1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuynh Nhiên Tự Hỉ - Giả Oán Chúc

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424
      @Rubyzjn ây da~ mình quên mất, ra nghĩa của pha lê và thủy tinh tiếng Trung nó thay đổi ngược lại cho nhau, rắc rối là ở đấy đấy =.="
      Vd : 水晶 ( Hán Việt là thủy tinh) nhưng ra nghĩa của nó là pha lê. Còn 玻璃 ( Hán Việt là pha lê) nhưng để chỉ thủy tinh :))
      Bản cv dịch là giày thủy tinh, sau khi đọc lại bản raw ghi là 水晶<shuijing> nên dĩ nhiên là giày đính pha lê ^^
      Cám ơn b vì nhắc m chi tiết ấy để sửa lại ^^! Hèn gì m cũng théc méc hông hiểu sao thủy tinh cũng làm giày được, mang chắc đau chân lắm ha :))
      Rất xin lỗi các bạn về hiểu nhầm này :04(1):
      Rubyzjn thích bài này.

    2. Rubyzjn

      Rubyzjn Active Member

      Bài viết:
      65
      Được thích:
      83
      @meiluo ra mình giầy thủy tinh có nghĩa là giống như bé lọ lem thôi mang giầy thủy tinh ik mà. mình cũng k bjk nó sai:04(1):, mình mù tiếng trung mà :th_16::th_16::th_16:. Nhưng vẫn cảm ơn bạn vì giải thix :034::034::034::034::034:
      thanks pan nhak :th_78::th_78:.
      meiluo thích bài này.

    3. meiluo

      meiluo Well-Known Member

      Bài viết:
      189
      Được thích:
      2,424

      Chương 5

      Chu Phi Lương nghe xong có chút giật mình, "Ông có ý đồ gì với ấy đúng ?"


      "Nghĩ nhiều quá rồi." Hạ Khuynh buồn cười, xoay người bước .


      "Mẹ tôi cố tìm cho ấy tên đàn ông giàu có, vả lại ta còn có đứa em hung hãn như vậy. Muốn động đến chuẩn bị tinh thần ."


      "Cái thằng này, sao lúc nào cũng ví von ông đây như cầm thú, hễ nhìn thấy đàn bà là lên cơn."


      "Tôi chỉ là có ý tốt muốn nhắc nhở ông thôi."


      phương diện lý lẽ, Chu Phi Lương nghĩ rằng tần số của bọn họ quá chênh lệch, nếu làm sao mà Khổng Minh Dao cứ đến tìm khóc lóc kể khổ đây a.


      Còn Hạ Khuynh cảm thấy chuyện xảy ra đêm đó là chính Khổng Minh Dao cố ý câu dẫn Chu Phi Lương.


      "Mẹ nó, bỏ , ông đây năm gần đàn bà cũng chết được." Chu Phi Lương rít hơi thuốc, lại hỏi: "Ông với Khổng Minh Dao rốt cuộc vì sao lại chia tay?"


      " còn hứng thú chia tay."


      Khổng Minh Dao dù sao cũng là phái nữ, thanh danh bị hỏng cũng tốt, hơn nữa hai người bên nhau thời gian dài, cái tên Hạ Khuynh này cũng cần tuyệt tình đến như vậy chứ. Ngay cả câu tốt đẹp, cũng thèm mở miệng giải thích.


      "Tôi thấy ả còn rất thích ông." chỉ Chu Phi Lương mà mọi người cũng đều cảm thấy như thế.


      Hạ Khuynh lảng tránh vấn đề này, khoát tay áo, "Tôi về phòng đây."


      Chu Phi Lương đáp, tiếp tục hút hết điếu thuốc cháy dở.


      Khi Chu Phi Lương và Hạ Khuynh ra ngoài, khí trong phòng im lặng trầm mặc, Khổng Minh Dao thấy vậy tỏ vẻ vui thở dài: "Nhìn thấy tôi các người vui sao?"


      Vương Thần liếc nhìn về phía ả, giọng khuyên: "Tôi có lòng tốt khuyên đừng nên bướng bỉnh nữa."


      lại thấy, được Hạ Khuynh dẫn đến đây giống như con thỏ trắng ngây thơ. Sau khi Hạ Khuynh ra ngoài, kia cứ cúi đầu ngượng ngùng.


      Tình cảm nên miễn cưỡng, dù sao hai người họ chia tay cũng hơn năm rồi, nếu bây giờ Hạ Khuynh có bạn mới, mà Khổng Minh Dao cứ tìm cách dây dưa như vậy cũng phải là việc tốt.


      "Từ lúc ấy về nước đến nay, tôi vẫn chưa được gặp ấy." Khổng Minh Dao lộ ra vẻ đau thương: "Tôi chỉ muốn được nhìn thấy ấy chút thôi."


      Vương Thần nhìn thấy người đẹp thương tâm khó xử, liền hướng phía Hề Thế Hàm nháy mắt. Hề Thế Hàm bắt được ánh mắt của , vội chủ động thay đổi đề tài: " ăn cơm chưa, để tôi gắp miếng cho ."


      "Chưa, tan sở tôi ngay đến đây."


      "À, vậy Phó tiểu thư, em có muốn ăn thêm chút gì ?" Hề Thế Hàm nhìn Phó Tự Hỉ cúi đầu ăn canh, từng ngụm từng ngụm , có chén thôi mà uống lâu như vậy sao.


      Phó Tự Hỉ đột nhiên phản ứng "Phó tiểu thư" là ai, chưa từng nghe qua có ai gọi như vậy.


      "Phó tiểu thư." Hề Thế Hàm gọi hai ba lần vẫn thấy có phản ứng, liền đổi cách xưng hô: "Phó Tự Hỉ."


      ngẩng đầu, có chút ngạc nhiên.


      "Phó Tự Hỉ, em có muốn ăn thêm chút gì ?"


      " cần... Cảm ơn..." nhàng trả lời xong vẫn cúi đầu ăn canh.


      Những người này hề quen biết, rất khẩn trương chờ Hạ Khuynh quay về.


      Lúc uống cạn hết hai chén canh nhưng vẫn chưa thấy bóng dáng Hạ Khuynh, bây giờ cũng biết nên làm gì cho tốt nữa.


      Hề Thế Hàm nhìn ra được Phó Tự Hỉ rất sợ người lạ, cũng dám nhiều với nữa, chỉ gọi người phục vụ đến gọi cho Khổng Minh Dao thêm vài món ăn.


      Khổng Minh Dao gọi thức ăn xong quay sang nhìn Phó Tự Hỉ, nghiêng người lịch chào . "Hi"


      "Chào." Phó Tự Hỉ cũng cúi đầu đáp trả.


      Khổng Minh Dao thầm: "Em với chị vào toilet ở bên ngoài nhé? Chị đến ngày, cẩn thận bị dính vào váy. Tại vì toilet trong phòng ngay bên cạnh Hề Thế Hàm, sợ ta mà nhìn thấy chắc xấu hổ chết mất thôi. Em giúp chị che phía sau rồi ra được ?"


      Phó Tự Hỉ gật gật đầu, "Được ạ."


      trước đây cũng từng bị qua tình huống xấu hổ giống vậy, phải nhờ Phó Tự Nhạc tính ngày, đợi khi gần đến mới bảo mặc quần áo màu sắc tối chút cho an toàn.


      Khổng Minh Dao nghe vậy liền lôi kéo Phó Tự Hỉ ra ngoài.


      Vương Thần cùng Hề Thế Hàm lại dùng ánh mắt trao đổi với nhau: Chuyện của phụ nữ cứ để phụ nữ tự giải quyết.


      Phó Tự Hỉ bước nhanh theo sát phía sau Khổng Minh Dao, sợ váy của ta bị người khác phát .


      Khổng Minh Dao dẫn Phó Tự Hỉ đến toilet cuối hành lang.


      Tầng lầu này vì phòng bao nào cũng có nhà vệ sinh riêng, nên toilet bên ngoài thường có người sử dụng.


      Phó Tự Hỉ sau khi vào toilet mới nhìn kĩ xuống váy của Khổng Minh Dao rồi : "Hên quá, bị dính ra váy."


      "Ừ." Khổng Minh Dao thản nhiên trả lời.


      Phó Tự Hỉ hôm nay cả ngày ra ngoài vẫn chưa vệ sinh lần nào, khi vào đây mới phát ra, có chút ngượng ngùng vào buồng vệ sinh.


      Bởi vì váy quá dài bất tiện, Phó Tự Hỉ phải lay hoay lúc lâu mới giải quyết xong.


      Lúc ra, thấy Khổng Minh Dao đứng tựa vào bồn rửa tay bên cạnh nhìn mình.


      Khổng Minh Dao nhìn đứa con trước mắt này ngoại trừ có bộ ngực to cũng chẳng có điểm gì đặc biệt.


      Lúc ngồi trong phòng bao nhìn dáng người, bây giờ thấy người đứng đây mặc cái váy dài rộng thùng phình mà vẫn dáng dấp ra sao.


      ả biết khi Hạ Khuynh với mình đường ai nấy , thay bạn như thay áo, nhưng nào cũng thuộc hàng mỹ nhân chất lượng cao. Nhìn bộ dáng Phó Tự Hỉ, bảo đảm thèm để vào mắt.


      Phó Tự Hỉ rửa tay xong muốn cùng Khổng Minh Dao trở về phòng bao, còn Khổng Minh Dao cứ đứng ở đó bất động, rút ra điếu thuốc, nhìn .


      nghĩ Khổng Minh Dao có thể muốn hút thuốc xong mới ra, vì thế mới : "Tôi chờ ."


      Khổng Minh Dao giật khóe miệng: " là Phó Tự Hỉ?"


      "Vâng, đúng rồi."


      Khổng Minh Dao rít hơi thuốc, nhìn khiêu khích: " ấy khi ở với thích dùng tư thế gì?"


      Phó Tự Hỉ bị hỏi vậy có chút hiểu: "Hả?"


      Khổng Minh Dao trắng ra.


      "Hạ Khuynh bình thường thích làm ở phía trước hay phía sau?"


      À lúc này hiểu. " ta ở phía trước."


      Lúc đẩy xe lăn, dĩ nhiên là Hạ Khuynh ngồi ở phía trước rồi.


      Khổng Minh Dao “À” tiếng, Hạ Khuynh ta quả nhiên coi trọng đứa con này.


      ả nhìn chằm chằm vào mắt Phó Tự Hỉ, ngữ khí mang theo ác ý: " ấy làm với tôi cũng thích ở phía trước." Rồi làm như nhớ đến cái gì ma mị mỉm cười, ánh mắt trở nên mê ly.


      " ấy ấy mê nhất bộ dáng ý loạn tình mê của tôi, làm cho ấy hưng phấn. Kỳ ấy cũng thích tiến vào từ phía sau, nhưng lần nào làm cũng đứng trước gương để có thể nhìn thấy hình ảnh điên cuồng lẫn sung sướng của đối phương.”


      Phó Tự Hỉ nghe xong nửa câu đầu hiểu “ý loạn tình mê “ nghĩa là gì, cân nhắc xem xem bị nửa câu sau làm cho càng mơ hồ.


      Nếu Hạ Khuynh ở phía sau, phải là kéo xe lăn mà phải là đẩy nha. Hơn nữa, theo biết Hạ Khuynh cũng thích soi gương, lúc giúp đẩy xe lăn cũng chẳng thấy lấy gương ra soi.


      Khổng Minh Dao vẫn nhìn chằm chằm vào , mong đợi Phó Tự Hỉ trưng ra vẻ mặt thương tâm.


      Nhưng rất tiếc, Phó Tự Hỉ chỉ thắc mắc trong đầu.


      " cảm thấy buồn sao?"


      ", sao lại buồn chứ?"


      Phó Tự Hỉ tuy hiểu ý ả ta chỉ phía trước phía sau là cái gì, nhưng mặc kệ, cứ quy về chuyện đẩy xe lăn .


      À, vẫn chưa hiểu tại sao phải buồn vì chuyện đó nữa á.


      Khổng Minh Dao ngây ngẩn cả người, cảm giác như có ai tát mạnh cái vào mặt mình. Nhưng ả vẫn chưa muốn từ bỏ, định thêm cái gì đột nhiên chuông điện thoại vang lên .


      ta lấy di động từ trong túi áo khoác ra, nhìn vào màn hình thấy ra số của Hạ Khuynh.


      Vừa mới ấn nút trả lời, từ bên kia nghe tiếng Hạ Khuynh kiên nhẫn: " dắt Phó Tự Hỉ đâu vậy?"


      "Em dẫn ấy toilet! Bộ sợ em làm gì ta sao?"


      "Khổng Minh Dao, tôi cảnh cáo , nếu dám làm ấy khóc, tôi ngay lập tức phơi bày cho mọi người biết những chuyện dơ bẩn của ."


      "Tại vì khi đó do em say rượu nên làm ra chuyện hồ đồ. Em vẫn còn rất , em cam đoan với về sau bao giờ tái phạm nữa." Khổng Minh Dao trở nên điềm đạm đáng .


      Kỳ ta cũng biết vì sao mà thích . Lúc mới chia tay cảm thấy cũng có gì quá nghiêm trọng, nhưng về sau lại cảm thấy rất nhớ , những gã đàn ông khác cũng có cửa mà so với .


      Vậy mà đối với ta tuyệt tình như vậy. Sau khi chia tay điện thoại gọi nhấc máy, tin nhắn gửi đến cũng trả lời. Sau việc tìm Chu Phi Lương kể khổ cả hai cũng có gặp mặt nhau vài lần, nhưng lần nào cũng trưng ra cái bộ mặt lạnh lùng tuyệt tình.


      Khi nghe tin về nước, chân đứng tiện phải ngồi xe lăn. ta vẫn hạ quyết tâm quan tâm đến vấn đề đó.


      Nhưng kết quả thế nào? Vẫn bị vẫn đối xử lạnh nhạt.


      Hạ Khuynh nghe xong lập tức cúp điện thoại.


      Khi vừa trở về phòng bao nhìn thấy Phó Tự Hỉ đâu, Hề Thế Hàm ấy bị Khổng Minh Dao dắt đâu rồi.


      đoán Khổng Minh Dao tưởng rằng Phó Tự Hỉ là bạn mới của , nên nghĩ cách đối phó với Phó Tự Hỉ.


      Con ngốc nghếch kia căn bản phải là đối thủ của Khổng Minh Dao.


      Trong điện thoại Khổng Minh Dao có là họ đến toilet ở gian , Hạ Khuynh lập tức thẳng đến gian nhà vệ sinh công cộng


      đến nơi, gõ cửa kêu to: "Phó Tự Hỉ, em ra đây cho tôi."


      Phó Tự Hỉ nhìn thấy Khổng Minh Dao vừa ấn nút tắt điện thoại tự nhiên bật khóc, biết xảy ra chuyện gì, muốn an ủi ta nhưng lại biết phải thế nào, chỉ biết đứng bên ngây ngốc nhìn.


      Nghe được tiếng của Hạ Khuynh, như vừa tìm được vị cứu tinh, vội chạy ra mở cửa rồi chỉ vào Khổng Minh Dao:


      " xem… biết tại sao ấy lại khóc nữa."


      Người ngồi ăn cơm chung với Hạ Khuynh chắc chắn là bạn của rồi, còn nhớ rất bộ dáng của trước khi ra ngoài rất tức giận rất tức giận rất tức giận, lại sợ tưởng bắt nạt Khổng Minh Dao nên mới vội thêm câu: "Tôi có bắt nạt ấy đâu..."


      Hạ Khuynh kéo tay ra: " ta có bắt nạt em ?"


      " có." Phó Tự Hỉ rất khẳng định lắc lắc đầu.


      Hạ Khuynh cũng thêm gì nữa, kéo về phía phòng bao.


      "A… ấy vẫn còn khóc kìa.. ."


      "Vì sao ta khóc?"


      " biết nữa."


      "Tôi cũng biết, đợi lát nữa có người đến dỗ ta."


      Phó Tự Hỉ cảm thấy đành lòng bỏ mặc Khổng Minh Dao ở đó, nhưng cứ bị Hạ Khuynh lôi kéo, cũng quay đầu lại được mà bước về phía trước.


      Vừa bước vừa liếc nhìn bóng dáng của Hạ Khuynh.


      Cho dù cần đẩy xe lăn, Hạ Khuynh cũng phía trước mà.


      Hạ Khuynh cầm tay dắt , ở phía sau nhìn trộm chút, ôi bóng lưng này là đẹp nha!


      ….


      Trở lại phòng bao, Chu Phi Lương hút thuốc xong quay trở lại.


      Hạ Khuynh cũng đề cập đến chuyện của Khổng Minh Dao, chỉ : "Buổi tối còn có việc bận, tôi về trước, lần sau gặp lại."


      Chu Phi Lương kinh ngạc : "Sao về sớm vậy? Bạn tốt à, tiết mục chính còn chưa bắt đầu đâu nha."


      Vương Thần ái muội đánh giá với Phó Tự Hỉ, "Vội vã trở về để làm chuyện riêng tư à…"


      "Ông cho là tôi cũng giống như ông hử?" Hạ Khuynh ra lệnh cho Phó Tự Hỉ đem xe lăn đẩy lại đây.


      Vương Thần qua khoác lên bả vai Hạ Khuynh cười cợt trêu đùa: " phải tôi chứ. Bây giờ ông vẫn còn trong thời kì tịnh dưỡng chờ khôi phục, tiết chế chút . Đừng để “lão nhị” cũng có vấn đề, bằng lúc đó lại càng thêm rắc rối."


      Hạ Khuynh hất cánh tay Vương Thần khoác vai ra, " cần ông phải quan tâm, nó rất cường tráng."


      Hề Thế Hàm ra vẻ thần bí cười hề hề kê sát lại gần Hạ Khuynh : " bộ nhiều chút, đừng có tự biến mình thành tên tàn tật."


      Phó Tự Hỉ cứ cảm thấy kỳ quái sao sao ấy, cái người mặc áo sơ mi nam màu hồng phấn cứ đề cập đến người em trai của Hạ Khuynh. Chính cũng chưa nhìn thấy qua mà.


      Lúc hai người ra cửa nhìn thấy xe của chú Hoắc chờ bên ngoài.


      Lên xe, Hạ Khuynh với chú Hoắc chuyện gì đó.


      Sau đó Phó Tự Hỉ nhịn được mới tò mò hỏi: "Hạ Khuynh, ‘lão nhị’ của là ai vậy?" biết từ bao giờ gọi thẳng tên cũng tự nhiên hơn trước.


      Dù là chú Hoắc nghiêm túc trầm ổn khi nghe hỏi câu này cũng nhịn được mà bật cười.


      xe bỗng xóc nảy cái.


      Hạ Khuynh lạnh lùng hướng mắt về phía hàng nút điều khiển.


      Chú Hoắc hiểu được liền nhấn cái nút, tường gỗ cách được hạ xuống, ánh mắt của ông cũng dám nhìn ra phía sau nữa.


      Phi lễ chớ nghe!


      Phi lễ chớ nhìn!


      Tuy vậy, chú Hoắc vẫn cảm thấy thắc mắc.


      "Phó Tự Hỉ, nhớ kỹ cho tôi." Hạ Khuynh quay đầu nhìn . "Sau này tôi cấm em được hỏi người đàn ông khác về chuyện này, biết chưa hả?"

      Last edited by a moderator: 23/11/15
      sweet mandy, Hale205, Sweet you43 others thích bài này.

    4. ngangong

      ngangong Active Member

      Bài viết:
      184
      Được thích:
      166
      chết cười với bạn tự hỉ :v
      thanks nàng ^^
      xiaokuaikuai, meiluolinhdiep17 thích bài này.

    5. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Pé hỷ ngốc nghếch đáng qúa thôi.....hiện giờ ta chẳng có tí cảm tình gì với nam 9 cả ....cứ ăn hiếp pe hỷ thui .:03::03:.... thanks @meiluo
      tengumeiluo thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :