1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      cực ghét thằng cha này, ngược chết !!!
      thanks nàng^^
      meiluo thích bài này.

    2. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      khong bik khuc sau nam9 sung nu 9 la chuong may vay @minhcho ?Chu coi may chuong nay that tinh la chi mun rủa cho ten nam9 ko len dc
      Chó Điênmeiluo thích bài này.

    3. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 10

      Phó Tự Hỉ nghe được câu xin lỗi ngơ ngác quay lại nhìn , đem Đại Hùng Bảo Bảo ôm càng chặt.


      cảm thấy, mỗi lần đối xử tốt với xong sau đó lại bắt nạt . Sau khi bắt nạt lại tiếp tục đối xử tốt với mình, quá mâu thuẫn.


      tuy hiểu những chuyện khi nãy làm nhưng biết cởi đồ của mình là việc làm đúng đắn chút nào, là xấu hổ.


      ra những lúc nhìn thấy đối xử ôn nhu dịu dàng với mình, rất muốn làm bạn thân thiết với .


      sống ở Hạ gia chỉ có mình. Đúng là mọi người ở Hạ gia đều đối xử rất tốt với nhưng họ vẫn phải làm công việc của họ, họ rất bận rộn sao mà có thời gian chơi với đây? Phó Tự Nhạc chỉ có cuối tuần mới được trở về. rất muốn có thêm nhiều nhiều bạn, bất chấp người đó cảm xúc lên xuống thất thường như Hạ Khuynh.


      "Hạ Khuynh, đừng bắt nạt tôi nữa… có được ?" thanh của ngập ngừng bên tai : "Tôi biết người tốt."


      Hạ Khuynh nghe như thế chợt rung động. đưa mắt nhìn , lại thấy gục mặt vào con gấu bông. lại nằm xuống ôm thân thể mềm mại của vào lòng, tựa cằm lên đỉnh đầu .


      "Được!"


      …………


      Hạ Khuynh có thói quen dậy sớm. Sau khi trải qua đêm xao động như vậy, nhưng vẫn ngủ rất ngon, đến bây giờ vẫn chưa thức dậy.


      Đồng hồ sinh học Phó Tự Hỉ rất chuẩn, đến đúng thời gian tự động tỉnh giấc, xuống giường ngay mà thường có thói quen sau khi thức dậy phải ôm Đại Hùng thủ thỉ vài câu chào hỏi nó.


      Nhưng sáng nay khi tỉnh dậy ngồi dậy được, có đôi tay rắn chắc ở phía sau lưng ôm chặt . động chút lại càng ôm chặt hơn chịu buông tha.


      chỉ vừa mới tỉnh giấc mắt chưa mở hẳn, cả người cử động được nên đầu óc choáng váng mơ hồ, miệng lầu bầu: "Tôi muốn rời giường. . ."


      Hạ Khuynh bị động tác của làm tỉnh, cảm thấy lúc này Phó Tự Hỉ là đáng , nhịn được thơm cái.


      Phó Tự Hỉ bị hôn đến tỉnh táo, quay đầu ngây thơ nhìn cười: "Hạ Khuynh, buổi sáng tốt lành nha." tiếng, véo má . Sau đó thấy chưa đủ lại phủ môi xuống, cái lưỡi nóng vào mút lấy cái lưỡi nhắn, triền miên say đắm.


      Phó Tự Hỉ lại bị làm cho mơ mơ màng màng. Chờ sau khi thỏa mãn buông ra, vừa thở hổn hển vừa : "Hạ Khuynh, muốn ăn sáng sao?"


      Hạ Khuynh đại khái cũng đoán được ám chỉ việc hôn , trả lời mà chỉ nhếch môi cười xấu xa, bước xuống giường rửa mặt.


      nhìn thấy bước vào phòng tắm liền ngồi dậy ôm lấy Đại Hùng Bảo Bảo nhìn xuống đường may hôm qua giúp mình sửa lại, cúi đầu cọ cọ vào nó.


      "Phó Tự Hỉ, ở đây có bàn chải đánh răng à?" Hạ Khuynh vào phòng tắm mới nhớ đến chuyện này, bước ra hỏi .


      ngẩng đầu nhìn , đột nhiên nhớ tới vấn đề gì đó, bẽn lẽn : "Hạ Khuynh... Chúng ta tối hôm qua quên đánh răng..." bình thường trước khi ngủ đều có đánh răng, chỉ tại tối hôm qua bị bắt nạt hoảng quá nên quên mất.


      "Thảo nào trong miệng em có mùi sữa, em như thế muốn bị sâu răng à. Mau tìm cho tôi cái bàn chải đánh răng."


      gật gật đầu bước xuống giường, cố gắng nhớ lại chỗ Phó Tự Nhạc hay cất bàn chải đánh răng, vừa tìm vừa : "Hôm qua miệng cũng rất thối...."


      Hạ Khuynh nghe xong lời này nhịn được lại véo vào má , nhe hàm răng trắng ra cười với : "Đó là mùi rượu."


      "Đừng véo nữa... để tôi giúp tìm …" dám nhiều vội vàng tìm bàn chải đánh răng.


      Hạ Khuynh sau khi rửa mặt thay đồ xong muốn trở về phòng mình.


      "Phó Tự Hỉ, tôi phải về phòng."


      "Ừ."


      được vài bước, quay đầu lại. bên này ngồi giường nhìn bóng lưng rời , đột nhiên thấy suy tư gì đó rồi quay trở lại ngồi xuống kế bên mình.


      "Tại sao vẫn chưa về?"


      định giơ tay lên véo má : "Em như thế là muốn đuổi tôi phải ?"


      " có." lắc đầu, trốn tránh tay .


      trẻ con buông tha, nâng mặt véo thêm vài cái thỏa mãn mới chịu buông tha: "Em đừng cả ngày cứ trốn trong phòng ngủ, nên ra ngoài nhiều chút. Nếu em thích cứ đến nhà lớn mà chơi, tôi khi dễ em nữa."


      ….


      Từ sau khi trở về Phó Tự Nhạc có dặn được đến nhà lớn và phải tránh xa ra, luôn ngoan ngoãn nghe lời. Sau khi trải qua hai ngày nay, nỗi sợ hãi đối với trong buông xuống ít, khiến phải suy nghĩ lại chút.


      Nhà sau (nơi ở) là nơi chẳng có gì thú vị. Nhà lớn nằm ở bên kia hoa viên có rất nhiều người để chơi cùng, trước đây thường đến đó nhưng mỗi lần bắt gặp Hạ Khuynh, cứ trêu chọc tha, vì vậy sau này chẳng dám đến nơi đó nhiều nữa.


      …..


      Hạ Khuynh nhìn ra hành vi hôm qua đối xử với như vậy là đúng hay sai nhưng bây giờ cảm thấy có chút áy náy. Nhìn thấy cứ suốt ngày nhốt mình trong phòng ngủ, rất độc, khó chịu lắm, cứ như vậy thế nào từ có bệnh cũng trở thành có bệnh cho xem.


      Phó Tự Hỉ mắt long lanh cảm động nhìn , bị véo má cũng chẳng thấy đau nữa: "Hạ Khuynh, tôi có thể được đến nhà lớn sao?"


      "Đương nhiên có thể."


      Tâm tình rất vui vẻ nhưng cũng còn tia do dự: "Tự Nhạc muốn dưỡng thân thể nên được đến đó làm phiền."


      "Em qua đó làm phiền tôi sao?"


      " ." lắc lắc đầu: "Tôi nhàng."


      Hạ Khuynh véo nữa, chuyển sang xoa xoa đầu : "Tốt, tôi biết em rất ngoan."


      rất thích hành động này của , vui vẻ cười tít mắt: "Hạ Khuynh, nếu thấy tôi làm phiền cứ cho tôi biết nhé."


      "Được, tôi hỏi em việc, bình thường em làm gì để trải qua ngày?"


      Nghe hỏi sửng sốt nhưng vẫn im lặng trả lời. Hạ Khuynh bình tĩnh thúc giục, chờ suy nghĩ.


      Qua hồi lâu mới ậm ừ trả lời : "Rời giường đến chỗ dì Quan ăn sáng, sau đó trở về phòng viết chữ. À, viết xong lại đến chỗ dì Quan ăn cơm trưa, sau đó trở về ngủ. Buối chiều thức dậy là có thể chơi."


      Hạ Khuynh cảm thấy có chút kì lạ. "Em biết tự viết chữ?"


      "Ừ tôi biết viết mà." Phó Tự Hỉ cười đắc ý.


      "Lấy lại đây cho tôi xem."


      chạy ra phòng khách cầm quyển vở tập viết, đưa đến trước mặt Hạ Khuynh.


      nhìn vào quyển vở, ra đây là dạng giống như nhật ký, viết về cuộc sống mỗi ngày của , chữ viết tuy quá đẹp nhưng gọn gàng tinh tế, từng nét từng nét hạ bút cẩn thận.


      Đây phải là Phó Tự Hỉ trong trí tưởng tượng của .


      hỏi: "Mỗi ngày đều viết như vậy?"


      gật gật đầu: "Mẹ , mỗi ngày đều viết quên."


      Phó Tự Hỉ sau khi bị đụng trúng đầu trí nhớ giảm sút hẳn, hơn nữa lại học, mẹ sợ trở thành kẻ dốt đặc cán mai, nên dặn hàng ngày phải viết vài chữ. Bà nghĩ rằng, cho dù đầu óc tiếp thu hơi chậm nhưng ít nhất vẫn biết chữ.


      Tuy mẹ xa nhiều năm nhưng vẫn rất vâng lời ngày ngày kiên trì tập viết.


      "Em rất vâng lời mẹ." Hạ Khuynh nhìn đầy trìu mến.


      "Hạ Khuynh, Hạ Khuynh. Mẹ tôi là người tốt nhất tốt nhất." rất tự tin khẳng định với .


      "Phó Tự Hỉ, năm sau tôi mới trở lại làm việc nên bây giờ rất nhàn rỗi, hay là để tôi dạy em nhé?" nhìn cười rạng rỡ.


      nhạc nhiên mở to mắt nhìn .


      Hạ Khuynh tiếp tục : "Buổi sáng tôi đọc sách, em viết chữ. Buổi chiều em thức dậy, tôi dắt em ra ngoài chơi, thế nào?"


      Phó Tự Hỉ nghe xong lời tâm tình kích động vui đến nên lời. Cứ tưởng rằng sau khi làm hư váy thèm dẫn ra ngoài chơi nữa chứ.


      Hai mắt cong lên như vầng trăng khuyết "Hạ Khuynh..."


      "Ừ sao nào?"


      Hạ Khuynh càng xáp lại gần . Hô hấp ấm nóng của phả lên mặt : "Được..."


      Hạ Khuynh phát càng ngày càng thích hôn .


      Phó Tự Hỉ nhớ đến việc hôm qua mình liếm liếm làm nổi giận nên dám làm vậy nữa, chỉ ngoan ngoãn ngồi yên bị động mặc muốn làm gì làm, đầu óc bị làm cho choáng váng mơ hồ thở hổn hển.


      Sau khi chấm dứt nụ hôn dài triền miên, lại nhớ đến vấn đề, thể nhắc nhở Phó Tự Hỉ.


      "Phó Tự Hỉ, em phải nhớ được cho Phó Tự Nhạc biết chuyện đêm qua tôi ngủ trong phòng của em, biết chưa?"


      “Vì sao?" hoảng hốt cảm thấy có gì đúng ở đây, vội hỏi lại .


      " ta mà biết trêu chọc tôi chiếm giường của em vì có chỗ để ngủ, tôi mất mặt lắm đấy." đùa cợt giải thích.


      Đúng rồi nha, là thiếu gia mà, nếu bị phát chuyện này tốt lắm đâu. Hơn nữa, quan hệ của Tự Nhạc với Hạ Khuynh là có chút gì đó kỳ quái. Nếu Tự Nhạc mà biết chuyện này chắc chắn cười nhạo .


      "Được, nhưng chuyện đọc sách có thể ?"


      "Việc này mẹ tôi cho ta biết." muốn trực tiếp với Phó Tự Nhạc, để mẹ giải quyết có vẻ tốt hơn: "Được rồi, tôi về phòng trước, sau khi ăn sáng xong em qua đó với tôi."


      Phó Tự Hỉ ngoan ngoãn gật đầu, bước xuống giường rửa mặt.


      Phó Tự Nhạc có trong thời gian đến ngày phải mặc quần màu tối chút. sau khi rửa mặt chải đầu xong đến tủ áo tìm bộ quần áo thể thao màu tối, vừa mặc vào vừa nghĩ nghĩ, biết bây giờ phu nhân ra ngoài chưa nhỉ. Ngày hôm qua chú Hoắc đem giày đưa lại cho vì phu nhân ở nhà, nên đưa trả cho bà được.


      đến chỗ dì Quan ăn xong bữa sáng, trở về phòng lấy giày, sau đó mới đến nhà lớn.


      Hạ Khuynh trở về phòng tắm rửa, thay bộ quần áo mới. Sau đó đến phòng khách lớn dùng điểm tâm.


      Lương San cũng ở đây, vừa nhìn thấy Hạ Khuynh, mặt bà hớn hở. "Con trai, hôm qua mẹ có gặp Hề Thế Hàm."


      "Ừ hôm kia con cũng mới gặp ."


      "Hả, nó có gặp Tự Hỉ ?"


      Lời này vừa ra, Hạ Khuynh biết ngay mẹ muốn ám chỉ đến cái gì: "Mẹ, Hề tử có vị hôn thê nhiều năm rồi."


      " phải chia tay rồi sao."


      "Hai người bọn họ phân phân hợp hợp nhiều lần rồi, cứ như thói quen hằng ngày."


      "Theo con mắt của người trưởng bối mẹ nhé, Hề Thế Hàm nhìn cũng tồi chút nào đâu." Đáng tiếc, đứa con rể tốt này bị bà mẹ vợ khác nhìn trúng rồi…


      Nhắc đến Phó Tự Hỉ, Hạ Khuynh nhân tiện . "Mẹ, chuyện của Phó Tự Hỉ phải ngày ngày hai là có thể giải quyết. Dù sao trong khoảng thời gian này con cũng rảnh rỗi, có gì con mang ấy ra ngoài nhiều chút là được."


      Lương San nghĩ thầm: là quá tốt, con của bà biết suy nghĩ thông suốt rồi: "Phải sớm nên như vậy chứ, nhưng con đừng đưa con bé đến mấy chỗ đứng đắn, biết chưa?"


      "Con biết rồi. Nhưng mẹ phải cho với Phó Tự Nhạc, ta mắc bệnh ‘ chị ’, chỉ sợ lúc con giúp Phó Tự Hỉ tìm được người thích hợp, ta nổi điên đuổi theo đánh giết con."


      " vậy là có ý gì, Tự Hỉ cũng đến tuổi, dì Quan mấy lần nhắc khéo với mẹ đứa Tự Nhạc nó bảo chị của nó lấy chồng nó cũng chịu gả . Con xem, tình cảm của hai chị em nó là khắng khít."


      Hạ Khuynh cười nhạo: "Đây là biểu của bệnh chị ."


      "Con vớ vẩn gì thế. Tự Hỉ con nhìn vừa mắt chắc chắn Tự Nhạc cũng vậy, chúng nó đều mất cha mất mẹ từ , rất đáng thương a~."


      ra trong lòng Lương San có dự định tác hợp cho Hạ Khuynh và Phó Tự Nhạc.


      Có lần bà nhìn thấy hai đứa trẻ này đứng trong phòng bếp đối thoại cái gì đó, khi bà đến gần nghe lén, bị hai đứa nó phát , nhìn thấy bà chúng nó im re câu. Hạ Khuynh mặt lạnh ra, Phó Tự Nhạc cũng trưng vẻ mặt nghiêm túc tiếp tục làm việc.


      nghi ngờ hai đứa này chắc chắc có gian tình, vậy nhìn bọn chúng cũng xứng đôi nha.


      Bà cảm thấy con trai mình bất luận tướng mạo hay khí chất đều thuộc dạng xuất sắc, còn Phó Tự Nhạc cũng là đại mỹ nữ tinh tế. Hơn nữa bà biết thằng con trai mình chỉ thích những đứa con xinh đẹp tinh tế giống như vậy. Vậy mà mỗi lần nhắc đến Phó Tự Nhạc, nó đều trưng ra cái mặt lãnh đạm như liên quan đến mình.


      Lương San thầm nghĩ có phải do Tự Nhạc : "Chị cưới, em gả" là để khích tướng con trai mình? Nó phải giúp Tự Hỉ tìm ý trung nhân tốt mới có thể theo đuổi được Tự Nhạc.


      Hạ Khuynh hề biết Lương San trong lòng nghĩ loạn xạ lên như vậy, chỉ nghĩ rằng do Phó Tự Hỉ quá yếu đuối, còn Phó Tự Nhạc quá mạnh mẽ vì thế nên hai chị em muốn lập gia đình.

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      sweet mandy, Hale205, Sweet you38 others thích bài này.

    4. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      nàng quá, năng suất đều đều nhá nàng :th_12:. Ko biết khi nào a mới sủng chị đây :th_3:
      linhdiep17, Chó Điênmeiluo thích bài này.

    5. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424
      @Nữ Lâm xiexie ^_^
      Chắc trong giai đoạn thử thách b ơi ;))
      Chó ĐiênNữ Lâm thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :