1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      A dung la len xuong that thuong......quan tam chi hỉ day.......buon buon lai an hiep chi cho coi........dung de tieu tam an hiep hỉ la duoc.......neu khong ta nguyen rua chet luon......thanks @meiluo nang suat qua di.....
      meiluohirari thích bài này.

    2. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      lan dau tien moi thay chuong nay tu dau den cuoi han ta binh thuong dc chut,ko bik co an hiep hỷ hỷ ko nua...
      linhdiep17meiluo thích bài này.

    3. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 11

      Khi Phó Tự Hỉ đến nhà lớn nghe được thiếu gia và phu nhân dùng điểm tâm, dám làm phiền đến họ nên ra đại sảnh ngồi chờ.


      Đến khi bọn họ ra, chạy đến chào: "Phu nhân, Hạ Khuynh..."


      Hạ Khuynh ngước mắt lạnh lùng nhìn , thấy như vậy thanh của ngày càng bé: "Thiếu gia..."


      "Tự Hỉ, con đến đúng lúc, để ta bảo Hạ Khuynh dẫn con ra ngoài chơi nhé." Lương San cười cười thân thiết kéo tay .


      gật gật đầu, việc này buổi sáng Hạ Khuynh có với rồi mà.


      cầm cái hộp giày đưa cho bà: "Phu nhân, con đến trả giày cho bà..."


      Lương San nở nụ cười: "Tự Hỉ, đây là cho con. Hơn nữa, cũng phải ta ra tiền. Ha ha, con trai ta có tiền nhiều lắm, cần trả."


      Hạ Khuynh liếc mắt dò xét mẹ , cảm thấy bà bị Phó Tự Hỉ đồng hóa mất rồi.


      Phó Tự Hỉ mờ mịt nhìn về phía Hạ Khuynh, phải kêu trả lại cho phu nhân sao?


      Sau đó bị Lương San lôi kéo ngồi xuống ghế.


      "Mua giày chỉ là chuyện ." Lương San nghĩ Phó Tự Hỉ chưa từng đương hay thích ai sâu đậm. Có lẽ vậy, nhìn khía cạnh bên ngoài chính xác là như thế "Tự Hỉ, ta hỏi con, hôm kia chơi có nhìn thấy nào đẹp trai ?"


      "Thiếu gia rất đẹp trai." Phó Tự Hỉ thực thành .


      Vị thiếu gia nào đó nghe được câu này ung dung ngồi xuống sopha, khóe miệng nhếch lên hài lòng tự đắc


      Lương San quay đầu đánh giá Hạ Khuynh: “Hì hì, dĩ nhiên nó rất đẹp trai." Đó là đương nhiên rồi.


      Hạ Khuynh thầm xác định có những lúc mẹ rất ngây thơ.


      "Vậy trừ nó ra còn ai ?" Lương San hỏi tiếp.


      Phó Tự Hỉ nghĩ nghĩ, kỳ ngày đó nhớ mặt từng người lắm.


      "Con quên mất rồi ạ."


      Lương San tự an ủi chính mình, cứ từ từ nó cũng đến: "Vậy con có chuyện với ai ?"


      "Có a, người mặc áo màu trắng."


      Lương San liếc mắt sang Hạ Khuynh, đó là ai?


      Hạ Khuynh lãnh đạm trả lời. "Hề tử."


      "À à ra là vậy. Tự Hỉ à, con thấy nó có đẹp trai ?"


      "Con cũng nhớ nữa ạ."


      ...


      Lương San bị đả kích chỉ tiếc rèn sắt thể thành thép, trong lòng thầm buồn bã thở dài. lúc sau, nhìn đồng hồ thấy thời gian cũng còn sớm, nên cũng chuẩn bị ra ngoài. Trước khi bà còn dặn dò Hạ Khuynh phải chăm sóc Phó Tự Hỉ chu đáo.


      Đợi đến khi chỉ còn lại hai người, Hạ Khuynh câu với xong cũng xoay người bước : "Chúng ta đến phòng sách."


      xách hộp giày cùng đến phòng sách, sau khi vào còn đóng cửa cẩn thận.


      "Hạ Khuynh, đôi giày này. . ."


      "Để cho tên hoàng tử của em lo." đợi hết, mang đôi giày quăng cho cái vị hoàng tử chưa biết mặt nào đó: "Đặt nó ở đây trước , chừng nào về phòng cầm theo."


      Phó Tự Hỉ để hộp giày xuống có chút lo lắng suy nghĩ, hoàng tử kia biết có đồng ý hay nữa á.


      "Tôi hỏi em, em với cái tên áo trắng hôm đó những chuyện gì?"


      " ta chỉ hỏi tôi có muốn ăn thêm cái gì ?"


      "... Chỉ vậy thôi sao?"


      gật đầu.


      "Vậy tại sao em ăn thêm?"


      trừng mắt: " bảo tôi đừng ăn nhiều mà, lúc đó tôi là đói..." Cuối cùng còn thêm câu: "Bình thường Tự Nhạc nấu cho tôi rất nhiều rất nhiều."


      "Em cứ tiếp tục ăn nhiều như vậy càng ngày càng béo." Hạ Khuynh phát Phó Tự Hỉ càng ngày càng kiêu ngạo cứ chống đối lại , vậy hôm qua còn dám chê hôi thối.


      đến chữ béo khẩu khí yếu rất nhiều, đành chịu thôi bởi vì nó là !


      Bất quá vẫn phải biện minh chút: "Tự Nhạc béo như vậy mới đẹp."


      Hạ Khuynh hừ tiếng.


      Ai mà nhìn ra được chuyện đó.


      ………..


      Hạ Khuynh có làm cho Phó Tự Hỉ cái bàn viết chữ .


      Phó Tự Hỉ biết thể quấy rầy nên cũng rất im lặng tự viết chữ. Hai người ai làm việc nấy chuyện với nhau.


      Đợi sắp đến giờ cơm trưa, Hạ Khuynh mới mở miệng hỏi: "Em thường ngủ trưa đến mấy giờ?"


      Phó Tự Hỉ bên này viết viết đột nhiên nghe được mở miệng, hơi giật mình ngẩng đầu lên.


      ra có thời gian cụ thể, bình thường hay ngủ tận mấy tiếng đồng hồ.


      thấy trưng ra cái bộ dáng ngây ngốc, nhịn được bèn trêu chọc chút: "Em đúng là con heo, buổi tối ngủ nhiều như vậy, giữa trưa còn muốn ngủ."


      "Tôi phải."


      Hạ Khuynh đắn đo xem phải dẫn đâu, cũng giống những người bạn trước của . Nhìn thấy chữ viết ngay ngắn đầy vở, bỗng nhiên nảy ra chủ ý.


      "Phó Tự Hỉ, buổi chiều hai giờ có thể dậy ?"


      thành thực trả lời: " biết nữa."


      "Hai giờ em phải rời giường, đây là mệnh lệnh."


      Thấy có bộ dáng nghiêm túc hơi hoảng: "Nhưng trong lúc ngủ tôi biết mấy giờ đâu."


      "Vậy em ngủ trong phòng tôi, đến giờ tôi gọi em dậy."


      cuối cùng cũng phải ngoan ngoãn đáp ứng .


      Đến giờ trưa, chạy đến chỗ dì Quan, sau khi ăn xong trở về phòng sách của Hạ Khuynh. gõ gõ cửa nhưng bên trong có tiếng động. Chắc ở nhà ăn dùng bữa, dám làm phiền đến nên đứng ở đây chờ.


      ……………


      "Phó Tự Hỉ, em đứng ở đây làm gì?" Hạ Khuynh lúc sau trở về nhìn thấy đứng yên lặng trước cánh cửa phòng.


      quay đầu, "A, Hạ Khuynh, ăn xong rồi à?"


      "... phải lúc nãy tôi có khóa cửa sao?"


      " có ở đây, tôi tùy tiện vào tốt lắm đâu."


      Hạ Khuynh đẩy cửa vào: "Em ngủ , đến giờ tôi gọi em." Sau đó nhìn thấy bộ dáng co quắp của : "Sao em mau ngủ?"


      "Tôi ngủ được."


      Nhưng lúc sau, Phó Tự Hỉ đánh giấc rất ngon giường của . Lúc vừa nằm xuống còn khen: "Giường của là thoải mái nha." bao lâu sau ngủ ngon lành…


      Nhưng đến lúc Hạ Khuynh đánh thức thực dễ dàng chút nào. Vừa đem cặp má phúng phía véo véo xoa xoa, lại cắn vài cái, chiếm tiện nghi của bé thỏa thuê mãi lúc sau mới mơ mơ hồ hồ tỉnh dậy.


      "Ngoan, Phó Tự Hỉ, thức dậy nào." Sau khi được ăn xong mớ đậu hủ Hạ Khuynh tâm tình rất tốt, bế đứng lên.


      ………


      Hạ Khuynh gọi chú Hoắc đưa hai người bọn họ đến trường đại học X.


      Năm đó vào đại học muốn xa, nên ghi danh vào Đại học Văn hóa tổng hợp X, Hạ Khuynh chọn ban Khoa học.


      Phó Tự Hỉ rất cao hứng khi biết đưa đến trường cũ. Nhưng khi xuống xe, đứng ở cổng trường có chút do dự: "Hạ Khuynh, tôi có thể vào sao?"


      Hạ Khuynh cười cổ vũ: "Được chứ."


      nhìn thấy từ cổng dọc hai bên con đường trải dài hàng cây cao rợp bóng xanh biếc, thỉnh thoảng có vài cơn gió khẽ lay động những tán cây phát ra tiếng xào xạc, trong lòng tràn đầy cảm xúc tuyệt vời.


      Hạ Khuynh dắt tay chậm rãi vào. Khi nhìn thấy phản ứng vui vẻ của biết bọn họ đến đúng địa điểm rồi.


      từng nghe kể, khi chưa học hết tiểu học phải nghỉ học. Có lẽ vì thế mà chưa bao giờ biết đến những nơi này, cũng chưa từng trải qua quãng đời sinh viên giảng đường.


      Cách cổng trường xa là giảng đường . Hạ Khuynh nghĩ tới gì đó, đứng ở lối rẽ hỏi : "Phó Tự Hỉ, em có muốn học ?"


      rũ mắt xuống, thanh trở nên buồn bã: "Muốn chứ." Ngập ngừng chút: "Lúc trước mẹ từng qua rồi, nhưng sau đó vẫn được đến trường."


      Hạ Khuynh trong lòng có chút vui.


      lôi kéo tay đến giảng đường : "Tôi dẫn em nghe giảng." Dù sao đây là khoa tổng hợp, đông người qua lại ai để ý chắc cũng có vấn đề gì.


      nghe xong ngẩng đầu nhìn vừa mừng vừa sợ: "Nhưng chúng ta đâu phải sinh viên ở đây…"


      "Đừng sợ cứ theo tôi."


      Hạ Khuynh dắt Phó Tự Hỉ vào giảng đường, tìm chỗ xa xa cùng ngồi xuống. Phó Tự Hỉ lớn như vậy nhưng chưa bao giờ được đến giảng đường, vì vậy cực kì phấn khích, tò mò ngó đông ngó tây.


      Hạ Khuynh nhìn thấy bộ dáng này liền trêu : "Con bé nhà quê!"


      ngượng ngùng: "Trước đây tôi chưa từng nhìn thấy qua mà..."


      Vừa vặn lúc này giáo sư vào, vừa nhìn thấy liền ngoan ngoãn ngồi yên. Hạ Khuynh biết rất muốn nghe giảng bài, trêu chọc nữa, nắm tay dưới bàn, gãi gãi véo lên mu thịt trong lòng bàn tay .


      Trải qua nửa tiết học, bầu khí cũng bắt đầu ồn ào, các sinh viên rầm rì trao đổi với nhau nhộn nhịp.


      Hạ Khuynh nhìn thấy chuyên tâm nghe giảng mới thấp giọng hỏi: "Phó Tự Hỉ, em nghe hiểu gì ?"


      nhìn lắc đầu, cũng cúi đầu trả lời: " hiểu."


      Nhưng sau đó mắt cong cong lên như hai vầng bán nguyệt, cười với : "Nhưng mà tôi rất vui, rất hạnh phúc!"


      là như vậy.


      Trước kia rất hâm mộ những đứa của các nhà khác được đến trường. Mẹ ở nhà cũng có dạy số môn học cơ bản, nhưng phải học rất vất vả. tin rằng bản thân phải là đứa trẻ ngốc, nhưng biết mình chậm phát triển hơn so với những đứa trẻ con khác.


      rất muốn đến trường học, bên cạnh đó cũng rất lo lắng bất an. Có cơ hội mẹ cũng dẫn đến trường của Tự Nhạc, nhưng rất sợ phải tiếp xúc với người lạ, rất sợ bọn họ gọi là đứa ngu ngốc. Sau khi mẹ mất, cũng đến trường học nữa.


      Hạ Khuynh cảm nhận được tâm tình vui vẻ của , cũng vui lây, nâng tay lên hôn xuống mu bàn tay.


      Ai ngờ màn này bị ông giáo sư nhìn thấy, lặp tức ông nhăn mặt trừng mắt. Hai sinh viên kia ngồi đây nghe giảng mà còn diễn trò đương nồng nhiệt, đúng là coi ông ra gì mà!


      "Hai em sinh viên kia, tôi chấp nhận trong lớp học có hành vi thân mật như vậy!"


      Cả lớp học cười ồ lên.


      Phó Tự Hỉ ban đầu hiểu được ai, đến khi nhìn thấy mọi người đều nhìn về phía hai người bọn họ, vừa thẹn vừa sợ vội vàng cúi đầu xuống.


      Hạ Khuynh bình tĩnh hơn, cười xin lỗi ông giáo sư: " ngại quá, xin lỗi thầy."


      Nơi này vốn là lớp học của năm thứ hai, nhìn thấy Phó Tự Hỉ có vẻ tuổi hơn Hạ Khuynh, ông giáo sư nghĩ rằng là sinh viên của ông ấy, còn Hạ Khuynh .


      "Em sinh viên nữ kia, em đứng lên trả lời tôi số vấn đề."


      Phó Tự Hỉ nghe giáo sư chỉ đích danh mình lại hoảng sợ cúi đầu dám ngẩng mặt lên. Hạ Khuynh cù vào tay trấn an, sau đó đứng lên "Thưa thầy là em dắt ấy đến."


      "Em tên là gì?"


      "Hạ Khuynh."


      Ông giáo sư cảm thấy cái tên này nghe rất quen nên cũng kiểm tra lại danh sách lớp.


      ra ông cũng chỉ muốn thị uy cảnh cáo bọn họ chút, nếu sau này sinh viên ai cũng noi theo bọn họ giảng đường diễn cảnh đương nhăn nhít còn ra thể thống gì nữa. Cho nên khi Hạ Khuynh đứng lên giải thích rồi xin lỗi ông cũng muốn làm khó bọn họ, cho ngồi xuống…


      Toàn bộ quá trình Phó Tự Hỉ đều cúi đầu xuống dám lên tiếng.


      "Phó Tự Hỉ, ngẩng đầu lên."


      thoáng nâng đầu, nhìn thấy mọi người còn chú ý đến mình nữa mới nhõm thở phào. Cứ tưởng do mình với Hạ Khuynh chuyện riêng, lại sợ bị thầy giáo bắt được, cắn môi dám mở miệng nữa.


      Nhìn thấy bộ dáng đáng của , tâm tư của lại nổi lên ngứa ngáy.


      ……..


      Mãi cho đến khi tan học, nhìn thấy giáo sư ra khỏi lớp, Phó Tự Hỉ mới dám lên tiếng: "Hạ Khuynh lợi hại nha, khi nãy tôi rất sợ rất sợ đó!"


      Hạ Khuynh cũng vội vàng đứng dậy, vẫn ngồi nhìn cười dò xét: "Sợ cái gì chứ, có tôi ở đây."


      Nghe cũng giật mình. Nhưng kì cũng biết hôm nay đến trường học còn cảm giác sợ hãi như lúc trước nữa là vì có Hạ Khuynh ở bên cạnh.


      "Hạ Khuynh..." biết phải biểu đạt tâm tình bây giờ của mình như thế nào nữa: "Tôi rất hạnh phúc, đó!"


      "Ừ, tôi nhìn ra." Hạ Khuynh tỏ ra rất bình thường, hỏi tiếp: "Chúng ta buổi tối trở về nhà ăn cơm. Em muốn đến canteen trường hay ra ngoài ăn?"


      nhìn hai mắt lóe sáng chờ mong "Tôi muốn… ở trường, có được ?"


      "Cho em quyết định." phải muốn làm cho vui vẻ sao?


      Đương nhiên muốn cái gì chiều theo ý vậy.

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      sweet mandy, Hale205, Sweet you43 others thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      @meiluo cố lên nàng tiếp tục năng suất nhé :yoyo36: ta lót dép đọc đấy :yoyo19: trước h toàn đợi hoàn rồi mới đọc :yoyo40:

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Tên nam 9 bắt đầu giống người rồi......tự hỷ non mềm a:yoyo12:......cả ta còn muốn chà đạp, nựng nữa mà:060:....tên ấy sướng rồi cứ ăn đậu hũ khắp nơi.....chờ e chị hỷ trở về thì đừng có mà mơ:yoyo67:....thanks @meiluo .....ko có tự hỷ...nựng nàng bù đắp vậy:013:......:th_66::th_66::th_66:
      meiluoLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :