1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 9

      Phó Tự Hỉ thẹn quá vội hất tay kéo quần lên: "Hạ Khuynh... đừng làm vậy mà..."


      tuy ngốc nhưng cũng biết chỗ đó phải là nơi tùy tiện để cho người khác nhìn thấy. Phó Tự Nhạc tuy từng nhìn thấy ngực nhưng chưa bao giờ nhìn phía dưới của mình.


      Hạ Khuynh thèm nghe, từ từ thong thả chế trụ mặc ra sức giãy giụa, đem áp đảo giường, cúi đầu bám vào vành tai cười xấu xa. "Để tôi xem thử xem tại sao chúng ta giống nhau."


      Cởi ra được nửa, tay lần vào trong quần xoa nắn bờ mông tròn trịa của , lần theo đường cong từ từ xuống phía dưới sờ soạng. Đầu ngón tay lướt qua từng địa phương mềm mại của . tự nhủ với chính mình phải tay chút.


      Phó Tự Hỉ giãy dụa "Đừng mà!" cảm giác lỗ tai lẫn cơ thể đều ngứa ngáy, khó chịu vừa kéo tay ra vừa cắn.


      Cứu được bên này nhưng cứu được bên kia, Hạ Khuynh thừa cơ hội kéo hẳn quần xuống, nơi bí mềm mại cách lớp quần lót lụa mỏng chợt lộ ra trước mặt .


      Nhưng...


      SHIT!! Thực là mẹ nó xui xẻo mà!!


      Hạ Khuynh đứng thẳng người dậy, nhìn chằm chằm vào nơi đó của : "Nó đến từ lúc nào?"


      Phó Tự Hỉ nhân cơ hội kéo quần lên, suy nghĩ lúc vẫn hiểu cái gì. "Cái gì?"


      "Cái này ngày hôm qua ràng có." lướt ngón tay lên bụng dưới của . bị sờ cái cũng tỉnh ngộ ra muốn đến cái gì, ngượng ngùng trả lời: "Hôm nay... buổi chiều."


      Đột nhiên tháng này tới sớm hơn so với mọi lần.


      Hạ Khuynh thất vọng mặt đanh lại phát giận.


      "Phó Tự Hỉ! Đừng tưởng đêm nay tôi làm gì được em!"


      nhìn theo sắc mặt của , hiểu mình làm gì lại chọc giận đến nữa, bối rối thỏa hiệp: "Hạ Khuynh. . . đừng bắt nạt tôi nữa, tôi chia nửa cái giường cho mà…"


      Hạ Khuynh mặc kệ nghe. kéo vạt áo ngủ của lên: "Ai muốn cái giường của em, ngoan ngoãn nằm im cho tôi, tôi cố gắng nhàng làm lần rồi tha cho em."


      Phó Tự Hỉ vừa sợ vừa thẹn khi nhìn thấy động tác của . vừa kéo lên, vội vàng túm lấy kéo xuống. Đến lúc này, Hạ Khuynh càng lúc càng thiếu kiên nhẫn, bắt hai tay trói lại kéo qua đỉnh đầu, mặc ra sức giãy giụa, đem quần áo của cởi ra, phơi bày nửa cơ thể trắng nõn đầy đặn ra trước mặt .


      ". . . Hạ Khuynh... buông tha cho tôi … huhu" sợ quá khóc òa lên.


      Tay an phận từ từ dời lên xoa nắn bầu ngực tròn đầy của . Tròn đầy mềm mại, quả rất đẹp!


      Hạ Khuynh nhìn thấy nửa cơ thể khỏa thân của , hai mắt híp lại, dục vọng dâng lên lan tràn. Trước đây chỉ nhìn thấy mặc bộ quần áo thể thao, vẫn chưa tưởng tượng ra dáng người của . Hôm nay mới phát được, ra cũng tệ.


      giống vóc dáng ốm yếu chỉ toàn xương xẩu thịnh hành mà cũng có da có thịt mềm mại đầy đặn. Đây là dạng mà cảm thấy thoải mái nhất. thả tay buông lỏng cổ tay , nắm cái cằm của miết đôi môi đào, cười đến gian tà: "Phó Tự Hỉ, em là gợi cảm."


      nắm bên đầy đặn của tùy ý xoa nắn vân vê, cảm giác mềm mại đầy đặn dưới lòng bàn tay khiến cho mê mệt muốn buông tay: "Nó lớn lên từ lúc nào thế, vừa mềm vừa mịn, tôi rất thích."


      Phó Tự Hỉ sợ muốn chết lại càng hiểu cái quái gì, chỉ biết khóc thảm thiết. Đầu lưỡi của chui tọt vào miệng , liếm liếm mấy cái răng rồi quấn chặt lưỡi của mà chơi đùa. Cái miệng này là ngọt ngào vậy còn có mùi sữa thoang thoảng.


      Phó Tự Hỉ phản kháng giãy giụa dữ dội cũng vô ích, vẫn đè chặt , ra sức giày vò, miệng toàn là mùi rượu nồng nặc khiến hít thở thông.


      Nhận thấy được Phó Tự Hỉ có kinh nghiệm, Hạ Khuynh dời môi xuống cắn lên nụ hoa đỏ ửng ngực, tay còn lại nắm cái hông của ngắt nhéo khiêu kích.


      Phó Tự Hỉ lúc này đột nhiên "Aaa…." kêu lên tiếng —— là ngứa ngáy. sợ nhất người khác chạm vào thắt lưng, vừa buồn vừa khó chịu. Hạ Khuynh nghe được tiếng rên của lại càng hưng phấn, ngẩng đầu nhìn , lại nhéo thêm vài cái: "Ngoan nào, Phó Tự Hỉ, đừng khóc, kêu lên lớn tiếng chút cho tôi nghe nào."


      lắc mông trốn khỏi ma trảo của , miệng ngừng la oai oái.


      "Em là ngoan!" nhớ đến bộ dáng lúc cười với làm khống chế được, giờ lại nhìn thấy đáng thương vừa la vừa khóc cũng khiến nổi lên ý nghĩ xấu xa, càng muốn khi dễ .


      buông thắt lưng của ra, hai tay ra sức miết đôi gò núi xoa nắn tạo ra đường rãnh sâu hun hút mê người. dời thân, cầm lấy tiểu phúc (cái ấy) áp vào giữa rãnh ngực nhàng dỗ nàng: "Em ngoan ngoãn nghe lời tôi dịu dàng chút. Em mà còn nháo lên nữa tôi cùng nháo với em."


      Phó Tự Hỉ bị mơn trớn cơ thể mềm nhũng ra còn sức lực, lại ngơ ngác nhìn xuống hạ thân của , vừa sợ vừa ngạc nhiên.


      Tại sao lại giống với khi nãy.


      Vì sao... chỉ trong thời gian ngắn mà nó vụt lớn nhanh như vậy… Huhu... Hạ Khuynh đúng là con quái vật!


      hoảng sợ lại càng òa khóc to hơn, nước mắt thi nhau trào ra mãnh liệt. Hạ Khuynh nhìn thấy bộ dáng càng khóc đáng thương càng hưng phấn.


      "Phó Tự Hỉ, thế nào em cũng phải cho tôi thoải mái lần."


      cảm thấy nằm đè lên người mình giống con dã thú đói khát, gắt gao muốn ăn thịt còn nhai luôn cả xương của mình.


      "Hạ Khuynh... chơi nữa, tôi sai rồi tôi sai rồi. . ." vừa khóc vừa mếu.


      Cái ấy vùi vào giữa nơi đẫy đà của , cảm thấy rất thích thú. Nơi đẫy đà hoàn toàn bao trọn lấy người em của , vài giọt mồ hôi trán còn rớt xuống vùng trắng noãn của . thích chết được! chưa bao giờ làm kiểu này với những ả ngực khủng khác.


      Phó Tự Hỉ bị kẹp chặt ma sát lên xuống lúc lâu, cả người nóng như phát hỏa khó chịu. vẫn càng làm càng hăng say.


      Nước mắt ướt đẫm rơi xuống khắp gương mặt, càng gia tăng tốc độ, hô hấp càng ngày càng dồn dập, tần suất tiếng khóc phát ra theo từng hành động của từng chút từng chút như phản kháng lại động tác độc ác của .


      =========== Tôi là đường phân cách tốc chiến tốc thắng ===========


      Hạ lão nhị bế quan lâu, lần này có thể dũng ra trận rồi. thỏa mãn gầm phun ra, mặt, ngực Phó Tự Hỉ lúc này toàn là chất dịch nhớp nháp của .


      vừa khóc vừa lau lung tung lên. Hạ Khuynh nhìn bị chà đạp giày vò hồi, có cảm giác thỏa mãn nên lời.


      sớm khai trai từ lâu, đời sống phóng túng trác táng cũng ít nhưng vài năm nay có ý thức kiềm chế lại, bọn Chu Phi Lương thích mới mẻ thay người như thay áo, còn khác, trong thời gian chỉ có bạn cố định duy nhất. Lúc độc thân cũng vui chơi theo bọn kia chút, nhưng cũng bao lâu lại có bạn mới.


      Về cơ bản, tình trường đối với chỉ là dạng phát tiết dục vọng, thỏa mãn nhu cầu sinh lý của bản thân mà thôi.


      Nhưng lại cứ bị Phó Tự Hỉ khơi mào dục vọng, vài lần còn xém chút kiềm chế được. muốn chạm vào . Vì nếu Phó Tự Nhạc phát ra chắc chắn bỏ qua , muốn phải chịu trách nhiệm với Phó Tự Hỉ.


      Chuyện xảy ra đêm nay có lẽ là do uống quá nhiều rượu nên nhẫn nhịn được. Cũng may là cơ thể tại tiện. Phó Tự Hỉ đợi cho Hạ Khuynh rời khỏi thân mình, liền chạy đến ôm chặt Đại Hùng, vùi mặt vào nó òa khóc lên.


      Hạ Khuynh cầm lấy khăn tay bước qua giúp lau sạch . gắt gao ôm lấy cố chấp chịu ngẩng đầu.


      "Phó Tự Hỉ." Hạ Khuynh giọng, "Nó dính lên khắp nơi bẩn lắm, để tôi giúp em lau."


      nhúc nhích. Hạ Khuynh lấy tay túm Đại Hùng, bên kia nắm chặt cái đầu nó kéo lại buông, con gấu vốn rất cũ bị hai người giằng kéo lúc bị rách toạt ra, đầu nơi thân nơi.


      kích động ngẩng đầu, giận dữ cắn môi, nước mắt rơi xuống còn nhiều hơn so với lúc nãy, chỉ có điều là bây giờ những giọt nước mắt ấy rơi trong lặng lẽ hề phát ra tiếng.


      Hạ Khuynh từng nhìn thấy khóc rất nhiều lần, ngay cả lúc vừa rồi, nhưng chưa bao giờ giống như bây giờ, trong ánh mắt tràn ngập bi thương trầm trọng.


      chợt chột dạ, lấy tay khẽ lau nước mắt mặt . "Ngoan, đừng khóc nữa, nó có thể khâu lại được mà."


      Phó Tự Hỉ cúi đầu nhìn Đại Hùng, môi dưới bị cắn đến nát, nước mắt vẫn tuôn ngừng. Hạ Khuynh thấy như vậy đau lòng muốn chết. "Phó Tự Hỉ, đừng khóc, em muốn làm sao mới ngừng khóc đây, tôi nghe lời em..."


      nghe được lời nhưng vẫn muốn khóc. Đại Hùng là quà sinh nhật được chính tay mẹ may cho , nó bầu bạn với rất nhiều năm, ngày ngày luôn ôm nó cùng vào giấc ngủ…


      Mẹ là người dịu dàng nhất đời này, kể chuyện cổ tích cho nghe, dạy viết chữ, còn dạy cho phải biết ngoan ngoãn lễ phép, lúc nào cũng ôm vào lòng mà rằng chính là món quà quý giá nhất mà ông trời ban cho bà.


      còn nhớ hình ảnh lúc mẹ hấp hối, mẹ rằng dù còn được ở bên cạnh nữa nhưng mẹ lúc nào cũng nhất, lúc nào cũng đứng ở nơi xa mà trông về .


      cảm thấy mẹ ngày ngày vẫn nhìn mình thông qua Đại Hùng, vì vậy mới mang tất cả những hình ảnh của mẹ phó thác vào nó, xem như mẹ vẫn còn ở bên cạnh.


      ra lúc trước Đại hùng bị rách vài lần, làm lần nào cũng khóc sướt mướt. Nhưng nó được Phó Tự Nhạc khâu lại, chữa hết bệnh cho nó. Vậy mà bây giờ nó bị xé hư hoàn toàn rồi.


      Hạ Khuynh nhìn thấy khóc tay chân lúng túng có biện pháp, biết khóc lóc thương tâm như thế là vì con gấu bông kia. nhận ra được đây là món đồ chơi kỉ niệm theo năm tháng của , có lẽ do người rất quan trọng trong cuộc đời tặng cho .


      "Em khóc lâu như vậy thấy mệt sao. Được rồi, ngoan, để tôi nghĩ cách khâu lại cho nó!"


      nghe được thế rốt cuộc cũng lau nước mắt ngẩng đầu nhìn nhưng mín môi im lặng .


      "Kim chỉ để ở đâu?" hỏi.


      yên lặng bước xuống giường, đến tủ mở ngăn kéo ra lấy bộ kim chỉ khâu đưa cho .


      Hạ Khuynh bước vào phòng tắm, cầm quần áo ra mặc vào trước mặt .


      Phó Tự Hỉ nửa thân lõa thể đứng trước tủ, làm lại sinh ra ý niệm đứng đắn. Nếu phải thấy buồn, muốn đè xuống làm lần nữa.


      Bỏ , bây giờ chỉ hy vọng có thể dỗ cho nín khóc.


      tiếp nhận kim chỉ khâu rồi kéo qua bên giường ngồi xuống, hỏi: "Phó Tự Nhạc có từng khâu qua chưa?"


      Phó Tự Hỉ gật đầu, chỉ chỗ Phó Tự Nhạc từng may.


      Hạ Khuynh nhìn nghiên cứu kĩ hồi rồi thử bắt chước theo đường may cũ khâu lại cái đầu bị rách của con gấu bông.


      Phó Tự Hỉ ngồi bên cạnh tập trung tinh thần theo dõi may qua may lại, rốt cục cũng ngừng khóc.


      Đột nhiên tầm mắt của Hạ Khuynh vô tình xoẹt xuống ngực : "Phó Tự Hỉ, lấy quần áo mặc vào . Hai khối thịt của em cứ nhích tới nhích lui làm tôi tập trung được."


      đỏ mặt gật gật đầu, đứng lên cầm quần áo bị vứt dưới đất cẩn thận mặc vào xong lại đến ngồi bên cạnh . lúc lâu, Hạ Khuynh cuối cùng cũng vá xong chỗ bị rách, bất quá khâu nhìn đẹp như của Phó Tự Nhạc. Xong việc quay đầu hỏi Phó Tự Hỉ: "Thấy thế nào? Đây là lần đầu tiên bản thiếu gia làm việc này đấy nên em cũng đừng kì vọng nhiều quá."


      thực sợ lại khóc lần nữa.


      Phó Tự Hỉ mang Đại hùng ôm vào lòng nhìn hồi, tay sờ sờ vào đường may nghiêng lệch cổ nó.


      "À." gục đầu vào đầu nó.


      Hạ Khuynh rốt cục cảm thấy mọi chuyện ổn thỏa rồi, xoa vành tai : "Được rồi, vậy rửa mặt rồi ngủ , nhìn em khóc xấu chết được."


      Phó Tự Hỉ đem Đại Hùng Bảo Bảo đặt qua bên, sau đó nghe lời chạy vào phòng tắm rửa mặt tiện thể rửa sạch vết nhớp nháp còn lưu thân thể.


      Sau đó bước lên giường lại ôm Đại Hùng Bảo Bảo vào lòng, đưa lưng về phía cúi đầu : "Hạ Khuynh, đây là mẹ."


      Hạ Khuynh hiểu. Vậy mà lúc nãy lại làm chuyện đó với trước mặt mẹ. Trong lòng lúc này cảm thấy nhói nhói nên lời. Lúc nào nhìn thấy cũng khiến dao động yên.


      nằm xuống bên cạnh, vòng tay ôm lấy Phó Tự Hỉ nhàng ôn nhu: "Phó Tự Hỉ, thực xin lỗi."

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      sweet mandy, Hale205, Sweet you38 others thích bài này.

    2. Nữ Lâm

      Nữ Lâm Well-Known Member

      Bài viết:
      23,871
      Được thích:
      22,185
      Quá xấu xa!! A viện cớ lần này vì say nên khi dễ chị, lại ko biết lần sau lấy cớ gì :yoyo67:
      hirarimeiluo thích bài này.

    3. hirari

      hirari Well-Known Member

      Bài viết:
      486
      Được thích:
      665
      that tinh la mun phan dep vao mat han ta ghe sao co the khi de hỷ hỷ xong r lai do~ thua cho viec say ruou chu,han ta bi da nhan cach ak...Mun doi han bi nguoc r vao coi nhung lai kim long ko dc, coi xog lai tuc ko chiu noi.Di chet di cai do bien thai....
      meiluo thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Dạo nì ta thích nam biến thái lắm a.:yoyo60::yoyo60::yoyo60:.....lọt hố mấy cái luôn nhưng sao ta ghét tên khuynh thế này sao hắn làm nam 9 được thế nhỉ:yoyo61::yoyo61::die::die::die::die::die::die:......ko ăn được thịt rồi còn bầy đặt tội lỗi nữa sao.....sao ko nghẹn chet cho rồi:03::03::03::03:.....thanks @meiluo......đã dặn lòng edit.....
      Last edited: 26/10/14
      meiluo thích bài này.

    5. Chó Điên

      Chó Điên Well-Known Member

      Bài viết:
      4,012
      Được thích:
      12,975
      hên mà khúc sau nam 9 cải tà quy chánh ,sủng và chị nữ 9 ,chứ ko ta :049: ném đá cho chết thằng nam 9 :th_118: con người ta bĩ thiểu năng thảm lắm rồi mà còn lợi dụng :th_116::011::011::011:
      quỳnhpinky, meiluoIshtar thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :