1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khi thiên tài hacker xuyên qua - Mã Duyệt Duyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      ☆, Chương 84: Khoản đãi
      Edit: voi còi


      Tiểu muội nhất định ghi nhớ đại ân đại đức của huynh, tương lai đem phần mộ của huynh mang về gia hương, lại cho huynh phong cảnh đại táng......”

      Hồng y nữ tử lại tốt an ủi : “Yên tâm muội muội, Chu tướng quân là cam tâm tình nguyện cho muội chết trận, hơn nữa nơi này yên lặng, cảnh sắc hợp lòng người, hẳn là thích nơi này, muội cũng muốn nén bi thương thuận biến nha!”

      Thiển Thiển tựa đầu hơi hơi hướng bên hồng y nữ tử, vẫn cứ là nước mắt cuồn cuộn, nức nở :“Đa tạ tỷ tỷ......”

      Sau khi hai người thị nữ xong việc, trời sắp sáng, Thiển Thiển quỳ gối bên cạnh phần mộ hất đất vào bên trong, hồng y nữ tử lại bổ ra đoạn đầu gỗ, làm bia mộ đặt ở trước mộ Chu Bằng.

      Cảm xúc của Thiển Thiển bình phục rất nhiều, mắt lé nhìn lại, hồng y nữ tử kia bổ ra đầu gỗ rất nặng như vậy thế nhưng giống như là ở cắt đậu hủ vậy, võ công là sâu lường được.

      Nàng cười hỏi Thiển Thiển: “Ở mộ bia khắc cái gì mới tốt hay là để ?”

      Thiển Thiển nghĩ nghĩ, : “Liền khắc lên đó ‘Tinh trung đền nợ nước Chu Bằng chi mộ’ !”

      Người chết như đèn tắt, trước kia chuyện cũ thành mây khói, biết ở thiên đường có thể an bình?

      An táng Chu Bằng xong, Thiển Thiển xoa xoa đôi mắt khóc hồng, có chút có lỗi đối đứng ở bên hồng y nữ tử : “Chậm trễ tỷ lâu như vậy, trong lòng ta băn khoăn, có thể lưu lại tính danh hay , để ngày sau ta báo đáp.”

      Hồng y nữ tử khanh khách nở nụ cười, : “Muội muội làm ta là sài lang hổ báo sao? Thế nhưng chịu theo ta ngây ngốc ngày?”

      Tâm Thiển Thiển kêu tốt, chẳng lẽ mục tiêu của hồng y nữ tử này vẫn là quyển võ công tâm pháp trong tay mình hay sao?

      Chu Bằng là người trực tiếp vì quyển tâm pháp này mà hy sinh, nếu như vậy dễ dàng giao ra ngoài, làm sao có thể làm thất vọng Chu Bằng trời có linh thiêng?

      Hồng y nữ tử nhìn ra trong mắt Thiển Thiển phòng bị, cười tới, nhàng vỗ bờ vai nàng, : “Trong lòng muội muội nghĩ cái gì đây? Chứ phải là đêm ép buộc, tình trạng kiệt sức? bằng đến hàn xá của tỷ tỷ trước nghỉ tạm lát, cũng để tỷ tỷ thể tình chủ nhà chút.”

      Thiển Thiển nhìn nhìn chung quanh, hỏi: “Chẳng lẽ quý phủ của tỷ tỷ ở gần đây sao?”

      Hồng y nữ tử cười : “Hành trình chẳng qua chỉ hơn nửa ngày thôi, muội muội, mời !”--

      Khi chuyện, hai người thị nữ của hồng y nữ tử biết từ nơi nào nâng tới cỗ kiệu bằng trúc, chung quanh đính những chiếc nơ màu sắc rực rỡ, giống như dải lụa hôm qua các nàng dùng để giết người.

      Thiển Thiển biết đường sá phía trước dễ , thế nhưng lại ngaijbanr thân hoàn toàn nằm trong tay người khác, đành phải tùy ý người bài bố.

      Cũng may hồng y nữ tử này đối nàng coi như lấy lễ tướng đãi, có lẽ ở đường cũng vẫn là có cơ hội đào thoát, bằng trước thuận theo nàng, miễn cho xé rách thể diện.

      Thiển Thiển ngồi cỗ kiệu, hai thị nữ đem cỗ kiệu trước sau nâng lên, Thiển Thiển nghĩ, các nàng nâng chính mình, như vậy hồng y nữ tử ngồi cái gì đâu? Tổng thể để chủ nhân theo bên cỗ kiệu bộ !

      nghĩ tới, đột nhiên thân mình nghiêng ngả, cả người cùng với cỗ kiệu thế nhưng bay lên , Thiển Thiển kinh hoảng xem trước sau hai gã thị nữ chính thoải mái chậm rì rì thi triển khinh công......

      --- ------ BỔ SUNG THÊM --- ------

      ☆, Chương 84: Khoản đãi
      Edit: voi còi


      Tiểu muội nhất định ghi nhớ đại ân đại đức của huynh, tương lai đem phần mộ của huynh mang về gia hương, lại cho huynh phong cảnh đại táng......”

      Hồng y nữ tử lại tốt an ủi : “Yên tâm muội muội, Chu tướng quân là cam tâm tình nguyện cho muội chết trận, hơn nữa nơi này yên lặng, cảnh sắc hợp lòng người, hẳn là thích nơi này, muội cũng muốn nén bi thương thuận biến nha!”

      Thiển Thiển tựa đầu hơi hơi hướng bên hồng y nữ tử, vẫn cứ là nước mắt cuồn cuộn, nức nở :“Đa tạ tỷ tỷ......”

      Sau khi hai người thị nữ xong việc, trời sắp sáng, Thiển Thiển quỳ gối bên cạnh phần mộ hất đất vào bên trong, hồng y nữ tử lại bổ ra đoạn đầu gỗ, làm bia mộ đặt ở trước mộ Chu Bằng.

      Cảm xúc của Thiển Thiển bình phục rất nhiều, mắt lé nhìn lại, hồng y nữ tử kia bổ ra đầu gỗ rất nặng như vậy thế nhưng giống như là ở cắt đậu hủ vậy, võ công là sâu lường được.

      Nàng cười hỏi Thiển Thiển: “Ở mộ bia khắc cái gì mới tốt hay là để ?”

      Thiển Thiển nghĩ nghĩ, : “Liền khắc lên đó ‘Tinh trung đền nợ nước Chu Bằng chi mộ’ !”

      Người chết như đèn tắt, trước kia chuyện cũ thành mây khói, biết ở thiên đường có thể an bình?

      An táng Chu Bằng xong, Thiển Thiển xoa xoa đôi mắt khóc hồng, có chút có lỗi đối đứng ở bên hồng y nữ tử : “Chậm trễ tỷ lâu như vậy, trong lòng ta băn khoăn, có thể lưu lại tính danh hay , để ngày sau ta báo đáp.”

      Hồng y nữ tử khanh khách nở nụ cười, : “Muội muội làm ta là sài lang hổ báo sao? Thế nhưng chịu theo ta ngây ngốc ngày?”

      Tâm Thiển Thiển kêu tốt, chẳng lẽ mục tiêu của hồng y nữ tử này vẫn là quyển võ công tâm pháp trong tay mình hay sao?

      Chu Bằng là người trực tiếp vì quyển tâm pháp này mà hy sinh, nếu như vậy dễ dàng giao ra ngoài, làm sao có thể làm thất vọng Chu Bằng trời có linh thiêng?

      Hồng y nữ tử nhìn ra trong mắt Thiển Thiển phòng bị, cười tới, nhàng vỗ bờ vai nàng, : “Trong lòng muội muội nghĩ cái gì đây? Chứ phải là đêm ép buộc, tình trạng kiệt sức? bằng đến hàn xá của tỷ tỷ trước nghỉ tạm lát, cũng để tỷ tỷ thể tình chủ nhà chút.”

      Thiển Thiển nhìn nhìn chung quanh, hỏi: “Chẳng lẽ quý phủ của tỷ tỷ ở gần đây sao?”

      Hồng y nữ tử cười : “Hành trình chẳng qua chỉ hơn nửa ngày thôi, muội muội, mời !”--

      Khi chuyện, hai người thị nữ của hồng y nữ tử biết từ nơi nào nâng tới cỗ kiệu bằng trúc, chung quanh đính những chiếc nơ màu sắc rực rỡ, giống như dải lụa hôm qua các nàng dùng để giết người.

      Thiển Thiển biết đường sá phía trước dễ , thế nhưng lại ngaijbanr thân hoàn toàn nằm trong tay người khác, đành phải tùy ý người bài bố.

      Cũng may hồng y nữ tử này đối nàng coi như lấy lễ tướng đãi, có lẽ ở đường cũng vẫn là có cơ hội đào thoát, bằng trước thuận theo nàng, miễn cho xé rách thể diện.

      Thiển Thiển ngồi cỗ kiệu, hai thị nữ đem cỗ kiệu trước sau nâng lên, Thiển Thiển nghĩ, các nàng nâng chính mình, như vậy hồng y nữ tử ngồi cái gì đâu? Tổng thể để chủ nhân theo bên cỗ kiệu bộ !

      nghĩ tới, đột nhiên thân mình nghiêng ngả, cả người cùng với cỗ kiệu thế nhưng bay lên , Thiển Thiển kinh hoảng xem trước sau hai gã thị nữ chính thoải mái chậm rì rì thi triển khinh công......

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 85: Lo lắng
      Edit: ..Lam Thiên..

      Mà hồng y nữ tử bay lên phía trước các nàng.

      Thiển Thiển cuống quít kiểm tra bản thân ngồi vững hay chưa, mặt đất cách nàng càng ngày càng xa, đây mới thực là bay ! có dây thép cột, có kỹ xảo điện ảnh, là chân !

      thế giới lại có công phu như vậy!

      Thị nữ phía sau đại khái nhìn thấu bất an của Thiển Thiển, liền cười : " nương xin yên tâm, chỉ cần nương ngồi vững, nhất định ngã xuống."

      Mặt Thiển Thiển đỏ tới mang tai, còn chưa kịp trả lời, thấy thị nữ trước mặt càng càn rỡ cười, "Cho dù là ngã xuống, chúng ta cũng có thể đem nương túm lại được."

      Thiển Thiển nhận ra người thị nữ trước mặt này chính là người thiếu chút nữa cùng mình tranh cãi ở trong tửu lâu, nàng khỏi thầm nhíu mày, nữ nhân này phải là nười dễ đối phó.

      Lúc này hồng y nữ tử ở phía trước cỗ kiệu quay mặt nhìn lại ,tựa hồ là giáo huấn thị nữ cái vô cùng khinh cuồng kia, Thiển Thiển nghe được ràng chỉ phải khẩn trương ngồi vững như vậy.

      Nhìn cảnh sông nước núi non ở phía dưới, vậy mà lại xinh đẹp tuyệt trần hợp lòng người như vậy, có nhà ở đại, có khu công nghiệp ô nhiễm, có ống khói bốc lên dày đặc, chỉ có màu xanh biếc của rừng cây, sông , vã bãi cỏ điền viên.

      đẹp!

      Các nàng cách nơi này hơn nửa ngày đường, phải là chỉ bay như vậy đíi? Vậy muốn bay đến nơi nào mà chẳng được!

      Lòng Thiển Thiển lại bắt đầu lo lắng ——

      Hồng y nữ tử đại khái là buồn bực, bay vòng qua bên cạnh Thiển Thiển, cười : "Còn chưa thỉnh giáo phương danh của tỷ tỷ, ta là Hồng Điệp, nhìn hẳn là ta lớn hơn tỷ tỷ, tỷ có thể gỏi ta là Điệp Nhi tỷ tỷ."

      Thiển Thiển cười có chút cứng ngắc, nghĩ thầm có lẽ là do ở cao thiếu dưỡng khí, tuy rằng phi hành cao như này cũng thể là thiếu dưỡng khí, bất quá là bởi vì Thiển Thiển khẩn trương mà thôi, "muội là Vu Thiển Thiển, Điệp Nhi tỷ tỷ có thể gọi muội là Thiển Thiển."

      Hồng Điệp tựa hồ cực kỳ cao hứng, trung thỉnh thoảng bay lượn các kiểu mới giống như múa vậy, gương mặt nàng rất xinh đẹp, hơn nữa thân hồng y thướt tha, ở dưới ánh mặt trời chiếu rọi xuống là đẹp.

      Chỉ là, vạn nhất vừa vặn mặt đất có người qua, gặp được mấy người bọn họ, bọn có thể nghĩ ban ngày ban mặt mà gặp quỷ hay ?

      Dung nhập vào trong đó, với tình cảnh ấy, sợ rằng Thiển Thiển cũng bị sợ hãi, muốn lại bị sợ hãi của mình làm mất hứng, nghĩ thầm, coi như là người mặt đất nhìn thấy, hẳn cũng nghĩ là tiên nữ, hoặc là cầu vồng, dù sao các nàng đều mặc y phục có màu sắc khác nhau.

      Chỗ ở của Hồng Điệp là tòa thế ngoại đào nguyên, cửa ra vào duy nhất chính là khe hở giữa hai ngọn núi lớn, chỉ đủ cho người qua. Dọc theo đường Thiển Thiển cũng có xuống kiệu, toàn bộ đều là do thị nữ của Hồng Điệp bộ thay.

      Thiển Thiển thoáng có chút áy náy, : "Nếu để ta xuống tự mình , hai vị tỷ tỷ hẳn cũng là rất mệt."

      Thiển Thiển hướng thị nữ phía sau hòa khí , về phần người phía trước, tận lực nên trêu chọc là tốt nhất.

      Người thị nữ kia cười : " nương yên tâm , chúng ta sao, hơn nữa đường trong núi này vô cùng khó , nương thân kiều thịt mắc, vạn nhất ngã, chúng ta rất áy náy.". . .

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 87: Đùa giỡn
      Edit:..Lam Thiên

      Người thị nữ phía trước kia liền nở nụ cười, : "Đúng nha, nương ngã quan trọng, nhưng là tiểu thư của chúng ta trách tội chúng ta, đến lúc đó nương tốt, trái lại làm liên lụy tới chúng ta."

      Sau khi Thiển Thiển nghe được những lời này gì nữa, thị nữ phía sau cười : "Thiển Thiển nương cần để ý tới nàng, nàng hay như vậy, kỳ thực tâm tính vô cùng tốt."

      Thiển Thiển khẽ mỉm cười tỏ vẻ đáp lại, ai ngờ vị thị nữ phía trước kia lại mở miệng cười nhạo, "Ai tâm tính tốt, tâm tính tốt có thể đem bộ xương người cầm ở tay làm giá cắm nến sao?"

      Lòng của Thiển Thiển núi lại lần thứ hai, nghĩ thầm, lẽ nào nhìn mấy thiếu nữ xinh đẹp như vậy nhưng lại đều là do tinh biến thành, đây là muốn đem ta đưa tới quỷ môn quan sao?

      Nhìn con đường vô tận phía trước vừa dài vừa hẹp , Thiển Thiển lại bắt đầu vô cùng sợ hãi , khả năng là do đêm qua ngủ ngon giấc, nên tâm tình ngày hôm nay mới có thể phập phồng như vậy.

      Lúc này mặt đường dần dần rộng ra, có thể đồng thời cùng lúc hai ba người.

      Hồng Điệp vốn xa, nhưng nghe được tiếng cười nàng liền quay lại. Nhìn thấy sắc mặt của Thiển Thiển trắng bệch, cần hỏi cũng biết nhất định là do người thị nữ kia trêu đùa, lần này nàng ta hề thấp giọng chỉ trích người thị nữ kia, mà là để ý thể diện dạy dỗ: " nếu như ngươi còn ý xấu như vậy, ta liền phạt ngươi!"

      Quả nhiên chiêu này hết sức có hiệu quả, quả nhiên người thị nữ kia liền yên tĩnh lại, thậm chí cũng dám quay đầu lại nhìn Thiển Thiển. Thiển Thiển thầm nghĩ , võ công của các nàng cao như vậy, nhưng lại sợ hãi Hồng Điệp, xem ra thân phận của Hồng Điệp quả thực bình thường ——

      Bốn người dừng lại ở trước biệt viện rộng lớn, bốn phía đều là núi bao quanh, căn bản có người biết nơi này có thế ngoại đào nguyên.

      Thiển Thiển thầm nghĩ, biết thế ngoại đào nguyên này đão bao lâu xuất đầu lộ diện, đến cuối cùng thế giới này còn có bao nhiêu bí mật mà con người chưa thể giải đáp, nhân loại thực là rất bé.

      Trong đào nguyên này, ngoại trừ ba vị nữ tử này ra, còn có khoảng mười người khác, đều là mỹ nữ mặc y phục màu xanh, tất cả đều xinh đẹp, tao nhã. qua lại ở trong này.

      Nhìn thấy Hồng Điệp, đều ưu nhã quỳ gối thi lễ. Thấy tình cảnh này, Thiển Thiển có tia kinh ngạc, cho là mình đến tiên cảnh rồi, nơi này toàn bộ đều là tiên nữ. Hồng điệp tự mình giúp Thiển Thiển chuẩn bị gian phòng.

      Thiển Thiển muốn đẩy từ, Hồng Điệp lại dịu dàng cười,: " ta và muội là tỷ muội, nên muội cần quá mức khách khí, tại u cốc tỷ muội đều là giúp đỡ lần nhau, nếu muội cần cái gì, lúc tìm được tỷ, người nơi này bất luận là ai đều giống như nhau."

      Thiển Thiển ngơ ngác nhìn Hồng Điệp, trong lòng thực là cảm động được.

      Chẳng lẽ nàng điều nàng suy đoán, đều là hiểu lầm sao? Có thể, Hồng Điệp này đối với mình căn bản cũng có lòng mơ ước cái gì, nàng chính là thuần túy gặp chuyện bất bình mà thôi.

      Thiển Thiển là mệt muốn chết rồi, liên tiếp chạy mấy ngày đường, ngày hôm qua mấy lần chấn động hầu như nàng có chợp mắt... . . .

      ,:. .

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 88: Cầu còn được
      Edit:..Lam Thiên..

      Cho nên lúc này vừa nằm lên giường, nàng liền vù vù ngủ.

      Lúc nàng tỉnh lại, biết tại là lúc nào, cảm giác tinh lực dồi dào trong lòng liền cũng thoải mái dễ chịu. Sờ sờ quyển võ công tâm pháp trước ngực, quả nhiên vần còn bên người, xem ra các nàng thực là bạn phải địch.

      Thiển Thiển chỉnh sửa lại y phục chút, sau đó ra khỏi phòng.

      trận tiếng sáo ưu nhã truyền đến trong tai Thiển Thiển, nàng khỏi như mê như say.

      Tại đây, bên trong sơn cốc u tĩnh lại được nghe khúc sáo như vậy, quả thực giống như là thanh của tự nhiên khiến người ta muốn xao động tâm hồn.

      Trong tiếng sáo lại mơ hồ tiết lộ ra chút ưu thương nhàn nhạt, Thiển Thiển muốn tinh tế suy nghĩ, lại nghe thấy tiếng sáo đột nhiên dừng lại, tiếp theo là tiếng cười của Hồng Điệp, nàng qua, lôi kéo tay của Thiển Thiển : "Muội muội dậy? Vừa rồi ngủ có ngon ?"

      Thiển Thiển cũng cầm tay của Hồng Điệp, cười : "Đa tạ tỷ tỷ chiêu đãi, muội ngủ rất ngon, được rồi, bây giờ là canh giờ nào vậy?"

      Hồng Điệp ngẩng mặt cười, nụ cười kia giống như muốn đem người đối diện hãm sâu vào, tư thái cũng là ưu mỹ, "Muội muội ngủ thẳng tới hoàng hôn ngày thứ hai, muội muội thực là hảo phúc khí."

      Thiển Thiển a tiếng, sờ sờ sau gáy, ngượng ngùng nở nụ cười : "Muội thế nhưng biết, có lẽ là do muội quá mệt mỏi, thực là thất lễ."

      Hồng Điệp khoát khoát tay, : " trong sơn cốc này của tỷ, bất kỳ thủ tục chi lễ nào ở chỗ này đều hoàn toàn có hiệu quả, hiên tại tỷ dẫn muội ăn trước, sau đó lại mang muội tham quan sơn cốc này, muội làm sao?"

      Thiển Thiển cười : "Cầu còn được!"——

      Thức ăn nơi này đều là thanh đạm ưu nhã, phần lớn là hoa , mỗi ngày nữ tử nơi này đều ăn hoa, uống trà lài, trách được da của từng người từng người đều giống như có thể bấm chảy ra nước, sắc mặt mỗi người đều xán lạn như hoa đào.

      Lúc Thiển Thiển ngồi trong phòng trà ăn điểm tâm phẩm trà lài, nàng liền sợ hãi than tự nhiên ở nơi này là điêu luyện sắc sảo.

      Toàn bộ sơn cốc chiếm da số là lớn, ngay cả phòng ngủ của các nương ở đây phần lớn cũng là do dùng đá xây lên, thế nhưng khéo léo chính là, lại có quá nhiều vết tích do người làm, cơ hồ là hoàn toàn giống như là dáng dấp vốn có của tảng đá, ở phía trang trí qua loa chút, là được rất nhiều đình đài thủy tạ rất sống động , giả sơn thạch bích, khuê phòng nữ tử.

      Hồng điệp nhìn thấy Thiển Thiển giật mình nàng lại che miệng cười trộm, sau khi Thiển Thiển phát giác, cũng nghiêm chỉnh cười cười. Vì chính mình ngạc nhiên mà đỏ mặt.

      Tượng đá do tự nhiên hình thành nàng cũng phải là chưa có thấy qua, năm kia lúc nàng tới Quế Lâm du lịch, phải qua quốc khách động, nàng chính mắt nhìn thấy rất nhiều nhũ thạch hoàn chỉnh do tự nhiên hình thành, hình dạng cực kỳ giống như các loại sinh vật của thiên địa vạn vật, khiến người ta khỏi cảm thán.

      Thế nhưng lần kia cũng mang tới chấn động như luc này.

      Đó là ở đại, có công nghệ tiên tiến, hầu như muốn làm gì đều có thể làm được, mà ở đây chỉ là dùng đá , mà số ít gian phòng là do dùng đá làm nền tảng sau đó tăng thêm ít tấm ván gỗ chắc là cây trúc, tuy rằng số lượng nhiều nhưng chỉ bằng vài nương. . . .

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 89: Sợ hãi than
      edit:..Lam Thiên..

      sao có thể cho người khiếp sợ được!

      "Muội muội suy nghĩ chuyện gì mà nhập thần như vậy?"

      Lời của Hồng Điệp cắt đứt mạch suy nghĩ của Thiển Thiển, Thiển Thiển lập tức vừa cười vừa với Hồng Điệp : "Muội chỉ là đối với nơi này quá mức sợ hãi than mà thôi, các tỷ tỷ lại có bản lĩnh như vậy, có thể đem thiên nhiên phát huy đến cực hạn như thế!"

      Hồng Điệp che miệng cười, tư thái như vậy ở trong mắt Thiển Thiển ,là mị hoặc biến thành người câu nệ tiểu tiết, hào hiệp kềm chế được. Đồng dạng dáng tươi cười, đồng dạng dáng người, trước sau dĩ nhiên cũng có khác biệt như vậy, Thiển Thiển cũng thầm cảm thấy buồn cười, thế nhưng trong lúc bất tri bất giác, cũng dùng ánh mắt bình thường nhìn người người bên ngoài.

      Hồng Điệp kéo cánh tay của Thiển Thiển, vừa vừa : "Tỷ nào có có bản lĩnh như vậy? Đây là do vị ân nhân đem nơi này tặng cho tỷ."

      Thiển thiển càng thêm kinh ngạc, "Lẽ nào trước khi tỷ tỷ tới nơi này, có người ở qua sao? Nhưng nhìn qua rất mới, chẳng lẽ là do tảng đá dễ dàng cũ hay sao?"

      Hồng Điệp cười lôi kéo Thiển Thiển tới trước khối cọc gỗ, thần bí : "Ngươi dùng ta sờ sờ nó chút, xem có cảm giác gì”.

      Thiển Thiển theo lời làm theo, cọc gỗ này chất liệu gỗ cực kỳ tinh mịn, chỉ bằng vào xúc cảm căn bản là - cảm giác được đây là khối gỗ, nếu dùng khăn lụa bịt kín mắt, thành là khối mỹ ngọc cũng có gì đáng ngạc nhiên.

      "Thực là quá thần kỳ, cái thế giới này lại có loại cây như vậy, chúng nó sinh trưởng ở nơi nào vậy? Tại sao cho tới bây giờ muội cũng có nhìn thấy qua ?"

      Hồng Điệp cười : "Nó sinh trưởng ở vách núi vách đá, bởi vì địa thế hiểm trở nên được mọi người biết đến, gỗ của loại cây này có thể làm thành phòng ở quanh năm như mới, chỉ cần phá hỏng nó, nó chắc là hư thối, cũng cũ nát."

      Thiển Thiển tự chủ được dùng tay sờ soạng gỗ kia mấy lần, cảm giác như là ở chạm đến da của nữ nhân da vậy nhẵn nhụi mềm mại, ngay cả dù là vương công quý tộc, cũng nhất định thể hưởng thụ được loại gỗ như vậy làm thành phòng ở, bởi vì nơi này căn bản cũng hề có người ngoài biết đến.

      Thiển Thiển quay đầu cười : "Tỷ tỷ ở chỗ này bao lâu, sợ người nhà tưởng niệm sao?"

      Ai biết Hồng Điệp cười nhìn về phía trước : "Tỷ sớm có nhà."tuy rằng ánh mắt phiền muộn, nhưng cũng cảm thấy có quá nhiều đau thương, vậy đoạn ký ức xa xôi.

      Thiển Thiển tự biết bản thân lỡ, liền chặn lại tự trách: "Xin lỗi, muội..."

      Hồng Điệp lại hào phóng đỡ Thiển Thiển, cười : " có vấn đề gì, ai cũng có chút chuyện thương tâm, tại tỷ sống rất tốt, cũng quá bi thương."——

      Thiển Thiển như có điều suy nghĩ.

      Hồng Điệp cười lôi kéo Thiển Thiển tiếp: "Tỷ dẫn muội gặp mặt những tỷ muội lần!"

      Thiển Thiển cười tốt.

      Hồng Điệp mang theo Thiển Thiển tới đại sảnh, các vị tỷ muội đều tới đây đông đủ, Thiển Thiển thấy nữ hài tử nơi này đều mặc y phục màu sắc bất đồng, màu xanh, màu da cam , màu xanh tím,...., giống như là cầu vồng màu sắc sặc sỡ.

      Hồng Điệp cười : "Tên của tất cả nữ tử ở nơi này đều cùng tên với màu y phục các nàng mặc."

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :