1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khuynh thế thiên tài - Lạc Y Thần (Chương 130)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      Chương 105: Trở về Thành La Viễn. Đấu đan?

      Lạc Y và Lãnh Hàn Thần rời khỏi Bạch Vĩ thành trở về thành La Viễn. Họ quyết định ở lại thành La Viễn cho tới ngày tiến nhập vào Thánh Điện.

      Bây giờ Lạc Y và Lãnh Hàn Thần đều cần phải nhờ Dạ hay Nhân chở nữa mà thường trực tiếp dùng bí pháp Lịch Gian mà .

      Ban đầu khi mới đột phá tầng Lịch Gian, cùng lắm bọn họ chỉ có thể di chuyển trong phạm vi hoặc vài trượng đổ lại, nhưng sau quá trình tập luyện lại trở nên ngày càng thuần thục. Chỉ cần gian đặt cấm chế họ hoàn toàn có thể di chuyển khoảng trăm trượng đổ lại.

      Cái này tiện lợi ít!

      Có điều, dạo này Lạc Y bị đả kích nghiêm trọng. ràng là nàng tu luyện Lịch Gian trước, cũng ngộ ra tầng trước, nhưng hôm qua Lãnh Hàn Thần cư nhiên đột phá tầng hai kiến tạo gian. giờ có thể nén khí tạo thành cái lồng cỡ như nàng làm nàng ghen tị muốn chết.

      Nàng cũng muốn đột phá a!

      Về tới sơn mạch ma thú thành La Viễn, Lạc Y và Lãnh Hàn Thần bộ vào thành. Nàng muốn để cho người khác thấy hai người đột nhiên biến mất hay đột nhiên xuất chút nào.

      Hôm nay đường của thành La Viễn lại bóng người.

      Lạc Y nghi hoặc nhìn Lãnh Hàn Thần. Lần trước trong khi nàng và Lãnh Hàn Thần trở về cũng vắng lặng như vậy.

      thể nào trong sơn mạch lại muốn xuất thêm Lôi Hổ được a!

      Khó khăn lắm, Lạc Y mới nhìn thấy người vụt qua, nhưng người này cũng vội vã vụt qua hai người.

      Lãnh Hàn Thần mau tay giữ người lại. Đó là nam tử tuổi lớn lắm, chắc chỉ chưa tới ba mươi. bị Lãnh Hàn Thần giữ lại có vẻ rất hài lòng. Thế nhưng còn chửi mắng gì đó thị bị uy áp của Lãnh Hàn Thần ép xuống khiến cho gương mặt lập tức tái xanh như tàu lá, lắp bắp sợ hãi.

      " Đại... Đại hiệp..."

      Lạc Y nhìn nam tử sợ hãi muốn chết liền phì cười liếc nhìn Lãnh Hàn Thần cái rồi ra mặt giải vây.

      " Xin hỏi vị bá tánh này làm sao mà vội vã như thế này a?"

      Lạc Y vừa cất lời, nam tử liền chuyển ánh mắt sang nhìn nàng. Chỉ thấy nữ tử vận bạch y trắng muốt hiển lộ dáng người xinh đẹp, xuất trần. Gương mặt bị che bởi tầng lụa mỏng, nhận dung nhanh, nhưng mắt hạnh kia là đủ mĩ diệu khiến người ta như bị hút vào.

      Đẹp quá a!

      Nam tử dù sao tuổi cũng lớn, nhìn thấy nương xinh đẹp hiển nhiên cảm khái. Bất quá còn chưa kịp cảm khái tay bị bóp muốn gãy, sát khí người bị ép xuống càng nặng khiến ho khụ khụ vài tiếng vội vàng thu lại tầm mắt.

      " A, hình như nương là tiểu thư Âu Dương gia?"

      Nam tử dám chắc chắn nhưng nhớ từng nhìn thấy tiểu thư Âu Dương gia mang sa che mặt lần. Hình ảnh đó xinh đẹp tuyệt luân nên đặc biệt có ấn tượng.

      Lạc Y hơi ngẩn người vì thấy mình mang sa che mặt mà vẫn bị nhận ra, nhưng nàng cũng kịp thắc mắc gì chỉ gật gật đầu.

      Nam tử thấy Lạc Y gật đầu mang theo vẻ mặt quả nhiên. Bất quá đổi sắc ngay lập tức.

      " Âu Dương tiểu thư mới trở về nên biết, tiểu thư mau đến đài giao đấu a! Âu Dương tiểu thiếu gia đấu đan với người ta!"

      Hửm?

      Đấu đan? Kỳ Phong đấu đan?

      Lạc Y giật mình, quay sang nhìn Lãnh Hàn Thần hai người vội vàng dùng Lăng Thiên bộ pháp rời nhanh như cơn gió.

      Nam tử bá tánh đứng nhìn khoảng trống rỗng phía trước, lại nhìn bàn tay bị bóp đau muốn gãy, cảm xúc vẫn còn hữu chân mới tin là vừa nãy ở đây có người. Trong lòng khỏi cảm thán tiếng, cường giả a!

      --- ------ ------ ------ ------ ------ ---

      Đài giao đấu thành La Viễn hôm nay đông đúc. Lượng người này so với lượng người của đại hội so đấu tam gia tộc năm trước còn muốn nhiều hơn.

      ra cũng có gì lạ, so đấu tam gia tộc là đại hội thường niên, nhưng so tài đấu đan hi hữu mới gặp qua lần. Đó là chưa kể đến giá trị của đan dược ở Apollo đại lục nâng danh dự của Luyện Đan sư lên hàng thứ ba chỉ sau Triệu Hồi sư và Thuần Thú sư.

      So đấu giữa hai luyện đan sư, thế nào cũng vô cùng phấn khích a!

      Lạc Y và Lãnh Hàn Thần lướt qua đoàn người, chính xác tìm đến vị trí của người Âu Dương gia.

      Lúc này, gia gia, phụ Thân và mẫu thân đều mang vẻ mặt vô cùng lo âu nhìn Kỳ Phong.

      Kỳ Phong giờ mang vóc dáng thiếu niên, gương mặt bớt rất nhiều nét trẻ con. Thế nhưng, vẻ rụt đầu rụt cổ của khi đứng trước mặt trưởng bối làm người ta thấy có chút buồn cười.

      Lạc Y chưa từng biết đến Kỳ Phong lại có thể luyện đan. Ít nhất là kể từ khi nàng rời vài tháng trước, vẫn chỉ là ma vũ song tu biết chút gì về đan pháp.

      Trong vòng vài tháng khó có thể học xong thuật luyện đan, trừ phi là có kì ngộ!

      Lạc Y nhếch môi, xem ra đúng là có kì ngộ. Trong nhận thức của nàng Kỳ Phong dù có tính cách hơi trẻ con, nhưng lại phải người tuỳ tiện. dám nhận lời thách đấu, chứng tỏ biết luyện đan.

      Mọi người vẫn mãi nhìn Kỳ Phong nên phát Lạc Y và Lãnh Hàn Thần. Cho đến khi Ngạn Hữu vô tình nhìn thấy hai người.

      " A? Kia có phải Lạc Y tỉ tỉ và Lãnh ca ca?"

      Lời của Ngạn Hữu tuy lớn nhưng vẫn đủ khiến gia gia, phụ thân và mẫu thân chú ý.

      " A? Tiểu bảo bối?"

      Gia gia chớp chớp mắt, nhanh chóng nhận ra người đằng sau sa che mặt đúng là Y Y liền mở đầu gọi.

      Lạc Y nở nụ cười, kéo tay Lãnh Hàn Thần tiến về chỗ Âu Dương gia. Bất ngờ lúc này, nàng cảm nhận được ánh mắt đầy địch ý chiếu về phía hai người.

      Lạc Y nhíu chân mày, chính xác quay đầu lại, cùng ánh mắt đầy địch ý đối đầu nhau khoảng .

      Chủ nhân ánh mắt địch ý kia là nam tử khoảng hơn ba mươi tuổi, gương mặt xấu xí, bặm trợn, mắt hẹp như hồ li, cả người toả ra hơi thở gian trá mãnh liệt.

      Nam tử thấy Lạc Y quay đầu lại nhìn mình vô cùng ngạc nhiên, ngốc trệ ngẩn ra lúc trước dung nhan của nàng. Sau đó đôi môi dày nhếch lên nụ cười vô sỉ bao hàm ý xấu muốn nhúng chàm.

      Lạc Y khẽ hừ tiếng, thèm để tâm đến , trực tiếp tiến về chỗ đứng của Âu Dương gia.

      Nếu nàng đoán lầm, chính là người thách đấu luyện đan với Kỳ Phong.

      biết lượng sức!

      Lãnh Hàn Thần cũng bước theo nàng, nhưng ánh mắt tà mị của lại dừng nam tử kia bao hàm sát ý lãnh liệt.

      Dám dùng ánh mắt bẩn thỉu đó nhìn nương tử nhà ? Muốn chết!

      " Y Y, Lạc Kiến về cùng con sao?"

      Bình thường mỗi lần Y Y được trở về đều có Lạc Kiến cùng, lần này lại đột nhiên thấy khiến mọi người khỏi thắc mắc

      " Con được đặc cách trở về nhà trước kì đến Thánh Điện. Đại ca phải ở lại học viện học hết học kì a!"

      Lạc Y vừa trả lời vừa nhìn Ngạn Hữu và Kỳ Phong. Trong đôi mắt là mảnh nghi hoặc.

      Làm thế nào mà nàng cảm nhận được năng lực của hai người này đều tấn giai lên cấp chín hậu kì đỉnh phong? Hơn nữa người Kỳ Phong phảng phất mùi dược thảo, còn Ngạn Hữu lại có hơi thở cường đại của ma thú.

      Chẳng lẽ người trở thành Luyện dược sư, người lại trở thành Triệu Hồi sư?

      Lãnh Hàn Thần dường như cũng để ý đến điểm này. Khi hai tầm mắt giao nhau, nghi hoặc biến thành khẳng định.

    2. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      Chương 106: Ngươi khẳng định muốn đấu đan?

      " Gia Gia, phụ thân, mẫu thân, Ở nhà xảy ra chuyện gì vậy a?"

      Lạc Y quét mắt nhìn toàn thể mọi người, cho đến khi ánh mắt dừng lại người Kỳ Phong.

      Kỳ Phong rụt cổ lại, cười hề hề với Lạc Y, triệt để giả ngu.

      Gia gia trừng mắt, hai hàng lông mày bạc rậm xếch lên góc, liếc nhìn Kỳ Phong cái, trong cổ họng phát ra tiếng hừ khẽ.

      " Còn phải tên nhóc chịu an phận này tuỳ tiện thách đấu với người ta sao?"

      " Gia gia, con chỉ nhận lời..." Kỳ Phong buộc miệng , nhưng nhìn thấy gia gia trợn mắt lại sợ hãi mím môi lại dám hé ra nửa lời.

      Phụ thân bất đắc dĩ thở dài. So với gia gia lão ngoan đồng, phụ thân vẫn là người nghiêm túc, thấu triệt hoàn cảnh hơn hẳn.

      Ông biết chuyện náo đến thi đấu lôi đài nghiêm trọng cỡ nào. Đó là danh dự của tu luyện giả a!

      Muốn ông lo lắng cũng là vô pháp !

      " Phong nhi đột nhiên lại có hứng thú với luyện đan thuật. Giờ luyện ra được Thượng Phẩm đan dược cấp ba. Chính là muốn mua cây Quỳ Tây về luyện thuốc. Nhưng thảo dược này vẫn là thảo dược hiếm có, ở La Viễn thành chỉ xuất ra duy nhất cây. Ngẫu nhiên lại có Luyện Dược sư ngoại lai cũng đồng thời muốn cây Quỳ Tây kia. Phong nhi đáp ứng, chuyện chính là vậy..."

      Quỳ Tây?

      Lạc Y nhíu nhíu chân mày. ra Quỳ Tây cũng phải thảo dược hiếm có gì. Chẳng qua ở thành La Viễn hơi khó tìm chút. Chính là Quỳ Tây là thảo dược ưa hạn, trồng ở đất tơi xốp màu mỡ như ở La Viễn thành lại muốn phát triển. Thường tại các dược phòng vẫn có nhập Quỳ Tây từ bên ngoài vào, nhưng vì thành La Viễn trồng được nên hay bị các chủ dược điền ép giá.

      Hoá ra hai người lại chỉ vì tranh cây Quỳ Tây mà nháo đến lôi đài. Chỉ sợ lên lôi đài, đặt cược cũng đơn giản như vậy!

      Nếu như chỉ vì Quỳ Tây, Lạc Y tuỳ tiện phất tay cũng ra mấy chục củ đâu.

      Chung quy là Kỳ Phong vẫn là đứa trẻ chưa lớn, quá bốc đồng !

      " Phong nhi, đệ xem trừ Quỳ Tây ra, hai người các ngươi còn muốn đặt cược cái gì?"

      Lạc Y liếc mắt nhìn Kỳ Phong cái khiến rùng mình lùi về sau bước. Trong lòng thầm kêu khổ ngừng, cố tình giấu gia gia, phụ thân, mẫu thân, thế nhưng vẫn bị tỉ tỉ phát ra.

      Quả nhiên ba vị trưởng bối vừa nghe Lạc Y hỏi mắt đều muốn trợn trắng. Đến cả mẫu thân hiền huệ cũng bị chọc giận đến đỏ bừng mặt.

      Gia gia là người dẫn đầu đem tai Kỳ Phong đều nhéo lên, hai hàng chân mày đều muốn dựng ngược.

      " Ngươi còn mau khai ra toàn bộ?"

      Kỳ Phong ôm hai vành tai bị đau, thống khổ la lên oái oái so với lợn bị chọc tiết cũng sai biệt lắm.

      " Gia gia, gia gia trước bình tĩnh..."

      Lạc Y nhìn cảnh này liền biết Kỳ Phong vẫn còn chưa đem toàn bộ chuyện ra. Hẳn là chuyện thực đơn giản!

      Lãnh Hàn Thần đứng bên cạnh Lạc Y, bộ dáng giống như người ngoài cuộc xem diễn. Từ đầu đến cuối vẫn chuyên tâm nghịch ngợm những lọn tóc mềm mại của nàng .

      Ừm! Hình như dài hơn chút, cũng mềm hơn a!

      Lạc Y đối với Lãnh Hàn Thần chút nào để ý hoàn cảnh xung quanh muốn học thành thói quen. Tính cách người này bình thường chính là gì nghe nấy, nhưng nếu nàng dám miễn phần phúc lợi của , còn nổi tính trẻ con đánh lén nàng mỗi đêm khuya... Mới là lạ!

      Chuyện này tuyệt đối tốt!

      Lại tới Kỳ Phong đứng giữa ba đạo ánh mắt trừng trừng, chỉ có thể ngoan ngoãn cúi đầu, đem mọi chuyện lí nhí ra.

      " Ngoài thua cược Quỳ Tây ra, còn có... Còn có..."

      " Còn có cái gì?" Gia gia bất mãn, thiếu kiên nhẫn với Kỳ Phong ấp úng mãi ra lời.

      " Còn có cược mười lăm viên đan dược tứ cấp, và làm sai vặt cho ..."

      " Ngươi cái hỗn tiểu tử... Ta liền đánh chết ngươi... Chuyện như vậy ngươi cũng dám cược..."

      Gia gia nộ khí xung thiên, Kỳ Phong hoảng sợ ôm đầu.

      " Gia gia, nhưng khích Phong nhi a. Âu Dương gia chẳng qua có tiếng có miếng, tỉ tỉ là phế vật..."

      Kỳ Phong trong miệng thút thít ra. chính là nghe người ta sỉ nhục tỉ tỉ nên mới tức giận đáp ứng tới.

      Vốn tưởng là lần này chắc chắn bị ăn đánh, nghĩ xung quanh trở nên yên lặng mảnh.

      Kỳ Phong ngu ngơ ngẩng đầu, chỉ thấy gia gia, phụ thân, mẫu thân đều muốn thay đổi hình dáng hung thần ác sát. Gia gia còn trực tiếp xắn lên tay áo, râu bạc vểnh ngược đầy ngạo khí.

      " Dám đem bảo bối lão tử chửi mắng, lão tử lột da !"

      Lạc Y vốn nghe đến hai từ phế vật, trong lòng cực kì khó chịu. Nghĩ đến Âu Dương Lạc Y trước đây thân thể yếu đuối, bị mọi người khi nhục chung quy vẫn tiếp nhận được.

      Nhưng khi nàng thấy gia gia, phụ thân, mẫu thân bảo vệ mình như vậy vẫn thấy lòng ấm áp.

      Nàng cũng cần quan tâm đến người ta nghĩ gì, quan trọng nhất là nàng được mọi người ủng hộ, đặt ở đầu trái tim mà thương, thế là đủ.

      Kỳ Phong nhìn cục diện biến hoá bất ngờ khỏi thở ra hơi.

      Vuốt vuốt ngực, đem quả tim sợ hãi muốn ngừng đập trấn áp xuống, trong lòng lúc này dâng lên trận đắc ý. Quả nhiên a, lửa mà bén đến tỉ tỉ đều bị dập tắt hoàn toàn.

      Ai bảo tỉ tỉ là tôn nữ duy nhất sau hơn trăm năm qua mới xuất đâu! Là bảo bối đó!

      Hắc hắc.

      Trong đầu Kỳ Phong lúc này dựng lên suy nghĩ, nếu sau này lỡ may gây chuyện có phải nên đem tỉ tỉ thành lá chắn hay đây?

      Kỳ Phong vừa suy nghĩ đến đó, trong khí lan toả hơi thở lạnh giá cường đại làm co người lại, rùng mình vài cái.

      Lãnh Hàn Thần bình thường mang khí chất tà mị, lãnh. Thế nhưng bây giờ trong đôi thuỷ mâu tử sắc lại phảng phất đằng đằng sát khí giống như muốn giết người khiến cho khí xung quanh đều hạ xuống độ.

      Những bá tánh đứng gần bọn họ cũng cảm nhận được nguy hiểm, theo bản năng lui ra xa mười mấy thước mới cảm thấy dễ chịu chút.

      Kỳ Phong cứ nghĩ tỉ phu biết đến suy nghĩ trong lòng , liền đem ý nghĩ vừa nhen nhóm lên ngâm vào nước nóng.

      Đùa! So với gia gia nổi giận, Lãnh Hàn Thần còn muốn đáng sợ hơn nhiều.

      Chính là Kỳ Phong biết, sát ý của Lãnh Hàn Thần phải hướng về mà là hướng về nam tử thô kệch đứng đằng xa. Dám vũ nhục nương tử , hạng như ngươi cũng xứng?

      Lạc Y ban đầu cũng ý thức được điểm khác thường của Lãnh Hàn Thần, cho đến khi đến gia gia, phụ thân, mẫu thân và Kỳ Phong đều lui về sau vài bước mới nhận ra.

      Nàng biết đau thay cho nàng, nhưng cũng thể để sát ý của đem lôi đài toàn bộ phá huỷ. Tay bé mềm mại như con rắn nắm lấy tay ai đó, nhàng đan những ngón tay vào nhau.

      Lãnh Hàn Thần giật mình, thần thức bị cắt đứt giữa chừng đem sát ý thu về. chăm chú nhìn hai bàn tay khắng khít đan vào nhau, trong lòng có thoả mãn kì lạ.

      Khoé môi từ từ nhếch lên thành độ cong hoàn mĩ, đem thiên hạ thương ôm vào trong lòng chặt.

      Sát ý Lãnh Hàn Thần thu về, xung quanh đồng loạt thở phào hơi. Đến cả gia gia, phụ thân, mẫu thân của Lạc Y đều ngoại lệ. Nhưng trong lòng bọn họ đều là vui mừng, nữ tế thương nữ nhi bảo bối như vậy, xem như cấp bọn yên tâm.

      Lạc Y chắc chắn tâm trạng Lãnh Hàn Thần ổn định mới yên tâm. Nàng lúc này mới ngẩng đầu trấn an gia gia, phụ thân, mẫu thân.

      " Mọi người cần lo lắng đâu. Chẳng phải Phong nhi là Luyện Dược sư cấp ba sao? Tên kia đòi đan dược cấp bốn hẳn luyện đan thuật của chỉ từ cấp ba trở xuống. Thi đấu hẳn có vấn đề. Bây giờ con chỉ cho Phong nhi chút bí thuật luyện đan tăng lên số lượng và chất lượng. Để xem người kia làm cách nào thắng được!"

      Lạc Y nhếch môi nhìn về phía nam tử trung niên cao ngạo phía xa. hẳn là nghĩ hơn người ta gấp ba số tuổi mà Dược kĩ vẫn bằng người .

      Muốn từ người Âu Dương gia tham lam chỗ tốt? Còn phải xem bản của ngươi như thế nào đâu.

      Ngươi... Khẳng định muốn đấu đan sao?

    3. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      Chương 107: Kết quả

      " Hôm nay ta đại diện cho toàn thể dân chúng trong thành La Viễn, tuyên bố cuộc đấu đan giữa Luyện Dược sư Mã Bác và Nhị thiếu gia Âu Dương nhất tộc Âu Dương Kỳ Phong. Đánh cược gồm cây Quỳ Tây, mười lăm viên đan dược cấp bốn và kì hạn tháng dược đồng. Mời hai đấu thủ tiến lên lên lôi đài!"

      Thành chủ đại nhân thành La Viễn là Mộc Tập Luân. Hôm nay vận y phục hắc sắc thuần tuý, gương mặt chính khí góc cạnh đứng lôi đài làm người chủ trì cho cuộc thí đan tuỳ ý cũng để lộ vài nét uy phong.

      Đây là lần đầu tiên Lạc Y nhìn thấy Mộc Tập Luân. Vì lần so đấu tam gia tộc lần trước lại đúng thời điểm đột phá nên xem như bây giờ mới chính thức gặp mặt.

      Tuy chưa nhìn thấy Mộc Tập Luân bao giờ nhưng biết về cũng ít. Nghe người rất có hứng thú với đan kĩ. Dược đường ở thành La Viễn cũng là do mở ra. Lần này, Quỳ Tây tranh chấp cũng là thuộc sở hữu của nên đứng ra làm chủ trì cũng có gì lạ.

      Kỳ Phong cùng Luyện Dược sư tên Mã Bác cùng song song nhau tiến lên lôi đài. Từ đuôi mày đến cuối mắt đều lộ ra vẻ chán ghét khích bác lẫn nhau.

      Lạc Y nhìn Mã Bác nhiều hơn lần. Nàng thừa nhận thân sinh của rất biết đặt tên. Quả nhìn mặt so với mặt ngựa cũng chênh lệch quá nhiều.

      Lãnh Hàn Thần thấy Lạc Y nhìn người tên Mã Bác cũng ghen tị. tự thấy là người rất có đạo lí, bao giờ đổ giấm lung tung. Nhìn xem, những người ghen như Lam Thừa Quân, Phong Thần Huyền chí ít ra còn có chút bản uy hiếp. Còn như Mã Bác này... cũng đặt vào trong mắt. Dù sao, người này cũng sớm tạ từ nhân thế a!

      Mộc Tập Luân nhác thấy Kỳ Phong và Mã Bác đều lên lôi đài mới hắng giọng tiếp.

      " Ta tiếp tục phổ biến chút. Hai người thi đấu tự sử dụng tài nguyên của chính mình để luyện ra loại dược cao giai nhất trong phạm vi khả năng có thể. Bây giờ bắt đầu !"

      Mộc Tập Luân xong liền khỏi lôi đài, nhường chỗ cho Kỳ Phong và Mã Bác. lúc này mới cung kính tiến về hàng ngũ Âu Dương gia. Chính xác là tiến về phía Lạc Y.

      Hôm qua, thông cáo của Hoàng thượng về đến La Viễn thành, phong Âu Dương Lạc Y tước Quốc Công Độ Sứ, Âu Dương gia cũng có công nuôi dạy tài nữ liền phong thành Hầu gia. Thiên thưởng vô số, kim tệ vạn vạn, tơ lụa, ruộng tốt phì nhiêu nhiều đếm hết. Người như bây giờ đứng trước mặt Âu Dương gia cũng chẳng qua là con kiến hôi đáng nhắc đến.

      Nhìn tình thế bây giờ Mộc Tập Luân khỏi cảm thán quá khứ chút. nhớ mới hơn năm về trước, độc nhất nữ nhi Âu Dương gia trong mắt mọi người vẫn là người bất học vô thuật, phế vật hơn kém. Nhưng giống như chỉ sau đêm mọi thứ đều biến đổi khiến người ta lường trước được.

      Quả nhiên thiên tài này, che giấu đủ sâu !

      " Gặp qua Hầu lão gia, Quốc Công Độ Sứ!"

      Mộc Tập Luân đúng tiêu chuẩn làm cái lễ, muốn bao nhiêu cung kính liền có bấy nhiêu cung kính chê vào đâu được.

      Lạc Y sớm nghe gia gia qua chút chuyện nhà. Nàng cũng biết Nam Cung Tuyệt ban thưởng nên cũng lấy gì làm ngạc nhiên, chỉ nhàn nhạt gật đầu cái chút kiêu ngạo đáp lễ.

      " Thành Chủ cần đa lễ!"

      Gia gia đứng đầu khoát tay, làm ra vẻ khiêm tốn nhưng trong lòng muốn kiêu ngạo gần chết. Đây là thành tích bảo bối nhà đạt về đâu.

      Mộc Tập Luân cười cười đứng sang bên, mắt nhìn lên lôi đài đấu đan.

      Kỳ Phong và Mã Bác lúc này đều xuất ra đan lô và thảo dược chuẩn bị luyện đan.

      Mã Bác tính tình vô cùng kiêu ngạo, trong mắt luôn có chút ý vị khinh mạn thiên hạ. hèn mọn liếc sang Kỳ Phong, khoé môi hơi nhếch lên, để lộ chút khinh thường.

      Kỳ Phong khẽ hừ tiếng. Tuy chỉ mới mười hai tuổi, tính tình còn chút trẻ con bốc đồng. Nhưng so với Mã Bác bộ dạng kiêu ngạo, dùng mũi để nhìn người khác Kỳ Phong khiêm tốn hữu lễ lại rất được lòng người.

      Kỳ Phong lấy ra thảo dược Lạc Y đưa cho trước khi lên lôi đài. Hôm nay muốn luyện là Tam cấp Bổ Tâm đan.

      Kỳ Phong liếc mắt nhìn sang Mã Bác, xem những thảo dược đem ra hẳn cũng là luyện đan dược Tam cấp, mà trùng hợp cùng là Bổ Tâm đan. Trong lòng khỏi thở phào. May mắn là vừa rồi tỉ tỉ chỉ cho chút đan kĩ, nếu muốn thắng cũng gặp ít rủi ro đâu.

      Kỳ Phong tiếp tục nhìn Mã Bác nữa, mà chuyên tâm đem đoàn hoả diễm ngưng tụ tay thả xuống đan lô bắt đầu luyện dược.

      Người ngoài nhìn đoàn hoả diễm chỉ nghĩ đó là hoả nguyên tố ngưng tụ ra, nhưng những người biết đến Kỳ Phong đều biết tu luyện phải là Hoả, mà là Thuỷ.

      Đoàn hoả diễn này là hoả chuyên dùng để luyện đan!

      Lạc Y nheo nheo mắt, vận khí của đệ đệ nhà mình tệ. Nàng cũng nên dành thời gian giúp đỡ chút a!

      những có Kỳ Phong, mà còn có Ngạn Hữu!

      Kỳ Phong khi luyện đan rất tập trung, phảng phất giống như hề nghe thấy tiếng bàn luận ồn ào của mọi người dưới đài. lúc này chuyên tâm dùng tinh thần lực kiểm tra tình trạng của thảo dược bên trong đan lô.

      Thời gian chậm rãi trôi qua ước chừng nửa canh giờ, trán Kỳ Phong ngưng thành tầng mồ hôi mỏng tinh mịn. Vừa nhìn liền biết mới thành công luyện Tam cấp đan dược lâu, đan kĩ vẫn chưa đạt đến độ nhuần nhuyễn và quá sức.

      Có vẻ như Mã Bác so với Kỳ Phong dễ dàng hơn, nhất định đột phá Tam cấp đan dược thời gian dài, lực khống chế so với Kỳ Phong thuần thục hơn hẳn.

      Nhìn tình thế này người nhà Âu Dương đều lâm vào trạng thái căng thẳng. Bọn họ quan tâm Quỳ Tây hay mười lăm viên đan dược kia, mà lo chính là tôn tử nhà mình lại phải cấp kẻ kia làm dược đồng, thẳng ra đó là sai vặt. Cho dù thời gian chỉ kéo dài tháng cũng thể chấp nhận được. Ai biết kẻ kia có nhân cơ hội làm khó tôn tử nhà mình hay đâu.

      " Mọi người đừng lo lắng. Phong nhi hẳn thua!"

      Lạc Y biết gia gia, phụ thân và mẫu thân lo lắng, liền mở lời chấn an. Nàng nhìn ra được Phong nhi có khả năng rất khá, có điều, chưa hoàn toàn thu thập được đoàn hoả diễm kia nên mới có chút khó khăn. Trở về nàng liền giúp thu thập chút cũng tốt.

      Lại thêm canh giờ nữa trôi qua...

      Người đài càng lúc càng chuyên tâm, người dưới đài lại càng lúc càng khẩn trương.

      Đúng lúc này mùi thuốc thơm lừng nhàn nhạt bay ra, lan toả từ từ hoà quyện vào khí khiến người dưới đài rục rịch hít hà.

      Mùi thuốc này xuất ra từ lò đan của Mã Bác.

      Mã Bác đắc ý liếc nhìn Kỳ Phong cái, giống như nắm chắc phần thắng. Kỳ Phong thực đúng lời dặn của Lạc Y, gấp gáp chút nào.

      Luyện thêm khoảng độ nửa chung trà, đan lô của Mã Bác xuất ra đan dược. đem đan dược thu vào bình sứ, đứng sang bên nhếch môi nhìn Kỳ Phong luyện dược.

      Đúng lúc này đan lô của Kỳ Phong mới toả ra mùi thuốc. Mùi thuốc này so với mùi thuốc của Mã Bác càng muốn đậm đặc khiến mọi người tham lam hít vào vài hơi.

      Sắc mặt Mã Bác liền biến, trong lòng cảm giác lo lắng.

      Cũng giống như Mã Bác, sau độ nửa chung trà, đan dược của Kỳ Phong rốt cuộc cũng luyện xong. cẩn thận đem đan dược cho vào bình sứ rồi đứng lui sang bên.

      Mộc Tập Luân thấy lôi đài xong, liền bước lên lôi đài. Đầu tiên là đem bình đan dược cùa Mã Bác nâng lên. tiếc lời khen.

      " tệ, tệ. Hai khoả Bổ Tâm đan Trung phẩm! Rất tốt!"

      Bình thường nghe người khác khen tặng quen. Nhưng lúc này Mã Bác lại chút nào cảm thấy vui vẻ, vẫn cảm thấy lo lắng thôi.

      Mộc Tập Luân cười cười, làm như thấy vẻ mặt của Mã Bác, qua chỗ của Kỳ Phong. Vừa mở bình ra liền giật mình trừng lớn mắt.

      Người ở dưới đài nghi hoặc, bắt đầu nhốn nháo muốn biết kết quả. nam tử trung niên la to.

      " Thành chủ, ngài mau công bố kết quả !"

      Lời nhanh chóng được mọi người ứng thanh đồng tình.

      Mộc Tập Luân hạ bình xuống, mở ra đan lô nhìn vào bên trong, hai tay đều run run, hắng giọng tuyên bố.

      " Chín viên Bổ Tâm đan, chất lượng Thượng phẩm!"

      Thượng phẩm?

      Dưới đài trận ngẩn người? Thượng phẩm là Cực phẩm, đan dược Cực phấm lại xuất sao?

      Tuy La Viễn thành toạ lạc ở xa, nhưng lâu trước Đế Đô xuất đan dược Cực phẩm cũng có rất nhiều người biết đến.

      Mọi người trong lòng khỏi cảm thán than tiếng. Chuyện tốt sao đều rơi vào đầu người họ Âu Dương a?

      Mã Bác sớm lo lắng thua cuộc, nhưng nghe đến số lượng cùng chất lượng đan dược liền kích động nhào qua đem bình đan dược giật lấy. Vừa nhìn đến viên đan dược bên trong bộ dạng tin lắp bắp.

      " ... thể..."

      Mộc Tập Luân sợ Mã Bác nổi lòng tham ăn mất đan dược liền vội vàng giật lại, thích buông tay. cười nịnh nọt hướng về phía Kỳ Phong.

      " Âu Dương nhị thiếu, ha ha, chỗ quen biết ngươi hay cấp ta bán rẻ đan dược được hay ?"

      Kỳ Phong nhìn bộ dáng của Mộc Tập Luân nhịn được nổi lên từng tầng gai ốc. Nhưng đây là thành phẩm tốt đầu tiên của , muốn giữ lại liền hứa hẹn lần sau khiến Mộc Tập Luân nuối tiếc rời, liên tục nhắc nhắc lại Kỳ Phong lần sau nhất định phải đem đan dược bán rẻ.

      Kỳ Phong gật gật đầu, quan tâm Mã Bác thất lạc tâm tình, rời cùng người Âu Dương gia. Trong lòng sớm vui hỏng.

      Đến cũng ngờ thành quả tốt như vậy đâu!

      Có tỉ tỉ, tốt a!

    4. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      Chương 108: Kì ngộ

      Lạc Y tiếp tách trà từ tay Lãnh Hàn Thần, tao nhã nhấp ngụm mà trong lòng khỏi thoải mái than khẽ tiếng.

      Nàng rất thích uống trà. Kiếp trước, mỗi khi chuẩn bị ra ngoài làm nhiệm vụ nàng đều tự ngâm trà thưởng thức. Lúc thứ nước thanh thanh, đắng đắng vào khoang miệng lại thấy tinh thần tỉnh táo hơn nhiều lần, mà vào tới cổ họng lại cực kì ngọt ngào. Theo nàng, trà đạo chính là trong những tuyệt phẩm dân gian trân quý.

      Bất quá, kiếp trước phải tự mình ngâm trà so với việc kiếp này được người khác phục vụ hẳn nhiên thoải mái hơn rất nhiều.

      Đó là chưa kể đến khả năng trà đạo của Lãnh Hàn Thần... Ưm... rất tuyệt vời a!

      " Hai đệ mau thành thực cho tỉ biết ở nhà xảy ra chuyện gì?"

      Lạc Y hạ tách trà xuống, thê nô Lãnh Hàn Thần lập tức cười châm thêm cho nàng tách trà.

      Ngạn Hữu ngồi đối diện Lạc Y càng lúc càng cố gắng thu mình lại, hai tay đặt đầu gối dám ngẩng đầu lên, giọng hô.

      " Y tỉ..."

      Kỳ Phong so với Ngạn Hữu thoải mái hơn, nhưng cũng chỉ dám ngồi ngốc chỗ dám hó hé lời gì.

      Lạc Y thầm thở dài, nhìn bộ dáng hai tiểu tử giống y như hai tiểu tức phụ bị trượng phu bắt nạt mà trán sớm rơi xuống ba vạch hắc tuyến.

      Nàng đáng sợ như vậy sao? Nàng là hiền lành có được hay ?

      Lãnh Hàn Thần nhìn vẻ mặt quẫn bách của Lạc Y khỏi câu môi lên nụ cười khẽ. Tâm ý rót cho nàng tách trà an ủi, lúc này mới dời ánh mắt lên người Kỳ Phong và Ngạn Hữu.

      có quá nhiều ấn tượng với hai người này. Nhưng cũng biết thiếu niên áo trắng hiển nhiên là đệ đệ của Lạc Y, còn thiếu niên kia... Hình như gọi là Ngạn Hữu.

      Hai người đều là Ma Pháp sư cấp chín hậu kì đỉnh phong? Tiềm lực cũng sai!

      " Hai ngươi người trở thành Luyện Dược sư? người thành Triệu Hồi sư?"

      Kỳ Phong và Ngạn Hữu ngẩn người. Bọn cứ nghĩ Lạc Y là muốn trách cứ bọn hành động thiếu suy nghĩ, tuỳ ý tiếp nhận đấu đan a!

      Phải biết rằng Kỳ Phong chấp nhận thách đấu cũng là phần liên quan tới Ngạn Hữu đâu.

      Lạc Y vốn là thần tượng của Ngạn Hữu, vừa nghe đến có người mắng chửi nàng liền khó chịu. Chính vì vậy nên mới hùa theo Kỳ Phong nha.

      Hoá ra là phải chuyện này!

      Hai kẻ tâm trạng treo cao cuối cùng cũng có thể thở phào hơi.

      Kỳ Phong cười hắc hắc, lập tức quăng bộ dạng tiểu tức phụ ra sau đầu. làm ra bộ dạng ngốc lăng hề hề tính nhào vào trong ngực Lạc Y làm nũng trận.

      Nhưng chính là còn chưa kịp động thủ bị Lãnh Hàn Thần lãnh ý liếc cái khiến cho máu toàn thân đều muốn đông cứng. Gượng gạo đứng lại, đưa tay lên gãi đầu rất cam lòng ngồi xuống ghế.

      Ngạn Hữu vẫn là người thức thời hơn. chỉ ngoan ngoãn ngồi bên cười ngốc, tại vị trí mọi người thấy thầm vuốt ngực cái.

      Có trời biết, vừa rồi lo lắng Y tỉ chán ghét đến mức nào!

      Lạc Y liếc mắt nhìn Kỳ Phong. Vừa rồi nếu phải Lãnh Hàn Thần doạ Kỳ Phong dừng lại, nàng cũng do dự đá vào mông cước.

      có là đệ đệ mười hai tuổi của nàng chăng nữa bề ngoài của so với thiếu niên mười lăm, mười sáu cũng sai biệt lắm. Phải biết nàng còn trông ra bé hơn đâu.

      Chỉ cần tưởng tượng đến thiếu niên nhìn như mười lăm mười sáu lại dụi dụi trong lòng nàng như con mèo người nổi lên từng đợt dị ứng đâu.

      " Bây giờ hai đệ được chưa?"

      Lạc Y thơ dài tiếng, đem chuyện vừa rồi quăng ra sau đầu. Nàng muốn biết vài chuyện, tỉ như Kỳ Phong đột nhiên trở thành Luyện Dược sư mà Ngạn Hữu lại trở thành Triệu Hồi sư - Triệu Hồi sư thứ hai sau hơn ngàn năm của Apollo đại lục.

      " A, chuyện này bọn đệ cũng muốn với tỉ a..."

      Ngạn Hữu nhanh nhảu mở lời trước.

      " Chuyện là đệ và Phong ca tiến vào sơn mạch để chém giết ma thú cũng cố tu vi sau khi dùng đan dược Tẩy Tuỷ. Chính là sau đó bọn đệ bị lạc vào hang động, biết tại sao tự nhiên xuất trong sơn mạch!"

      " Đúng đó!" Kỳ Phong mau mắn tiếp lời, lại như nghĩ lại chuyện gì khỏi run rẩy ôm hai cánh tay " Tỉ biết ở trong đó đáng sợ. Đệ và Ngạn Hữu bị lạc nhau, sau đó hai người đều bị ngất xỉu. Khi tỉnh lại là bốn ngày sau đó, là được gia gia cho người tìm. Mà quan trọng là sau khi tỉnh dậy đệ ngộ ra luyện đan kĩ, bị hoả diễm nhận thức, mà Ngạn Hữu ..."

      Kỳ Phong bỏ lửng câu , môi mím chặt lại như có điều e dè liếc Ngạn Hữu cái.

      Lạc Y và Lãnh Hàn Thần đều quay sang nhìn Ngạn Hữu chờ đáp án.

      Ngạn Hữu vươn tay gãi đầu, cười ngốc tiếng. Chỉ thấy bên cạnh lập tức xuất con Vượn lớn gấp hai người thường, lại có hai gò má béo phệ vô cùng tỉ lệ thuận với dáng vượn " đầy đặn".

      Lạc Y hai mắt đều muốn trợn trắng, nhìn Vượn mập vừa mới xuất liền vươn hai bàn tay to lớn đem Kỳ Phong ôm vào lòng ngừng dụi dụi khiến lập tức la lên oai oái.

      Lạc Y cúi đầu, vội vàng nhấc lên tách trà nhấp ngụm che khoé môi ngừng co giựt.

      Hoá ra Kỳ Phong dám cũng là có nguyên nhân a! Vượn mập dường như có tình cảm đặc biệt với đâu.

      Ngạn Hữu nhìn tình cảnh này thành quen, xấu hổ đem Vượn mập triệu hồi trở về cười xin lỗi Kỳ Phong.

      " Sau khi Vượn Vượn xuất đệ cư nhiên lĩnh hội được Khế Ước Chi Trận triệu hồi thuật!"

      Lạc Y gật gật đầu, xem như hiểu. Kỳ Phong trở thành Luyện Dược sư nàng kiến thức qua. Lần này cũng thấy Ngạn Hữu biểu diễn Triệu Hồi thuật.

      Bất quá nàng thấy hơi kì quái. Khi nhìn thấy Vượn mập nàng ràng cảm thấy năng lượng của nó cũng gần giống như phương pháp tu luyện của Thiếu Tà, Bạch Thiên. Thế nhưng vấn đề là tại sao nó chưa thể hoá hình a?

      Giống như biết được Lạc Y nghĩ gì, Lãnh Hàn Thần từ đầu cau chặt chân mày điềm tĩnh .

      " Vượn Vượn là Thần Thú canh cửa Thần Điện. Nó có đặc điểm gì đặc biệt, chỉ có điều phải ăn lượng nhất định tinh thạch mới có thể hoá hình!"

      " Thần Thú Thần Điện?"

      Lạc Y ngạc nhiên, khỏi nhìn Ngạn Hữu thêm cái.

      Nàng biết Lãnh Hàn Thần truyền thừa xong kí ức, nhận định Vượn mập hẳn là sai. Bất quá chẳng lẽ ngoại trừ Thần Thú của nàng và Lãnh Hàn Thần, kể cả Thần Thú canh cửa Thần Điện cũng bị phong ấn xuống?

      Quan trọng là nó còn nhận thức Ngạn Hữu thành chủ nhân!

      Lạc Y càng lúc càng cảm thấy đây là dạng nhân duyên từ trước được sắp đặt đến. Dường như mọi thứ xảy ra đều có chút dính líu tới chuyện của nàng.

      Kỳ Phong và Ngạn Hữu cũng thể nào sống đời an lành vô lo. Số phận bọn họ bị buộc vào với nàng... Kể từ lúc bọn họ tỉnh dậy từ trong hang động kia.

      Điều này... Muốn tránh cũng được!

      " Tỉ tỉ! Còn có cái này..."

      Trong lúc Lạc Y còn rối rắm Kỳ Phong cho tay vào tay áo lấy ra thanh đoản đao.

      Thanh đoản đao này dĩ nhiên cùng dạng với năm thanh đoản đao mà nàng giữ. Lần này lại là viên ngọc màu cam!

      Lạc Y vươn tay tiếp nhận đoản đao, đưa lên trước mặt xem xét. Nàng có thể cảm nhận được, những thanh đoản đao này có loại cơ duyên với nàng. Có vẻ như rất quan trọng, bất quá nàng vẫn chưa thể khám phá ra!

      Tất cả đều còn phải nhờ vào kì ngộ!

      Lạc Y thầm thở dài, càng nối kết những chuyện xảy ra mọi thứ càng trở nên rối rắm. Liệu, còn chuyện gì xảy ra nữa mới xuất đáp án đây?

    5. michellevn

      michellevn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      5,163
      Được thích:
      12,952
      Chương 109: Lôi Hổ thức tỉnh.

      Sau khi Lạc Y biết chuyện của Kỳ Phong và Ngạn Hữu, liền muốn triển khai kế hoạch giúp bọn họ có thêm hiểu biết về đan kĩ cùng thuật triệu hồi.

      Tuy rằng Kỳ Phong khả năng tệ, tiếp thu đan thuật cũng tốt, nhưng lại có phương tiện tu luyện, thảo dược và đan phương. Lạc Y vừa vặn giải quyết được vấn đề này.

      Ngạn Hữu tương tự thấu hiểu triệu hồi thuật, có điều mới chỉ vừ đạt sơ cấp. Ngoại trừ được Vượn mập chủ động khế ước ra vẫn chưa thể đơn độc thực khế ước ma thú.

      Bất quá Lạc Y vẫn rất hài lòng về Ngạn Hữu. Trước đây nàng để ý, nên bây giờ nàng mới biết là tứ hệ ma pháp sư gồm Thổ, Phong, Ám, Hoả hệ. Điều này đồng nghĩ có thể kế khế ước với tất cả bốn ma thú.

      đúng là có giúp ích đâu!

      " Tỉ tỉ, xong, Lôi Hổ, a, Vân Như thức tỉnh!"

      Lúc này Lạc Y muốn cùng Lãnh Hàn Thần, Ngạn Hữu còn có Kỳ Phong chuẩn bị lịch lãm sơn mạch ma thú. Thuận tiện có thể tìm cho Ngạn Hữu học hỏi cách chế phục ma thú chút.

      Nhưng là nàng còn chưa kịp bước khỏi cửa viện Nhược Ly từ trong gian bị cưỡng chế ra ngoài. Gương mặt nhắn, xinh đẹp bình thường luôn toả ra khí chất mị hoặc hồ giờ phút này có chút tái nhợt, cũng nên lời. Phải khó khăn lắm Nhược Ly mới có thể nặn ra vài chữ đứt quãng.

      Lạc Y nhíu chân mày. Nàng biết hơn tháng trước Vân Như bế quan tu luyện trong gian. Thời gian trong gian so với bên ngoài biết nhanh hơn bao nhiêu. Các ma thú khác có thể tuỳ thời ra bên ngoài, nhưng Vân Như vẫn mực thức tỉnh khiến nàng cùng các ma thú cũng có chút lo lắng yên.

      Chỉ là giờ này Vân Như thức tỉnh, tại sao Nhược Ly lại biểu kì lạ như vậy a?

      " Tỉ tỉ, Lôi Hổ vừa thức tỉnh thể nào điều chỉnh lôi điện. Giờ lôi điện điên cuồng công phá gian a!"

      Nhược Ly gấp. Nàng vừa nghĩ đến lôi điện mạnh mẽ loé ra sắc tím đánh lung tung trong gian lúc nãy mà rùng mình. Nàng cũng suýt bị đánh trúng đâu. Lôi điện cuồng bạo như vậy đến cả Thiếu Tà, Bạch Thiên ca còn vô pháp khống chế chứ đừng đến nàng, Dạ và Mặc. Bọn họ vừa phải trốn tránh, vừa che chở Tiểu Hổ, Tiểu Cầu nhưng cuối cùng vẫn bị năng lượng kích phát ra ngoài.

      Lạc Y vừa nghe đến cũng có thời gian suy nghĩ nhiều, vội vã lách mình tiến vào gian. Vô tình lại đem theo Lãnh Hàn Thần còn có Kỳ Phong và Ngạn Hữu đứng bên cạnh ngơ ngác, hiểu Nhược Ly là từ đâu ra.

      Đột ngột bị kích khởi đến gian xa lạ, Kỳ Phong cùng Ngạn Hữu đều rơi vào trạng thái ngốc lăng, ngơ ngác nhìn xung quanh.

      Lạc Y cũng có thời gian để bọn họ có thời gian thích ứng, nàng vội vã cùng Lãnh Hàn Thần theo hướng dẫn của Nhược Ly chạy về phía tháp tu luyện.

      Từ đằng xa, Lạc Y nhìn thấy bọn Thiếu Tà, Bạch Thiên, Dạ, Mặc còn có Tiểu Cầu né tránh tia lôi điện điên cuồng kích khởi. mảnh gian bên cạnh tháp tu luyện gồm có thảo dược và quặng tinh thạch đều bị đánh nát bấy.

      " Vân Như, mau bình tĩnh lại!"

      Lạc Y quát lên tiếng, dưới chân tốc độ càng muốn nhanh thêm.

      Vân Như lúc này trở về bản thể, nàng ngửa mặt lên trời gầm lên tiếng, lôi điện xung quanh ba động càng thêm dữ dội.

      Tiểu Hổ được Dạ che chở trong lòng mở to mắt tròn xoe nhìn nhìn những tia lôi điện biết suy nghĩ cái gì. Nó đột nhiên xoay mìn, thoát khỏi vòng che chở của Dạ tiến về trung tâm công phá.

      Lạc Y hoảng thần, trong lòng càng thêm loạn, vội vàng kích khởi Lịch Gian ôm lấy Tiểu Hổ bụ bẫm vào trong ngực.

      Đúng lúc này, tia lôi điện cực lớn lại bị phóng xuất ra, nhằm thẳng về phía tấm lưng Lạc Y công kích tới.

      " Cẩn thận, Y nhi!"

      Lãnh Hàn Thần hét lên tiếng, đôi thuỷ mâu tử sắc lên tia máu đỏ rực. Trong lòng lúc này nóng như lửa, lại lần nữa chứng kiến cảnh nàng đứng trước mặt đương đầu nguy hiểm. muốn tiến lên che chở cho nàng...Nhưng là... kịp...

      Lạc Y ôm Tiểu Hổ trong ngực, cục thịt mềm mại nhu thuận cọ cọ trong ngực nàng cũng đủ xua tan áp bách của tử vong đến gần. Nàng có thể cảm nhận được tia lôi điện mang theo nồng đậm năng lượng cường hãn lao về phía mình, nhưng nàng có muốn tránh cũng được.

      Cảm giác bất lực, huyết tinh này so với cảm giác đối diện lôi điện của Vân Như trong sơn mạch ma thú càng muốn cường hãn thêm mấy lần.

      Lạc Y nhích môi cười khẽ tiếng, nhắm hai mắt lại, tay ôm Tiểu Hổ lại càng thêm chặt. Nàng muốn đánh cược, nàng mới tin bản thân cứ như vậy ngã xuống. Tuyệt đối tin!

      Thình thịch!

      Giữa lúc trái tim mọi người đều treo cao, bất lực nhìn Lạc Y đối chọi tia điện tử vong. , sáu thanh đoản đao trong tay áo nàng lại bạo động, chủ động phóng xuất ra bên ngoài.

      Lạc Y ngẩn ra, kịp hiểu chuyện gì xảy ra sáu thanh đoản đao lại lần nữa biến chuyển, tự động xếp thành vòng tròn. Sáu mũi đao kích vào nhau, đón đầu tia lôi điện như cuồng phong ập tới.

      Ầm! Ầm! Ầm!

      Ba tiếng động va chạm mạnh mẽ giữa lôi điện và những mũi đao khiến gian chấn động muốn vặn vẹo. Nhưng là ngay sau đó Vân Như lại hồi phục lại, những tia lôi điện triệt để biến mất trong khoảng .

      Nếu như phải gian xung quanh vẫn còn lưu lại dấu vết bị tàn phá vô cùng ràng, mọi người đều chỉ cho rằng vừa rồi hoàn toàn chỉ là ảo giác.

      Kỳ Phong và Ngạn Hữu từ xa chạy lại. Vừa nãy bọn tận mắt chứng kiến cục diện nguy hiểm vừa rồi. Đáng tiếc, bọn họ học công pháp, di chuyển tốc độ chậm rất nhiều so với Lạc Y và Lãnh Hàn Thần. Bọn chỉ có thể trơ mắt nhìn Lạc Y gặp nguy hiểm. May mắn, nàng có việc gì!

      Kỳ Phong và Ngạn Hữu lúc này mới thả lòng, vội vàng cùng Lãnh Hàn Thần và các ma thú chạy về phía Lạc Y.

      Vân Như hoá lại hình người. Gương mặt xinh đẹp, tái nhợt tuôn ra tầng lại tầng mồ hôi tinh mịn. Vân Như xấu hổ nhìn Lạc Y, nàng cũng biết vừa nãy suýt chút gây cho chủ nhân nguy hiểm. Mặc dù đó là trong hoàn cảnh nàng kiểm soát được, nhưng nghĩ thế nào vẫn cảm thấy thoải mái.

      " Chủ nhân..."

      Vân Như cúi đầu gọi khẽ tiếng. thanh như muỗi kêu gần như lọt thỏm vào giữa thanh đầy lo lắng của Lãnh Hàn Thần, Kỳ Phong, Ngạn Hữu cùng chúng ma thú.

      Lạc Y vừa rồi lo lắng, sợ hãi là giả. Bất quá nàng trách Vân Như. Hoàn cảnh như vậy nàng ta hẳn cũng thể kiểm soát được.

      Lạc Y cho Vân Như ánh mắt an tâm. Nhưng ánh mắt này càng khiến Vân Như cúi đầu thấp hơn, trong lòng càng cảm thấy có lỗi.

      Lạc Y bất lực nhún vai, chợt như suy nghĩ đến cái gì đó, liền giãy ra khỏi vòng tay của Lãnh Hàn Thần.

      Lãnh Hàn Thần vô cùng khó chịu, nương tử nhà mình làm việc ngày càng tuỳ hứng. Vừa nãy nếu bị lôi điện cường bạo kia đánh vào người, chắc chắn chết cũng bị thương nặng. vậy nương tử nhà còn có thái độ hối lỗi a! Còn dám cho ôm... Tối nay nhất định phải phạt nàng chút.

      Lạc Y lúc này hề hay biết Lãnh Hàn Thần nổi lên ý xấu. Nàng tiến về phía đống hoang tàn phế tích, tay ngọc chậm rãi nâng lên, đem vật thể bị vùi lấp bên trong lấy ra.

      Lạc Y nheo mày nhìn vật thể thon dài, bề mặt sáng loáng, trong suốt như bạch ngọc. Bên chạm khắc nổi hình phượng hoàng vươn cánh vô cùng tinh xảo. nữa còn có khắc đoá hoa sáu cánh, màu sắc từng cánh hoa vừa vặn trùng hợp màu sắc sáu viên ngọc khảm đoản đao.

      Thứ này là từ sáu thanh đoản đao kia hoá thành!

      " Đây là?"

      Lạc Y nghi hoặc mãi, nhưng vẫn nhận ra được đây là thứ gì. Chung quy vẫn cảm thấy thiếu thứ gì đó.

      Miết lên sáu cánh hoa, tinh tế cảm nhận xúc cảm ấm áp truyền đến từng tế bào xúc giác.

      Là mười! Nhất định là mười thanh đoản đao!

      Kim - Mộc - Thuỷ - Hoả - Thổ - Phong - Băng - Lôi -Quang - Ám.

      Chắc chắn là như vậy!

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :