1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424
      @linhdiep17 kệ , ăn đậu hũ mà có trách nhiệm là được rồi haha~~ :yoyo36::yoyo36:
      linhdiep17 thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Có tiến bộ, biết dịu dàng rồi. Con đg tới sủng ko xa đâu :ex10:
      hirarimeiluo thích bài này.

    3. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      Han ta co tien bo roi day nhung chang~ biet den khi nao thi lat lọng khi de~ hỷ hỷ nua,van~ chua hoan toan tin tuong dc nam9
      linhdiep17meiluo thích bài này.

    4. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      dù j vẫn ghét tên này, chưa bị ngược ta chưa hết ghét đc
      thanks nàng ^^
      Last edited: 29/10/14
      linhdiep17meiluo thích bài này.

    5. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 12

      Hạ Khuynh thấy thời gian vẫn còn sớm nên muốn đưa Phó Tự Hỉ dạo.


      Ra khỏi phòng học bao lâu, Phó Tự Hỉ đột nhiên dừng bước, "Hạ Khuynh..."


      "Chuyện gì vậy?" Hạ Khuynh nhìn thấy biểu tình kì lạ của , thầm nghĩ biết nàng này sắp nghĩ ra trò gì nữa đây.


      Phó Tự Hỉ rụt rè nhìn bốn phía xung quanh cẩn thận rồi nhón chân khẽ thầm vào tai . nhìn ra ý đồ của , cũng phối hợp nghiêng người thấp xuống.


      "Tôi muốn toilet."


      "... Ờ… vậy ." Còn tưởng rằng có chuyện gì quan trọng lắm.


      "Nhưng mà..." Ôi ngượng ngùng thôi. "Tôi quên mang theo cái kia."


      Hạ Khuynh chợt hiểu, mặt có chút xấu hổ, liền thay đổi sắc mặt ra vẻ nghiêm trọng, nắm tay đến góc khuất thấp giọng : "Em là heo à? ràng biết mấy ngày nay tiện, lúc ra ngoài lại quên mang theo đồ..."


      "Tôi phải... tại vì tôi nhớ ." Cũng vì khi nãy vừa mới đứng lên có cảm giác ổn nên mới nhớ đến nó. Hôm nay lúc ăn trưa xong có làm vệ sinh và đổi lần rồi.


      Phó Tự Hỉ hề có khái niệm gì về những chuyện ấy. Bình thường đều có Phó Tự Nhạc giúp, bản thân cũng nhớ nổi đến mấy thứ này. Phó Tự Nhạc qua đàn ông họ có những thứ này nên họ hiểu. Nhưng lúc này bên cạnh chỉ có đàn ông, làm cứ đắn đo do dự nãy giờ, cuối cùng vẫn phải hạ quyết tâm cho biết.


      Hạ Khuynh bây giờ cũng lúng túng cả lên: "Em từng mua qua nó chưa?"


      nghĩ nghĩ, gật gật đầu. "Chắc là rồi, tôi còn nhớ kĩ hình dáng của nó mà."


      ………….


      Sau đó Hạ Khuynh mang Phó Tự Hỉ đến cửa hàng tiện lợi gần trường học, rồi đứng trước cửa với :


      "Đưa di động cho tôi."


      nghe lời lấy ra cho , đây là cái máy đời cũ


      mở ra lục thông tin danh bạ, chỉ có danh bạ của Phó Tự Nhạc.


      Hạ Khuynh nhấn số của mình nhá vào máy : "Em tự vào mua , đừng sợ, có chuyện gì gọi cho tôi." Rồi móc ví đưa tờ trăm đồng.


      "Em vào mua xong đưa tiền cho nhân viên, đứng đợi họ hoàn lại tiền, rồi ra đây vậy là xong, em hiểu ?"


      Phó Tự Hỉ cố gắng nhớ kĩ từng chữ từng chữ rồi gật gật đầu, mở cửa kính vào trong cửa hàng. Vào đến cửa đột nhiên xoay lại nhìn Hạ Khuynh, thấy cười cổ vũ mình, quyết tâm vào.


      bước từng bước chậm rãi dọc theo hai bên kệ hàng, bên cạnh vừa vặn có người nhân viên đến hỏi muốn mua gì.


      Người nhân viên là nữ nên cũng ngại ra hết chi tiết, sau đó người này dẫn đến quầy vệ sinh phụ nữ, nhưng tìm mãi cũng nhìn thấy loại mà mình thường dùng.


      đến gần hơn cẩn thận đọc từng ô chữ ghi quầy.


      Người bán hàng bên cạnh nhìn cứ chậm chạp chưa quyết định cũng còn kiên nhẫn, nhàn nhạt với : " cứ xem chậm rãi." Sau đó bỏ đến quầy khác.


      "Vâng, cảm ơn." Phó Tự Hỉ trả lời lại tiếp tục nghiên cứu kĩ hàng chữ in từng quầy.


      lát sau, có chuông điện thoại vang lên, phản ứng đầu tiên nghĩ là của Phó Tự Nhạc, nhìn lên màn hình liền nhấn nút: "Tự Nhạc!"


      Hạ Khuynh trầm mặc chút, chính là loại ngữ điệu này luôn chọc ngứa ngáy.


      "Phó Tự Hỉ, rốt cuộc em muốn mua đến khi nào? Em vào nãy giời mười phút rồi." phải là chỉ lấy xong rồi ra trả tiền thôi sao, con nhóc này lề mề chết được!


      Nghe thấy thanh gào lên kiên nhẫn của , ngẩn ngơ trả lời: "... nhìn thấy cái loại đó, tôi tìm đây này..."


      Hạ Khuynh bực tức nghĩ chờ đến lúc tìm thấy biết phải đợi đến khi nào. suy nghĩ rồi nhắc tên sản phẩm nổi tiếng có chiếu quảng cáo sau đó hỏi có nhìn thấy . trả lời có, mới bảo mua loại đó.


      Phó Tự Hỉ thực kinh ngạc, sao cả cái này mà cũng biết vậy.


      Lúc tính tiền có chút khẩn trương. Nhưng may mắn nhân viên gì nhiều mà chỉ hỏi có muốn lấy gói to hơn . ngập ngừng chút rồi chọn túi to.


      Lúc mua xong ra cửa nhìn thấy Hạ Khuynh đứng chờ, nở nụ cười với . chưa từng mình ra ngoài mua sắm nên có cảm giác rất vui như đạt được thành tựu to lớn.


      cầm tiền thối đưa cho : "Hạ Khuynh tôi đếm kĩ rồi, có sai đâu." Lúc đếm tiền hơi chậm, may là tính tình nhân viên cũng dễ chịu nên có ý kiến gì.


      Hạ Khuynh vừa nhìn thấy , phiền muộn bực tức vì phải chờ đợi cũng tiêu tán hơn phân nửa, lại véo má tán dương: "Phó Tự Hỉ, em làm tốt lắm."


      Hạ Khuynh dẫn Phó Tự Hỉ đến buồng vệ sinh, chờ đổi xong, cầm tay dắt dạo.


      Phó Tự Hỉ nhìn xung quanh lạ lẫm nên trông thấy cái gì cũng hiếu kì chỉ chỉ trỏ trỏ hỏi . biết tại sao hôm nay tính nhẫn nại của cực tốt, nghe hỏi cái gì cũng hề thấy phiền mà rất bình tĩnh giải thích.


      Khi đến sân bóng rổ, cả sân phát ra tiếng reo hò ầm ĩ. Hạ Khuynh vốn muốn tham gia, nhưng khi nhìn thấy biểu tình hứng thú của Phó Tự Hỉ liền hỏi xem qua đấu bóng rổ chưa, lắc đầu, vì thế dẫn vào trong đám đông.


      Quanh sân bóng có rất nhiều nữ sinh đến cỗ vũ, tiếng la hét chói tai vang dội khắp cả sân. Sân bóng rổ của trường đại học lúc nào cũng nhộn nhịp như vậy.


      ra kỹ thuật chơi của họ cũng phải thuộc loại rất xuất sắc, nhưng phần lớn nữ sinh ở đây chỉ nghĩ rằng sân bóng là nơi tập trung nhiều chàng cao to đẹp trai, để họ có thể thỏa thích chiêm ngưỡng.


      Vì đứng phía sau căn bản nhìn thấy được cái gì nên Hạ Khuynh rất vô sỉ thi triển chiêu "Mỹ nam kế” và thành công lừa được nhiều em nhường vị trí đẹp cho . Sau khi tìm được chỗ rồi cũng để ý đến mấy em oanh oanh yến yến quay quanh mình mà tập trung xem trận đấu dưới sân.


      Hạ Khuynh xem lúc hình như phát điều gì đó. Kia phải là thằng Tả Phóng tối hôm đó à?


      Bên này phần lớn tiếng la hét cổ vũ của các nữ sinh đều hướng về phía Tả Phóng .


      Phó Tự Hỉ xem lúc cũng hiểu, chỉ thấy đám nhiều người cùng tranh giành quả bóng lớn thôi, sau đó họ ra có người khác vào. Từ từ nhìn thấy cái gì đó —— khi trái bóng kia vào rổ, mọi người vỗ tay reo hò ầm lên.


      Trừ việc đó ra vẫn hiểu, ngẩng đầu nhìn Hạ Khuynh lại phát tập trung rất chăm chú.


      "Hạ Khuynh, cũng thích chơi bóng à?"


      Hạ Khuynh chăm chú nhìn vào trong sân, nhất thời nghe thấy tiếng . đành chỉ biết đứng nhìn rồi chờ .


      Lúc này bên đột nhiên bên cạnh có vài nữ sinh hét to: "A a a a! Đẹp trai quá a a~!"


      Hạ Khuynh cảm thấy chói tai đem Phó Tự Hỉ kéo gần chút quay đầu lại phát ngây ngốc nhìn .


      "Sao rồi? Xem hiểu à?"


      chỉ đáp câu: "Hạ Khuynh, là đẹp mắt a."


      "Thế có đẹp trai hơn những người đó ?" chỉ vào đám người chơi dưới sân nhếch miệng cười đến đáng đánh đòn.


      gật đầu, xong lại hỏi: " từng chơi qua sao?"


      "Trước kia có nhưng bây giờ chân tiện, nên muốn chơi nữa."


      Phó Tự Hỉ trầm mặc chút, mới : "... Tôi quên."


      là như thế.


      Lần đầu tiên gặp lại, có chú ý thấy chân có vấn đề đứng tiện nhưng bẵng thời gian sau lại quên mất việc ấy. Trong mắt Hạ Khuynh hề khác gì so với những người bình thường, chỉ có điều đôi lúc muốn ngồi xe lăn thôi.


      "Tôi biết." Hạ Khuynh cười cách thâm trầm.


      đương nhiên biết.


      Bởi vì là Phó Tự Hỉ.


      ra, chân của tại đứng có hơi khập khiễn chút nhưng so với lúc trước tốt lên rất nhiều rồi…


      "Hạ Khuynh, chân của sao đâu."


      Nhìn vẻ mặt trịnh trọng của , vẫn bình tĩnh đáp: "Ừ, chờ ngày nào đó hoàn toàn bình phục, tôi nhất định phải cảm tạ em."


      "Ách?"


      "Hôm nay cùng bộ với em, đối với tôi là phương pháp trị liệu rất tốt."


      Nghe như vậy, Phó Tự Hỉ đột nhiên mới nhớ: "Hạ Khuynh, có mệt ?"


      " chút, em còn muốn xem nữa ?"


      cảm thấy là chính mình liên lụy đến : " xem nữa, chúng ta ."


      "Có gì mà hoảng, có mệt hay tự tôi biết, em đúng là bé ngốc nghếch."


      "Tôi phải mà..."


      "Em chính là bé ngốc nghếch."


      "Tôi phải..."


      " bé ngốc, ăn cơm."


      "Ừ... Nhưng tôi phải. . ." nhất quyết phải biện minh đến cùng.


      …………


      sân lúc này Tả Phóng đột nhiên dừng động tác, ánh mắt hướng về phía.


      Những người còn lại thấy vậy nhãn cầu sáng lên, lợi dụng tình thế nhào lên tấn công quả bóng tay , trực tiếp bắt được bóng. Nhưng Tả Phóng bây giờ dường như có vẻ muốn cố giữ bóng, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía đám đông sân, tìm kiếm...


      hình như vừa mới... nhìn thấy được Phó Tự Hỉ...


      Nhưng ngẫm lại, làm sao mà có thể được.


      Căn bản ấy có khả năng học đại học.


      Hơn nữa, nhiều như vậy năm, tin mình chỉ liếc mắt cái có thể nhận ra .


      Tả Phóng tâm tư phân vân lúc sau đó gạt bay ý nghĩ trong đầu, tiếp tục tập trung vào trận đấu.


      ………….


      Phó Tự Hỉ vào nhà ăn hết nhìn đông đến nhìn tây, khí ở đây rất ồn ào, có rất nhiều người.


      Hạ Khuynh tìm vị trí kéo ngồi xuống: " nàng nhà quê, em ngoan ngoãn ngồi đây chờ, đợi tôi trở lại."


      "Ừ, tôi biết rồi."


      nhìn bóng lưng Hạ Khuynh, cảm thấy hề giống người tàn tật. rồi, cũng dám nhìn loạn nữa, sợ người khác phát ra phải là sinh viên ở đây, họ đuổi ra mất.


      Hạ Khuynh rất nhanh quay trở lại bê theo hai phần thức ăn, ngồi xuống với : "Em nếu ăn đủ no đợi tý chúng ta đến chỗ khác." Sức ăn của con nhóc này tuyệt đối còn nhiều hơn .


      Phó Tự Hỉ nhìn bàn đồ ăn hấp dẫn: "Hạ Khuynh, làm sao biết tôi thích ăn thịt nha?"


      Hạ Khuynh ra vẻ miễn cưỡng liếc nhìn cái: "Nhìn dáng người này chỉ ăn rau xanh mà có thể được như vậy à?"


      biết cố ý chê mình béo, nhăn mặt bĩu bĩu môi, lại biết phải phản bác như thế nào nên chỉ biết cúi đầu yên lặng ăn cơm.


      Hạ Khuynh nhớ tới cái gì hỏi : "Phó Tự Hỉ, trí nhớ của em tốt ?"


      " tốt chút nào."


      "Vậy tại sao em biết viết nhật kí?"


      sửng sốt: "Vì mỗi ngày đều giống nhau."


      "Thế à, vậy em viết ra những ngày khác cho tôi xem thử. Ngày mai sau khi thức dậy, em mang chuyện của ngày hôm nay viết lại, xem như luyện chữ."


      "Ừ" Cẩn thận ngẫm lại chút: "Có mấy chữ biết có viết được …"


      "Em cứ khoanh vòng nó lại, đợi sau khi tôi xong việc dạy em."


      Phó Tự Hỉ nghe như thế, rất cao hứng: "Hạ Khuynh, tôi làm phiền đâu, tôi viết xong chờ ."


      Hạ Khuynh lấy tay gạt hạt cơm vụn dính bên mép : "Tướng ăn quá xấu, mặt dính đầy cơm kìa."


      Nhưng trong giọng lại mang theo vẻ ôn nhu nuông chiều.


      ……………..


      Trường X có cái hồ rất đẹp.


      Ở các trường đại học những nơi này đại khái là nơi hẹn hò của các cặp tình nhân. Dọc bên hồ có những hàng cây xanh um tùm, địa điểm che khuất rất thích hợp cho các cặp đôi lồng bàn tay, chạm tóc mai thân mật.


      Phó Tự Hỉ quả ăn quá no, Hạ Khuynh dẫn ra theo hướng cửa sau tiến về hồ nước.


      Mặt hồ vào thu, sắc trời ráng chiều, trong bụi cây um tùm có thể thấy được nhiều thân ảnh ngồi đó. Lúc này Phó Tự Hỉ ôm cái dạ dày chưa được thỏa mãn, mơ mơ hồ hồ đến phát thấy có người trong lùm cây, liền mở to mắt nhìn chằm chằm vào họ.


      Sau đó lại ngẩn ra, há hốc mồm ngạc nhiên.


      Đó phải là chuyện Hạ Khuynh từng làm với mình sao...


      Hạ Khuynh thấy dừng lại, cũng nhìn theo hướng ánh mắt của . Đến khi nhìn , mặt đen lại liền vội vàng lấy tay che mắt lại: "Tập trung đường cho tôi."


      "... Bọn họ... ăn..."


      giống như hiểu được, nhà ăn ở đây ăn chẳng đủ no.


      "Bọn họ ăn gì kệ bọn họ, em nhìn loạn cái gì."


      "Hạ Khuynh, tôi nhìn nữa." muốn gạt tay che mắt mình xuống.


      Hạ Khuynh cố chấp thả tay xuống: "Em theo tôi."


      Phó Tự Hỉ thấy vậy cũng đứng bất động, mờ mờ mịt mịt theo . thẳng đến chỗ tối, biết tựa vào cái gì, nhưng cảm thấy nó hề bằng phẳng chút nào.


      "Hạ Khuynh?" Mặc dù bối rối nhưng trực giác cho biết làm tổn thương đến mình.


      Sau đó cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của Hạ Khuynh phả ra ở bên tai, vừa nóng vừa ngứa ngáy.


      "Phó Tự Hỉ, phải em vẫn ăn chưa no sao, tôi ngại bây giờ em đến đây nhai cắn tôi..."

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      sweet mandy, Hale205, Tiểu Ly 111137 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :