1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Chuyện này bạn rất thích Vương Thần còn Chu Phi Lương cảm thấy sống buông thả quá ko thấy hợp với PTN. Thấy Vương Thần với PTN đẹp đôi hơn nhưng đọc xong phiên ngoại 2 này cảm thấy CPL cũng ko xấu lắm. chung là tác giả mẹ đẻ lên tiếng gán ghép đôi PTN và CPL độc giả cũng ngậm ngùi mà đón nhận thôi :062:
      meiluohirari thích bài này.

    2. Hà Phương94

      Hà Phương94 Well-Known Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      502
      phải mò lại đọc từ đâu đây, có chỗ convert ko hiểu đến ai nữa :020:

    3. Hà Phương94

      Hà Phương94 Well-Known Member

      Bài viết:
      44
      Được thích:
      502

      Chương 57. Phó Tự Nhạc 03

      Chỉ có thứ ba Phó Tự Nhạc mới trực đêm, bình thường vì có tiết học, cũng dám ngủ nhiều vào ban ngày.


      Chu Phi Lương lần thứ hai ở buổi tối vào cửa hàng bách hóa, nhìn thấy , còn tưởng còn muốn cực khổ tiếm tiền nữa. Ai ngờ mấy ngày sau, lúc ngang qua cửa hàng, liếc mắt lại nhìn thấy bóng dáng .


      Sau khi đỗ xe, liền trực tiếp đến hỏi: “Đám người kia có quay lại kiếm chuyện hay ?”


      Phó Tự Nhạc rất kinh ngạc: “Sao lại đến đây?”


      “Tôi vừa mới tam tầm.” nhìn nhân viên khác của cửa hàng, thở phào nhõm. “Hôm nay chỉ có mình nữa.”


      “Hôm đó là ngoại lệ.”


      “Đám người kia có trở lại ?”


      có.”


      “Cho tôi bao thuốc lá.”


      Phó Tự Nhạc yên lặng đưa tới.


      tới chỗ cửa sổ ngồi xuống, bóc bao thuốc, lấy ra điếu.


      rốt cục nhịn được, bước về phía trước vài bước : “Cửa hàng cấm hút thuốc.”


      Chu Phi Lương nhất thời ho khan, buổi tối hôm đó hút liền bao thuốc, hề câu. “Xem ra tôi cũng chỉ có thể được đặc xá lần a.”


      gật đầu. “Cửa hàng thông gió, khói thuốc tản được.”


      nhét điếu thuốc lại vào trong bao, ngẩng đầu ra hiệu cho tới ngồi cùng.


      đến bên cạnh nhưng ngồi xuống. “Chuyện gì?”


      “Tôi hiểu sao còn trực đêm. Lần trước thấy , tôi còn tưởng nghe lời.”


      cười nhạt. “Tiền lương cao.”


      vươn người, nửa dựa vào cạnh bàn để thuận tiện nhìn . “ tuần làm ca đêm mấy lần?”


      lần.” Phó Tự Nhạc trả lời xong mới ý thức được, đối với còn đề phòng.


      “Vâỵ còn được, tôi còn tưởng liều mạng, nhất định làm hết ca trực tối.”


      lẳng lặng nhìn xuống.


      cùng thể là quen biết, nhưng bộ dáng khi chuyện rất tự nhiên thân thiết, quả làm cho cảm thấy thoải mái. Người với người chính là kỳ quái như thế. Có nhiều người, mỗi ngày dù ở chung nhưng vẫn thấy xa cách, mà sao đối với người xa lạ, lại làm cho thả lỏng trái tim.


      Sau đó, Chu Phi Lương thỉnh thoảng tăng ca xong lại đến cửa hàng bách hóa mua thuốc, có khi chạm mặt Phó Tư Nhạc, liền ngồi tán gẫu chút.


      Kỳ thực, bình thường hút thuốc đều là vị mạnh, Phó Tư Nhạc lại chọn cho loại này, rất nhạt, nhạt đến mức cảm thấy hút lên đều có mùi vị.


      Nhưng chẳng muốn đổi sang loại khác, đến cửa hàng bách hóa đều trực tiếp mua loại này.


      Ngày đó, Chu Phi Lương cùng Hạ Khuynh liên hoan, thú nhận với Hạ Khuynh việc mình từng ngủ với Khổng Minh Dao.


      Hạ Khuynh hoàn toàn để ý tới chuyện này.


      Kỳ thực, Chu Phi Lương sớm đoán được, Hạ Khuynh sở dĩ ở cùng chỗ với Khổng Minh Dao, chỉ là vì thỏa mãn dục vọng.


      Hạ Khuynh dẫn Phó Tự Hỉ rời , Vương Thần lãng mạn ôm bạn nối gót theo sau, Hề Thế Hàm bởi vì có vị hôn thê loạn thần kinh cũng sớm trở về.


      Lưu lại Chu Phi Lương cực kỳ vô vị.


      nhớ tới hôm nay là ngày Phó Tự Nhạc trực đêm, liền phóng xe tới cửa hàng bách hóa.


      Phó Tự Nhạc nhìn thấy còn kinh ngạc. “Hôm nay đến sớm vậy.”


      “Cho bao thuốc lá.” xong câu cửa miệng, mới giải thích. “Hôm nay tăng ca, vốn là muốn cùng em ra ngoài chơi, nhưng bọn họ đều có phụ nữ vây quanh, tất cả đều là đồ trọng sắc khinh bạn.”


      đem bao thuốc đưa cho . “ cần tăng ca về sớm chút nghỉ ngơi.”


      ngủ trễ quen rồi.’’ liếc nhìn quầy mì Quan Đông. “ chưa ăn cơm tối, cho bát mì.’’


      Sau đó vô lại cười. “Tiền lần trước cho em, vẫn còn chứ?”


      Ở cửa hàng bách hóa hầu như rất ít khách tới mua hàng cho tới rạng sáng.


      Chu Phi Lương ăn xong, nhàn nhã ngồi xỉa răng, sau đó nhìn thân ảnh bận rộn của Phó Tự Nhạc qua cửa sổ thủy tinh.


      Phó Tự Nhạc thấy Chu Phi Lương vẫn muốn , nghĩ thầm, sợ là bệnh lắm lời của lại tái phát.


      Mỗi lần Chu Phi Lương đến đây, luôn thích cùng đông tây, đủ thứ chuyện đời.


      Phó Tự Nhạc phải người thích chuyện, nhưng nghe hiểu được lời , có lúc đáp lại mấy câu.


      Chu Phi Lương hề có bất kỳ biểu ý đồ nam nữ nào.


      rất hiểu bản thân.


      trước đây chưa từng kết giao với những đứng đắn, có khi chỉ là tình đêm, cả hai đều phải là trinh - nam - liệt - nữ, hợp chia tay, dính dáng đến nhau, chịu trách nhiệm về bất cứ vấn đề gì.


      Phó Tự Nhạc này, trêu chọc nổi.


      Cứ nghĩ là thiếu nữ nông cạn, có thể vung tiền mà bao dưỡng .


      Nhưng nếu như đúng là loại phụ nữ này, phải nhìn bằng con mắt khác.


      Bởi vì trong lòng rất thưởng thức nên đối xử tốt và rất tôn trọng .


      Thế nhưng, buổi tối ngày thứ 2, gặp lại , liền nổi trận lôi đình.


      Buổi chiều ngày kế, Hạ Khuynh gọi điện tới hỏi buổi tối có chương trình gì , Chu Phi Lương vừa nghe, cười mắng Hạ Khuynh tối hôm qua giả vờ đứng đắn.


      Chu Phi Lương sắp xếp cho Hạ Khuynh đâu vào đấy, ai ngờ Hạ Khuynh chưa lâm trận bỏ chạy, lưu lại nữ tiếp rượu điềm đạm đáng ngồi ở kia.


      Lúc ấy, ý nghĩ xẹt qua trong đầu Chu Phi Lương. “Hạ Khuynh phải là trở về tìm em đáng thuần khiết kia chứ.”


      Rượu quá ba phần, ôm người phụ nữ bên cạnh xuống lầu.


      Ra khỏi thang máy, và bạn chuyện vài câu, chớp mắt, thấy được Phó Tự Nhạc ở cuối hành lang.


      quay lưng về phía , hơi cúi người, biết làm gì.


      chỉ liếc nhìn đãkhẳng định, chính là .


      buông bạn ra, an ủi vài câu, bảo nàng đến phòng đợi trước.


      kia cười đáp ứng.


      Chu Phi Lương bước nhanh tới phía sau Phó Tự Nhạc. Vừa định lấy tay ra đỡ , nhưng lại ngừng, cho tay vào túi quần. “Em làm gì ở đây?”


      Phó Tự Nhạc sợ hết hồn, quay đầu lại.


      Hai gò má đỏ hồng, ánh mắt phát ra tia sáng kiều mị dụ hoặc, hoàn toàn còn vẻ bình tĩnh lạnh lùng bấy lâu nay.


      vừa thấy vẻ mặt , liền cau mày, hỏi lại: “Em làm gì ở đây?”


      “Em…” vửa mở miệng, liền cảm thấy thanh đúng, ho hai cái, điều chỉnh lại điệu. “Em chuẩn bị về nhà.”


      Mặc dù điều chỉnh thanh của mình, nhưng vẫn thấy ổn.


      Rất thích hợp.


      Chu Phi Lương nghe thấy giọng của , rồi nhìn sắc mặt , ràng là vừa mới trải qua kích tình xong.


      nhất thời trong lòng bốc hỏa.


      Con mẹ nó, nguyên tắc cái quái gì, hóa ra là ở trước mặt giả vờ thuần khiết.


      mở ra nụ cười giả dối. “Về nhà? Làm xong chuyện rồi?”


      Phó Tự Nhạc cảm thấy bản thân giờ có chút mất khống chế, trong thời gian ngắn cũng khó mà giải thích, liền gật đầu.


      còn tưởng rằng, giải thích với , nhưng ngờ thừa thận.


      Tất cả những thứ thô tục trong lòng đều muốn phát ra, trào phúng . “Sao sớm thế? Còn phải chạy show nữa à?”


      sốt ruột muốn rời , muốn tiếp tục dây dưa với , trực tiếp bước qua người , về phía thang máy.


      Chu Phi Lương tay nắm túi quần bóp đến nhăm nhúm, nhắm mắt, quả quyết kéo vai lại. “Sớm em thiếu tiền đến mức này phải tốt sao. Chỉ là tiền thôi mà, tôi cho em.”


      Phó Tự Nhạc bị tràng như thế, có chút hoa mắt, cũng hiểu gì.


      thấy đáp lời càng táo bạo. “ buổi tối của em bao nhiêu tiền? Ra giá , tôi trả cho em gấp mười.”


      lấy lại bình tĩnh, lần này nghe ràng.


      chỉ cảm thấy đầu rất đau, sao lại bị bắt gặp ngay lúc này chứ.


      “Này.” nhàng mở miệng. “Đừng lắc nữa, em chóng mặt.”


      ổn định lại. “Bao nhiêu tiền?’


      kỳ quái nhìn .


      “Tôi .” tỉ mỉ quan sát nét mặt của , làn da của phải cực kỳ tốt.


      rất . “Em ngất.”


      Đây là , cả người đều thoải mái, sắp đứng vững được rồi, tầm mắt có chút mơ hồ, hơn nữa muốn ở chỗ này giải thích với .


      Chu Phi Lương da mặt căng lên. “Em là ám chỉ muốn ở giường nằm mới ngất?”


      xong cũng đợi đáp lời, liền lôi kéo về phòng.


      Sau khi tiến vào, thả Phó Tự Nhạc ngã salon, sau đó cất bước vào phòng tắm, trực tiếp mở cửa, với bạn tắm. “Nhiệm vụ của xong. tại, ra ngoài.”


      bạn luống cuống chân tay, vội vã mặc quần áo ra, trừng mắt chút với Phó Tự nhạc, thầm mắng chuyện làm ăn của mình bị cướp.


      Phó Tự nhạc nhìn thấy này, liền biết Chu Phi Lương vào căn phòng này là có mục đích gì.


      Chu Phi Lương thấy ánh mắt hiểu của Phó Tự Nhạc, đầu tiên có chút lúng túng, sau đó ngẫm lại, bán thân, còn chơi .


      phải rất xứng sao?


      Cơn chóng mặt qua, Phó Tự Nhạc quay đầu, hướng phía Chu Phi Lương muốn nhào tới khẽ . “ thấy được là em bị bỏ thuốc?


      Vẻ mặt trầm. “Ai biết được có phải em khi tiếp khách đều dùng chứ.’’


      “Phiền phức, cho em ly nước lạnh.” muốn tranh luận với vấn đề này, rất khó chịu.


      nhìn chằm chằm lúc, thấy ánh mắt càng ngày càng kiều mị, rốt cục rót cho ly nước.


      ly nước đá vào bụng, Phó Tự Nhạc mới cảm giác đỡ hơn chút, liếc nhìn . “ ngồi xa chút, em mới dễ chuyện.”


      nghe xong, trái lại nhích tới càng gần. “Cứ như vậy . Tôi muốn nghe xem, em có thể bịa ra được chuyện gì.”


      Phó Tự Nhạc biết cố ý, chính là muốn làm khó chịu.


      trông thấy điều khiểm ti vi, liền ấn vào công tắc mở.


      Trong tay ta cầm Lưu Tinh Loan Nguyệt đao, hô vang khẩu hiệu.





      hắng giọng cái. “Câu này hát tệ.”


      Chu Phi Lương căn bản có tâm tư nghe nhạc, hơi thiếu kiên nhẫn. “ tiểu thư. Em liền trực tiếp làm đấy.”





      Tính tình Phó Tự Nhạc khá là quái gở, hầu như có bạn bè, quan hệ với bạn cùng lớp cũng rất bình thường.


      Thế nhưng bởi vì có ưu thế về dung mạo, nên quan hệ khác phái rất tốt.


      Trong lớp học, có bạn học nữ thầm mến nam sinh, nhưng nam sinh này lại ngưỡng mộ Phó Tự Nhạc, thế là bạn học nữ này muốn Phó Tự Nhạc giúp đưa thư tình.


      Phó Tự Nhạc thèm để ý.


      Thái độ của như vậy chọc giận bạn học nữ kia.


      Gần đây là ngày hội nữ sinh năm lần của trường học, nam sinh của lớp mời các bạn nữ hát.


      Phó Tự Nhạc thường thích loại khí náo nhiệt này, nhưng bởi vì là hoạt động tập thể, dự tính ngồi chút rồi .


      Sau khi ngồi lát, lúc chuẩn bị về, vừa đứng lên liền cảm thấy cả người còn sức.


      Trong lòng liền biết có gì đó đúng.


      chỉ uống hai ly nước. đường tới đây, lớp trưởng phát cho toàn thể nữ sinh chai nước. Trong khoảng thời gian ngồi đây, bạn học nữ có tới mời ly nước.


      hai bước liền loạng choạng, trong đầu từng cơn choáng váng đánh úp lại.


      bạn học kia kịp thời đỡ lấy .


      Lớp trưởng lo Phó Tự Nhạc sinh bệnh, thân thiết hỏi thăm.


      Phó Tự Nhạc ý thức có chút mơ hồ, loáng thoáng nghe thấy bạn học nữ kia nên thuê phòng, cho nghỉ ngơi chút.


      Phó Tự Nhạc sau khi tỉnh lại thấy mình ở trong gian phòng cao cấp, phản ứng của cơ thể mách bảo nguy hiểm đến gần.


      nghe thấy bạn học nữ ở phòng khách chuyện điện thoại với ai đó, thoáng thở ra hơi, xem ra người đàn ông kia chưa tới.


      vào phòng rửa tay, tiếng nước rào rào làm nữ sinh kia giật mình.


      ta ngạc nhiên vì tỉnh lại sớm hơn dự đoán.


      Phó Tự Nhạc tuy rằng bị bỏ thuốc, nhưng muốn đánh ngã nữ sinh vẫn dư sức.


      Ra khỏi gian phòng, chân run lên, liền bám lấy vách tường để chống đỡ.


      Sau đó, Chu Phi Lương xuất .


      Chu Phi Lương sau khi nghe xong, mặt cảm xúc, thấy nhiều như vậy hơi thở hơi hỗn loạn, bèn hỏi. “Khó chịu?”


      khó khắn gật đầu.


      “Ồ” xong tầm mắt lại chuyển qua tivi, “Vậy… chúng ta làm lần .”

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      Sweet you, Yên Hoa, Minami~19 others thích bài này.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Ta cực kì cực kì ko thích tên khốn CPL này
      midnightHà Phương94 thích bài này.

    5. windlove_9693

      windlove_9693 Active Member

      Bài viết:
      292
      Được thích:
      181
      ngại ngùng khi ngỏ lời kìa
      Hà Phương94 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :