1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khuynh thế thiên tài - Lạc Y Thần (Chương 130)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 56: Thượng Đỉnh giao phong thay đổi

      Beta: NataliCao

      Sau khi giải quyết xong chuyện của Âu Dương gia, Lạc Y và Lạc Kiến cùng nhau trở về học viện.

      Gia gia, phụ thân, mẫu thân đều đến tiễn nàng, biểu quyến luyến rời, gần như đem Lạc Kiến đứng bên cạnh trở thành người vô hình.

      Lạc Kiến chỉ có thể cười khổ. tuyệt ghen tị với muội muội. Hơn nữa lại càng thương nàng, hận thể vì nàng lên núi đao xuống biển lửa a! Điển hình ca ca nhị thập tứ hiếu là đây nha.

      Kỳ Phong khoa trương hơn, dựa sát vào người Lạc Y, môi mỏng hơi bĩu đầy uỷ khuất. còn chưa chơi với tỉ tỉ đủ đâu! Hừm, đợi trưởng thành rồi, đến học viện, bao giờ xa rời tỉ tỉ nữa a!

      Trước khi , Lạc Y sắp xếp hai huynh đệ Ngạn Hữu đến Âu Dương gia. Nàng nghĩ với tài năng thiên phú của Ngạn Hữu, chỉ cần có môi trường tốt có thể phát huy thực lực tối đa a. hiểu sao, nàng luôn có cảm giác, cuộc đời đứa bé này, ngày sau liên hệ tới nàng ít.

      Ngạn Hữu tiễn Lạc Y lên đường, ánh mắt là mảnh kiên định, có quyết tâm từ từ hình thành trong lòng . nhất định phải mạnh mẽ, chỉ có mạnh mẽ mới có thể đứng bên cạnh Âu Dương tỉ tỉ, giúp đỡ Âu Dương tỉ tỉ mà phải là gánh nặng của tỉ ấy!

      Ngạn Hữu biết rằng, suy nghĩ ngày hôm nay của khiến đại lục oanh động. Danh tiếng của vị đại sư phò tá thần nữ khiến mọi người đều ngưỡng vọng và cả cuộc đời , chỉ lòng trung tâm hướng về nàng!

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---

      Lạc Y trở về học viện chưa bao lâu nàng được Vu Nhã gọi lên thư phòng của .

      Sau khi nhận được Tẩy Tuy đan, Vu Nhã từ bỏ chuyện rắp tâm đánh lén đồ đệ mình. Hơn nữa, cũng biết Lạc Y có nhiều bí mật, nhưng lựa chọn hỏi.

      Thậm chí trong lòng biết ơn nàng, người ta chỉ biết đến Vu Nhã cường đại, nhưng ít ai biết Vu Nhã hơn mười năm nay thể thăng cấp.

      Chính là Lạc Y, nàng đem cuộc sống đến với lần nữa.

      "Sư phụ cho gọi đồ nhi đến có chuyện gì?"

      Lạc Y thấy nàng đến rất lâu rồi mà Vu Nhã vẫn trầm mặc liền mở miệng hỏi khiến giật mình hồi thần trở lại.

      Vu Nhã thổi mấy sợi râu bên mép, khẽ thở dài nhìn Lạc Y, .

      "Lạc Y, ta rất tiếc khi phải với ngươi rằng kế hoạch Thượng Đỉnh giao phong có thay đổi!"

      "Thượng Đỉnh giao phong thay đổi?"

      Lạc Y kinh ngạc, biểu trong phút chốc liền trở về nghiêm túc. Kỳ Lân của nàng còn có liên quan đến kiện này a!

      Thấy Lạc Y nghiêm túc, Vu Nhã lo sợ tin tức mới nhận này khiến nàng mất hứng. cũng chưa quên nàng muốn tham gia Thượng Đỉnh giao phong là vì phần thưởng đến Thần Vực Minh đâu.

      Vu Nhã thở dài... Nếu biết... Liệu nàng có từ chối tham gia Thượng Đỉnh giao phong ? Với mấy học viên khác xem Thượng Đỉnh giao phong là vinh dự, còn Lạc Y còn lười tham gia mấy cái này đâu! Xem ra, cái thân già lọm khọm này lại phải bẽ mặt cầu xin tiểu đệ tử đâu!

      "Ừm, Thượng Đỉnh giao phong năm nay dời lại tháng nữa. Và tứ đại cường quốc muốn thay đổi quy chế. Họ muốn năm nay thay vì mười danh bài đổi thành năm và đó phải là những tân sinh đấu giao hữu..."

      "Rồi sao?" Lạc Y thấy Vu Nhã ấp úng liền hỏi tiếp. Nàng hiểu, nếu lấy năm danh bài, nhóm tân sinh của bọn họ phải được rồi sao? Dạo này những người này trưởng thành ít đâu.

      Nhất là Lăng Ngạo, vượt tới hai cấp trở thành ma pháp sư cấp năm hậu kì. Người này năng khiếu sai, trước kia vì ảnh hưởng của vết thương nên mới chậm trễ lên cấp. Cố Ân Kỳ cũng lên được cấp, Bạch Thừa Vũ và Lập Khiêm đều lên cấp! tệ!

      "Nhóm học viên các ngươi vẫn còn quá yếu. Nhất là Bạch Thừa Vũ sở hữu quang nguyên tố, tu luyện đến cấp bốn hậu kì và Cố Ân Kỳ giờ mới cấp năm sơ kì... Nhất là ngươi..."

      "Con?"

      Lạc Y chỉ thẳng vào mũi mình, ngạc nhiên vô cùng. Nàng mà yếu sao?

      Vu Nhã lắc lắc đầu .

      "Ngươi chỉ là hứng thú với Thần Vực Minh nhưng phần thưởng Thần Vực Minh thể nữa, thay vào đó là Thánh Điện!"

      "Sao tự nhiên lại vậy?" Lạc Y trầm mặc nhíu mày.

      "Thần thú ở Thần Vực Minh bị nhóm người thần bí để ý. Người ta cho rằng đó là người của Thánh Điện, tứ cường quốc sợ làm thương tổn đến các ngươi a!"

      Người của Thánh Điện muốn vây bắt Kỳ Lân của nàng? Lẽ nào mấy ngày trước Lãnh Hàn Thần là vì việc này? muốn thay nàng bảo vệ Kỳ Lân a!

      Người này... là ngốc!

      Lúc này Lãnh Hàn Thần đúng là lập kết ấn ở Thần Vực Minh khuyên tai của khẽ run lên khiến khỏi nở nụ cười.

      Nương tử nhà , nhớ a!

      Lạc Y lúc này biết Lãnh Hàn Thần trợn mắt tự kỉ. Nàng nghĩ nàng phải đến Thần Vực Minh chuyến. Còn Thánh Điện, vẫn phải a! Nàng nghi ngờ nhóm người thần bí thu thập bảo vật, là người của Thánh Điện. Thậm chí, Lôi Hổ bị thương cũng là người của bọn chúng làm.

      "Sư phụ, người yên tâm, con vẫn tham gia Thượng Đỉnh giao phong, nhưng mấy ngày này con ở học viện, mong người giúp đỡ chút. Những danh bài tham gia lần này, con giúp đỡ bọn họ sau khi con trở về!"

      Nhất định phải giành hạng nhất để đến được Thánh Điện.

      Nhưng trước đó, phải đem Kỳ Lân trở về... Nàng cần năng lực... Mà lúc này, nàng chưa đủ!

      Author: Lạc Y Thần

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 57: Lãnh Hàn Thần trở về. Chuẩn bị tới Thần Vực Minh

      Beta: NataliCao

      Từ thư phòng của Vu Nhã muốn trở về kí túc xá phải ngang qua rừng hoa tử đinh hương.

      Lạc Y thả chậm tốc độ giữa rừng hoa, từng cánh hoa màu tím nhạt mềm mại như phủ tầng phấn, bay lả tả giống như múa trước mặt nàng.

      Lạc Y nâng tay bắt lấy cánh hoa, ngón tay miết lên lớp phấn nhàn nhạt cánh hoa tím rồi nương theo gió thổi .

      Những cánh hoa này khiến nàng nhớ đến Lãnh Hàn Thần. Trong kí ức của nàng, luôn vận y sam màu tím, trông vừa ma mị, vừa quyến rũ.

      Giờ này chắc ở Thần Vực Minh . Nàng muốn đến đó gặp .

      Lãnh Hàn Thần làm việc khoa trương, nhưng vì nàng làm mọi thứ. Mặc dù luôn làm việc trong thầm lặng, nhưng lại khiến nàng cảm động hơn hẳn những lời hoa mĩ vô nghĩa.

      Những tiếng xé gió vang lên trong khí cắt ngang dòng suy nghĩ của Lạc Y. Nàng hơi nghiêng người nhìn về hướng truyền đến thanh .

      Ở khoảng trống hiếm hoi giữa rừng tử đinh hương, nam tử vận bộ hắc bào vung thanh trường kiếm to lớn múa bài quyền sắc sảo.

      Lạc Y nheo mắt lại, nàng cảm thấy linh lực trong khí dao động mãnh liệt qua từng đường kiếm của nam tử. Nguyên tố dao động ồ ạt truyền vào thân kiếm rồi hướng thẳng tới thân thể nam tử cuồn cuộn chảy vào.

      Đồng thời song tu!

      Lạc Y lần đầu tiên mới thấy phương pháp tu luyện như vậy. Nam tử kia chính là vận dụng bộ kiếm pháp và sức nặng của thanh kiếm để mở ra kinh mạch rồi tiếp nhận linh khí bên ngoài đổ vào. Đây là lực lượng gì?

      Nam tử kết thúc bài kiếm, bóng lưng rộng lớn khẽ run lên, có lẽ nguyên nhân bởi tiếp thu quá nhiều linh lực nhưng chưa kịp luyện hóa.

      Nam tử quay lưng lại, đối diện với Lạc Y, gương mặt chất phác mà chứa tia mạnh mẽ kiên cường.

      Là... Lăng Ngạo?

      Hóa ra nam tử tu luyện loại năng lượng kì dị kia là Lăng Ngạo!

      Chả trách lên cấp nhanh như vậy. Đồng nhất tu luyện kiếm pháp và ma pháp, vừa ít tốn thời gian mà còn có thể đem kiếm pháp làm tiền đề, nâng cao ma pháp. Lẽ nào đây là Lực Lượng chi lực trong truyền thuyết?

      "Lạc Y!"

      Lăng Ngạo nhìn thấy Lạc Y liền kêu to tên nàng rồi tiến nhanh lại.

      "Ngươi trở lại rồi? Nghe ngươi được viện trưởng chuẩn cho về thăm nhà a?"

      Lạc Y gật đầu, ừm khẽ tiếng rồi vươn tay cầm lấy thanh kiếm của Lăng Ngạo còn chưa kịp tra vào vỏ.

      Lăng Ngạo vội vã định đưa tay ngăn lại, nhưng Lạc Y đem kiếm nhấc lên khiến nghẹn họng trợn tròn mắt.

      Hơn bất cứ ai, biết thanh kiếm này thể dùng từ nặng bình thường để hình dung. Thanh kiếm này nặng đến trăm tám mươi hai cân, cho dù là người khoảng ba mươi tuổi cũng chưa chắc nâng lên nổi nhưng Lạc Y chỉ cần nhấc , thanh kiếm nâng lên, mũi kiếm thẳng hướng trời xanh.

      Lăng Ngạo thể tưởng tượng nổi, thân thể bé kia chứa thứ năng lượng mạnh mẽ cỡ nào. Nàng nâng thanh kiếm của mà mắt cũng nhíu cái, giống như thứ nàng cầm chỉ là thanh đoản đao bé.

      "Ngươi tu luyện Lực lượng chi lực sao?"

      Lăng Ngạo ngẩn ngơ tại chỗ, nghe thấy Lạc Y hỏi liền gật đầu.

      "Đúng a! Lúc đầu ta cũng biết loại lực lượng này là gì, nhưng do gặp được vị tiền bối lánh đời, ngài cho ta biết và chỉ ta cách thông qua lực lượng thu Lôi nguyên tố để luyện hoá thành ma pháp. Nhờ lực lượng này ma ta thăng cấp nhanh hơn người thường chút. Nếu phải từng bị phế tay, ta có thể tiến xa hơn thế này a!"

      Lạc Y gật đầu tỏ vẻ hiểu, nàng nâng lên thanh kiếm, chân rảo bước về phía khoảng trống giữa rừng hoa tử đinh hương.

      Lạc Y nhắm hai mắt lại như hồi tưởng lại điều gì đó. Mũi chân điểm, tay cầm kiếm nâng lên, bắt đầu múa lại bài kiếm pháp của Lăng Ngạo vừa nãy.

      Nàng có căn nguyên của Lực lượng chi lực nên thu được nguyên tố vào cơ thể theo cách thức này. Nhưng đường kiếm huy ra vừa mạnh mẽ, vừa sắc sảo, hơn nữa còn thay đổi vị trí vung kiếm. Khiến bộ kiếm pháp càng hoàn mĩ, khắc phục toàn bộ điểm yếu dễ công khó thủ của kiếm pháp.

      Lăng Ngạo nhìn xem khỏi trừng lớn mắt. ngờ Lạc Y chỉ nâng được kiếm mà còn có thể múa kiếm hoàn hảo đến vậy. Lúc bắt đầu luyện bộ kiếm pháp này, luôn cảm giác nó chưa đạt đến độ hoàn mĩ nên có, nhưng lại biết nên sửa như thế nào.

      Bài kiếm Lạc Y vừa múa chính là bài kiếm hoàn mĩ nhất từng thấy!

      Lăng Ngạo nhìn Lạc Y chớp mắt. từ lúc được nàng giúp đỡ muốn được đứng sau lưng nàng. Nhưng trước hết phải tăng thêm thực lực, để đuổi kịp bước chân nàng. Chính là hôm nay mới biết, cho dù cố gắng bao nhiêu cũng đuổi kịp nàng, mà chỉ có thể làm thế nào để cách nàng quá xa.

      Lạc Y dừng kiếm, thấy Lăng Ngạo nhìn mình khẽ cười.

      "Đáng tiếc ta có Lực lượng chi lực như ngươi, nếu có thể tu luyện tốt hơn ít đâu! Bài kiếm vừa rồi, ngươi có thấy ?"

      "Thấy !" Lăng Ngạo thà gật gật đầu.

      "Tốt, ngươi tu luyện như vậy, linh khí thu vào tốt hơn. Cái này, cho ngươi, đến chỗ người nuốt vào! Sắp tới, ta khỏi đây thời gian, chờ ngày ta trở về, ta muốn nhìn thấy ngươi phải mạnh hơn bây giờ! Làm được ?"

      Lạc Y chắp tay sau lưng, hỏi Lăng Ngạo. Thứ nàng vừa đưa cho là Tẩy Tủy đan nàng vừa luyện chế thêm. Nàng phải lo sợ ra ngoài, nhưng trong tiềm thức lại lựa chọn tin tưởng .

      Lăng Ngạo nhìn viên thuốc tròn đầy hoàn mĩ trong tay kích động nên lời. Trịnh trọng gật đầu đáp lại Lạc Y, lên lời thề của chiến sĩ.

      "Được! Ta thề khi ngươi trở lại, ta nhất định đạt đến tầm cao mới! để ngươi thất vọng!"

      "Tốt lắm!"

      Lạc Y gật đầu, xoay người trở về kí túc xá. Nàng hề biết, bên trong có người chờ đợi nàng từ sớm.

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---

      Lạc Y bước vào phòng, xoay người định đóng cửa, cả người lọt thỏm vào vòng ôm vô cùng ấm áp. Ngửi thấy hương vị cỏ xanh và mặt trời quen thuộc khiến nàng cười khẽ, liền xoay người ôm lấy cổ .

      "Thần, chàng từ Thần Vực Minh trở về?"

      Lãnh Hàn Thần sửng sốt khi thấy Lạc Y hiếm khi chủ động như vậy. Nhưng lại càng ngạc nhiên hơn khi nàng biết đâu.

      "Sao nàng biết?"

      Lãnh Hàn Thần ôn nhu nhìn Lạc Y, tay ôm eo nàng càng siết chặt. Hít mùi hương tinh tế chỉ thuộc về nàng, cảm thấy những mệt mỏi mấy ngày qua đều biết mất hết còn bóng.

      Lạc Y mặc kệ làm loạn, tay nghịch ngợm tóc , .

      "Ta nghe sư phụ ma thú ở Thần Vực Minh xảy ra chuyện nên đoán là chàng tới đó a! Là người Thánh Điện đúng ?"

      Lãnh Hàn Thần khẽ ừm tiếng. Mấy hôm trước thuộc hạ canh giữ ờ Thần Vực Minh truyền tin cho biết người của Thánh Điện muốn thu thập thần thú. muốn cho Lạc Y sợ nàng lo lắng đành mình xuất thủ.

      Nhưng thể kéo dài lâu, lần này trở về là muốn đưa Lạc Y theo thu thập thần thú. ngờ chưa kịp nàng biết.

      Lạc Y trầm mặc, ngờ đúng là Thánh Điện ra tay!

      Thánh Điện là tồn tại đặc biệt ở Apollo đại lục. Nó là thế lực mạnh hơn cả tứ đại cường quốc. Chủ nhân Thánh Điện rất thần bí, đến nay vẫn người nào biết.

      Thánh Điện biết được lập lên từ bao giờ, rất được kính ngưỡng ở thế giới cường giả vi tôn này. Nhưng ai có thể biết được, trong góc tối người khác nhìn thấy, bọn chúng gây ra biết bao nhiêu chuyện xấu xa.

      Bình thường, người ngoài thể tùy ý xuất nhập Thánh điện, trừ khi là được Thánh Điện cho phép, nếu trái quy tắc bị xử lí theo Thánh lệnh. ai biết Thánh lệnh có dáng vẻ như thế nào, bởi những người từng nhìn thấy đều còn trở về.

      Xem ra, Thánh Điện quả có điều gì đó bình thường, nên trước Thượng Đỉnh giao phong lần này, nàng phải chuẩn bị mọi thứ kĩ lưỡng. Hơn nữa, nàng nhất định phải giành hạng nhất để danh chính ngôn thuận bước vào Thánh điện, điều tra những bí đằng sau nó.

      Nhưng, trước khi đến đó, nàng phải đem Kỳ Lân trở về bên cạnh nàng.

      "Thần, chúng ta đến Thần Vực Minh !"

      "Được!"

      Lãnh Hàn Thần gật đầu sủng nịnh nhìn Lạc Y. Chỉ cần là điều nàng muốn, dù có là sao trời cũng phải hái xuống cho nàng.

      Dù Thánh điện khó đối phó bao nhiêu, nhưng chỉ cần gây ảnh hưởng đến lợi ích của nàng, cũng quyết buông tha cho chúng!

      Author: Lạc Y Thần

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 58:

      Thần Vực Minh là vùng đất nằm ở biên giới Chu Quốc và Thanh Quốc. Quanh năm nơi đây đều được bao phủ bởi mây mù và chướng khí nặng nề.

      Lúc đầu, người ta cho rằng nơi đây là địa phận tử vong, nên ma khí hình thành, lâu dần ai dám đến nữa, mà chính nó cũng trở thành vùng đất cấm.

      Nhưng từ lúc phong ấn thần thú Kỳ Lân được giải, người ta mới biết, chướng khí kia phải ma khí mà là kết ấn được tạo ra bởi khả năng đặc biệt của thần thú.

      Kỳ Lân của nàng cũng là ma thú có khả năng đặc biệt!

      Lạc Y nghĩ đến điều này, vừa thấy lo lắng, lại vừa vui mừng. Vui mừng hẳn là vì ma thú của nàng tài giỏi, nhưng nàng lại càng lo lắng hơn khi nghĩ đến tình trạng của Lôi Hổ. Có phải vì Lôi Hổ có khả năng đặc biệt nên mới bị người ta đuổi bắt? Vậy người đuổi bắt cũng là người của Thánh Điện sao?

      Lạc Y khỏi rùng mình cái. Nếu là người Thánh Điện năng lực của bọn chúng quả phải bình thường. Dù gì Lôi Hổ cũng đạt đến cấp bậc Quân Chủ hậu kì, thế nhưng có thể bị bọn chúng thương tổn đến mức độ đó.

      Xem ra, nàng thể để Lôi Hổ và Tiểu Hổ tùy tiện lộ diện ra ngoài. Bọn chúng đều là ma thú có khả năng đặc biệt!

      Lạc Y ngộ ra chân lí cũng tiếp tục suy nghĩ nữa mà chuyên tâm bên cạnh Lãnh Hàn Thần.

      Hôm nay, Lạc Y vận thân bạch y mềm mại, trắng muốt, nhìn giống như tiểu tinh linh vừa lạc bước hồng trần.

      Lãnh Hàn Thần lại vẫn như cũ dính nàng như sam. Tà áo tím của bay bay trong gió gợi lên cảm giác tà mị. Đôi khi vạt áo trắng và vạt áo tím giao nhau, tạo nên bức tranh trông vừa mờ ảo lại vừa mông lung, hoà hợp cách kì lạ.

      " Y nhi, chúng ta sao phải dịch dung vậy?"

      Lãnh Hàn Thần sờ lên lớp mặt nạ mềm mại như tơ mặt, trong lòng cảm thấy hơi bất mãn. Nhưng vì đây là ý của Lạc Y nên hoàn toàn có khả năng cưỡng lại.

      Lạc Y quay đầu nhìn dáng người nguyên bản tuấn tú, tà mị của Lãnh Hàn Thần, lúc này lại phải phủ lên lớp mặt nạ nam tử bình thường đến mức thể bình thường hơn. Quả là làm ủy khuất ít đâu!

      Nàng đưa tay chạm lên mặt nạ tơ tằm mặt, chính mình cũng cảm thấy vô cùng khó chịu. Bởi lẽ cho dù mặt nạ này có mềm mại, sạch như thế nào chăng nữa cũng phải mặt của mình, đeo vào luôn gây cảm giác dính phải tầng bụi bặm.

      Khẽ thở dài tiếng, Lạc Y nhàng nắm lấy tay Lãnh Hàn Thần, vỗ về vài cái thay lời an ủi .

      " Nếu những người thần bí là đến từ Thánh Điện ta thể để lộ mặt nha! Sắp tới, sau Thượng Đỉnh giao phong ta đến Thánh Điện, thể để bọn người đó bắt thóp được. Thần, chàng Kỳ Lân bị phong ấn ở chỗ nào?"

      Lãnh Hàn Thần gật gật đầu xem như hiểu. Sau đó nắm tay Lạc Y dẫn nàng đếm mõm đá kế bên bờ vực.

      Lạc Y nhìn xuống vực sâu thăm thẳm, khỏi hít sâu hơi.

      Kỳ Lân, ngươi cũng biết chọn địa điểm quá ! Từ đây nhảy xuống liệu có nát xương đây?

      Lãnh Hàn Thần nhìn Lạc Y đứng bên cạnh lo lắng muốn dậm chân, cảm thấy nàng rất đáng .

      Dù là khi nàng lạnh lùng, nàng phúc hắc, nàng làm chuyện xấu cũng đều toả ra tầng quang mang ý vị khiến phải rửa mắt mà nhìn. Thậm chí mỗi khi nhìn nàng đều nỡ chớp mắt cái, sợ rằng chớp mắt chỉ giây, bỏ lỡ thần thái thú vị gương mặt nàng.

      Lãnh Hàn Thần nâng tay ôm eo của Lạc Y kéo sát người vào lồng ngực. Chân điểm liền hướng thẳng vực sâu thăm thẳm nhảy xuống.

      Lạc Y giật mình khỏi hét to tiếng, đôi mắt xinh đẹp nhắm chặt dám nhìn xuống, tay trắng nõn quàng lên cổ Lãnh Hàn Thần ôm chặt.

      Lạc Y rất ảo não tình cảnh của mình lúc này. Nàng sợ chết, nhưng nàng quyến luyến thực này. Ở đây nàng có gia đình thương nàng, có sư phụ lo lắng cho nàng, lại còn có Lãnh Hàn Thần xem nàng như bảo bối mà bảo vệ.

      Nếu còn ở thế kỉ 21, đối với nàng cái chết chỉ là điều rất bình thường. Từ khi trở thành sát thủ nàng định sẳn số phận nàng có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Ngay cả khi đối mặt với cái chết, cảm giác của nàng cũng có chút sợ hãi mà chỉ có kinh ngạc thoáng qua.

      Nhưng, lúc này nàng lại sợ!

      biết Lãnh Hàn Thần và Lạc Y rơi tự do bao lâu, nhưng lúc gần đến đáy vực, chờ đợi nàng phải mặt đất cứng rắn mà là cơn gió ập từ bên dưới lên, tạo thành cái đệm đỡ lấy bước chân hai người.

      Lạc Y ngẩn người, chợt nhiên nhớ ra Lãnh Hàn Thần có thể điều khiển được điều kiện tự nhiên. Lúc trước ở trong ôn đạo, cũng sử dụng gió hong khô quần áo cho nàng.

      Bình yên chạm chân xuống đất, Lạc Y trở lại trạng thái bình thản, điềm tĩnh như mọi lần. Trong cơ thể nàng vẫn còn chảy dòng máu sát thủ đấy, đương nhiên khả năng thích ứng với tình huống thể chê vào đâu được.

      Lãnh Hàn Thần nhìn gương mặt vẫn còn nét trắng bệch của Lạc Y, biết lúc nãy nàng trải qua hồi sợ hãi, trong lòng tự trách thôi.

      Thở dài tiếng, Lãnh Hàn Thần dẫn Lạc Y tiến về phía trước. bước qua bên trái hai bước, tiến lên bốn bước, lại bước chéo qua bước. Hai người dừng chân ở mặt đất phẳng phiu, có gì khác lạ so với các vùng đất còn lại.

      Lạc Y nhìn có chút khó hiểu, nếu đây là mật đạo người ta thường lập nên kí hiệu gì đó để xác định chứ. Thế nhưng vùng đất này bằng phẳng như vậy, người tạo ra mật đạo này tốn ít công phu đây.

      Lãnh Hàn Thần cúi xuống nhìn vùng đất bằng phẳng. Những ngón tay thon dài nhàng chạy mặt đất, bất chợt gõ ba cái.

      gian im lìm lúc này bỗng vang lên vài thanh hỗn loạn, vùng đất mà Lãnh Hàn Thần và Lạc Y đứng lại từ từ sụp xuống.

      Quả nhiên là mật đạo!

      Phương pháp tạo ra cũng cao minh ! Có chút giống thang máy ở đại!

      Đưa Lãnh Hàn Thần và Lạc Y hạ xuống, mảnh đất cũng từ từ tan biến, nhưng phía đất vẫn lấp đầy như cũ.

      Lạc Y khâm phục người làm ra cái này. Nếu như nàng đoán lầm, người làm ra mật đạo này hẳn là Nhân !

      Ma thú bên cạnh Thần rất có tài! Cũng đúng, Dù sao cũng là thượng cổ ma thú, lại có khả năng đặc biệt. Ma thú như vậy có thể tầm thường được sao? Dĩ nhiên thể a!

      Lãnh Hàn Thần nắm tay Lạc Y vào mật đạo, phía cuối con đường, Nhân thẳng lưng đứng hầu từ lúc nào. Hình như nhiệm vụ của là bảo vệ Kỳ Lân.

      Lạc Y nhìn Lãnh Hàn Thần, trong lòng càng phủ thêm tầng ấm áp.

      Người này cũng quá lưu tâm đến chuyện của nàng !

      là sợ nàng thiệt thòi, nhưng người bị thiệt thòi từ trước đến nay đều phải là nàng a!

      Ngay cả khi biết năng lực của nàng, đối với nàng vẫn mực bảo vệ và thương như thế!

      Con người ngốc nghếch này sao lại có thể khiến nàng đến vậy đây?

      " Nhân, mấy ngày nay Thánh Điện có động tĩnh gì ?"

      Lãnh Hàn Thần cất tiếng hỏi.

      Nhân đứng thẳng lưng, khí chất vẫn thanh nhã mà lạnh lùng, nghiêm túc .

      " Thánh Điện vẫn ráo riết tìm kiếm đường vào chỗ phong ấn Kỳ Lân đại nhân! Có lẽ sớm muộn bọn cũng biết đường vào này! Chủ nhân, chủ mẫu phải nhanh hoàn thành khế ước lực lượng linh hồn mới được. Nơi đây là nơi Kỳ Lân đại nhân phong ấn, năng lực của ta bằng ngài ấy nên ở đây ta thể sử dụng năng lực!"

      Lạc Y hơi giật mình khi nghe tin này. Nhưng suy nghĩ lại cảm thấy đúng. Trong thời gian còn phong ấn, thần thú vẫn ở trạng thái yếu ớt nhất. Trừ phi có xuất của ma thú mạnh hơn, có khả năng phá tan phong ấn mới có thể hoạt động được. Đây cũng được xem là cấm chế trong thiên địa.

      " Con người bị cấm chế sao?"

      " ! Phong ấn của ma thú có tác dụng với con người!"

      Nhân nghiêm cẩn lắc đầu.

      Lạc Y nhìn Lãnh Hàn Thần, từ trong mắt hiểu được ý của nhau, cùng tiến lên phía trước.

      Lạc Y biết nếu giữa lúc giải phong ấn mà người của Thánh Điện ập tới quả là vô cùng nguy hiểm. Lúc đó là lúc thần thú và chủ nhân đều rất yếu ớt, năng lực tự vệ chỉ là con số .

      Nàng nhất định phải tốc chiến tốc thắng, sớm đem Kỳ Lân trở về!

      Đứng trước cửa động phủ Bạch ngọc óng ánh, Lạc Y nắm tay Lãnh Hàn Thần cùng bước vào bên trong. Ở đây, có Kỳ Lân đợi nàng hàng vạn năm!

      Author: Lạc Y Thần

      Post at *******************.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 59: Thần thú Kỳ Lân. Thánh Điện tìm đến.

      Lạc Y và Lãnh Hàn Thần cùng nhau tiến vào thạch động.

      Nàng bị hấp dẫn bởi vách tường bạch ngọc toả ánh sáng lấp lánh, tiến tới nhìn kĩ những thảo dược mọc ở . Trong nội tâm khỏi có loại kích động được thành lời.

      Đây chính là những thảo dược luyện Thần Đan mà Lạc Y xem được trong sách, gồm Kim Ô thảo, Bạch Mộc lan, Thập Văn thủ ô. Tuy những thảo dược ở đây chưa đầy đủ, nhưng nó tuyệt đối chính là những thảo dược chưa bao giờ xuất tại đại lục. Thậm chí, ngay cả tại Thần giới có lẽ cũng tuyệt chủng sau trận huyết chiến vạn vạn năm về trước.

      Đây đều là những bảo vật kiếp trước của nàng sao?

      Những Thần thú của nàng cũng dùng cách tự phong ấn bản thân để bảo vệ những thứ thuộc về nàng!

      Lạc Y quả rất cảm động, cẩn thận đem những thảo dược quý hiếm này lấy ra khỏi vách tường. Nàng phải nhân giống những thứ này tốt, vậy mới phụ lòng trung tâm của những Thần thú hi sinh nhiều cho nàng.

      Lãnh Hàn Thần đứng bên cạnh đem Lạc Y ôm vào lòng. cũng nhận ra những thứ này là những thảo dược này dùng để luyện Thần đan.

      Bởi vì Lãnh Hàn Thần thức tỉnh Thần lực sớm hơn Lạc Y nên được truyền thừa phần kí ức của kiếp trước. Nhất là sau khi gặp Lạc Y, những kí ức truyền thừa gần như hoàn toàn.

      Lạc Y được may mắn như thế. Vì dòng máu Mẫu Thần chảy người nàng vẫn bị phong bế bởi vị thần Ước nằm trong quan tài ở Thần Điện Minh giới. Trừ phi vị thần này thức dậy, nếu , Lạc Y có khả năng đem toàn bộ sức mạnh lúc trước đem về. Bước của nàng ràng gian nan hơn rất nhiều.

      Lãnh Hàn Thần biết thứ duy nhất có thể cứu được vị thần Ước kia, chính là Thần đan!

      Vạn vạn năm trước và nàng luyện ra Thần Đan để cứu chuộc nhân loại sắp lâm vào diệt vong. Nhưng lại thể nào cứu được vị thần Ước kia đánh đổi sinh mệnh để phong ấn hai Ma tinh gây ra huyết chiến!

      Lần này hoá kiếp, và nàng nhất định phải luyện Thần đan thêm lần nữa! Đem linh hồn của vị Thần Ước trở về linh thể của ngài!

      May mắn, cấm chế của Thần đan chỉ mở ra lần!

      Lãnh Hàn Thần mông lung suy nghĩ đến những kí ức vừa được truyền thừa. Bất chợt nghe giọng tràn ngập phấn khích của Lạc Y khiến hồi thần trở lại.

      " Thần, chàng nhận ra những thứ này ?"

      Lạc Y đem Thập Văn thủ ô, Kim Ô thảo, Bạch Mộc lan nâng lên hỏi Lãnh Hàn Thần.

      Lúc này gương mặt xinh đẹp của nàng sáng bừng lên, phảng phất chút ngô nghê của trẻ con khiến nhịn được hôn lên má nàng, gật gật đầu.

      " Nhận ra! Đây là dược liệu luyện Thần đan!"

      " Chàng cũng đọc sách mà biết sao?"

      Lạc Y ngắm nghía dược liệu tay vô tư hỏi.

      Lãnh Hàn Thần lắc đầu, thà .

      " Ta được truyền thừa kí ức sau khi gặp lại nàng!"

      Câu của Lãnh Hàn Thần khiến lòng của Lạc Y lùng bùng gợn lên sóng to bão táp. Khoé môi xinh đẹp bĩu lên, đem thảo dược cẩn thận để vào gian, vẻ mặt của nàng lúc này biểu nàng rất vui!

      Lòng Lãnh Hàn Thần chợt rung lên hồi chuông cảnh báo. gì sai rồi sao?

      Quả nhiên...

      " Tại sao chàng được truyền thừa kí ức mà ta chỉ được truyền thừa sức mạnh?"

      Lạc Y khó chịu hỏi. Những thứ bây giờ nàng biết đều là đọc trong sách và Thiếu Tà cho nàng mà thôi. Còn Lãnh Hàn Thần lại là truyền thừa kí ức? Rất phân biệt nam nữ nha!

      Lãnh Hàn Thần nghe thấy giọng Lạc Y liền biết nàng giận dỗi. thấy trong lòng vừa buồn cười vừa bất đắc dĩ.

      Sủng nịnh véo đôi má mềm mại của Lạc Y, Lãnh Hàn Thần giọng .

      " Bây giờ nàng chưa nên biết, có lợi cho phát triển của nàng sau này!"

      Thấy Lạc Y thu xong thảo dược, Lãnh Hàn Thần nhân cơ hội nắm lấy tay nàng chỉ vào trong.

      " Chúng ta vào thôi, Kỳ Lân đợi nàng!"

      Lạc Y bĩu môi đầy bất mãn, nhưng cũng gì thêm. Nàng biết tất cả mọi chuyện đều có nguyên nhân của nó.

      Nàng đành thuận theo tự nhiên thôi!

      Tiếp tục sâu vào bên trong, Lạc Y và Lãnh Hàn Thần dừng chân trước chiếc giường khảm bạch ngọc.

      giường, thiếu niên tuấn tú tuổi chỉ tầm hai mươi nằm. thanh nhã như lan, tĩnh lặng như băng, an ổn nằm giường tựa như tinh linh ngủ say.

      Thú thực, dù nhìn từ phương diện nào, cũng giống như tưởng tượng của nàng về Kỳ Lân hung mãnh, bạo liệt.

      Lạc Y lắc lắc đầu, có đầu thai nhầm giống loài đây?

      Lúc này, xung quang thiếu niên linh khí dày đặc ngừng lay động, giống như nổ lực công phá tầng bình chướng. Có lẽ đây là bước giải khai phong ấn cuối cùng trước khi thực khế ước lực lượng linh hồn.

      Lạc Y và Lãnh Hàn Thần đứng bên cạnh giường, vẫn mực giữ vững im lặng.

      Trong quá trình ma thú giải khai phong ấn, chính là lúc chúng cần yên tĩnh nhất. Vì lúc này là lúc huyết mạch bạo động đem năng lượng công phá tầng phong ấn. Nếu lúc này bị làm ồn, huyết mạch chấn động, rất có khả năng huyết mạch quay đầu cắn nuốt thần thức của ma thú.

      Lạc Y chứng kiến thời khắc quan trọng nhất của Kỳ Lân. Lòng nàng bình tĩnh, nhưng lại càng thêm dịu dàng. Đây là cảm giác kiếp trước lưu lại sao?

      đầy hai khắc sau, gian vang lên tiếng nổ vô cùng mạnh mẽ khiến xung quanh phả ra tầng khói mờ.

      Lạc Y nghe tiếng nổ, trong lòng liền trầm xuống. Tiếng nổ này hẳn là kinh động đến lực lượng của Thánh Điện bên ngoài, bọn chúng rất nhanh tìm đến đây.

      Lạc Y rất lo lắng, biết lần này bọn đưa đến lực lượng như thế nào. Nếu là bình thường, cứng đối cứng cũng khiến nàng phải để tâm, nhưng lúc này nàng phải khế ước với Kỳ Lân trước khi rời khỏi đây. Đây là gian phong ấn, Kỳ Lân thể bất kì đâu nếu phong ấn chưa được giải. Mà lúc giải phong ấn, cả nàng và Kỳ Lân đều yếu ớt, đỡ nổi kích.

      Giữa lúc Lạc Y vô cùng lo nghĩ, thiếu niên giường Bạch ngọc chậm rãi ngồi dậy. Đôi mắt màu lam chớp nhìn nàng và Lãnh Hàn Thần mà cười đến thiên chân vô tà.

      " Chủ nhân, Nam thần, hai người đến đón ta!"

      Lạc Y cười , gạt qua tất cả lo lắng tiến về phía trước. biết nàng suy nghĩ gì, tay lại để lên đầu Kỳ Lân chậm rãi xoa xoa.

      Kỳ Lân hơi kinh ngạc nâng mắt, sau đó lại nhu thuận đứng yên để mặc nàng khi dễ.

      ngờ, chủ nhân dù có đầu thai, sở thích này vẫn thay đổi. Nàng chính là rất thích khi dễ đây!

      Khỏi cần cũng biết, cảnh tượng thiếu nữ chưa đầy mười ba tuổi lại xoa đầu thiếu niên giống hai mươi tuổi buồn cười đến cỡ nào đây? Nhưng biết làm sao được, Kỳ Lân vạn vạn năm chưa được chủ nhân xoa đầu, rất nhớ nhung tư vị này.

      Nếu đoán lầm, Nam Thần chịu đựng được lâu... Ý vị thâm trường liếc nhìn Nam Thần cái... Quả nhiên!

      Lãnh Hàn Thần đứng bên cạnh gương mặt càng lúc càng đen. nhìn chăm chăm vào đầu Kỳ Lân, có loại súc động muốn cạo trụi đầu tóc đen mềm mại kia.

      Kỳ Lân đúng thực là ma thú, nhưng cũng là giống đực!

      Lãnh Hàn Thần thể tiếp tục nhìn Lạc Y bị chiếm tiện nghi, liền tiến lên vài bước đem tay nàng từ đầu Kỳ Lân kéo xuống. Thân thủ nhanh nhẹn rút ra chiếc khăn lụa từ trong ngực áo, cẩn thận, tỉ mỉ giúp nàng lau tay.

      Nàng bị chiếm tiện nghi! phải lau sạch !

      Lúc này, chúng thú ờ trong gian hẳn kêu gào, lớn tiếng phán xét Lãnh Hàn Thần. Thưa ngài, ngài khẳng định là chủ nhân bị chiếm tiện nghi sao? Nàng là chủ động khi dễ người ta nha!

      Lạc Y thấy Lãnh Hàn Thần lau tay cho mình, đầu tiên là ngẩn người, sau đó chỉ đành lắc đầu cười khổ.

      Nam nhân này là trẻ con nha! biết ghen tị đổ bao nhiêu thùng dấm chua trong lòng kia rồi!

      Chua quá !

      Kỳ Lân vẫn ngồi giường, đôi mắt xanh lam như có như nhìn cảnh tượng trước mắt. Khoé môi của từ từ nhếch lên độ cong nhàn nhàn.

      Quả nhiên, Nam Thần sau vạn vạn năm, tính cách vẫn như vậy! chính là bá đạo, khao khát tuyệt đối sở hữu chủ nhân. có thể mãnh liệt tấn công bất cứ sinh vật giống đực nào có mưu đồ lãng vãng bên cạnh nàng.

      Kỳ Lân thừa nhận Nam Thần là nam nhân vô cùng tốt. là điển hình cho kiểu nam tử cao với tới. Nhưng, những lúc thế này... Người có cảm thấy mất mặt đây.

      Kỳ Lân ngửi mùi chua nồng đậm trong khí, trong lòng tiếu ý bắn về phía Lãnh Hàn Thần ngập tràn cuối cùng Lãnh Hàn Thần cũng lau xong tay cho Lạc Y.

      Lạc Y liếc mắt trừng Lãnh Hàn Thần cái. còn tỏ ra vô tội nhún nhún vai, khiến nàng dồn bụng hoả mà thể phát tiết.

      " Chủ nhân, nên khế ước! Tầng phong ấn cuối cùng chỉ có khế ước với người mới giải được!"

      Lạc Y hít sâu hơi, tạm thời bỏ qua cho Lãnh Hàn Thần lần.

      Nàng chậm rãi tiến từng bước đến phía Kỳ Lân. Giống như lần khế ước với Thiếu Tà, chạm vào những ngón tay tinh sảo như Bạch ngọc, liền sau đó thanh vang vọng trong đầu nàng.

      " Ta là Âu Dương Bạch Thiên, là bản mạng khế ước của Thần nữ Minh giới. Nay ta kí thác tâm linh của ta lên hoá kiếp của chủ nhân, cùng nhau vượt qua, sống cùng sống, chết cùng chết!"

      Lạc Y cũng thầm mặc niệm trong lòng.

      " Ta là Âu Dương Lạc Y, tiếp thu thân phận Thần nữ Minh giới, kí khế ước bản mạng với Âu Dương Bạch Thiên. Đồng cam cộng khổ, sống chết bất dời."

      Lạc Y vừa tâm niệm, luồng ánh sáng thánh khiết bao phủ lấy nàng và Âu Dương Bạch Thiên. Chỉ cần thực xong bước này phong ấn được giải khai, nguy cơ đều được giải trừ.

      Nhưng chính là lúc này, bên ngoài lại vang lên tiếng động ẩu đả, trong sơn động lại nhiều hơn vài hắc y nhân.

      Author: Lạc Y Thần

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 60: Lãnh Hàn Thần bị thương, Lạc Y bùng phát.

      Trong thạch động sáng loáng xuất thêm mười hắc y nhân khiến gian trở nên chật chội.

      Mười hắc y nhân này hẳn phải là những người bình thường. người bọn chúng đều toả ra khí tức cường đại và hơi thở lệ khí.

      Lạc Y quá quen thuộc với loại hơi thở này. Đây thể là hơi thở tự nhiên hình thành, mà là hơi thở có được thông qua rèn giũa thấm đẫm máu tươi mà có.

      Người của Thánh điện hoá ra cũng chỉ là những ác quỷ đội lốt thánh thần!

      Mười hắc y nhân hẹn mà đồng thời nhìn về phía Lạc Y. Ánh mắt bọn chúng đều thâm trầm lộ ra sát ý nồng đậm.

      người đứng giữa tiến lên, gương mặt bị che khuất bởi miếng vải đen cất giọng ồm ồm như dụ dỗ.

      " Tiểu nương, mau buông kẻ kia ra . phải con người, là ma thú, gây tổn thương cho nương! Hay là nương đưa cho bọn ta ?"

      Lạc Y nhếch môi. Nàng cảm thấy bọn người này ràng là xem nàng như con nít mà dụ dỗ. Bọn chúng có phải quá ngây thơ rồi ? Nàng đến được đây, còn đứng bên cạnh Thần thú nhưng bọn vẫn có thể xem nàng là kẻ ngốc!

      Lạc Y câu môi lên nụ cười lạnh, khoé mắt cũng nâng lên biểu thị cao ngạo. Cho dù gương mặt xinh đẹp được che lấp bởi lớp mặt nạ bình thường, nhưng nó thể che lấp được khí thế của nàng.

      " Nếu như ta ?"

      Lãnh Hàn Thần đứng bên cạnh, chân mày đều nhíu lại. cảm nhận được sắc mặt của hắc y nhân cực kì tối tăm khi nghe lời của Lạc Y. Bọn chúng chắc hẳn động sát khí!

      Lãnh Hàn Thần nhận ra điểm này, càng thêm tiến sát về phía Lạc Y, dùng hành động chân thực nhất để ủng hộ nàng.

      Lạc Y vốn cũng rất lo lắng vì Bạch Thiên là thần thú mạnh mẽ hơn Thiếu Tà nên quá trình giải phong ấn cũng tốn nhiều thời gian hơn. Lúc này, nàng ở trạng thái yếu ớt nhất, chọc giận bọn người kia cũng có lợi cho nàng, ngược lại nếu bọn chúng tức giận động thủ nàng liền xong rồi. Nhưng nàng cũng thể nào lùi bước để bọn người kia lấn lướt đâu!

      Giữa lúc Lạc Y rối rắm trong tình thế tiến thoái lưỡng nan lại cảm nhận được Lãnh Hàn Thần tiến lại, gần như dựa hẳn vào người nàng khiến tâm tình treo cao của nàng trong nháy mắt bình ổn trở lại.

      Nàng vẫn còn có Lãnh Hàn Thần nha!

      Mặt của thủ lĩnh hắc y nhân trong nháy mắt càng thêm thâm trầm. Trong lúc vô tình bộc lộ ra khí tức cường đại của cường giả cấp Tôn Giả.

      Lạc Y đoán được tu luyện đến mức độ nào, nhưng ràng là mạnh hơn nàng ít.

      Lần này liên quan đến Thần thú, Thánh Điện có thể keo kiệt sao? Dĩ nhiên ! Bọn người phía sau ít nhất đều là Quân Chủ hậu kì đỉnh phong rồi!

      mặt Lạc Y biểu gì nhưng tâm hơi loạn, nếu bọn chúng đồng loạt tấn công lúc này nàng xem như xong rồi! Chỉ sợ là hồi phục chi lực cũng cứu được nàng.

      " Ngươi rượu mời uống, lại muốn uống rượu phạt đây!"

      Thủ lĩnh hắc y nhân câu môi cười lạnh, thần sắc dưới lớp mặt nạ trở nên tàn. Liếc mắt nhìn những hắc y nhân đứng phía sau, biểu ràng muốn động thủ.

      Lạc Y nhìn ánh sáng đủ thứ màu sắc phân chia ra công kích nàng cùng Lãnh Hàn Thần cùng lúc ập đến.

      Tâm tình sớm treo cao của Lạc Y lúc này lộp bộp rơi xuống. Nàng và Bạch Thiên trải qua thời khắc quan trọng nhất của việc giải trừ phong ấn. Nếu lúc này buông tay cả nàng và Bạch Thiên bị phong ấn cắn trả.

      Bây giờ phải làm thế nào?

      Lạc Y trơ mắt nhìn công kích tới gần nàng. Ánh mắt chỉ có thể đảo quanh mà vẫn chưa tìm được phương pháp giải quyết an toàn.

      Công kích tới mỗi lúc gần, hơi thở tử vong trong gang tấc khiến Lạc Y rối rắm. Lâu lắm rồi nàng mới cảm giác được hơi thở nguy hiểm này lần nữa. Lần đầu tiên chính là khi phát moto bị cài bom mini!

      Chẳng lẽ xuyên qua nàng vẫn thoát khỏi số phận sao?

      Đúng lúa Lạc Y nghĩ công kích kia đâm vào người nàng cả cơ thể được bao trong vòng ôm ấm áp.

      Tà áo màu tím tung bay che khuất tất cả công kích đánh tới. Trong mắt Lạc Y chỉ còn duy nhất bóng dáng Lãnh Hàn Thần. Lúc này, giống như vị thần cao lớn vĩ ngạn, mực bảo hộ bên cạnh nàng.

      Oanh!

      Tiếng nổ oanh động vang lên bên tai khiến tim Lạc Y thót lên. Nàng thấy hai hàng chân mày của Lãnh Hàn Thần nhíu lại, gương mặt tuấn tú phút chốc trở nên trắng bệch.

      Lãnh Hàn Thần rên tiếng nhưng ràng thể tiếp tục cầm cự. Lạc Y biết tu vi của cao hơn hẳn những người này. Nhưng đối diện với công kích tập thể như thế người nào có thể thừa nhận.

      Nhìn thân hình cao lớn từ từ gục xuống vai, Lạc Y hai mắt đều mở lớn. Đầu tiên là kinh hoàng, tràn ngập lo lắng, sau đó là ánh mắt nàng lộ ra sát khí nồng đậm chưa bao giờ có bắn thẳng về đám hắc y nhân.

      Những kẻ tổn thương , chỉ có con đường, chết!

      Xuống địa ngục mà sám hối !

      Huyết khí trong cơ thể Lạc Y cuồn cuộn dậy sóng như muốn phá tan các đường kinh mạch. Đôi mắt đen láy ánh lên sắc máu đỏ tươi diễm lệ nhưng tràn ngập hơi thở tử vong nặng nề đè ép lên đám người hắc y nhân khiến bọn chúng định triển khai công kích mới cũng cưỡng được run rẩy.

      Trong phút chốc bọn chúng đều sợ hãi, nhìn Lạc Y như nhìn Tu La đến từ địa ngục. Nhưng dù sợ hãi thế nào đè ép cũng biến mất ngược lại càng thêm mãnh liệt khiến gương mặt đằng sau khăn che đều vặn vẹo.

      Tiểu nương trước mắt này rốt cuộc là ai? Sao năng lực lại đáng sợ như vậy!

      Khoé môi Lạc Y cong lên, nhưng làm cho bọn họ thoải mái, mà giống như tăng thêm áp lực công kích bọn họ.

      Giọng thánh thót, lanh lảnh như tiếng chuông bạc vang lên, lúc này trong tai bọn chỉ nghe như tiếng chuông gọi hồn từ địa ngục.

      " Chạm đến chàng, ta cho tất cả các ngươi chết toàn thây!"

      Oanh!

      Tiếng nổ lại lần nữa vang lên, nhưng lần này là những hắc y nhân trực tiếp biến thành bụi, hài cốt máu huyết chút đều lưu lại.

      Lúc này ở bên ngoài, Nhân muốn dùng khả năng đặc biệt đem đám người cản đường quăng vào gian, lại thấy gương mặt bọn chúng vặn vẹo ra vẻ rất đau đớn.

      Tiếng nổ vang lên cũng là lúc thân thể bọn chúng tan thành tro bụi.

      Nhân kinh hãi nhìn vào phía trong thạch động. cần cũng biết tác giả gây ra là ai!

      qua vạn vạn năm, nhưng khi huyết mạch Thần Nữ bạo phát vẫn khiến người ta hãi hùng như vậy.

      Lúc này, ở điện chủ Thánh Điện, hai mươi hai ngọn đèn đột nhiên nổ banh, khiến lão nhân tu luyện kinh hãi mở to mắt.

      Là sức mạnh nào kinh khủng khiến hai mươi hai người được phái đều trực tiếp nát vụn như vậy? Là Thần thú bạo phát sao?

      Ánh mắt lão nhân thâm trầm nhìn về phương xa. Thần thú này, quá đáng sợ!

      biết, nếu lão nhân này biết người khiến cho tất cả người Thánh Điện đều tan xác chỉ là tiểu nương chưa đến mười ba tuổi kinh hãi đến mức độ nào đây?

      Sau khi đem toàn bộ hắc y nhân đều bạo phát thành bụi, cũng là lúc Lạc Y hoàn thành phá bỏ phong ấn, thăng cấp lên Quân Chủ hậu kì.

      Nhược Ly, Dạ, Mặc đều bị kích phát ra khỏi gian để thực quá trình thăng cấp. Lôi Hổ cùng Tiểu Hổ cũng ra theo.

      Lạc Y lúc này quan tâm tất cả mọi thứ, chỉ nhàng đặt Lãnh Hàn Thần xuống giường bạch ngọc.

      Bạch Thiên rất thức thời đứng lên nhường chỗ, cùng chúng thú và Nhân từ bên ngoài vào lo lắng nhìn Lãnh Hàn Thần chớp mắt.

      Bọn đều biết có Lạc Y ở đây, Lãnh Hàn Thần hẳn gặp nguy hiểm, nhưng lo lắng cũng tài nào vơi .

      Trong lòng mỗi ma thú đều mặc niệm siêu thoát cho người Thánh điện ba lần.

      Các ngươi, chết chắc rồi!

      Author: Lạc Y Thần


      Chương 61: Khế ước Lôi Hổ. Đường trở về.

      Lạc Y vuốt hai hàng chân mày nhíu chặt của Lãnh Hàn Thần, đau lòng nhìn vẻ mặt trắng bệch đau đớn của .

      Lúc này, Lạc Y thống hận bọn người Thánh Điện, nhưng nàng càng giận bản thân mình hơn.

      Lãnh Hàn Thần là vì bảo vệ nàng mới bị thương. Nếu có nàng ngăn trở, chỉ bằng những người kia, làm sao có thể làm thương tổn đến sợi tóc của đây?

      hi sinh vì nàng nhiều như vậy, nhưng nàng làm được gì cho ?

      Chưa bao giờ có!

      Lạc Y thở dài, trong lòng đều là thống hận tự trách. Nàng thề, nàng bỏ qua cho Thánh Điện, nhất định cho bọn họ sống an ổn tiêu dao.

      Đôi mắt của Lạc Y híp lại, để lộ tia lãnh đáng sợ khiến khí xung quanh cũng muốn hạ xuống mấy độ.

      Thánh Điện, các ngươi chờ trả giá đại giới ! Cái giá này, các ngươi thừa nhận nổi!

      Hít sâu vào hơi, Lạc Y vung tay, đem Hồi Sinh đan muốn đút cho Lãnh Hàn Thần. Nhưng môi vẫn luôn mím chặt, làm thế nào cũng chịu hé ra khiến nội tâm nàng loạn thành đoàn, rối rắm biết làm sao mới tốt.

      Chẳng lẽ...

      Dùng miệng?

      Lạc Y khẽ rùng mình cái, bị suy nghĩ của chính mình doạ cho sợ hãi.

      Nàng làm thế nào lại suy nghĩ đến biện pháp này đây? Trong vô thức hai má đều đỏ hồng mảng lớn.

      Lạc Y nhìn sắc mặt trắng bệch chút huyết sắc của Lãnh Hàn Thần đành buông tha xấu hổ. Cũng phải chưa chạm môi qua, nàng chỉ là muốn giúp uống thuốc mà thôi.

      Quyết định như vậy, đôi mắt đen láy là quyết tâm, rất có tư thái " Nghĩa bất dung từ" đây!

      Lạc Y liếc mắt nhìn chúng ma thú đứng bên cạnh trừng mắt nhìn, vẻ mặt biểu tình xem kịch vui. Ngay cả Mặc và Nhân vốn là thú nho nhã nghiêm túc mà trong ánh mắt cũng lộ ra tia mập mờ.

      Chỉ có Nhược Ly da mặt mỏng, hai má phúng phính cũng phảng phất nét hồng nộn đầy khả nghi.

      " Quay đầu !"

      Lạc Y nghiêm mặt ra lệnh. Đôi mắt lơ đãng làm như vô tình trừng Dạ cái khiến cười lưu manh bất ngờ ho sặc sụa.

      Chúng thú liếc mắt nhìn Lãnh Hàn Thần, lại nhìn Lạc Y cái, từ trong mắt nhau đều lộ ra hiểu . Nàng đây chính là tắt đèn làm chuyện xấu sao?

      Lôi Hổ là thú thà nhất. Nàng dù sao cũng là mẹ của đứa con, nên rất có hứng thú xem chuyện bát quái, liền quay lưng lại.

      Tiểu Hổ vẫn là đứa , bản tính vô cùng tò mò, đầu liên tục ngọ nguậy trong lòng Lôi Hổ, tìm kẽ hở nhìn về phía sau.

      Lôi Hổ phát giác ra, mẫu tính trỗi dậy, liền lấy tay che hai mắt tròn xoe chớp động của Tiểu Hổ.

      Chuyện người lớn, trẻ con nên nhìn a!

      Tiểu Hổ chính là vô cùng bất mãn, nằm trong lòng Lôi Hổ giãy dụa càng thêm mãnh liệt. Hai cái chân phủ tử mao mềm mại tùy ý quơ loạn xạ.

      Tiểu Hổ làm loạn thời gian, thút thít a a vài tiếng nhưng vẫn xoay chuyển được Lôi Hổ. Cuối cùng bất mãn hừ tiếng, nằm im giả làm cá chết.

      Mẹ! Nàng muốn mẹ a! Mẹ!

      Đáng thương cho Lôi Hổ bị Tiểu Hổ ghét bỏ đâu!

      Tiểu Cầu biết từ lúc nào xuất . Thân mình bé tròn vo nhảy lên vai Nhân ngồi chễm chệ như ông hoàng. Liếc nhìn đôi má đỏ au của Lạc Y cái, cố tình lộ ra vẻ thú vị, nhưng đôi khi mắt vẫn liếc trộm cái.

      Các ma thú thấy Lôi Hổ tiên phong xoay người, cũng luyến tiếc xoay người .

      Bọn thừa biết nàng muốn làm gì, nhưng xem Xuân Cung đồ sống ... Hắc hắc.

      Lạc Y thấy chúng thú đều xoay lưng lại, nhưng vẫn cảm giác được tự nhiên.

      Lãnh Hàn Thần, chàng lại chiếm tiện nghi của ta!

      Đem Hồi Sinh đan cắn giữa hai hàm răng, Lạc Y từ từ cúi đầu cho đến khi chạm phải môi Lãnh Hàn Thần. Đầu lưỡi bé linh hoạt đẩy viên thuốc chuyển sang miệng .

      Hồi Sinh Đan vào miệng liền tan, đầu lưỡi nhắn muốn thu về lại vô ý lướt qua môi dưới Lãnh Hàn Thần. Lạc Y nghe trong đầu mình nổ oanh tiếng, lưỡi giống như bị bỏng co rụt lại, cả người đều đứng thẳng lên lộ ra vẻ bối rối.

      gian yên tĩnh vang lên tiếng hút khí nhè .

      Hôn rồi!

      hôn rồi nha!

      hàng ma thú nguyên bản quay lưng lại từ lúc nào, trừng mắt nhìn vệt nước khả nghi đôi môi dần dần lấy lại huyết sắc của Lãnh Hàn Thần.

      Thần Nữ, ngài chính là thành a!

      Bạch Thiên, Thiếu Tà, Mặc và Nhược Ly rất có ý thức bảo vệ mặt mũi cho chủ nhân, cười thành tiếng như những ma thú khác nhưng ràng khoé môi vẫn chậm chậm rãi cong lên độ cong.

      Nhâm mím môi, cũng gì nhưng hẳn cũng nghẹn muốn chết!

      Lạc Y hừ tiếng, ánh mắt lạnh lùng liếc qua chúng thú khiến chúng co rụt sống lưng dám tiếp tục cười nhạo, liền giả bộ ngước mặt lên ngắm nhìn thạch động.

      Chỉ trong chốc lát, bạn cũ bạn mới đều hoà nhập thân thiết, lớn tiếng khen chỗ này đẹp, chỗ kia hay.

      Chuyện đùa! Giờ phút này ai dám làm loạn chẳng phải là khiêu chiến quyền uy của Thần Nữ sao?

      Từ đầu đến cuối, chỉ mình Lôi Hổ là thà, chuyên tâm che mắt của Tiểu Hổ.

      Lạc Y cảm thấy được an ủi. Chỉ có Lôi Hổ là còn Hổ tính, còn bọn thú kia đều là Bạch Nhãn lang a!

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---

      Sau khoảng thời gian nửa khắc, Lãnh Hàn Thần có vẻ hồi phục. Hàng mi cong khẽ run rẩy, mí mắt từ từ nâng lên để lộ đôi mắt hổ phách lóng lánh.

      Đôi mắt này là đôi mắt Lạc Y áp dụng công thức làm kính sát tròng thiết kế ra. Dù sao đôi mắt tử sắc của Lãnh Hàn Thần quá mức đặc biệt, rất dễ bị người ta nhận ra.

      Nhưng, nhìn đôi mắt này, Lạc Y cảm thấy rất hài lòng. Vẫn là màu tím hợp với hơn!

      Nhìn thấy Lãnh Hàn Thần mở mắt, Lạc Y vui mừng lay tay .

      " Thần, chàng tỉnh!"

      " Ưm!"

      Lãnh Hàn Thần gật đầu, làm ra vẻ yếu đuối chờ Lạc Y nâng dậy.

      Khoé môi Lạc Y co rút, người này quả rất biết lợi dụng cơ hội .

      Lúc trước, nàng nguyên bản cảm thấy mình rất có lỗi, nhưng nhìn thấy Lãnh Hàn Thần hưởng thụ cảm giác bị thương như vậy tất cả tự trách đều biến mất còn.

      Lạc Y đỡ Lãnh Hàn Thần ngồi dậy Lôi Hổ cũng đem Tiểu Hổ đưa cho Nhược Ly. Còn mình tiến tới quỳ trước mặt Lạc Y cúi đầu .

      " Chủ nhân, xin người hãy khế ước với ta!"

      Lạc Y vỗ vào tay Lãnh Hàn Thần mơn trớn eo nàng. Đứng dậy nhìn xuống Lôi Hổ, hỏi.

      " Ngươi nguyện ý phục tùng ta sao?"

      Lạc Y muốn hỏi câu này là vì nàng muốn xác định Lôi Hổ là phục tùng mình, hay đơn giản chỉ vì muốn trả ơn.

      Loài Hổ là chúa tể, kiêu ngạo hơn bất cứ loài vật nào. Nàng muốn Lôi Hổ vì chuyện trả ơn mà nén nhịn theo nàng.

      Lôi Hổ hiểu được điều Lạc Y suy nghĩ, trong lòng cảm động thôi. Con người phải luôn cưỡng ép ma thú phục tùng mình, biến ma thú thành vật hi sinh sao?

      Nàng lại như vậy, nàng chính là chủ nhân đáng để ma thú nhận thức.

      Vốn trong lòng Lôi Hổ có chút yên, bây giờ hoàn toàn được san phẳng.

      " Ta tình nguyện phục tùng!"

      " Được" Lạc Y mỉm cười hài lòng, khoé môi mấp máy" Khế ước chi trận, mở!"

      Khế ước chi trận xuất , đem Lôi Hổ chặt chẽ bao bọc. Mười loại nguyên tố lần lượt lên, sau đó tan để lại duy nhất Lôi quang màu tím vây lấy Lôi Hổ.

      Vì đây là Lôi Hổ tình nguyện phục tùng nên khế ước vô cùng dễ dàng.

      " Khế ước bình đẳng, khế!"

      Sau câu của Lạc Y, khế ước chi trận biến mất. luồng ánh sáng tím chiếu lên tay của Lạc Y ra chiếc nhẫn hoa văn cổ xưa.

      Lạc Y đem nhẫn bỏ vào gian, nhìn Lôi Hổ dịu dàng .

      " Từ nay, tên của ngươi là Âu Dương Vân Như, được ?"

      " Vâng!"

      Vân Như nhu thuận đáp, từ đất đứng dậy muốn đỡ lấy Tiểu Hổ. Nhưng Tiểu Hổ mực đòi Lạc Y nên nàng cũng đành giao Tiểu Hổ cho chủ nhân thôi.

      Lạc Y vuốt ve Tiểu Hổ vài cái, Tiểu Hổ liền nâng lên khoé môi, thích thú dụi dụi vào ngực nàng.

      Lãnh Hàn Thần hiếm khi đổ dấm chua, lúc này mãi xoa môi dưới. ra, lúc Lạc Y đút thuốc cho tỉnh. Nhưng vì quá quyến luyến hương vị của nàng lưu lại nên quyết định nằm yên, tận hưởng dư vị tuyệt vời kia.

      Lạc Y hề biết nàng bị Lãnh Hàn Thần lợi dụng trắng trợn. Chỉ cảm thấy có chuyển biến tích cực, đáng khen!

      may mà nàng biết, nếu , khó tưởng tượng nàng giận đến mức nào.

      Lãnh Hàn Thần quyết định giấu kín bí mật này, đây là ảnh hưởng trực tiếp đến đời sống hạnh phúc của sau này nha!

      Lạc Y ôm Tiểu Hổ lát nó liền ngủ say. Nàng đưa Tiểu Hổ giao lại cho Vân Như rồi gọi chúng thú vào gian.

      Lãnh Hàn Thần để Nhân lại trợ giúp trở về.

      Lúc Lạc Y ngang qua cửa động, nàng lập tức bị thanh đoản đao hấp dẫn. Đoản đao này giống hệt hai thanh đao trước nàng lấy được, chỉ có điều viên ngọc là màu xanh lam.

      Lạc Y đem đoản đao thu vào, nàng sâu sắc cảm nhận được hai thanh đao bên trong gian rung động mạnh mẽ.

      Lúc thu hai thanh đao trước nàng suy nghĩ nhiều, nhưng lúc này, nàng chắc chắn trong những thanh đao này có giấu bí mật. Nhìn màu sắc của viên ngọc, chẳng lẽ là liên quan đến thập nguyên tố sao?

      Lạc Y suy nghĩ rối rắm hồi lâu, quyết định suy nghĩ nữa. Nàng cảm thấy những thanh đao này có duyên với nàng, linh tính tự tìm đến nàng.

      Lạc Y nắm lấy tay Lãnh Hàn Thần, để ôm nàng lên lưng Nhân.

      tuy mới hồi phục lại, nhưng còn vấn đề gì! Là do thuốc của nàng tốt hay tố chất thân thể tốt đây.

      Lạc Y suy nghĩ việc gì được quá lâu. Lúc này nàng cảm thấy rất mệt mỏi liền dựa đầu vào ngực Lãnh Hàn Thần ngủ say.

      Nàng phải tận dụng tốt cơ hội này nghỉ ngơi. Trở về nàng còn phải huấn luyện cho nhóm người Lăng ngạo.

      Đáng ra, chỉ cần mình Lạc Y là đủ khả năng đánh bại những tân sinh kia. Nhưng nàng muốn bại lộ quá nhiều, vả lại cũng biết quy tắc năm nay thế nào. Chiến đấu đoàn thể tốt rồi, nhưng chiến đấu cá nhân lại phải chuẩn bị kĩ đây.

      Lạc Y nhất định phải khiến học viện Đế Đô đứng đầu! Nàng phải đến được Thánh Điện!

      Lãnh Hàn Thần biết Lạc Y suy nghĩ gì, rất hưởng thụ cảm giác nàng dựa lên người , khoé môi cười càng khép lại được.

      Nhân trong bản thể Lam Ưng to lớn, mạnh mẽ vỗ cánh bay về hướng kinh thành.

      Author: Lạc Y Thần

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :