên áp sát vào, thấp giọng câu.

      Phó Trường Khải cười tiếng: "Như thế, chúc mừng Ninh Vương điện hạ trước."


      Ed: mn đọc thử truyện "phu quân có giá hai lượng bạc" nhé.
      Last edited: 27/6/18

    3. HHONGMINH

      HHONGMINH Well-Known Member

      Bài viết:
      835
      Được thích:
      793
      Mình vẫn thích Mẫn Hinh đk gả cho Phó Trường Khải hơn
      A fang thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Phó đại ca có định tranh vợ với vương gia ...
      À mà truyện nào nàng đề cử cũng đáng lắm. Tks nàng.

    5. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 118: Sinh nghi


      Lúc ăn sáng, Tiêu Lan trở về có chút trễ, Diên Mi lại ngủ giấc, cuối cùng dưỡng lại tinh thần, bụng thầm kêu, chờ Tiêu Lan trở về liền lập tức truyền thiện, Tiêu Lan thấy nàng vào trong, khỏi cong cong khóe miệng - - vận động sáng sớm, có rất nhiều lợi ích.

      Dùng cơm xong, Tiêu Lan mang nàng hướng ngự hoa viên dạo qua vòng, trời nóng nực, cũng sáng sớm mới còn có thể hơi mát mẻ chút, mặt trời vừa ló ra, Diên Mi liền muốn dạo nữa, kéo người trở về, Tiêu Lan cười : "Ăn cơm no, có khí lực rồi?"

      Diên Mi trừng mắt nhìn : "Nóng."

      Đầu tháng sáu, thời tiết càng khó chịu, Tiêu Lan thấy nàng gần cánh mũi thoáng lấm tấm mồ hôi, liền lấy khăn lụa ra lau cho nàng, Diên Mi duỗi tay sờ sờ thái dương , "Chàng cũng nóng."

      Tiêu Lan vẫn còn biết là, Diên Mi nghiêng đầu nhìn , mặt trời sáng sớm chiếu sáng rực rỡ, chiếu vào kẽ hở kim quan của Tiêu Lan sinh ra ửng sáng, thái dương tầng mồ hôi mỏng cũng sáng long lanh, Diên Mi tiếp nhận khăn giúp lau hai cái, tay mò ống tay áo , Tiêu Lan hỏi: "Sao?"

      Diên Mi lắc lắc đầu, kéo tiếp tục trở về, qua chút, lại có chút vui, kiễng chân, tiến đến bên tai Tiêu Lan giọng : "Lan ca ca, đêm nay muốn ngủ sớm."

      Tiêu Lan nắm lấy tay nàng, như cười như , Diên Mi lại : "Sáng mai, ta giúp chàng thay quần áo."

      Tiêu Lan cười lên, nhất thời hiểu được nàng vui ý cái gì - - Diên Mi thích người khác thân cận, bây giờ cũng thích người khác gần Tiêu Lan, buổi sáng nàng là còn mơ hồ, lát này biết chạm cái điểm nào, so đo rồi.

      Xiêm y hợp mắt?

      Tiêu Lan cúi đầu nhìn người mình, đúng, mỗi vật người đều có quy chế nghiêm khắc, hơi có sai lầm, người hầu hạ sớm còn mệnh, đánh giá Diên Mi là phiền muộn hết, liền lay lay tay nàng, cười : "Chuẩn."

      Diên Mi còn lật xem ống tay áo , thấy cũng mặc nhiều quần áo hơn, nhăn nhíu mi : "Nóng, so với năm ngoái nóng."

      Còn tuần nữa bên trong cung mới bắt đầu dùng băng, Tiêu Lan nghe vậy : "Vậy năm nay liền mở hầm băng sớm vài ngày, nhưng ăn cho nàng tham lạnh."

      "Ta nóng", Diên Mi lắc lắc đầu, đưa tay ở bên cổ quạt gió, "Chàng nóng, đổ mồ hôi."

      - - Ở trong nhận thức Diên Mi, Tiêu Lan chảy mồ hôi phần lớn ở hai thời điểm: chiến trường, hai chính là ở giường.

      Trước mắt mặt trời vẫn chưa lên cao mà Diên Mi thấy nóng đổ mồ hôi, hoài nghi là sáng nay mặc nhiều quần áo, mặt nàng mang nghiêm túc, từng chút người Tiêu Lan đều nhìn kỹ lưỡng.

      Ngực Tiêu Lan ngòn ngọt, nắm lấy tay nàng, thấp giọng : "Ôm nàng trở về nhé?"

      Thắt lưng Diên Mi có chút mỏi, nhưng còn được, huống chi nội thị mang kiệu cùng ở phía sau, liền hướng Tiêu Lan cười tiếng, : "..." Kết quả còn chưa dứt lời, Tiêu Lan cúi xuống bế nàng lên.

      Diên Mi nháy mắt mấy cái, chốc lát cũng liền cười ôm lấy cổ .

      đoạn đường, Diên Mi lại đưa tay giúp lau mồ hôi, Tiêu Lan bỗng nhiên ngừng chân, cúi đầu nhìn nàng, Diên Mi chuyện gì, hỏi: "Hửm?"

      " có gì", Tiêu Lan mím môi, thuận miệng : " vào hạ, ta thấy mấy ngày nay khẩu vị nàng khá tốt, ban đêm cũng ngủ ngon, tựa hồ béo chút rồi."

      Diên Mi cười, Tiêu Lan cũng cong cong khóe miệng theo, gì nữa, đường ôm nàng trở về.

      Đến Xích Ô Điện, Mẫn Hinh hậu trong điện, đợi thỉnh mạch cho Diên Mi, Tiêu Lan liếc nhìn nàng cái, hỏi: "Thân thể Hoàng hậu này mấy ngày như thế nào?"

      Mẫn Hinh thỉnh hết mạch, quy củ : "Hồi hoàng thượng, nương nương mấy ngày này phổi nóng mát, vi thần thấy tinh thần cũng tốt hơn chút ít, hết thảy an khang."

      Tiêu Lan hí mắt quan sát nàng, mặn nhạt "ừ" tiếng.

      Mẫn Hinh hôm nay hạ giá nên Phó gia, nguyên còn muốn cùng Diên Mi vài lời, nhưng Tiêu Lan ở đây, nhìn chằm chằm làm nàng có chút sợ hãi, liền vội vàng thu thập xong này nọ, quỳ thân hành lễ, chuẩn bị cáo lui.

      đợi đứng dậy, Tiêu Lan lạnh lùng : "Quỳ xuống."

      Mẫn Hinh sợ hết hồn, nhất thời dám ngẩng đầu, vội an phận quỳ đó, trong lòng hồi tưởng nơi nào chọc đến Hoàng thượng vui.

      Tiêu Lan xong câu này, trực tiếp đem nàng gạt ở nơi đó, nhìn tiếp quyển sách tay, Diên Mi nhìn Mẫn Hinh chút, lại quay đầu nhìn Tiêu Lan, nàng biết có chuyện gì, nhưng cũng hỏi, dù sao mặc kệ như thế nào, Tiêu Lan đều đúng.

      Cảnh nương tử bưng canh ngọt của Diên Mi vào, Diên Mi uống vài ngụm, cầm thìa đút cho Tiêu Lan, Tiêu Lan liền tay nàng uống, hai người chia xong chén canh ngọt, chân Mẫn Hinh tê cứng.

      "Hoàng thượng...", nàng nhịn được dò xét cái, lắp: "Vi thần, vi thần..." Nàng muốn nhận lỗi, nhưng nghĩ vòng cũng nghĩ ra được mình làm sai chỗ nào.

      "Mới qua lâu, ngươi cần tự xưng như thế", Tiêu Lan thản nhiên : "Vương phi là nhất phẩm, phẩm cấp của ngươi thăng chậm."

      Mẫn Hinh ngẩn ra, thoáng ngẩng đầu: "Vương phi?"

      "Trẫm ra bản thân ngươi còn hiểu", Tiêu Lan chau chau mày, "Ca ca ngươi phải là đáp ứng Ninh Vương sao? Chờ mấy ngày nữa Ninh vương phủ đưa người đến cửa làm mai."

      đạo sấm sét.

      Đầu Mẫn Hinh 'Ong!' tiếng, sắc mặt lập tức đại biến - - làm mai?! Làm mai cho ai!? Mẫn Hành chữ cũng chưa từng với nàng!

      Mẫn Hinh bị dọa hỏng, "Đông" dập đầu, hoảng sợ : "Hoàng thượng phải là đùa thần..."

      "Trẫm có thời gian nhàn rỗi vậy sao?" Tiêu Lan cười lạnh, "Xem ra, ngươi lại giống như biết được, cũng được, trẫm chỉ câu, Ninh Vương có ý, ngươi được phụ ."

      Sắc mặt Mẫn Hinh trắng bệch, nhất thời lời gì cũng ra, chỉ nghe thấy đầu lại : "Còn nữa, có phải ngươi còn thiếu nợ người khác hay ?"

      Tâm Mẫn Hinh như tro tàn, căn bản nghe hiểu Tiêu Lan hỏi cái gì, ngón tay Tiêu Lan gõ cái bàn, chậm rãi: "Phó nhị công tử."

      Mấy chữ này giống như mồi lửa thiêu đốt Mẫn Hinh, Diên Mi vừa nghe nhắc tới Phó Trường Khải hơi ngoài ý muốn, lên tiếng hỏi: "Ngươi thiếu nợ Nhị ca ta sao? trả hết?"

      mặt Mẫn Hinh trận lửa đốt, biết chuyện bày sao còn bị Tiêu Lan biết được, có miệng nhưng thể , chỉ có thể gật gật đầu, Diên Mi biết nghĩ cái gì, từ giường đứng lên, đến bên cạnh Mẫn Hinh, nửa ngồi xuống nhìn nàng.

      Mẫn Hinh bị chuyện Tiêu Chân cầu hôn cả kinh thân mồ hôi, Diên Mi nhìn chằm chằm nàng như vậy, mặt nàng lúc đỏ lúc trắng.

      Diên Mi nhìn nàng cả buổi, cuối cùng gật gật đầu, cái gì cũng lại ngồi xuống.

      "Mẫn thái y", lông mày Tiêu Lan nhếch lên, thần sắc lạnh lẽo , "Bên cạnh trẫm thể thiếu Ninh Vương được, cũng thiếu Phó đại nhân được, nhưng thái y thái y viện, vẫn là có rất nhiều."

      Mẫn Hinh cắn chặt môi, câu này nàng nghe hiểu - - chút tâm tư này của nàng tám phần sớm bị Tiêu Lan nhìn thấu, đây là cảnh báo nàng, chuyện này nếu như tốt, Ninh vương phủ và Phó gia cũng bị gì, chỉ có thể mang nàng đến khai đao.

      "Hoàng thượng", Mẫn Hinh hơi há miệng, Tiêu Lan lại cũng thèm nhìn tới nàng, bưng chén trà, Hoa công công đảo phất trần qua, "Mẫn thái y." Mẫn Hinh đỏ mắt, quỳ trong chốc lát, chỉ có thể ra lui trước.

      Ra Xích Ô Điện, nàng sưng hai mắt, trực tiếp liền hướng thái y viện Đông viện tìm Mẫn Hành, kết quả Mẫn Hành ở đây, Nhạc Du Uyển.

      Mẫn Hinh tức giận tới mức giậm chân, tìm ra người, oa tiếng khóc lên.
      *********

      Chờ Mẫn Hinh rồi, Diên Mi ngồi ở bên cạnh bàn, chống cằm nhìn Tiêu Lan, Tiêu Lan hớp trà, : "Nàng suy nghĩ gì?"

      Diên Mi: "Nhị ca thích Mẫn Hinh."

      "..."

      Tiêu Lan thiếu chút nữa phun ngụm trà ra, dở khóc dở cười nhìn nàng, hỏi: "Sao lại đoán vậy ?"

      Diên Mi biết là chuyện này có cái gì khó đoán, ngón tay ở bàn tùy ý vẽ hai cái: "Nhị ca, cho người khác thiếu nợ. Nếu làm, chính là muốn cái khác."

      Tiêu Lan bóp chóp mũi nàng, ý bảo tiếp, Diên Mi cảm giác có gì hay để , bĩu môi: "Hết rồi."

      Tiêu Lan cười hai tiếng, lại nhịn được, ngửa đầu cười ha ha.

      Diên Mi kỳ quái nhìn , tới gần bóp mặt , lát sau, bên ngoài bẩm Lưu Viện Chính đến, Tiêu Lan điểm nàng, Diên Mi nghiêm trang ngồi trở lại, Tiêu Lan tuyên người vào điện.

      Lưu Viện Chính phần lớn là ở Kính Tư điện thỉnh mạch cho Tiêu Lan, Xích Ô Điện cách năm ngày đến lần, là để tránh Mẫn Hinh chủ quan, ông muốn đến tra mạch cho hoàng hậu, bất quá hôm nay cũng phải là ngày.

      Ông khom người tiến điện, nâng mạch gối ra, Tiêu Lan nâng cằm chút, "Trước thỉnh mạch cho hoàng hậu."


      Diên Mi vừa mới khám bệnh qua lần, nghi hoặc nhìn Tiêu Lan, Tiêu Lan cười : "Lại khám bệnh lần nữa." Diên Mi cũng hỏi nữa, ngoan ngoãn đưa cánh tay ra.

      Lưu Viện Chính khom người tiến lên, hồi lâu, rút tay về.

      Tiêu Lan hỏi: "Như thế nào?"

      Lưu Viện Chính trả lời ràng: "Hết thảy bình an." - - khác Mẫn Hinh .

      Tiêu Lan gật gật đầu, bảo ông ta bắt mạch cho mình, Lưu Viện Chính dò xét mặt rồng chút, tiến lên, khám bệnh hết, thánh thể kim an.

      Thỉnh bình an mạch, Lưu Viện Chính liền lui ra ngoài, trong điện Tiêu Lan lại cùng Diên Mi vài lời mới đứng dậy Kính Tư điện, Lưu Viện Chính cũng bị triệu qua.

      "Bây giờ ", sắc mặt Tiêu Lan ấm áp như vừa nãy, trầm xuống hỏi: "Liệu có cái gì ổn?"

      đường Lưu Viện Chính tới Xích Ô Điện được đại thái giám dặn dò, hiểu ý Hoàng thượng, lúc này cung kính đáp lời: "Thần dám khinh thường, bất quá vừa nãy tinh tế khám mạch, Hoàng hậu nương nương xác thực mạch tượng vững vàng, phượng thể an khang, Hoàng thượng mạch tượng mạnh mẽ, cũng chỗ ổn."

      "Ừ", Tiêu Lan khẽ thở phào, sắc mặt hơi nguôi, là nghĩ nhiều sao?

      Lưu Viện Chính thấy lông mày vẫn cau lại, tự nhiên cũng dám chủ quan chút nào: "Hoàng thượng, hoàng hậu có cảm thấy nơi nào khó chịu hay ?"

      Tiêu Lan suy nghĩ chút, Diên Mi có, mà chính ... tay Tiêu Lan phủ lên trán, : "Gần đây trời nóng, ra mồ hôi, phải là mồ hôi đầm đìa, mồ hôi rịn, chính trẫm cũng biết, biết có tính hay ."


      Ed: mn đọc truyện Manh sủng thử nhé.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :