1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khuất phục - Tâm Thường (Full Đã có eBook chính văn Ngoại truyện 2

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Ngoại truyện 1: Doãn Vệ Hoài và Tiểu Cửu

      Chương 2: xé nát em ra! (1)

      Editor: ViVu

      Doãn Vệ Hoài chính thức động lòng có lẽ là vào buổi tối kia.

      Đêm đó, bàn toàn đàn ông nâng ly cạn chén, ăn uống linh đình. lúc say sưa vui vẻ, có người vừa ý vẻ lạnh lùng của Tiểu Cửu, nhất định bắt uống, Thái tử chỉ cười, nhếch mắt lên, Tiểu Cửu cười , ai mời cũng từ chối, uống vài ly.

      Tay chân người đàn ông thành , hữu ý vô tình vuốt ve eo , Thái tử ở bên cạnh hút thuốc, liếc mắt nhìn vẻ mặt như có chuyện gì của Doãn Vệ Hoài, lên tiếng. Tiểu Cửu quen thuộc với chuyện này, người đàn ông cho rằng được đồng ý ngầm của Thái tử, cố ý đổ rượu lên quần.

      rút khăn giấy lau , lại bị ông ta nắm lấy, kéo về giữa hai chân. Nhìn trong mắt, cười mặt, miệng lời phóng đãng tục tĩu. Quả nhiên đàn ông uống say, sắc tâm nổi lên. Muốn Tiểu Cửu dẫn vào nhà vệ sinh.

      Cửa phòng vệ sinh vừa đóng, người đàn ông ôm cổ , đè lên bồn rửa tay, bắt đầu giở trò, tay dán vào trước ngực mạnh mẽ xoa nắn. Tiểu Cửu ghê tởm, cắn răng nhẫn nại.

      Đến lúc trở lại phòng, vẻ mặt người đàn ông đỏ rực, vẻ mặt đầy thỏa mãn, mọi người ném tới ánh mắt cực kỳ mập mờ lại đầy hâm mộ.

      “Phụ nữ bên cạnh Thái tử quả đơn giản nha!” Người đàn ông mỉm cười, kính Thái tử ly rượu.

      Đầu ngón tay Thái tử sờ thân ly, lời hai nghĩa. “Người bên cạnh tôi đều đơn giản, dù muốn nổi loạn coi ai ra gì tôi cũng quản được.”

      Doãn Vệ Hoài nhíu mày, che giấu ánh nhìn nguy hiểm trong mắt.

      Lúc tan tiệc qua nửa đêm. Đưa Thái tử trở về căn hộ, Doãn Vệ Hoài lôi Tiểu Cửu lên xe. Tửu lượng của Tiểu Cửu dù khá hơn nữa cũng phải là Trữ Dư Tịch “ngàn chén say”, tựa lưng vào ghế, bất tri bất giác ngủ thiếp .

      Gió thổi , Doãn Vệ Hoài từ từ dừng xe ven đường, trong khí thoang thoảng mùi rượu thơm và tinh khiết. Vẻ mặt dưới đèn đường vừa mông lung vừa chân thực.

      mặc áo bó sát người, lộ đường cong đẹp đẽ. biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Doãn Vệ Hoài nghiêng người qua, lại bất thình lình mở mắt ra, cảnh giác đề phòng.

      Bị nhìn chằm chằm như thế, trong lòng căng tràn cảm giác biết tên, giống như có thể bộc phát bất cứ lúc nào, lại bị cố gắng đè xuống.

      Cuối cùng ngồi trở lại, tay khoác lên cửa sổ xe, chống cằm, ngón tay gõ lên tay lái, từng nhịp từng nhịp.

      Đến lúc nhìn thấy người đàn ông lúc tối lái xe vào bãi đậu xe, Tiểu Cửu mới biết mục đích chở đến đây. Doãn Vệ Hoài dặn dò câu “Ở yên trong xe, đừng chạy loạn” sau đó xuống xe ngay lập tức.

      Mười phút sau, Doãn Vệ Hoài quay lại, làm như hề xảy ra chuyện gì, lái xe rời .

      đường có xe cảnh sát và xe cấp cứu nối đuôi nhau gào thét chạy qua, nhờ vào ánh đèn đường lúc sáng lúc tối, ràng nhìn thấy nụ cười giảo hoạt mặt người đàn ông này "dd:l'eq'uyd'on".

      Bọn họ ở cùng chung cư, cùng tầng lầu, đối diện nhau. uống quá nhiều, bằng mọi cách cũng tra được chìa khóa vào ổ.

      Doãn Vệ Hoài ôm lấy thắt lưng khom xuống của từ phía sau, trong bụng chợt giật mình.

      đợi chuyện, cằm bị giữ chặt, quay về phía sau, nâng lên, bất thình lình áp môi xuống...

      Răng môi quấn quít, nắm lấy tay , cắm chìa khóa vào ổ, đẩy vào, đóng sầm cửa, kéo dựa vào cánh cửa, tiếp tục hôn.

      Cả quá trình nhanh đến mức phản ứng kịp.

      Trong hơi thở đều là mùi rượu thuần khiết, bắt đầu kháng cự, sau đó lại bị cuốn vào cảm giác mà mang lại, lúc khôi phục lại tinh thần gần như khỏa thân, răng gặm cắn cổ , bộ ngực mềm mại bị nhào nặn trong lòng bàn tay.

      “Doãn Vệ....... Dừng.....” đẩy ra, bị nắm lấy hai tay, kéo cao lên. Tất cả tiếng và hơi thở đều bị nhẫn tâm đoạt mất.

      Hình như nụ hôn của có ma lực, rút từng chút từng chút sức lực của .

      Thân thể rất nóng, giống như củi khô gặp lửa. Hai người tiếng động vừa giằng co vừa hôn kịch liệt, phản kháng, ép buộc. né tráng, truy đuổi.

      động thủ, nâng đầu gối tấn công, đều bị hóa giải, cánh tay nâng gối ép lên cán cửa.

      Đúng là tư thế vừa mập mờ vừa hấp dẫn.

      đè sát người , chừa khe hở.

      Tim Tiểu Cửu điên cuồng đập loạn. Cơ thể người đàn ông này sao lại cứng như thế? Hơn nữa nơi đó càng cứng rắn hơn, đâm đau.

      Trong lúc hoảng hốt nhịn được, ưm tiếng. tiếng đó, thiếu chút nữa làm toàn bộ tự chủ của tiêu tan.

      “Em kêu nữa....Kêu thêm tiếng nữa, xé em ngay bây giờ.” áp sát môi , thở hổn hển, trong lời biết là uy hiếp hay khích lệ.

      Mà Tiểu Cửu dám phát ra thanh như mời mọc này nữa.

      Nghĩ tới giọng điệu kia, hơi tức giận. “Doãn Vệ Hoài, có ý gì?”

      Doãn Vệ Hoài cong cong môi, phía dưới đụng vào cái. “Muốn tiếp tục?”

      Tiểu Cửu sửng sốt, cái này giống Doãn Vệ Hoài thường ngày, dục vọng mãnh liệt trong mắt như muốn đốt cháy . Ổn định tinh thần, cười tiếng, “Em muốn, có thể ?”

      Đây là khiêu khích!

      Dù sao cũng là người của Thái tử, mặc dù có người vừa ý , nhưng cũng làm gì , mà người đàn ông hôm nay chắc muốn sống nữa, vậy mà Thái tử lại để mặc. bị người đó dẫn đến nhà vệ sinh hai mươi phút, cảm xúc hiến thấy được gọi là sát ý.

      “Ông ta leo lên người em rồi hả?” Doãn Vệ Hoài cố gắng khống chế cắn răng nghiến lợi.

      Tiểu Cửu nhướng mày. “Cho nên giết ông ta?”

      có.” Ánh mắt Doãn Vệ Hoài trầm xuống, ngay sau đó lại khôi phục. “Chỉ là phế ‘người em’ của ông ta.”

      Tiểu Cửu cười hì hì. “Ngây thơ, ông ta đụng vào là em, cũng phải . Người đó là do Thái tử mời đến, xảy ra chuyện trong tay chúng ta, Thái tử muốn phạt , em cũng thể giúp biện hộ.”

      ta .” Doãn Vệ Hoài theo Thái tử nhiều năm như thế, làm sao biết tính Thái tử, câu lúc tối của ta, ràng là ám hiệu muốn làm gì cứ làm.

      “Từ lâu Thái tử muốn trừng phạt ông ta, tôi nay là tự ông ta tìm chết.”

      Ánh mắt sắc bén nhìn , đột nhiên Tiểu Cửu cảm thấy tư thế này vô cùng tự nhiên, hơn nữa còn mặc quần áo mà lại áo quần chỉnh tề.

      “Em này Vệ Hoài, là tiếp tục hay là tiếp tục đây? Bị treo như thế này em vô cùng thoải mái.”

      Sắc mặt Doãn Vệ Hoài lạnh xuống, buông đầu gối ra, đứng lên khỏi người , Tiểu Cửu đoán chừng làm gì, hừ lạnh tiếng, nhặt áo lót bị cởi ra, hào phóng mặc vào trước mặt . Xoa xoa những nơi mút cắn cổ và bả vai, thoáng thấy ánh mắt của .

      “Đàn ông đều là chó sao, dịu dàng chút chết hả.”

      chữ “đều” đủ làm cho tức giận của phun ra trong nháy mắt.

      Tiểu Cửu vừa dứt lời, cánh tay bị bẻ ra sau lưng, ép vào cửa, đầy vẻ cảnh cáo, cắn tai . “Tiểu, Cửu!”

      Cánh tay bị đau, tránh qua, đẩy cái. “Doãn Vệ Hoài, đủ rồi nha! cũng biết em là người của Thái tử, thể để người khác đụng vào em, chính lại làm thế với em, như vậy là có ý gì?”

      có ý gì? Hỏi hay!

      lý do sắp được ra, bỗng dưng cắn răng nuốt trở vào, nhưng lại quên che giấu cảm xúc trong mắt.

      Bầu khí bỗng dưng trở nên im lặng và mập mờ. Tiểu Cửu thầm siết chặt nắm tay rồi lại mở ra.

      Người đàn ông này là người khó đối phó nhất bên cạnh Thái tử. Khi xác định mình nhìn lầm tia sáng chưa kịp xóa sạch trong mắt , biết mình cần lấy cái gì để làm vũ khí công hãm ta rồi.

      ...........

      Doãn Vệ Hoài, cho dù lợi hại hơn nữa, cũng chỉ là người đàn ông mà thôi.

      Ngày hôm sau, quả nhiên truyền thông sôi trào, lúc Thái tử làm nhìn thấy báo cáo, chỉ khẽ cười tiếng, gì, cũng hỏi gì.

      Ngoại truyện 1: Doãn Vệ Hoài và Tiểu Cửu

      Chương 3: xé nát em ra! (2)

      Editor: ViVu

      vài người tốt nhất đừng nên gặp nhau, như thế nhau, để đến sau này khi vĩnh viễn thể gặp nhau được nữa trong lòng cũng bị khoét mất lỗ, dù tìm thế nào cũng thể tìm trở về, rất đau khổ.

      Mà có số việc, đến cuối cùng cũng thể nào tìm được nguyên nhân.

      Cái gọi là tình , phải khinh thường, chỉ là cảm thấy quá xa xỉ. Ngay cả mạng cũng phải là của , làm sao có thể nghĩ đến để cho người khác bất tri bất giác chiếm đóng trái tim .

      Thời gian lâu dài, gần như Thái tử bắt đầu tin tưởng rồi, chỉ gần như mà thôi.

      ta hôn , sờ , trêu chọc , quyến rũ , thỉnh thoảng để giải quyết dục vọng. Lấy tay, dùng miệng, thế nhưng chưa bao giờ muốn .

      Đối với Thái tử mà , là món điểm tâm khai vị ngon miệng, có bữa ăn chính có hay đều được.

      Là do kỹ thuật của còn chưa đủ tốt, ở bên cạnh mấy năm, chưa lần lên giường của ta. Sau này dù Thi Dạ Triều ra mệnh lệnh gì cho , đầu tiên đều phải lấy được tin tưởng của Thái tử.

      Mà xảy ra quan hệ thân thể cũng là loại trong đó.

      Mấy hôm nay tâm tình Thái tử rất tệ, còn khắp nơi tìm Hoàng Phủ Triệt gây phiền phức, người ngoài chân tướng, là người thân cận của ta, tất nhiên biết vì người nào mà như thế. Vì vậy, chiều nay sau khi tan sở Thái tử ở trong Lạc trong vàng son mở phòng bao, em tốt cũng gọi ai, mình uống rượu giải sầu ở bên trong.

      Doãn Vệ Hoài có ở đây, cũng biết vì sao lại muốn đuổi Doãn Vệ Hoài vào ngày hôm nay. Kéo thấp quần áo, trải qua huấn luyện, biết phải làm gì để mình mê người hơn.

      Đẩy cửa phòng ta, bước vào. Hai chân dài của Thái tử giang rộng,

      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 30/10/15

    2. Lạc Linh Ngân

      Lạc Linh Ngân Well-Known Member

      Bài viết:
      2,731
      Được thích:
      2,173
      Ngoại truyện 1: Doãn Vệ Hoài và Tiểu Cửu

      Chương 4: Doãn Vệ Hoài, cũng rất quan trọng với em (1)

      Editor: ViVu

      Làm sao lại bị ta đẩy ngã?

      cũng nhớ .

      Sức lực của Doãn Vệ Hoài lớn đến mức như muốn bóp vỡ xương tay của . Hàm răng sắc bén hung ác cắn người , đau quá.

      Tay của giống như bản ủi, như muốn làm phỏng da . Tìm được môi , hôn sâu. Bất chấp tất cả tấn công chiếm giữ, càn quét, tàn phá bừa bãi. Kéo lấy lưỡi , dây dưa rời.

      Bờ môi nóng hổi dời đến cằm, tai, cổ… những muốn ăn luôn , mà còn .

      nhạc trong loa vẫn phát ngừng, ánh đèn chập chờn mờ ảo. bị vây hãm trong lồng ngực người đàn ông, sắp thở nổi. Mở to mắt, nhìn trần nhà mờ mờ tối đỉnh đầu.

      Bên tai là từng tiếng từng tiếng gọi tên của . “Tiểu Cửu…… Tiểu Cửu……”

      biết tại sao lại muốn khóc.

      Nhưng thứ đồ chơi gọi là nước mắt kia, từ lúc còn bắt đầu có rồi.

      ôm , hôn , nhưng cởi quần áo . còn tưởng rằng, trực tiếp cởi quần . Dù sao cũng phải lần đầu tiên cảm nhận được dục vọng của ta.

      Thế nhưng, đến cuối cùng cũng chỉ sờ sờ mặt , đứng dậy. “Mặc quần cho tốt vào, về nhà.”

      trắng ra, chỉ là công cụ giết người, là món đồ chơi bị mang tặng. Phục vụ người đàn ông hay phục vụ nhiều người đàn ông, đối với có gì khác nhau cả.

      Với mối quan hệ giữa Thái tử và Doãn Vệ Hoài, chơi cùng phụ nữ cũng là chuyện bình thường.

      Người tốt và người xấu, dường như có khái niệm đó trong thế giới của .

      Nếu như muốn , Doãn Vệ Hoài hoàn toàn là người tốt duy nhất trong cuộc đời .

      là người tốt ở trong lòng .

      Trong lúc tắm, nhìn cơ thể mình trong gường, trẻ tuổi, mỹ lệ, xinh đẹp. Nếu như phải vì thế, Thi Dạ Triều cũng chọn làm người mai phục bên cạnh Thái tử. Nếu như phải vì thế, cũng biết .

      khoác áo choàng tắm ra ngoài, thấy Doãn Vệ Hoài đứng ở trước cửa sổ, tay chống ngang hông, tay kia chống lên tấm thủy tinh. Phác học gò má tinh xảo của , bước tới, chui vào trong ngực , nâng cằm lên, cẩn thận quan sát.

      “Nhìn gì vậy?” che giấu cảm xúc của mình, đứng đắn mỉm cười.

      Bất chợt, nhón chân, ngẩng đầu lên hôn . Tay đặt cổ .

      Hôn đến lúc bắt đầu thở gấp, mới dừng lại. “Tim đập nhanh.”

      “…… Lúc hôn người phụ nữ khác cũng như vậy.”

      lâu rồi có chạm qua người phụ nữ khác.”

      “……”

      “Tại sao?”

      “……”

      “Doãn Vệ Hoài, cho em biết, tại sao?”

      khép hờ mắt, để cho nhìn thấy rối loạn trong đôi mắt . lại năm lần bảy lượt ép hỏi. Bỗng dưng mắt nhuốm màu hung ác, nghiêng người đến gần , hơi thở thổi lất phất mặt , gần như tàn nhẫn.

      “Em thử xem là vì cái gì!”

      đợi trả lời, phất tay áo bỏ .

      chạm vào người phụ nữ khác, tâm trí đều bị dần dần chiếm cứ, lần này có cách nào chơi cùng người phụ nữ với Thái tử……

      thể tỉnh táo đối diện với việc ở chung căn phòng với Thái tử, ở trong ngực Thái tử, ở bên dưới Thái tử.

      Tại sao?

      làm sao biết tại sao?

      Bất quá, mẹ nó, !

      ……

      Tiểu Cửu vuốt vuốt ly thủy tinh vừa rồi dùng ở trong tay, khóe miệng hơi nâng lên.

      Đáp án ràng hơn phân nửa.

      Doãn Vệ Hoài, đến cuối cùng, cũng chỉ là đàn ông mà thôi.

      cúi đầu, thành ly phản chiếu hai mắt của mình, mơ hồ, ướt át……

      ……

      Vừa nhìn thấy phản ứng của hai người này, cũng đủ biết tên ngu ngốc Doãn Vệ Hoài này giả vờ làm quân tử.

      Thái tử tiếc nuối thở dài.

      Đây là động lòng rồi.

      Cho nên hề đùa giỡn tùy tiện nữa.

      Thú vị.

      ……

      Thi Dạ Triều trở về, Thái tử hơi buồn bực, cảm thấy giữa ta và Trữ Dư Tịch có chuyện gì đó mà biết.

      Đêm đó theo Thái tử tiếp đón Thái tử, trong lòng vẫn thấp thỏm.

      tiết lộ hành tung của Hoàng Phủ Triệt với Thi Dạ Triều, ngờ, cuối cùng người bị thương lại là Quan Thánh Hi.

      Vẫn luôn biết Quan Thánh Hi là nhân vật lợi hại, lại biết ta lợi hại đến thế. Người bị ta giết là người từng huấn luyện chung

      [​IMG]

    3. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Ngoại truyện 1: Doãn Vệ Hoài và Tiểu Cửu

      Chương 5: Em cũng rất quan trọng với (2)

      Editor: ViVu

      Lúc Doãn Vệ Hoài ra khỏi nhà vệ sinh, bên quầy bar chỉ còn mình Thái tử. “Tiểu Cửu đâu?”

      “Tặng người khác rồi.”

      Doãn Vệ Hoài nghĩ ta đùa, nhưng lại hề nhìn thấy chút đùa giỡn mặt ta. Thái tử uống hết ngụm rượu cuối cùng trong ly, bước xuống ghế. “Ở khách sạn Hoàng thị đường này, có người vừa ý Tiểu Cửu, người này giúp đỡ tôi ít, tôi nợ ta, chỉ có thể lấy Tiểu Cửu để gán nợ thôi.”

      Nếu như phải là Thái tử, sợ rằng Doãn Vệ Hoài ra tay từ lâu rồi. Thậm chí còn nghe được tiếng vang đáng sợ phát ra khi ta nắm chặt nắm tay. ta cắn răng, gằn từng chữ hỏi.

      “Đưa, cho, người nào, rồi?”

      Thái tử cầm chìa khóa xe, ra vẻ muốn , vỗ vỗ vai ta. “Biết tình cảm của hai người cũng tệ, chỉ là đừng làm hỏng chuyện của tôi, tôi hỏi Tiểu Cửu, ấy cũng có ý kiến gì…”

      còn chưa hết, sức mạnh cực lớn nắm lấy cổ áo , sau lưng đụng mạnh vào quầy bar. die»n。dٿan。l«e。qu»y。d«on Khi bình tĩnh nhìn lại, thấy nắm lấy chính là Doãn Vệ Hoài có sắc mặt u ám đến đáng sợ.

      Thái tử nhướng mày, ngoại trừ Hoàng Phủ Triệt có người nào dám làm như vậy. “Doãn Vệ Hoài, cậu có biết mình làm gì ?”

      Hiếm khi có thể nhìn thấy vẻ mặt hung ác thâm hiểm như thế này của Doãn Vệ Hoài, người đàn ông này lúc giết người cũng đeo vẻ mặt có chút lười biếng.

      Người phục vụ đứng sau quầy bar cũng dám thở mạnh, lặng lẽ rơi khỏi nơi rắc rối này. Tiếng nhạc cũng im bặt. Nhất thời bầu khí căng như dây cung.

      “Thái tử, mười ba năm tôi vào sinh ra tử với , chưa bao giờ ra bất kỳ cầu gì.”

      Thái tử gật đầu. “Vậy tại sao? Cậu có cầu gì? nghe thử xem.”

      “Thu hồi mệnh lệnh của !”

      “Nếu như tôi làm sao?”

      “……” Phút chốc Doãn Vệ Hoài mím chặt môi, trong mắt đầy sát ý. Thái tử nguy hiểm nheo mắt lại. “Giết tôi?”

      .” Doãn Vệ Hoài nới lỏng tay, lui về sau nửa bước. “Giết ấy!”

      ta giống như cơn gió, chỉ trong nháy mắt biến mất chẳng thấy bóng dáng. Để lại mình Thái tử đứng tại chỗ vừa vuốt phẳng cổ áo, vừa cảm thán.

      Sức ảnh hưởng của phụ nữ, thể coi thường.

      ……

      Nhân viên khách sạn Hoàng thị ai là biết Doãn Vệ Hoài, ngay lập tức tra được số phòng của Tiểu Cửu cho .

      cho người khác theo, sử dụng thang máy riêng lên phòng tổng thống ở tầng cao nhất. Đẩy cửa ra, xoải những bước dài thẳng vào phòng ngủ, súng của mở khóa an toàn, đứng đối diện giường lớn trong phòng ngủ.

      Tiểu Cửu hoảng sợ ngồi sững sờ giường. Doãn Vệ Hoài vừa thấy quần áo của tức giận ngập trời, nơi phát tác, đá văng cửa phòng tắm, phòng thay quần áo, phòng bếp, cả sân phơi… Nhưng lại ngoài ý muốn tìm khắp nơi cũng phát người thứ ba.

      “Doãn Vệ Hoài nổi điên cái gì? Ai cho tới đây? nhanh lên!” Tiểu Cửu nôn nóng đẩy ra ngoài, lại bị giữ chặt tay.

      ? Sau đó để cho em bị người khác ăn sạch sành sanh? Để cho người khác biến thành món đồ chơi?” ràng người phụ nữ này tắm rồi, dám cá mặc gì bên trong áo choàng tắm. Bởi vì tức giận mà mắt Doãn Vệ Hoài đỏ cả lên.

      “Em xem mình là gà có phải ? Tắm rửa sạch thơm ngát chờ ông chủ mới đến lâm hạnh?”

      “Bằng sao đây! Là ai xem em như người trưởng thành trước?” Tiểu Cửu quay đầu , che giấu tâm trạng được nữa.

      Trong bụng Doãn Vệ Hoài trận co rút đau đớn, nắm chặt tay . “ theo !”

      Tiểu Cửu thoát khỏi , dứt khoát nhìn thẳng vào mắt . “Được, sáng mai đến đón em.”

      thầm đếm từ đến mười, đè nén cơn giận, kéo ra ngoài. Tay Tiểu Cửu đánh vào cổ tay của , bị đau nhưng vẫn nắm chặt buông, mạnh mẽ cho phản kháng, Tiểu Cửu gấp đến mức hốc mắt ướt, tiến lên bước chắn ở cửa.

      đừng ép em có được !”

      “Là em ép !” đấm phát mạnh vào ván cửa bên cạnh mặt , quyền thế ác liệt làm cho nghĩ rằng muốn đánh . Bị dọa sợ đến mức nhắm chặt hai mắt, hét lên tiếng.

      đợi mở mắt, giây tiếp theo, môi bị bất ngờ chiếm lấy, nụ hôn của mãnh liệt như thế, bất lực như thế. Hôn đến mức nước mắt của như vỡ đê.

      Đến khi nếm được chất lỏng mằn mặn, mới dừng lại, chống đỡ môi , thầm. “Em cũng biết, có đúng , biết thể nhìn em bị biến thành lễ vật tặng qua tặng lại. Thái tử là giới hạn của rồi, Tiểu Cửu, em thể tàn nhẫn với như thế……”

      “Thái tử buổi tối là được, người này rất quan trọng với ra.” thút thít, nước mặt muốn nhịn cũng nhịn được.

      “Em cũng rất quan trọng với , để người khác chạm vào em, tuyệt đối .” giọng , nhưng cũng kiên định hơn bất kỳ lúc nào. nhìn vào đáy mắt hề che giấu thâm tình của , trong nháy mắt tâm trạng rối loạn.

      Chưa từng có người nào với như thế, rất quan trọng. Quan trong đến mức tuyệt đối để bất kỳ người nào chạm vào.

      “…… Tại sao?”

      “Còn hiểu? Em xem, là vì cái gì?” cúi đầu thở dài, ngậm lấy môi dưới của , mút .

      “Nhưng em là……”

      quan tâm, nhưng nếu như em theo , thà giết chết em, cũng để cho người khác có được em.”

      Tiểu Cửu che mắt, cơ thể dán cánh cửa từ từ trượt xuống, khóc thành tiếng. “ theo có thể đến nơi nào, bình tĩnh chút có được , đây cũng phải là lần đầu tiên em trở thành quà sinh nhật cho người khác.”

      Trong lời Tiểu Cửu có từ làm kích động thần kinh luôn nhạy cảm của Doãn Vệ Hoài. “Quà…… Sinh nhật? Thái tử có với em tên của người này ?”

      Tiểu Cửu lắc đầu. “Chỉ em của ta, rất quan trọng, hôm nay là sinh nhật hai mươi bảy tuổi của người đó, từng vì Thái tử mà từ bỏ quyền thừa kế của gia tộc, Thái tử biết phải lấy gì để đền đáp ta, cho nên mới để em tới, muốn cho ta kinh hỉ.

      ……

      Lúc này đây, Doãn Vệ Hoài thể tìm được từ nào để hình dung tâm trạng của mình.

      ra, cái người gọi là rất quan trọng chính là mình.

      ra, Thái tử cái gì cũng biết. Bao gồm cả chuyện từ bỏ quyền thừa kế gia tộc, đó là chuyện nhà họ Doãn thầm phái người tìm .

      vỗ trán, lắc đầu, khóe miệng nâng lên nụ cười bất đắc dĩ khi bị trêu chọc.

      Thái tử cũng trêu người lắm rồi!

      Kinh hỉ? là kinh hỉ mà Thái tử cho ? Kinh qua, quả chỉ còn lại hỉ.

      nhìn khóc từ cao, lo lắng trong lòng trở thành hư . Ngồi xổm xuống, dùng ngón tay lau nước mắt của . “Băng sơn mỹ nhân cũng khóc sao?”

      cũng có mặt mà biết sao? Tối nay muốn tìm hiểu đến cùng.

      Tiểu Cửu biết vì sao còn chưa chịu , còn khóa cửa, bế cố lên, vào trong, đặt lên chiếc giường mềm mại, bắt đầu cởi quần
      [​IMG]

    4. Băng Phong

      Băng Phong ╯ε╰ ( . ) ( . ) °∀°

      Bài viết:
      1,904
      Được thích:
      6,000
      Ngoại truyện 1: Doãn Vệ Hoài và Tiểu Cửu

      Chương 6: cả thương là gì đây?

      Editor: ViVu

      Doãn Vệ Hoài ăn rất sạch , quả trong lúc vô cùng thỏa mãn giữ lại chút hơi sức cho . Ngày hôm sau, Tiểu Cửu ít khi nào thức dậy lúc mặt trời lên cao. Cửa sân phơi mở ra, ánh sáng rực rỡ chui vào từ khe hở của rèm cửa sổ, cảm giác cùng chân . Thế nhưng lại chẳng thấy bóng dáng ta ở đâu.

      Tiểu Cửu hùng hùng hổ hổ chạy vào phòng làm việc của Thái tử, chỉ chưa có ôm đùi Thái tử khóc “muốn trách trách em” thôi.

      Thái tử giúp khép lại cổ áo, che kín vết hôn mờ mờ bên trong, vẻ mặt hứng thú liếc nhìn Doãn Vệ Hoài. “Chưa dùng đủ sức nha, còn có thể rời giường đấy.”

      Bỗng chốc hai gò má của Tiểu Cửu đỏ bừng, mà Doãn Vệ Hoài mỉm cười cúi đầu uống nước. “Bây giờ có thể cho ấy nghỉ phép tuần cũng muộn chứ?”

      Thái tử nhịn được, cười ra tiếng, ánh mặt trời xuyên thấu qua cửa sổ chiếu lên gương mặt Doãn Vệ Hoài, nụ cười càng thêm ấm áp lòng người.

      Nếu như thời gian có thể dừng lại tại thời điểm này, làm cho mọi điều tốt đẹp đọng lại thành hình, có thể tùy ý đụng chạm, thế tốt biết bao nhiêu. Sau này Doãn Vệ Hoài chỉ lần nhớ về những thứ này, đồng thời cũng vô cùng hối tiếc, nếu như có thể sớm đối diện tình cảm của mình, dũng cảm chút, bọn họ có nhiều thứ trân quý hơn để có thể giúp chống chọi, mình qua cuộc sống dài đằng đẵng mà cảm thấy mệt mỏi độc.

      Cuối cùng Tân Tiệp qua đời, nhất định bà mang theo oán hận, loại oán hận khi dốc toàn bộ tình cảm mà hề được đáp lại. Quả nhiên như Thái tử dự đoán, ngày đưa tang Tân Tiệp, Trữ Dư Tịch trở lại. biết hai năm nay trải qua những chuyện gì, mà lại lột xác trở nên cường đại như thế, ngay cả Thái tử cũng hết cách với .

      Thái tử hạ quyết tâm đoạt lại lòng . Đưa cho Doãn Vệ Hoài hai vé máy bay nước ngoài nghỉ phép. “Tôi có gọi cậu cũng đừng có về, dẫn Tiểu Cửu hưởng tuần trăng mật trước , du lịch vòng quanh thế giới hay gì đó, tất cả chi phí đều tính cho tôi.” Cứ như thế đuổi và Tiểu Cửu .

      Vì vậy vào ngày nào đó, Tiểu Cửu dậy sớm luyện võ vào buổi sáng như thường ngày, khi trở về phát Doãn Vệ Hoài có tây trang giày da, áo sơ mi hưu nhàn mặc người cực kỳ mê người.

      Cố ý chọn cho váy dài mà ngày thường hiếm có dịp để mặc, hài lòng nhìn tiểu tinh linh trong gương, gật đầu mỉm cười.

      mang theo món hành lý nào, lúc lên máy bay vẻ mặt Tiểu Cửu đều mờ mịt.

      “Sao hỏi dẫn em nơi nào?”

      Tiểu Cửu nhún vai . “Dù sao vẫn phải là tuần trăng mật.”

      Mấy giờ sau, khi chân trần đứng bờ cát trắng mềm mịn, bầu trời trong xanh xinh đẹp như cõi mộng ra trước mắt , Tiểu Cửu kinh ngạc nâng môi, trợn tròn mắt, tay đè lại làn váy bị gió biển thổi tung. “ rất giống hưởng tuần trăng mật nha Doãn Vệ Hoài!”

      cười, biết lấy sợi dây chuyền mặt chữ “Cửu” từ đâu ra, nạm đầy kim cương, xỏ vào chiếc nhẫn. Đeo lên giúp , sau đó ôm vào lòng. “Em đây là muốn gả cho sao?”

      “Tự mãn.” Ngoài miệng thế, nhưng trong mắt lại lóe lên ánh sáng lấp lánh. Dây chuyền này tượng trưng cho cái gì, chắc chắn hiểu. xoay người lại, ôm cổ , nhón chân lên hôn .

      Trời chiều ngã về tây, hình ảnh nam nữ đứng bờ cát ôm hôn say đắm, vĩnh viễn là hình ảnh đẹp nhất trong mắt mọi người.

      biết người đàn ông này có thể mang lại điều gì cho . Chờ đợi tình , rung động, ngọt ngào, lời thề…… Tất cả tất cả, có thể đoán được, cả những thứ thể ngờ tới.

      Sống hơn hai mươi năm, tại mới phát giác, từ nhiều năm trước đây, vào thời khắc gặp được , sinh mệnh của mới bắt đầu xuất sắc thái và ánh mặt trời.

      Đó mới là lúc bắt đầu cuộc sống đầy màu sắc.

      Chỉ nguyện uyên ương nguyện tiên. rất tầm thường khi nghĩ đến câu này. dẫn du lịch vòng quanh thế giới, đến những nơi nào đó mà chưa bao giờ nghĩ tới. Provence (Pháp), Prague :) thủ đô Cộng hòa Sec), biển Aegean (vùng vịnh Địa Trung Hải, nằm giữa Hy Lạp và Thổ Nhĩ Kỳ), Venice (Italia)...

      Còn có rất nhiều phong cảnh tuyệt đẹp ở hòn đảo . vui đến quên cả trời đất, dường như cũng quên mất mình là ai, hưng phấn như đứa bé. Phụ nữ khi sớm muộn cũng lộ ra dáng vẻ chân nhất, cũng ngoại lệ. Ai lạnh lùng? Đây chẳng qua là chưa gặp phải người có thể để nhiệt tình nóng bỏng.

      Tất nhiên buổi tối cả phòng đều kiều diễm, nhu tình mật ý. Doãn Vệ Hoài làm tất cả để cho có cảm giác mình là người phụ nữ hạnh phúc nhất.

      làm em càng ngày càng tham lam đấy, phải làm sao đây……” Nằm người , hào hứng nghiên cứu tập tranh miêu tả các phong tục đặc biệt thần bí của hòn đảo ở Nam Thái Bình Dương cầm trong tay. Trong nụ cười của Doãn Vệ Hoài hề có chút che giấu cưng chiều, bàn tay khẽ vuốt da thịt bóng loáng và đường cong tuyệt vời của , dục vọng trong đôi mắt càng lúc càng đậm.

      cũng có loại…… tham lam.” Tách hai chân ra, lời nà, đâm vào. Lúc bắt đầu còn có thể giả vờ thèm để ý tiếp tục lật tập tranh. Ngón tay Doãn Vệ Hoài xấu xa trượt xuống, cùng với lửa nóng của hành hạ , khéo léo dùng sức, rất nhanh trêu chọc cho thở gấp liên tục.

      Ôm lật người lại, nắm lấy hai đùi , co hai đầu gối lại, đâm vào mạnh. Động tác hơi bất ngờ, nhịn được bật ra tiếng rên rỉ, Doãn Vệ Hoài nằm người , cười xấu xa, hôn lên gương mặt xinh đẹp của . “Lớn tiếng chút, để cho trai nghe.”

      cố ý hợp tác, miệng chẳng gì, nhưng phía dưới lại điên cuồng mạnh mẽ bức ép , cuối cùng khi lần vào sâu cũng bức phát ra thanh động tình. cười tươi, Tiểu Cửu cắn vai . “ cũng mạnh mẽ vội vã với người phụ nữ đó? trai Vệ Hoài……”

      “Chút chuyện như vậy em định nhớ cả đời sao? cứ nghĩ em chỉ có bên
      [​IMG]

    5. Hành Tinh

      Hành Tinh Well-Known Member

      Bài viết:
      10,801
      Được thích:
      17,807
      Ngoại truyện: Quan Thánh Hi và Hoàng Phủ Dĩ Nhu (2)

      Editor: ViVu

      Từ đó, luôn mang theo bên mình hai cái điện thoại di động. cái màu hồng, cái màu đen. Lúc đầu, luôn cho rằng nhận được điện thoại của ta.

      Qua lậu, cho đến khi pin điện thoại cũng cạn kiệt cái điện thoại kia, tiếng vang cũng có. Sai người tìm dụng cụ sạc pin phù hợp với điện thoại, luôn luôn mở máy. cũng từng muốn thông qua bạn bè của để tìm , nhưng danh bạ và cả tin nhắn trong điện thoại còn sạch hơn cả tường gạch nhà .

      gục bàn làm việc, cầm điện thoại mà ngẩn người. Nhớ lại lồng ngực rắn chắc của , nhịp tim mạnh mẽ, còn có ngón tay xinh đẹp của . là loại người nào đây? Từ quần áo, cách chuyện cho đến phong thái, chắc phải là thiếu gia nhà nào đó, nhưng sao người bạn cũng có?

      là quá độc mà…

      nhớ tới tấm ảnh chụp ở Giang Nam, mở máy vi tính ra. Người đàn ông trong hình tuấn cao to, đầu hơi ngẩng cao, ánh mắt nhìn về phía trước… Bên cạnh bờ sông có chiếc thuyền neo đậu, biết tại sao lại dâng lên cảm giác tiêu điều ưu buồn.

      Haizz, thậm chí còn biết tên .

      ……

      Tin tức tình cảm của Thái tử bay đầy trời, Trữ Dư Tịch sớm tạo thành thói quen, rất ít khi kéo ra ngoài uống rượu giải sầu, trái lại, sau giờ học, Dĩ Nhu chạy đến phòng vẽ tranh của , kéo đến quán bar mua say.

      ……

      này biết uống rượu sao? Rót hết ly này đến ly khác như thế này say rất nhanh.

      Xuyên qua tấm thủy tinh trong suốt của phòng bao, Quan Thánh Hi nhìn cả đêm. ngồi trong phòng đều là những nhân vật lợi hại, nhìn thấy tâm tình của ở đây định giải tán.

      Trữ Dư Tịch chống cằm, buồn cười nhìn , đợi đến khi ấy khác gì say mới cản lại. Tửu lượng của kém, nhưng thể so với Trữ Dư Tịch. Rượu bị cản lại, cau mày buông ly rượu ra, gục đầu xuống quầy bar, trong miệng lẩm bẩm “tôi có say”.

      “Đâu ai cậu say.” Trữ Dư Tịch cũng gục đầu xuống bàn cùng với . “Nhu, có tâm đúng ?”

      Bộ dáng say rượu của Dĩ Nhu biến mất, thay bằng vẻ mặt ngạc nhiên. “Làm sao cậu biết?”

      Trữ Dư Tịch khẽ cười, họ lớn lên cùng nhau, mỗi khi có tâm chính là dáng vẻ này, liều mạng giấu giếm, nhưng khi người khác vừa hỏi tự lộ tẩy.

      Dĩ Nhu lớn tiếng thao thao bất tiệt, nhiều để người bên cạnh xen vào, Trữ Dư Tịch kiên nhẫn lắng nghe, phân tích sơ lược rút ra kết luận.

      Đây chính là tiểu công chúa tương tư!

      Nhưng mà hiểu biết về đối phương có thể biết gì cả.

      xoay xoay điện thoại của trong tay, giọng đầy oán giận. “ rất muốn gặp lại ấy…”

      Trữ Dư Tịch trêu chọc . “Vậy cậu cầu nguyện với Nguyệt Lão, cầu cho cậu gặp lại ta là được rồi.”

      ấy lại làm . Đặt di động lên bàn, nhắm mắt lại, chấp tay trước ngực, trong lòng thành kính cầu nguyện. “Xin hứa!”

      Vừa dứt lời, màn hình điện thoại di động chợt sáng, bắt đầu rung lên, phát ra tiếng ông ông.

      Hai kinh ngạc, ngơ ngác nhìn nhau.

      Nguyệt Lão đáp ứng lời cầu nguyện của nhanh như vậy sao?

      cầm điện thoại, chạy đến hành lang nhà vệ sinh, trái tim đập loạn xạ, nhận điện thoại. “Alo?”

      “……”

      Đầu bên kia có ai chuyện, nhưng lại
      [​IMG]

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :