1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 46

      Lương San bất mãn lườm Hạ Khuynh cái.


      "Đừng mẹ nhắc nhở con. Bây giờ có thể Tự Hỉ biết cái gì gọi là cầu hôn, về sau con bé mà biết tuyệt đối cực kì cực kì buồn bã!"


      mỉm cười bí hiểm.


      "Trước hết đoạt người tới tay mới gọi là thượng sách. Lãng mạn cái gì chứ, nếu ấy thích, về sau vẫn còn cơ hội."


      "Đúng là gỗ mục thể đẽo gọt! là lãng phí tâm ý tốt đẹp của mẹ. Ôi~ mẹ đau lòng quá..." Bà phàn nàn dứt.


      vỗ vỗ bàn tay của mẹ khoác vai mình.


      "Được rồi, mẫu thân đại nhân, chuyện của con và ấy phiền người đừng lo lắng. Trước hết con mang ấy đăng kí, còn những việc khác từ từ rồi tính sau."


      "Vậy… có phải Tự Hỉ chuyển qua đây?"


      "Hai ngày này cứ để ấy ở cùng với Phó Tự Nhạc, chắc ấy cũng muốn ở bên đấy. Qua kì nghỉ con mang ấy đến công ty chi nhánh gần lô đất vừa quy hoạch, cuối tuần trở về nhà."


      Lương San hề ngờ được đôi vợ chồng son này nhanh chóng xác lập ra thế giới hai người, vẻ mặt kinh ngạc:


      "Con định tự chăm sóc Tự Hỉ?"


      "Chính ấy tự lo cho bản thân. Mẹ đừng xem ấy như đứa trẻ."


      Bà hơi choáng váng.


      "Tự Hỉ phải là trẻ con sao..."


      Hạ Khuynh nhíu mày.


      "Con trai mẹ mắc bệnh luyến đồng*."


      (*) Luyến đồng: người mắc hội chứng tâm lý sinh ra tình với trẻ em (lolicon, shotacon).


      Nhận thấy con trai bắt đầu vui, Lương San vội :


      "Vậy… con hãy chăm sóc nó tốt nhé!"


      "Con biết." với vẻ mặt rất thản nhiên.


      " ấy là bà xã của con."


      Bà thúc cho cái.


      "Haha, thằng nhóc này, vẫn còn chưa lĩnh giấy chứng nhận đâu nhé!"


      Hạ Khuynh phì cười.


      "Hai ngày sau con đóng cái cọc chứng nhận lên ấy."


      Lương San trong lòng mừng thầm nhưng ngoài miệng vẫn chế giễu con trai:


      "Con vẫn chưa đến thăm viếng ba mẹ vợ tương lai đâu đấy."


      "Con qua với Phó Tự Nhạc việc này, ngày mai ."


      biết ông bà Phó đối với Phó Tự Hỉ quan trọng đến nhường nào, dĩ nhiên dám qua loa làm bừa.


      "Vậy là tốt rồi, Tự Hỉ là đứa trẻ ngoan. Mẹ rất hài lòng."


      Hạ Khuynh áp tay lên gò má của bà.


      "Cảm ơn mẹ!"


      Hạ Khuynh nghe qua ít phiên bản câu chuyện bé lọ lem bị mẹ chồng ức hiếp, cảm thấy rất may mắn khi cha mẹ chưa từng có thái độ hà khắc hay coi trọng quan niệm môn đăng hộ đối như những gia đình khác.


      ...


      Buổi sáng ngày hôm sau, hai chị em và Hạ Khuynh cùng viếng mộ. Năm đó giá cả đất chôn cất tại khu nghĩa trang này đắt đỏ như tại, nhưng cũng chẳng hề rẻ.


      Phó Tự Nhạc chọn mai táng ba mẹ tại khuôn viên nghĩa trang vùng ngoại thành.


      Đến nơi viếng, chủ yếu vẫn là hai chị em trò chuyện với cha mẹ, Hạ Khuynh tỏ ra rất cung kính bái lạy.


      "Con xin ra mắt bác trai, bác ."


      Phó Tự Hỉ kéo tay giới thiệu với ba mẹ, sau đó còn lấy ra tờ giấy mà mình chuẩn bị vào ngày hôm qua, kiểm tra lại lần xem mình có sai chỗ nào , mang mọi câu chuyện ra kể với ba mẹ, cuối cùng nghẹn ngào câu.


      "Ba mẹ, hai người thiên đường nhất định cũng phải hạnh phúc!"


      Sau đó lại nhìn hai tấm di ảnh in bia mộ kia, khóc thút tha thút thít.


      Ngược lại, tâm trạng của Phó Tự Nhạc khá là bình tĩnh.


      Hạ Khuynh xoa xoa hai má Phó Tự Hỉ.


      "Về sau chúng ta thường đến thăm ba mẹ được ?"


      "Được được." lau nước mắt.


      "Chúng ta còn phải mang cục cưng đến gặp ba mẹ nữa."


      "Được, đều nghe lời em."


      Hạ Khuynh đối với đôi cha mẹ vợ chưa bao giờ gặp mặt cũng vô cùng tôn kính.


      Bọn họ rất thương Phó Tự Hỉ, nỡ mang vào bệnh viện tâm thần, lại còn tận tâm tận lực dạy dỗ tốt như vậy.





      Buổi tối, Hạ Khuynh đến căn hộ nhà họ Phó, cùng Phó Tự Nhạc bàn việc đăng kí kết hôn, bảo lấy sổ hộ khẩu.


      Phó Tự Nhạc thoáng kinh ngạc.


      "Này, chuyện này có vẻ vội quá rồi!"


      mỉm cười, kéo Phó Tự Hỉ qua bên cạnh.


      " tại tôi công tác tại khu vực mới quy hoạch nên có mua căn hộ gần đó cho tiện. Tôi muốn dẫn Phó Tự Hỉ cùng, cuối tuần lại mang ấy về nhà. Tôi cho ấy danh phận chính thức ắt cũng an tâm, đúng ? Dù sao ở chung bất hợp pháp cũng tiện lắm."


      Phó Tự Hỉ nhìn , lại liếc nhìn Phó Tự Nhạc, cảm thấy bản thân nên lên tiếng, vì thế chỉ lẳng lặng lắng nghe.


      Phó Tự Nhạc lại nhớ đến tin tức mấy ngày nay, :


      "Ngày kia tôi nghe ngày đẹp tốt nhất trong năm, chừng hôm đó tại cục dân chính người ta xếp hàng thành rồng rắn."


      ra cũng phản đối đề nghị của Hạ Khuynh. Khi chủ động đề cập, ngược lại rất an tâm.


      Phụ nữ mơ tưởng đến Hạ Khuynh khẳng định ít, nếu chị mình chỉ có thân phận bạn , , e rằng hề có lực uy hiếp.


      Nhưng khi có được mối quan hệ hợp pháp và ràng buộc của hôn nhân tốt hơn, tóm lại vẫn có chút gì đó ổn.


      " có việc gì, cửa sau là được."


      Hạ Khuynh đối với cái gọi là ngày đẹp ngày lành cũng chẳng quan tâm lắm, chỉ là trùng hợp lựa chọn ngay cái ngày kia.


      nghiêng sườn mặt với bé ngốc trong lòng.


      "Bé cưng, em hiểu chưa? Chúng ta kết hôn, em gả cho ."


      Phó Tự Hỉ vui mừng hớn hở gật gật đầu.


      "Được, chúng ta kết hôn!"


      Phó Tự Nhạc trông thấy bộ dáng cười ngây ngô của Phó Tự Hỉ, nở nụ cười yếu ớt.


      "Hôn lễ các thứ vẫn còn chưa chuẩn bị xong mà!"


      "Cái đó vội, đợi khi thời tiết ấm áp tổ chức."


      Hạ Khuynh ngoài miệng trả lời Phó Tự Nhạc, nhưng ánh mắt lại nhìn chăm chú vào khuôn mặt tươi cười của Phó Tự Hỉ, si mê.


      Phó Tự Hỉ ngẩng đầu nhìn .


      "Hạ Khuynh, khi kết hôn em muốn mặc chiếc váy xinh đẹp!"


      "Đương nhiên, bé cưng của phải đẹp nhất!"


      Phó Tự Hỉ cười tít mắt.


      Nếu phải vì có Phó Tự Nhạc ở đây, Hạ Khuynh sớm đè giai nhân trong lòng ra hôn hít trận!


      ...


      Bởi vì sau kì nghỉ Phó Tự Nhạc có kì thi, nên trước ngày nghỉ cuối cùng ngày phải trở về trường.


      Sau khi Phó Tự Hỉ dùng cơm trưa xong Hạ Khuynh gọi đến bảo đến nhà lớn. bước tới cửa phòng sách của gõ gõ cửa, sau khi mở cửa ra vào.


      Vừa nhìn thấy , cười tít mắt.


      cũng cười, nắm tay kéo qua.


      "Bé cưng, qua đây."


      bước đến ngồi xuống bên cạnh , theo hướng nhìn vào hình vẽ hiển thị màn hình vi tính.


      Đây là bản vẽ thiết kế của cặp nhẫn.


      phải là nghĩ đến chuyện cầu hôn. Nhưng trong suy nghĩ của , đây là chuyện riêng tư của hai người bọn họ, vì vậy cả đám quần chúng vô vị vây xem cần thiết.


      liếc thấy vẫn còn mặc áo khoác, thuận tay giúp cởi bỏ cúc áo.


      "Em cởi áo khoác ra , mặc nhiều như vậy cũng sợ nóng à?"


      Phó Tự Hỉ gật đầu, sau đó cởi áo khoác, giải thích:


      "Bên ngoài gió rất lớn, lạnh lắm!"


      mang áo khoác của vắt lên sopha, điều chỉnh nhiệt độ điều hòa cao lên chút, sau đó hỏi.


      "Nào, em nhìn xem xem thích mẫu nào?"


      "Đây là cái gì?"


      véo má cái.


      "Nhẫn mà em cũng biết, là quê mùa!"


      giương mắt nhìn , bĩu bĩu môi.


      "Nhẫn đương nhiên em biết. Mẹ em cũng có cái mà, nhưng em chưa bao giờ nhìn thấy nó máy vi tính cho nên biết."


      Hạ Khuynh thơm lên cánh môi chu ra của vài cái, sau đó đầu lưỡi tách hàm răng trắng trượt vào.


      Chờ đến khi hai cánh hoa bị hôn đến sưng đỏ ướt át, mới hài lòng cười thỏa mãn, sau đó đem lực chú ý trở về bản thiết kế nhẫn đôi màn hình.


      "Chọn cái mà em thích nhất."


      Phó Tự Hỉ thở hổn hển, cẩn thận chăm chú nhìn vào màn hình, ngón tay chỉ vào cười cười.


      "Chiếc này đẹp!"


      bật cười.


      "... như vậy, bé cưng tiết kiệm tiền dùm đấy à?"


      "Chiếc lớn đẹp bằng chiếc này, em thích chiếc này thôi!"


      "Thích chiếc ? Em đúng là bé ngốc!"


      lại tò mò hỏi .


      "Vậy Hạ Khuynh thích chiếc nào?"


      Hạ Khuynh nhìn rồi lại mở ra cái ảnh khác, là Hidden Diamond Ring


      Tuy rằng thiết kế đơn giản, nhưng được gia công bằng công nghệ cao, cực kì phức tạp, kiểu dáng sang trọng mà tinh xảo. Nhưng nếu thích chiếc khác, vẫn chiều theo .


      "Em thích cái nào chọn chiếc đó."


      Phó Tự Hỉ lại cười khanh khách.


      "Nào, em chọn cái."


      "Em phải mang cả hai cái à?"


      Hạ Khuynh xoa bờ môi , sau đó vươn đầu lưỡi khẽ liếm lên chúng.


      " bé ngốc. Vừa rồi em chọn chiếc kia mang cặp với , em lại chọn thêm cái cho Đại Hùng.”


      ngạc nhiên, cũng định tặng quà cho Đại Hùng nữa sao? cười hì hì:


      "Đại Hùng Bảo Bảo muốn chiếc lớn kia kìa, bởi vì nó là Đại Hùng (Gấu lớn)mà!"


      "Vậy chọn chiếc lớn."


      là nhịn được, xong lại dán chặt lên cánh môi đào nhắn.


      vài câu thân thiết chút, rốt cuộc bọn họ cũng chọn xong kiểu nhẫn.


      Phó Tự Hỉ có chút mệt.


      "Hạ Khuynh, em muốn ngủ."


      "Được, chúng ta ngủ."


      Hạ Khuynh cười đến xấu xa vô cùng, ôm lấy nàng về phía phòng ngủ.


      mang đặt giường sau đó lại lột sạch quần áo của , động tác còn có chút gấp gáp thô lỗ.


      Phó Tự Hỉ đương nhiên hiểu được, lại muốn cùng cởi sạch để ngủ đây mà!


      Tuy rằng biết vợ chồng phải làm những việc như vậy, nhưng vẫn giấu được thẹn thùng, hai gò má đỏ ửng.


      Hạ Khuynh trông thấy xấu hổ muốn chết mà lại dám phản kháng, chỉ mực ngoan ngoãn nhu thuận, nhịn được lại trêu .


      "Có phải bé cưng của rất muốn sinh cực cưng…?"


      hơi nghiêng người đem mặt úp hẳn vào gối. Lần nào ở giường cũng những câu là xấu xa khiến cho mặt đỏ tai hồng, xấu hổ muốn chết a!


      cười vui sướng, tinh tế nhào nặn hai bầu ngực căng tròn của , đầu lưỡi trêu chọc da thịt , ngón tay vuốt ve eo .




      run lên, mặt chon sâu trong gối rầm rì rên rĩ.




      kề sát vào má , mổ hôn, " êm tai, giống như lần trước vậy."




      "Hạ Khuynh. . . cần . . ." Phó Tự Hỉ thẹn thùng dám ngẩng đầu lên.




      cười khẽ, tay nâng mông lên rồi cởi quần xuống, bắt lấy chân đặt vai mình, ngậm vào ngón chân xinh non mềm của .




      phút chốc căng cứng cả người, lắc lắc thân thể. "Ngứa a. . ."




      Lúc bình thường có thể cùng thảo luận về tiểu nòng nọc, nhưng đến khi thực hành, vẫn luôn mắc cỡ muốn chết a.




      Khi ngón tay lành lạnh của lướt qua nơi tư mật của , lại run rẩy.




      Hạ Khuynh thay đổi kỹ xảo trêu chọc .




      Phó Tự Hỉ làm sao chịu được tấn công của , chỉ chốc lát sau ríu rít gọi tên .




      dùng ngón tay vuốt ve hai cánh hoa, sau đó ngón tay chen vào.




      "Đau a. . . Hạ Khuynh. . ."




      " chậm chút."




      cũng hơi thở hổn hển, ngón tay ở bên trong chuyển động, đồng thời vân vê xoay tròn tiểu hạch của . Đợi đến khi vách tường bên trong của ẩm ướt, mới tiếp tục đâm sâu vào.




      Đột nhiên phát ra cái gì, dừng chút, giọng khàn khàn .




      "Bên trong em chặt, chỉ ngón tay của thôi mà nhạy cảm như vậy."




      Cả người bủn rủn đến sức ôm gối cũng có, gò má dán vào gối, mặt đỏ hồng hồng, vừa thở vừa gọi .




      cảm thấy ngón tay của trong ma sát, cọ nha cọ, cọ đến cảm thấy vô cùng thoải mái.




      Từ lần trước cùng thân mật, đến nay gần tháng.




      Hạ Khuynh trong khoảng thời gian này cũng nhịn đến sắp hỏng, vội vàng cởi quần áo của mình ra, chống đỡ ở lối vào tư mật của , vỗ về. "Lần này đau như lần trước nữa đâu bé cưng."




      Phó Tự Hỉ suy yếu ừ tiếng.




      Lúc tiến vào, quả đau như lần trước, nhưng bởi vì có chút khẩn trương khi tiến vào, nên bên trong chặt cứng, bởi thế mà hơi đau đau.




      "Hạ Khuynh. . . chút, em đau. . ."




      Hạ Khuynh cúi người nắm lấy ngực của mút hôn, đợi dần thả lỏng liền lập tức tiến thẳng vào nơi sâu nhất của .




      híp mắt lại, theo động tác ra vào của , gấp gáp thở dốc.




      Tay tóm chặt lấy gối đầu, bị động thừa nhận từng đợt khiêu khích của .




      "Phó Tự Hỉ còn đau em?"




      khẽ lắc đầu cái.




      Hạ Khuynh thở dốc. "Vậy kiềm chế nữa." Tay nắm lấy mông , làm cho hoàn toàn nuốt hết phân thân của mình.




      Động tác nôn nóng của làm hoảng sợ, sợ rằng nếu cứ như vậy bị đâm xuyên qua mất.




      Hạ Khuynh bị bên trong mút chặt từ từ rút ra, với tay tìm áo mưa tủ đầu giường.




      Phó Tự Hỉ cho rằng làm xong, nhắm mắt lại hưởng thụ dư vị cao trào, nhưng chưa kịp bình ổn, lại tiến vào, đồng thời bành trướng so với vừa rồi còn mãnh liệt hơn.




      vô lực nâng tay lên muốn đẩy ra, lại bị nắm chặt, năm ngón tay quấn quýt.




      Sức mạnh tay cũng lớn, ngón tay bị kẹp chặt đến đau đớn, dưới thân lại như đê vỡ, từng đợt sóng tình vui thích làm nhịn được nữa bật ra tiếng kêu quyến rũ.




      nỉ non gọi , thanh lớn, lại làm cho Hạ Khuynh càng thêm kích thích, từng cái đều đâm vào nơi sâu nhất của .




      lát sau, cảm giác được có dòng nhiệt nóng bỏng phun ra trong cơ thể mình. . .




      Đợi cho Hạ Khuynh chấm dứt, Phó Tự Hỉ cũng cử động được, toàn thân trở nên vô lực.


      mặt đầy những vệt nước mắt chưa khô, còn có mồ hôi tẩm ướt sợi tóc dính bết vào gò má, bộ dáng cực kì đáng thương.


      "Hạ Khuynh... Em muốn ngủ."


      "Được, cùng em ngủ."


      Hạ Khuynh giúp đắp chăn, gạt những sợi tóc mặt, nhàng hôn lên má .


      "Nhìn em như vậy, người biết nhìn vào còn tưởng rằng ngược đãi em!"


      tiến sát vào trong lòng .


      "Em… chỉ hơi mệt thôi!"


      ôm vào lòng, cười dịu dàng.


      "Bé cưng của ngoan ngoãn ngủ nào!"

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      pOn, Yên Hoa, Minami~26 others thích bài này.

    2. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      tôi cũng ghét nhất lược 1000 chữ hoặc đóng cửa tắ đèn... huhu
      meiluo thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      tác giả thật biết NGƯỢC đãi thị giác người đọc a, bù được ngọt ngọt........hơ......hơ........:yoyo40:..........ai sao ta ko biết, ném đá thì hứng vậy, chứ ta ko thích ngôn tình lên phim lắm, diễn viên làm mất hình tượng đáng trong chuyện rồi, diễn viên gầy mà ko xinh như gái việt mình a, hazz, mặc đồ chỉ thấy xương..........có mấy cảnh ko giống nguyên tác......bài hát number 1......:021:...........
      Last edited: 30/1/15
      Minami~, quỳnhpinkymeiluo thích bài này.

    4. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      Cặp này sến súa quá >.<
      Thanks nàng nhiều ^^
      meiluo thích bài này.

    5. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Lai la tỉnh luoc 1000 chu,tac gia that xau xa :-(((
      meiluo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :