1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khi thiên tài hacker xuyên qua - Mã Duyệt Duyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 74: Khinh bỉ.
      Edit:..Lam Thiên..

      Lại thể cùng hai người bọn họ tỉ mỉ, chỉ đành phải lo lắng đề phòng chú ý nhất cử nhất động xung quanh, thỉnh thoảng lại phải miễn cưỡng vui cười cho hai người tỷ muội này là tất cả vẫn bình thường, Thiển Thiển cảm thấy tâm tư của chính mình lao lực quá độ.

      Thiển Thiểm tìm cơ hội, cáo biệt với Vân Ngụ Ý và Mặc Diễm, là ba người ở cùng chỗ mục tiêu quá lớn, như vậy tự chủ hấp dẫn người có ý đồ cướp đoạt tâm pháp càng nhiều hơn, hai tỷ muội có cách nào, chỉ phải nghe theo quyết định của nàng.

      Sau khi Thiển Thiển cùng các nàng tách ra, nàng liền quyết định mình mang theo tâm pháp chạy đến Võ , nơi này cách núi Võ là gần nhất, chỉ là cái niên đại này có phương tiện liên lạc, Thiển Thiển lại là lộ si, thường xuyên lạc đường, cho nên hành trình lại lần nữa bị kéo dài.

      ra nhận diện phương hướng của Mặc Diễm cường liệt hơn ít, chỉ là nàng tuyệt đối thể cùng nàng đồng hành, bằng kế hoạch của nàng cũng có ý nghĩa.

      Dọc đường Thiển Thiển chút lại dừng chút, cải trang thành nam tử, dọc theo đường tìm hiểu chút lời đồn đãi như có như .

      Đến giữa đường phố náo nhiệt, Thiển Thiển vừa mệt vừa khát, nàng liền tìm tiểu quán, đem dây cương ngựa ném cho tiểu nhị, còn chính mình ngồi ở đại sảnh trong chờ người mang thức ăn lên.

      Vị trí địa lý của tiểu quán này têh, cho nên khách nhân tương đối nhiều, Thiển Thiển nghĩ thầm, nếu như mang đến đại, cái vị trí địa lý của tiểu quán này có thể rất có giá tiền cao.

      Đột nhiên nàng nghe thấy bàn bên cạnh cao giọng đàm luận, "Ta với ngươi, sư phụ ta biết quyển võ công tâm pháp thất truyền lâu kia tại ở trong tay người nào rồi."

      Lòng của Thiển Thiên chợt treo lên, nghiêng tai cẩn thận lắng nghe. Chỉ nghe thấy người kia vụng trộm : "Ngươi nên lớn tiếng như vậy, vạn nhất để người bên ngoài nghe qua thấy, điều phải muốn cướp chỗ tốt của các ngươi sao?"Người nọ dừng chút, "Bất quá như qua, rốt cuộc là ở trong tay của người nào a?"

      Thiển Thiển khinh bỉ ở trong lòng, người này, thực làm kỹ nữ lại còn muốn lập đền thờ trinh tiết trong truyền thuyết——

      Chỉ nghe thấy người kia cao tiếp tục : " khinh công của sư phụ ta nổi danh nhất ở ttrong võ lâm, có buổi tối, thừa dịp lúc mấy nương ngủ liền vụng trộm vào phòng của các nàng, đem tâm pháp trộm , cầm trở về chăm chỉ tu luyện, bao lâu sau, sư phụ ta là minh chủ võ lâm ."

      Quỷ ma nhân kia lại : "Sư phụ ngươi làm sao mà biết tâm pháp ở trong tay mấy người nương kia? ?"Thiển Thiển thấy người kia hướng đồng bạn bên cạnh chen lấn, cười híp mắt : "Sư phụ của ngươi có qua, mấy tiểu nương tử có xinh đẹp hay sao? ?"

      Sau khi hai người im lặng trận, sau đó lại cười vang trận, Thiển Thiển càng ngày càng nhìn được,liền chuẩn bị rời .

      Vừa hoạt động thân thể, nàng liền nhìn thấy được hồng y nữ tử đường hoàng đến, hai người kia vừa thấy được hồng y nữ tử này, liền nhanh chóng giọng gọi tiểu nhị tới tính tiền, ngay cả tiền bạc thối lại cũng càn liền chạy ra ngoài, giống nhưu vô cùng sợ nàng.

      Thiển Thiển nhìn thấy hồng y nữ tử này bộ dạng thanh tú, tư thái thanh tao nho nhã, giống như là nương bình thường. Chỉ là trang dung xinh đẹp, nhưng thần thái thoáng có chút lỗ mãng, phía sau nàng có vị thị nữ theo mặc y phục màu xanh, mặc y phục màu đỏ tím, nhìn qua hết sức làm người khác chú ý. . . .

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      ☆, Chương 75: Theo dõi
      Edit: voi còi


      Thiển Thiển nghĩ tới nhóm mỹ nữ mặc đồ xanh đỏ trong kỹ viện của Mặc Diễm Nhi......

      Hồng y nữ tử nhàng ngồi xuống, còn riêng nhìn Thiển Thiển liếc mắt cái, bởi vì tầm mắt Thiển Thiển từ sau khi nàng tiến vào liền có rời nàng.

      Thiển Thiển cuống cúi đầu uống lên chén nước trà, tận lực nhìn tới nàng, mùi hương nồng nặc người nàng cũng bay tới trong lỗ mũi Thiển Thiển, Thiển Thiển khỏi hắt xì cái.

      Lúc này, người thị nữ mặc y phục màu xanh trừng mắt giận dữ đối với Thiển Thiển, muốn chuyện, bị hồng y nữ tử ngăn cản lại.

      Hồng y nữ tử cười đứng lên, uốn éo thân hình ngồi xuống trước mặt Thiển Thiển, cười mị : “Vị tiểu thư này rất quen thuộc, là vị tiểu thư khuê các , vì sao phải nữ phẫn nam trang?”

      là ánh mắt lợi hại, tuy rằng Thiển Thiển trang điểm người hơi chút cẩn thận có thể đủ nhìn ra nàng là nữ nhân, nhưng mà, Thiển Thiển cùng ánh mắt của nàng ta giao hội cũng chỉ trong nháy mắt, Thiển Thiển khỏi thầm bội phục năng lực nhận người của nữ nhân này.

      Thiển Thiển ngượng ngùng cười cười, giơ cái cốc : “Ánh mắt của nương tốt, bởi vì ra hành tẩu giang hồ lại lẻ loi mình, phẫn nam trang thuận tiện ít. Vừa rồi nếu có chỗ nào đắc tội, mong rằng nương có thể bao dung.” xong chính mình uống hơi cạn sạch, đem ly rượu rỗng ngửa lên cho hồng y nữ tử xem.

      Nữ nhân này tuyệt đối đơn giản, tại là thời kỳ đặc biệt, vẫn là khách khách khí khí ít, miễn cho đắc tội người.

      Hồng y nữ tử nhìn thấy Thiển Thiển thân cận như vậy, cũng sảng khoái đứng lên, nâng chén đối nghịch, sau đó : “ nương người hành tẩu giang hồ là chuyện gì?”

      Thiển Thiển cười : “ có gì chuyện quan trọng, chẳng qua là muốn tìm nơi nương tựa thân hữu thôi.”

      Hồng y nữ tử gặp Thiển Thiển chịu lời , cũng hỏi cặn kẽ, giống như cười sau liền về tới chỗ ngồi của chính mình.

      Thiển Thiển thở phào hơi, hồng y nữ tử nội công thâm hậu, cảm giác được Thiển Thiển khẩn trương, quả nhiên, qua lát Thiển Thiển liền gọi tiểu nhị tính tiền, liền vội vàng xuất môn --

      Hồng y nữ tử đối với thị nữ phía sau :“Lặng lẽ ở phía sau theo nàng......”

      Thiển Thiển người tới vùng hoang vu dã ngoại, vừa mới nhìn đến con đường, ra Đồng Thành, lại xuyên qua tỉnh Giang Tây có thể tiến vào địa khu Hồ Bắc, tính lên, sai biệt lắm muốn hơn tháng mới có thể tới núi Võ .

      Thiển Thiển xuống ngựa nghỉ ngơi, đấm đấm bả vai của mình, hành trình hai ngày cưỡi ngựa, là đầu nặng bước (gian khổ). Xem mặt trời lại sắp về tây, nơi này lại là phía trước có thôn dân phía sau thấy điếm, khỏi than thở.

      Ai, nếu có máy bay tốt rồi, đến giờ có thể bay qua đó, thời đại này, là muốn cái gì có gì a, biết bọn họ là như thế nào tới được.

      Cũng chỉ là thời điểm nỗi lòng cơn sóng như vậy, thực tế, từng ấy năm tới nay, Thiển Thiển sớm có thói quen cuộc sống ở trong này.

      Đột nhiên phía sau có tiếng vó ngựa dồn dập dần dần bức tới, Thiển Thiển cảm thấy có chút ổn, nhưng là lại xác định những người này là nhằm vào chính mình. Nghĩ muốn cưỡi ngựa bỏ chạy tránh đoàn người này, nhưng mà bắp đùi vốn là nghe chính mình sai sử.

      Rất nhanh, ước chừng hàng mười mấy người đều nối gót tới.....

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      ☆, Chương 76: Tức giận
      Edit: voi còi


      Sau khi nhìn thấy Thiển Thiển liền vây quanh Thiển Thiển nhìn trái nhìn phải, ai xuống ngựa. Thiển Thiển phiền lòng, rất muốn mắng câu: “Nhìn cái gì vậy!”

      thấy đến những người này đều là như hổ rình mồi, đành phải đem bất mãn trong lòng che giấu sâu.

      Trong đó người kêu tiếng: “Chính là nàng!”

      Thiển Thiển thầm nghĩ tốt, nhất định là bị người nhận ra, thừa dịp những người này còn có động tác phía trước, vội vàng cười làm lành : “Các vị đại ca! Phương diện này có phải có cái gì hiểu lầm hay nha! Tiểu đệ lần đầu xuất môn, cũng có cùng bất luận kẻ nào kết thù, các ngươi phải là nhận sai người!”

      tên nam nhân ngồi ngựa diện mạo dọa người mở miệng chuyện: “Đừng giả vờ, cái nữ tử độc thân ra, mặt mày thanh tú lại nữ phẫn nam trang, nhất định sai được! Ngươi nếu muốn da thịt chịu khổ, liền đem bản nội công tâm pháp kia nhanh chóng giao ra đây !”

      Thiển Thiển biết bọn họ đây là hướng về phía tâm pháp tay mình mà đến, nhìn bộ dạng đám người này hung thần ác sát, nhất định phải người tốt gì, nếu tâm pháp rơi vào trong tay bọn họ rồi, đó mới là hạo kiếp của võ lâm.

      Vì thế làm bộ như kinh ngạc hỏi: “Cái gì tâm pháp! Tiểu muội cũng biết nha! Nếu các vị đại ca nhìn ra tiểu muội là nữ phẫn nam trang, tiểu muội cũng che giấu. Bởi vì trong nhà bức hôn, tiểu muội mới thoát ra, các vị đại ca tiểu muội là chưa bao giờ nghe nha!”

      Trong đó người gầy khô quắt, nhưng mà người lấm la lấm lé ha ha cười : “Nhìn bộ dạng này của ngươi, đến cũng sinh tuấn tú, ngươi đồng ý nhận hôn nhân do người nhà sắp đặt, bằng gả cho đại ca của ta làm áp trại phu nhân ! Nhất định đảm bảo ngươi có thể bước lên trời ! Ha ha ha!”

      Tiếp đó đám người này đều cười vang trận, trong lòng Thiển Thiển lửa giận ba trượng, cho là thần tiên ma quái phương nào đâu, ra chỉ là đám thổ phỉ, vương phi tốt chờ lão nương trở về làm đâu, lão nương còn hiếm lạ này cái gì áp trại phu nhân rách nát sao?

      rơi xuống trong tay người ta, Thiển Thiển khỏi cười làm lành : “Vị đại ca này đùa, tiểu muội làm sao có phúc khí có thể có mệnh tốt như vậy, vẫn là thỉnh các đại ca cần trêu đùa tiểu muội, tiểu muội nơi này có ít ngân lượng, các đại ca cứ việc cầm, cứ cho rằng là tiểu muội cho tân phu nhân của đại ca đưa hạ lễ !”

      Thiển Thiển lường trước nhóm thổ phỉ này gặp qua cadi gì thể diện nhìn đến tiền thả người, ngờ bọn họ thế nhưng xác định vững chắc tâm tư muốn bắt đến võ công tâm pháp, ở nơi đó kêu gào : “Tiểu nương tử ít nhảm! Nếu ngoan ngoãn đem thứ các ca ca muốn giao ra đây, cần trách các ca ca đánh, da thịt ngươi mềm mịn như vậy, các ca ca lại là người thô lỗ, đến lúc đó thương hương tiếc ngọc, ha ha ha......”

      Trong lòng Thiển Thiển thầm kêu to tốt, xem đám người đối nàng thèm dãi như vậy, thực gọi người ghê tởm, nhưng mà có biện pháp nào đâu, nơi này vùng hoang vu dã ngoại chỉ có thân người, là kêu trời trời nghe kêu đất đất được.

      Giờ phút này, cũng tìm thấy người khác......--

      Đột nhiên đội nhân mã theo trong bụi cỏ giết ra, trước mắt Thiển Thiển sáng ngời, cao hứng kêu lên: “Chu Bằng!”

      ra là Chu Bằng mang theo tiểu đội nhân mã luôn luôn theo Thiển Thiển, hơn nữa thầm bảo vệ.....

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 77: Cứu giá
      Edit..Lam Thiên..

      Đồng thời thầm bảo hộ nàng, dọc theo đường này, kỳ thực ngầm chặn lại ít phiền phức cho nàng, bởi vì thân phận của Thiển Thiển bị lộ, tại toàn bộ người trong võ lâm đều biết nữ tử thanh tú giả nam trang tay cầm tâm pháp võ công muốn chạy đến núi Võ ở Hồ Bắc.

      Chu Bằng ngồi ở ngựa, càng tăng thêm vẻ tư thế oai hùng hiên ngang, kéo kéo đầu ngựa, quay vòng tròn ngay tại chỗ, đầu vẫn nhìn Thiển Thiển, lớn tiếng hô: "Vương phi cần lo lắng, mạt tướng nhất định bảo hộ Vương phi chu toàn."

      Đám thổ phỉ vừa nghe xong liền thất kinh , "Vương phi?" sau đó lại vừa cười vang , " Vương phi rất tốt, mấy người huynh đệ chúng ta bị triều đình truy đuổi giống như con chó, ngày hôm nay chúng ta nhất định phải đem Vương phi này bắt dùng thử cho hả giận!"

      Thiển Thiển thừa dịp hai bên chuyện, nhanh chóng xuống ngựa, chạy đến bên cạnh Chu Bằng, Chu Bằng nhanh chóng đưa dây cương qua, Thiển Thiển tiếp nhận, cứ như vậy dùng sức vừng vậy, Thiển Thiển liền ngồi Ngựa của Chu Bằng.

      Chu Bằng giọng : "Vương phi bị sợ hãi, mạt tướng cứu giá chậm trễ!"

      Thiển Thiển cảm kích : "Chu tướng quân tới đúng lúc, chúng ta đột phá vòng vây ra ngoài!"

      Thiển Thiển quan sát tình thế, tại địch nhiều ta ít, hơn nữa mỗi người đều bưu hãn, muốn tiêu diệt nhóm tặc nhân này, cũng phải dễ như vậy.

      Chu Bằng hét lớn tiếng: "Vương phi ngồi chắc!" sau đó giơ Thanh Long đao vọt tới giữa đám tặc nhân mạnh liệt chém giết, theo tiếng hô của Chu Bằng bốn người tử sĩ cũng chạy tới, trong nháy mắt, có hai tên thổ phỉ ngã xuống đất, chút rên rỉ.

      Thiển Thiển có chút sợ tràng diện máu tanh như vậy, rất muốn nhắm mắt lại, nhưng nàng lại cảm thấy trong lòng bất an, thể làm gì khác hơn là mạnh mẽ mở to mắt.

      Thổ phỉ đầu lĩnh quả nhiên bị chọc giận, hoặc là ngờ được Chu Bằng và bốn người tử sĩ lại xuất thủ mau lẹ như vậy, thoáng cái tổn thất hai người huynh đệ, tự nhiên là giận tím mặt, quát: "Bắt tiểu tử này lại cho ta, ta muốn lột sống !"

      Thiển Thiển gần như dùng thanh run rẩy với Chu Bằng: "Chúng ta chạy mau mạng quan trọng hơn, lo được nhiều như vậy."

      Chu Bằng trả lời: "Dạ! Vương phi!"

      Đoàn người ra roi thúc ngựa chạy mấy dặm, phía sau bọn thổ phỉ đuổi theo buông, bởi vì Thiển Thiển và Chu Bằng cưỡi chung con ngữa, nên dần dần con ngựa có chút chịu nổi.

      Thuộc hạ của cũng nhìn ra, nên chủ động : "Chu tướng quân, người mang theo Vương phi chạy trước, chúng thuộc hạ ngăn bọn chúng lại !"

      chờ Chu Bằng trả lời, bốn người tử sĩ dũng cảm quay đầu ngựa lại, Thiển Thiển nhìn thấy ánh mắt Chu Bằng tựa hồ tràn ngập lộ thủy trong suốt, chỉ là quay đầu lại nhìn thoáng qua, liền im lặng lên tiếng kế tục giơ roi thúc ngựa chạy ! ——

      Hơn mười địch nhân hưng hãn ngờ tới bốn người tử sĩ lại đột nhiên quay lại, trong khoảng thời gian ngắn có chút thích ứng, gần như ngay lập tức có mấy người ngã ngựa rơi xuống.

      Thiển Thiển quay đầu lại nhìn thấy tình huống như vậy, nghĩ mấy người tử sĩ chinh chiến sa trường, luận đơn đả độc đấu coi như là nhất đẳng , chỉ là ... mấy tên thổ phỉ hung hãn này luôn cùng triều đình đối nghịch, trốn đông trốn tây, điều kiện gian khổ, sợ là cũng phải đơn giản có thể đối phó được, nàng khỏi vi mấy người bảo hộ nàng mà lo lắng.

      Thổ phỉ đầu lĩnh quả nhiên có chút chiến lược... . . .

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 78: Cứu giá (2)
      Edit:..Lam Thiên..

      Thổ phỉ đầu lĩnh quả nhiên có chút chiến lược, nhìn ra Chu Bằng đây là bỏ rơi mấy người này, nên chỉ là lưu lại nhóm người dây dưa cùng với mấy người tử sĩ này, còn lại để bảy tám người nhanh chóng cưỡi ngữa đuổi theo bọn họ.

      Chu Bằng càng lúc càng cảm thấy ngựa dần cạn sức, trong lòng tuy rằng thầm kêu tốt, nhưng mặt vẫn lộ vẻ kinh hoảng, trước đây cũng phải chưa từng gặp tràng diện nào nguy hiểm như vậy, tuy rằng phải trả đại giới, nhưng nhiều lần đều có thể biến nguy thành an, chỉ là lúc này vạn nhất liên lụy tới Vương phi, vậy phải làm thế nào cho tốt?

      Chu Bằng vừa điều khiển ngưak vừa với Thiển Thiển ở phía sau: "Vương phi, tại bọn thổ phỉ đuổi theo chúng ta chỉ còn cách đoạn ngắn... Đến khúc quanh tiếp theo, thuộc hạ để người xuống, người tự trốn trong bụi cỏ, thuộc hạ đem đám thổi phỉ này dẫn ..."

      Thiển Thiển nghe được trong giọng của Chu Bằng, vô cùng mệt nhọc chịu nổi, vì chính mình, hy sinh bốn mạng người rồi, Thiển Thiển đành lòng lại đem nguy hiểm tới cho Chu Bằng.

      Nàng vội vàng : " tại trời sắp tối, chỉ cần chúng ta kiên trì thêm chút, sau khi trời tối là có thể trốn, ngươi yên tâm , hai người chúng ta chắc chắn bình an."

      Chu Bằng còn muốn khuyên giải, nghe được bọn thổ phỉ đuổi theo ở phía sau lớn tiếng : "Ha ha! ra là ở phía trước, các ngươi chạy thoát đâu!"

      Thong lòng Thiển Thiển thầm kêu tốt, tay nắm lấy Chu Bằng đều run run, nàng gần như mang theo khóc nức nở : "Đều là ta làm liên lụy tới ngươi..."

      Chu Bằng nhanh chóng trả lời: "Vương phi nên như vậy, đều là do mạt tướng bảo hộ Vương phi tốt, mạt tướng đáng chết! Lát nữa mạt tướng nhảy xuống ngựa ngăn đám thổ phỉ này lại, Vương phi nghàn vạn lần thể do dự, giục ngựa chạy , có thể chạy bao xa chạy!"

      Trong lòng Thiển Thiển vô cùng sợ hãi, sắc trời dần dần tối xuống, mắt thấy Chu Bằng cũng muốn rời mình , nước mắt liền ngừng rơi xuống, giống như nàng có thể dự cảm chuyện may kế tiếp xảy ra.

      Quả nhiên, đám thổ phỉ này theo nhau mà tới, chỉ trong chốc lát đem Chu Bằng và Thiển Thiển vây lại, thổ phỉ đầu lĩnh khiêu khích : "Làm sao vậy?, tiểu vương phi, ngươi trốn thoát bàn tay của ta đau, ngoan ngoãn theo ta trở lại làm áp trại phu nhân !"

      Thiển Thiển tức giận : "Ngươi dẹp cái ý niệm này , ta nguyện tự vẫn, cũng cho ngươi được như ý!"——

      Chu Bằng thầm bội phục Thiển Thiển trung trinh như , mặc dù trong ý thức của Thiển Thiển nên làm như vậy! Liền : "Các ngươi nhiều như vậy làm gì, muốn đánh muốn giết cứ phóng ngựa qua đây, vừa lúc Chu gia gia ngươi ngứa ngày chân tay, hảo hảo cùng các ngươi vui đùa chút!"

      Thổ phỉ đầu lĩnh liền nhìn Chu Bằng, sau đó giọng với người bên cạnh: "Người này là xương cứng, nên chính diện xung đột với , trước phải dẫn rời , sau đó mới có thể bắt lấy con quỷ kia!"

      Bọn thổ phỉ hội ý, có người giơ đao, có người quơ thiết chùy, có người cầm thị lang nha bổng ( chính là cây gậy), từ từ hướng tới Thiển Thiển bọn họ.

      Thiển Thiển khẩn trương nắm lấy bả vai của Chu Bằng , lưng cũng xuất ra ít mồ hôi, nhưng mặt lại chút sợ hãi, cùng bọn thổ phỉ mắng chửi, ra vẻ lâm nguy hãi sợ. sợ... . . .

      ,:. .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :