1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      ĂN ko no là được ăn a ý kìa....có ai xung phong ăn ko:04(1):.........nam phụ lên sàn nha......khuynh ca ko nhanh tay là mất đấy nhak:uong2:
      ngangong, meiluohirari thích bài này.

    2. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      vay a do thich PTH that ha ta?ta nghi~ chi quen biet tu xua thoi chu,HK se lam gi day
      linhdiep17meiluo thích bài này.

    3. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 13

      Phó Tự Hỉ hiểu tại sao Hạ Khuynh lại thích mấy trò cắn qua cắn lại như vậy, lẽ cảm thấy ăn nước miếng ngon hơn ăn thịt sao. được, phải đem ý nghĩ thực lòng ra với : "Chúng ta ăn cái khác nha. Tôi chỉ thích ăn thịt thôi."


      "Hôm nay tâm tình tôi tốt như vậy, đồng ý cho em cắn lại tôi mà em muốn, là đáng tiếc. Bỏ , chúng ta ăn thịt." như vậy, nhưng Hạ Khuynh vẫn cứ đè lên nhúc nhích.


      mượn ánh trăng ngắm nhìn kĩ gương mặt thanh tú của , nhóc này cuộc sống vô lo vô nghĩ, ăn được ngủ được thảo nào sắc mặt hồng nhuận, da thịt mềm mại mịn màng như muốn nặn ra nước thế kia…


      Bị như vậy, Phó Tự Hỉ nghĩ đây đúng là cơ hội ngàn năm có nha. Lần trước ăn thỏa thuê, vậy mà ăn chút lại nổi giận. Tại sao tự dưng hôm nay lại tốt bụng như vậy?


      thử thăm dò: "Hạ Khuynh, tôi ăn tức giận sao?"


      "Lần này tức giận, lần sau chưa chắc."


      Phó Tự Hỉ lúc này lòng hiếu kỳ dâng lên vì nhìn thấy hình ảnh hai người nọ cắn nhau.


      "Ừ vậy để tôi ăn thử lần, nhưng mà ở đây tối quá tôi nhìn thấy." Ngộ nhỡ cắn trúng mũi tốt lắm đâu.


      Hạ Khuynh mỉm cười, đưa môi gần như tựa sát vào môi : "Phó Tự Hỉ, em đến đây cắn tôi nào."


      Aaa ngữ điệu của làm cảm thấy xấu hổ...


      Môi của lạnh lẽo nhưng đôi môi của rất ấm áp. ra cũng biết phải làm như thế nào, trước kia Hạ Khuynh đối với như vậy, chỉ cảm thấy hoa mắt choáng váng, cả cơ thể mềm nhũng tê dại, đầu óc ngẩn ngơ chẳng nhớ gì.


      Thế là dùng răng nanh thử cắn môi , trúc trắc từng chút từng chút .


      Hạ Khuynh hề cử động, chậm rãi hưởng thụ tư vị cái răng nanh của từ từ gặm nhắm đôi môi của mình, cảm giác ma mị.


      Cứ như thế trôi qua, chẳng biết phải làm tiếp như thế nào nên chợt dừng động tác lại. Thoáng rời môi , bất lực lẩm bẩm: "Tôi biết..."


      Hạ Khuynh để trán mình kề vào trán , dùng cái mũi cao của mình cọ cái mũi của , bó tay cười nói: "Lúc trước tôi dạy em nhiều như vậy mà em vẫn chưa học được à?"


      " biết. . ."


      "Ừ vậy bây giờ cố gắng mà học…" đảo khách thành chủ đè lên hút lấy cánh môi , môi lưỡi giao triền đắm đuối…


      Phó Tự Hỉ chợt hốt hoảng nhưng lúc sau cảm nhận được mùi hương của là dễ chịu, thầm nghĩ biết dùng loại kem đánh răng gì . . .


      Thời gian chầm chậm trôi qua theo triền miên của hai người, Phó Tự Hỉ cảm thấy càng ngày càng đói bụng.


      Vừa rồi ở căn tin, Hạ Khuynh còn nhường ít cơm của cho , nhưng vẫn đủ so với lượng cơm bình thường của .


      Lúc ăn cơm, nhìn sang bàn cạnh trông thấy sinh viên nọ mang cái hộp cơm rất đáng , thế là nhìn chằm chằm vào họ phát ra vấn đề, ấy ăn rất ít nha.


      Hạ Khuynh mang đến chỗ khác ăn tiếp, lúc ấy mới nhõm yên tâm. Nếu buổi tối lại đến chỗ dì Quan ăn tiếp lại làm phiền dì ấy nữa rồi.


      Ai ngờ lúc bên hồ nước, Hạ Khuynh đặt dưới táng cây, ra sức dạy dỗ cái gì đó, làm bây giờ đói càng thêm đói.


      Đến khi Hạ Khuynh buông tha, mới buồn bực hỏi: "Hạ Khuynh, ăn no rồi sao?"


      "Đúng vậy." Hạ Khuynh lúc này rất thỏa mãn.


      " ăn là ít..." bắt đầu hồi tưởng lại Hạ Khuynh vừa lúc nãy ăn cơm còn nhường cho nửa mà.


      "Là do em ăn quá nhiều." Hạ Khuynh rất đường hoàng liếc cái tỏ vẻ xem thường.


      Chắc chắn là do Phó Tự Nhạc cố ý muốn giảm cân nên dồn hết sang cho Phó Tự Hỉ đây mà.


      ……….


      Hai người bộ đến phố ẩm thực cách đó xa.


      Phố ẩm thực quả rất náo nhiệt, nhưng chỉ có bán những loại thức ăn vặt có dinh dưỡng.


      Phó Tự Hỉ tuy rất thích thú nhưng vẫn với : "Tự Nhạc có những thức ăn ở đây ăn nhiều bị đau bụng đấy." Ngữ khí còn tỏ ra rất cẩn thận.


      Hạ Khuynh , dẫn đến cái hẻm , sau đó rẽ trái vào tiệm mì có vẻ hơi hỗn độn.


      Tiệm ăn này là của đôi vợ chồng mở, bán những món ăn tự tay làm coi như cũng sạch .


      Trước kia thời đại học cũng thường đến đây.


      Đến khi ngồi xuống bàn Hạ Khuynh chọc Phó Tự Hỉ: "Em là kén ăn."


      liền phân minh: "Tôi kén ăn."


      Bà chủ quán đến bàn liền nhận ra Hạ Khuynh, vui vẻ tươi cười tiếp đón: "A, rất lâu cậu đến rồi."


      Hạ Khuynh ôn nhu hàn huyên vài câu với bà: "Bà chủ, việc kinh doanh trong quán tốt chứ."


      "Cũng tạm ổn, đôi khi đông khách cũng hơi vất vả." Bà chủ quay đầu cười hì hì đánh giá Phó Tự Hỉ. "Ái chà, bạn này của cậu trông đáng ."


      Phó Tự Hỉ nhìn thấy bà chủ quán cười với mình, cũng vui vẻ lễ phép chào bà. "Xin chào."


      " bé này là hiểu chuyện, còn chúng tôi chỉ là người nhà quê biết nhiều lễ tiết." Bà cười thân ái sau đó vào trong tiếp tục làm việc.


      Hạ Khuynh đối với câu "bạn " thừa nhận cũng chẳng phủ nhận.


      Nhưng đối với Phó Tự Hỉ, từ “bạn” này làm rất cao hứng.


      biết có xem như người bạn , nhưng nếu là có rất vui rất vui, rất là hạnh phúc…


      "Hạ Khuynh, có rất nhiều bạn sao?" Nàng nhàng mà hỏi.


      Hạ Khuynh có chút phân tâm: "Đương nhiên là nhiều."


      Phó Tự Hỉ do dự, nếu như phải là bạn, xem là gì?


      Hạ Khuynh nhìn thấy vẻ mặt do dự của , hơi thắc mắc: "Em muốn cái gì?"


      "Hạ Khuynh..." lí nhí trả lời: “ cũng xem tôi là bạn đúng ..."


      "Em cho muỗi nghe à, tôi nghe được."


      Phó Tự Hỉ cố lấy hết dũng khí, đứng lên, chậm rãi đến vị trí bên cạnh ngồi xuống, hít sâu hơi, cúi đầu giọng hỏi lại lần.


      Hạ Khuynh nhìn vào mắt .


      vừa nghe câu "bạn "* liền theo bản năng muốn phủ nhận, nhưng sau đó lại ngập ngừng.


      (*) ra từ “bạn”朋友 ở đây trong bản raw nghĩa là “bằng hữu”, từ này có rất nhiều nghĩa có thể là bạn và cũng có thể là chỉ người (bạn trai bạn của nhau). Ý của bà chủ quán & Hạ Khuynh muốn ám chỉ Hỉ Hỉ là “bạn ”, nhưng Hỉ Hỉ nghĩ là bạn thân bình thường thôi ^^


      biết chính mình tại đối với Phó Tự Hỉ là cảm giác gì.


      Đối với thân thể của có khát vọng và điều này vẫn có thể lý giải được. Phó Tự Hỉ tuy phải đại mỹ nữ, nhưng gương mặt cũng tệ, hơn nữa dáng người của rất đẹp. là đàn ông, đối với thân thể gợi cảm như vậy dĩ nhiên sinh ra dục vọng.


      Nhưng về mặt lý trí của kháng cự lại với lối suy nghĩ này.


      nghĩ mãi ở cùng chỗ với . như vậy, ngay cả khả năng cơ bản tự chăm sóc bản thân cũng có.


      Đêm hôm đó do uống rượu nên mới kiềm chế được. Làm như vậy, cũng có chút hối hận, lại nhìn thấy lúc nào cũng sống mình quá độc, vì vậy mới muốn làm cho được vui vẻ hơn.


      tại muốn sủng , đây là do thấy cảm giác mới mẻ cộng thêm với đồng tình thương hại vì hoàn cảnh, nhưng nó có thể duy trì được bao lâu dám cam đoan.


      "Mẹ tôi muốn em làm em của tôi, em thấy sao?"


      Hạ Khuynh cảm thấy, mẹ đề nghị này cũng tốt lắm. trai với em vẫn có thể thân thiết ở cùng chỗ, mà cũng phải chịu gánh nặng về cuộc sống cả đời của ấy.


      Phó Tự Hỉ kinh hỉ: "Hạ Khuynh, muốn làm trai tôi…"


      gật đầu.


      "Tôi chẳng những có em mà bây giờ còn có trai?"


      rất vui, có bạn cũng chẳng có trai. Hạ Khuynh lựa chọn cái nào cũng đều rất vui.


      Hạ Khuynh nựng mặt : "Ngoan, ngồi lại chỗ cũ."


      gật đầu, chạy về chỗ ngồi, mặt vẫn còn vui vẻ hớn hở.


      Bà chủ quán bưng lên hai bát mì thập cẩm, mặt còn có rất nhiều lát thịt mỏng.


      Phó Tự Hỉ uống thử ngụm canh, đôi mắt híp lại cong cong rất thích thú.


      "Ăn rất ngon nha!"


      Bà chủ quán nghe vậy tâm tình cũng nở hoa, lập tức mang lên cho họ thêm đĩa bánh bao chiên nhân thịt bò.


      Hạ Khuynh ở bên nhìn tướng ăn của Phó Tự Hỉ, chậc chậc bất đắc dĩ. "Em ăn từ từ thôi nào..."


      thể để cho ấy ăn hết, Hạ Khuynh nhờ bà chủ gói lại phần bánh mang về. Lúc tính tiền, định trả luôn phần bánh nhưng bà chủ quán chịu nhận: "Chàng trai trẻ, bé này bác xem tồi đâu, phải giữ chặt nhé!"


      Khóe miệng giật giật.


      Làm gì mà tồi, tướng ăn như vậy, nước soup văng đầy cả bàn.


      "Lần đầu tiên nhìn thấy cậu dẫn bạn đến đây nên mời hai người ăn đĩa bánh thôi, cậu cần gì phải khách sáo."


      Hạ Khuynh cười cười liền cảm ơn bà.


      tuy rằng có rất nhiều bạn nhưng cũng chưa bao giờ mang họ đến đây. Bọn họ cũng đến những hàng quán bình dân mà chỉ thích vào những nhà hàng sang trọng.


      Chỉ có con nhóc này mới có thể ngồi đây ăn cách ngon lành như vậy.


      Nghĩ rằng Phó Tự Hỉ thường ngủ sớm nên cũng dám đưa về trễ quá, lúc sau Hạ Khuynh lôi kéo phải đưa về.


      Phó Tự Hỉ tuy mực khăng khăng rằng vẫn chưa chơi đủ nhưng vẫn rất nghe lời.


      ……….


      đường trở về, từ cửa sổ nhìn ngắm những ánh đèn hoa lệ ở hai bên đường, chớp chớp mắt nhìn sang có chút dò hỏi: "Hạ Khuynh, về sau chúng ta có thể đến trường học của ?"


      "Sau này tôi thường xuyên dẫn em đến đó." Hạ Khuynh lấy tay xoa xoa đầu , hỏi ngược lại: "Ngày mai Phó Tự Nhạc khi nào trở về?"


      "Tự Nhạc khoảng sáu giờ trở về ăn cơm tối." Có thể gặp lại Tự Nhạc rồi hehe~. "Chúng ta ngày mai ra ngoài. Buổi sáng em viết nhật kí, viết xong luyện chữ, buổi chiều em muốn ngủ đến mấy giờ cũng được, ngủ dậy tôi dạy em chơi game."


      Phó Tự Hỉ ngây ngẩn cả người. "Cái gì game?"


      Hạ Khuynh biết có sử dụng qua máy vi tính chưa: "Trò chơi vi tính… em từng chơi qua chưa?"


      "Có chứ, muốn lắm nhưng được đâu… chơi đến máy bị hỏng luôn…khiến Tự Nhạc phải sửa rất lâu..."


      Khi nhắc đến những chuyện mình phạm lỗi, luôn tỏ ra bộ dạng xấu hổ.


      Phó Tự Nhạc trước kia có thời gian rảnh sẽ dạy sử dụng vi tính, lúc đầu mới sử dụng, hay chơi trò chơi dò mìn** gì đó.


      (**) Game Dò mìn: Dò mìnhaygỡ mìn(tiếng :Minesweeper) là trò chơi máy tínhdành cho người chơi. Trò chơi được xây dựng như chương trình giải trí cài đặt hệ điều hànhMicrosoft Windows (nguồn Wikipedia)


      Có lần do chơi quá khó nên nhấn loạn cả lên, sau đó màn hình bỗng nhiên đứng yên phản ứng.


      hiểu tại sao lại bị thế này nên gọi Phó Tự Nhạc đến xem. Phó Tự Nhạc kiểm tra xong sắc mặt trở nên rất tệ, biết ngay bản thân làm sai chuyện gì rồi.


      Chuyện là lần đó, tài liệu luận văn của Phó Tự Nhạc đều được lưu vào máy tính, vì máy bị hư, sau đó hệ thống tuy được sửa chữa nhưng tư liệu hoàn toàn bị mất hết.


      Phó Tự Nhạc sau khi mang máy vi tính sửa xong, vì làm lại bài luận văn thứ hai phải thức trắng hai đêm vất vả lắm mới hoàn thành kịp thời gian nộp bài.


      Phó Tự Hỉ nhìn thấy Phó Tự Nhạc cứ cặm cụi ngồi gõ chữ mà ngủ suốt mấy ngày liền đứng ngồi yên, áy náy ngừng xin lỗi.


      Phó Tự Nhạc tuy rằng trong lòng cũng lo lắng nhưng vẫn cười an ủi , rằng đó chỉ là vấn đề . Phó Tự Hỉ muốn khóc nhưng dám khóc, sợ khiến Phó Tự Nhạc lại phân tâm.


      Suốt hai đêm đó, Phó Tự Hỉ cố gắng chống lại cơn buồn ngủ, ngồi sô pha thức cùng Phó Tự Nhạc. Nhưng dù sao cũng quen ngủ sớm, cuối cùng cứ gà gật gục sopha.


      Phó Tự Nhạc thấy như vậy đành lòng, vội vàng giục ngủ, nhưng chịu, mực la lên muốn thức đêm với Tự Nhạc.


      Phó Tự Nhạc dỗ dành: "Vậy ngủ tạm sopha nhé, em làm xong ngay thôi." Nhưng mỗi lần giật mình tỉnh giấc đều nhìn thấy Phó Tự Nhạc vẫn còn cắm cúi bàn máy tính đánh luận văn.


      Phó Tự Nhạc tuy mắng nhưng biết bản thân làm chuyện xấu liên lụy Tự Nhạc, cảm thấy rất khó chịu và xấu hổ. Thế là từ đó về sau cũng dám chạm đến máy vi tính nữa.


      Hạ Khuynh nghe kể như vậy, khẳng định là từng gặp chuyện gì phiền toái về nó.


      " sao, vậy chơi nữa, tôi dạy em từ từ tốt lên thôi."


      nhìn , nhưng vẫn có chút sợ sệt phân vân "... Nhưng ngộ nhỡ… tôi làm hư..."


      Hạ Khuynh cầm tay , nhanh chậm từ tốn .


      "Sợ cái gì chứ, có tôi ở đây."

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      sweet mandy, Sweet you, Tiểu Ly 111137 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Ta chờ ng đẹp sáng giờ :037:, tưởng hôm nay ko có chương mới chứ, tks nhé :034:
      linhdiep17, hirarimeiluo thích bài này.

    5. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424
      @Nữ Lâm sorry sorry vì sáng giờ m hơi bận, đến giờ mới có tg lên máy để post chương mới đây hìhì
      quỳnhpinky, tutu, linhdiep172 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :