1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      kết hôn kết hôn
      linhdiep17meiluo thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      thit ngot di................thit ngot di.......:th_98::th_98:........:th_98::th_98:.....:th_8::th_8:
      quỳnhpinkymeiluo thích bài này.

    3. rina93

      rina93 Well-Known Member

      Bài viết:
      7,489
      Được thích:
      6,869
      @meiluo nàng đâu rồi :yoyo25: lâu quá rồi chưa có chương mới nàng ơi :yoyo2:
      meiluo thích bài này.

    4. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      doc da qua.Mong chuong moi qua nang oi :)))
      meiluo thích bài này.

    5. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 36 (++)

      Phó Tự Hỉ ngây ngốc nhìn .


      Phó Tự Nhạc từng giải thích cho hiểu được thế nào là ‘kết hôn’.


      Phó Tự Hỉ nghĩ, muốn ở cùng chỗ với Hạ Khuynh. Tự Nhạc còn , chỉ có người được gọi là ‘chồng’ mới có thể cùng với mãi mãi ở bên nhau.


      Chỉ có ‘Chồng’ mới có thể nhìn thấy cơ thể của mình, cái này... Hạ Khuynh xem qua. Chỉ có ‘Chồng’ mới có thể ngày ngày ngủ cùng với mình, Hạ Khuynh còn từng ngủ cùng mấy lần nữa...


      "Hạ Khuynh, là chồng của em?" Phó Tự Hỉ ngây ngốc nhìn mà hỏi.


      Hạ Khuynh nắm lấy bàn tay vỗ : "Bé cưng sai trình tự rồi."


      "À!?" Phó Tự Hỉ càng thêm ngây người.


      buông tay chồm người tiến đến bên môi hôn chụt cái: "Theo đúng trình tự là hỏi em trước cơ mà. Phó Tự Hỉ, em có muốn trở thành ‘ông xã’ của em ?"


      "Hạ Khuynh, em hiểu." Phó Tự Hỉ hiểu gì cả, càng lý giải được trong lời của và mình có cái gì bất đồng. trở thành ‘chồng’ của ?


      "Vậy mặc kệ nó ." vui vẻ kéo ôm vào lòng: " làm người chồng tốt, được ?"


      Phó Tự Hỉ nở nụ cười, hai mắt sáng ngời nhìn chằm chằm vào sườn mặt điển trai của , gật đầu đáp lại.


      lại tiếp tục hỏi: "Phó Tự Hỉ, em có thích ?"


      Phó Tự Hỉ lại gật đầu, sau đó lại cười ha ha: "Hạ Khuynh thích em, em cũng thích Hạ Khuynh."


      "Bé cưng của ngoan!" Kìm lòng đậu, véo đôi má phúng phính của Phó Tự Hỉ.


      Hạ Khuynh luôn nghĩ rằng, chờ sau khi nhóc này thích mình mới dám ra tay với ấy.


      thừa nhận tự chủ của mình tệ, nhưng bản thân cũng chẳng phải là thánh nhân.


      Trải qua chuyện hôm nay, lại xác định được thêm việc. Phó Tự Hỉ thực tin tưởng , còn ỷ lại vào .


      Thời điểm hỏi rằng có thích , kỳ trong lòng có sẵn đáp án.


      Có lẽ Phó Tự Hỉ vẫn chưa phân như thế nào là và thích, nhưng chắc chắn vẫn có thể nhận biết được bản thân có nguyện ý ở cùng với hay .


      "Phó Tự Hỉ, em có biết như thế nào gọi là kết hôn ?"


      "Biết chứ." ra vẻ là học sinh sáng dạ: "Tự Nhạc từng cho em biết, vợ chồng cùng nhau ăn cơm, cùng nhau ngủ, còn sinh cục cưng nữa."


      Lông mày Hạ Khuynh khẽ nhíu lại: " ta còn gì nữa ?"


      Phó Tự Hỉ sửng sốt hồi lâu, sau đó sắc mặt trở nên thẹn thùng.


      bị vẻ mặt này làm cho tâm can ngứa ngáy, vì thế càng ra sức dụ dỗ: "Em …"


      Phó Tự Hỉ khẽ lườm cái, sau đó lại cúi gằm mặt.


      "Bé tiểu Hỉ của mắc cỡ à?" cười xấu xa liếm láp rồi khẽ cắn vành tai nhạy cảm của .


      Hơi thở nóng bỏng của Hạ Khuynh phả vào bên tai vừa nóng vừa ngứa, Phó Tự Hỉ muốn tránh lại tránh khỏi, cuối cùng đành phải gạt hẳn thẹn thùng sang bên mà : "Lúc ngủ phải cởi sạch quần áo… để… sinh cục cưng."


      "Ồ, như vậy sao?"


      "Đúng vậy."


      "Vậy em còn tỏ ra thẹn thùng làm gì?"


      "Cũng bị nhìn thấy hết rồi."


      " sớm nhìn em sạch từ đầu đến chân."


      "A!" Phó Tự Hỉ vừa thẹn vừa sợ, mờ mịt nhìn : "Em quên..."


      nhớ nhìn thấy sạch trơn cơ thể của mình bao nhiêu lần.


      " sao cả, từ nay về sau em có cơ hội để quên đâu."


      Phó Tự Hỉ ngơ ngác cảm thấy vẻ mặt của Hạ Khuynh khi những lời này rất rất rất xấu xa!


      Tay bắt đầu lần vào vạt áo của , nhếch mép cười khẽ: "Vậy chúng ta cởi sạch quần áo rồi ngủ nào!"


      Hai gò má Phó Tự Hỉ lan ra rặng đỏ như phát sốt, cởi sạch? Như thế chỗ nên cho người khác xem cũng bị nhìn thấy mất rồi! Càng nghĩ càng cảm thấy xấu hổ chịu được, lay lay cánh tay .


      "Hạ Khuynh..."


      Tay Hạ Khuynh lần vào trong áo Phó Tự Hỉ di chuyển dần lên , bàn tay dán lên hai trái đào mật hấp dẫn, ánh mắt mờ mịt nhìn : "Phó Tự Hỉ, em tin ?"


      Phó Tự Hỉ vì câu hỏi này của mà từ trạng thái mông lung chuyển hẳn sang sửng sốt, nghĩ nghĩ lúc rồi nhìn , kiên định gật đầu.


      "Từ nay về sau bắt nạt em, đối xử với em tốt, em có tin ?"


      gật đầu: "Em tin!"


      "Em cần phải suy nghĩ bất cứ điều gì, cũng cần sợ hãi. bao giờ làm tổn thương đến em. Giao bản thân cho , được em?"


      Hạ Khuynh vùi mặt vào ngực Phó Tự Hỉ, thanh khàn khan: " muốn em trở thành người phụ nữ của ."


      "Hạ Khuynh, em tin ."


      ngẩng đầu lên, khôi phục bộ dáng đứng đắn cười xấu xa: "Vậy bây giờ chúng ta ngủ."


      Phó Tự Hỉ gật gật đầu, sau đó lại nghĩ nghĩ rồi ngây thơ nhìn : "Em vẫn chưa đánh răng."


      Hạ Khuynh vỗ vỗ bờ mông tròn trịa của , vẻ mặt gấp gáp: "Nhanh lên nào!"





      Đến khi Phó Tự Hỉ đánh răng rửa mặt xong ra ngoài.


      "Hạ Khuynh, đánh răng?"


      " có việc khác quan trọng hơn cần làm." Hạ Khuynh vỗ vỗ vào vị trí bên cạnh


      "Lại đây."


      Phó Tự Hỉ ngoan ngoãn đến rồi nằm xuống giường, quay sang nhìn con gấu bông Đại Hùng: "Giường của là lớn nha, Đại Hùng Bảo Bảo cũng có chỗ để ngủ nữa!"


      Hạ Khuynh cúi người nhìn chằm chằm, ánh mắt trở nên phức tạp đoán được: "Sớm biết có thêm con gấu bông phiền phức này chọn cái giường khác to hơn."


      nhìn , vừa định mở miệng chuyện bị phong kín môi.




      Nụ hôn của Hạ Khuynh vừa ôn nhu vừa nóng bỏng, cuốn lấy cái lưỡi của dây dưa, hàm răng khẽ cắn bờ môi .




      Trong miệng vẫn còn vươn lại mùi kem đánh răng thơm ngát, dùng đầu lưỡi đảo qua hàm răng .




      Toàn thân Phó Tự Hỉ mềm nhũn. Đợi đến khi kết thúc nụ hôn dài nóng bỏng này, nàng thở dốc nhìn , ra lời.




      bắt đầu cởi áo ngủ của ra, căn bản là phản kháng được.




      Hạ Khuynh hôn đường từ chiếc cổ trắng nõn tới hai khảo đầy đặn mềm mại trước ngực , mở lớn miệng ngặm cắn đỉnh nhũ phong, bàn tay còn lại cũng nhàn rỗi nhàng xoa nắn bầu ngực còn lại.




      Hai đỉnh nhũ phong dưới trêu chọc của rất nhanh dựng đứng thẳng lên.




      Phó Tự Hỉ nhịn được bật ra tiếng rên rỉ.




      Khí lực cả người giống như bị rút hết, chỉ có thể bị động nằm giường mặc cho Hạ Khuynh cần cứ lấy.




      Dấu cắn lần trước vẫn chưa hoàn toàn tan mất, lúc này lại ngừng lưu lại dấu ấn mới người .




      Nhưng cảm giác của lúc này hoàn toàn khác hẳn với lần trước. Ngực của bị hai tay Hạ Khuynh nắm đến trướng đau, từng trận tê dại truyền đến, cổ họng nhịn được muốn bật ra tiếng rên rĩ.




      Phó Tự Hỉ biết mình bị sao nữa, cắn môi nhẫn nhịn.




      Hạ Khuynh thấy thế, vuốt bờ môi của "Đừng nhịn, muốn nghe em kêu lên."




      "Hạ Khuynh... , em biết..." có chút bất an, loại cảm giác này quá xa lạ.




      "Thoải mái ? Hửm?" cười khẽ, lại cuối xuống hôn : "Thoải mái hãy kêu lên ."




      Môi lưỡi của Hạ Khuynh càng lúc càng làm điên đảo, Phó Tự Hỉ dần dần nhịn được.




      Tiếng kêu kia lọt vào tai như khúc tình ca tuyệt vời.




      Hạ Khuynh nâng mông của lên, có chút vội vàng kéo quần của xuống.




      Phó Tự Hỉ hoảng sợ muốn ngăn lại, nhưng thắng được sức mạnh của , quần ngủ và quần lót đều bị cùng lúc kéo xuống.




      Gương mặt ửng hồng hoàn toàn. co chân, rụt người lại muốn che chắn cơ thể lõa lồ của mình, nhưng mắt cá chân bị nắm lấy. che lại nơi nữ tính của mình. "Hạ Khuynh, chúng ta ngủ ... Em muốn chơi nữa đâu."




      Trong mắt Hạ Khuynh lúc này nhuốm đầy tình dục.




      Phó Tự Hỉ toàn thân trần trụi nằm dưới người , vẻ mặt vừa ngây thơ vừa hoảng sợ, tấm dra trải giường màu xanh lam làm nổi bật thân thể trắng như tuyết của , hấp dẫn ánh mắt muốn phạm tội của .




      "Bé ngoan Tự Hỉ, để nhìn em chút." Giọng Hạ Khuynh trầm khàn dụ hoặc, nâng chân của lên liền chen vào giữa.




      vừa mắc cỡ vừa thẹn thùng, muốn đẩy tay ra. "Nơi đó có cái gì đẹp mà xem..."




      dễ dàng chen vào giữa hai chân , tỉ mỉ quan sát nơi nữ tính của .




      Nơi nữ tính của Phó Tự Hỉ trông non nớt mềm mại, ánh mắt của chăm chú nhìn vào khu vườn tư mật thẹn thùng khẽ run rẫy của .




      " nên nhìn..." Hơi thơ của đều chạm vào nơi tư mật của , co rụt lui người lại.




      Hạ Khuynh kiềm lại cho giãy giũa, duỗi tay thám hiểm nơi mà luôn khao khát.




      Phó Tự Hỉ bị ngón tay lành lạnh của chạm vào, rùng mình, thở gấp: "Hạ Khuynh, đừng như vậy mà..."




      nhàng gảy tiểu hạch của , ôn nhu vuốt ve đường viền nữ tính của , khi nặng khi , dụ dỗ : " phải sợ, làm em đau đâu."




      Sau đó tách hai cánh hoa thẹn thùng của co ra, thử dùng ngón tay đâm vào.




      Mới vừa tiến vào nữa, liền oai oái kêu to: "Đau, Hạ Khuynh, em đau..."




      Hạ Khuynh thu tay về, chuyển qua dùng đầu lưỡi nhàng trêu chọc tiểu hạch, linh hoạt qua lại liếm hôn hai cánh hoa.




      Phó Tự Hỉ uốn éo người né tránh, trong miệng nhịn được bật ra tiếng thở dốc.




      cảm giác được có cái gì đó từ trong cơ thể mình chảy ra, hoảng hốt nắm lấy dra trải giường."Hạ Khuynh... em..."




      Từng tia trong suốt chất lỏng theo phùng khẩu thấm ra.




      "Ngoan, sợ. làm cho em thoải mái." Hạ Khuynh ngồi thẳng lên, tay nắm lấy bầu ngực no đủ của , tay còn lại xoa nắn hoa hạch nhạy cảm bên dưới.




      Cảm giác được động tình, đẩy ngón tay tiến vào trong : "Còn đau em?"




      "Đau..."




      "Nhịn chút để vào nào."




      Ngón giữa của từ từ chen vào miệng tiểu huyệt nhắn của .




      kêu đau, Hạ Khuynh liền dừng lại bên ngoài cửa động, ngón cái tiếp tục nhàng vò nặn tiểu hạch.




      Phó Tự Hỉ cảm giác được ngón tay của vào trong cơ thể , sau đó bắt đầu di động, đâm vào rút ra.




      Vốn là lúc đầu cảm thấy hơi đau, nhưng chỉ chốc lát bên dưới liền tê ngứa râm ran. muốn gì đó, nhưng khi mở miệng chỉ có thể bật ra tiếng ngâm khe khẽ.




      "Thoải mái ?" Hạ Khuynh cười , ngón tay của như ngâm trong nước, càng vào càng thuận.




      "Hạ Khuynh, nên cử động mà..." Động tác của nhanh dần, Phó Tự Hỉ sắp chịu nổi.




      Hạ Khuynh nghe thấy , ngừng tay lại. nhìn đầy thương và dụ hoặc, cởi quần áo của mình, nắm hai chân quấn quanh hông mình, "Phó Tự Hỉ, lát nữa đau chút, ráng nhịn chút hết đau nha em."




      mở mắt nhìn , bên trong đôi mắt vừa ngây thơ vừa quyến rũ long lanh ánh nước.




      Hạ Khuynh bị nhìn như thế vừa lập tức dục vọng càng trướng căng đau nhức, nam căn to dài thẳng tắp đâm vào.




      Phó Tự Hỉ đau đến khóc lớn, lập tức dừng lại dám tiến sâu thêm nữa.




      Hành lang chặc trất kia ngừng co rút hút chặt lấy , thoải mái đến sống lưng đều tê dại, giọng cũng có chút gấp gáp. "Thả lỏng chút. vừa mới vào bao nhiêu, nghe lời nào bé ngoan, chỉ đau lần này thôi, sau này đau nữa đâu."




      xong cúi người hôn , hai tay khiêu khích chỗ mẫn cảm của . Chờ thân thể hơi hơi thả lỏng, mới từng chút từng chút tiếp tục vào.




      Phó Tự Hỉ khóc nức nở. " chậm chút."




      "..." Hạ Khuynh thực thể nhịn được nữa, ở trong cơ thể bị mút chặt đến mất hồn, nếu vẫn cứ dừng lại ở đây chịu nổi.




      cảm giác thứ gì đó của trượt ra ngoài, vừa muốn thở ra một hơi, kết quả nó lại chui vào.




      Hạ Khuynh nồng nhiệt hôn , nuốt trọn tiếng kêu đau đớn kịp thốt ra của , đẩy mạnh vào. "Phó Tự Hỉ, lát nữa đau. Tin tưởng , hưm?"




      nước mắt mông lung mờ mịt nhìn .




      chậm rãi chuyển động thân thể, khẽ cắn nhũ thịt non mềm của , dùng đầu lưỡi vỗ về đầu vú .




      Đợi đến khi tiếng khóc ô ô của chuyển thành tiếng rên rỉ nỉ non, hỏi : "Còn đau ?"




      Trong cơ thể Phó Tự Hỉ khoái cảm vui thích lại có chút xa lạ ngừng tăng lên, vô lực nỉ non: "Hạ Khuynh, đừng cử động nữa mà, em muốn xuy xuy..."




      Hạ Khuynh nở nụ cười, biết động tình, động tác liền kiêng dè gì nữa. "Vậy tiểu ra quần, chính là muốn em tiểu cho xem."




      ôm chặt bờ vai của , ríu rít nỉ non như chim . sắp nhịn được.




      "Hạ Khuynh... Hạ Khuynh... Hạ Khuynh..." kêu tên của , trong cơ thể có xu hướng tuôn trào ra.




      Đây thực là tiếng kêu êm tai nhất mà Hạ Khuynh từng nghe.




      " đây." khàn khàn đáp lời, dừng lại động tác, cảm thụ cảm giác mút chặt lấy , lại cố gắng nhịn xuống dục vọng còn hừng hực, cười vô cùng mê người, "Phó Tự Hỉ, nào, nhìn xem có thể làm em xuy xuy mấy lần? Hửm?"




      Phó Tự Hỉ nghe thấy , trong đầu lại mảnh trống , hai mắt mông lung nhìn .


      …………….


      Hạ Khuynh chờ cho cơ thể Phó Tự Hỉ thích ứng được chút, mạnh mẽ tiến vào lần nữa, lúc sâu lúc cạn...


      "A…Hạ Khuynh...!"


      Từng cơn sóng lớn liên tục ập đến, Phó Tự Hỉ bị va chạm mạnh mẽ như vậy nhịn được, thân thể run rẩy, hai luồng mềm mại theo động tác của mà nẩy lên như cơn sóng , thút thít gọi tên .


      Phó Tự Hỉ hề có kinh nghiệm lẫn kĩ xảo về chuyện phòng the, nhưng khi chỉ nũng nịu gọi tên như vậy, Hạ Khuynh cảm thấy thanh này kích thích đến tất cả các tế bào thần kinh bên trong , khiến chúng hưng phấn sôi trào.


      Nhìn người con dưới thân nở rộ mềm mại như dòng nước mát, rất muốn cứ mãi trầm luân vào bên trong cơ thể kiều này...


      …..


      Nghĩ đến việc đây là lần đầu tiên Phó Tự Hỉ trải nghiệm chuyện thân thể liền kề nên cũng dám quá ép buộc.


      Sau cơn cao trào, ôm vào ngực, khẽ thầm vào bên tai : "Phó Tự Hỉ, em đẹp!"

      Last edited by a moderator: 23/11/15

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :