Chương 32: Hãy gọi ấy là Dung phu nhân Editor: Quỳnh Bảo Bối Beta: Haruka234 Cuối cùng đúng mười giờ sáng Tần Việt mới xuất . Bởi vì trong thời điểm ký hợp đồng nên cậu đưa ra lý do cũ rích nhất: "Xin lỗi, Dung tiên sinh tôi nhớ nhầm thời gian gặp mặt, tôi tưởng là mười giờ nên đếnquán Huy Châu ăn điểm tâm sáng, uống coffe rồi bộ tới đây." Đừng nhìnTần gia Tứ thiếu gương mặt tuấn tú ăn lịch , thực ra bản tính của cậu ta rất hẹp hòi nên muốn đùa giỡn chút, dầu thế cũng thể nào so sánh được với Dung Thành Kiêu. Dù sao cũng chờ nửa tiếng, Dung Thành Kiêu muốn so đo với cậu ta: "Mục đích tôi tìm Tứ thiếu hẳn là Thiếu Đình rồi, nếu Tứ thiếu có hứng thú dù chỉ chút hẳn là đến gặp tôi đâu nhỉ? Hai chúng ta đều là người thẳn thắn, tôi vòng vo với cậu nữa, Tứ thiếu có điều kiện gì bây giờ cứ cho tôi biết." "Tôi chỉ có hai chiếc cúp phá vỡ kỉ lục mà Dung tiên sinh coi trọng tôi và để người hề có kinh nghiệm thực chiến như tôi tới công ty Cố thị làm thiết kế chính? Là cố ý muốn biến tôi thành thằng ngốc trước mặt Tuyết Thần sao? sao Dung tiên sinh bàn giao nhiệm vụ quan trọng này cho ấy mà lại giao cho tôi?" Ngày hôm qua khi Tần Việt nhận được điện thoại của Mộ Thiếu Đình, cậu quả giật mình. mặt là ngờ Dung Thành Kiêu biết cậu và Cố Tuyết Thần là bạn bè lâu năm mà còn đến tìm cậu,mặt khác là Dung Thành Kiêu nghi ngờ về thực lực của cậu. Suy cho cùng, tham gia các cuộc thi thiết kế và thiết kế các tòa nhà cao tầng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Dung Thành Kiêu dám đem tiền đặt hết ở người cậu, rốt cuộc mục đích của ta là gì? "Hai cái cúp kia quả thể biểu đạt được cái gì, bất quá... Tứ thiếu là nhà thiết kế thiên tài lại quá ràng. Thiết kế những thứ này điều quan trọng nhất chính là ý tưởng, vào thời điểm này mà , ai có thể làm tốt hơn Tứ thiếu." Để làm tản lòng nghi ngờ của Tần Việt, Dung Thành Kiêu ngại choTần Việt chiếc mũ cao. Tất nhiên, Tần Việt thực xứng đáng với lời khen ngợi như vậy. Rất nhiều người dành những lời khen ngợi cho cậu, nhưng sau đó lại lộ vẻ đạo đức giả, Tần Việt quan tâm đến lời xã giao của , nếu cậu đồng ý, tất nhiên cũng có mối quan tâm lớn trong chuyện này: “Cho tôi hỏi câu, Dung tiên sinh mời tôi Cố thị làm nhà thiết kế chính, vậy Tuyết Thần có biết chuyện này ?" phương diện nào đó, Dung Thành Kiêu chắc chắn là người đàn ông ích kỷ gần như biến thái, tình địch số làm trò trước mặt mình, cứ hai gọi tênthân mật của Cố Tuyết Thần, làm vô cùng khó chịu " ấy bây giờ là bà xã của tôi, cảm phiền Tứ thiếu gọi ấy là Dung phu nhân." Bởi vì câu này, nét mặt tươi cười của Tần Việt còn nữa, uổng phí cậu ‘trộm’ nửa tiếng của Dung Thành Kiêu, điều mà cậu cho là tự hào. Sau khi lấy lại chút bình tĩnh, Tần Việt mới chuyển đề tài "Nếu tôi đoán sai, Tuyết... Dung phu nhân biết người tìm vào vị trí thiết kế chính cho Cố thị, lại là tôi." Gọi Tuyết Thần nhiều năm như vậy rồi, đột nhiên bây giờ phải gọi là Dung phu nhân, có chút quen. Lắng nghe từ ‘Dung phu nhân’ từ trong miệng của Tần Việt, tâm trạng của Dung Thành Kiêu tốt lên nhiều, giọng đặc biệt ôn hòa hơn " ấy giao toàn quyền quyết định chuyện này cho tôi, tất cả hậu quả do mình tôi chịu. Với tài năng thiêm bẩm của Tứ thiếu, ấy có lý do gì mà vừa lòng. Thậm chí nếu ấy nghi ngờ năng lực chiến đấu của Tứ thiếu, tôi vẫn giành cơ hội đó để chứng minh quyết định của mình là đúng." "Nghe những điều Dung tiên sinh , có vẻ như tôi bị thiệt thòi?" Tình huống dường như bắt đầu thay đổi và cuối cùng chỉ chờ cái gật đầu của Tần Việt chỉ là vấn đề thời gian. "Đây là cách tốt nhất có thể làm ở Cố thị, có nghĩa là mỗi ngày đều có thể nhìn thấy ấy, Tứ thiếu, đây là động lực lớn nhất, phải ?" chiêu bắn tên ngầm này, khiến người ta thể chống đỡ nổi. Đầu tiên Tần Việt do dự, nhưng sau đó cậu liền cười cách khó hiểu "Dung tiên sinh rộng lượng, khiến người ta kính phục!" Đồng thời Dung Thành Kiêu cũng cười lớn theo,giọng điệu thoải mái, lại chút lo sợ nào “Miễn là mình có tự tin và có lòng làm được việc lớn!" về tàn nhẫn và sắc bén, Tần Việt kém Dung Thành Kiêu ít. Với bản lĩnh của cậu bây giờ, chỉ sợ là thể ra những lời đầy khí thế hùng hồn như vậy. Thăm dò nửa ngày, về cơ bản cậu có thể xác nhận thành tâm của ta, đến lúc cho ta câu trả lời "Tôi chấp nhận thách thức này." "Vô cùng hoan nghênh" "Nhưng Dung tiên sinh nên đắc ý quá. Tôi đồng ý, phải vì lời đề nghị chân thành của Dung tiên sinh, mà là bởi vì bây giờ ấy cần giúp đỡ." Bắn tên ngầm gì gì đó, Tần Việt cũng biết chút ít. "Tất cả như nhau, tôi chỉ quan tâm đến kết quả!" Dung Thành Kiêu dù sao cũng là trăm trận trăm thắng, mũi tên lạnh như vậy cũng thể gây thương tổn được cho . thực tế, lý do quyết định nghe đề nghị của Mộ Thiếu Đình tìm Tần Việt đến Cố thị giúp đỡ, ngoài coi trọng tài năng vượt trội của Tần Việt, càng quan tâm nhiều hơn về tình bạn của Tần Việt cùng Cố Tuyết Thần. Tình bạn có đôi khi là cây dao hai lưỡi, dù biết cần phải cảnh giác đề phòng nhưng ở góc độ khác cam đoan là trong thâm tâm của Cố Tuyết Thần tin tưởng . Mà tin tưởng này Cố Tuyết Thần tại rất cần! Hơn nữa, có tiểu ma nữ Tô Ngôn ở bên cạnh trông chừng, hẳn là số tiền của cũng thể biến thành những con sóng. Tô đại tiểu thư thực gánh nổi danh hiệu hỗn thế Tiểu ma nữ này. Vốn trở về từ chuyến công tác, đáng lẽ bay đến các hòn đảo ở Nam Á để thưởng thức biển đẹp, nhưng còn chưa ngửi được hương vị của nước biển bị lão đại gọi về. Sau khi trở về nước, vừa đáp xuống thành phố B, nhà còn chưa về vội vàng bay thẳng đến thành phố D. Tuy nhiên, Tô Ngôn bị triệu về gấp như vậy cũng có kèm điều kiện. Điều kiện của chính là muốn lão đại đích thân đón mình! Dù sao cũng sắp ủy thác cho người ta trách nhiệm nặng nề, hơn nữa cũng phải là chuyện tốt gì. Cho nên khi nghe điều kiện của , chuyện như thế này có thể đáp ứng được. Tô Ngôn ngồi chuyến bay lúc sáu giờ chiều, Dung Thành Kiêu chắc chắn thể trực tiếp đón Cố Tuyết Thần được. Mặc dù có giao kèo gì, vẫn cảm thấy nên gọi chocô"Tôi gọi điện thoại cho chú Hải, sáu giờ chú ấy chờ ở dưới lầu công ty. được tăng ca muộn, giống như hôm qua, phải tan ca trước bảy giờ." " đâu à?" Chậc chậc, nghe giọng điệu này, ràng là Cố Tuyết Thần coi việc ai đó đưa đón mình là chuyện hiển nhiên. "Có người bạn đến thành phố D, tôi phải đón, vừa vặn tới giờ em tan sở nhưng tôi đủ thời gian quay về." Dù sao sớm muộn gì cũng dẫn Tô Ngôn đến bên cạnh Tuyết Thần, Dung Thành Kiêu có ý định giấu giếm . "Người nào quan trọng đến nổi phải đích thân đón vậy?" Kỳ , Cố Tuyết Thần muốn hỏi - - là nam hay là nữ? ràng đoán được suy nghĩ của nhưng lại cố ý "Là em từng vào sinh ra tử." em, đàn ông, vậy có gì cần phải lo lắng. đúng, tại sao khi nghe đón ‘ em’ lại giống như trút được gánh nặng? Đây phải là dấu hiệu tốt...
Chương 33: Tôi có bản lãnh này! Editor: Quỳnh Bảo Bối Beta: Haruka234 Cố Tuyết Thần cố gắng ép những cảm giác rối loạn ở trong lòng xuống! thèm quan tâm ta với nam hay là nữ, với chút quan hệ cũng có! "Đây là chuyện riêng của , cần thiết phải báo cáo với tôi, cũng phải tôi bảo đưa đón tôi mỗi ngày. Đúng lúc tối nay tôi cũng có chút chuyện, nếu đến đón sợ rằng cũng gặp được. Cứ như vậy , cứ việc đón người của , tôi làm việc của tôi, tôi làm phiền nữa, tạm biệt." Sau khi xong, đợi Dung Thành Kiêu hỏi buổi tối rốt cuộc muốn làm chuyện gì, trong lòng của ai kia rất buồn bực nên liền cúp điện thoại. biết, cái này có tính là giấu đầu hở đuôi hay là chột dạ đây? Vô cớ bị cúp máy, làm cho lòng Dung Thành Kiêu thoải mái. Nhưng nghĩ phải nghĩ lại, là người thừa kế Cố thị, còn gánh trách nhiệm vô cùng quan trọng, việc chia sẻ trách nhiệm và tinh thần cũng là bình thường. Vì thế, thể nào bắt phải luôn báo cáo mọi công việc bận rộn của cho ‘người ngoài’ như . đón người cũng lâu lắm, thôi sau khi trở về liên lạc lại với là được. Đường cao tốc ở sân bay mới xây dựng lại, ngay cả khi trong giờ cao điểm như tan tầm cũng bị tắt nghẽn, bình thường đến sân bay đón người lâu lắm. Nhưng ai biết được chuyến bay xảy ra cố nên đến trễ. thể gì, tệ hơn nữa chính là phải chờ thêm nửa tiếng. Thời gian đứng chờ ở đại sảnh sân bay đúng là uổng công vô ích mà, bỗng thấy có người thong dong bước lại, nhưng Dung Thành Kiêu cũng muốn cho Tô Ngôn sắc mặt tốt: "Thời tiết tốt, nhưng phải mùa du lịch, thực để tôi chờ quá lâu, ngồi hãng hàng nào vậy?" Hai tháng gặp, vừa thấy mặt bày bộ mặt thối cho xem, Tô đại tiểu thư thấy vui "Lão đại, tôi thậm chí còn chưa trở về nhà nghỉ ngơi chạy tới đây rồi, máy bay đến trễ đâu phải là lỗi của tôi, thái độ của lão đại như vậy là có ý gì đây?" Hừ, đừng tưởng rằng là lão đại có thể tùy tiện nổi giận, bà tôi đây cũng biết tức giận đấy! "Nơi này phải thành phố G, lực lượng khuếch tán của cha cũng ở đây, tôi cho chút thể diện rồi! Tôi có thể tự mình đến đón , cho thể diện lớn rồi, đừng có mà được voi đòi tiên!" Tô đại tiểu thư bộc phát tính khí công chúa ra cũng vô dụng, tâm tình Kiêu gia lúc này rất khó chịu, đối nghịch với , cuối cùng người mất mặt là chính mình. Về điều này Tô Ngôn ràng hơn bất cứ người nào, cũng dám nữa, nhanh chóng giọng, "Tôi còn tưởng lão đại cùng với chị dâu, sao lại mình?" " với Tuyết Thần? Tôi có bản lãnh này!" Rất hiếm khi nhìn thấy Dung Thành Kiêu lộ vẻ đáng thương trước mắt nào. Tô Ngôn dám tin, trợn to hai mắt nhìn : " thể nào, đời này còn có chuyện gì lão đại làm được? phải hôn lễ đuổi vị hôn phu của ấy rồi ư, sao giờ lại... "Chuyện này đơn giản như những gì bọn họ với đâu, tóm lại tôi biết chừng mực, cần quan tâm!" Sở dĩ Dung Thành Kiêu tìm Tô Ngôn, bên cạnh việc muốn giúp đỡ và quan sát Tần Việt ra, cũng là muốn cho mọi người thấy băng sơn mỹ nhân Cố đại tiểu thư kia cũng có thể tìm được bạn. Nhưng về tình cảm của và Cố Tuyết Thần, ai cũng đừng hòng nhúng tay vào! "OK, hỏi hỏi. Tứ ca cũng ở đây, tôi trở về, lão đại muốn tôi làm cái gì, cứ việc dặn dò." Lão đại tới thành phố D là quyết tâm làm nên kiện kinh thiên động địa, Tô đại tiểu thư sợ nhất là cuộc sống nhạt nhẽo, lúc chiến đấu làm sao có thể thiếu . đón được người, nên đường trở về thuận tiện tìm nơi để ăn bữa tối đơn giản. Lúc đưa Tô Ngôn trở lại chỗ ở hơn chín giờ rưỡi tối. Nhưng khiến cho Dung Thành Kiêu ngờ chính là giờ này rồi mà lầu sáu Thanh Phong Các vẫn còn tối đen. Cố Tuyết Thần rốt cuộc ra ngoài làm chuyện gì mà trễ như vậy còn chưa trở về? Tô Ngôn do đường mệt nhọc nên bắt đầu ngáp, nhìn lão đại như suy tư, tò mò của lại lần nữa nổi lên, "Lão đại làm gì mà nhìn chằm chằm lầu đối diện đến ngẩn người vậy?" "Lúc này hẳn là Tứ ca của có ở nhà, lên tìm cậu ta , tôi còn có chút việc phải làm." Cố Tuyết thần luôn có thói quen mình, dù sao cũng chỉ là hơn hai mươi tuổi, muộn như vậy còn ở bên ngoài mình, làm Dung Thành Kiêu từ đầu đến cuối vẫn là yên tâm. "Lão đại muốn tìm chị dâu sao?" Trực giác phải chỉ phụ nữ mới có, hầu hết trực giác của phụ nữ thường rất chính xác. Mặc dù Tô Ngôn vẫn luôn bị mấy gã đàn ông kia xem như " em", nhưng vẫn là phụ nữ. Dung Thành Kiêu cũng phủ nhận "Vì phải đón , nên tôi đón ấy, muộn như vậy còn chưa về, biết có chuyện gì . Nếu ấy xảy ra chuyện gì chính là người chịu trách nhiệm đầu tiên!" "Được rồi được rồi, lão đại, nhanh ra ngoài tìm ây , còn hỏi tội sau này hẳn !" Tuy rằng vô cớ bị đội tội danh lên đầu, nhưng Tô Ngôn muốn tranh luận với . Chao ôi, lão đại vốn là người lý lẽ mà việc này lại vừa đúng lúc 'Thịt trong tim' của có liên quan, cho nên cũng đừng hi vọng có thể giải thích lý do với . Thần giao cách cảm giữa đàn ông và phụ nữ thực là điều tuyệt vời, xe Dung Thành Kiêu vừa mới lái ra khỏi cổng chính, chuẩn bị để tai nghe Bluetooth lên gọi điện thoại cho Cố Tuyết Thần. nghĩ rằng tai nghe điện thoại vừa mới treo lên điện thoại đến rồi. Mặc dù nhóc kia hay mạnh miệng nhưng nếu đụng đến vấn đề khó giải quyết, người nghĩ đến đầu tiên chỉ có mình ! Tuy rằng sống chung chỉ có ngắn ngủn bốn ngày, nhưng tạo thành thói quen xấu đó là luôn ỷ lại vào . chủ động gọi điện tới đây, dựa vào tính tình xấu xa của ai đó hẳn là nhân cơ hội này pha trò phen. Nhưng bây giờ, thực có tâm trạng " muộn như vậy sao em còn chưa về nhà, có phải xảy ra chuyện gì hay ?" "Cũng phải là vấn đề lớn gì, chỉ là muốn hỏi có thể giới thiệu luật sư giỏi cho tôi được ?" Lúc cần người giúp đỡ mà có ai mới biết được liên lạc quan trọng như thế nào, lúc này đây Cố Tuyết Thần mới hoàn toàn hiểu . Vì lúc trước đối với chuyện kết bạn hề có hứng thú, bây giờ xem như nếm được mùi vị đau khổ. May mắn thay là biết được người có quan hệ rất rộng là . Mặc dù rời xa quê lâu nay trở về, nhưng cũng tin rằng những người ở thành phố D này còn biết nhiều hơn . "Em ở đâu, tôi qua đón em." Dung Thành Kiêu có trực tiếp hỏi tại sao cần tìm luật sư giỏi, bây giờ quan tâm đến tình cảnh giờ của hơn. Cho dù đó phải là việc của , lúc này bọn họ rất cần người nào đó đứng bên cạnh mình để ủng hộ. "Đường Lâm Bắc ở gần công viên, khi tới nơi có thể gọi điện thoại cho tôi." có chút do dự nào, ngay cả giây phút tự hỏi đều có, Cố Tuyết thần địa chỉ cho biết. Nếu biết còn chưa có về nhà, có nghĩa là quay về nơi ở. Nếu chạy nhanh từ đường Đông Tuyền tới đây cũng cần mất nửa tiếng, trong thời gian nửa tiếng này Cố Tuyết Thần chỉ có thể chờ đợi. Nhưng trong lúc chờ đến, tâm trạng của lại vô cùng bình tĩnh đến bất ngờ. Ngay lúc này đây trong lòng của chỉ có ý nghĩ: Chỉ cần có , tất cả vấn đề đều giải quyết cách dễ dàng.
Chương 34: Lời của cũng có tác dụng Editor: Quỳnh Bảo Bối Beta: Haruka234 Đường Lâm Bắc nằm ở phía đông của thành phố cũ, là con đường chiều, đường phố hai bên đều là những tòa nhà lâu năm. Tại sao Cố Tuyết Thần lại xuất ở đây mình, Dung Thành Kiêu nghĩ racâu trả lời. Tuy nhiên, tòa nhà trước mặt lúc này và nhà ở tại của bây giờ đều giống nhau, nhưng tòa nhà này có thang máy để lên tầng năm, bên trong tòa nhà cũng có sân, nước, nhưng nếu tinh mắt biết thời gian xây dựng hẳn là mười lăm năm, nơi này từng được xem là trong những khu dân cư đại nhất. có bãi đỗ xe dành riêng cho khu dân cư, có thể hiểu mọi người ở đây đều quá giàu. Tuy nhiên, bởi vì sớm biết rằng đến nên Cố Tuyết Thần để cho chú An sắp xếp chỗ đậu xe cho trước đó. Xem ấy sắp xếp mọi chuyện thỏa đáng, là có vài phần giống như vợ chu đáo. Người ở bên trong chiếc xe Limousine rốt cục cũng xuống xe, xa xa thấy Dung Thành Kiêu gật đầu chào mình, chú An theo Cố Tuyết Thần xuống lầu đón khách nhịn được cảm thán, "Đại tiểu thư tìm được người tốt như vậy, ông chủ nhất định rất vui mừng." Cố Tuyết Thần cũng cho là đúng "Lần đầu tiên gặp mặt, sao chú An biết ấy là người tốt?" Gần đây An Khánh Đông hay cau mày lo lắng, mà giờ lại nở nụ cười hiếm hoi "Chỉ dựa vào đêm khuya như vậy mà Dung tiên sinh còn đích thân đến khu dân cư để đón đại tiểu thư." Có lẽ ông đoán ra con rể trưởng của ông chủ đơn giản là đến đón đại tiểu thư về nhà. An Khánh Đông sống gần cửa chính ở tầng trệt, sau khi xã giao xong với cả ba người thẳng lên tầng bốn. Nhìn tầng năm ở bên ngoài từ khu dân cư thấy có vẻ lớn, nhưng sau khi vào mới phát căn phòng chưa tới ba trăm mét vuông, nhưng thiết kế cực kỳ khéo léo, sử dụng hợp ý mỗi tấc gian, các vật liệu trang trí mặc dù được tiên tiến lắm nhưng khắp mọi nơiđều lộ chắc chắn vàkiên cố, vừa nhìn biết là kiệt tác của bậc thầy. Sau khi nhìn quanh vòng, rất nhanh Dung Thành Kiêu đoán ra được manh mối "Khu dân cư này được Cố thị xây dựng?" Cố Tuyết Thần khẽ gật đầu cái "Những người sống ở đây chủ yếu là những công nhân có tuổi, có rất nhiều người đều là cha và con trai làm việc với nhau. Chú An là Giám đốc bộ phận xây dựng cơ bản và cũng là “lão thần” của công ty, là người đầu tiên theo ba tôi ra ngoài đánh liều với xã hội." Nghe vừa như vậy, coi như đối với vấn đề này có thể hiểu hoàn toàn câu chuyện. Hóa ra mình chạy đến khu dân cư này chính là để an ủi, trấn an những ‘lão thần’ theo ba đấu tranh giành vị trí thương trường. nhóc này hiểu biết, chỉ là tùy tiện hai câu, liền biết nên dùng cách gì để đạt được mục đích. Khi nhìn vào bộ dạng của biết hẳn là tiến hành được tốt. Nếu cũng nghĩ đến việc tìm để xin giúp đỡ. "Có phải chú An gặp rắc rối gì ?" Bây giờ còn sớm nếu có chuyện gấp, nên vừa mới ngồi xuống Dung Thành Kiêu cũng vòng vo nhiều liền thẳng vào vấn đề chính. Cố Tuyết Thần vốn suy nghĩ làm thế nào để mở miệng, rất tốt, nếu chủ động đặt câu hỏi cũng giảm bớt hộ phần "Vấn đề vừa rồi tôi hỏi trong điện thoại vẫn chưa trả lời tôi, rốt cuộc có luật sư giỏi nào giới thiệu cho tôi biết ?" "Tôi cho em số điện thoại của Lục Tấn Dương,em nên để cho chú An chi tiết việc gì xảy ra với cậu ta. Nếu liên quan đến pháp luật nên tìm người ngoài tư vấn." "Lục Tấn Dương là em của sao?" Mặc dù chỉ gặp nhau có lần ở trong hôn lễ nhưng cậu ta và đám em của đều phải là cá trong hồ(1), đủ để gây ân tượng sâu sắc ở trong lòng Cố Tuyết Thần. "Cha cậu ta làm việc ở Tòa án cao cấp và bản thân câu ta là luật sư danh tiếng nhất của thành phố D, nếu có vụ án oan tình cứ giao cho Lục Tấn Dương xử lí chắc chắn có vấn đề gì.” Có đám em tốt 'Thần thông quảng đại' như vậy, lại cẩn thận thiếu nợ ân tình lớn, biết sau này có rời khỏi được ?! có chút hơi gấp, Cố Tuyết Thần cũng mất bình tĩnh theo. Sau khi biết được lai lịch của Lục Tấn Dương, có chút kích động, "Vậy còn chờ gì, mau đưa số điện thoại cho tôi. Chú An, trước hết chú nhớ lại việc cho kĩ, được bỏ sót chi tiết nào." Sau khi kích động qua , mới nghĩ đến bây giờ khuya tự nhiên gọi cuộc điện qua biết Lục đại luật sư có quan tâm ? "Chuyện này... có thể gọi tiếng với cậu ta trước có được ?" " cần, em gọi hay tôi gọi đều có hiệu lực như nhau." Lục Tấn Dương rất thông minh, tự khắc biết ai mới là 'Người cần chuyện'. đích thân nhờ vả, chừng có uy lực lớn hơn! Có người ngoài ở đây, Cố Tuyết Thần có tâm tình đâu mà đối phó với . Sau đó quay người sang cầm điện thoại lên bấm. Lục gia thiếu gia là con cú đêm điển hình, chuẩn bị ăn uống no say sau khi làm xong chuyện lớn, lại bất ngờ nhận được cuộc điện thoại lạ, thèm ăn liền bị ảnh hưởng, làm tâm tình tốt cũng biến thành xấu "Ai đó?" Nghe thấy giọng điệu có phần mất kiên nhẫn, nghĩ nếu như là Kiêu gia gọi, biết cậu ta còn dám hỏi như vậy ? "Là tôi, Cố Tuyết Thần." Sau khi nhẫn nại đáp lại tiếng, Cố Tuyết Thần vẫn nhịn được liếc ai đó cái. Ai với là chính gọi có tác dụng hơn vậy, căn bản đúng . Sau khi xác nhận được danh tính của nhau, Lục Tấn Dương nhanh chóng thay đổi giọng đến 180° "Ồ, là chị dâu. Ngại ngùng, tôi ngờ chị dâu lại đích thân gọi điện cho tôi, biế ai gọi giờ này nên thái độ có hơi kém chút. Chị dâu, xin chị thông cảm và bỏ qua cho tôi, đừngnói cho lão đại biết." " có gì, đột nhiên gọi điện cho là tôi quá đường đột." Giọng của đại luật sư xoay chuyển cũng quá nhanh , Cố Tuyết Thần có chút ngạc nhiên, giọng cũng dần ôn hòa. Hơn nữa, bởi vì vừa rồi phân tốt xấu liếc ai đó cái làm trong lòng cũng có chút áy náy. Có vẻ như sau này thể tùy tiện nghi ngờ và chất vấn lời của . "Trễ như vậy rồi chị dâu còn tìm tôi có chuyện gì?" Sau khi xã giao xong, Lục Tấn Dương nhanh chóng vào vấn đề. Cố gia đại tiểu thư đích thân gọi điện, nhất định là có việc và đó cũng phải việc . cảm thấy có chút áp lực, vì nếu xử lí thỏa đáng lão đại nhất định bỏ qua cho . "Có chút rắc rối muốn làm phiền , như vậy , tôi để đương tự mình với , nếu như cảm thấy khó xử, có thể hỗ trợ chút ý kiến thôi cũng được." Sau khi xong, Cố Tuyết Thần liền đưa điện thoại cho chú An. Lục Tấn Dương cứ hễ mở miệng là gọi chị dâu rất tự nhiên, làm cảm thấy toàn thân được thoái mái, vẫn là nhanh chóng đem ' việc khó giải quyết' đưa cho chú An thôi. Chuyện rắc rối trong nhà của chú An hai ba câu cũng hết, cuộc điện thoại này chỉ sợ cần kéo dài thêm lúc nữa, Dung Thành Kiêu liền nhân cơ hội này kéo Cố Tuyết Thần sang bên "Chuyện ‘an ủi những lão công thần kia’ là chuyện rất quan trọng, tại sao em lại hành động mình?" "Chú ba bên kia bắt đầu hành động rồi, chỉ có đích thân tôi ra mặt mới tỏ được thành ý." Câu trả lời của hề liên quan đến câu hỏi của . Người thông minh như vậy mà lại hiểu nổi câu hỏi đơn giản, Dung Thành Kiêu cũng có chút bực bội "Tôi hỏi em tại sao hành động mình, chứ có hỏi em vì cái gì mà lại đích thân ra mặt!" còn biết xấu hổ mà hỏi ư, chính còn phải như vậy sao, quýnh lên cũng trở nên ngớ ngẩn như ai thôi. nghĩ ra hay là cố ý giả ngu, người cực kì thông minh như chẳng lẽ nhìn ra sao? (1) phải là người nông cạn, thiếu hiểu biết