1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khi thiên tài hacker xuyên qua - Mã Duyệt Duyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 79: Cứu giá [3]
      Edit: voi còi


      sợ hãi chẳng phải sống chết của mình, người tòng quân, sớm đem sinh tử để ý, chính là vương phi phía sau......

      Chu Bằng chuẩn bị tốt đao thương, ngưng thần quan sát trong vòng vây trùng trùng này có thể từ nơi nào đột phá. Đột nhiên Thiển Thiển ở bên tai Chu Bằng giọng : “Chu Bằng, nếu hồi có cái gì bất trắc, ngươi nhất định phải trước giết chết ta, biết ?”

      Thiển Thiển nhìn những người trước mặt này, đám bộ mặt dữ tợn, thèm dãi, tựa hồ càng thêm cảm thấy hứng thú là bản thân Thiển Thiển, mà phải cái gì võ công tâm pháp, nghĩ rằng cùng với dừng ở trong tay những người này sống bằng chết, chẳng bằng chết sạch .

      Sau khi Chu Bằng nghe được gật gật đầu, : “Vương gia vì chúng ta báo thù rửa hận!”

      Hai người đều thấy chết sờn, cũng lại sợ hãi, càng thêm bình tĩnh ứng đối lên. Thiển Thiển từ chỗ bắp chân lấy ra thanh tiểu đao chính mình tùy thân mang theo, khẩn trương nhìn chung quanh.

      Đột nhiên Chu Bằng quát to tiếng, vung đao thương liền hướng tới đầu lĩnh thổ phỉ đánh tới, nhóm thổ phỉ hiển nhiên là có dự đoán được, ào ào chính là tránh né, cũng có chính diện đón nhận, trong lòng Chu Bằng kêu to tốt, liền thừa cơ tiếp tục giết qua.

      Ai biết thổ phỉ tránh được Chu Bằng chính diện đánh chết, ào ào chuyển tới phía sau Chu Bằng, ý đồ đem Thiển Thiển lôi kéo xuống dưới. Thiển Thiển sớm có phòng bị, Thiển Thiển nhắm ngay tay vươn đến cho đao, thổ phỉ quát to tiếng, mắng câu, Chu Bằng liền nhanh chóng quay đầu ngựa lại, đem Thiển Thiển hộ ở tại phía sau, bên quát to tiếng: “Vô sỉ!”

      Thiển Thiển giận dữ : “Những tên tiểu nhân vô sỉ này, chúng ta cần cùng bọn họ khách khí!”

      Chu Bằng kêu lên: “Phải! Mạt tướng nhất định giết bọn mảnh giáp lưu!”

      Ít nhất ở khí thế, hai người Chu Bằng cùng Thiển Thiển ràng đứng thượng phong, tuy rằng nhóm thổ phỉ cường hãn, khi đánh giặc đều thiếu rất rất nhiều, gặp được đối thủ mạnh mẽ cường đại hơn so với chính mình chính là tránh né hoặc là cầu xin tha thứ, giống Chu Bằng hiệp can nghĩa đảm con người rắn rỏi như vậy, đổ là hiếm thấy, trong lúc nhất thời thế nhưng có người dám tiến lên trước.

      Song phương đều giằng co, rất nhanh, trời toàn bộ đen xuống dưới, Chu Bằng thầm kêu tốt. Như vậy càng khó đề phòng tiểu nhân vô sỉ này.

      Trong bóng tối, Chu Bằng cảm giác được cái độc thủ ở lặng yên tiếng động tiếp cận, liền quyết đoán nhắm mắt lại, nghe tiếng phân biệt, đột nhiên xoay người giơ tay chém xuống, chém rớt bàn tay của thổ phỉ, tên thổ phỉ kia gầm rú, tựa hồ ngã xuống mặt đất lăn lộn, trong lòng Chu Bằng khỏi buồn cười, mắng: “Còn tưởng rằng các ngươi có bản lớn cỡ nào đâu! Chỉ có chút cốt khí như vậy?”--

      Thiển Thiển nghe thấy được mùi máu tươi, trận ghê tởm, nhớ tới như vậy tới nay, có lẽ nhóm thổ phỉ càng thêm kiêng kị Chu Bằng, trong lòng thầm trầm trồ khen ngợi!

      Quả nhiên, trận ngắn ngủi bình tĩnh sau, thổ phỉ tựa hồ phát hạ nhẫn tâm, nhất định phải chinh phục Chu Bằng, đồng thời vươn vài song độc thủ, Chu Bằng nghe thanh đánh phải đánh trái, chung quy khó có thể ngăn cản đối phương nhân sổ phần đông, có mấy cánh tay bắt được y phục của Thiển Thiển, đem nàng theo lưng ngựa kéo xuống, Thiển Thiển quát to tiếng, nhắm mắt lại cầm đoản đao nhắm ngay vị trí kia vung lên, lại nghe đến tên thổ phỉ kêu tiếng.

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      ☆, Chương 80: Tâm nguyện
      Edit: voi còi


      Chu Bằng biết cứ đánh như vậy, cho dù cho đối phương đánh lén thành công, hai người bọn họ cũng bởi vì khí lực suy kiệt mà rớt xuống ngựa, cái khó ló cái khôn quát to tiếng: “Được muốn mặt, các ngươi thế nhưng chỉ biết đánh lén nữ tử sao?”

      Chu Bằng là trượng phu đại nhân đại nghĩa, mà đối mặt những người này là tiểu nhân hiểm, tự nhiên gọi là thể diện thể diện, phép khích tướng của Chu Bằng đối bọn họ hoàn toàn hữu hiệu.

      Thiển Thiển cảnh giác chung quanh, lớn tiếng : “Chu đại ca, cần nhiều lời cùng bọn người này, nên lãng phí khí lực của mình, đối với mấy tên du thủ du thực!”

      Tuy rằng Chu Bằng nghe hiểu “Tên du thủ du thực” đến cùng chỉ là cái gì, thấy Thiển Thiển gọi “Chu đại ca” thấy kinh ngạc, Thiển Thiển biểu đạt mình là huynh đệ, bên trong loạn quân kết tình hữu hữu nghị đó là sinh tử chi giao, Chu Bằng từ chối, vui vẻ tiếp nhận, ha ha cười : “Nhận được vương phi xem trọng mạt tướng, mạt tướng nhất định thề sống chết nguyện trung thành, cho dù phấn thân toái cốt cũng sợ!”

      giọng hiểm vang tới: “Hai người các ngươi đều phải chết!”

      trận tinh điểm đao rìu thanh thanh thanh hạ xuống, người Chu Bằng trúng nhiều đao. Nguyên bản Thiển Thiển cũng khó trốn vận rủi, Chu Bằng nghe thanh biết vị, dám che chở Thiển Thiển, đem nguyên bản đao phong chém đến người nàng dời đến người mình.

      Trong nháy mắt, ở dưới kêu to của Thiển Thiển, Chu Bằng theo ngựa ngã xuống dưới. Nhóm thổ phỉ vẫn cứ chịu buông qua, đao rìu tiếp tục hướng da thịt mà chém......

      Thiển Thiển khóc cầu xin tha thứ, bên xuống ngựa đến, tìm kiếm địa điểm Chu Bằng ngã xuống, khóc kêu lên: “Ta van cầu các ngươi...... cần lại đánh...... Ta cùng các ngươi......”

      Thổ phỉ tựa hồ đối với tiếng cầu xin của Thiển Thiển có chút động dung, lại hoặc là biết đến Chu Bằng hấp hối rồi, dù sao cũng tạm thời đình chỉ vây công.

      Thiển Thiển tìm được Chu Bằng, vươn tay bắt lấy cánh tay , lại cảm giác được tay mình dính tràn đầy vết máu. Thiển Thiển khóc hô: “Chu Bằng...... Đều là ta hại ngươi nha......”

      Chu Bằng biết chính mình đại nạn đến, run run từ trong lòng lấy đồ giống như thứ gì đó ra, giao đến trong tay Thiển Thiển. Thiển Thiển nắm ở trong tay, cảm giác đó là cái trâm cài tóc tinh xảo.

      Chu Bằng đứt quãng tiếp: “Nếu vương phi có thể...... Thoát hiểm, thỉnh thay mạt tướng đem cái trâm cài đầu này giao cho...... Giao cho Nguyệt Nhi...... Mạt tướng vô cùng cảm kích......”--

      Thiển Thiển hàm chứa cuồn cuộn nước mắt hỏi: “Chu đại ca Nguyệt Nhi là vị nào?” Thiển Thiển biết Chu Bằng còn có lập gia đình, đây nhất định là cấp nữ nhân âu yếm.

      “Là...... Là......, sủng thiếp của nhị vương Cát Tháp Lý...... Cũng chính là vương phi xếp vào ở bên người nhị vương ... ... ... ...”

      Thiển Thiển bừng tỉnh đại ngộ, ra danh kỹ vì Đông Nghi lập hạ công lớn tên là Nguyệt Nhi, cái tên quá tốt đẹp, thế nhưng ta đều biết.

      Chu Bằng hít vào ít thở ra nhiều, tựa hồ tùy thời đều có khả năng mệnh tang đương trường, Thiển Thiển cảm giác được người máu chảy ra càng mạnh càng nhiều, tựa hồ có rất nhiều đao thương, Thiển Thiển lấy tay gắt gao che miệng vết thương cánh tay , máu lại theo trước ngực tiếp tục trào ra.

      Thiển Thiển khóc kêu lên: “Ta đáp ứng ngươi Chu đại ca...... Ta nếu có thể còn sống, liền nhất định tìm được Nguyệt Nhi, giúp ngươi giao cho nàng ... ...”

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 81: Đột biến
      Edit:..Lam Thiên

      Chu Bằng tựa hồ yên tâm, cảm thấy vô cùng nhõm. Lúc này ánh trăng xuất , Chu Bằng loáng thoáng có thể nhận ra ràng. Thiển Thiển nhìn gương mặt bình thản của Chu Bằng, trong lòng liền bội phục , đến nông nỗi này mà còn có thể như vậy.

      Nam tử cổ đại đều phá lệ coi trọng nũ tử thuần khiết, giống như Nguyệt Nhi có xuất thân phong trần như vậy, hầu như có rất ít nam tử thích. Quả thực Chu Bằng giống như người thường, ở lúc tiền đồ sáng lạng, nhưng lại có thể ngại dòng dõi xuất thân, ái mộ kỹ nữ thanh lâu, thực khiến kẻ khác phải khâm phục.

      Ngay cả ánh trăng, Thiển Thiển nhìn thấy ánh mắt Chu Bằng tan rã, biết ngủ yên . Tay run rẩy lặng lẽ vuốt lên mắt của , giống như vẫn còn rất nhiều nguyện vọng chưa hoàn thành, tỷ như bảo vệ quốc gia, tỷ như cưới nữ nhân mình thích.

      Thiển Thiển cầm được ghé vào tai Chu Bằng lên tiếng khóc rống, "Đều là ta hại ngươi! Chu đại ca! Chu đại ca..."

      Khóc hồi, thổ phỉ chung quanh chờ được nữa, lớn tiếng quát lên: "Tiểu nương tử, ngươi khóc đủ chưa?, cũng phải nam nhân của ngươi chết, ha ha, nhanh lên chút theo đại vương chúng ta thôi, vậy gọi ngươi là tố Vương phi!"

      Lại trận cười vang.

      Hai mắt Thiển Thiển hàm chứa tơ máu, nguyên bản nàng chuẩn bị phản kháng mà định cứ như vậy nhận mệnh, thế nhưng nhóm thổ phỉ này thực rất khinh người quá đáng, được rồi, nàng tình nguyện chết trận như Chu Bằng, cũng cho tiểu nhân làm nhục!

      Nàng quỳ xuống trước thân thể của Chu Bằng, dập đầu ba cái, trong lòng thầm : "Xin lỗi tướng quân, ta sợ rằng thể hoàn thành di nguyện của ngươi, ngươi ở trời có linh, hãy nhờ mộng đưa cho người trong lòng ngươi vậy, cho nàng biết ngươi ái mộ nàng!"

      Sau đó nàng nắm chặt đoản đao trong tay, quát to tiếng, mạnh mẽ xoay người lại, hướng về thổ phỉ gần nàng nhất đâm đao! thổ phỉ kia bị đau nên lập tức kêu to lên.

      Người khác cũng chấn động, bọn họ trăm triệu lần ngờ tới nữ tử nhu nhược như Thiển Thiển lại có can đảm như vậy, tâm tình vốn buông lỏng lại cảnh giác đứng lên, quơ đao vung vào Thiển Thiển ——

      ở lúcThiển thiển thành công đốt lên quyết tâm muốn tru diệt nàng của bọn thổ phỉ, nàng bình tĩnh nhắm mắt lại chờ đợi nhận lấy loan đao vung tới, đột nhiên đạo ánh sáng màu đỏ xuất ở trước mặt mọi người.

      Thiển Thiển đột nhiên mở mắt, loại màu đỏ này, ở dưới ánh trăng có vẻ phá lệ mị, nàng có loại cảm giác từng quen biết.

      Chỉ thấy bốn phía có hung thần ác sát, bọn thổ phỉ tựa hồ cũng có chút kinh ngạc nhìn lẫn nhau, sau đó trận ánh sáng màu đỏ lại xuất , đột nhiên tên thổ phỉ lập tức xoay người ngã xuống, nặng nề nằm ở mặt đất, tựa hồ hết sức thống khổ muốn tận lực cởi ra gì đó quấn ở miệng mũi.

      Chỉ lát sau, thổ phỉ kia ở dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người bị chết ngạt, lúc này mới nhìn vật quấn ở miệng mũi sợi tơ màu đỏ rất mỏng.

      Mọi người bao gồm cả Thiển Thiển, đều sợ ngây người, sợi tơ mỏng như vậy, làm sao có thể khiến người sống chết ngạt đây? Hẳn là có vận dụng kỳ công, hoặc là ở tơ lụa có bôi loại dược vật đặc thù.

      Mọi người hoàn toàn chwua kịp có nhiều phản ứng... . . .

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 82: Là địch hay là bạn?
      Edit:..Lam Thiên..

      Mọi người hoàn toàn chưa kịp có nhiều phản ứng ,Thiển Thiển chỉ thấy toàn bộ đám thổ phị đều bị sợi tơ quấn lấy như vậy, sau đó ngã xuống, trong nháy mắt mất mạng.

      Rất nhanh chết khoảng chừng mười người, chỉ còn lại thổ phỉ đầu lĩnh và mấy người thân tín của , hơn nữa còn có Thiển Thiển đứng mặt đất biết làm sao.

      Thiển Thiển biết người điều khiển hồng tơ này rốt cuộc là địch hay là bạn, đối với nàng có ý tốt hay là có ác ý. Thổ phỉ đầu lĩnh lại đỏ hai mắt, tức giận nhìn Thiển Thiển, rất hiển nhiên, đem cái này người thần bí này cho là cùng phe với Thiển Thiển.

      Trong ánh trăng lờ mờ Thiển Thiển cảm giác được, có đôi mắt hung ác mang theo sát khí vọt tới chính mình, nàng còn chưa kịp phản kháng, bỗng nhiên ngã xuống dưới thân nàng, tay chân co quắp thành khối, rất nhanh yên tĩnh lại, chết.

      Thiển Thiển sợ hãi lui về sau hai bước, tử trạng của thổ phỉ đầu lĩnh rất kinh khủng, đối phương tựa hồ đặc biệt thống hận . Ngay sau đó, khoảng chừng bốn năm người còn dư lại đều hốt hoảng quay đầu ngựa lại chạy trốn, bất quá mới chạy được hai bước, bị người thần bí dùng phương pháp giống nhau giết chết.

      Thiển Thiển cảm giác, người thần bí kia hình như cũng có ác ý với chính mình, nếu như phải vậy, vừa rồi lúc thổ phỉ muốn qua giết nàng, hoàn toàn có thể bỏ mặc ra tay.

      Vì vậy Thiển Thiển lớn tiếng kêu lên: "Bằng hữu mời ra thân, Thiển Thiển muốn hướng ngươi dập đầu lời cảm tạ!"

      trận tiếng cười mị từ bốn phương tám hướng truyền tới, nhất thời Thiển Thiển tâm sáng như gương, nàng biết vị bằng hữu thần bí này chính là hồng y nữ tử nàng gặp ban ngày, sớm biết nàng phải là người bình thường, nguyên lai nàng lại lợi hại như vậy.

      Thiển Thiển tiếp: "Tại tửu lâu vô tình gặp mặt, ta ngu dốt được quý nhân ra tay cứu giúp, Thiển Thiển vô cùng cảm kích, tại liền hướng ân nhân dập đầu."

      xong nàng quỳ xuống, bởi vì biết địa phương chính xác của hồng y nữ tử, nên nàng hướng về phía ánh trăng dập đầu lạy ba cái. Lúc nàng đứng dậy, có ba người đứng ngay ở phía trước, Thiển Thiển lại càng khỏi hoảng sợ ——

      Tập trung nhìn lại, cũng phải là ba người nàng gặp ban ngày

      Hồng y nữ tử cười : "Chỉ biết nương phải là người bình thường, nghĩ tới, nương thế nhưng lại là Vương phi!"Liền cười tiến lên nâng Thiển thiển đứng dậy.

      Thiển Thiển giật mình nhìn hồng y nữ tử, bởi vì nàng ta đưa lưng về phía ánh trăng, nên nàng nhìn thấy vẻ mặt của nàng ta, mà biểu tình kinh ngạc của chính mình, lại lỗ trước mặt của nàng ta.

      ra hồng y nữ tử này sớm ở phụ cận nơi này, nghe hết cuộc chuyện của bọn họ! Có thể, nàng ta vẫn theo chính mình cũng chưa biết chừng!

      Thiển Thiển khỏi phỏng đoán ý đồ của hồng y nữ tử, nếu như nàng ta ra tay tương trợ, tại sao phải hết lần này tới lần khác chờ sau khi Chu Bằng chết mới xuất , nàng rốt cuộc là địch hay là bạn?

      Hồng y nữ tử có lẽ là nhìn thấy vẻ mặt biến hóa của Thiển Thiển, nên cười càng lớn hơn, : "Sao vậy muội muội, thoải mái sao? Đến chỗ tỷ tỷ ngồi chút, nghỉ ngơi có được hay ?"

      Thiển Thiển khỏi thối lui bước, chỉ có cái khả năng, mục tiêu của nàng cũng là võ công tâm pháp!

      Nhất thời vẻ mặt nàng lãnh lại, nhìn thi thể của Chu Bằng mặt đất , " nhọc tỷ tỷ phí tâm, tiểu muội còn muốn an táng vị Chu đại ca này, ân cứu mạng của tỷ tỷ, tương lại tiểu muội chắc chắn hồi báo!"

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      ☆, Chương 83: Ân tình
      Edit: voi còi


      Hồng y nữ tử trí tuệ hơn người, lại thấy nhiều chuyện, biết Thiển Thiển tâm sinh hoài nghi, liền hòa khí cười : “ nương cần phải lo lắng, vừa rồi tiểu muội cũng là chôn dấu ở phụ cận hồi lâu, vì là muốn phân địch ta, tiểu muội tuổi trẻ, kiến thức nông cạn, cho dù là có năng lực trợ giúp người khác, cũng lo lắng bởi vì nhất thời trông nhầm mà cổ vũ thế lực tà ma, cho nên có cứu kịp, khiến vị Chu đại ca này uổng mạng, là tiểu muội phải, nương cần phải tha thứ a......”

      xong còn làm ra vẻ muốn dùng dây lụa lau lệ, Thiển Thiển biết trong lời của nàng ta ít nhất nửa đều là giả, lại tại tình cảnh như vậy, nghe cũng là thập phần dễ nghe, nhất là nàng ta tự xưng “Tiểu muội” ở trước mặt mình rơi chậm lại thân phận, nếu nàng ta là hướng về phía tâm pháp mà đến, tại thực lực đối lập cách xa, nàng ta hoàn toàn có thể cứng rắn đoạt , nhìn qua nàng ta cũng rất có thân phận, đáng như vậy hu tôn giáng quý .

      Thiển Thiển lại thả lỏng cảnh giác, : “Tỷ tỷ quá lời, muội muội chỉ biết cảm kích ơn cứu giúp của tỷ tỷ.”

      Người vô tâm, Thiển Thiển đối với thi thể của Chu Bằng cũng khó có thể khống chế, quỳ mặt đất khóc lên, hồng y nữ tử cũng theo Thiển Thiển ngồi xuống dưới, xem thi thể Chu Bằng thở dài, : “ là đáng tiếc, Chu tướng quân hiệp can nghĩa đảm, tiểu muội là bội phục, vừa mới trong lúc đêm đen, nhất thời khó có thể phân biệt, thế nhưng kêu Chu tướng quân chết ở trong tay đám tặc nhân này, khiến người ôm hận.”

      Thiển Thiển chuyện, chính là khóc.

      Hồng y nữ tử cười cầm lấy tay của Thiển Thiển, : “Nếu muội muội ghét bỏ, liền từ thị nữ của ta ở trong này cấp Chu tướng quân an táng cho tốt thôi, luôn muốn xuống mồ mới có thể đủ an tâm.”

      Thiển Thiển xem vùng hoang vu dã ngoại, cũng có biện pháp gì, có hồng y nữ tử hỗ trợ, cũng tốt hơn chính mình người. Liền rưng rưng đối hồng y nữ tử : “Ân tình của tỷ tỷ, tiểu muội vô cùng cảm kích, tiểu muội tại đây thay Chu đại ca tạ qua.”

      xong lại quỳ xuống, bị hồng y nữ tử chặn lại.

      Thị nữ phía sau hồng y nữ tử liền bắt đầu khởi công đào đất, cũng đem thi thể thổ phỉ rải rác đất đều vứt bỏ đến bên, phóng hỏa thiêu hủy tập thể, nhất thời ánh lửa tận trời, sáng như ban ngày. theo cùng nhau thiêu đốt, còn có cành cây chung quanh.

      Thiển Thiển muốn tiến lên hỗ trợ, hồng y nữ tử cười : “Cứ để cho thị nữ của ta đến làm công việc thô nặng này ! Muội là kim chi ngọc diệp, sợ là vị Chu tướng quân kia cũng đành lòng.”

      Thiển Thiển buồn bã cười, từ trong lòng lấy ra cái trâm cài tóc mà Chu Bằng giao cho nàng, liền nhờ lửa cháy mà nhìn cẩn thận, trâm cài tóc màu vàng mặt viên đá màu đỏ, như là máu của Chu Bằng dính vào nhiều, thầm sáng lên.

      Hồng y nữ tử giận dữ : “Chu tướng quân người trường tình, nữ tử được ái mộ kia là có phúc khí a!”

      câu lại xúc động Thiển Thiển thương tâm, nàng dừng được lại rơi nước mắt, nhìn thi thể đất, còn có bên cạnh mai tốt hùng trủng, khỏi lại lên tiếng khóc lớn lên.

      “Chu đại ca, huynh nửa đời chinh chiến sa trường, nghĩ đến đều là câu nệ tiểu tiết, tại tạm thời đem huynh chôn ở nơi tha hương này, nghĩ đến hồn của huynh cũng khó an bình......

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :