1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      @meiluo ới ời ơi, nàng đâu rồi? :yoyo25: lâu quá rồi chưa có chương mới nàng ới ời ơi :yoyo25: ngọt ngào, ngọt như kẹo đường thế này mà nàng nỡ lòng nào :yoyo25: Đăng chương mới coi như là quà năm mới cho mọi người nàng:yoyo40:
      meiluo thích bài này.

    2. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424
      Tối nay có chương mới nhé, sr các b vì mấy hôm nay bận quá ^^

    3. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 38

      Phó Tự Hỉ nghĩ nghĩ gì đấy rồi ngạc nhiên nhìn .


      nhìn sao?”


      “Em thử xem?” Hạ Khuynh bắt lấy hai bàn tay bé của , kề mặt sát lên hai gò má hồng hào.


      Phó Tự Hỉ cúi đầu nhích lui ra tý.


      nên nhìn đâu nha!”


      Hạ Khuynh vẫn còn chưa biết, khi trở nên ngượng ngùng có những hành vi như vậy, hoàn toàn khác xa với vẻ ngây ngốc mọi ngày. Thôi được rồi, đành phải xuống nước chút với bé cưng vậy!


      “Được được, xem. Vậy về phòng trước, sau khi mặc quần áo vào em đến phòng nhé!”


      Phó Tự Hỉ còn nghe được trong giọng của có chút luyến tiếc.


      Thấy trân trân ra nửa ngày phản ứng, lại gọi: “Bé cưng!”


      nàng bấy giờ mới sựt tỉnh gọi hồn quay về: “A, Hạ Khuynh! vừa gì thế?!?”


      tì cằm lên cái trán trơn mịn của Phó Tự Hỉ, cười đến quyến rũ: “ cho em nghe, vậy… em cho nhìn nhé, được nào?”


      Vừa dứt lời, Phó Tự Hỉ vội vàng nhích ra, rồi vội vàng lấy chăn quấn kín người, chỉ chừa lại cặp mắt to long lanh dè chừng mà nhìn .


      Hạ Khuynh nhìn thấy vậy liền phì cười, vỗ vỗ cái mông của


      “Bé thỏ nhát gan!”


      Đột nhiên bị vỗ như vậy Phó Tự Hỉ nhịn được mà khẽ rên tiếng…


      Tiếng rên quyến rũ này lại khiến nhớ đến chuyện tối hôm qua, mờ ám nhìn khen ngợi: “Bé cưng, biểu tối hôm qua của em tốt, ngay cả tiếng rên cũng rất tuyệt…”


      Phó Tự Hỉ bị trêu như vậy thế là đỏ bừng từ mặt đến cả ngón chân, toàn thân quấn chặt trong chăn cũng chẳng dám động đậy.


      Hạ Khuynh sợ bé này xấu hổ ở lì trong phòng dám ra ngoài nên cũng khi dễ nữa, cố nén cười bước ra khỏi phòng. Vừa ra khỏi cửa liền tựa vào ván cửa bật cười khoái trá.


      Khi Phó Tự Hỉ thẹn thùng quả trở nên rất quyến rũ nữ tính.


      Sau khi ra ngoài được lúc, Phó Tự Hỉ mới xốc chăn ngồi dậy, cắn môi nhìn lên trần nhà.


      Tuy rằng có nhiều chuyện biết, nhưng trực giác với rằng tối hôm qua và mình làm “ số chuyện rất rất xấu hổ.”


      Lại về cái quá trình kia, cả cơ thể bị châm lửa nóng đến bốc cháy, cảm giác bị giày vò vần qua vần lại vừa khó chịu lại vừa thoải mái đến mức diễn tả được. Khi ấy mơ mơ màng màng chỉ biết thút thít gọi tên , nhưng cảm nhận được, Hạ Khuynh cũng rất thoải mái…


      hồi lâu, đứng dậy ôm con gấu bông Đại Hùng “Mẹ ơi, rốt chuyện là xảy ra chuyện gì?”


      Thế là nàng trân trân nhìn Đại Hùng mất cả nửa ngày, sau đó mới xuống giường mặc quần áo vào. Lúc mặc quần dài, chỗ riêng tư bị cọ xát vào vải làm cảm thấy hơi đau đau.


      Phó Tự Hỉ bắt đầu trở nên hoảng sợ, vội vàng lau rửa qua loa rồi nén đau mặc quần vào, ra ngoài lại thấy cửa phòng Hạ Khuynh đóng. bước đến thò cái đầu vào tìm kiếm .


      “Hạ Khuynh…”


      Lúc đó, Hạ Khuynh nghe điện thoại, nhìn thấy , bèn ngoắc tay ý bảo vào rồi lại với người bên đầu dây kia: “Có gì khi gặp rồi cụ thể sau.”


      cúp máy, sau đó vươn tay ôm vào lòng: “Bé cưng của đói bụng sao?”


      Phó Tự Hỉ gật gật đầu, sau đó lại gối đầu lên bờ vai , giọng khẽ : “Nhưng… em đau…”


      hiểu được muốn gì: “Lúc bước cũng đau?”


      “Ừ… đụng tới liền rất đau!” ngẩng đầu nhìn , thào hỏi: “Em lại bị bệnh nữa rồi, có phải ?”


      Hạ Khuynh sủng nịnh cọ cọ lên cái mũi nhắn của : “Bé cưng ngốc của , làm sao mà lại để cho em sinh bệnh được. Ngoan, từ từ hết đau thôi… Nếu hôm nay chúng ta ra ngoài nữa, ở nhà nghỉ ngơi nhé?”


      Phó Tự Hỉ lắc lắc đầu: “Có lúc đau, có lúc còn đau nữa. Hạ Khuynh Hạ Khuynh, em muốn ra biển chơi!”


      Cả ngày hôm qua vẫn chưa được ra biển chơi, hôm nay rất muốn !


      “Được được, em muốn như thế nào liền làm như vậy!” nhìn xuống quần thể thao của : “Để bảo mẹ tìm cho em cái váy, mặc quần dễ bị ma sát làm đau.”


      Phó Tự Hỉ gật đầu đáp ứng.


      biết, nếu nhìn thấy thoải mái Hạ Khuynh rất đau lòng.


      Kế đó Phó Tự Hỉ lại nhớ đến chiếc váy đỏ mà ngày hôm qua mua cùng Lương San, híp mắt cười khanh khách.


      “Hạ Khuynh Hạ Khuynh, ngày hôm qua Tả Phóng tặng cho em cái váy màu đỏ, nhìn rất là đẹp nhé!”


      Sắc mặt đanh lại, mãi đến nửa ngày sau mới có phản ứng: “Mang trả lại ngay cho !”


      Phó Tự Hỉ sửng sốt.


      tiếp tục dạy dỗ : “Em là của , được nhận bất kì đồ vật gì của những thằng đàn ông khác!”


      Phó Tự Hỉ cái hiểu cái , cũng gật gật đầu, sau đó lại hỏi tiếp: “Vậy mua váy khác cho em sao?”


      “Hỏi thừa!” lại dùng sức miết hai gò má phúng phính, ngữ khí có chút ác liệt: “Đương nhiên là phải chăm sóc em cả đời.”


      mặc cứ miết vẫn thích thú cười hì hì “Hạ Khuynh, là tốt!”


      “Cám ơn em, chính đến bây giờ cũng biết tại sao bản thân lại tốt như vậy.” Cuối cùng, vỗ lên mặt , sau đó nắm tay dắt ra ngoài, giọng lại trở nên ôn nhu: “ ra ngoài ăn sáng nào, chắc chắn bé cưng mũm mĩm của đói bụng lắm rồi đây này!”


      ….


      Lương San nhìn thấy hai người bọn họ ra, hiểu tại sao tâm tư bỗng trở nên biến hóa, tại lại cảm thấy hai đứa trẻ này vai kề vai vô cùng xứng đôi vừa lứa, phi thường đẹp mắt!


      Diện mạo Hạ Khuynh tuấn xuất sắc, Phó Tự Hỉ mặc dù có hơi mũm mĩm nhưng nhìn cũng là đáng , đặc biệt khi cười đôi mắt cong cong như hai vầng trăng khuyết nhìn đẹp vô cùng.


      Vả lại, gương mặt Hạ Khuynh tương đối thâm trầm băng lạnh, còn tiểu Hỉ ngược lại, khắp người đều tỏa ra tia nắng ấm áp, tràn đầy sức sống.


      Hạ Khuynh dắt tay Phó Tự Hỉ đến trước mặt Lương San, trêu chọc trào phúng : “Thưa mẫu thân đại nhân, đây là Phó Tự Hỉ - bạn của con, mẹ gặp qua rồi!”


      Phó Tự Hỉ đương nhiên hiểu chuyện gì xảy ra, lên tiếng chào Lương San.


      “Phu nhân, chào buổi sáng!”


      Lương San trừng mắt liếc Hạ Khuynh cái, sau đó lại thay đổi sắc mặt chuyển hướng sang Phó Tự Hỉ cười cười: “Chào tiểu Hỉ, cho ta nghe xem tối hôm qua con có ngủ ngon nào?”


      Sau khi hỏi xong bà lại phát mình thất thố, hỏi như vậy hình như có chút ám muội a!


      Dĩ nhiên Phó Tự Hỉ nhận ra hàm nghĩa của câu hỏi đó nên rất thà mà trả lời: “Con ngủ rất ngon ạ.”


      “Vậy chúng ta ăn sáng . Còn nữa, mẹ thấy ăn bên ngoài cũng tiện cho lắm, nên đặt chỗ trước tốt hơn. phải Tự Hỉ rất thích ăn bánh bao sao? Mẹ đặt bàn ở đấy rồi.”


      “Bạn của con cần phải được chăm sóc tốt!” Hạ Khuynh cười bắt lấy bàn tay chơi đùa của Phó Tự Hỉ.


      Lương San trông thấy bộ dáng mờ mịt của Phó Tự Hỉ đương nhiên biết vẫn chưa tiêu hóa được tình hình, bà hất tay Hạ Khuynh rồi nắm lấy bàn tay : “Nào tiểu Hỉ đến đây chúng ta cùng ăn sáng. Ta khẳng định từ nãy đến giờ con rất đói bụng!”


      “Cảm ơn phu nhân.”


      Phó Tự Hỉ cảm thấy là kì quái. Trước kia khi ở trước mặt phu nhân, Hạ Khuynh bao giờ đối xử tốt với , vậy mà bây giờ lại tốt như vậy a. Chẳng qua… tuy rằng có chút quái lạ nhưng thấy rất vui!


      Ở trước mặt phu nhân cũng chẳng dám cùng Hạ Khuynh chuyện.


      ….


      Tâm tình vui vẻ đương nhiên sức ăn rất tốt. Phó Tự Hỉ lúc ăn hết 8 cái bánh bao!


      Thời điểm muốn ăn đến cái thứ 9 lại bị Hạ Khuynh ngăn cản.


      “Đừng chỉ mãi ăn bánh bao, em ăn thêm những món khác xem nào!” xong gắp vài món khác bàn vào chén .


      Đây là lần đầu tiên Lương San nhìn thấy con trai đại thiếu gia nhà bà chịu hạ mình hầu hạ chăm sóc người khác, tâm tư khỏi trận cảm thán, con trai lớn đúng là con của người ta mà!


      Sau khi ăn xong bữa sáng, bà cũng chẳng muốn làm cái bóng đèn quấy rầy đôi trẻ nên rằng muốn chăm sóc mấy bồn hoa kiểng. Hạ Khuynh lại hỏi mượn bà cái váy dài rồi để Phó Tự Hỉ thay ra, sau đó dắt tay dạo bờ biển.


      ….


      Vương Thần sau khi giúp Cố Dĩ Huy an bày thỏa đáng nên cũng có chút thời gian nhàn nhã.


      Còn Chu Phi Lương vào thời diểm cuối năm rất bận rộn nên thể đến đây cùng bọn họ, tối hôm qua đánh điện gọi cho Vương Thần rằng Hạ Khuynh muốn tìm thêm vài nàng chân dài cùng nghỉ dưỡng.


      Vương Thần nghe vậy lập tức vô cùng hí hửng.


      Vốn vẫn thường xuyên đến nơi này nên quen biết rộng rãi, chỉ cần hò hét vài tiếng đám người ùa ùa kéo tới.


      ….


      Bãi biển hoang vắng, đột nhiên lại nhộn nhịp hẳn lên.


      Ánh mặt trời như rót mật xán lạn, gió biển từ xa xa thổi vào mang theo hương vị muối biển nồng đượm…


      Trai thanh lịch chơi đùa chuyền bóng bãi cát trắng mịn.


      Vương Thần nhàn nhã nằm dưới bóng ô che nắng, ánh mắt dán chặt lên những bộ bikini di động hấp dẫn kia…


      Từ xa xa, Hạ Khuynh nhìn thấy cảnh tượng nhốn nháo này khẽ nhíu mày.


      Tuy là bảo tên Vương Thần gọi thêm vài nàng đến đây, nhưng trong lòng hề muốn xuất nhiều người như vậy.


      vậy, Phó Tự Hỉ có tâm lí e sợ người lạ; thêm vào đó chỉ muốn hai người có thế giới riêng tư. trắng ra, muốn tìm dịp đùa bỡn ăn vụng chút đậu hũ của em tiểu Hỉ vừa mềm vừa thơm này, so với đám người kia còn thú vị hơn!


      Vương Thần trông thấy Hạ Khuynh và Phó Tự Hỉ bèn vẫy vẫy tay gọi họ. Chờ đến khi hai người họ đến, lại trừng mắt bất mãn gào thét.


      “Hạ Khuynh! Tại sao lại như vậy? Bikini nóng bỏng đâu rồi!!!”


      Nhìn thấy bé đứng bên cạnh ăn mặc nghiêm trang kín mít ngoài mong đợi của . Hay ! Nhìn hệt như mấy nàng Ả Rập Xê Út bảo thủ!


      “Ai bảo ông như thế? Đừng có mà tự mình đa tình.”


      Hạ Khuynh đá cước khiến cát vung lên, Vương Thần vội vàng nhảy lên tránh sang bên.


      Phó Tự Hỉ rụt rè đứng nép sau lưng Hạ Khuynh, hai tay bấu chặt lấy cánh tay của .


      Nhận thấy được động tác câu nệ của , Hạ Khuynh xoay người ôm chầm lấy , sau đó quay về phía Vương Thần chính thức giới thiệu: “Đây là bạn của tôi, Phó Tự Hỉ, ông gặp qua rồi.”


      Vương Thần cười cách bí ,“Gặp qua rồi, gặp qua rồi! là ngoan ngoãn, hì hì!”


      Nhìn nàng, lại nghĩ là loại hợp khẩu vị của Hạ Khuynh.


      Mặc dù cơ thể của nàng rất tuyệt nhưng diện mạo vẫn chưa đạt đến tiêu chuẩn kén chọn của Hạ Khuynh. Huống chi từ trước đến giờ Hạ Khuynh vốn thích những thể loại ngực khủng!


      Nhưng tâm lí của cũng phần nào hiểu được việc, chỉ sợ là Phó Tự Hỉ này nắm bắt được toàn bộ trái tim của Hạ Khuynh rồi…


      Nhìn vào thái độ mà Hạ Khuynh đối với ấy, là chưa bao giờ xảy ra với những nàng nhân tình trước đây.


      Hạ Khuynh trìu mến nhìn Phó Tự Hỉ: “Tên này gọi là Vương Thần, em cũng cần quá để ý đến . Chúng ta đến chỗ khác nào!” Dứt lời nắm chặt tay đến chỗ vắng vẻ.


      Phó Tự Hỉ nhìn thấy cả trai lẫn tại nơi này ai ai cũng ăn mặc rất ít vải, căn bản dám nhìn loạn, chỉ cúi đầu theo .


      Vương Thần cũng thèm để ý đến thái độ của Hạ Khuynh, nhìn theo bóng lưng hai người họ lúc lại quay sang chiêm ngưỡng những nàng diện bikini nóng bỏng lượn qua lượn lại bãi biển.





      Hạ Khuynh mang đến nơi cách khá xa đám người lúc nãy mới dừng lại: “Hai người chúng ta cùng ngắm biển, cần để ý đám người bọn họ.”


      Phó Tự Hỉ gật gật đầu: “Hạ Khuynh, em muốn cùng biển chơi trò trốn tìm!”


      Hạ Khuynh phì cười, đại khái cũng hiểu được ý tứ trong lời của , ngồi xổm xuống vén tà váy của lên, bắp đùi trắng trẻo mịn màng lộ ra. Móng vuốt sói lần lên lại được dịp sờ soạng phen: “Em cẩn thận chút, coi chừng lại làm ướt váy.”


      nhìn sóng biển ập đến, thích thú cười haha: “ đâu, em rất lợi hại đấy nhé!”


      “Em? bé ngốc!”


      “Em ngốc!” xong liền cởi giày chạy đến vùng nước cạn, sau đó lại quay đầu lại nhìn : “Hạ Khuynh Hạ Khuynh xem, em để cho nước biển vây vào váy đâu!”


      Tầm mắt của dán chặt người .


      Phó Tự Hỉ đội chiếc mũ biển rộng vành, mặc chiếc áo pull trắng đơn giản cùng cái váy dài màu sắc trang nhã, tà váy theo làn gió tung bay phấp phới…


      ‘Tình nhân trong mắt đều hóa Tây Thi’ hề sai chút nào!


      Trong mắt Hạ Khuynh giờ phút này đều ngập tràn hình ảnh của Phó Tự Hỉ, cảm thấy tại chỉ cần ngây ngốc đứng yên chỗ cũng trở thành cảnh tượng tuyệt đẹp!


      Phó Tự Hỉ theo dòng sóng biển dập dìu lại nhích lên lùi xuống vài lần, để nước biển làm dính ướt váy.


      “Hạ Khuynh có thấy em lợi hại , hì hì!”


      cũng cười rồi hùa theo khen ngợi vài câu.


      rất vui vẻ, sau đó lại nghĩ đến cái gì, nhìn hỏi: “Hạ Khuynh, tại sao nước biển xa xa lại màu xanh, đến khi lại gần lại còn màu xanh vậy?”


      Hạ Khuynh ngước nhìn bờ biển xa xa, sau đó quay đầu : “Bạn học tiểu Hỉ, hỏi em câu, biển có những gì?”


      “…”


      “Bạn học tiểu Hỉ!”


      phản ứng, nhận ra được: “Bạn học tiểu Hỉ” là chỉ chính mình, đáp


      “Ơ!”


      “Biển có những cái gì?”


      nàng nghĩ nghĩ lúc lại trả lời: “Có cá.”


      “Trả lời chính xác. Cá thở ra bong bóng… sau đó nước biển trở thành màu xanh lam.”


      “Vậy bong bong có màu xanh lam?”


      “Đúng vậy.”


      hiểu lý do tại sao rồi. “Hạ Khuynh, em hiểu rồi!”


      Hạ Khuynh cũng cởi giày bước đến trước mặt : “Tiểu Hỉ ngoan lắm, cho ôm cái nào!”


      “…Nhưng chúng ta cứ đứng bất động ở đây bị biển bắt được mất!”


      bế lên cao: “Như vậy chúng bắt được nữa.”


      Phó Tự Hỉ ban đầu bị làm cho hoảng sợ, sau đó thích thú cười khanh khách, cúi đầu nhìn : “Hạ Khuynh, nhưng quần của bị ướt mất.”


      “Mặc kệ nó.”


      Hạ Khuynh chờ thủy triều lui rồi mới đặt xuống.


      bắt chước học theo động tác của , giúp xoắn ống quần lên: “Quần áo mà ướt bị cảm lạnh đấy!”


      nhìn động tác của , đột nhiên tâm tư trở nên xao động: “Nào tiểu Hỉ đến đây, cõng em chơi trốn tìm cùng biển nhé!”


      Phó Tự Hỉ kinh ngạc nhìn .


      Ngày trước ba Phó từng cõng , cảm thấy bờ vai của ba rất rộng và vững chắc, tựa vào là thoải mái! Hạ Khuynh cường tráng bệ vệ như ba, nhưng cũng mang lại cảm giác tràn ngập an toàn hệt như ông vậy!


      Hạ Khuynh trông thấy suốt nửa ngày nhúc nhích quay đầu lại xem, nhìn thấy nàng trưng ra bộ dáng chực sắp khóc.


      “Hạ Khuynh, em béo như vậy… cõng được ?”


      em ngốc chính là rất ngốc mà! được thêm gì nữa, mau leo lên, nhanh!”


      “Em có ngốc mà…” Phó Tự Hỉ cố nén xúc động sắp rơi nước mắt, tháo mũ xuống, chậm rãi trèo lên lưng .


      Hai luồng mềm mại của áp chặt lên lưng . Hạ Khuynh trong lòng thầm vui sướng, phúc lợi tốt!


      “Này bé cưng, phải ban nãy em rằng em rất lợi hại hay sao? Mau cho biết, bây giờ chúng ta nên hướng nào?”


      Qua lại mấy câu, Hạ Khuynh cảm thấy thủy triều càng ngày càng dâng cao, vừa muốn gì đấy lại bị Phó Tự Hỉ cướp lời: “Hạ Khuynh, biển lại trở lên hung dữ muốn đánh chúng ta, chúng ta mau thôi!”


      phì cười, cõng đến vùng cạn hơn, cũng dám buông bảo bối phiền phức này xuống, ôm chặt dạo dọc theo hướng bờ biển…


      Bên này, Phó Tự Hỉ hề có tâm tư ngắm nhìn cảnh biển, chỉ chăm chú ngắm sườn mặt điển trai của , trong tầm mắt lúc này đây đều chỉ có .


      Ma xui quỷ khiến thế nào, bỗng nhào lên khẽ cắn vào tai ngụm!


      Hạ Khuynh chợt sựng người, bước chân dừng lại.


      Chờ đến khi Phó Tự Hỉ ý thức được bản thân làm ra chuyện gì, vừa thẹn vừa sợ mặt nhuộm đỏ đến tận mang tai, vội vội vàng vàng giải thích:


      “A cái kia… phải… em cố ý!”


      “Bé cưng, em có cảm tưởng như thế nào?”


      Bị hỏi như vậy, Phó Tự Hỉ lại ngượng ngùng thôi. Chính cũng biết phải như thế nào, tự dưng lại cắn !


      Hạ Khuynh khẽ cười:


      “Đây là bé cưng muốn cùng thân mật?”


      “Em biết…. Hạ Khuynh, đừng nữa mà….” đem mặt vùi sâu vào vai .


      “Ngoan, cười em nữa.”


      “Hạ Khuynh, vì cái gì mà lại luôn thích ‘ăn’ em?”


      “Bởi vì thích em. Còn nữa, cái đó phải là ‘ăn’, cái đó gọi là ‘thân mật’. chỉ muốn thưởng thức em thôi đâu.”


      Yên lặng nửa ngày sau, càng ôm chặt lấy hơn “… đột nhiên em muốn ‘ăn’… ân, được ?”


      Hạ Khuynh hài lòng cười đến còn xán lạn hơn mặt trời.


      luôn luôn sẵn lòng phục vụ!”



      P.s Trả nợ tềnh xa :012::012:
      Đầu tiên xin lỗi các b về chậm trễ này nhé :nod::nod:
      Chương này là chương cực cực dài, vậy mất bản cv làm m phải type từng đoạn từng đoạn :yoyo44:, nhưng mà bù lại bao nhiu da gà da cóc nó mún rụng hết thảy, edit đọc mà mún nổi da gà, ngọt đến răng ê ẩm, sủng sến vô đối lun~~ :039::039:. Chương sau lại có mùi H hề hí hí~~~ :yoyo36::yoyo36:
      Happy New Year every body!
      大家好! 新年快乐~~ 平安 & 幸福~~
      Chúc mừng năm mới! chúc mọi người có thêm năm vui vẻ, an lành và hạnh phúc ^^
      Chúc cho Cung của chúng ta ngày phát triển và lớn mạnh, càng ngày càng cho ra nhiều nhiều 'siêu phẩm' để phục vụ chị em sắc nữ chúng ta :happys::happys::happys:

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      tart_trung, Yên Hoa, Minami~26 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      lấy được lì xì của @meiluo rồi..........sến ngọt thế thì khỏi phải ăn kẹo tết nữa a..........:happys:................
      Met Culanmeiluo thích bài này.

    5. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Happy New Year!!!!Mong nang lam day,cuoi cung nang cung xuat hien.Sung vo doi lun,hy vong ngay nao cung co chuong moi.Chuong sau H ha,thich qua di kkkkkkk
      meiluo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :