1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      @meiluo mừng rớt nước mắt khi thấy chương mới :th_41::th_41::th_41:
      ta ra ra vào vào đọc lãi 4 lần rồi :th_78::th_78: cố lên !! truyện siêu hayyyy:th_80:
      quỳnhpinkymeiluo thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Suc sinh pk cam thu....that la 1 man dac sac a......that dang mong doi......come on bay bi.
      meiluo thích bài này.

    3. quỳnhpinky

      quỳnhpinky Well-Known Member

      Bài viết:
      1,480
      Được thích:
      1,204
      chương này phấn khích............đọc mà sướng cả ng........cơ mà mẹ HK cũng ngốc xem đến cảnh này mà còn k být tâm tư con trai ngay ô bố cũng nhìn ra rùi...........
      thank nàng nàng năng suất ghê cơ
      meiluo, linhdiep17LạcLạc thích bài này.

    4. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 28

      Tả Phóng cười lạnh: “Chỉ sợ Hạ tiên sinh ngay cả làm người dự bị cũng phải.”


      Hạ Khuynh vẫn lạnh nhạt: “Tôi là gì có liên quan gì đến cậu?”


      “Vậy sao, ấy là bạn của tôi, chừng Hạ tiên sinh còn phải gọi tôi tiếng em rể đấy.”


      Hạ Khuynh bị câu này làm cho tức giận sôi trào.


      Tả Phóng vẫn tiếp tục khiêu khích, quay sang hỏi Phó Tự Hỉ: “Này bé cưng, có phải em vừa đồng ý làm bạn của ?”


      Phó Tự Hỉ từ nãy đến giờ đứng ngơ ngác quan sát hai người đàn ông đối thoại mà chẳng hiểu gì cả, đột nhiên bị điểm danh đến, khẽ giật mình, nghĩ nghĩ lúc rồi gật đầu “Vâng, đúng rồi!”


      Hạ Khuynh dùng lực siết mạnh tay .


      “Đau…”


      Hạ Khuynh liếc nhìn về hướng Lương San, thấy bà tựa vào đệm dưới ô xem tạp chí, chú ý đến bên này.


      lại quay đầu, mặt chút thay đổi nhìn chằm chằm Phó Tự Hỉ, nhàng mà gằng từng chữ: “Phó Tự Hỉ, em lại nghe lời!”


      --


      Lúc chiều khi Tả Phóng đến, Phó Tự Hỉ thay cái quần short hoa vintage, đôi chân thon dài nõn nà được ánh nắng chiếu rọi càng thêm xinh đẹp, khiến cứ trân trân nhìn mãi rời mắt.


      Khi dẫn dạo dọc bờ cát, mới giả vờ lơ đễnh hỏi: “Phó Tự Hỉ, em làm bạn tôi nhé?”


      Phó Tự Hỉ lấy tay vỗ vỗ hạt cát, nghi hoặc ngẩng đầu nhìn : “…Tôi vốn là con mà!”


      giải thích hàm nghĩa của từ đó, tiếp tục : “Ý của tôi là: em trở thành bạn của tôi tôi luôn ở bên cạnh em, bao giờ rời .”


      ngừng động tác tay, nhìn : “Nếu chỉ là bạn tốt rời sao?”


      “Nếu tôi làm bạn trai của người khác phải chăm sóc cho ấy.”


      “Hả?... Tả Phóng phải rời sao?”


      vất vả lắm mới có được người bạn, hơn nữa ta còn dẫn chơi mà hề chê ngốc.


      Tả Phóng thay đổi sắc mặt nghiêm túc “Đồng ý làm bạn của tôi, tôi càng đối xử tốt với em hơn.”


      Phó Tự Hỉ hiểu ra vấn đề, hình như làm bạn tốt giống với làm bạn , gật đầu: “Tả Phóng, tôi chỉ có người bạn là thôi, muốn rời đâu cả.”


      nở nụ cười.


      Phó Tự Hỉ đối với chuyện này để ở trong lòng.


      Nhưng Tả Phóng hề nghĩ như thế, cảm thấy mình danh chính ngôn thuận trở thành bạn trai của Phó Tự Hỉ.


      Mặc dù phải sử dụng thủ đoạn để lừa gạt vào tay…


      --


      “Hạ Khuynh… tay đau…!” Phó Tự Hỉ cố mở tay Hạ Khuynh ra nhưng càng bị nắm chặt.


      biết tức giận nhưng biết lí do vì sao. Vừa rồi gì với Tả Phóng nghe cũng hiểu, chỉ có cảm giác bọn họ thích nhau cho lắm…


      Tả Phóng nhìn thấy nhíu mày giãy giụa, bước đến nắm cổ tay Phó Tự Hỉ gỡ ra, Hạ Khuynh hất mạnh tay ra.


      Bất thình lình Phó Tự Hỉ bị chao đảo, mất thăng bằng nghiêng người suýt té ngã.


      Tả Phóng hốt hoảng chạy đến giữ chặt tay .


      Hạ Khuynh thấy vậy nhíu mày, thả tay Phó Tự Hỉ xuống đổi lại túm cánh tay kéo cả người vào trong lòng.


      Tả Phóng sợ Phó Tự Hỉ bị thương nên đành buông tay.


      Hạ Khuynh đoạt được người, liền cúi đầu khẽ với người tựa trong lòng: “Nơi này nắng gắt, theo tôi về lấy mũ đội vào.”


      Phó Tự Hỉ cảm thấy hình như bây giờ hết giận dỗi rồi. lại bắt đầu trở nên hồ đồ ngơ ngác, nhưng vẫn giọng khuyên : “Hạ Khuynh đừng giận mà!”


      “Ai thèm tức giận với con ngốc nghếch!”


      Nữa… Hạ Khuynh lại bắt đầu hung dữ… nhưng may hình như tức giận…


      Phó Tự Hỉ cảm thấy yên tâm: “Tôi ngốc mà.”


      “Sao em nhiều lời vô nghĩa như vậy, rốt cuộc có muốn ?” buông ra, giọng gay gắt.


      Ngược lại, chả thèm đếm xỉa gì đến Tả Phóng cũng có mặt ở đây.


      “Vâng, vâng!” Phó Tự Hỉ xong lạch bạch theo sau , sau đó nghĩ đến chuyện gì bèn quay đầu với Tả Phóng: “Tả Phóng, tôi lấy mũ đội vào. chờ tí nhé, chốc nữa chúng ta lại tiếp tục tìm thêm nhiều nhiều cây quạt !”


      “Được.” Tả Phóng vẫn giữ thái độ ôn hòa, có điều sắc mặt cứng ngắc.


      đột nhiên nghĩ đến vấn đề —— biết Hạ Khuynh làm gì đối với Phó Tự Hỉ?


      Nhìn theo góc độ của người đàn ông, nghĩ rằng Phó Tự Hỉ bị Hạ Khuynh xơi tái.


      Dù sao thân thể của Phó Tự Hỉ nhìn mê người thể cưỡng lại như vậy, vả lại có ý thức đề phòng, còn tên Hạ Khuynh kia cũng chẳng phải là người đàng hoàng đứng đắn gì, như vậy làm sao nhịn được mà chạm đến dù chỉ đầu ngón tay của Phó Tự Hỉ.


      Có điều cái suy nghĩ này khiến bản thân có chút bất mãn.


      Mặt khác, từ nãy giờ đứng quan sát, thái độ của Phó Tự Hỉ đối với Phó Tự Hỉ rất chân tự nhiên.


      giống như lúc ở cùng , luôn lo lắng cẩn thận. Hễ có làm hành động gì lại bắt đầu nao núng, sợ hãi nhìn .


      Cho nên luôn phải giữ trạng thái bình thản khi đối mặt với Phó Tự Hỉ.


      Gã Hạ Khuynh mặc dù cứ luôn miệng mỉa mai ấy ngốc nghếch, hơn nữa còn dùng thái độ gay gắt vậy mà Phó Tự Hỉ lại hề sợ .


      Điều này ra được Phó Tự Hỉ rất tin tưởng và ỷ lại vào Hạ Khuynh.


      Hạ Khuynh cùng Phó Tự Hỉ trước sau về hướng biệt thự.


      Lương San lơ đãng bắt gặp, cười cười chạy đến: “Sao vậy? chơi nữa à?”


      “Mẹ, con dẫn ấy tìm cái mũ, đứng phơi dưới trời nắng gắt như vậy sớm muộn gì mặt cũng đen như than.”


      “Mẹ giúp con bé bôi kem chống nắng rồi.”


      “Vẫn phải đội mũ.”


      “Được rồi , mẹ ở đây chờ hai đứa.” Lương San từ xa liếc nhìn về phía Tả Phóng còn thêm: “Tự Hỉ à, nếu phải A Khuynh cứ khăng khăng bắt con tìm mũ, con có thêm nhiều thời gian mà tranh thủ bồi dưỡng tình cảm với Tả Phóng rồi a…”


      Hạ Khuynh bên nghe được mặt đen lại: “Phó Tự Hỉ, còn mau !”


      “V… Vâng!” sau đó quay sang với bà: “Phu nhân, con bảo Tả Phóng chờ tí rồi ạ.”


      “Ngoan, Tự Hỉ nhanh về nhanh…”


      “Dạ, phu nhân.”


      Sau khi xác định rời khỏi phạm vi tầm nhìn của Lương San, Hạ Khuynh kéo tay Phó Tự Hỉ siết mạnh, cắn răng hung tợn: “Phó Tự Hỉ, em lại bắt đầu ngoan rồi!”


      “Hả…” Phó Tự Hỉ mờ mịt nhìn : “Tôi rất ngoan ngoãn nghe lời mà…”


      “Ngoan như thế nào? Hả? Chỉ ngày gặp theo thằng đàn ông khác, hửm?” đanh mặt lạnh lùng, lại ra sức siết tay Phó Tự Hỉ, nhưng dám quá mạnh tay sợ bị thương.


      Tả Phóng á? ấy là bạn trai của tôi mà.” còn bổ sung thêm cái gật đầu.


      “Em còn dám thừa nhận!” Bây giờ hận thể bóp chết : “Lần trước em đáp ứng với tôi cái gì, hửm?”


      "Quên mất rồi..." Phó Tự Hỉ ngây ngốc nhìn , lẩm bẩm . đáp ứng với rất nhiều rất nhiều việc, biết muốn ám chỉ đến cái nào…


      “Nếu em dám tiếp xúc với thằng đàn ông khác, tôi ‘ăn’ cái bánh bao của em!”


      Phó Tự Hỉ hoảng sợ, mặt tái xanh dùng hai tay che ngực: “Đừng mà, ăn ngon cũng vui đâu… đau lắm!”


      “…”


      Hạ Khuynh vừa tức giận vừa buồn cười, chỉ dùng đầu gối suy nghĩ cũng thừa biết nàng Phó Tự Hỉ hề biết giờ phút này mình bị người khác quấy rối khi dễ.


      Vừa nhìn thấy bên cạnh xuất người đàn ông khác, rất tức giận, lại còn là thằng nhóc Tả Phóng. Phó Tự Hỉ ngốc như vậy có tức giận cũng xả ra được.


      Còn bởi vì tâm tình của bắt đầu thay đổi…


      --


      Buổi sáng hôm nay khi kết thúc cuộc họp, vội lái xe về nhà. đường suýt chút nữa là tông trúng Khổng Minh Dao.


      ả đứng chắn đầu xe của , may mắn phanh lại đúng lúc nếu biết chuyện gì xảy ra.


      kiên nhẫn bước xuống xe, nhìn thấy thần sắc ảo não cùng với vẻ quyến luyến của ả, vẫn quyến rũ kinh hồn lạc phách, năn nỉ đưa về nhà.


      muốn bỏ mặc ả nhưng cuối cùng gì. Lại cảm thấy việc ả nhờ vả cũng có gì quá đáng nên đáp ứng.


      Khi ả mở cửa xe định ngồi vào vị trí phụ, liền khóa trái bên trong khiến ả tái mặt phẫn nộ phải ngồi vào ghế phía sau.


      Khi đến dưới lầu toàn nhà, định quay xe chạy phát ả từ lúc bước xuống xe tay chân run lẩy bẩy, đứng cũng vững.


      quan sát thấy thần sắc của Khổng Minh Dao quả ổn nên đành lòng bỏ mặc, xuống xe dắt vào nhà.


      Hạ Khuynh kéo Khổng Minh Dao đến phòng tắm, mở vòi sen xịt vào đầu ả “Khổng Minh Dao, trưởng thành rồi, cái gì nên chơi cái gì nên đụng vào cũng ý thức được sao?”


      Khổng Minh Dao bị tạt nước lạnh vào người nên run rẩy, cuối cùng cũng có chút tỉnh táo. Nhưng chỉ chốc lát sau, ả lại òa khóc lên, cảm xúc bắt đầu ổn định.


      nhìu mày, tắm , tôi ở bên ngoài.”


      Khổng Minh Dao mơ mơ hồ hồ khẽ gật đầu, sau đó đóng cửa phòng tắm hồi lâu mới bước ra.


      Hạ Khuynh ngồi sopha nhìn thấy ra, nghiêm mặt hỏi: “ bị nghiện từ khi nào?”


      “Cách đây lâu…” Khổng Minh Dao suy sụp ngã ngồi sopha.


      thở dài thất vọng: “Cai , đừng nên dính vào nó. ngủ giấc , về sau đừng tiếp tục ngược đãi bản thân.”


      xong muốn xoay người ra cửa, nhưng Khổng Minh Dao kịp đứng lên chặn trước mặt, vội cởi áo khoác, tuột cả cái váy ngủ bằng lụa bên trong xuống, cơ thể lõa lồ ra.


      "Hạ Khuynh, chúng ta cùng nhau lần nữa được ?"


      Hạ Khuynh nhìn thân thể được phơi bày trước mắt, thản nhiên : “Mặc quần áo vào .”


      Khổng Minh Dao cười quyến rũ, bắt đầu chậm rãi vuốt ve thân thể của chính mình.


      ả là vưu vật trời sinh, gương mặt quyến rũ, từng động tác mơn trớn khiêu khích đối phương đến cực hạn.


      Hạ Khuynh chỉ đứng yên nhìn ả, lời nào.


      Khổng Minh Dao bất kể là diện mạo hay dáng người đều thể chê. có lúc cùng ả ngày đêm hoan ái điên cuồng.


      rất thích cùng ả làm tình, bởi vì khi ả nằm dưới thân rất phóng đãng mị hoặc, khiến cảm thấy rất phấn khích và cực khoái. Vì vậy, Khổng Minh Dao là đối tác rất hợp ý với ở phương diện này.


      Nếu là trước kia bị ả câu dẫn như thế, nhất định rất vui vẻ mà phối hợp. Nhưng tại, biết vì sao bao nhiêu hứng thú lại mất sạch.


      Hạ Khuynh chán ghét, vòng qua người ra cửa.


      Trước đây chỉ nghĩ do bản thân từ lâu gần phụ nữ nên cảm hứng trở nên suy yếu. Nhưng mà trải qua tình vừa rồi, ý thức được việc, chính vì Phó Tự Hỉ mà khiến bị hỏng mất chức năng đó.


      Luận về cảm xúc lẫn tâm trạng của tại khác xa so với ngày trước.


      Trong tiềm thức của , Phó Tự Hỉ chỉ là đứa trẻ nhược trí, nhưng sau thời gian kề cận nhau, cảm thấy dần dần như bản thân buông xuống được chuyện này. Hơn nữa, bây giờ lại sinh ra chấp niệm muốn làm tổn thương đến .


      Lối suy nghĩ này chưa từng xuất đối với những bạn trước của .


      Nhớ lại ngày đó nghe oang oang muốn kết hôn rồi sinh cục cưng, trong lòng cảm thấy rất khó chịu.


      thể chấp nhận được chuyện ở cùng chỗ với người đàn ông khác, chỉ cần nghĩ đến điều đó, cảm xúc lại trở nên điên cuồng kiểm soát.


      thậm chí còn mơ hồ cho rằng mình bị lú lẫn nên lúc nào cũng quan tâm Phó Tự Hỉ, người mà ai dám gánh vác. Tốt nhất cả đời này thể gả được ra ngoài, vĩnh viễn ở lại Hạ gia, vĩnh viễn nằm trong tầm mắt của .


      Nghĩ đến việc này, mới giật mình nhận thức được, bản thân đối với Phó Tự Hỉ lại sinh ra dục vọng chiếm hữu. tài nào hiểu nổi ra mình nghĩ đến cái gì, muốn cái gì?


      Hạ Khuynh trở về xe, lấy tay day trán, nở nụ cười nhạt.


      nghĩ… thực có tình cảm đối với ngốc kia rồi.

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      sweet mandy, Sweet you, tart_trung37 others thích bài này.

    5. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Hay quá, cuối cùng cũng thông suốt ròi, hóng chương HK sủng ái TH :013:
      quỳnhpinky, Nguyên Nguyễnmeiluo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :