1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khuynh thế thiên tài - Lạc Y Thần (Chương 130)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 16: Khế ước sủng thú Hắc Ưng chi vương

      Sau khi giáp mặt nam nhân tử y thần bí, Lạc Y có chút có tâm trạng tiếp, nên cả nhóm quyết định dựng trại lại bên trong sơn mạch.

      Lạc Kiến nhìn Lạc Y vung tay là đủ dụng cụ lều trại xuất , khiến vô cùng ngạc nhiên. Nhưng trí tưởng tượng của chỉ có thể dừng lại ở suy nghĩ Lạc Y sở hữu gian trữ vật mà thôi, chứ nếu biết nàng sở hữu gian tu luyện của thần minh biết phản ứng thế nào.

      " Y Y, muội làm thế nào sở hữu được gian trữ vật vậy?" Phải biết rằng Luyện khí sư có đủ trình độ tạo ra gian trong bảo khí là vô cùng hiếm có. Hơn nữa, nguyên vật liệu luyện khí lại vô cùng quý giá khó tìm. Cả Apollo đại lục có lẽ chỉ có khoảng mười cái hơn, mà cư nhiên muội muội sở hữu cái.

      " Duyên kì ngộ thôi!"

      gian của nàng cũng có thể xem là gian trữ vật. Ừm, ra quý hoá gấp hàng vạn lần gian trữ vật , nên như vậy cũng hoàn toàn xem như dối.

      Lạc Kiến gật gù trước câu trả lời của Lạc Y. Quả là nhẫn trữ vật là chỉ có thể ngộ chứ khó mà cầu.

      Lạc Y thấy Lạc Kiến dễ dàng tin tưởng như vậy hơi thở phào. Nhưng dù sao nàng vẫn cảm thấy chột dạ vì giấu diếm .

      Cũng may đại ca là hoàn toàn tin tưởng nàng!

      " Hừ, con người kia đầu óc nông cạn, dám đánh đồng thành quả cả đời ta với nhẫn trữ vật xoàng xĩnh kia!"

      Bạch Phong ở gian run rẩy khoé miệng thầm, chính là uất ức cam lòng.

      Lạc Y thầm lắc đầu, linh khí có thể xem với bảo khí bình thường sao? Lẽ dĩ nhiên !

      " Tỉ tỉ, chúng ta làm gà nướng ăn được ?"

      Nhược Ly sà vào lòng Lạc Y khẽ dụi dụi, bộ dáng đáng vô cùng.

      " Muội nha, bản chất hồ li lộ hết ra rồi kìa!"

      Lạc Y vô cùng sủng nịnh điểm điểm cái mũi của Nhược Ly. Nàng cũng từ chối bắt tay chuẫn bị nướng gà.

      Trước khi lên đường Lạc Y vô cùng cẩn thận bảo quản đồ ăn tươi. Nàng nuốt nổi lương khô đâu.

      Nhược Ly dựa vào Lạc Y, nhìn chằm chằm vào con gà nướng vàng rộm lửa khẽ chép chép miệng .

      thơm a! Tỉ tỉ nướng gà ngon!

      " Oa, mùi gà nướng, là mùi gà nướng!"

      Khi gà lửa vừa chín tới, Lạc Y chưa kịp phân chia bên ngoài vang lên giọng nam tử trong trẻo vô cùng, kèm theo cơn lốc đánh tới thịt gà tay nàng.

      Lạc Y nhanh nhẹn nhảy ra tránh thoát móng vuốt, hơi híp mắt nhìn nam tử vừa xuất .

      nam tử vô cùng tuấn mĩ, toàn thân phủ bộ hắc y phả ra khí chất lãnh ngạo và cuồng vọng.

      Nam nhân này, rất được a!

      " Cho ta... Gà..."

      Lạc Y liếc mắt, trực tiếp thèm để ý. Nàng cẩn thận chia thịt gà cho đại ca và Nhược Ly.

      Nhược Ly nhìn nhìn nam tử nhíu nhíu mày.

      Mùi ma thú! Ma thú chi vương!

      " Tỉ tỉ, là ma thú hệ ám!"

      " Ta biết, muội có biết là loại gì ?"

      Nhược Ly dựa vào người Lạc Y giọng .

      " Muội biết, nhưng toả ra hơi thở vương giả, có lẽ là hậu duệ của ma thú thượng cổ! Là vương thú!"

      Vương thú? tệ a!

      Có thể hoá hình ít nhất đạt cấp 7, ma thú thượng cổ chậm hơn chút. Ai, vì ở trạng thái hoá hình nên nàng biết cấp bậc.

      Nhưng chắc chắn là yếu!

      Nam tử bị lơ nhíu nhíu mày, thủy chung nhìn vào Lạc Y rời.

      " Ngươi là triệu hồi sư hệ ám đúng ? Ta muốn khế ước với ngươi!"

      A, chưa gì mắc câu rồi!

      Lạc Y híp mắt giảo hoạt vô cùng, nhưng ngoài miệng vẫn rất lạnh nhạt.

      " Ngươi muốn khế ta phải khế với ngươi sao?"

      Quá cuồng vọng! Phải chỉnh!

      " Ngươi, nhân loại này, ta là Hắc Ưng vương giả, ta chịu khế ước với ngươi là may mắn của ngươi!"

      Hừ!

      Lạc Y hừ lạnh tiếng, tiếp tục điềm nhiên xé thịt gà.

      Ngươi mở lời trước định sẳn ngươi thua rồi!

      Hắc Ưng nhìn thịt gà chép miệng. nhịn đói ba bữa nay rồi. muốn gà a!

      Nếu phải vì gà mới thèm khế ước.

      May mắn là nàng cũng rất mạnh, là ma pháp cấp 8 hậu kì giống . Nếu , mới khuất phục.

      " Ta xin ngươi, khế ước với ta ! Nha! Nha!"

      Hắc Ưng hết nhìn gà rồi nhìn Lạc Y, hoàn toàn bỏ qua khinh thường trong mắt Nhược Ly.

      Lạc Y phủi phủi tay, đứng lên.

      " Ngươi muốn khế ước?"

      Hắc Ưng gật gật đầu, lại liếc nhìn gà tay Lạc Y.

      " Được! Khế ước chi trận, mở!"

      vòng tròn nguyên tố bao quanh Hắc ưng, mười nguyên tố đồng thời xuất khiến Lạc Kiến bên cạnh lắp bắp kinh hãi.

      Đủ nghiệt!

      " Khế ước bình đẳng, khế!"

      Các nguyên tố lần lượt biến mất, ám nguyên tố dung nhập tạo thành chiếc nhẫn ngón tay Lạc Y, bị nàng thẳng thừng vất vào gian.

      " Chủ nhân!"

      " Từ nay ngươi gọi là Âu Dương Dạ!"

      " Được, được, giờ ta ăn gà được chưa?"

      Lạc Y chưa kịp trả lời, cơn lốc lại thoáng qua. mặt đất chi còn lại xương khô.

      Khoé môi Lạc Y khẽ co rụt, ngươi là đói ăn bao nhiêu lâu rồi hả?

      Nhược Ly khoa trương hơn, trực tiếp ném ánh mắt khinh thường.


      Ngươi dám dành gà với ta! Ngược chết ngươi!



      Lạc Kiến nhìn Âu Dương Dạ, rồi nhìn sang Lạc Y, nghĩ muội muội cùng lắm là song hệ ma pháp. Hoá ra đánh giá quá thấp nàng. Xem ra, phải cố gắng nhiều hơn nữa, mới có thể đứng bên cạnh muội ấy.

      Lạc Y mím môi, quyết định lấy năm con gà trong gian ra nướng. Năm con, chắc đủ rồi chứ!


      Ánh mắt vô tình đảo về phía gian giới chỉ. Tiểu Cầu tại sao trốn vào đấy rồi? Từ lúc gặp nam tử kia nó có vẻ bị đả kích. Nàng cũng vậy, thuỷ chung quên được cảm giác ấy, là lạ.


      Tiểu Cầu trong gian điên cuồng tập luyện. Tức chết, Tử Cầu thối, ngươi gặp chủ tử trước ta, còn dám mạnh hơn ta. Ta luyện chết ngươi, luyện chết ngươi!

    2. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 17 : Giết hết những kẻ biết điều.


      Đêm khuya trong sơn mạch được bao trùm bởi bóng đêm tịch tiêu, có chút quỷ dị xen lẫn tiếng gầm rú của ma thú.


      Lạc Y nằm trong lều, tiếng hít thở đều đều, an ổn. Nàng khẽ trở mình, đôi mắt nguyên bản nhắm lại bây giờ lại mở ra, lạnh lẽo mà sắc bén.


      Xem ra, có nhiều kẻ nhận được bài học mà biết thu mình khiêm nhường.


      Lạc Y nhếch môi mỏng, phóng thích tinh thần lực tạo thành vòng tròn trong bán kính 30 dặm.


      Trong bóng đêm, hơn 20 người mặc y phục dạ hành lẫn khuất vào trong bóng đêm.


      Bọn chúng đều là sát thủ, người toả ra hơi thở khát máu nhàn nhạt. Lạc Y quá quen thuộc với mùi vị này, hơi thở tử vong tịch tiêu đơn bạc.


      Trong đám người này có hai người là ma pháp sư cấp 7 sơ kì, còn những kẻ còn lại trải đều ở cấp 4, 5, và 6.


      Hừ!


      Con chuột kia cũng quá xem thường nàng , chỉ bằng năng lực của những người này cũng muốn hạ sát chiêu với nàng ư?


      Nên ngây thơ hay ngu ngốc đây?

      Nhược Ly vẫn dựa vào người Lạc Y bây giờ cũng vô cùng tĩnh táo. Ánh mắt giảo hoạt thầm khinh thường những kẻ bên ngoài.

      Muốn giết tỉ tỉ? Muốn chết!


      Những bóng đen dần dần vây quanh lều của Lạc Y. Chúng bất động trong chốc lát như quan sát tình thế bên trong.

      lát sau, bên ngoài truyền vào hơi khói nhàn nhạt.


      Mê hồn hương?


      Cũng cẩn thận !

      Ánh mắt Lạc Y hơi loé ra ánh sáng. Đôi tay ngọc ngà hơi chuyển, hai viên thuốc xuất tay.


      Nàng nuốt xuống viên, còn viên bỏ vào miệng Nhược Ly.


      " Muội hãy qua bảo vệ đại ca !"

      Dù biết những kẻ này chỉ nhắm vào mình nàng, nhưng nàng vẫn nhịn được lo lắng cho Lạc Kiến. Nàng sợ là những người này khống chế được nàng hạ độc thủ với Lạc Kiến.


      Nhược Ly gật gật đầu, hoá thành bản thể, nhanh chóng lẫn như chiếc bóng.


      Bên ngoài vẫn yên lặng, ước chừng phút sau mới động tĩnh đao kiếm vung lên chém xuống làm lều vải rách tan. Nhưng đúng lúc đó, toàn bộ đều bị tinh thần lực phản phệ đánh bay ra ngoài.


      " A"


      Lạc Y đứng dậy, lười biếng dựa đầu lên ghế. Ánh mắt nhìn những kẻ muốn lấy mạng mình vẫn điềm nhiên như .

      " Ngươi... Ngươi phải..."

      Những hắc y nhân lắp bắp kinh hãi.

      " Ngươi muốn hỏi tại sao ta ngất xỉu sao?"


      Lạc Y từ từ đứng dậy, mắt hạnh khẽ nheo lại.


      " Triệu gia ra tay cũng rất mạnh , dùng Mê hồn hương loại . Nhưng, muốn chế trụ ta, như thế đủ!"


      Lạc Y gợi lên nụ cười , ánh mắt đột nhiên trầm xuống nhìn những kẻ bị tinh thần lực của nàng chế trụ, muốn động cũng động nỗi.


      " Các ngươi" Lạc Y chỉ thẳng vào đám người khẽ lắc đầu " thể nào đánh thắng nổi ta, tốt nhất là rời ! Ngay Lập Tức"


      Hắc Y nhân nhìn nhau, biết trước mắ thu hồi tinh thần lực đứng lên trực tiếp rời .


      Hôm nay vận chó má! Tiếu nương bưu hãn!



      Hắc Y nhân vừa , lều trại bên kia khẽ động, Lạc Kiến lao ra ngoài. nhìn Lạc Y từ xuống dưới đảm bảo nàng sao mới hơi thở phào nhõm.


      Lúc nãy nghe Nhược Ly , vô cùng lo lắng cho muội muội mình.


      Lạc Y nhìn Lạc Kiến lo lắng cho mình cảm thấy rất ấm áp, nên nở nụ cười trấn an.


      Nàng xoay người , ánh mắt nhìn về phía xa thêm vào tia trầm trọng.


      Triệu gia kia là chê mạng quá dài sao.


      Lạc Y nàng thành toàn cho họ, giết hết những kẻ an phận.


      Khoé miệng xinh đẹp khẽ nhếch lên, thanh thanh thuý mà đầy gai góc.

      " Dạ."

    3. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 18: Tru diệt Triệu gia

      Beta: NataliCao

      Đêm đông chí quỷ dị, trời trăng, sao, khắp nơi chỉ toàn là màu đen. Ở bầu trời thành La Viễn, vật thể xẹt qua với vận tốc cực nhanh mà người thường khó có thể dùng mắt xem xét được.

      Nếu như có ai có thể nhìn thấy, hẳn vô cùng kinh hãi. Bởi đó là Hắc Ưng, là vương của các loại ưng, nhưng...Lại chở lưng đứa bé xíu thoạt nhìn mới 12, 13 tuổi.

      Ai chẳng biết, Ưng vốn là loài cuồng vọng, khát máu, có tự tôn cực cao, chi đến Ưng Vương. Vậy, thiếu nữ ngồi lưng Ưng Vương là nghiệt kiểu gì chứ?

      Thế quả nhiên thay đổi, vương giả đầu năm nay đều rớt xuống làm toạ kỵ cả!

      Lạc Y ngồi lưng Dạ, nhàn nhã dựa người lười biếng đầu vai . Tư thế này quả là tư thế vô cùng đáng đánh đòn.

      Dạ vừa bay vừa kêu gào trong bụng. Ta vốn là Ưng Vương dũng mãnh. Ngươi trọng dụng thôi, còn bắt ta làm toạ kỵ. Nếu để loài Bạch Ưng nhìn thấy, phải bán hết mặt hay sao?

      Dạ chỉ dám thầm trong lòng chứ dám hé răng nửa lời. Nếu Lạc Y vui còn có thịt để ăn, nếu Lạc Y buồn... cần cũng đoán được hậu quả vô cùng kinh khủng. Ừm, có lĩnh giáo qua chút.

      Lạc Y vươn tay vuốt vuốt lông tơ cổ Dạ, khoé môi chậm rãi ra đường cong.

      "Ngươi là thầm rủa ta?"

      Ách...

      Lão đại, ngươi là biết đọc suy nghĩ của người khác sao.

      Quá đáng sợ, từ nay dám tiếp tục nghĩ bậy nữa a!

      Trong lòng sợ đến mất mật, nhưng Dạ vẫn cười giả lả, giả đần.

      "Nào có, ta làm sao dám nghĩ xấu cho chủ nhân minh thần võ, phong lưu, tiêu sái...A...Lông của ta!"

      Lạc Y mạnh bạo đem sợi lông cổ Dạ giựt khiến đau khổ nên lời... Đây là bộ lông xinh đẹp của a!

      "Cẩn thận da lông của ngươi. Dám nghĩ xấu cho ta, ta liền vặt hết lông ngươi bỏ vào lò nướng!"

      Nghe Lạc Y , Dạ sợ đến nổi run rẩy bay lạc vài vòng. thầm lau mồ hôi.

      Chủ nhân, ngươi còn có thể ác hơn nữa ?

      "Chủ nhân, bên dưới là Triệu phủ!"

      "Đáp xuống!"

      Ánh mắt Lạc Y trở nên trầm trọng, dám mưu tính đạp đầu nàng cũng phải xem có bản lĩnh hay . cái Triệu gia bé cũng dám ngông cuồng?

      Nếu họ biết an phận, nàng cũng lười tính toán với họ. Nhưng nếu họ muốn chọc đến nàng, hậu quả chỉ có chữ.

      CHẾT!

      Ai biết được hôm nay họ muốn hại nàng, ngày sau có hại đến Âu Dương gia hay ? Bây giờ căn cơ của Âu Dương gia vẫn chưa sâu, thực lực còn yếu. Nếu Triệu gia thuê đám sát thủ vừa rồi tấn công đến Âu Dương gia biết hậu quả thế nào.

      "Ngươi vào gian ma thú , khi nào ta gọi hãy ra!"

      "Dạ!"

      Được lệnh đặc xá, Dạ vô cùng hạnh phúc lắc mình vào gian. là thú khế ước của Lạc Y nhưng cơ thể nàng luôn tản ra uy áp khiến tự chủ sợ hãi.

      là Ưng vương cơ mà! Đáng buồn!

      Tiếng động Ưng Vương chạm đất khá lớn khiến tất cả mọi người trong Triệu phủ đều giật mình tỉnh giấc. Có lẽ cũng đoán được điều bất thường nên mọi người đều gấp gáp chạy ra ngoài.

      Trong thành La Viễn có năm khu. Mỗi đại gia tộc chiếm cứ khu làm biệt viện, diện tích này là ngoại nhân thể xâm nhập, lại cách xa cuộc sống quần chúng.

      Vốn là địa bàn rất tĩnh lặng, nhưng hôm nay nó lại trở thành điều kiện để Triệu gia biến mất vĩnh viễn mà ai hay biết.

      Tiếng bước chân càng lúc càng gần cho đến khi tất cả tựu hợp tại đại sảnh.

      Triệu Học Hữu nhíu mày nhìn vóc dáng bạch y thiếu nữ quay lưng về phía mình cũng dám tỏ ra khinh thường.

      Xung quanh địa bàn này có thiết lập nhiều bẫy và cấm chế. Có thể bình yên vào đến đây chắc chắn phải người thường.

      Triệu Học Hữu chắp tay lại nho nhã .

      " biết nương là người phương nào? Đêm khuya đại giá quang lâm đến đây có điều gì chỉ giáo?"

      Mọi người Triệu Gia đều rất ngạc nhiên. Gia chủ mắt cao hơn đầu nay lại khép nép chuyện với nương lai lịch.

      Lạc Y cất tiếng cười lanh lảnh, thanh quỷ mị quay đầu.

      "Ta tại sao lại đến đây, ngươi phải là người biết hơn ai hết chứ?"

      "Ngươi... Ngươi phải ..."

      Triệu Học Hữu lắp bắp kinh hãi nhìn Lạc Y xuất . người khỏi toát ra tầng mồ hôi lạnh. Mà phải chỉ mình sợ hãi.

      Toàn bộ Triệu gia ai biết thiếu nữ này vừa mới vinh danh trong so đấu tam gia tộc. Tuy nhìn ra nàng ở cấp bậc nào nhưng hẳn là rất cao .

      Lạc Y bật cười, bước tới vài bước về phía trước, người của Triệu gia càng lùi về phía sau. Đứng trước cường giả, ai cũng phải khuất phục.

      "Sao lại lắp bắp như vậy? Để ta giúp ngươi, ngươi muốn hỏi ta tại sao chết trong tay mấy tên sát thủ đó chứ gì?"

      Lạc Y ràng rất nhàng, thanh như suối róc rách nhưng lại khiến người khác nhịn được sợ hãi. Nàng búng búng móng tay, phong thái nhàn nhã để tâm. Nhưng chính phong thái này lại càng khiến mọi người lo lắng.

      "Chỉ bằng đám người đó cũng muốn giết ta? Ngươi trả giá ta quá rẻ!"

      " thể nào, Quỷ Sát xuất ra đều là ma pháp sư cao cấp..." Còn có hai ma pháp sư cấp 7.

      "Ha Ha" Lạc Y cười rộ lên

      "Ngươi thể là ngươi bất tài, ta phải kẻ bất tài. Ta tiện đây cho các ngươi biết để các ngươi ra hối tiếc. Thứ nhất, thực lực các ngươi đủ, thứ hai, muốn giết ta bằng dược, chính là ngu!"

      kể nàng là luyện dược sư đặc biệt mẫn cảm với mùi dược liệu, chỉ cần hồi phục chi lực trong cơ thể nàng cũng đủ hoá giải độc dược chết người đáng sợ nhất.

      Lạc Y ngại nhiều với họ chút. Dù sao con đường từ sống đến cái chết có bao nhiêu sợ hãi, nàng biết hơn ai hết. thể trách nàng ác, chỉ trách họ chạm vào vảy ngược của nàng.

      Ánh mắt Triệu Học Hữu loé sáng ra sát cơ. Trong tay áo thủ sẵn đoản đao dùng lực phóng ra.

      Tiếng xé gió vun vút truyền đến, Lạc Y cũng động. Ai cũng nghĩ nàng vì quá sợ hãi quên cả cử động, cả Triệu Học Hữu cũng cho là như vậy.

      Nhưng, khi đoản đao cách trái tim Lạc Y tấc đột ngột dừng lại, đứng nguyên trong khí rơi xuống.

      Triệu Học Hữu rùng mình, sợ đến ánh mắt mở to run rẩy. Tinh thần lực khống chế quá mạnh mẽ, nàng ta đạt đến cấp độ kinh khủng nào? Cả đời của chưa bao giờ hối hận như lúc này, nên chạm đến nghiệt này.

      mảnh yên tĩnh!

      Lạc Y nhếch khoé môi, vươn tay nắm lấy mũi đao kéo về xem xét.

      Vốn nàng định dùng tinh thần lực làm cho đoản đao nát vụn, nhưng giữa đường lại nhận ra đoản đao này là hàng tốt.

      Thân đao dát bạch kim sáng chói, chuôi khắc mặt bạch ngọc tản ra tầng đậm linh khí. Thậm chí còn đậm hơn trong gian của Bạch Phong.

      Người bình thường có lẽ chỉ thấy đây là bảo đao tốt, nhưng nàng tu luyện linh khí, bồi dưỡng linh thức nên biết nó còn mạnh hơn cả công kích nguyên tố. Thậm chí người ta biết mình phải chết như thế nào.

      Đao này, bảo bối nha!

      Lạc Y điềm nhiên thu bảo đao vào gian để từ từ nghiên cứu sau.

      Liếc ánh mắt nhìn người Triệu Gia co rúm, ánh mắt nàng càng thêm thâm trầm. Muốn hạ sát chiêu với nàng lần thứ hai?

      "Dạ"

      Khoé môi Lạc Y khẽ nhếch, Hắc Ưng cao lớn xuất trong đại sảnh. muốn dùng tư thế kiện mỹ nhất, oai phong nhất để trợ uy cho chủ nhân a.

      "Ma... Ma thú?"

      Nàng còn là Triệu Hồi Sư? Triệu Hồi Sư đầu tiên sau 1000 năm qua lại xuất ?

      Triệu Học Hữu suy sụp nhắm mắt lại. Biết thế chẳng làm, biết rồi muộn.

      "Ngươi xử lí , cho bọn họ ra thống khoái chút! Để cám ơn bảo đao của gia chủ tặng!"

      Lạc Y vỗ vai Hắc Ưng cái, vỗ cánh vô cùng hào hứng. Nhưng trong lòng ngừng khinh bỉ.

      Người ta tặng ngươi bao giờ, ngươi tự lấy bỏ vào tay áo đấy chứ!

      Ai ai, bậy, bậy, sao quên nàng có thuật đọc tâm chứ, suy nghĩ, suy nghĩ nữa!

      Cũng may, Lạc Y biết Dạ nghĩ gì chứ nàng cười chết.

      Thuật đọc tâm? Nàng có sao? Chỗ tốt như vậy nàng muốn mà được đó!

      Lạc Y quay lưng lại, muốn nhìn hồi huyết tinh.

      Còn Triệu Gia Luật, Triệu Gia Linh có ở Triệu gia lúc này mà sớm học viện Đế Đô. Nàng tha mạng cho hai người đó nếu như họ biết điều. Nếu , mặc kệ học viện bảo vệ, nàng cũng phải giết chết những người đó.

      Qua đêm nay, đại gia tộc cứ như thế biến mất. Chuyện này nay mai truyền vô cùng xa, nhưng cũng ai dám đả động nhiều.

      Vì ai cũng nghĩ Triệu Gia đắc tội siêu việt cường giả mới dẫn tới tru diệt thảm như vậy. Cường giả, ai dám chất vấn đây?

      Nhưng đó cũng là chuyện của ngày mai, bây giờ Lạc Y để tâm. Nàng chậm rãi nhảy lên lưng Hắc Ưng, biến mất trong đêm đen.

    4. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 19: Nhập Đế Đô, cướp Linh quả. Thăng cấp

      Beta: NataliCao

      Lạc Y cưỡi Hắc Ưng trở về nơi cắm trại. Từ xa nhìn thấy cảnh tượng vô cùng hi hữu.

      Lạc Kiến đại ca trong tâm trí của Lạc Y vốn là người ôn nhu ổn trọng nhưng giờ phút này lại lồng lộn lên như con thú bị thương. Nếu phải sức lực Nhược Ly liều mạng giữ lại biết thế nào.

      "Nhược Ly, muội mau buông ta ra, muội nhìn thấy Lạc Y bé nhu nhược sao? Nếu nàng làm chuyện nông nổi làm sao bây giờ?"

      Từ khi bắt đầu tu luyện, các giác quan của Lạc Y toàn bộ đều phát triển, trở nên vô cùng linh mẩn. Lúc này nàng hận linh mẫn này. bé? Nhu nhược? Trong tưởng tượng của đại ca nàng cư nhiên là loại người này?

      Bản thể Hắc Ưng của Dạ vớn mỏ nhọn hoắc cứng rắn bây giờ điên cuồng run rẩy. Mợ, con mắt nào của ngươi nhìn thấy nàng bé nhu nhược a? bé còn tạm chấp nhận . Nhu nhược... mới là lạ. Nàng ràng phẫn trư ăn thịt hổ a.

      Bậy, bậy, lại nghĩ xấu cho chủ nhân rồi, lỡ nàng vặt lông đem nướng làm sao bây giờ?

      May mắn là suy nghĩ của Dạ bị Lạc Y nhận ra, nếu nàng tận lực chỉ mặt mà rống. Ngươi có từng thấy ai quay qua thịt Ưng a? Thân thể ngươi to lớn như vậy!

      "Đại ca!"

      Dạ đáp xuống mặt đất, Lạc Y nhanh nhẹn nhảy xuống gọi khẽ tiếng.

      Lạc Kiến quay người, ánh mắt đỏ ngầu, cư nhiên phiến nước mắt nhìn Lạc Y làm tâm nàng dâng lên từng trận nước ấm.

      Đây là đại ca nàng! Tình thân!

      "Y Y!"

      Lạc Kiến gấp rút tiến lại nhìn Lạc Y từ xuống dưới.

      Hoàn hảo! bị thương!

      Xác định được Lạc Y có chuyện gì, sắc mặt Lạc Kiến liền khẩn cấp trầm xuống.

      "Muội đâu? Hả?"

      "Muội tiêu diệt Triệu gia!"

      Lạc Y hơi mím môi, đáng lẽ nàng định điều này với Lạc Kiến, tránh làm lo lắng. Nhưng, nàng hoàn toàn xem họ là thân nhân, mà thân nhân có gì để giấu giếm lẫn nhau.

      "Cái gì?"

      Lạc Kiến nghe giọng điệu Lạc Y vân đạm phong khinh mà nội dung lại như quả tạ nặng ngàn vạn cân gắt gao đè lấy tâm nổi giận, gằn giọng quát lên.

      "Muội có biết muội làm cái gì hả?"

      "Đại ca, muội hiểu ca lo lắng cho muội, nhưng muội phải làm như vậy. Hôm nay họ hạ độc thủ với muội, nay mai có khả năng ra tay với Âu Dương gia. Mà Âu Dương gia mới lấy lại địa vị, căn cơ còn yếu, làm sao chống lại Triệu gia?"

      "Muội... Aiz..."

      Lạc Kiến còn muốn gì, nhưng cuối cùng chỉ thở dài. Rồi chợt như nhớ điều gì, vẻ mặt lại trầm trọng.

      "Còn Triệu Gia Luật, Triệu Gia Linh..."

      "Ca yên tâm, họ biết ta làm. Vả lại bọn giờ đến học viện, được học viện bảo hộ. Chỉ cần bọn an phận, muội giữ mạng lại cho bọn !"

      Lạc Y nhếch mi, vẻ mặt sao cả . Vốn hai người đó tạo thành ảnh hưởng với nàng. Bây giờ , tương lai và mãi mãi cũng !

      Nhóm Lạc Y nghỉ ngơi thêm hai canh giờ tiếp tục lên đường. Nhưng lần này nhàn hạ hơn hẳn, bọn họ trực tiếp cưỡi lên bản thể Hắc Ưng mà .

      Dạ ràng khóc ra nước mắt, chở chủ nhân xem như thôi . Vì cớ gì phải chở thêm thối Hồ Ly cùng con người yếu nhớt này.

      A a a a a a a a...Quá khi dễ người... phải, là ma thú...Ma thú...

      Lạc Y nhìn gian vun vút qua trước mắt mình tự thấy có điểm tiện lợi. Dạ bay nhanh kinh người khiến xung quanh dường như biến thành tàn ảnh.

      Nàng thu được lợi lớn a!

      Lạc Y híp mắt, ánh mắt giảo hoạt hề che giấu làm Dạ cõng người lưng cảm nhận được cũng sợ phát run.

      Chủ nhân, thỉnh ngài ít phúc hắc !

      Nhờ có Dạ mà nguyên bản chặng đường tám ngày chỉ hai ngày là đến nơi. Lạc Y phân phó Dạ đáp xuống bãi đất trống trong sơn mạch Hoả Viễn, ngoại thành đế đô.

      Chỉ cần băng qua sơn mạch này là có thể đến Đế Đô.

      Lạc Y chính là vô cùng mong chờ đến được đế đô, nàng còn muốn bán hết đan dược tồn kho a!

      Vốn Sơn mạch Hoả Viễn là sơn mạch cao cấp. Nơi này là nơi tập trung quần ma thú hệ hoả cấp cao, thậm chí có ma thú đạt đến cấp 9. Những ma thú cấp 4, 5, 6 tùy tiện quơ tay cũng được nắm.

      Ban đầu Lạc Y luôn thắc mắc tại sao trong các Sơn mạch chưa từng xuất ma thú cấp 9.

      Nhưng sau này nàng cũng hiểu được đại khái là có thế lực thần bí thu thập những ma thú đó. Thế lực này rất kì dị, chẳng ai biết họ là ai và chẳng biết có bao nhiêu ngươi, nhưng thực lực quả mạnh.

      Có lẽ nhờ thế lực này mà sơn mạch Hoả Viễn mới bớt phần nguy hiểm, nhưng đa số mọi người vẫn ngại tiếp xúc với nó mà trực tiếp đường vòng.

      Nên sơn mạch hằng năm cùng lắm chỉ đón tiếp cường giả hoặc học viên các học viện lịch luyện mà thôi.

      Lạc Y vô cùng hào hứng cùng mọi người vào sơn mạch, tại nàng muốn chạm bình cảnh ma pháp sư cấp 9, chỉ còn thiếu cơ hội mà thôi, so với cấp 9 sai biệt lắm nên vào sơn mạch cũng quá ảnh hưởng.

      Nàng muốn nhân cơ hội vơ vét a! Sơn mạch ít người đến càng nhiều bảo bối.

      "Tỉ tỉ, có hương thơm...Ưm..." Nhược Ly hếch cái mũi tinh tế hít vào thưởng thức " là Hoả Linh quả..."

      Nhược Ly đưa ra phán đoán vô cùng sung sướng reo lên. Nàng là Hoả Hồ, đối với ma pháp hoả hệ và thực phẩm hoả hệ đặc biệt linh mẫn.

      Hoả Linh quả? Bảo bối!

      Lạc Y hai mắt sáng lên. Đây là thánh phẩm tăng năng lực nha, nó còn là trong những vị thuốc điều chế Tẩy Tuỷ đan nữa.

      Đáng ra, Hoả Linh quả cần cũng được. Nhưng, có Hoả Linh quả, quá trình tẩy kinh phạt tủy đau đớn vô cùng.

      Lạc Y muốn điều chế cho người trong gia tộc sử dụng, nàng muốn họ chịu đau đớn dù là chút.

      "Hướng này!"

      Nhược Ly tiến lên dẫn đầu, Lạc Y Lạc Kiến nhanh chóng theo. Quả nhiên, cách bọn họ xa là ba cây Hoả Linh quả trĩu quả chín muồi toả hương nghi ngút.

      Nhược Ly mừng rỡ tiến lại muốn hái quả, nhưng chưa kịp đụng vào uy áp đè xuống bức lui nàng về phía sau vài bước.

      Lạc Y thấy Nhược Ly lùi lại vội tiến lên đỡ lấy. Ánh mắt hơi lướt qua người phía trước. nam tử trung niên gương mặt dữ tợn nhìn chằm chằm đám người uy hiếp rống lên từng hồi.

      Ma thú cấp 9 hậu kì!

      Lạc Kiến nhìn hình dáng con người trước mặt cũng nhận ra huyền cơ. Đây hẳn là thú thủ bên cạnh Hoả Linh quả .

      Nhưng mạnh quá, ánh mắt Lạc Kiến đảo qua Lạc Y thầm quyết định. Nếu có nguy hiểm cũng hết sức bảo hộ muội muội.

      Lạc Y vẫn đứng thẳng, thoạt nhìn vẫn vân đạm phong khinh nhưng ánh mắt cũng lộ ra tia trầm trọng. Ma thú này, thực lực mạnh.

      "Ai cho các ngươi đánh chủ ý lên Linh quả của ta?" Nam tử gầm lên bạo ngược. Hừ, vốn là Bạo Hầu hoả hệ cấp 9 hậu kì, vốn muốn dựa vào linh quả đột phá bình cảnh tấn giai thống lĩnh, vậy mà có kẻ dám đánh chủ ý. lớn gan!

      Lạc Y cười mỉm vô cùng dịu dàng, nhưng ánh mắt lại vô cùng kiên nghị.

      "Ta thích lấy lấy!"

      "Nhân loại to gan, hôm nay ta quyết tâm dạy dỗ ngươi!"

      Bạo Hầu gầm lên, biến về bản thể uy hiếp Lạc Y.

      Lạc Kiến phía sau nghĩ muốn kéo nàng lại nhưng Lạc Y lại chuyển cho ánh mắt an tâm, mới bình tĩnh lại.

      Bạo Hầu thấy uy hiếp được Lạc Y lại biến về bản thể hình người. Nhanh chóng ngưng tụ hoả nguyên tố đối chiến.

      Lạc Y cười cười, cũng đem hoả nguyên tố ngưng tụ.

      Lấy độc trị độc.

      Bạo Hầu thấy Lạc Y cũng là Hoả nguyên tố thầm phấn khích. Nếu nàng là Thủy còn suy nghĩ nhưng Hoả đáng ngại. Chưa tu vi cao hơn, liền nguyên tố của ma thú cũng nồng đậm hơn con người.

      Có điều lầm. Lạc Y vốn có tinh thần lực cực mạnh, mà ma pháp của nàng trải qua tu luyện từ sách của Bạch Phong cũng trở nên cường hãn, đạt đến mức độ Thủy Hoả bất dung .

      "Hoả cầu, !" Bạo Hầu lớn tiếng cho cầu Hoả lao về phía Lạc Y.

      "Hoả chi tiễn, !"

      Hoả tiễn ngưng tụ tay Lạc Y lao vút , mãnh liệt xuyên qua Hoả cầu. Hoả cầu bị Hoả tiễn xuyên qua ngưng giây, sau đó nhanh chóng tan rã thành những đoá hoa lửa bắn ra tứ phía.

      Bạo Hầu nguyên đắc ý trợn trừng mắt nhìn Hoả tiễn lao tới trước mặt mình, vừa vặn tấn công thẳng vào tim .

      "A a a"

      Bạo Hầu gào lên đau đớn phun ra ngụm máu rồi theo qũy đạo vòng cung bay lên đụng vào gốc cây.

      Quá mạnh!

      Bạo Hầu chỉ nghĩ đến chữ này rồi nhắm mắt tắc thở. Trong phút chốc biến về bản thể, Lạc Y tiến lên đao hạ xuống lấy ma tinh. Ma tinh của ma thú cấp 9 hậu kì tồi.

      Đáng ra Lạc Y dễ thắng như vậy. Nàng cố ý đánh vào chỗ hiểm, giằng co lâu đối với nàng tốt.

      A!

      Tinh thần Lạc Y chấn động. Thăng cấp!

      Nàng vội ngồi xuống xếp bằng, đem nguyên tố đồng loạt tấn công bình cảnh.

      Phanh!

      Hào quang thăng cấp sáng chói loá xuất . Ma pháp sư cấp 9. Cùng lúc đó, Nhược Ly và Dạ cũng đồng thời thăng cấp.

      Quang mang thăng cấp sáng rực cả góc trời.

      "Tỉ tỉ"

      "Chủ nhân!"

      Dạ và Nhược Ly vô cùng vui mừng. Vốn tu luyện vô cùng khó khăn, nhất là với ma thú khế ước hoàn toàn lệ thuộc chủ nhân.

      Bọn chính là may mắn có chủ nhân cường hãn như vậy!

      So với hai người vui mừng Lạc Y hơi trầm xuống. Nàng nhận ra chỉ có Hoả nguyên và Ám nguyên mạnh lên, các nguyên tố khác vẫn bất động. Xem ra nàng phải tìm cách khắc phục tượng này trước khi tìm được ma thú khế ước. Nếu , nàng buộc phải từ bỏ tám nguyên tố còn lại. Phải có cách khắc phục! Nhất định!

      Nàng quyết định tới Lữ điếm tranh thủ vào gian tìm Bạch Phong chút.

      "Được rồi, chúng ta hái linh quả rồi thôi!"

      Lạc Y cười cười đem Linh quả đỏ như máu ném vào gian, chỉ cần quả là tốt rồi. Nuôi trồng trong gian vẫn tốt hơn bên ngoài.

      Lạc Kiến và Nhược Ly nghe kiêng kị tiến lên đem ba cây Hoả Linh quả vặt trụi.

      Dạ cần Hoả linh quả nhưng vẫn tò mò ăn thử quả. Nào ngờ vừa bỏ vào miệng liền phun.

      Mợ, chát kinh khủng!

      Lạc Y phì cười nhìn Dạ, vô thức lại nhớ đến Tiểu Cầu trong gian. Nó tham ăn như vậy liệu có thích thứ này ?

      Tiểu Cầu trong gian luyện tập chợt run rẩy. Nó mà tham ăn à? Ừm, chút thôi!


      Tiểu Thư Xà viết:
      Thêm độc giả dễ thương nữa nè Lạc Y Thần !!! Lọt hố truyện của nàng rồi đó, bắt đầu lót chiếu chuẩn bị bánh kẹo ngồi hóng rồi, nhanh ra chap mới nhé!
      P/s: sao truyện nào mình cũng thấy bạn thế nhỉ



      Tiểu thư xà, độc giả đáng quá a! Chap mới đó,hơi trễ nhưng nàng đừng buồn nhé, hi.

      Ps: kotranhvoidoi là thành viên nổi bật đáng mà!hihi
      Chương 20: Bán đan dược

      Beta: NataliCao

      Ra khỏi Sơn mạch Hoả Viễn, nhóm Lạc Y thẳng tiến vào kinh thành. Đến đây, nàng bỏ ra chút kim tệ nhờ đại thúc tìm Lữ Điếm yên tĩnh chờ ngày tổng sát hạch học viện.

      Lữ điếm Vạn chỉ là lữ điếm bình thường ở đế đô. Vị thế tốt nên sinh ý nhiều, tương đối yên tĩnh. Lạc Y rất hài lòng với lữ điếm này.

      Bốn người đặt ba phòng. Đáng ra Lạc Y định đặt mỗi người phòng nhưng Nhược Ly kiên quyết muốn ngủ cùng nàng nên nàng cũng chối từ.

      Nàng cũng rất thích ngủ cùng Nhược Ly a, da thịt trẻ con mềm nộn như sữa, khi nàng dụi vào lòng vô cùng thoải mái.

      Sắp sếp xong chuyện điểm dừng chân, Lạc Y liền tính đến chuyện bán đan dược. Nàng hỏi vị đại thúc bản địa dược phòng có danh tiếng tốt, liền chỉ cho nàng Phúc Dược đường, còn niềm nở muốn đưa nàng .

      Lạc Y từ chối mà trực tiếp lên xe, dù sao đỡ mất công tìm đường vẫn tốt hơn a!

      Phúc Dược đường nằm ở vị trí trung tâm Đế Đô, từ chỗ này cách học viện xa.

      Phúc Dược đường làm ăn tốt chỉ vì họ có nhiều đan dược quý mà cách làm ăn lấy uy tín làm đầu khiến mọi người luôn ưu tiên mua dược ở Phúc Dược đường.

      Lạc Y cũng phải thầm tấm tắc lão bản của Phúc Dược đường biết làm ăn.

      Bước vào trong đại sảnh, Lạc Y đưa mắt đánh giá xung quanh. gian rộng lớn nhưng đa số là những hộc thảo dược và tủ đan dược. Ngoài ra trang trí xung quanh đều rất trang nhã khiến người ta có cảm giác dễ chịu.

      " nương đến đây mua đan dược sao?"

      dược đồng tiến lên quy củ niềm nở tiếp đón Lạc Y, nàng nở nụ cười , nghiêm túc lắc đầu.

      "Ta tới bán đan dược, biết ở đây có mua ?"

      Dược đồng ngạc nhiên nhìn Lạc Y, làm việc ở đây lâu thấy ít người tới bán đan dược nhưng chủ yếu là những lão giả luyện đan danh tiếng, chưa từng thấy người nào trẻ tuổi như vậy, nàng xem ra mới 11, 12 tuổi thôi mà!

      Cho dù vô cùng thắc mắc nhưng dược đồng vẫn như cũ quá sâu vào. chỉ khom người với Lạc Y.

      "Bán đan dược ở tầng ba, nương theo ta tới phòng chờ, lão bản tới ngay!"

      "Được!"

      Lạc Y thoải mái đáp ứng theo chân dược đồng đến phòng chờ. Ước chừng khoảng khắc sau, nam tử trung niên bước vào gian phòng, sau lưng còn có dược đồng vừa rồi theo.

      Lạc Y ngẩng đầu, yên lặng đánh giá người vừa tới. Nam tử trung niên nhìn rất nho nhã, khuôn mặt chính khí, dễ dàng làm người khác tin tưởng.

      Rất có hảo cảm nha!

      Trong lúc Lạc Y đánh giá, nam tử cũng đánh giá Lạc Y. Mặc dù nhìn tuổi nàng chắc bán được mấy viên đan dược nhưng vẫn như cũ hiếu khách.

      "Ta là Phạm Nhạc, lão bản Phúc Dược đường, nương đến bán đan dược, chẳng hay là đan dược gì?"

      Phạm Nhạc kiêu ngạo siểm nịnh, bộ dáng vân đạm phong khinh .

      "Rất nhiều! Ta bày lên cái bàn dài kia được ?"

      Phạm Nhạc ngạc nhiên, hơi ngơ ngác gật gật đầu.

      Lạc Y vung tay lên, nhiều bình đan dược theo tay nàng xuất ngay ngắn xếp lên bàn, ước chừng cũng hơn trăm bình.

      Cảnh tượng làm người ta dụi mắt nên lời.

      "Ở đây có 121 bình đan dược, mỗi bình đan dược có mười viên, có 21 bình đan dược cấp 1, 25 bình đan dược cấp 2, 32 bình đan dược cấp 3, còn lại là cấp 4, thỉnh lão bản kiểm tra, định giá."

      Phạm Nhạc run rẩy đến bên bàn kiểm tra đan dược, mừng đến nổi muốn nhảy lên. Đan dược này ngửi mùi hương nồng đậm, cấu trúc lại khác hẳn đan dược bình thường, nhưng tuyệt đốt chất lượng tốt hơn rất nhiều. Hàng tốt a!

      "Ta đều mua hết, ta lấy mức giá cao nhất của các phẩm đan dược mua hết chỗ dược này!"

      Lão bản nhanh như sợ Lạc Y đổi ý, vội sai dược đồng lấy bàn tính tính tiền.

      Giao dịch chớp nhoáng xong, Lạc Y còn được tăng giá thành so với giá đan dược tại. Lúc , lão bản còn đặt vấn đề hợp tác lâu dài a.

      Lạc Y đương nhiên là vui vẻ đồng ý. Nàng được ưu tiên như vậy cơ mà. Thảy thảy thủy tinh tạp trong tay, Lạc Y cười khép miệng lại được. Nàng là tiểu phú bà a!

      Lạc Y vui mừng, đâu hay, ở góc khuất có thiếu niên chăm chú nhìn nàng. Đó đúng là tử y thiếu niên và Tử Cầu chi chi ngừng.

    5. banglangtrang123

      banglangtrang123 Well-Known Member Staff Member Super Moderator

      Bài viết:
      26,213
      Được thích:
      47,825
      Chương 21: Hợp nhất nguyên tố

      Beta: NataliCao

      Đêm khuya trong Sơn mạch Hoả Viễn, đạo kình khí di động với tốc độ kinh người khiến cho chúng ma thú trong sơn mạch khiếp nhược gào lên ngao ngao vội cong đuôi tìm đường chạy trốn.

      Thiên a, ban ngày nghiệt chiến đấu vượt cấp rồi, đến tối lại đón tiếp ác thần ghé thăm nữa sao?

      Đầu năm nay làm ma thú chẳng sung sướng gì a!

      Đạo kình khí lướt qua như cơn gió khiến chúng ma thú lạnh thấu xương, tiến sâu vào sơn mạch và cuối cùng dừng lại bên ba cây Hoả Linh quả bị vặt trụi lủi.

      Đây chính là chỗ mà buổi sáng nhóm Lạc Y dừng chân. Nếu như nàng có ở đây nàng nhận ra ngay người xuất chính là thiếu niên tử y _ Lãnh Hàn Thần.

      Lãnh Hàn Thần tiến lại phía ba cây Hoả Linh quả, tay khẽ vuốt ve tán lá, trong đôi mắt màu nâu thăm thẳm dâng lên tia khó hiểu kì lạ.

      Nàng là ai? Tại sao ta luôn cảm thấy nàng rất quen thuộc, giống như biết nhau từ lâu. Nhưng kì lạ là ta chưa gặp nàng bao giờ.

      Nàng rốt cuộc là ai?

      tia trí nhớ xẹt nhanh qua đầu Lãnh Hàn Thần, muốn bắt giữ nhưng thuỷ chung vẫn bắt được cái gì.

      Phong ấn kí ức dần buông lỏng... Có lẽ gặp nhau xác thực là định mệnh.

      có cảm giác gặp lại nàng sớm thôi. Rất nhanh gặp lại...

      Trong khi thiếu niên rối rắm với những kí ức và suy nghĩ Lạc Y vẫn vô tư. Nàng lách mình tiến vào gian với Bạch Phong.

      "Ngươi giờ mới nhớ đến ta a?"

      Bạch Phong trong y phục màu trắng thướt tha tiến lại, nàng vươn tay tao nhã vuốt lọn tóc, khoé môi hơi cong lên thành bộ dáng hờn dỗi vô cùng xinh đẹp.

      Lạc Y ngại ngùng sờ sờ cánh mũi. Nàng cũng muốn như vậy mà, nhưng nàng thực quá bận, thể tùy thời tiến vào gian được. Nếu để Lạc Kiến phát điểm dị thường hay.

      Bạch Phong hừ tiếng.

      "Ngươi lại định ngươi rất bận ?"

      "Đúng là như vậy a!" Lạc Y cười khổ, vội lãng sang chuyện khác. "Tiểu Cầu như thế nào rồi?"

      Lạc Y rất nhớ Tiểu Cầu, mấy ngày nay thể gặp nó biết nó sống như thế nào a?

      "Hừ, ngươi đừng nhắc đến con vật đó nữa. tức chết ta. Nó dám suốt ngày tiến vào toà Linh quang của ta, vừa ra ngoài liền nhai nguyên mãng lớn thảo dược ta vất vả trồng vạn năm, còn cắn luôn cả mạch khoáng thạch của ta. Tức muốn chết!"

      Lạc Y nghe mà khoé môi giần giật, đừng Bạch Phong nổi điên, là nàng cũng tức giận a!

      Phá của! Quá phá của!

      Thảo dược vạn năm tùy tiện đào gốc cũng là giá trị liên thành. Tiểu Cầu ăn nguyên mảnh nha!

      Mạch khoáng thạch? Mạch khoáng thạch trong gian là mạch khoáng thạch bắt nguồn từ thần giới, chính là linh khí nồng đậm có được ?

      A a a a a a a, phá của a!

      "Vậy... Bây giờ nó thế nào?"

      Ăn nhiều chất đại bổ như thế ngươi có da tróc thịt bong !

      "Ta biết, nó cho ai gặp hết. Nhưng ta cũng thấy kì lạ, thân thể ma thú này hình như chứa phong ấn, ta có cách biết được tu luyện cái gì, mỗi lần muốn đưa linh khí dò xét đều bị đánh bật ra!"

      Lạc Y kinh ngạc khi nghe Bạch Phong . Cho dù bây bây giờ Bạch Phong có bản thể nhưng nàng vẫn vô cùng mạnh nha. Nhưng nàng mạnh như vậy mà vẫn thể dò xét được Tiểu Cầu nó còn mạnh mẽ đến mức độ nào?

      Mặc dù trong lòng rất khó hiểu nhưng Lạc Y cũng chỉ đành lắc đầu. Đến đâu hay đến đó thôi.

      Chỉ là nàng rất ngờ nhìn thân thể béo tròn có vẻ vô dụng kia lại chứa lực lượng kinh thiên.

      "À, ta vào đây là muốn hỏi chuyện!"


      "Chuyện gì?"

      Bạch Phong hỏi câu nệ.

      "Có cách nào đồng thời tu luyện mười nguyên tố ma pháp để chúng phát triển cùng lúc ?"

      Bạch Phong nhíu chân mày.

      "Ngươi gặp bình cảnh rồi?"

      "Ừm, trừ hai nguyên tố có kí khế ước ma thú ra các nguyên tố khác phát triển được!"

      Lạc Y rất khổ não nha! Toàn hệ ma pháp cũng dễ tu luyện.

      " ra là có!"

      Bạch Phong hơi ngập ngừng.

      " có sao?"

      Lạc Y hết sức vui mừng, tốt quá!

      "Đừng vội mừng, phương pháp dễ như vậy!"

      Đến lượt Lạc Y nhíu mày.

      "Là sao?"

      "Có lẽ rất khó khăn nhưng chắc ngươi thành công. Đầu tiên ngươi phải điên cuồng hấp thụ nguyên tố ma pháp đến cực hạn nhưng luyện hoá."

      "Sau đó để nguyên tố bùng nổ phá vỡ kết cấu kinh mạch để hồi phục chi lực tiếp tục mở rộng và cải tạo. Tiếp theo ngươi vận dụng bí pháp trong cuốn sách này tách riêng từng nguyên tố rồi dung hợp lại, dung hợp đến khi nào ma pháp nguyên tố có màu trắng tinh khiết!"

      "Hỗn độn lực?"

      "Đúng, hỗn độn lực là lực cực kì hiếm sinh ra con người nên ngươi dùng bí pháp tạo nên chính là nghịch thiên. Rất khó khăn. Bù lại, ngươi từ nay tu luyện hỗn độn, đồng thời tăng lên các loại ma pháp. Khi chiến đấu vẫn có thể tách nguyên tố để áp chế công kích!"

      Bạch Phong cẩn thận chi tiết đều hết.

      "Có ảnh hưởng đến khế ước thú ?"

      "!"

      Nghe được Bạch Phong đảm bảo, Lạc Y còn lo ngại nữa liền tiến vào trạng thái tu luyện.

      quả nhiên dễ hơn làm! Khi bắt đầu công phá kinh mạch, Lạc Y đau đến chết sống lại, nhưng nàng vẫn kiên trì từ bỏ.

      May mắn là hồi phục chi lực tiến hành cải tạo ngay sau đó, đem kinh mạch mở rộng thêm ba lần, từng chút từng chút bồi dưỡng cải tạo thành dạng bền chắc, cứng rắn.

      Quá trình khó khăn vẫn tiếp tục. Tách nguyên tố rồi tiến hành dung hợp theo thứ tự cũng vô cùng khó khăn. Tinh thần lực tiêu hao ràng tăng dần theo cấp số nhân. Cho dù Lạc Y tinh thần lực giống như vô hạn cũng thoát khỏi mệt mỏi.

      ngày

      Mười ngày

      tháng

      tháng hai mươi hai ngày...

      Trong gian tràn ngập linh khí dao động bùng nổ quang mang trắng tinh khiết bao quanh người Lạc Y. người nàng giống như trong suốt, da trắng nõn, tóc đen nhánh... Đây chính là bộ dáng xinh đẹp tuyệt luân.

      biến đổi từ trong ra ngoài khiến người khác phải ngước nhìn.

      Bạch Phong mỉm cười, môi mấp máy khẩu hình "Chúc mừng".

      Đây mới chính là bộ dáng của Thần Nữ.

      Lạc Y vươn tay ngưng tụ nguyên tố ra mảng trắng tinh sau đó lại liên tục đổi màu của mười loại nguyên tố ma pháp.

      Nàng vô cùng vui vẻ cười tới đôi mắt cũng cong cong.

      tốt nha, các nguyên tố còn lại đều được cải thiện a!

      "Chi chi"

      cục thịt tròn vo nhảy vào lòng nàng liều mạng dụi dụi khiến nàng giật mình.

      Là Tiểu Cầu cuối cùng cũng xuất quan nha! Hôm nay nàng rất vui nên tốt bụng tha cho tội phá sản của nó vậy.

      Tiểu Cầu hay biết suy nghĩ của Lạc Y, chớp mắt cái ra ngoài gian.

      Hơn tháng ở trong gian bên ngoài chỉ vài khắc. Quả nhiên là điểm lợi ích a!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :