1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khuê Tú Cổ Đại Ở Năm 70 - Niên Đại (tuyển thêm editor)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 14

      Lâm Tư Tư ở nhà cũng biết ý nghĩ tại của Chu Tùng Bách nên ngủ rất say, khí trời thoáng lạnh nên ngủ rất ngon, ngủ giấc đến tận sáng ngày hôm sau.

      Cả người đều ngủ no rồi.

      Sau khi rửa mặt, tự mình uống xong chén linh tuyền thuỷ, sau đó liền múc gạo đem vo, rồi đặt lên bếp lò và chặt thịt.

      Sáng nay nàng nấu cháo thịt nạc.

      Chờ lúc Chu Tùng Bách trở lại Lâm Tư Tư làm xong.

      Cháo thịt nạc cùng với rau xanh hái ở sau vườn, ngọt giòn tươi sống lại ngon miệng.

      Chu Tùng Bách vừa trở về liền muốn ôm vợ hôn, nhưng bị Lâm Tư Tư lẩn trốn: " rửa mặt trước ."

      "Em dám chê chồng em sao?" Chu Tùng Bách trợn mắt .

      Lâm Tư Tư mấy ngày nay hiểu rất tính tình của , chút sợ, : "Em chê, em thương chồng em lắm."

      Chu Tùng Bách cười: "Vợ, cái miệng của em sao còn ngọt ngào hơn miệng của vậy?"

      "Nồi nào úp vung nấy thôi chồng à." Khi Lâm Tư Tư câu này bưng sẵn chậu rửa mặt tới.

      Chu Tùng Bách liền cười rửa mặt, đem mặt mũi rửa sạch , sau đó mới quay về ăn điểm tâm, nhìn thấy khôi phục hăng hái như mọi khi, Lâm Tư Tư cần hỏi cũng biết là do linh tuyền thuỷ hẳn có tác dụng.

      Quả nhiên bàn cơm ăn cháo thịt nạc thơm ngào ngạt, cùng với rau dưa tươi mới hái, Chu Tùng Bách cần nàng hỏi liền tự mình mở miệng : "Vợ, tối nay em xin thêm ít nước thần cho thêm được ?"

      "Có hiệu quả?" Lâm Tư Tư với vẻ mặt cực kì kinh ngạc .

      "... Đây phải là vợ à?" Chu Tùng Bách thấy nàng như vậy liền thất thần hỏi.

      Vợ chắc là có hiệu lực sao? Vậy sao tối qua còn chắc chắn như thế.

      "Em thấy nóng ruột quá nên trấn an thôi mà." Lâm Tư Tư thuận miệng .

      Chu Tùng Bách liền đặc biệt hết chỗ rồi, tối qua thấy mấy con heo con bắt đầu khôi phục thèm ăn, tâm tình của tốt thôi miễn bàn tới , vốn nghĩ rằng đều là nhờ công lao nước thần do nàng dâu nhà mình cầu đến, chẳng lẽ là phải sao ?

      "Vợ, nhưng nước thần thực có hiệu quả." Chu Tùng Bách vẫn nhịn được có chút tin tưởng.

      Bằng làm sao giải thích việc đám heo con bỏ ăn kia đột ngột lại ăn mạnh trở lại chứ?

      Trước đó nhìn còn buồn bã ỉu xìu, hôm nay nhìn tốt hơn rất nhiều.

      "Còn em mê tín, kỳ còn mê tín hơn cả em, nếu muốn tự mình cầu đại tiên ." Lâm Tư Tư cười tủm tỉm .

      Ở thôn bọn họ có tương truyền là ở núi có vị Bạch đại tiên, rất là linh nghiệm, nếu có chuyện gì ở nhà là có thể hướng về phía ngọn núi thành tâm lễ bái cầu phù hộ.

      Kỳ trước kia là trực tiếp lên núi lễ bái , còn phải mang tế phẩm lên đó, bất quá bây giờ thịnh hành cái này, ở nhà bái là được.

      " được đâu, đủ thành tâm, cho dù có bái cũng nhất định có tác dụng." Chu Tùng Bách nghe vậy, lập tức lắc đầu .

      Lòng nghĩ sao tự biết hơn ai hết, vốn cũng tin điều này, cho nên muốn cầu nước thần với đại tiên, việc này phải là vợ cầu mới được.

      "Được rồi, buổi tối em cầu cho bầu." Lâm Tư Tư liền thuận lý thành chương hứa với .

      Chu Tùng Bách nghe vậy cười : "Chờ bên kia chia tiền lời ra, đến lúc đó mua cho em sợi dây chuyền vàng đeo chơi!"

      "Em chờ." Lâm Tư Tư gật đầu .

      Nàng chút cũng ngần ngại trượng phu nhà mình mua quà tặng mình, lúc nam nhân muốn tiêu tiền vì mình, nhất định cũng cần bảo họ tiết kiệm , cứ để cho họ mua sắm, số tiền mua tặng cho mình càng nhiều, càng thương mình bấy nhiêu.

      Đó cũng là lời dạy chốn khuê phòng mà mẹ nàng cho nàng nghe, nữ nhân phải hiểu quy tắc, nhưng nên quá biết quy tắc, phải săn sóc, nhưng nên quá săn sóc.

      Chu Tùng Bách cũng mệt mỏi, tối qua làm sớm, cho nên ăn điểm tâm xong liền trở về phòng ngủ.

      Tối qua mưa suốt đêm, tại trời tuy mưa, nhưng bên ngoài vẫn ướt đẫm, Lâm Tư Tư cũng muốn ra khỏi cửa, cho gà và chó ăn xong, Lâm Tư Tư trở về phòng thêu thùa.

      tại sắp tháng Năm, trong thôn cuối tháng này bắt đầu tiến vào việc thu hoạch vụ hè.

      Bên thôn này thu hoạch có hơi sớm, nghe có nhiều nơi phải tới cuối tháng sáu.

      Nhưng bên thôn của bọn họ bắt đầu thu hoạch vụ hè là vào cuối tháng năm, đến lúc đó Chu Tùng Bách cũng phải xuống đất làm công.

      Bởi vì thời tiết lúc này khá thất thường. Trời nắng chang chang, phút chốc mây đen bỗng ầm ầm kéo đến, là quãng thời gian cần gặt gấp.

      Trong thôn ai cũng phải làm, cho dù là nguyên chủ, quãng thời gian này cũng hỗ trợ.

      Còn có cả nhà thứ hai, cũng đều xin phép riêng từ thị trấn trở về giúp đỡ gặt gấp.

      Nhưng Lâm Tư Tư lại muốn , vốn là muốn, tại lại mang thai, ba tháng đầu thuộc giai đoạn nguy hiểm, nàng đương nhiên cũng muốn bảo trọng nhiều hơn.

      Bất quá bây giờ những thứ này cũng vô dụng, chờ đến thu hoạch vụ hè rồi sau.

      Chu Tùng Bách ngủ, Lâm Tư Tư thêu thùa, bao lâu bên ngoài cánh cửa liền vang lên, là thanh của Chu lão thái.

      Lâm Tư Tư bước ra mở cửa ngay.

      "Tại sao nương lại tới đây?" Lâm Tư Tư mở cửa cho bà vào, .

      "Mẹ nghe Kiến Quốc nó vừa gặp Lục thúc của nó, Bách nhi lại ra ngoài bắt gà sao?" Chu lão thái hỏi.

      " ấy thích bận rộn suốt, con có với ấy rồi, nhưng ấy nghe." Lâm Tư Tư cũng .

      Nếu bị bắt gặp, vậy khẳng định cũng chỉ có thể theo thôi.

      " tại nó làm gì?" Chu lão thái lại .

      "Ngủ rồi, nương nếu có việc chờ ấy thức dậy rồi hẵng ." Lâm Tư Tư .

      Chu lão thái nhìn người con dâu này muốn thở dài hơi.

      Mới trước đây thôi, con dâu bà cái gì cũng muốn quản, cái gì cũng muốn tham gia chút, nhưng bây giờ sao, cái gì cũng quản, ngay cả chồng mình khuya khoắt rời nhà ra ngoài đâu làm gì, hỏi nàng câu có ba câu biết.

      "Nương, tháng này kinh nguyệt của con có tới, tại trời hết mưa, nương có muốn cùng con lên trạm y tế xã ?" Lâm Tư Tư thấy vẻ mặt lo lắng của bà, liền .

      " có tới?" Chu lão thái vừa nghe chuyện này làm sao còn nhớ đến chuyện kia, mặt liền tràn đầy vui mừng: "Bách nhi thân thể con khoẻ thôi mà?"

      "Là thoải mái lắm, nhưng kinh nguyệt cũng có tới." Lâm Tư Tư .

      "Vậy con mau thu thập chút, cùng nương lên trạm y tế khám xem, con và Bách nhi cũng còn tuổi nữa, nương ở tuổi của các con, có đến thằng ba ở trong bụng rồi." Chu lão thái thúc giục.

      Lâm Tư Tư cũng có gì muốn thu dọn, đóng cửa kĩ lại liền theo Chu lão thái đến trạm y tế xã.

      Quả mang thai, chỉ vừa mới tượng hình khoảng tháng, tính toán thời gian, giống như chính là từ khi nàng vừa xuyên đến ít ngày liền mang bầu?

      Lâm Tư Tư còn suy tư, Chu lão thái cũng cao hứng chịu được.

      "Tư Tư à, thời gian kế tiếp con phải bảo trọng tốt thân thể, công việc nặng nhọc con được làm, đều giao hết cho Bách nhi làm !" Ra khỏi trạm y tế, Chu lão thái lập tức .

      "Nương, phải nương con mang thai, nương chuyển sang đây ở sao?" Lâm Tư Tư cũng lại hỏi.

      Nàng thực muốn Chu lão thái sang đây ở, bởi vì lão phu nhân đều luôn nghiêng về hai vợ chồng bọn họ, sang nhà nàng ở ít ra bà cũng cực khổ nữa.

      Hơn nữa sau khi mang thai, nàng đích xác có rất nhiều công việc đều thể làm, phu quân nhà mình lại bận rộn, lúc này thỉnh lão phu nhân sang ở thể tốt hơn nữa.

      "Nhưng mà nếu nương dọn qua, gánh nặng cho các con cũng ." Chu lão thái .
      Diệp Diệp, yuki0129, Nhok_Njco17 others thích bài này.

    2. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Chúc mừng vc lão Chu nhá

    3. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 15

      Nàng đương nhiên thích ở chung với mẹ chồng nhưng mà nàng cũng có băn khoăn.

      "Làm gì có gánh nặng , nếu nương sang đây ở có thể giúp con dâu làm chút việc, con dâu có thể có thêm thời gian để thêu nhiều hơn chút, lần trước con cho nương xem cặp áo gối uyên ương kia đó, bán được đến ba mươi lăm đồng, khấu trừ tiền vốn, còn lời được hai mươi lăm đồng, nương giúp con có thêm thời gian thêu, về sau trong nhà còn có thể thiếu ăn uống sao?" Lâm Tư Tư tự tin .

      Chu lão thái thái giật mình , lần trước bà cũng nhìn thấy cặp áo gối uyên ương kia, nhưng cũng có nghe con dâu đôi áo gối có thể kiếm được hai mươi lăm đồng!

      Dựa theo trước mắt mà , thằng con thứ hai làm công nhân trong thị trấn của bà, tiền lương tháng cũng chỉ có hai mươi tám đồng, nhưng như thế là vô cùng hiếm có , bởi vậy cũng làm hơn nửa đời người .

      Công nhân lao động giản đơn bình thường đều là mười lăm mười sáu đồng, mười ba, mười bốn đồng cũng phải là có, đương nhiên có thể dùng chức vị của mình kiếm thêm chút ưu việt gì đó hay đó lại là chuyện khác.

      Nhưng cũng có thể có công việc nhìn bên ngoài tuy rằng có mặt mũi, nhưng thực tế thu vào cũng cao lắm.

      Nhưng nếu vợ thằng út nhà bà tháng có thể thêu được hai cặp áo gối, đó phải có nghĩa tháng có năm mươi đồng tiền thu vào hay sao?

      Chu lão thái tính toán chút, mặt tràn đầy vẻ vui mừng .

      "Nương, nương nghĩ như thế nào? Nếu nương sang đây ở chung với chúng con, ăn mặc chi phí của nương chúng con bao hết, hàng tháng còn gửi thêm cho nương hai đồng tiền tiêu vặt, nương thích xài thế nào xài thế đó." Lâm Tư Tư .

      Mẹ nàng dạy nàng quả nhiên là sai, nữ nhân tuy rằng cần nhờ nam nhân, nam nhân vốn là ông trời của nữ nhân, nhưng nếu mình có thể tự kiếm tiền, đó cũng lại là chuyện khác.

      Khi cất tiếng cũng càng có lực hơn nhiều .

      "Vậy tìm ngày lành nương dời sang đây?" Chu lão thái tính toán chút liền chần chờ .

      "Chọn ngày bằng đúng ngày, ràng hôm nay nương liền dời tới , dù sao cũng đâu có đồ vật gì nhiều." Lâm Tư Tư .

      "Con có lòng, nhưng thể tùy tiện chuyển sang đây ở ngay được, bằng rủi kị hai con chỗ nào đó nương cũng muốn, nương trở về tìm người mù để ông ấy xem thử ngày nào tốt." Chu lão thái .

      Lâm Tư Tư biết nương tìm người mù này làm gì, ông ấy là người chuyên coi ngày tốt xấu cho cưới gả hay chuyển nhà cất nhà nên cũng gì.

      Về nhà sắp mười giờ rưỡi, Lâm Tư Tư nghĩ Chu Tùng Bách thích ăn cơm, vì thế tắm cái sau đó đem gạo ngâm, đợi lát nữa nấu.

      Về phần rau cải, vậy càng đơn giản hơn, quả cà chua xào trứng, cái heo đuôi hầm đậu.

      Đuôi heo vẫn là Chu Tùng Bách mang về , tại Lâm Tư Tư luôn để mang theo ít tiền ở người, tiện cho mua thịt ở bên kia về ăn.

      Tuy rằng phiếu thịt đắt hơn chút, nhưng cũng sao, đắt được mấy xu.

      Lâm Tư Tư tiếp tục thêu, mãi cho đến 11 giờ rưỡi mới bắt đầu nhóm lửa nấu cơm.

      Chu Tùng Bách tỉnh lại lúc 12 giờ rưỡi, Lâm Tư Tư đem đồ ăn bưng lên bàn, : "Em có với nương rồi, em bảo m nương hôm nay dời sang đây ở."

      "Nương đồng ý rồi?" Chu Tùng Bách còn hơi buồn ngủ, nghe vậy liền hỏi.

      "Nương phải tìm người mù để xem ngày, xem ngày nào là ngày tốt hợp với nhà mình mới chuyển sàn." Lâm Tư Tư .

      "Nương thích nhất là chuyện đó." Chu Tùng Bách , vốn còn muốn thêm hai câu là lão phu nhân mê tín, nhưng nghĩ đến ngay cả mình còn muốn cầu nước thần của đại tiên cũng khác là bao, vì thế liền thêm gì.

      Hai vợ chồng ăn cơm trưa, Chu Tùng Bách nhớ tới thân thể của vợ khoẻ, : "Mấy ngày nay bận quá nên quên mất, chờ trời trong hơn chút, mang em đến bệnh viện huyện khám xem."

      Đương nhiên cũng phải khám luôn cho mình, cũng biết là có vấn đề hay là nàng dâu nhà có vấn đề.

      " cần khám nữa, sáng nay em có với nương đến trạm y tế xã rồi." Lâm Tư Tư nghe vậy liền .

      "Hả? Sao đột nhiên lại đến trạm y tế xã?" Chu Tùng Bách thất thần .

      " phải vì kinh nguyệt của em tháng này có tới sao, người lại luôn mệt mỏi buồn ngủ, sáng nay nương sang đây thăm , em thấy trời bớt mưa, nên có nhờ nương cùng em lên trạm y tế." Lâm Tư Tư .

      "Kết quả thế nào? Có phải có rồi hay ?" Chu Tùng Bách lập tức cao hứng, vội hỏi.

      Lâm Tư Tư mím miệng cười, nhìn : "Tùng Bách, sắp làm cha."

      " sao?" Chu Tùng Bách mừng rỡ thôi, vội hỏi: "Mau ăn nhiều chút, nhất là đậu tương này nè, nghe người ta phụ nữ mang thai ăn nhiều đậu sữa cựa nhiều!”

      Múc hai thìa đậu tương cho nàng, lại gắp thêm miếng đuôi heo cho nàng: "Vợ em đừng chỉ nhìn thôi, mau ăn."

      Lâm Tư Tư liền đem heo đuôi trả lại cho : "Em ăn đậu tương là được, cái này em ăn."

      "Đuôi heo này ăn ngon lắm, sao lại ăn, hơn nữa mang thai ăn thịt làm sao được?" Chu Tùng Bách nhịn được .

      "Vậy mua cho em chút thịt khác về , tiền ở trong ngăn tủ, tự vào lấy." Lâm Tư Tư .

      Ở thời đại này thịt heo vẫn là thức ăn ngon nhất, bởi vì đều thiến qua, hương vị coi như , đời trước căn bản nàng gần như ăn thịt heo, mùi vị quá nồng.

      "Được rồi, sáng sớm mai khi về nhân tiện quẹo qua đó mua." Chu Tùng Bách .

      Biết nàng dâu nhà mình mang thai, Chu Tùng Bách đương nhiên là cao hứng, ăn cơm xong còn đem chén bát rửa sạch , Lâm Tư Tư tại còn ngạc nhiên giống như lúc vừa mới xuyên qua trước đó.

      Bất quá thấy nguyện ý giúp đỡ nàng làm ít công việc gia vụ của nữ nhân, trong lòng Lâm Tư Tư cực kì cao hứng.

      Điều này đại biểu người nam nhân này cưng chìu nàng, sao nàng có thể vui?

      Chút ấy công việc mà thôi, cũng phải đại gì, Chu Tùng Bách chỉ chút hoàn thành, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy vợ dùng vẻ mặt nhu tình mật ý nhìn , Chu Tùng Bách nhíu mày : "Chậc chậc, giống như chưa từng nhìn thấy chồng em vậy."

      Lâm Tư Tư trả lời, vòng: " sang hỏi nương thử xem khi nào nương sang đây ở, có ở nhà, trong nhà dù sao cũng phải có nương ở chung với em mới được."

      "Ừ." Chu Tùng Bách lập tức .

      Sau đó liền muốn qua nhà của đại ca chuyện này, nhất định là phải , dù sao mẹ ở bên kia nhiều năm như thế, cũng thể tự dưng sang nhà ở mà lên tiếng, bằng bên ngoài người ta đồn đoán như thế nào?

      " cân đường đỏ naty mang sang đưa cho đại tẩu, vất vả cho tẩu ấy mấy năm nay chăm sóc mẹ như thế." Lâm Tư Tư cầm túi đường đỏ ra, .

      Đây là lần trước nàng mua về, mua đến hai cân.

      Bởi vì nàng thường thường nấu chút đường đỏ uống với trà gừng, trước đó xài hết nửa cân, đây đều là mới mua về.

      "Chúng ta giữ lại để dàng ăn , sao còn cần phải mang qua bên đó làm gì, mang qua đó tẩu ấy cũng cảm kích em đâu." Chu Tùng Bách .

      " cần tẩu ấy cảm kích, túi đường đỏ này xem như thành ý em đón mẹ từ nhà chị cả sang đây ở, hơn nữa xem như có qua có lại, chỉ lần này." Lâm Tư Tư .

      Nghe vợ như vậy, Chu Tùng Bách lúc này mới cầm túi đường đỏ sang nhà đại ca .

      Bên này

      Chu lão thái hỏi xong lão thầy bói mù, người mù hôm nay chính là ngày lành, hơn nữa nếu hôm nay chuyển, vậy phải đợi đến tháng sau, Chu lão thái vừa nghe đợi đến tận tháng sau làm sao còn nhịn được, cũng rất tuyệt tình về nhà với thằng cả và con dâu cả nuôi bà nhiều năm qua là bà muốn chuyển sang nhà thằng Út ở.
      Diệp Diệp, Nhok_Njco, chau00715310 others thích bài này.

    4. anita

      anita Well-Known Member

      Bài viết:
      118
      Được thích:
      2,637
      Chương 16

      Chu Trần thị vừa nghe thấy thế vui vẻ, lão phu nhân muốn chuyển ?

      Nhưng Chu lão đại ca thực hiếu thuận nghe xong cũng là sửng sốt, vội vàng kiểm điểm bản thân : "Nương, sao đột nhiên lại muốn chuyển ? Có phải nương nghe người nào gì hay ? Nương cứ là ai bậy bạ, con tính sổ ngay!"

      xong tức giận trừng mắt nhìn hai đứa con trai và con bên cạnh.

      Hai đứa con trai của ông là Chu Kiến Quốc và Chu Kiến Vĩ, còn có con là Chu Tuyết Lê, thực tế trước Chu Kiến Quốc còn có đứa con trai, nhưng nuôi được.

      "Cha, chúng con gì cả." Hai vợ chồng Chu Kiến Quốc và Tôn Hiểu Tuệ lập tức .

      "Có phải do em với Chu Tuyết Lê lời gì khó nghe bị bà nội nghe được hay !" Chu Kiến Vĩ đầu tiên chất vấn nàng dâu nhà mình.

      Vương Phương cảm thấy mình sắp bị chết oan: "Em đâu có, đừng đổ oan cho em!"

      Trước kia đúng là nàng tuy thường thầm với em chồng là Chu Tuyết Lê là bà nội bất công với ông sáu là Chu Tùng Bách, nhưng thời gian gần đây có!

      "Vậy là mày rồu!" Chu Kiến Vĩ trừng mắt nhìn Chu Tuyết Lê.

      Chu Tuyết Lê cười lạnh: "Chu Kiến Vĩ, đừng gặp ai cũng cắn bậy, tôi bà nội cái gì, chẳng qua bà nội người ta chê nhà mình ăn đồ ăn như cho heo ăn nên muốn ở chung với nhà mình thôi chứ gì!”

      Lời này vừa ra, sắc mặt Chu Trần thị liền sa sầm xuống .

      Bà cũng biết thời gian gần đây thức ăn nhà mình được tốt lắm, nhưng trong nhà đều ăn như vậy cũng phải ai ăn uống ngon lành gì, đây chẳng khác gì là bà cố tình đem mẹ chồng ép cho ở chung, trong thôn này?

      "Mày khem khép cái mồm lại nhưng !" Chu Tùng Bách vừa sải bước từ bên ngoài vào, thẳng.

      "A, Lục thúc đến rồi đấy à? Là đến đón bà nội qua ở luôn sao." Chu Tuyết Lê hừ lạnh .

      "Người lớn đứng đầy ở đây, con nít như mày lanh chanh làm gì, là chỗ để mày chuyện sao?” Chu Tùng Bách hề khách sáo đối với cháu này, tính nết y như mẹ nó, ai ưa được.

      Chu Tuyết Lê bị tức chịu nổi: "Đây là nhà tôi, sao có phần tôi lên tiếng chứ !"

      "Tuyết Lê!" Chu lão đại ca trầm mặt mắng.

      "Được, được, được, tôi là người ngoài, các người mới là người thân, tôi được chưa!" Chu Tuyết Lê tức đến bật khóc, chạy thẳng ra ngoài.

      "Này nha đầu chết tiệt kia!" Chu Trần thị chỉ mắng với theo tiếng, sau đó nhìn Chu Tùng Bách : "Chị chú sáu sắp nghe này, chú sáu làm như thế là có ý gì? êm đẹp, chú tự dưng xúi bảo nương qua chỗ của chú ở? phải nương ở chung với chúng tôi bên này tốt sao."

      Chu Tùng Bách làm sao nghe hiểu ý của chị dâu cả nhà , đây là muốn lên tiếng nguyên do, Chu Tùng Bách cũng muốn làm lớn chuyện, liền đem đường đỏ mang tới lấy ra, : "Chị cả, đây là nàng dâu bảo tôi mang tới đưa cho chị, nàng ấy vất vả cho chị mấy năm qua, đều nhờ chị với cả chăm sóc nương, từ nay về sau nương do chúng tôi chăm sóc, ăn uống ngụ ở đều ở bên chúng tôi, túi đường đỏ này là nàng ấy đặc biệt bảo rôi mang tới để chị bồi bổ thân thể."

      Chu Trần thị nghe như vậy, sắc mặt cũng đẹp hơn ít, : "Đường đỏ cần, chú mang về để cho vợ chú uống , chuyện lớn như vậy sao vợ của chú sàn đây?"

      "Vốn dĩ vợ tôi cũng muốn qua , nhưng bây giờ nàng mang thai, trời vừa mưa xong nên mặt đất trơn lắm, nên tôi mới cho nàng ra ngoài." Chu Tùng Bách , sau đó đem đường đỏ đặt lên bàn , nhìn về phía cả : " cả à, rm là lòng dạ muốn đón nương sang nhà em ở, cũng đừng ngăn cản em hiếu thuận với nương."

      "Chuyện này làm sao có thể cản chứ?" Chu Trần thị cười ha hả , nghĩ rằng để tôi xem chú có thể lưu được lão phu nhân ở mấy ngày!

      Chu lão đại ca nhíu mày: "Tùng Bách, em muốn đón nương qua nhà em ở đúng là thể gì, nhưng nương qua đó nhiều thêm miệng ăn, vợ của em tại lại đàn mang thai, về sau chi tiêu cũng ..."

      "Mấy chuyện này cả cứ yên tâm, về sau nương qua bên chỗ em ở, em nhất định có thể đem nương nuôi dưỡng tốt, nương có tin con hay ?" Chu Tùng Bách nhìn về phía lão nương nhà mình hỏi.

      Vẫn liên tục mở miệng, Chu lão thái lúc này mới mang theo ý cười: "Nương tất là nhiên tin con ."

      "Nương, Tùng Bách bên kia cũng dễ dàng." Chu lão đại ca do dự .

      "Hay là như vầy , cứ để cho nương qua nhà em ở thử thời gian xem sao, nếu nương ở bên em được nương cứ ở tiếp, nếu ở quen, nương quay về bên này, phòng của nương cả giữ lại cho nương." Chu Tùng Bách .

      "Nương có ý định quay lại, nhà của nương con cứ để lại cho Kiến Vĩ , bây giờ nó còn ở chung nhà với cả nó cũng được tiện lắm." Chu lão thái .

      "Con sao, nhà đó con để dành cho bà nội." Chu Kiến Vĩ .

      "Nghe bà nội của con , chuyển qua ." Chu Tùng Bách vỗ vỗ lên vai , sau đó thêm gì nữa, đỡ lão phu nhân ra ngoài : "Đại ca, em với nương về trước, cần tiễnđâu, đường gần lắm."

      Chu lão thái cũng gì, nhưng mặt mang theo vẻ vui mừng theo thằng út về nhà, quãng thời gian này trời mưa, Chu Tùng Bách lại vác cái rương hành lý nên đương nhiên có người nhìn thấy, lại hỏi: "Sao lại thế này?"

      Mặc dù cho đưa tiễn, nhưng Chu lão đại ca cùng Chu Trần thị vẫn là theo ra.

      " có gì, cả và chị dâu của tôi chăm sóc mẹ lâu như thế nên tôi muốn đón mẹ về nhà ở thôi. Nhà có người già giống như có bảo vật, mẹ tôi có thể Trấn gia nha." Chu Tùng Bách .

      Lời này chọc cho người trong thôn bật cười ha hả, nhưng cũng cảm khái uổng công Chu lão thái thương thằng út mồ côi từ trong bụng mẹ này như thế.

      Chu Trần thị cũng cảm thấy hài lòng, như thế này ai con dâu cả như bà hiếu thuận .

      Trong thôn địa phương như vậy, trong nhà Chu lão tam ca rất nhanh cũng nhận được tin tức.

      Chu Lý thị là chị dâu thứ ba, vừa từ bên ngoài trở về sắc mặt liền được đẹp cho lắm.

      "Hừ, ai chọc bà vậy." Chu lão tam trai rút thuốc lá ra, .

      "Ông ra ngoài nghe thử xem giờ người bên ngoài là nhà chúng ta như thế nào, chuyện tốt toàn bộ để cả và chú sáu nhà ông chiếm hết, nhà chúng ta lại mang tiếng mang tăm là bỏ mặc mẹ già lo tới kìa!" Chu Lý thị nghiến răng nghiến lợi .

      "Ý gì?" Chu lão tam thất thần hỏi.

      Chu Lý thị liền đem lời đồn đại trong thôn lại lần, Chu lão tam ca lại để ý lắm, : "Nhưng bà tức giận cái gì, chẳng lẽ bà muốn đón nương về nuôi?"

      "Đón cái gì mà đón chứ, chúng ta còn lo bản thân chưa xong, đón nương về lấy gì mà ăn?" Chu Lý thị .

      "Vậy bà tức giận cái gì? Nương cũng phải sàn đây chúng ta ở." Chu lão tam .

      "Tôi tức giận là cái thằng sáu em ông đó tự dưng bày đặt bày điều làm chi, nương ở nhà cả phải tốt sao, tự dưng nó nhất quyết đón nương qua nhà nó ở để làm gì, tại bên ngoài đều đàn chúng ta hiếu thuận, chỉ thằng Út là hiếu thuận nhất !" Chu Lý thị hừ lạnh .

      "Cái này có gì đâu, nương qua nhà nó ở, vậy đồng nghĩa với nhiều thêm miệng ăn, nhà nó lo chưa xong hai miệng ăn nhà nó liệu nương ở bên đó được mấy ngày, đến lúc đó phải quay về nhà cả ở tiếp sao." Chu lão tam thảnh thơi .

      Chu Lý thị cười lạnh: "Ông cho là có chuyện dễ dàng như vậy sao? Tôi đều nghe , vợ thằng út lục tại mang thai , nương qua đó chăm sóc vợ nó, đây nhất định là đòi chúng ta gửi gạo qua nuôi!”

      "Bắt chúng ta góp gạo?" Chu lão tam hiểu nên hỏi.

      "Nương ngụ ở bên đó, ông thử xem thằng út em ông có thể sang nhà mình đòi lương thực muốn nuôi nương hay ?" Chu Lý thị hừ .

      "Nếu nó dám có ý định đó, tôi đánh gãy chân chó của nó!" Chu lão tam rốt cục tỉnh ngộ lại, trợn mắt .
      Diệp Diệp, yuki0129, Nhok_Njco17 others thích bài này.

    5. Mengotinh_Ranluoi

      Mengotinh_Ranluoi Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,052
      Khổ, vì miếng cơm manh áo hết

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :