1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khi thiên tài hacker xuyên qua - Mã Duyệt Duyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      ☆, Chương 90: Nhớ ai đâu?
      Edit: voi còi


      Thiển Thiển ngạc nhiên : “Chính như tỷ kêu Hồng Điệp, cho nên tỷ thích mặc y phục màu đỏ, đúng ?”

      Hồng Điệp gật gật đầu:“Muội muội là băng tuyết thông minh.”

      Thiển Thiển ở tại trong cốc của Hồng Điệp nửa tháng, trong đó mấy lần Thiển Thiển tìm cơ hội đề xuất muốn chào từ biệt, Hồng Điệp đều giả vờ lơ đãng đem Thiển Thiển vòng đến địa phương khác, xem ra vốn định đem Thiển Thiển giữ lại lâu dài ở trong cốc.

      Thiển Thiển nhớ muốn đem võ công tâm pháp đưa đến Võ , còn có Hiên Viên Triệt, có nhiều ngày có nhìn thấy , biết rời khỏi tộc Cát Tháp Lý hay chưa, là nhớ.

      Thiển Thiển ở dưới ánh trăng người đối với ánh trăng tự rót tự uống, ánh trăng sáng tỏ, trong chén bạc của Thiển Thiển có rượu nho ngon tôn nhau lên, ngày tốt cảnh đẹp như thế, nhớ nhung trong lòng càng thêm càng sâu, Thiển Thiển nghĩ nguyên bản tại hẳn là cùng Hiên Viên Triệt đối mặt ở cùng nhau, những ngày vô tư vô lự trước kia, lâu có nếm thử qua.

      Hồng Điệp biết khi nào tới, ngồi ở bên người Thiển Thiển, xem dưới ánh trăng mặt của nàng ràng có thể thấy được nước mắt. Cười : “Muội muội có tâm ?”

      Thiển Thiển nhanh chóng lau khô nước mắt, cười : “Khiến tỷ tỷ chê cười, chẳng qua là nhớ tới thân nhân.”

      Hồng Điệp : “Ta xem phải thân nhân, là tình nhân !”

      Mặt Thiển Thiển đỏ bừng, tuy rằng chẳng phải chuyện gì thể công khai, dù sao cùng Hồng Điệp cũng quá thân cận, hơn nữa cá tính của nàng ấy so với chính mình càng muốn tiêu sái hơn, nhưng mà Thiển Thiển chính mình cảm thấy ngượng ngùng, may mắn là ở buổi tối, ánh trăng có thể ngăn trở mặt nàng thoáng bất an --

      Hồng Điệp như cũ như là cái đại tỷ tỷ bình thường, chính mình ngã ly rượu nho ngon, đối với Thiển Thiển cười : “Muội muội, đến trong cốc này, chuyện cũ trước kia đều phải quên làm mây khói, ân oán tình cừu trước kia liền đều cùng ngươi có quan hệ gì.”

      Thiển Thiển nghe nàng ấy lời này giống như muốn giữ nàng ở lại lâu dài ở đây, liền kinh hoảng cơ hồ muốn đứng lên, hỏi: “Ý của tỷ tỷ là...... Để Thiển Thiển ở đây lâu dài hay sao?”

      Hồng Điệp vẫn cười đến thập phần quyến rũ như trước: “Ta làm cho muội muội thân y phục xanh đậm, cảm giác nhan sắc như vậy mới xứng với tính cách của muội nhất, về sau kêu muội muội làm Lục Nhi !”

      Thiển Thiển hiểu được, ra những nữ hài tử ở đây đều là Hồng Điệp mang về. Nàng vội vàng đứng lên, thẳng xua tay, : “ được được, ta thể ở chỗ này lâu dài được, ta còn có việc khác nha.”

      Hồng Điệp cũng đứng lên, : “Chẳng lẽ muội muội còn muốn trở về làm vương phi sao? Nam nhân đều phải thứ tốt gì, vì sao muội muội phải trở về tiếp tục làm đồ chơi của nam nhân?”

      Thiển Thiển theo lời xuôi tai của Hồng Điệp xuất ra, trước kia tựa hồ như là nhận đến thương hại vậy. Nữ tử sống trong cốc này phần lớn đều là tuổi trẻ mạo mỹ, xem vẻ mặt các nàng dương dương tự đắc, mà khí chất lại đều như là trải qua thời gian lễ rửa tội mà lắng đọng lại xuống dưới, nếu phải bởi vì phía trước nhận đến qua khúc chiết, tại rất khó có hạnh phúc thỏa mãn.

      Thiển Thiển tựa hồ có chút hiểu được, từ xưa hồng nhan nhiều bạc mệnh, những thieeis nữ mỹ mạo này, nhất định đều là Hồng Điệp lấy phương pháp khác nhau cứu về......

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 91: Mới ra khỏi hang hùm, lại rơi vào ổ sói
      Eidt:..Lam Thiên..

      Sau đó lại cho các nàng thế ngoại đào nguyên dữ thế vô tranh như vậy làm nhà, khiến cho các nàng có thể buông hết tất cả danh lợi phù du , sống cuộc sống yên tĩnh.

      "Muội muội mạo muội hỏi chút, chuyện tình cảm của tỷ tỷ tốt?"

      Ánh mắt Hồng Điệp tựa hồ có chút mê ly, sau đó tiêu sái cười, " ra nam nhân dám đến chọc ta, bất quá, nam nhân luôn bội tình bạc nghĩa đối với nữ nhân ,ta thế nhưng thấy nhiều lắm, muội muội, muội chạy trốn ra bên ngoài rồi , cũng cần trở về giẫm lên vết xe đổ đó nữa."

      Hồng Điệp rất có lý do tin tưởng Thiển Thiển bị nam nhân thương tổn mà mình xa, đại khái là bởi vì nữ tử cổ đại đều bước chân ra khỏi nhà, mình đường núi càng hiếm thấy, trừ phi có lý do lớn lao.

      mình Thiển Thiển ra ngoài, phía sau còn có mấy người thầm theo bảo hộ nàng, trường hợp như vậy điều phải rất dễ khiến người khác suy nghĩ xa xôi hay sao?

      "Tỷ tỷ hiểu lầm, phải muội khốn khổ vì tình, mà là muội có chuyện quan trọng muốn làm, mấy ngày nay đa tạ tỷ tỷ chiếu cố, thế nhưng xin tỷ tỷ có thể sớm ngày thả muội ra ngoài, để muội làm nốt việc chưa xong."

      Bỗng nhiên Hồng Điệp ha ha nở nụ cười, Thiển Thiển dưới nụ cười kia dấu ý tứ gì, rốt cuộc là địch hay là bạn? Nàng chỉ đành phải ngồi ở chỗ kia nhúc nhích.

      "Muội muội , muội quá ngây thơ rồi, muội cho là muội giận dỗi nam nhân bỏ , sau khi trở về vẫn có thể đối đãi với muội như cũ sao? chừng tại sớm trái ôm phải ấp, muội mới rời mộtthời gian, còn phái người theo đuổi muội, nhưng lâu sau, chỉ sợ là sớm đem muội ném lên chín từng mây, quên mất rồi."

      Mặt Thiển Thiển đỏ bừng, cực lực giải thích: "Tỷ tỷ, phải giống như tỷ nghĩ, muội..."

      "Được rồi, muội muội, muội cũng mệt, sớm chút trở về phòng nghỉ , tuy rằng chỗ này của tỷ thể so sánh với vương phủ nguy nga lộng lẫy, nhưng cũng là tiêu diêu tự tại, muội cứ an tâm ở lại !"

      để Thiển Thiển tiếp tục giải thích, Hồng Điệp liền ngoái đầu nhìn lại cười, sau đó từ trong góc phòng biến mất.

      Thiển Thiển nghĩ, mặc dù Hồng Điệp có hảo tâm, nhưng lại trái ngược với ý trí của mình, là khiến người khác khó lý giải.

      Cả đêm Thiển Thiển sao ngủ ngon được, nàng nghĩ phương pháp ra khỏi đây, ở đây sâu thấy đáy, đường vào cốc lại khúc khuỷu, vách núi vách đá lởm chởm , thậm chí còn có đường dây lơ lửng giữa trung, ai dẫn đường là tuyệt đối ra được.

      Ai u, cái này có đúng là mới ra khỏi hang hùm, lại rơi vào ổ sói hay ? ——

      Ngày thứ hai, Thiển nhìn thấy nữ tử mặc y phục mặc lục sặc ( màu xanh sẫm) ngày đó nhận nàng trở về quét dọn ở dưới thạch bích, nàng liền nhanh chóng chạy tới. Trong ấn tượng của nàng, nữ tử này hết sức hiền lành, nàng có thể từ trong miệng của nàng hỏi chút.

      Thiển Thiển thử thăm dò hô tiếng, "Mặc Lục tỷ tỷ..."Bởi vì xác định nàng gọi là gì, nên nàng chỉ nhìn đơn thuần gọi theo màu y phục của nàng, gọi như vậy tổng cũng quá thất lễ .

      Mặc Lục dừng việc làm trong tay lại, cười nhìn Thiển Thiển, hòa ái : "Sớm a, Thiển Thiển nương! !"

      Thiển Thiển cao hứng qua, tay cầm lấy cây chổi trong tay Mặc Lục, : "Muội tới giúp tỷ! !"

      Mặc Lục cũng để cho nàng cầm lấy, cười : " nương mới đến, trước hãy nghỉ ngơi tốt.". . .

    3. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 92:Thụ sủng nhược kinh.
      Edit:..Lam Thiên..

      Thiển Thiển suy nghĩ chút, cười hỏi: "Mặc Lục tỷ tỷ tới nơi này bao lâu rồi?"

      Mặc Lục đem cái chổi dựng xuống mặt đất, cánh tay đặt ở phía , cẩn thận suy nghĩ chút, : " Thời gian ngắn, đại khái cũng hai ba năm ! Trong cốc này có thời gian, cũng có ai dụng tâm tính toán thời gian, chúng ta đều là sống trong tại, nhìn mặt trời mọc và mặt trời lặn."

      Khí chất của Mặc Lục thuộc về loại hình tiểu gia ngọc bích, thể nàng rất xinh đẹp, nhưng khuôn mặt cũng là thanh tú động lòng người, béo mập trắng tròn, nếu như xuất đường, khiến người khác nhịn được quay đầu lại nhìn, cảm giác nàng rất nhu thuận động lòng người.

      Thiển Thiển tiếp tục : " chẳng lẽ Mặc lục tỷ tỷ nhớ thân nhân trong nhà sao? Ở đây gần như ngăn cách, vạn nhất người nhà của tỷ nhớ tỷ , phải làm sao bây giờ?"

      Mặc lục nhìn Thiển thiển cúi đầu xuống sau đó lại ngẩng lên cười, Thiển Thiển tổng cảm giác mình có sai cái gì rồi hay , tỉ mỉ nghĩ lại, nàng cũng sai cái gì. Chỉ thấy Mặc Lục : "Nhà? Ở đây chính là nhà của chúng ta nha, tất cả bọn tỷ muội ở đây đều là thân nhân của chúng ta, trừ cái đó ra, chúng ta cũng liền còn có thân nhân nào nữa, muội đến nơi này, cũng là phần trong gia đình của chúng ta, cũng là thân nhân của chúng ta đ."

      Thiển Thiển cảm thấy có chút thụ sủng nhược kinh, nhưng trong lòng càng thêm nghi hoặc, "Tại sao vậy? Lẽ nào nữ tử nơi này đều là người nhà để về?"——

      Mặc Lục buông cái chổi xuống, lôi kéo Thiển Thiển ngồi xuống phiến đá, phiến đá cũng có lạnh, cảm giác rất ấm áp.

      Mặc Lục lôi kéo tay của Thiển Thiển : "Thiển Thiển, muội mới tới nơi này, vậy nhất thời có quen cũng là có, đại thể bọn tỷ muội chúng ta ở nơi này đều là vi tình mà khổ, có người bị trượng phu thương tổn, có người bị phụ mẫu người nhà thương tổn, ở trong mắt chúng ta, thân nhân so ra còn kém người qua đường bèo nước gặp nhau."

      Thiển Thiển tựa hồ có chút hiểu, tiếp: "Vì vậy Hồng Điệp tỷ tỷ đem bọn tỷ đều giải cứu ra, giống như ngày đó cứu muội, tất cả bọn tỷ muội ở đây, cũng chẳng khác nào như chết qua lần có đúng hay ?"

      Mặc Lục vỗ tay cười : " nương thực là thông minh, chút liền hiểu."Vậy sau thủ để xuống, tựa hồ nhớ lại, "Lúc tỷ mới vào cốc, cả ngày đều khóc, ban đêm còn bị ác mộng làm tỉnh lại. bọn tỷ muội nơi này đại thể đều có tình trạng như vậy, là Hồng Điệp tỷ tỷ mỗi ngày đều phụng bồi tỷ, an ủi tỷ, tỷ mới có thể dần dần phục hồi như cũ, tại, cứ cho là để chính mắt tỷ nhìn thấy nam nhân phụ lòng tỷ, tỷ cũng lại vì rơi nửa giọt nước mắt."

      Dưới đáy lòng Thiển Thiển thầm bội phục Hồng Điệp, nàng nhận hết những nữ tử khổ cực mang về, đây thể nghi ngờ là ban cho các nàng sinh mạng thứ hai, người nơi này đều tràn đầy sắc thái truyền kỳ.

      Mặc Lục cười : "Được rồi, Thiển Thiển muội muội, còn muội? Muội cũng là vi tình mà khổ não sao? ngày hôm trước chúng ta còn nghị luận, muội giống như kiên cường hơn so với bọn tỷ muội ở đây. Chúng ta nhìn thấy khuôn mặt muội đẹp xuất chúng như vậy, vẫn luôn cho là vận mệnh của muội so với chúng ta long đong hơn, nào ngờ muội dĩ nhiên lại lạc quan như vậy."

      Thiển Thiển tiện với Mặc Lục là các nàng hiểu lầm nàng, nên nàng liền dời trọng tâm câu chuyện... . . .

      ,:. .

    4. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 93: Cừu địch
      Edit:..Lam Thiên..

      Nàng liền dời trọng tâm câu chuyện, hỏi: "Như vậy công phu của tỷ cũng do Hồng Điệp tỷ tỷ dạy sao? Muội thấy các tỷ đều có thể bay liệng trời, thần kỳ nha, muội có thể học hay ?"

      Mặc Lục cười vỗ tay : "Đương nhiên có thể, bất quá, tỷ muội học thành được cũng phải rất nhiều. tại cũng chỉ có tỷ và Tương Tử muội muội là có thể bay lượn như thường, vì vậy, Hồng Điệp tỷ tỷ cũng chỉ đồng ý dẫn hai chúng ta ra ngoài." Lúc Mặc Lục những lời này, mặt tựa hồ còn có tia thần sắc đắc ý.

      Thiển Thiển cũng dùng tay áo che miệng, : "Tỷ tỷ thiên tư thông tuệ, là đương nhiên. Vừa nghe tỷ tỷ , tỷ tới nơi này cũng bất quá mới hai ba năm, nhưng sao lại có thể tiến triển xuất thần nhập hóa được như vậy?"

      Kế hoạch trước tiên của Thiển Thiển là học được môn khinh công này, đến lúc đó nếu như thực được,nàng liền lén lút trốn ra ngoài cũng tốt.

      Thiển Thiển giả bộ rất vui vẻ hòa nhập với mọi người, Hồng Điệp nhìn ở trong mắt, nhưng cũng vạch trần.

      Muốn học khinh công, đầu tiên phải giữ vững trọng lượng cơ thể, thân thể phải ổn định. Thiển Thiển theo những tỷ muội cùng nhau học môn công phu này, giống như xiếc ảo thuật vậy, lần lại lần luyện tập xiếc dây.

      quá vài ngày, Thiển Thiển liền eo mỏi lưng đau, ngược lại phải là bởi vì ăn hết cái khổ này, mà là cứ như vậy, muốn luyện thành cũng ít nhất là chuyện của năm sau, đến lúc đó hoàng hoa thái cũng đều lạnh.

      Ngay vào lúc này, Hồng Điệp triệu tập tất cả mọi người tới sân rộng nghị , : "Ngày hôm nay ta nhận được tin tức, cừu nhân đội trời chung với ta gần nhất mới xuất ở trong võ lâm, năm năm, ta tìm rất khổ cực!"——

      Thiển Thiển giọng hỏi Mặc Lục bên cạnh nàng, "Tỷ tỷ cừu nhân là ai vậy?"

      Chỉ thấy tất cả tỷ muội ở đây nghe Hồng Điệp như vậy liền vung cánh tay hô lên , tất cả đều là nhiệt huyết sôi trào, thề phải thay nàng báo thù rửa hận.

      Mặc Lục giọng cho Thiển Thiển, "Muội thấy mỗi ngày Hồng Điệp tỷ tỷ đều cười ha hả, nhưng trong lòng nàng kỳ thực rất khổ, nàng vốn có gia đình hạnh phúc, phụ mẫu tôn trọng lẫn nhau, lại là thư hương môn đệ (*), thế nhưng lúc này có nhân sĩ trong võ lâm chính phái thèm muốn khuôn mặt đẹp của tỷ tỷ, mạnh mẽ muốn lấy tỷ tỷ làm thê tử, tỷ tỷ chịu, liền cấu kết với triều đình, xấu nhà tỷ tỷ muốn mưu phản."

      (*)Thư hương môn đệ: gia đình có dòng dõi nho học , ý chỉ con nhà có học.

      Thiển Thiển kinh ngạc trợn mắt há mồm, nhịn được ngẩng đầu nhìn Hồng Điệp, lúc này nàng cùng các tỷ muội cười cười thương lượng đối sách đánh địch nhân , trong lòng Thiển Thiển đối vơi nữ tử kiên cường này càng thêm bội phục.

      Mặc Lục tiếp tục : "Sau đó, chỉ có mình tỷ tỷ trốn thoát, lúc đó nàng tuổi còn , thiếu chút nữa chết đói ở vùng hoang vu dã ngoại, may mắn nàng được bà bà hảo tâm cứu giúp, mang nàng tới đây, lại dạy nàng võ công, để cho nàng trợ giúp các nữ tử mệnh khổ như nàng."

      Trong lòng Thiển Thiển bừng tỉnh hiểu ra, "Oh, ra là như vậy..."

      Thiển Thiển hồi tưởng lại ơn cứu mạng của Hồng Điệp, cũng đứng ở trước đội ngũ, lớn tiếng : "Hồng điệp tỷ tỷ, cừu nhân của tỷ là ai? Muội cũng muốn giúp tỷ báo thù."

      Hồng điệp nhìn Thiển Thiển, : "Muội muội có tâm ý như vậy, tỷ cao hứng, chỉ là công lực tại của muội còn thấp, tùy tiện theo tỷ, chỉ sợ là nguy hiểm tới tánh mạng, muội vẫn nên lưu lại ở trong cốc chăm chỉ luyện tập võ công căn bản tỷ giao cho muội .". . .

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 94: bằng chết .
      Edit:..Lam Thiên..

      Thiển Thiển mím môi, trong lòng phục, lại cảm thấy Hồng Điệp có đạo lý, tại ngay cả người bình thường nàng cũng đánh lại, sao có thể muốn giúp Hồng Điệp báo thù ? Có thể làm cừu nhân của nàng, vậy cũng là thập phần rất cao.

      Đại đội ngũ lên đường, trong cốc này chỉ để lại khoảng hai ba tiểu nha đầu, Thiển Thiển nghĩ thầm, tiếp tục như vậy chắc nàng phải chết ở chỗ này quá, nên nàng liền lén trốn theo phía sau các nàng, may ra còn có thể xuất cốc, thông đạo cũng phải đặc biệt hiểm trở, xa xa Thiển Thiển đứng nhìn bóng dáng Hồng Điệp dần biến mất, nàng lặng lẽ đuổi kịp, cũng có xảy ra vấn đề gì quá lớn.

      Thẳng đến ven bờ dòng nước sông hung hiểm, chỉ có cái dây thừng ở trung làm đường qua lại, Thiển Thiển nhìn chút dưới chân, sóng lớn cuộn trào mãnh liệt, hơi chút sơ xuất ngã xuống ngay cả xương cốt cũng tìm được.

      Thiển Thiển nuốt nuốt nước miếng, lại nhìn chút đường trở về, giữa đường sương trắng dày đặc, trong núi có ánh mặt trời thời gian như ngưng lại, có vẻ giống như nơi ở của thần tiên.

      Thế nhưng ở trong mắt Thiển Thiển, đường này quá hư vô mờ mịt, Thiển Thiển khỏi tiến thối lưỡng nan.

      vất vả hạ quyết tâm, nàng thể quay đầu lại, phải ra ngoài.

      Chân Thiển Thiển dẫm lên cái dây thừng, hai cái tay vội vàng nắm chặt, dây thừng to chắc, giống như hàn băng vạn năm.

      Thiển Thiển linh cơ khẽ động, cởi ngoại y người ra,kết thành sợi dây dày, móc lên phía của dây thừng, hai cái tay vững vàng nắm chặt, đồng thời bay lên , cứ như vậy vội vã qua.

      Chỉ là nàng từng thấy bọn sống ở khu vực miền núi buộc dây thừng như vậy học, ngờ, tại nàng cũng có cơ hội như vậy.

      Thiển Thiển ít dám mở mắt, sợ chính mình vừa mở mắt, tay run cái liền ngã xuống.

      Cũng may chỗ đất đường Thiển Thiển cao như nhau , nên qua bên này rất dễ, chỉ chốc lát sau, Thiển Thiển đạt tới bờ bên kia, cánh tay và chân đều như nhũn ra.

      kịp nghỉ ngơi, nàng vội vã sửa sang y phục, nhanh chóng đuổi theo, nhưng hình như đều nhìn thấy bóng dáng các nàng, trong lòng Thiển Thiển thầm kêu tốt, chỗ này phía còn có dây thừng, nhưng chỗ tiếp theo hình như ngay cả sợi dây cũng có!

      Nhất định là qua được, trở lại cũng có đường, bên này địa thế thấp, khẳng định thể tiến nhanh qua như hồi nãy.

      Thiển Thiển đuổi theo, hy vọng có thể nhìn thấy bóng dáng của các nàng, vô luận như thế nào nàng cũng phải gọi các nàng lại mang theo chính mình cùng . Thế nhưng chạy hết đoạn đường dài, Thiển Thiển cảm thấy chân của mình đều tê dại, nhưng vẫn nhìn thấy bóng dáng các nàng.

      Thôi xong, lần này hay rồi, đúng là tiến thối lưỡng nan .

      Thiển Thiển tới bên cạnh vách núi ngồi xổm nhìn xuống, bên dưới phải là dòng sông nước chảy xiết nữa, mà là vực sâu vạn trượng ——

      "Dứt khoát nhảy xuống chết cho rồi! Như thế liền xong hết mọi chuyện!"

      Thiển Thiển bắt đầu hờn dỗi .

      được, vạn nhất nàng chết, Hiên Viên Triệt nhất định rất thương tâm, nàng và nhau như vậy, còn chưa có kết hôn đâu, nên nàng nhất định thể chết.

      Thiển Thiển thử tìm hòn đá , ném xuống vực sâu, nàng chỉ nhìn thấy đoàn khói trắng đột nhiên xuất làm rối loạn phương hướng, bay lên trung ngăn cách bên trong và bên ngoài, ngoài ra nhìn thấy bất cứ động tĩnh gì nữa.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :