1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khi thiên tài hacker xuyên qua - Mã Duyệt Duyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 57: Châm ngòi
      Edit: voi còi



      Nhị vương lắc lắc bả vai của sủng thiếp, hai mắt đều nhanh muốn phát hỏa: “Nàng lại , lão tử đều phải tức chết!”

      Sủng thiếp tựa hồ bị dọa đến, : “Bọn tỷ muội của thiếp có chút bị phái đến ngoài thành hầu hạ bọn quan binh này, các nàng chiếm được tin tức, ngày mai buổi tối công thành, ý tứ của đại vương là, thừa dịp loạn muốn giải quyết ngài......”

      Cùng với tin tức quân địch muốn tiến công mà Nhị vương thu được giống nhau, đương nhiên những thứ này là trước đó Hiên Viên Triệt thả ra tiếng gió.

      Nhị vương khẩn trương qua lại, sủng thiếp ngồi ở giường nhìn Nhị vương, nhịn được : “Chẳng lẽ chúng ta ở trong này ngồi chờ chết sao?”

      Nhị vương cũng để ý, sủng thiếp nóng nảy, đứng lên thu thập này nọ hồi kỹ viện , vừa : “Còn gạt thiếp cái gì hùng cái thế, tại ngay cả nữ nhân đều khuất phục được, khí phách cái gì!”

      Nhị vương nhìn thấy sủng thiếp phát hỏa, chạy nhanh qua tốt trấn an, cợt nhả : “Nữ nhân gì? Ta thề ta chỉ có nữ nhân là nàng!”

      Sủng thiếp cười lạnh, dùng sức dí mi tâm Nhị vương chút: “ đúng là giấu đầu lòi đuôi a, thiếp lại ngài có nữ nhân khác, ngài lại chính mình thừa nhận trước, thiếp cho ngài, thiếp phải vương phi nguyên phối của ngài bệnh sắp chết, lại càng phải là vô số hoa dại cỏ dại của ngài.”

      Thân mình mập mạp của Nhị vương uốn éo, có chút ủy khuất : “Vậy nàng là ai đâu?”

      Sủng thiếp đem cái miệng nhắn đỏ như máu tiến đến bên tai Nhị vương giọng : “Người ở trong cung kia.”

      Đôi mắt của Nhị vương nhất thời tranh mở lớn, kia cũng phải nữ nhân đơn giản, ngang ngược lãnh ngạo, ỷ vào chính mình là quận chúa Thiên triều ai bì nổi. Nhưng mà nàng thập phần được lão vương sủng ái, lại có thân phận hiển hách, có cái gì thoải mái cũng chỉ có thể đủ làm chịu đựng.

      “Nàng muốn giết ta!?” Nhị vương là có lý do tin tưởng, lão vương lớn tuổi, nhi tử của nàng ta lại tuổi , ta này Nhị vương thúc uy hiếp lớn.

      Sủng thiếp gật gật đầu, sau đó lại ôm Nhị vương khóc lên, : “Ngài muốn chiếu cố thiếp cả đời, nhưng mới qua có hai ngày, ngài chết, thiếp đây người biết sống thế nào nha, thiếp cũng thể trở lại bên trong cái kỹ viện rách nát kia được, cả ngày xem sắc mặt của ma ma làm người...... Ô ô......”

      Nhị vương cười ôm chặt sủng thiếp, rung đùi đắc ý : “ hùng khó qua ải mĩ nhân, mỹ nhân như vậy, ta làm sao có thể nhẫn tâm bỏ lại nàng thế giới cực lạc đó đâu?”

      Trong lòng sủng thiếp cười nhạo, chỉ bằng ngươi coi như là hùng, nhưng mà mặt mũi vẫn là biểu giả dối, hôm nay mục đích đạt tới , nhìn vẻ mặt của Nhị vương, ràng là có hoài nghi, chỉ đợi kế hoạch ngày mai thực thi thành công, nhất định rất tin nghi ngờ --

      Đến buổi tối ngày thứ hai, Chu Bằng cùng nhóm tử sĩ mà Hiên Viên Triệt phái vào liên lạc tốt lắm, đợi tiếng pháo vang lên, liền chia làm hai nhóm, đám chạy ở bên trong dân chúng phổ thông, chế tạo lời đồn, lớn tiếng la lên quân địch công thành vào! Khí thể đả kích nhóm dân chúng phản kháng.

      Nhóm người thứ hai nhân đều tập trung ở phụ cận Nhị vương phủ, thay y phục và vũ khí quan binh Cát Tháp Lý mà Chu Bằng chuẩn bị tốt, thừa dịp giết lung tung tiến vào Nhị vương phủ!

      Đến lúc đó Nhị vương cho dù bị giết chết, cũng nhất định cùng đại vương sinh ra hiềm khích thể bù lại ......


      ☆, Chương 58: Thành công
      Edit: voi còi


      Đến lúc đó Cát Tháp Lý nội loạn ngừng, đánh hạ toà thành trì này chỉ là chuyện nhấc tay mà thôi.

      Thiển Thiển cơ hồ đồng thời thu được thư của Chu Bằng còn có Mặc Diễm Nhi, báo cho biết hết thảy đều chuẩn bị thỏa đáng, chỉ còn chờ Thiển Thiển hạ lệnh, liền thực thi kế hoạch.

      Thiển Thiển cùng Hiên Viên Triệt xem giữa doanh địa bày đầy thùng sắt còn có pháo trúc, dường như thấy được thắng lợi rực rỡ.

      Đến ban đêm, Hiên Viên Triệt ngồi ở lưng ngựa, vung tay từ hạ xuống. Bọn lính chiếm được chỉ thị, đem từng hàng pháo trúc châm lửa sau bỏ vào bên trong thùng sắt, sau đó đem thùng sắt đỏ dưới chân tường thành, ào ào đứng ở tại chỗ phất cờ hò reo.

      Cung tiễn cũng chuẩn bị đầy đủ, ào ào nhắm ngay vào đầu binh lính nghe được tiếng vang lớn nhô đầu ra tường thành, đưa bọn họ bắn rơi ở đất.

      Trong lúc nhất thời, tiếng giết chấn thiên, quân đội Đông Nghi khí thế như hồng.

      Nhị vương chính hoang mang rối loạn mặc quần, đẩy cửa ra hỏi thị nữ canh giữ ở cửa: “Bên ngoài phát sinh chuyện gì ?”

      Chỉ thấy Chu Bằng hoang mang rối loạn chạy tới, : “Vương gia, tốt, có người muốn giết ngài!”

      Nhị vương kinh hoảng nhìn xem hai bên, chỉ thấy ngoài cửa sổ bóng người lủi động, tựa hồ có khả năng tùy thời chuẩn bị phá cửa sổ mà vào. Nhị vương hét lớn: “Những người này là loại người nào? Bọn họ có thể nào dễ dàng liền vào?”

      Chu Bằng : “Bọn họ có thủ dụ của Vương hậu, cho nên quản gia đành phải mở cửa cho bọn họ vào!”

      Kỳ là Chu Bằng chính mình mở cửa sau ra, để mười mấy người tử sĩ tiến quân thần tốc. Hơn nữa bọn họ chỉ có thể đủ ở bên ngoài tẩm cung của Nhị vương lắc lư vài cái, bởi vì rất nhanh đội bảo vệ Nhị vương chạy tới, bọn họ có cơ hội xuống tay.

      Quả nhiên Nhị vương bị dọa ngồi sững ở tại đất, khóc kêu lên: “Vương hậu nha! Ta cùng ngươi oán cừu, ngươi vì sao có thể dung hạ ta đâu!”--

      Nhóm tử sĩ thấy thành công dẫn tới trong ngoài vương phủ mảnh xôn xao, cứ dựa theo lộ tuyến ban đầu đào thoát, ra cửa sau vương phủ, vội vàng bỏ quân phục của Cát Tháp Lý ném vào trong hồ sen, bên trong là trang phục dân chúng tầm thường vội vội vàng vàng chạy đến đường dắt cổ họng hô to: “Địch nhân đánh vào trong thành tới rồi!”

      Phần lớn dân chúng đều còn tại trong giấc mộng, ban ngày còn cùng nhau tụ hội, xong tường thành chắc chắn như thế nào, thủ vệ nghiêm như thế nào, làm sao có thể đột nhiên ánh lửa tận trời, tiếng la như sấm đây?

      Thiển Thiển lường trước quả nhiên là sai, những phụ nữ nhi đồng này trước hết bắt đầu khóc nỉ non, tiếp đến là các nam nhân kiên nhẫn, tin tức tốt còn có khí sợ hãi luôn có thể lan tràn nhanh nhất, liền như bên trong kế hoạch của Thiển Thiển, nơi này là quân lính tan rã.

      Nhị vương phẫn hận mắng: “Quả thực là khinh người quá đáng!” Vội vàng mặc chiến bào vào, cùng với nhóm binh lính bảo vệ chạy tới giơ mã tấu lên, hô: “Giết cho ta nhập hoàng cung!”

      Rất nhanh trong thánh Cát Tháp Lý nội loạn ngừng!

      Hiên Viên Triệt ở lưng ngựa, nghe thấy được trong thành tiếng giết chấn thiên, khóe miệng trồi lên tươi cười thắng lợi, cùng Thiển Thiển giả dạng thành thân binh đứng ở dưới thân nhìn nhau cười, đều biết đến mưu kế thành công.

      Chu Bằng thừa dịp Nhị vương giết nhập hoàng cung, vụng trộm thoát ly đội quân, thay trang phục dân chúng chạy trốn tới dưới thành, ra sức mở cửa thành.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 59: Chỉ mình nàng
      Edit: voi còi



      Hiên Viên Triệt vung kiếm trong tay, mệnh lệnh bọn lính công thành!

      Trong thành gà bay chó sủa, kêu rên thống khổ ngừng, tiếng động khủng bố như vậy luôn luôn liên tục đến bình minh mới dần dần an tĩnh lại.

      Thiển Thiển cùng Hiên Viên Triệt ngồi ngay ngắn ở bên trong doanh trướng, dựa lưng vào nhau, nghe bên ngoài tiếng binh lính chúc mừng thắng lợi vui sướng. Kết quả như vậy, là tốt nhất.

      có xung đột chính diện quy mô lớn, đem số lượng chết của song phương giảm đến nhất. Hiên Viên Triệt đáp ứng qua Thiển Thiển, nghiêm cẩn mệnh lệnh binh lính, sau khi vào thành được giết người phóng hoả cướp đoạt, được cưỡng gian phụ nữ.

      Quân lệnh như núi, Hiên Viên Triệt luôn luôn đối đãi binh quan phạm tội nghiêm trị tha, cuối cùng binh lính là lòng có cố kị, tình thế hoàn toàn có thể khống chế xuống dưới.

      “Triệt, chúng ta thành công vào thành, bắt lão vương Cát Tháp Lý làm tù binh, huynh tính toán đưa ông ta làm sao bây giờ?”

      “Còn có thể làm sao bây giờ? Cột lấy trở lại kinh thành.”

      Thiển Thiển tưởng tượng lão vương Cát Tháp Lý gầy yếu già nua, : “Chỉ sợ, ông ta ở bên trong xe tù chờ lâu được như vậy.”

      “Như vậy tốt nhất, vậy liền chết đối chứng !”

      Thiển Thiển cảnh giác xoay qua thân mình nhìn bóng lưng Hiên Viên, hỏi: “Cái gì chết đối chứng? Huynh có chuyện gạt ta sao?”

      Hiên Viên Triệt cũng quay đầu, thập phần thương tiếc sờ sờ khuôn mặt Thiển Thiển, ôn nhu xong: “Nàng biết ? Hoàng thái hậu tuổi tác cao, thể lại nhận đến kích thích.”

      Thiển Thiển biết là chuyện Thập Lục quận chúa, lần trước tin tức Thập Lục quận chúa bị giết truyền vào trong hoàng cung, nghe hoàng thái hậu thống khổ, mấy độ muốn khóc chết ngất qua, nếu tiếp lại nghe được Thập Lục quận chúa ngừng có có chết, ngược lại xúi giục Cát Tháp Lý vương phản loạn triều đình Đông Nghi, cùng mẫu tộc bản thân đối kháng......--

      Thập Lục quận chúa bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa như vậy, Hoàng thái hậu làm sao có thể nhận? Truyền đến bên trong triều đình, nhất định trở thành nhục nhã của hoàng thất!

      Thiển Thiển hiểu được đạo lý này, lại vẫn cứ thể nhận, dùng thanh run run : “Huynh phái người giết nàng? Hơn nữa ngay tại tối nay? Người ám sát ngay tại trong nhóm tử sĩ?”

      Hiên Viên Triệt lạnh lùng câu: “Phản bội triều đình, phản bội người nhà của chính mình, khơi mào chiến hai nước, hại chết tánh mạng nhiều người như vậy ...... Nàng chết luyến tiếc!”

      Nước mắt của Thiển Thiển cuồn cuộn rơi xuống, Hiên Viên Triệt đau lòng cực kỳ, đem nàng ôm ở trong ngực: “Thực xin lỗi...... Ta nên sau này mới cho muội biết, là của ta đúng.....”

      Hiên Viên Triệt cư nhiên thực xin lỗi? Đây là từ ngữ nàng dạy trăm ngàn lần, chưa từng qua.

      Thiển Thiển chẳng phải giận Hiên Viên Triệt, trong lòng nàng ràng, Hiên Viên Triệt làm như vậy cũng là vì bảo toàn thanh danh Thập Lục quận chúa, để phụ mẫu nàng đến mức nâng nổi đầu đến làm người.

      Cảm tính cảm xúc chiếm lấy tư duy của Thiển Thiển, nàng thống khổ : “Nhưng là Thập Lục quận chúa là nữ nhân huynh sâu đậm nha...... Sao huynh có thể nhẫn tâm giết chết nàng đây?”

      Tay của Hiên Viên Triệt đem Thiển Thiển ôm càng thêm chặt, : “Ta chỉ có người là muội, nữ nhân khác, ta hoàn toàn để ý!”

      Bọn lính cuồng hoan mãi cho đến hoàng hôn, tất cả chướng ngại trong thành cũng đều dọn dẹp xong, đại đội nhân mã trước vào thành, sắp hàng chỉnh tề nghênh đón Hiên Viên Triệt vương gia đến.



      ☆, Chương 60: Chất vấn
      Edit: voi còi


      Lão vương Cát Tháp Lý cùng đệ đệ hay ho của ông ta bị trói gô, hai người đều cả người vết máu, nhìn ra phía dưới vết máu là áo mãng bào tử kim quý trọng.

      Vương triều Đông Nghi quy định, hoàng đế mặc long bào, cấp bậc vương gia chỉ có thể đủ mặc áo mãng bào. Tộc Cát Tháp Lý xưa nay thần phục cho Đông Nghi, hàng năm tiến cống xưng thần, cho nên cũng mặc áo mãng bào mà vương triều Đông Nghi ban cho.

      Thiển Thiển chặt chẽ theo bạch mã của Hiên Viên Triệt, xem trong thành dân chúng Cát Tháp Lý quỳ đông nghìn nghịt, mảnh tĩnh mịch nặng nề, mặt phụ nữ và trẻ đều có lưu lại nước mắt.

      Hoàn hảo, đất cũng có quá nhiều vết máu, như vậy thuyết minh nhóm binh lính Đông Nghi cũng có tùy ý giết hại, bằng , Thiển Thiển nhìn thấy trường hợp huyết tinh này nhất định phi thường khổ sở.

      Thập Lục quận chúa cũng chưa chết, tử sĩ phụ trách ám sát nàng lầm đem gã công chúa cho rằng là nàng sát hại. Bởi vì Thập Lục quận chúa nhìn thấy tình đúng, thừa dịp loạn thay đổi thân y phục cung nữ chuẩn bị trốn xuất cung, lại bị Cát Tháp vương bắt lại, trói tay sau lưng muốn đem nàng giao cho Hiên Viên Triệt.

      Thập Lục quận chúa liền quỳ gối phía sau Cát Tháp Lý vương, rên tiếng, ngẩng đầu, ánh mắt vừa vặn cùng Hiên Viên Triệt tiếp xúc, Thiển Thiển nhìn thấy trong ánh mắt của Thập Lục quận chúa vẫn tràn ngập ngưỡng mộ Hiên Viên Triệt sâu như trước. Dung mạo của nàng vẫn thanh tú như trước, chỉ là mặt nhiều thêm dấu vết tang thương của năm tháng.

      Chắc là lâu ngày đối với cuộc sống bất mãn, suốt ngày trầm cảm mới thành như vậy!

      Thiển Thiển gặp được Thập Lục còn sống, tâm tình thập phần kích động, lại nghĩ đến Hiên Viên Triệt bỏ qua nàng ta, lại thương cảm lên, đem vành nón đè thấp, tận lực cho Thập Lục nhận ra mình, để tránh nàng càng thêm chết nhắm mắt --

      Kỳ Thiển Thiển nhiều lo lắng, Thập Lục nhất định nhận ra nàng.

      Chín năm qua, thân hình bộ dạng Thiển Thiển sớm phát sinh thay đổi lớn.

      Hiên Viên Triệt ở dưới vây quanh của binh lính vào hoàng cung Cát Tháp Lý, đây là tòa phòng ở đôi đầy đủ mọi màu sắc, mái vòm tường trắng, cùng tường đỏ ngói xanh hoàng cung kinh thành Đông Nghi hoàn toàn bất đồng.

      Thiển Thiển nghĩ rằng, có lẽ là bởi vì nơi này là chỗ hoang mạc, màu sắc đoen điệu, cho nên những người thống trị mới càng thêm nguyện ý đặt mình ở bên trong đủ mọi màu sắc sinh cơ bừng bừng !

      Hiên Viên Triệt ngồi ở ngôi báu cao cao mà Cát Tháp Lý vương từng ngồi vào triều, Cát Tháp Lý vương còn có đệ đệ của ông ta bị áp quỳ xuống cách đó xa, phía sau theo mảnh đông nghìn nghịt, đều là hoàng thất hoàng tộc.

      Thiển Thiển lại lần đem ánh mắt chú ý tới người Thập Lục quận chúa, nàng có cách nào nhìn tới nàng ta, mặc kệ người này cỡ nào làm người thích, chỉ cần nghĩ đến đợi thiên nhân vĩnh cách ( giống dương cách biệt), nội tâm vẫn là tràn ngập tha.

      Lúc này Thập Lục quận chúa cũng ngẩng đầu lên, ánh mắt vừa vặn cùng Thiển Thiển giao tiếp, Thiển Thiển chột dạ nhanh chóng cúi đầu xuống.

      Giọng uy nghiêm của Hiên Viên Triệt truyền đến trong tai mọi người phía dưới: “Cát Tháp Lý vương! Thiên triều ta đối đãi ngươi tệ! Hàng năm miễn trừ ngươi phần lớn lễ cống phẩm triều đình, thông cảm ngươi lớn tuổi thân thể yếu kém có thể cần đến triều, bắt đầu từ ngày ngươi và tộc nhân quy thuận, liên tục gả sáu người công chúa ruột thịt cho người trong hoàng tộc của ngươi, ngươi còn có cái gì biết đủ! tại làm cho sinh linh đồ thán, ngươi liền vừa lòng sao?”

      Cát Tháp Lý vương mắt mờ, ra sức muốn thấy ràng tướng mạo của Hiên Viên Triệt......

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 61: Cầu ngươi
      Edit: voi còi



      vất vả mở mắt, tầm mắt lại bị nước mắt mơ hồ bao phủ, chính là được thanh ho mạnh mẽ dày đặc.

      Thanh vừa a, giống như là theo bên trong cây khô ngàn năm, hoặc là bên trong giếng sâu đáy vọng lại, Thiển Thiển nghe xong nhíu mày.

      Như vậy cái lão nhân cúi xuống, cùng Thập Lục quận chúa như hoa như ngọc rất xứng đôi, Thập Lục còn vì lão sinh đứa con......

      Ai......

      Nữ nhân luôn danh như rơm rạ, trở thành vật hi sinh, hoặc là đồ chơi của nam nhân.....

      Ánh mắt Thập Lục quận chúa đối với lão nhân bên người cũng là tràn ngập khinh bỉ, càng như là muốn cực lực hoạt động thân mình, chán ghét muốn cùng lão kéo ra khoảng cách vậy.

      Giọng của Hiên Viên Triệt lại truyền tới: “Các ngươi cũng biết tội?”

      Lão Cát Tháp Lý vương nhanh chóng gật gật đầu,đệ đệ của lão cũng gật đầu theo, khóc rầm rầm rào rào, trong ánh mắt tràn ngập ý tứ ăn xin, miệng vài lần đóng mở, rất muốn chuyện, lại dám tùy tiện mở miệng, xem hai hàng binh lính Đông Nghi tràn đầu vũ trang, sợ hãi run run lên.

      Cái mũi Thập Lục quận chúa hừ tiếng, đối với nhị vương mắng: “Đồ vô dụng! Còn tưởng muốn đến ám sát ta!”

      Trong lòng Thiển Thiển lại thầm bội phục Thập Lục quận chúa, được làm vua thua làm giặc, mặt của nàng thế nhưng tia sợ hãi cùng thần sắc cầu xin tha thứ, năm đó thiếu nữ hòn nhiên hoạt bát như vậy, bị quyền lợi đấu đá thế nhưng trở nên lãnh huyết vô tình như vạy.

      Hiên Viên Triệt tới thủy tới chung chưa cùng nàng qua câu, nàng có lẽ là muốn hấp dẫn Hiên Viên Triệt chú ý. Nữ nhân đối đãi nữ nhân luôn chuẩn xác kinh người.

      Hiên Viên Triệt hạ lệnh, đem toàn bộ vương tôn quý tộc Cát Tháp Lý nhốt lại, chờ kinh thành hoàng đế hạ chỉ xử lý.

      Hiên Viên Triệt ở tại bên trong hoàng cung Cát Tháp Lý, ngụ ở trong tẩm cung của Cát Tháp Lý vương, Thiển Thiển vì giấu tai mắt mọi người, vẫn là thân nhung trang như cũ.

      Thập Lục quận chúa bị nhốt tại trong cùng phòng, gian nhà tù này, bốn phía lạnh lẽo, tia ánh sáng lộ ra tiến vào, Nhi tử của nàng ta ngược lại là bị đưa đến hoàng cung, như trước là cẩm y ngọc thực.

      Trong lòng Hiên Viên Triệt ràng, Cát Tháp Lý đúng là vẫn còn làm hoàng tộc Cát Tháp Lý đến thống trị, hơn nữa vô cùng có khả năng hoàng thượng là hạ chỉ truyền ngôi cấp chi nhi tử mà Thập Lục quận chúa sinh, vì tương lai ổn định, thể cho biết nhiều chuyện máu tanh--

      Qua mấy ngày sau, những người liên can toàn bộ đều xử quyết, chỉ còn lại có vài cái vương thân quý tộc thân phận hiển quý.

      Hiên Viên Triệt rốt cục khẳng tiếp kiến Thập Lục quận chúa , cứ việc nàng trước đây tưởng tẫn biện pháp cầu gặp Hiên Viên Triệt, đều bị lạnh lùng cự tuyệt .

      Thiển Thiển ở Hiên Viên Triệt bình phong mặt sau, xem Thập Lục quận chúa tái nhợt mặt chậm rãi ánh vào trước mắt. Tài mấy ngày thấy, nàng thế nhưng tiều tụy thành như vậy, xem ra tuy rằng nội tâm khốn khổ, mấy năm nay, nàng dù sao đều là cẩm y ngọc thực, có nhận đến tia vắng vẻ.

      Nàng vừa thấy đến Hiên Viên Triệt liền quỳ xuống, khóc :“Biểu ca cứu ta!”

      Hiên Viên Triệt lạnh lùng , cũng có đứng dậy, chính là thoáng nâng lên mí mắt, :“Ngươi phạm hạ lỗi rất nghiêm trọng , ta giúp được ngươi.”

      Thập Lục quận chúa hai đầu gối mặt đất gian nan hoạt động, muốn càng thêm tiếp cận Hiên Viên Triệt, bên ai đỗng cầu đạo:“Biểu ca...... Ta nhưng là ngươi thân biểu muội nha......



      ☆, Chương 63: Nhẫn tâm.
      Edit:..Lam Thiên..


      Tại sao biểu ca có thể thấy chết cứu đây......”

      Hiên Viên Triệt cười lạnh :“Hừ! Thân biểu muội, thời điểm ngươi xúi giục Cát Tháp Vương nhằm vào hướng mẫu tộc của ngươi phát động chiến tranh , ngươi có nghĩ tới ta là thân biểu ca của ngươi !? Bởi vì bản thân ngươi tham lam, mới khiến nhiều ngươi vô tội chết oan như vậy, tội của ngươi quả thể tha!”

      Mong muốn được sống trong mắt Thập Lục bị dập tắt, nàng ngừng khóc, cúi đầu xuống, vẻ mặt kia giống như đứa ủy khuất làm chuyện sai bị tộc trưởng trách phạt, nàng lẩm bẩm :“Ta làm như vậy cũng là vì biểu ca, bởi vì ta rất nhớ biểu ca, muốn trở về nhìn biểu ca......”

      Thiển Thiển ở phía sau Hiên Viên Triệt kinh ngạc , nhìn vẻ mặt của nàng ta, lời ràng là phát ra từ nội tâm , chẳng lẽ nàng ta mà thành si sao? Si đến muốn giết phu bỏ nhi ( giết chồng bỏ con), chỉ vì người trong mộng của chính mình?

      Nữ nhân này cũng quá thành , nhưng cũng rất đáng sợ......

      Quả nhiên Hiên Viên Triệt cũng vô cùng sợ hãi, đem mặt quay sang bên nhìn tới nàng ta, chỉ :“Ta thể để cho ngươi còn sống mà trở về gặp hoàng thượng và thái hậu được, lúc trước bọn họ đem ngươi gả đến nơi này, là trông cậy ngươi có thể giữ gìn hòa bình , nhưng trận chiến tranh ngày hôm nay người khởi xướng lại là ngươi, ta thể để cho bọn họ biết chuyện này.”

      Thập Lục quận chúa nở nụ cười, vẻ mặt tươi cười chút nào sợ hãi, nhiều năm sống trong hoàng thất như vậy, có cái gì mà nàng ta còn chưa nhìn thấy qua, nàng ta ngẩng đầu dùng ánh mắt cầu xin nhìn Hiên Viên Triệt,“Ta muốn gặp mặt đứa của ta lần cuối cùng...... Cầu ngươi......”

      Hiên Viên Triệt nghiêm túc nhìn Thập Lục quận chúa,“ thể!”

      Thập Lục quận chúa giống như muốn phát điên đứng lên vọt tới trước mặt Hiên Viên Triệt , nhưng lại bị binh lính trông coi nàng túm lấy trói lại, ánh mắt nàng ta như muốn giết người, lớn tiếng quát:“Vì sao thể để ta thấy mặt đứa của ta! Vì sao! Chẳng lẽ ngay cả thỉnh cầu cuối cùng của người sắp chết là ta biểu ca cũng nhẫn tâm đồng ý sao?”

      Hiên Viên Triệt đứng dậy, chậm rãi đến trước mặt Thập Lục quận chúa , cả trái tim Thiển Thiển cũng theo đứng lên, nàng sợ Hiên Viên Triệt đứng quá gần Thập Lục quận chúa, lúc Thập Lục quận chúa phát điên làm bị thương đến --

      Ánh mắt Hiên Viên Triệt nhìn chằm chằm Thập Lục quận chúa , gằn từng tiếng ,“Tiểu vương tử dần dần hiểu chuyện , ngươi cũng ngươi là người sắp chết, vẻ mặt và lời của ngươi nhất định chặt chẽ khắc sâu ở trong trí nhớ của tiểu vương tử . Vì tương lai ổn định thế cục, ta cần phải cấp tiểu vương tử hoàn cảnh an ổn để tự do lớn lên.”

      Thập Lục cười thảm :“Cho nên ngươi muốn quên người mẫu thân này sao? Biểu ca...... Ngươi nhẫn tâm a......”

      “Nhẫn tâm chính là bản thân ngươi! Lúc ngươi vì ham muốn của bản thân mà vứt bỏ giang sơn và dân chúng để ý tới, ngươi có nghĩ tới đứa và trượng phu của ngươi ?”

      “Hừ! trượng phu của ta! Ngươi là lão nhân kia sao?” Thập Lục đem mặt tiến đến trước mặt Hiên Viên Triệt , càn rỡ cười, tươi cười kia nhìn ra, Hiên Viên Triệt bình tĩnh nhìn nàng ta, biết nàng ta lại muốn đùa giỡn cái gì.

      Nữ nhân này điên rồi phải ?

      Thập Lục ngửa mặt lên trời cười to, người ở nơi đó ngừng điên cuồng cười to. Thiển Thiển ở phía sau bình phong vừa nóng ruột xoay quanh, vừa bội phục Hiên Viên Triệt, vậy mà lại có nhẫn nại như vậy......


      ☆, Chương 64: Ta hận ngươi.
      Edit:..Lam Thiên..


      Nghe Thập Lục quận chúa cười, từ tươi cười vô lực yếu ớt chuyển thành tươi cười tự cao tự đại, sau đó lại cười diễm tà mị, tiếng cười truyền đến lỗ tai mọi người, khiến người ta sinh lòng sợ hãi.

      Thập Lục dừng cười ánh mắt mê mang rơi lệ nhìn Hiên Viên Triệt, :“Biểu ca, kỳ đứa kia phải của đại vương , ha ha ha......”

      Hiên Viên Triệt và Thiển Thiển đều cả kinh, nháy mắt liền hiểu được , người cao ngạo tự phụ như Thập Lục quận chúa, làm sao có thể cam tâm ở lại bên người lão nhân đây? Kỳ Hoàng thượng bước này sai rồi, nhưng đến cùng vẫn là do Hiên Viên Triệt và Thiển Thiển, tự tay mai táng Thập Lục quận chúa.

      Trong mắt Thiển Thiển phiếm lệ, gần như dám nữa nhìn tiếp nữa .

      Hiên Viên Triệt bình tĩnh hỏi:“Như vậy phụ thân của đứa là ai?”

      Thập Lục quận chúa :“Ta cũng xác định, hình như là Nhị Vương gia , hoặc là Thôi Thượng Thư , đợi chút......” Thập Lục giống như cố gắng nghĩ,“Lại hình như là Giao đại phu , biểu ca, ta nhớ được......”

      Vẻ mặt Hiên Viên Triệt tia cảm xúc dao động, bình tĩnh nhìn Thập Lục quận chúa, dụng tâm muốn phân giả trong lời của nàng ta, hỏi:“Ngươi tốt nhất nên cùng ta , cái này quan hệ đến tiền đồ tương lai của nhi tử ngươi.”--

      Thập Lục quận chúa cười :“Biểu ca, ngươi cũng nghĩ chút, thời điểm ta gả cho , năm mươi chín tuổi , lại thường xuyên sinh bệnh, gầy yếu chịu nổi, như vậy hắm làm sao có thể sau ba năm mới sinh ra đứa con a...... Ha ha ha...... Ta thủ thân như ngọc ba năm, dứt khoát làm thôi, làm làm đến cùng, ta liên thông đồng nam nhân ở chung quanh ha ha ha ha......”

      Ánh mắt Thập Lục quận chúa giống như phun ra hỏa, oán hận nhìn Hiên Viên Triệt :“Hiên Viên Triệt! Ngươi cần ta, tự nhiên có người thèm muốn sắc đẹp của ta, nam tử quỳ gối ở dưới váy ta càng nhiều, ta lại càng hận ngươi! Đều là ngươi, khiến ta biến thành người ra người quỷ ra quỷ, ta hận ngươi! Ta hận ngươi!”

      Hiên Viên Triệt nhìn nhìn Thập Lục quận chúa, nâng tay lên, ở trung dừng lại, binh lính hiểu ý, đem Thập Lục quận chúa lôi kéo ra ngoài. Thiển Thiển biết, đây chính là lần cuối cùng Thập Lục quận chúa nhìn thấy , khỏi tràn ngập đồng tình nhìn bóng lưng của nàng ta.

      Thập Lục vẫn gào thét như cũ :“Hiên Viên Triệt! Ngươi vì sao thích ta! nam nhân đều bộ dạng của ta như hoa như ngọc, nhưng vì sao ngươi cố tình lại động tâm đây......” Đến cuối cùng, nàng từ gào thét chuyển thành khóc, là đối với vận mệnh cam lòng, và đối với bản thân cả đời oán hận sao?

      Lúc Thập Lục quận chúa bị bắt , Thiển Thiển từ phía sau bình phong ra , đến trước mặt Hiên Viên Triệt, tay nàng cầm lấy bàn tay lạnh như băng của . Thiển Thiển biết trong lòng Hiên Viên Triệt nhất định vô cùng khó chịu.

      Ai ngờ đến Thập Lục quận chúa đột nhiên tránh thoát được binh lính chạy trở về, tuy rằng binh lính khống chế được ngay lập tức, nhưng nàng ta lại nhìn thấy Thiển Thiển ràng. Ánh mắt Thập Lục thoáng ngẩn ngơ, ngày đó liền hiểu, lúc trước nàng cảm thấy tiểu binh này nhìn vô cùng quen mắt, tại nhìn thấy nàng nắm tay Hiên Viên Triệt , người sắp chết, đột nhiên tâm như gương sáng.

      Thập Lục hung tợn nhìn chằm chằm Thiển Thiển :“Đều là tại ngươi! Ngươi, tiểu nữ, làm hại biểu ca cần ta , tại ngươi vừa lòng chưa!

      ☆, Chương 64: Tra tấn
      Edit: voi còi


      “Cả đời này của ta đều là hủy ở trong tay huynh! Ta muốn biến thành lệ quỷ! Ta muốn tra tấn huynh tốt! Ta muốn cho huynh suốt ngày sợ hãi! Ta muốn giết chết huynh! Ha ha ha......”

      Hiên Viên Triệt bên ôm Thiển Thiển, bên nghiêm thanh thét ra lệnh bọn lính đem Thập Lục tha ra ngoài, vì muốn Vu Thiển Thiển nhìn thấy bộ dáng điên cuồng của Thập Lục, lại ngăn được tiếng khủng bố của Thập Lục.

      Từng chữ tùng chữ của Thập Lục chút truyền vào bên trong đầu Thiển Thiển, người bị tha ra ngoài, nhưng thanh kia lại tựa hồ còn rít gào trong đại điện trống rỗng......

      Trong lòng Thiển Thiển sợ hãi, đồng tình, thương hại, đau khổ mọi loại tình cảm toàn bộ đan vào ở cùng nhau, lâu thể bình tĩnh.

      Hiên Viên Triệt ôm Thiển Thiển ngừng an ủi: “ có việc gì , hết thảy đều qua, nàng ta là đồ điên, muội cần đem lời của nàng đặt ở trong lòng, biết ?”

      Thiển Thiển rưng rưng gật gật đầu, bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, liền hỏi: “Huynh chuẩn bị đem đứa của nàng ta làm sao bây giờ?”

      Thiển Thiển biết, Hiên Viên Triệt lưu lại đứa , sau khi hồi kinh nghĩ biện pháp đến giải thích vì sao đứa này chết mà sống lại. Mạo hiểm mang tội khi quân, chỉ là vì cấp cho Thập Lục lưu lại tia huyết mạch, vì quan hệ phụ quốc giữa Đông Nghi và Cát Tháp Lý càng thêm vững chắc.

      Nhưng mà đứa này nếu thuộc hoàng thất, hết thảy liền khác làm.

      Thiển Thiển lo lắng tình rốt cục sắp sửa phát sinh, Hiên Viên Triệt nhìn Thiển Thiển, xem Thập Lục quận chúa vừa mới bị thoát ly cửa lớn, : “Đứa này ở trong lòng thái hậu cùng hoàng thượng chết.”

      Thiển Thiển vẫn cứ chịu buông tha: “Nhưng mà......”

      Hiên Viên Triệt đánh gãy lời chuyện của Thiển Thiển: “ có nhưng mà, đứa này cần phải chết!”

      Thiển Thiển biết cầu xin vô vọng, liền hoành tâm, : “Huynh là vì muốn che giấu gièm pha lớn nhất của hoàng tộc các huynh !”

      Hiên Viên Triệt nhắm mắt lại, : “Tùy tiện muội nghĩ như thế nào ! Tâm của ta quyết, để đứa này cùng mẫu thân của nó cùng chết!”

      Thiển Thiển nhìn nhìn Hiên Viên Triệt, đột nhiên tránh thoát ôm ấp của , lui về phía sau vài bước, xoay người vội vàng chạy .

      Hiên Viên Triệt tiến lên đuổi theo, chính là đưa tay ra sau lưng, hồi có binh lính tiến vào điện, giọng đối Hiên Viên Triệt : “Vương gia, Thập Lục quận chúa tắt thở.”

      Hiên Viên Triệt nhắm mắt lại gật gật đầu, : “Tính cả tiểu vương chết, cũng cùng nhau bí mật xử quyết.”--

      Binh lính trung thành gật đầu xưng vâng, cung kính lui xuống.

      Thiển Thiển ngồi ở trong hậu cung của Thập Lục quận chúa, nơi này bốn phía đều đủ loại những đoá hoa tiên diễm, nhan sắc cực kì sáng lạn. Thiển Thiển tưởng tượng thấy tình cảnh Thập Lục quận chúa cùng tiểu vương chết ngẫu nhiên vui vẻ.

      Đột nhiên, tiếng trẻ em khóc nỉ non đánh gãy suy nghĩ của Thiển Thiển, Thiển Thiển chạy nhanh đến cửa sổ, vươn cổ hướng nơi thanh phát ra nhìn lại, cung nữ chạy tới hỏi Thiển Thiển có cái gì phân phó, Thiển Thiển trấn định cảm xúc, khoát tay.

      Có lẽ là ảo giác , nghĩ đến đứa đáng tuổi như vậy, vô tội như vậy, lại muốn là vật hi sinh. Hiên Viên Triệt a Hiên Viên Triệt! Huynh khỏi cũng quá mức tâm ngoan thủ lạt !

      Huynh thậm chí có thể đem đứa này đuổi ra hoàng cung, đưa đến gia đình bình thường nuôi nấng, chỉ cần cả đời bình an, có thân phận cùng địa vị có năng lực đủ thế nào đâu?

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      ☆, Chương 65: Hứa hẹn
      Edit: voi còi



      Hiên Viên Triệt vào trong phòng, Thiển Thiển nhìn cái, liền xoay người phải vào nội đường, Hiên Viên Triệt phen kéo Thiển Thiển lại, ôm nàng, đem mặt nàng vùi vào trước ngực mình, ôn nhu : “ Muội vẫn còn giận ta sao?”

      Thiển Thiển hé răng, nhưng cũng giãy dụa.

      Hiên Viên Triệt có lại giải thích cái gì, chỉ có than thở.

      Cứ như vậy qua hồi lâu, Thiển Thiển rốt cục mở miệng chuyện: “Ta biết huynh cũng khó xử, đó là thân biểu muội của huynh, vậy huynh cũng đặc biệt thương tâm !”

      Hiên Viên Triệt buông ôm chặt Thiển Thiển, hai tay kìm bờ vai nàng, để con ngươi nàng đối với chính mình, trong ánh mắt Hiên Viên Triệt tràn ngập cảm động: “Thiển Thiển...... Cũng là muội hiểu biết ta nhất.”

      Thiển Thiển lần nữa ôm Hiên Viên Triệt: “ hy vọng có ngày chúng ta cần qua những ngày đánh đánh giết giết như vậy, thiên hạ thái bình, tốt biết bao nhiêu?”

      “Thiển Thiển, ngày nào đó nhất định đến, cho dù thể đến, ta cũng sáng tạo ra cho muội!”

      Thiển Thiển cảm động ôm Hiên Viên Triệt, trong lòng tràn ngập hạnh phúc --

      Hiên Viên Triệt hỏi: “Đúng rồi, hai cái tiểu thư muội kia của muội thế nào có thấy? Lúc này đây các nàng nhưng là vì Đông Nghi lập hạ công lớn, ta muốn tưởng thưởng các nàng tốt.”

      Thiển Thiển cười : “ cần, các nàng muốn nhàn tản, nhưng là nhận phong thưởng gì cả, ngày thành phá, các nàng đại khái ly khai .”

      Hiên Viên Triệt cũng cười : “Hai cái tiểu thư muội này của muội thú vị , cùng muội giống nhau, đều là cá tính tiêu sái kềm chế được, cùng nhóm tiểu thư khuê các của Đông Nghi quốc chúng ta quả thực là đối lập.”

      Thiển Thiển cố ý quyệt miệng xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía Hiên Viên Triệt, làm nũng : “Như vậy huynh là càng thêm thích những nàng suốt ngày ra khuê phòng, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, ta bất kể cái gì đều nha!“

      Hiên Viên Triệt ôm Thiển Thiển từ phía sau, Thiển Thiển hiểu ý cười, thuận thế tựa đầu vào trước ngực Hiên Viên Triệt, chỉ nghe thấy Hiên Viên Triệt ôn nhu : “Ta cần muội ngâm thơ làm câu đối, cũng cần muội giỏi ca múa, lại càng muốn muội vì ta nấu nướng xuống bếp, chỉ cần muội có thể ở lúc ta gặp nguy nan bồi ở bên người ta, vận dụng tài trí thông minh của muội giúp ta làm ít công to, được ?”

      Thiển Thiển cười : “ ra là, ta còn có tác dụng lớn như vậy đâu.” Nghĩ đến Hiên Viên Triệt hứa hẹn, sau khi đánh thắng trận, trở về thấu thỉnh hoàng thượng tứ hôn, khỏi khuôn mặt nhắn đỏ lên, thấp giọng hỏi: “Vậy sau khi huynh thú ta, còn có thể lại muốn tiểu lão bà khác sao? Ta nhưng là thuận theo, huynh chỉ có thể đủ ta đau ta người.”

      Tiếng cười sang sảng của Hiên Viên Triệt vây quanh Thiển Thiển, Thiển Thiển thế nhưng biết thanh cười rộ lên mê người như vậy, lộ ra từ tính làm cho người ta mê say, chính là nàng bất chấp thưởng thức, đỏ mặt muốn tránh thoát ra ôm ấp của Hiên Viên Triệt, vừa : “Huynh là khiến người ghét!”

      Hiên Viên Triệt cũng để Thiển Thiển rời , bên cười bên ở bên tai nàng vô cùng thân thiết : “Bây giờ muội còn có quá môn đâu, trước hết phát lên ghen tuông, này nếu thành vương phi, vậy còn cả ngày lấy dây thừng đem ta trói trụ nha!”

      Thiển Thiển mặt đỏ tai hồng, muốn phản bác, đột nhiên bên ngoài có cung nữ ở cửa bẩm báo......

      ☆, Chương 66 : Hứa hẹn.
      Edit:..Lam Thiên..


      Hiên Viên Triệt vào phòng , Thiển Thiển nhìn cái, liền xoay người vào bên trong, Hiên Viên Triệt kéo Thiển Thiển lại, ôm nàng, đem mặt nàng vùi vào trước ngực chính mình , ôn nhu :“Muội còn giận ta sao?”

      Thiển Thiển lên tiếng, nhưng cũng giãy dụa.

      Hiên Viên Triệt có giải thích cái gì, chỉ có than thở.

      Cứ như vậy qua lúc lâu, rốt cuộc Thiển Thiển mới mở miệng chuyện,“Muội biết huynh cũng rất khó xử, đó là thân biểu muội của huynh, như vậy huynh cũng đặc biệt thương tâm !”

      Hiên Viên Triệt buông Thiển Thiển ra, hai tay kìm lại bờ vai của nàng, để ánh mắt nàng nhìn về chính mình, trong đôi mắt của Hiên Viên Triệt tràn ngập cảm động,“Thiển Thiển...... Cũng chỉ có muội là hiểu ta nhất.”

      Thiển Thiển ôm Hiên Viên Triệt lần nữa,“ hy vọng có ngày chúng ta cần sống những ngày đánh đánh giết giết như vậy, thiên hạ thái bình, tốt biết bao?”

      “Thiển Thiển, ngày nào đó nhất định đến , cho dù thể đến, ta cũng vì muội mà tạo ra!”

      Thiển Thiển cảm động ôm Hiên Viên Triệt, trong lòng tràn ngập hạnh phúc --

      Hiên Viên Triệt hỏi:“Đúng rồi, tại sao thấy hai vị tiểu thư bằng hữu của muội đâu? Lần này các nàng vì Đông Nghi lập hạ công lớn, ta phải phong thưởng các nàng.”

      Thiển Thiển cười :“ cần, các nàng phân tán quen, nhận phong thưởng, ngày công thành thành công, đại khái các nàng rời .”

      Hiên Viên Triệt cũng cười :“Hai vị tiểu thư này cũng rất thú vị, cùng muội giống nhau, đều có cá tính tiêu sái kềm chế được, so với nhóm tiểu thư khuê các của Đông Nghi quốc chúng ta quả thực là tiên minh đối lập.”

      Thiển Thiển cố ý quyệt miệng xoay người sang chỗ khác đưa lưng về phía Hiên Viên Triệt, làm nũng :“Như vậy là huynh thích thục nữ suốt ngày ra khỏi khuê phòng, cầm kỳ thư họa mọi thứ tinh thông, nhưng mà cái gì muội cũng biết nha!“

      Hiên Viên Triệt ôm lấy Thiển Thiển từ phía sau, Thiển Thiển hiểu ý cười, thuận thế tựa đầu vào trước ngực Hiên Viên Triệt , chỉ nghe thấy Hiên Viên Triệt ôn nhu :“Ta cần muội ngâm thơ làm đối, cũng cần muội giỏi ca giỏi múa, lại càng muốn muội xuống bếp nấu cho ta ăn, ta chỉ cần muội có thể ở thời điểm ta nguy nan bồi ở bên người ta, vận dụng tài trí thông minh của muội giúp cho ta làm ít công to, có được hay ?”

      Thiển Thiển cười :“Nguyên lai, muội còn có tác dụng lớn như vậy.” Nghĩ đến lời hứa hẹn của Hiên Viên Triệt, sau khi đánh thắng trận, trở về thỉnh hoàng thượng tứ hôn, khuôn mặt nhắn của nàng khỏi đỏ lên, thấp giọng hỏi:“Vậy sau khi cưới muội, huynh muốn tiểu lão bà khác sao? nhưng muội đồng ý , huynh chỉ có thể mình muội đau mình muội thôi.”

      Hiên Viên Triệt sang sảng cười, Thiển Thiển vậy mà lại biết khi cười rộ lên, thanh lại mê người như vậy, lộ ra tình tứ làm cho người ta mê say , chính là nàng bất chấp thưởng thức , đỏ mặt muốn tránh thoát cái ôm của Hiên Viên Triệt , :“Huynh là người đáng ghét!”

      Hiên Viên Triệt cũng để Thiển Thiển rời , vừa cười vừa ở nàng bên tai vô cùng thân thiết :“Muội còn chưa có qua cửa đâu, phát lên ghen tuông rồi, này, nếu thành vương phi, kia còn phải cả ngày lấy dây thừng đem ta trói lại sao!”

      Thiển Thiển mặt đỏ tai hồng, muốn phản bác, đột nhiên bên ngoài có cung nữ ở cửa bẩm báo......



      ☆, Chương 67: Khó xử
      edit:..Lam Thiên.


      “Vương gia, Thiệu tổng binh cầu kiến.”

      Thiển Thiển nhìn ra cửa, Hiên Viên Triệt cũng sửa sang lại y phục chút, lần nữa khôi phục biểu tình tuấn lãnh. Thiển Thiển tình :“ thôi! Có lẽ là có việc gấp.”

      Hiên Viên Triệt lưu luyến rời , Thiển Thiển nghĩ nghĩ, vẫn là lặng lẽ theo.

      vào trong đại điện, Hiên Viên Triệt ngồi ở ngai vàng, sau khi Thiệu tổng binh chào bằng nghi lễ quân đội liền đứng lên, vẻ mặt nghiêm túc :“Vương gia, Đại Vương Cát Tháp Lý và Nhị Vương Gia ở trong phòng giam lớn tiếng kêu oan uổng, bọn họ chịu chết, mạt tướng chỉ sợ truyền ra phát sinh dân biến, nên đến thỉnh vương gia định đoạt.”

      Hiên Viên Triệt :“Từ xưa được làm vua thua làm giặc, bọn họ khởi binh tạo phản, bổn vương có tru di cửu tộc bọn họ là phá lệ khai ân , nếu như bọn họ để ý mặt mũi chịu chết, như vậy ngươi liền phái người giải quyết bọn họ, cần bận tâm tới thân phận của bọn họ.”

      Sắc mặt Thiệu tổng binh lộ vẻ khó xử, ôm quyền :“Nhưng vương gia, hai người này trong cảnh nội Cát Tháp Lý có uy vọng rất cao, nếu vội vàng sát hại, chỉ sợ khiến cho dân chúng phục, trong lòng dân chúng có oán hận, xem Đông Nghi Thiên triều ta là địch nhân, đợi sau khi bọn họ nghỉ ngơi lấy lại sức, ý niệm báo thù lại được nhắc đên, mạt tướng chỉ sợ đến lúc đó vừa hao tài vừa tốn của, hai nước có thể bị hao tổn!”

      Hiên Viên Triệt tức giận vỗ đầu hổ ngai vàng, quát:“Đám tiểu dân vô tri, có người nào dám phục , cứ giết chết, cần phải đến xin chỉ thị của bổn vương, ngay cả chuyện như vậy cũng làm xong, chức tổng binh này của ngươi cũng cần làm nữa !”

      Thiệu tổng binh sợ tới mức mặt như màu đất, nhanh chóng quỳ xuống, ngừng dập đầu :“Tiểu nhân làm ngay......”--

      Sau đó liền lui ra ngoài, Thiển Thiển vừa muốn ra khuyên can, lại nhìn thấy Hiên Viên Triệt giận tím mặt, liền ngừng cước bộ, chuyển hướng, đuổi theo Thiệu tổng binh.

      Sau khi Thiệu tổng binh ra khỏi đại điện, liền dùng tay lau mồ hôi lạnh mặt mình, nghe được có người ở sau lưng gọi , nhìn thấy là Thiển Thiển, liền lễ phép xoay người cúi đầu.

      Thiển Thiển cười :“Đại nhân cần đa lễ, chuyện ở điện thượng lúc nãy, ta đều biết, đại nhân vì quốc gia cúc cung tận tụy, ta là rất bội phục .”

      Đề nghị vừa rồi của Thiệu tổng binh bị Hiên Viên Triệt lưu tình chút nào bác bỏ, trong lòng liền cảm thấy thập phần ủy khuất, lúc này gặp được Thiển Thiển nhiệt tình che chở chính mình như vậy, trong lòng liền rất cảm động .

      Chỉ là lại thở dài, :“Mạt tướng đâu có làm cái gì, chỉ là Vương của Cát Tháp Lý chịu viết xuống tội của mình vào chiếu thư, cứ như vậy, chết danh bất chính ngôn thuận, tương lai nhất định trở thành mối họa!”

      Thiển Thiển với Thiệu tổng binh:“Đại nhân chớ sốt ruột, bởi vì chuyện này liên quan đến biểu muội của vương gia, nên vương gia nhất thời oán giận mất lý trí cũng là đúng, như vậy , đại nhân trước cần hành hình Vương Cát Tháp Lý, từ ta vào khuyên giải vương gia, có lẽ còn có thể có đường cứu vãn .”

      Thiệu tổng binh ôm quyền, lộ ra vẻ mặt kinh ngạc :“như vậy, chính là phúc của dân chúng hai nước .”

      Thiển Thiển khách khí phen, sau đó trở về đại điện, Hiên Viên Triệt chống đầu suy nghĩ.

      Thiển Thiển nghĩ đến phen giày vò lúc Thập Lục quận chúa sắp chết kia......

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 68: Dễ chịu
      Edit: Lam Thiên

      vậy hẳn cũng là do lao lực quá độ , lúc này nàng phải cỗ vũ tốt mới được.

      Thiển Thiển lặng lẽ gọi nữ tì bên cạnh, phân phó nàng mang chén trà an thần đến, còn bản thân nàng tới phía sau Hiên Viên Triệt đưa tay ấn vào huyệt thái dương của

      Có lẽ Hiên Viên Triệt ngủ, thân thể khẽ run lên, ngoảnh đầu lại nhìn thấy Thiển Thiển, cố nặn ra nụ cười, sau đó lại tiếp tục chống đầu suy nghĩ.

      Thiển Thiển ôn nhu : "Vương gia vì chuyện Vương của Cát Tháp Lý mà phiền não?"

      Tay Hiên Viên Triệt cầm lấy bàn tay bé của Thiển Thiển, vẫn như cũ có mở mắt ra, : "Sau này lúc có người, muội cần gọi ta là Vương gia, gọi Triệt , như vậy ta nghe trong lòng thoải mái hơn rất nhiều."

      Thiển Thiển cao hứng quàng tay quanh bờ vai rộng của Hiên Viên triệt, ghé vào lỗ tai giọng nỉ non, "Muội nghe lời huynh , nhưng mà huynh phải vui vẻ nha."

      Khóe miệng Hiên Viên triệt lóe lên mỉm cười, nghiêng đầu nhìn Thiển Thiển, "Ta làm sao có thể vui cho được, có ngươi nguyện ý ở bên cạnh làm bạn vơi ta, ta vô cùng thỏa mãn."

      Lúc này cung nữ bưng chén trà vào trong đại điện, Thiển Thiển nhanh chóng đứng thẳng người, như cũ đứng ở phía sau Hiên Viên Triệt, Hiên Viên triệt cũng sửa sang lại chút biểu tình, sau khi cung nữ để nước trà xuống, Thiển Thiển liền phân phó nàng lui xuống ——

      Tự mình xuống, cầm lấy chén trà trong tay, mở nắp ra, trận mùi thơm thanh nhã truyền vào trong mũi, Thiển Thiển xoay người cười với Hiên Viên Triệt : "Trà này thơm quá, muội chưa từng được thưởng thức loại trà nào như vậy."

      Hiên Viên Triệt nhìn Thiển Thiển hơi lộ ra tiếu ý, : "Nếu như muội thích, ta hạ lệnh cho người mang chút về kinh."

      Thiển Thiển cười đem nước trà đưa đến trước mặt Hiên Viên Triệt, quỳ gối thi lễ : "Như vậy , thiếp liền hầu hạ Vương gia dùng trước."

      Hiên Viên Triệt nhịn được cười, nhận lấy nước trà, đưa tay chỉ vào trán Thiển Thiển "Muội này, quỷ linh tinh!"

      Thiển Thiển chuyển tới phía sau Hiên Viên Triệt, tay giúp xoa bóp bả vai, nghiêng đầu, môi dán vào tai của , : "Rất thoải mái !"

      Hiên Viên Triệt chỉ cười mà , dường như vừa thưởng thức chén trả, vừa thưởng thức xoa bóp của Thiển Thiển.

      Thiển Thiển nhìn thấy sắc mặt của Hiên Viên Triệt cuối cùng cũng bớt lo lắng, liền đánh bạo : "Kỳ thực. . . chuyện Thiệu tổng binh vừa , muội ở đằng sau bình phong đều nghe được."

      Hiên Viên Triệt gì, giống như có nghe được lời của Thiển Thiển , cúi đầu uống hớp nước trà, mùi thơm bốn phía.

      Thiển Thiển thấy Hiên Viên triệt có phản ứng, mắt tròn quay vòng, lại tiếp: "Thiệu đại nhân , cũng chưa chắc hoàn toàn có đạo lý, Vương Cát Tháp Lý thống trị Cát Tháp Lý gần ba mươi năm, mặc dù có thành tích, nhưng cũng là vương trong lòng dân chúng Cát Tháp Lý. . . Nếu. . . cứ như vậy minh bạch chết , sợ rằng. . ."

      Hiên Viên Triệt lên tiếng, giọng có chút nào sợ hãi, nhưng cũng chút độ ấm nào, "Nếu như chết, như vậy tội toàn bộ tội phản loạn rơi xuống đầu Thập Lục quận chúa, như vậy cũng chẳng khác nào tlà rơi xuống đầu Đông Nghi chúng ta, chuyện nhục nhã lớn như thế, Đông Nghi tuyệt đối thể tiếp thu. . . .

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :