1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Oh,thanks nang @meiluo nhe...:yoyo14::yoyo14::yoyo14:
      meiluo thích bài này.

    2. Elena Mai

      Elena Mai Well-Known Member

      Bài viết:
      338
      Được thích:
      883
      mùi j cơ? ta ko hiểu :3
      meiluo thích bài này.

    3. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 31

      Sau khi trở về phòng, Phó Tự Hỉ vào phòng tắm.


      Dưới vòi sen ào ào, nghêu ngao ca hát, tâm trạng trông rất vui vẻ.


      lúc sau, đột nhiên cảm thấy lưng có chút nóng rát, liền sờ soạng vài cái. Lại hồi sau, khi chạm vào gãi gãi càng ngứa ngáy hơn, kì lạ, xoay người quan sát. Nơi bị ma sát ban nãy bị tróc mảng da ửng đỏ. Phó Tự Hỉ có chút bối rối, cứ nghĩ bị muỗi cắn, lại gãi thêm vài cái, sau đó vết đỏ càng lan rộng, vùng bị tróc da càng trở nên nghiêm trọng hơn.


      Phó Tự Hỉ bị dọa cho vừa sợ vừa rối, vội vàng rửa lại bằng nước ấm, nhưng kết quả vẫn khả quan. vậy, vùng thắt lưng còn bị nổi vài nốt đỏ, nhìn chúng mà da đầu muốn run cả lên.


      Nghĩ nghĩ thế nào, cuối cùng dùng khăn vội vàng lau sạch bọt nước rồi thay vào bộ pyjama.


      Phó Tự Hỉ bổ nhào lên giường, nằm duỗi thẳng, đệm giường ma sát vào lưng, nhưng cơn ngứa ngáy vẫn dừng lại. Thở dài bất lực, trở mình ôm chầm lấy con gấu bông Đại Hùng.


      là ngứa ngáy! Khó chịu quá mất!


      hiểu nguyên nhân tại sao lại như vậy, nghĩ nghĩ hồi kích động ngồi dậy mò tìm di động.


      Lúc này đầu óc Phó Tự Hỉ ong ong cả lên. Trong danh bạ chỉ lưu hai địa chỉ liên lạc, định bụng gọi cho Phó Tự Nhạc. Ngoài ra còn có tin nhắn được gửi đến.


      Cái tin nhắn kia của Hạ Khuynh, ra lúc này Phó Tự Hỉ vẫn chưa nhìn kĩ nội dung tạm .


      Khi thanh đầu dây bên kia vang lên, khóc thút thít: "Hạ Khuynh..."


      Chính cũng biết tại sao mình lại gọi cho , nhưng rất tin tưởng Hạ Khuynh bỏ mặc mình. Mặc dù vừa rồi tức giận với , nhưng sau đó vẫn lại đối xử với mình là tốt.


      Hạ Khuynh sau khi gửi tin nhắn cũng ném điện thoại sang bên rồi vào phòng tắm. Khi vừa mới bước ra, di động liền vang lên.


      Nhìn thấy người gọi đến là Phó Tự Hỉ, tâm trạng liền trở nên vui vẻ. ngờ khi vừa nhấc máy, chưa kịp lên tiếng trêu chọc nàng nghe bên kia truyền đến thanh khóc nức nở.


      Hạ Khuynh cảm thấy bồn chồn yên: "Em bị sao vậy?"


      Phó Tự Hỉ khịt khịt mũi cố nén tiếng khóc "Em bị muỗi đốt, rất nhiều nốt đỏ … rất ngứa… khó chịu…"


      vừa nghe miêu tả triệu chứng, trong đầu lo lắng nghi ngờ có phải bị dị ứng với hải sản? Vì thế mới vội vàng : "Em mở cửa, chờ qua rồi ."


      "Vâng."


      Phó Tự Hỉ buông di động, bước xuống giường mở cửa chờ . Khi nhìn thấy , tâm tình bắt đầu yên tâm chút nhưng hốc mắt vẫn ửng đỏ rưng rưng: "Hạ Khuynh, còn bị nổi đốt đỏ nữa, xem này, thiệt nhiều thiệt nhiều..."


      Hạ Khuynh bắt lấy cánh tay của : "Đừng gãi nữa, để xem thử."


      đóng cửa khóa chốt, sau đó nhấc vạt áo của Phó Tự Hỉ lên. Dọc theo thắt lưng chi chit các nốt ban đỏ, nhìn có chút dọa người.


      Phó Tự Hỉ khi nhìn thấy những nốt đỏ dày đặc kinh khủng như vậy, nước mắt liền ào ào tuông ra: "Huhu, vừa rồi nhiều như vậy ... Vì sao lại trở nên nhiều như vậy..."


      Hạ Khuynh nhàng lau nước mắt, dỗ dành : "Ngoan, đừng khóc, chắc là bị dị ứng do ăn hải sản, lấy thuốc cho em."


      "Hạ Khuynh, em sợ lắm..." dọc khắp người toàn nốt đỏ, Phó Tự Hỉ cảm thấy kinh khủng.


      Hạ Khuynh ôm vào lòng, nhè vỗ về: " sợ. có việc gì đâu, uống thuốc xong khỏi. Có ở đây, em chờ trở lại nhé."


      gật đầu tin tưởng : "Hạ Khuynh, trở về mau nhé."


      Hạ Khuynh trước khi còn dặn dò: " được gãi nữa, càng gãi càng ngứa."


      Phó Tự Hỉ lại gật đầu: " gãi, em chờ ."


      Hạ Khuynh ra ngoài tìm được cái tủ thuốc, cầm vỉ thuốc dị ứng và lọ cao bạc hà, sau đó vào phòng bếp lấy ly nước ấm rồi trở về phòng.


      Phó Tự Hỉ ngoan ngoãn ngồi ở giường, bởi vì rất ngứa mà dám gãi nên xoắn xít cả lên để cơ thể ma sát với quần áo giảm bớt cơn ngứa ngáy.


      Hạ Khuynh trở vào phòng, đặt thuốc lên tủ đầu giường rồi vỗ lưng : "Như vậy còn ngứa nữa ?"


      "Ừ. Hạ Khuynh, sao lại đánh em? Vẫn còn ngứa lắm..."


      lại vỗ vài cái, sau đó đưa thuốc cho : "Nào. Em uống thuốc trước rồi bôi thuốc."


      Phó Tự Hỉ vâng lời uống thuốc, sau đó lại ngước mắt lên hỏi : "Hạ Khuynh, vì sao em lại bị như vậy?"


      "Tại vì em tham ăn." như vậy, nhưng ngữ khí của Hạ Khuynh rất ôn hòa: "Cá biển rất hung dữ, do em ăn nhiều như vậy nên nó mới vui đấy."


      Phó Tự Hỉ ngây người: "Ừ, chúng nó hung dữ !"


      Hạ Khuynh ừ tiếng, đỡ nằm xuống.


      Phó Tự Hỉ thuận theo nằm xuống, chủ động nhấc vạt áo nhưng dám đối mặt với mấy cái nốt ban đỏ.


      cảm thấy có Hạ Khuynh bên cạnh tốt, lại càng sợ những nốt đỏ đáng sợ này.


      Hạ Khuynh nhìn thấy tự nhiên mở toang cả áo ra, chợt dừng động tác, ngực Phó Tự Hỉ vẫn còn dấu vết mờ mờ, đương nhiên đó là tác phẩm của , chỉ vào nơi đẫy đà: "Chúng nó cũng bị ngứa à?"


      " ngứa."


      Sắc mặt đen thui: "Vậy che nó ! Em kéo áo cao như vậy làm gì?!?"


      Phó Tự Hỉ lại kéo áo xuống, uốn éo thắt lưng: "Hạ Khuynh, nhanh chút, em rất ngứa ..."


      Hạ Khuynh lại trầm mặc.


      Biểu này của ... nếu đặt vào ‘trường hợp kia’ là kích thích…


      Sắc mặt tỏ vẻ như hài lòng: "Do chính mình tham ăn, bây giờ lại muốn đến hầu hạ em sao?"


      Phó Tự Hỉ bĩu môi, dùng đôi mắt rưng rưng cực kì đáng thương nhìn .


      "Ngoan nào, được khóc, bôi thuốc cho em."


      Phó Tự Hỉ cảm thấy thuốc mỡ lành lạnh, khi vừa bôi lên da còn ngứa nữa. Nhưng lát sau lại tiếp tục ngứa ngáy, là khó chịu.


      Hạ Khuynh kiên nhẫn nhàng thoa thuốc lên từng nốt ban đỏ chi chít khắp sau lưng của Phó Tự Hỉ.


      Cảm nhận cơn ngứa dần triệt tiêu, bắt đầu trở nên dễ chịu hơn nhiều.


      "Hạ Khuynh, hết ngứa rồi, thoải mái a ..."


      "Khi nào em bị như vậy?"


      "À, ban nãy lúc tắm í, đột nhiên vùng lưng nóng lên, vừa ngứa vừa rát."


      " sao rồi, uống thuốc và bôi cao chốc nữa hết thôi. Em tự xem , tay gãi loạn cả lên làm tróc cả da đây này."


      "Ừ đúng rồi, vì ban nãy khó chịu lắm nhịn được mà, nhưng bây giờ tốt hơn nhiều rồi." Phó Tự Hỉ ngước mắt nhìn .


      Hạ Khuynh đối xử với mình là tốt!


      Hạ Khuynh nhìn thấy đột nhiên cười ngây ngô, biết triệu chứng dị ứng được cải thiện, nhịn được lại muốn trêu ghẹo: " bé ngốc, cười cái gì?"


      Phó Tự Hỉ cười hì hì: "Em phải là bé ngốc. Mà này, Hạ Khuynh, nhìn là đẹp mắt."


      Hạ Khuynh phì cười "... ngoài từ này ra em còn từ gì nữa sao?"


      "Hạ Khuynh, xinh đẹp."


      "... vậy sau này cho em nhìn nhiều chút."


      "Được."


      Hạ Khuynh đột nhiên nhớ đến cái gì bèn hỏi: "Ban nãy em có xem tin nhắn ?"


      "Ách? có..." Phó Tự Hỉ lắc đầu, vội giải thích: "Lúc đó bị nổi nốt đỏ em hoảng sợ quá vội gọi cho nên..."


      Hạ Khuynh quyết định làm cho Phó Tự Hỉ hiểu được số vấn đề nhạy cảm giữa nam và nữ, nếu sớm muộn gì cũng có ngày nàng lại bị người khác lợi dụng.


      "Phó Tự Hỉ, em biết bạn trai cái gì là sao?"


      "Biết chứ." gật gật đầu: "Là bạn tốt rời xa nhau, giống như Tả Phóng vậy."


      Vừa nghe đến cái tên Tả Phóng, lại bắt đầu thoải mái, Hạ Khuynh hừ tiếng: "Làm gì lại liên quan đến chứ, mới chính là bạn trai của em!"


      "Ơ?" Phó Tự Hỉ thực kinh ngạc trố mắt nhìn : "Sai rồi, Hạ Khuynh là trai của em mà."


      Hạ Khuynh nghiêm mặt : "Là bạn hay trai gì cũng được, Phó Tự Hỉ hỏi em, thế em có muốn mãi mãi được ở bên cạnh Hạ Khuynh ?"


      Phó Tự Hỉ bắt đầu bối rối, hiểu vì sao lại hỏi như vậy a…


      "Em trả lời , bé heo ."


      "Tất nhiên là muốn chứ… cả đời..." Phó Tự Hỉ vẫn còn nhớ rất câu lúc ban chiều của .


      Hạ Khuynh sau khi nghe xong, mặt tràn trề ý cười: "Bạn trai chính là người về sau ở bên cạnh em cả đời, là người đàn ông duy nhất của em, người đó dĩ nhiên ."


      Phó Tự Hỉ nhìn chằm chằm vào Hạ Khuynh.


      Trong suy nghĩ của mình, dĩ nhiên Phó Tự Hỉ rất mong người mãi mãi ở bên cạnh mình là Hạ Khuynh, phải là Tả Phóng xa lạ kia.


      phải Tả Phóng đối xử với tốt, nhưng cảm thấy ta so với Hạ Khuynh vẫn còn thiếu chút gì đó.


      Lúc ở cùng Hạ Khuynh, Phó Tự Hỉ cảm thấy rất an tâm, rất hạnh phúc. Mặc dù có đôi khi thái độ của rất tệ, nhưng biết, chỉ cần mình ngoan ngoãn hết lòng mà bảo vệ mình.


      Còn người Tả Phóng kia, thứ nhất hề thân thuộc với ta, thứ hai nhìn thái độ của ta vẫn lạnh nhạt, rất bình thản. Chính vì như vậy mới khiến cảm thấy bất an.


      Trước mặt Phó Tự Hỉ, Hạ Khuynh đều bộc lộ trạng thái tự nhiên nhất, khi vui vẻ, hay những khi tức giận đều hề che đậy. Điều này chứng tỏ rằng hề xem thường hay bài xích , hoàn toàn mở lòng với .


      Tả Phóng hoàn toàn trái ngược. Ngoài mặt ta có vẻ bình thản, nhưng nội tâm ràng mâu thuẫn. Phó Tự Hỉ luôn sợ bản thân vô tình chọc giận ta mà hề hay biết, lúc nào cũng chỉ nhìn thấy vẻ mặt tươi cười bình thản của ta.


      Hạ Khuynh trông thấy ngẩng người, lại dò hỏi: "Em nghe hiểu ?"


      "Vâng" Phó Tự Hỉ hồi phục tinh thần: "Bạn trai phải ở cùng bạn , Hạ Khuynh ở bên cạnh em cả đời. Hạ Khuynh là bạn trai của em."


      "Bé heo thông minh." Hạ Khuynh kiềm lòng đậu hôn chụt lên môi cái.


      Phó Tự Hỉ có chút xấu hổ. Trừ ba mẹ và Tự Nhạc chưa từng có ai khen thông minh. Vừa nghe Hạ Khuynh khen như vậy, rất vui vẻ nhưng vẫn tự hiểu được số chuyện nên khỏi ngượng ngùng.


      "Nhớ kĩ, em là của , cũng là của em."


      "Em nhớ rồi!" Trong mắt tràn đầy ý cười.


      Mặc kệ là trai hay bạn trai, chỉ cần người đó vẫn là Hạ Khuynh là tốt!


      Hạ thiếu gia và em tiểu Hỉ cuối cùng cũng chính thức xác lập quan hệ, lúc này tâm tình của rất tốt. bảo Phó Tự Hỉ xoay người nằm úp sấp rồi lại tiếp tục thoa thuốc cho .


      Phó Tự Hỉ nhìn thấy vẻ mặt hài lòng của cũng vui lây, nhìn mà cười ngây ngô.


      Hai người cũng chẳng gì cả, khí yên tĩnh.


      Qua lúc, thuốc bắt đầu có hiệu quả, Phó Tự Hỉ bắt đầu cảm thấy còn ngứa ngáy như trước nữa.


      Trong bầu khí tĩnh lặng, bắt đầu buồn ngủ, hai mí mắt lim dim sau đó chìm hẳn vào giấc ngủ...


      Sau khi an bày ổn thỏa, Hạ Khuynh sửa lại quần áo chỉnh tề cho Phó Tự Hỉ, vỗ vào cái mông của : "Phó Tự Hỉ, em đúng là con heo!"


      Phó Tự Hỉ ngủ say nên chẳng có phản ứng.


      giúp điều chỉnh tư thế nằm ngửa trở lại, bàn tay còn thừa dịp xoa nắn cặp mông tròn đầy.


      Vừa tròn vừa mềm mại, sờ vào thích.


      Hạ Khuynh hài lòng nở nụ cười.


      mang con gấu bông Đại Hùng để vào bên cạnh Phó Tự Hỉ, đắp chăn cẩn thận, sau đó hôn phớt lên đôi môi đỏ thắm của .


      "Chúc ngủ ngon, bé cưng của !"

      Last edited by a moderator: 23/11/15

    4. Nguyễn Thị Luyện

      Nguyễn Thị Luyện Well-Known Member

      Bài viết:
      206
      Được thích:
      286
      NGỌT NGÀO QUÁ , CHẾT NGẤT VÌ
      meiluo thích bài này.

    5. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Pic đẹp quá, font cũng đẹp. Lướt mượt
      quỳnhpinky, meiluoIshtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :