1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Khi nữ phụ thành thành nhân vật chính - Thuỷ Hàn Tịnh Văn - 71 chương (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 51

      Sau khi An Diệp Lạc tới công ty, liền bấm số gọi cho Phương Tiếu Quân rằng muốn bắt Diệp Hi Nghi, nghe xong Phương Tiếu Quân hai lời liền cho người bắt Diệp Hi Nghi về.

      30 phút sau, An Diệp Lạc có mặt tại tầng hầm bí mật trụ sở của Phương Tiếu Quân. Bước vào bên trong, nhìn Diệp Hi Nghi bị bịt mắt và trói chặt ghế, miệng quấn chặt sợi dây vải, An Diệp Lạc ngoắc tay, người phía sau nghe lệnh bước lên gỡ dây bịt mắt và miệng ra, lúc này, Diệp Hi Nghi mới có thể nhìn được xung quanh.

      Trong lòng lo lắng, ta hôm nay đường tới công ty R.S của Tống Nghiêm Tịch, ngờ lại bị nhóm người bịt mắt bắt . Khi phát đối diện mình là Diệp Lạc Nguyên, Diệp Hi Nghi giọng ra lệnh:

      - Diệp Lạc Nguyên! mau cởi trói cho tôi!

      Nhếch mép cười, An Diệp Lạc bước lại gần, nâng cằm Diệp Hi Nghi lên nhìn, giọng lạnh lùng của An Diệp Lạc vang lên trong tầng hầm:

      - Diệp Hi Nghi, hình như biết hoàn cảnh giờ của mình nhỉ?

      Móng tay dài sắc nhọn của An Diệp Lạc lướt gò má của Diệp Hi Nghi làm chúng chảy chút máu. Cảm giác đau xọt khiến Diệp Hi Nghi trợn mắt thể tin nhìn An Diệp Lạc, ta hét lên:

      - Đồ khốn! Mày mau thả tao ra!
      - Thả ra??? Ha ha, dễ nghe nhỉ? Thả ra tôi sai người bắt làm gì???
      - Mày, mày vì sao lại bắt tao? Mau thả tao ra, nếu ...!
      - Nếu sao nha???

      An Diệp Lạc cầm lấy con dao nhọn bàn lướt mặt Diệp Hi Nghi, nhìn khuôn mặt đầy sợ hãi của Diệp Hi Nghi, An Diệp Lạc khẽ cười, con dao đưa lên lưỡi liếm, đôi mắt lướt nhìn Diệp Hi Nghi chỉ thấy khuôn mặt ta chuyển thành khuôn mặt bảy sắc cầu vồng, trong lòng An Diệp Lạc rất vui.

      - Sao vậy? Diệp Hi Nghi??? sợ nó sao???

      đoạn, An Diệp Lạc đưa con dao lại gần, Diệp Hi Nghi sợ hãi quay mặt sang hướng khác.

      - Ha ha, cũng biết sợ mấy thứ này sao?
      - ... phải là Diệp Lạc Nguyên, là ai???- Diệp Hi Nghi nghi ngờ cố gắng giữ bình tĩnh cho mình.
      - Tôi là ai? phải là người hiểu sao?- An Diệp Lạc trả lời câu hỏi của ta mà hỏi ngược lại ta.
      - phải là Diệp Lạc Nguyên, Diệp Lạc Nguyên như vậy!- Diệp Hi Nghi lắc đầu, khuôn mặt ta càng lúc càng tái mét.
      - Năm năm trước, khi mẹ tôi chết, lúc đó có người với tôi rằng: "từ giờ tôi cướp tất cả mọi thứ của !". Hai năm trước, vào sinh nhật tôi, trong vườn Diệp gia có hai người là chồng chưa cưới, hai là em cùng cha khác mẹ tình tứ bên nhau. coi? Tôi là ai???

      Đung đưa con dao qua lại trước mặt Diệp Hi Nghi, An Diệp Lạc cười tươi , lúc này bên ngoài có giọng vang lên:

      - Lạc Nguyên, người cần đưa tới rồi!
      - Quân Quân! Phiền cậu rồi, đưa họ vào trong này cho tôi!- An Diệp Lạc vọng ra.

      "Két" cánh cửa sắt nặng nề vang lên, bước vào là chàng trai, khi Diệp Hi Nghi nhìn thấy kinh ngạc và run sợ thôi, bởi ta còn nhớ chuyện giữa ta và Trương Doanh, sau đó chính Phương Tiếu Quân ép gia đình xém chút là phá sản, nếu có Nghiêm Tịch đứng ra giải quyết có lẽ, nghĩ tới đây, Diệp Hi Nghi rùng mình.

      Phương Tiếu Quân bước vào bên trong, theo sau là hơn chục người đàn ông, có trưởng thành, có già, có gầy, có mập. Đủ các loại thành phần đều theo phía sau .

      Chương 52
      Liếc nhìn những người vừa bước vào, An Diệp Lạc gật đầu với Phương Tiếu Quân:

      - Cám ơn!
      - có gì, thù cũ của Doanh Doanh cũng cộng vào luôn!- Phương Tiếu Quân lắc đầu từ chối .

      An Diệp Lạc nghe Phương Tiếu Quân xong cũng gì cả, lúc này Diệp Hi Nghi nhìn những người bước vào xong ta quay sang nhìn An Diệp Lạc hỏi:

      - Diệp Lạc Nguyên! Mày muốn làm gì???
      - Làm gì? phải em cần vui vẻ với đàn ông sao? Vậy chị giúp em, đây là những người mà chị tìm cho em quý của chị, sao nào? Em chọn ai trong số họ???
      - Diệp Lạc Nguyên, cha tha cho !- Diệp Hi Nghi đôi mắt ánh lên sợ hãi cùng thù hận.
      - Cha??? Ý là lão già Diệp Hoành Nghị sao?- An Diệp Lạc trêu đùa Diệp Hi Nghi :- Lão già đó giờ làm gì còn tâm trí mà nhớ tới đứa con bảo bối là nữa chứ!
      - vậy là ý gì???- Diệp Hi Nghi kinh ngạc nhìn An Diệp Lạc hỏi lại.
      - Ý gì??? phải hôm qua hai cha con tính toán với Nghiêm Tịch sao?
      - ...! Vậy sao chứ? ấy và vẫn chưa phải là vợ chồng, lấy quyền gì mà ngăn cản tôi???- Diệp Hi Nghi vênh mặt .
      - Đúng là tôi thể ngăn cản ấy, nhưng cái sai của là dám bỏ thuốc cho ấy! Cho nên, hậu quả giờ nên gánh chịu, đừng trách tôi, Nghiêm Tịch là điểm giới hạn của tôi!

      xong, An Diệp Lạc hất tay, nhìn Diệp Hi Nghi cười, :

      - Bắt đầu , người nào ốm lên trước!

      Nghe An Diệp Lạc , người phía sau bước lên, thẳng về phía Diệp Hi Nghi, An Diệp Lạc hỏi Phương Tiếu Quân:

      - Quân Quân! Camera cậu mở để quay lại chưa?
      - Yên tâm! Tất cả đâu vào đấy rồi!- Phương Tiếu Quân lạnh lùng trả lời.





      Nhìn người đàn ông cả người nhem nhuốc bẩn thỉu về phía mình, Diệp Hi Nghi hét ầm lên, chiếc đầu cứ lắc qua lắc lại liên tục :

      - Đừng qua đây, đừng qua đây! Diệp Lạc Nguyên, mau thả tao ra, mày sợ cha tìm thấy tao giết mày hay sao?

      Vẫn nghe thấy An Diệp Lạc trả lời, Diệp Hi Nghi sợ hãi nhìn người bước tới gần, trong lòng ta kêu gào: "cha, mẹ! Hai người ở đâu? Mau tới cứu con!"

      Cho dù Diệp Hi Nghi có kêu gào rát cả cổ cũng ai có thể tới cứu ta được, nhìn người đàn ông bẩn thỉu vươn đôi bàn tay gầy gò đen đúa về phía mình, Diệp Hi Nghi cố gắng giãy giụa để thoát khỏi dây trói cũng thể được.

      "Xoạc" toàn bộ quần áo của Diệp Hi Nghi bị xé rách, toàn bộ cơ thể cùng làn da trắng của ta bị phơi bày trước mặt tất cả mọi người, An Diệp Lạc lạnh lùng nhìn, sau đó cùng Phương Tiếu Quân rời , trước khi , :

      - Bịt miệng ta lại!

      Nghe ra lệnh, đàn em của Phương Tiếu Quân hiểu ý nhanh nhẹn bước tới lấy dây vải bịt miệng Diệp Hi Nghi lại, khiến ta chỉ được câu:

      - ...!

      để ý ánh mắt oán hận của Diệp Hi Nghi, An Diệp Lạc quay lưng tời , trước khi :

      - Từng người, từng người thay nhau, mỗi người ngày giúp ta vui vẻ, nhớ, được khiến ta kiệt sức quá, nếu vui, ai mà cố tình người tiếp theo chính là kẻ đó. Nghe chưa?

      Những người có mặt trong mật thất nghe An Diệp Lạc vậy, cảnh tượng ra trong đầu khiến họ run sợ thôi, mọi người vội vàng trả lời:

      - Vâng thưa !

      Hài lòng với đáp án của mọi người, An Diệp Lạc vui vẻ cười bước ra ngoài, còn coi trò vui của Tống Nghiêm Tịch và lão già Diệp Hoành Nghị.
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    2. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 53

      Đúng như những gì An Diệp Lạc với Diệp Hi Nghi, Diệp Hoành Nghị giờ đây trong tình trạng khủng hoảng, giá cổ phiếu cứ cách mỗi giờ lại giảm, kéo theo cổ phiếu Diệp gia tụt giảm mọit cách trầm trọng, bên cạnh đó, địa ốc bị đình trệ, tất cả các ngành mà Diệp gia có liên quan đều bị đình trệ hoặc tụt giảm trầm trọng.

      Diệp Hoành Nghị ngồi trong phòng chủ tịch vủa mình, nhìn giá cổ phiếu cùng tất cả các ngành màn hình, những con số nhảy lên nhảy xuống khiến trong lòng ông ta thót tim. nghĩ rằng mấy chục năm trong nghành kinh doanh, vậy mà chỉ chút sơ xảy giờ đây công ty của ông ta bị rơi vào tình trạng chuẩn bị phá sản.

      Cứ nghĩ rằng, công ty của mình đứng nhất nhì trong nước bị lung lay ảnh hưởng, lại ngờ giờ người ta khiến cho công ty của ông chao đảo như vậy, cứ cách giờ giá cổ phiếu sàn chứng khoán tăng con số giờ thứ hai giảm mạnh.

      Diệp Hoành Nghị giờ đây vẫn khoing hiểu vì sao thị trường chứng khoán lại biến động như vậy, nhìn danh sách tên những công ty sàn chứng khoán có hai công ty R.S và M.A là vẫn giữ mức giá ổn định, điều đó khiến cho Diệp Hoành Nghị sợ hãi thôi.

      Từ lúc bị biến động, ông ta cấp bách gọi cho Tống Nghiêm Tịch muốn nhờ bên đó đầu tư vào để giữ ổn định tỷ giá giao dịch, thế nhưng, khi ông ta gọi lại hề nhận được lời đáp trả từ bên Tống Nghiêm Tịch, kể từ ngày hôm qua Tống Nghiêm Tịch huỷ hợp đồng với công ty của Diệp gia ông hôm nay dao dịch chứng khoán bị biến động.

      Chỉ cần nghĩ thoáng qua là ông ta đoán ra được là do ai làm, giờ đây ông ta hối hận thôi.

      Tại công ty R.S,

      Sau khi An Diệp Lạc tới vào phòng của Tống Nghiêm Tịch, nhìn những con số nhảy lên nhảy xuống máy tính, An Diệp Lạc cũng gì. Tống Nghiêm Tịch ngồi bên cạnh ngắm nhìn , :

      - Lạc Lạc! Chuyện của Diệp Hi Nghi sao rồi???
      - Em cho người đăng video lên các trang mạng, tin tưởng lâu nữa có trò hay để xem!
      - Em đoán coi, lão ta có tới tìm em ?- Tống Nghiêm Tịch chống cằm nhìn hỏi.
      - Theo tính cách của lão ta chắc chắn tới tìm em!- An Diệp Lạc khẳng định trả lời.
      - Vậy hay hôm nay chúng ta chưa hạ bệ lão vội, để coi xem lão ta làm gì tiếp theo!
      - Cũng được, để năm ngày sau tiếp tục, như vậy chơi vui hơn, thấy sao?
      - Nghe em!
      Mà chuyện kia của em sao rồi?
      - Để trò chơi này kết thúc tiếp tục tới họ, em muóin cho họ nhìn thấy trong thời gian biến động của ngày hôm nay họ càng thêm tham vọng với công ty M.A!

      Gật gật đầu, Tống Nghiêm Tịch gọi điện cho nhân viên bên sàn chứng khoán ổn định lại giá cổ phiếu.

      Lúc này, khi tim của Diệp Hoành Nghị thắt lại khi con số chứng khoán của Diệp gia bị hạ tới mức 5% ông ta toát mồ hôi, vì sợ rằng nếu hạ thấp nữa công ty của ông ta bị phá sản hoàn toàn, lại nghĩ khĩ chỉ mành treo chuông bất ngờ giá cổ phiếu Diệp gia tăng 25% sau đó là ổn định. Lúc này Diệp Hoành Nghị vội thở phào nhõm.

      Đúng lúc này, nhân viên bên sàn chứng khoán của ông vội báo cho ông ta biết số tiền bỏ ra để giữ lại giá cổ phiếu Diệp gia hết, nếu có vốn bổ sung khi bị biến động lần nữa công ty đủ ngân sách để đối đầu với biến động.

      Vừa nghe tin, Diệp Hoành Nghị sốc nặng, ông ta ngồi phịch xuống ghế. Cũng biết ông ta trở về nhà bằng cách nào, sau khi về ông ta thẳng lên phòng, Diệp phu nhân nhìn chồng muốn nhưng rồi lại thôi, lúc này bà ta nhìn ra ngoài cổng mong ngóng Diệp Hi Nghi trở về, bởi vì suốt cả ngày nay bà ta hề thấy mặt con của mình.

      Trong lòng lo lắng thôi, nhìn đồng hòi điểm 10 giờ đêm, càng khiến bà ta suốt ruột, vội lấy điện thoại ra bấm số của con mình nhưng lại chỉ nghe tiếng "thuê bao quý khách gọi giờ liên lạc được!"

      Chương 54
      Hai ngày sau,

      Diệp Hoành Nghi với vợ:

      - Mai bà kêu con Hi Nghi cùng tôi!
      - Hai cha con ông định đâu?- Diệp phu nhân lo lắng ngập ngừng hỏi.

      nghe ra vợ có gì khác thường, Diệp Hoành Nghị vẫn ăn bình thường :

      - Đưa con bé gặp người!
      - Ông...!
      - Bà biết mấy hôm nay công ty chúng ta rơi vào khủng hoảng, sắp phá sản rồi!- Diệp Hoành Nghị thở dài .
      - Vậy ông định...!- Diệp phu nhân lo lắng.
      - Có người muốn tìm vợ cho con trai họ, cho nên tôi muốn dẫn con bé tới gặp họ, nếu được cũng có thể nhờ họ hỗ trợ vốn để qua cơn biến động này!
      - Nhưng con bé nó Tống Nghiêm Tịch, nếu làm vậy con bé sao chịu?- Diệp phu nhân cố gắng thuyết phục.
      - Ý tôi quyết, bà kêu con bé mai chuẩn bị bới tôi!- dứt khoát xong, Diệp Hoành Nghị đứng dậy rời khỏi nhà.

      Chỉ còn Diệp phu nhân lo lắng nhìn chồng rời , bà dám cho ông biết Diệp Hi Nghi hai hôm nay về nhà, nắm chặt tay lại lại trong nhà, cuối cùng thể cứ ở nhà chờ đợi được nữa, bà ta liền rời khỏi nhà.

      Quay trở lại tầng hầm, nơi giam giứ Diệp Hi Nghi.

      Lúc này ở bên trong, tất cả nam nữ đều khoả thân, Diệp Hi Nghi toàn thân loã lồ nằm dưới đất, lúc này trong mắt ta chỉ còn màu của hận thù, ta hận tất cả, Diệp Lạc Nguyên, Tống Nghiêm Tịch, Trương Doanh, Phương Tiếu Quân. ta cho rằng chỉ vì những người này mà giờ đây ta thân tàn ma dại, thiên kim tiểu thư là ta, được bao nhiêu quý công tử con nhà giàu theo đuổi, vậy mà giờ đây chẳng khác gì điếm rẻ tiền. Diệp Lạc Nguyên, Tống Nghiêm Tịch, Trương Doanh, Phương Tiếu Quân, các người hãy chờ đấy, tôi mà ra được cho các người nếm mùi vị đau khổ gấp vạn lần tôi.

      Nghĩ vậy, nhưng khi ánh mắt nhìn ra nơi cửa sắt Diệp Hi Nghi lại càng hận, suốt hai ngày nay, ta luôn tìm cách rời khỏi đây, nhưng cánh cứaawst nặng nề đóng im lìm ta có mọc cánh cũng chẳng thể bay được, cuối cùng ta hận luôn cả cha mình là Diệp Hoành Nghị, hận ông ta vì tới cứu mình, thậm chí, ta còn hận cả mẹ mình là Diệp phu nhân.

      ta hi vọng rằng hai người thương ta tới cứu ta, nhưng, hai ngày trôi qua vẫn thấy bóng ai. suy nghĩ, phía dưới cảm nhận có gì đó nóng chạm vào ta, đưa mắt nhìn xuống phía dưới khiến ta trận sợ hãi, bởi đó là lão già, còn già hơn cả cha ta đưa chiếc lưỡi của mình chạm vào nơi tư mật của ta.

      Miệng ư ư, chiếc đầu lắc qua lắc lại. ta làm sao có thể chấp nhận mình bị lão già làm chuyện ấy chứ. Nhưng lần này cũng vậy, cho dù ta có phản đối cũng thể thoát cảnh cùng lão già giao hoan.

      Chiếc camera đặt ở góc vẫn quay lại ràng khuôn mặt cùng những động tác hoạt động của tất cả những người có mặt trong tầng hầm. Mùi vị hoan ái bay khắp xung quanh tầng hầm khiến vật phía dưới của những đàn ông có mặt trong phòng ngẩng lên căng cứng, nhưng họ buộc phải gắng nhịn bởi vì họ còn nhớ câu trước khi rời của An Diệp Lạc. ai dám biến mình là kẻ tiên phong.

      Diệp phu nhân bắt taxi chạy thẳng tới công ty R.S để gặp Tống Nghiêm Tịch, chỉ là, khi bà ta tới lại bị nhân viên tiếp tân thông báo cho biết rằng có mặt tại công ty ngày hôm nay.

      Nghe xong, Diệp phu nhân thể làm gì khác hơn là lại trở về nhà tiếp tục chờ đợi Diệp Hi Nghi.
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    3. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 55 - 56

      Sau khi Diệp phu nhân trở về liền thấy ở cổng nhà mình có phong bì dày, bà ta nghi ngờ liền cầm lên mở ra coi. Khi nhìn thấy tấm ảnh trong phong bì bà ta mặt biến đổi thành tái mét, vội vàng đưa ánh mắt nhìn xung quanh rồi vội vàng mở cổng chạy vào bên trong.

      An toàn ở trong nhà, lúc này Diệp phu nhân mới bỏ tất cả đồ bên trong phong bì ra, rơi ra ngoài là những tấm hình khoả thân của con bà cùng với chục người đàn ông vây quanh, đĩa CD rơi ra cùng, nhìn những bức ảnh đó, Diệp phu nhân sững sờ. Bà thể ngờ rằng con của bà có thể làm ra chuyện như vậy. Giờ bà biết phải làm sao? Vội vàng thu gom lại những bức ảnh, nhưng có lẽ bởi vì bà chỉ để ý những tấm hình mà biết chiếc đĩa CD bị rơi ra cùng và nằm ở góc chân ghế.

      Lúc Diệp phu nhân lo lắng thu dọn những bức hình xong sau lưng bà vang lên tiếng :

      - Bà đứng đây làm gì mà tôi về cũng biết vậy?

      Giọng đầy mệt mỏi của Diệp Hoành Nghị vang lên khiến Diệp phu nhân giật mình quay lại, bà ta nhanh tay dấu phong bì ra phía sau, hành động đó của bà khiến Diệp Hoành Nghị nghi ngờ, ông ta nheo mắt lại hỏi:

      - Bà dấu gì phía sau vậy?
      - ... ... có gì!- Diệp phu nhân lắc đầu.
      - Vậy cái gì phía sau bà? Đưa tôi xem!- Diệp Hoành Nghị nhíu mày vui.
      - có gì mà, ông ngồi nghỉ , để tôi lấy nước cho ông uống!

      Vội vàng đem hồ sơ cùng vào trong, bỏ lại ánh mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm phía sau lưng bà khiến bà trong lòng run sợ thôi. Bà biết dấu được ông bao lâu, nhưng đối với bà dấu được ngày nào hay ngày đó.

      Diệp Hoành Nghị cũng truy cứu, ông ta mệt mỏi nằm xuống ghế sopha nhắm mắt nghỉ ngơi. Cho tới khi Diệp phu nhân cho người giúp việc ra gọi ông vào ăn cơm.

      Cùng ngồi ăn cơm, lúc này Diệp Hoành Nghị hỏi:





      - Con Hi Nghi đâu rồi, hình như hai ba hôm nay tôi nhìn thấy nó ở nhà!
      - À! Con bé gọi điện cho tôi chơi với bạn, chắc phải mấy hôm nữa mới về!
      - Bà gọi cho con bé để tôi chuyện với nó, phải kêu nó về ngay để mai còn gặp nhà người ta! Gia đình đí cũng giàu có, con bé mà về bên nhà đó phải lo nghĩ gì cả!
      - Tôi...!- Diệp phu nhân ngập ngừng.
      - Sao vậy? Hôm nay tôi thấy bà rất lạ, có chuyện gì sao?- Diệp Hoành Nghị buông đũa nhìn thẳng vào Diệp phu nhân.
      - Để tôi lên lấy điện thoại xuống !- Diệp phu nhân chống chế trả lời.
      - Gọi điện thoại bà dưới này được sao?
      - Con bé mới đổi số điện thoại, tôi nhớ số!
      - Vậy bà lên cầm điện thoại xuống đây!- Diệp Hoành Nghị hỏi gì thêm gật đầu .

      Diệp phu nhân lên lầu mà lòng rối bời, bà ta biết nên gì, chỉ mong khi lên rồi Diệp Hoành Nghị ông ta có việc rời .

      Khi Diệp phu nhân phòng lo lắng đứng ngồi yên dưới nhà, người giúp việc khi lau dọn nhà thấy chiếc đĩa CD nằm ở góc chân ghế bị lôi ra ngoài. Cầm chiếc đĩa CD lên nhìn, người giúp việc vội vàng đem tới đưa cho Diệp Hoành Nghị :

      - Lão gia, tôi tìm thấy cái này rơi ra ở góc ghế, nó có phải của ông ?

      Vừa , người giúp việc vừa đưa cho Diệp Hoành Nghị chiếc CD mà mình nhặt được để lên bàn ăn.

      - Ừ, tôi biết rồi!

      Người giúp việc quay ra ngoài, Diệp Hoành Nghị đôi mắt nhìn chằm chằm vào chiếc đĩa CD, ông nhớ mình có chiếc đĩa CD nào, như vậy, chiếc đĩa CD này liên quan tới đồ mà hôm nay vợ ông dấu phía sau cho ông nhìn.

      Đem chiếc đĩa CD lên phòng làm việc của mình, Diệp Hoành Nghị cho vào trong máy tính sau đó bật lên. Chỉ trong giây lát, màn hình máy tính là cảnh Diệp Hi Nghi toàn thân loã thể, xung quanh là những đàn ông đủ mọi sắc thái cũng giống Diệp Hi Nghi đều mảnh vải che thân.

      Nhìn biểu hài lòng và dâm đãng của Diệp Hi Nghi, Diệp Hoành Nghị tin vào mắt mình, ông ta vung tay lên hất chiếc máy tính rơi xuống đất, đôi mắt đỏ ngầu đầy tức giận.

      Bước ra khỏi phòng, ông ta vào phòng ngủ thấy vợ mình lo lắng lại lại trong phòng. Diệp phu nhân nghe tiếng động mở cửa liền ngẩng mặt lên thấy Diệp Hoành Nghị bước vào bên trong. Nhìn ánh mắt ông ta đỏ ngầu khiến bà sợ hãi, chỉ nghe giọng lạnh lùng của Diệp Hoành Nghị vang lên:

      - Sao rồi? gọi điện cho con Hi Nghi về chưa?
      - Tôi... tôi gọi được, chắc con bé vui với bạn nên tắt máy!- Diệp phu nhân sợ hãi trả lời.
      - Vui với bạn? Vậy lúc nãy tập phong bì và dấu tôi phía sau là gì?- Diệp Hoành Nghị hai tay nắm chặt, nghĩ rằng vợ mình đến giờ vẫn còn dấu mình chuyện động trời như vậy.
      - À, đó là mấy cái giấy tờ của tôi!
      - Giấy tờ gì?- giọng Diệp Hoành Nghị rút qua kẽ răng.
      - Giấy... giấy!- Diệp phu nhân ấp úng.
      - Là ảnh của con Hi Nghi và đám đàn ông ra hồn người cùng nhau vui vẻ khi người mảnh vải che thân, có đúng vậy ?- Diệp Hoành Nghị đôi mắt long lên đỏ rực nhìn vợ mình.
      - Ông? Sao ông lại biết?- Diệp phu nhân kinh ngạc bật thốt lên hỏi chồng.
      - Làm sao tôi biết? Nếu như tôi biết bà định dấu tôi tới bao giờ? Hả?
      - Tôi, tôi...!- Diệp phu nhân sợ hãi, bà túm tay Diệp Hoành Nghị - Ông, ông tha cho con bé được ? Tôi cầu xin ông!

      Phiền chán, Diệp Hoành Nghị hất tay bà ta ra, ông ta rời khỏi phòng, trước khi ông ta :

      - Kêu nó cút khỏi nhà này, tôi từ nay có đứa con là nó! Còn nếu ở lại trong nhà này phải theo sắp đặt của tôi!


      Lạnh lùng bỏ lại câu , Diệp Hoành Nghị rời khỏi nhà, ông ta tới biệt thự của An Diệp Lạc. Đưa tay bấm chuông cổng, giờ trong đầu ông ta chỉ còn Diệp Lạc Nguyên là còn hi vọng.

      Diệp Hoành Nghị đứng ngoài cổng chờ đợi, cho tới 30 phút sau mới thấy cánh cổng mở ra, vệ sĩ gác cổng nhìn ông ta hỏi:

      - Diệp lão gia, ông có việc gì ?
      - Tôi tới tìm Diệp Lạc Nguyên, nó có nhà ?

      Diệp Hoành Nghị để ý , ông ta vừa định nhấc chân bước vào trong lại nghĩ mình bị vệ sĩ đó ngăn lại :

      - Diệp lão gia, xin lỗi tôi thể cho ông vào được!
      - Cái gì???- Diệp Hoành Nghị kinh ngạc nhảy dựng lên.
      - Ông thể vào!- Vệ sĩ kiên nhẫn nhắc lại.
      - Nên nhớ, nhà này là của tôi, nó là con tôi!- Diệp Hoành Nghị giơ ngón tay chỉ vào mặt vệ sĩ.
      - chủ ông viết giấy từ chủ rồi cho nên chủ và ông còn quan hệ gì nữa, ông muốn vào trừ khi được cho phép của chủ, con , xin lỗi tôi thể làm trái lời dặn của chủ!- Vệ sĩ vẫn bình tĩnh .
      - Dù tao có từ bỏ nó nó cũng vẫn là con tao, tránh ra!- Diệp Hoành Nghị cay cú .

      Vệ sĩ thấy mình với ông ta vậy mà ông ta còn cố tình đòi bước vào, liền gọi thêm hai người tới kéo ông ta ra ngoài, khi bốn người giằng co ngoài cổng An Diệp Lạc trở về.

      Từ trong xe nhìn ra, thấy ba bốn người giăng co lôi kéo, chỉ nhìn lướt qua nhận ra đó là ai. Nhưng An Diệp Lạc cũng chạy xe lại gần mà đậu xe cách xa chút để nhìn. nghĩ rằng mới có qua hai ngày mà tìm tới rồi, có lẽ ông ta nhận được chiếc CD cùng những tấm ảnh mà gửi cho ông ta.

      Bấm số điện thoại cho Phương Tiếu Quân, với thả Diệp Hi Nghi ra ngoài được rồi. Cúp điện thoại, đôi mắt lạnh lùng nhìn Diệp Hoành Nghị bị đuổi khỏi cổng, lão ta đứng ở đó hai tay chống hông chửi vào bên trong. An Diệp Lạc nhếch miệng.
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    4. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 57 - 58

      Cảm thấy đến lúc, An Diệp Lạc chạy xe tới gần, khi bốn người còn giàng co vệ sĩ nhìn thấy xe của An Diệp Lạc về liền chạy lại gần chiếc xe, khẽ cúi người ta :

      - Tiểu thư về!
      - Ừ! - Mở cửa xe, An Diệp Lạc bước xuống khẽ gật đầu với vệ sĩ đó.

      bước lại gần, lúc này hai vệ sĩ còn lại khẽ cúi đầu chào , Diệp Hoành Nghị nghe tiếng An Diệp Lạc trở về, oing ta quay lại nhìn . nhìn thôi, nhìn rồi khiến ông ta kinh ngạc thôi, trong mắt ông lên hình ảnh chững chạc, khí chất cao quý toả ra từ người , băng lãnh khiến người dám tới gần. Mới có hai năm gặp, Diệp Lạc Nguyên trong mắt ông ta giờ xa lạ quá.

      - là Diệp Lạc Nguyên?- Diệp Hoành Nghị nghi ngờ hỏi.
      - Là tôi sao? phải là tôi thế nào?- An Diệp Lạc hỏi lại.
      - có gì, tao tới cho mày biết, ngày mai theo tao gặp người!
      - Gặp người??? Ông có bị nhầm lẫn gì ?- An Diệp Lạc trào phúng .
      - Nhầm lẫn? Ý mày là gì?
      - Hình như ông quên tờ giấy từ con của ông đưa cho tôi rồi phải???- An Diệp Lạc bình tĩnh , nếu ông ta quên cũng vui vẻ nhắc lại cho ông ta nhớ.
      - Hừ! Dù tao có từ bỏ mày tao vẫn là cha mày, nhiều, ngày mai gặp người cùng tao!- Diệp Hoành Nghị hừ tiếng rồi bỏ , ông ta tin chắc Diệp Lạc Nguyên dám cãi lời mình.

      An Diệp Lạc lạnh lùng nhìn Diệp Hoành Nghị rời , lấy điện thoại cho người đầu máy:

      - Điều tra cho tôi, Diệp Hoành Nghị hẹn gặp ai vào ngày mai!
      -...

      Nghe người bên đầu máy trả lời xong, An Diệp Lạc tắt máy vào trong nhà, chờ coi kịch vui của Diệp gia.

      Nơi tầng hầm bí mật, lúc Diệp Hi Nghi nằm ngủ, ta nghe tiếng những tên trong tầng hầm bàn tán nhau.

      - Ê, này!
      - Chuyện gì vậy?- Những tên còn lại nghe vậy liền xúm lại hỏi.
      - Nãy tao mở thử cánh cửa kia, mở được chúng mày à!- tên kể chuyện hào hứng .
      - Hả? ?


      - Mày ?
      - , chính xác trăm phần trăm!- Tên kể chuyện gật đầu xác định, còn buông ra câu như để khẳng định lời mình là đúng- Chúng mày khoing tin có thể ra mở mà coi!

      Cả bọn còn lại liếc nhìn nhau, thằng trong số đó đứng dậy tới phía cánh cửa, nhành mở, cánh cửa "két" tiếng liền mở ra dễ dàng, tron lòng run sợ, ngó đầu ra ngoài nhìn xung quanh, sau đó vui sướng chạy vào trong :

      - Đúng là cánh cửa mở được chúng mày à, hay chúng ta thoát ra ngoài !- hào hứng to.
      - Ừ! Tao cũng chán ở đây rồi!- tên khác lên tiếng.
      - Vậy còn con bé kia sao?- thằng khác nhìn Diệp Hi Nghi hỏi.
      - Mấy ngày này chơi nó cũng chán rồi, chẳng lẽ mày muốn đem nó theo?- thằng bên cạnh hỏi.
      - Đem theo? Hừ, tao chả thèm, nhưng mà... trước khi chúng ta rời cũng nên chơi cho rồi hãy chứ nhỉ?- Vừa vừa liếm môi ra vẻ thèm thuồng.
      - Mẹ kiếp! Mày muốn chết cả lũ hả? nhớ cái nữ nhân kia gì sao?- thằng đứng đầu trong nhóm gõ mạnh vào đầu thằng vừa ra cái chủ ý tồi kia.
      - Ak! Tao, tao...!- thằng bị cốc đầu ấp úng, đúng là quên lời nhắc nhở kia.
      - Thôi cãi nhau nữa, chúng mày có định chốn ra ngoài vậy?- người lớn tuổi trong số chúng lên tiếng.
      - ! Ngu gì ở đây, bên ngoài vui vẻ hơn nhiều!- Cả bọn đồng thanh .
      - Vậy thôi!- Gật đầu, cả bọn mặc quần áo của mình vào rồi kéo nhau .

      Diệp Hi Nghi nằm im cho tới khi còn nghe thấy tiếng liền mở mắt ngồi dậy, đưa mắt nhìn xung quanh, đôi mắt ta từ vô hồn trở lên lạnh lùng và thù hận, ta nhếch mép cười :

      - Diệp Lạc Nguyên! Tao rời khỏi đây mày hãy chờ trả thù của tao !

      xong, Diệp Hi Nghi đứng dậy vơ bộ quần áo rách nát của mình mặc tạm vào sau đó ta da ngoài. Liếc mắt nhìn xung quanh, thấy có ai ta liền vội vàng chạy .

      Diệp Hi Nghi vừa xong trong lùm cây, nhóm người bước ra, trong số họ :

      - Chúng ta hoàn thành nhiệm vụ, trở về báo cho lão đại biết !

      Lúc này, nếu Diệp Hi Nghi nhìn thấy nhận ra ngay đó là những kẻ sống cùng ta trong mấy ngày qua. Bây giờ họ còn bộ dạng bẩn thỉu như lúc trước nữa, mà mặc người họ là những bộ đồ đen đặc biệt.
      bao lâu sau, tập hồ sơ được người đem tới đưa cho An Diệp Lạc, mở tập hồ sơ ra, bên trong là hình ảnh Diệp Hoành Nghị cùng người trong ảnh gặp nhau, nhìn trang giấy có ghi họ tên cùng lai lịch, An Diệp Lạc ngờ rằng Diệp Hoành Nghị sắp chết rồi mà còn có thể gặp may tới vậy, người đó ai xa lạ chính là đối tác làm ăn với , ông ta chính là Thẩm Thiếu Tuân, đối tác bên MaCao của .

      gõ ngón tay xuống bàn, suy nghĩ lúc, An Diệp Lạc bấm số điện thoại chuyện với người đầu máy. Đến lúc tắt điện thoại, An Diệp Lạc đứng dậy, đứng bên cửa sổ, đưa mắt nhìn ra gian bên ngoài. Những tia nắng xế chiều chiếu lên người . Cũng biết suy nghĩ gì.

      Chiếc điện thoại bàn đổ hồi chuông An Diệp Lạc cũng nhấc máy, An Diệp Lạc cứ như vậy đứng nơi cửa sổ. Khi Tống Nghiêm Tịch bước vào, nhìn bóng lưng độc của , thở dài, bước lại gần ôm vào lòng. Cả hai người cứ như vậy đứng đó.

      Lâu sau, An Diệp Lạc lên tiếng:

      - Hôm nay về nhà?
      - Có, bên em lúc rồi về!
      - Ừ!
      - Diệp Hoành Nghị hôm nay tới tìm em?
      - Ừ!
      - Chuyện gì vậy?
      - Mai gặp người cùng ông ta!
      - Cái gì? Ông ta dám?- khí lạnh từ Tống Nghiêm Tịch toả ra.
      - Người mà bên kia muốn gặp là Diệp Hi Nghi!
      - Có phải em gửi ảnh ông ta nhận được nên đánh chủ ý lên em?
      - Có lẽ vậy !
      - Vậy em ?
      - chứ, em muốn xem ông ta muốn gì!
      - Ừ!

      Sáng hôm sau,

      Diệp Hoành Nghị tới nhà của An Diệp Lạc, ông ta sợ cho nên tới đón, ở bên ngoài chờ đợi khiến Diệp Hoành Nghị khó chịu thôi nhưng dù vậy, ông ta vẫn phải cố gắng nhẫn nhịn chịu đựng chờ đợi.


      Lúc này, tại Diệp gia,

      Diệp Hi Nghi trở về trong bộ dạng quần áo rách nát, khi Diệp phu nhân mở cổng, bà ta nhìn mà thể tin đó là con của mình. Ánh mắt của Diệp Hi Nghi khiến bà ta lo sợ, vội cầm tay con mình, Diệp phu nhân lo lắng :

      - Con a! Con sao lại làm ra cái chuyện tày đình như vậy? Còn quần áo, làm sao mà lại rát nát đến như vậy? Sao mua cho mình bộ quần áo mới mặc?

      Mặc kệ những câu hỏi của mẹ mình, ta lạnh lùng bước vào trong nhà, lên phòng của mình thẳng vào phòng tắm, ở bên trong, nhìn mình trong gương ta thể tin được đó là mình liền hét lên:

      - Aaaaaa! Tao giết mày Diệp Lạc Nguyên!

      Ngồi trong phòng tắm, ngâm mình trong bồn nước chỉ mong tẩy sạch cái mùi ô uế bẩn thỉu kia .
      Bên ngoài, Diệp phu nhân lo lắng lại ở cửa phòng của Diệp Hi Nghi.

      An Diệp Lạc sau khi tỉnh dậy, theo thói quen vén rèm cửa sổ nhìn ra phía ngoài, khi chiếc xe của Diệp Hoành Nghị bị nhìn thấy, sau đó xuống bếp làm cho mình bữa sáng.
      Ngồi ghế bình tĩnh ăn bữa sáng của mình, xong thay đồ rồi mới chạy xe ra ngoài. Diệp Hoành Nghị nhìn thấy ra liền cho người chạy xe tới chặn, ông ta :

      - Mày biết giờ là mấy giờ rồi ?
      - Ông có muốn tôi ?- lạnh lùng bỏ lại câu, An Diệp Lạc lái xe chạy .

      Thấy vậy, Diệp Hoành Nghị mặc dù tức giận nhưng gì nữa đành bước lên xe kêu tài xế chạy lên trước chiếc xe của An Diệp Lạc. Hai chiếc xe chạy trước chạy sau, cho tới khi đến địa điểm hẹn là ở nhà hàng cao cấp.

      Bước vào bên trong, nhân viên khẽ cúi người hỏi:

      - Xin chào quý khách! Các vị đặt phòng sẵn chưa ạ?
      - Chúng tôi có hẹn với ông Thẩm Thiếu Tuân, ông ấy tới chưa?
      - À! Vị khách đó tới rồi. Mời ngài và tiểu thư theo tôi!
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    5. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 59

      Theo hướng dẫn của nhân viên, Diệp Hoành Nghị cùng An Diệp Lạc tới phòng hẹn sẵn, bước vào bên trong, thấy người hẹn mình tới Diệp Hoành Nghị cười ha hả đưa tay ra bắt tay, ông :

      - Xin lỗi để ngài chờ lâu!

      Người ngồi ghế sau khi kinh ngạc nhìn An Diệp Lạc, lại nhớ tới cuộc gọi điện hôm qua giữa hai người, ông ta liền trở lại bình thường đưa tay ra bắt tay cùng Diệp Hoành Nghị :

      - có gì! Mời ông ngồi, còn đây là...?- Thẩm Thiếu Tuân nhìn sang An Diệp Lạc tỏ vẻ biết liền hỏi.
      - À đây là con tôi!- Diệp Hoành Nghị bình tĩnh cười trả lời.
      - Xin chào Diệp tiểu thư, tôi là Thẩm Thiếu Tuân!- Thẩm Thiếu Tuân đưa tay về phía An Diệp Lạc.
      - Xin chào! Ngài cần gọi tôi là Diệp tiểu thư, tôi tên là An Diệp Lạc!- An Diệp Lạc mỉm cười bắt tay cùng Thẩm Thiếu Tuân.

      Nghe An Diệp Lạc vậy, Diệp Hoành Nghị trong lòng tứ giận, lại dám chối bỏ họ Diệp của ông ta, nếu vậy ông ta chẳng còn gì mà áy náy.

      - Ngài đừng nghe con bé , nó đùa với ngài đấy, xin giới thiệu với ngài, con bé tên Diệp Lạc Nguyên, là con lớn của tôi!- Diệp Hoành Nghị cười giải thích, sau đó ánh mắt ông ta đưa về phía An Diệp Lạc với ngụ ý cảnh cáo rồi lại tiếp:- Nó còn trẻ con nên có gì mong ngài bỏ qua cho!

      Thẩm Thiếu Tuân nghe Diệp Hoành Nghị vậy, ông ta cũng gì mà chỉ cười xã giao, trong lòng nghĩ: "đúng là ngu ngốc, đứa con tài giỏi như vậy mà lại từ bỏ nó, Thẩm Thiếu Tuân tôi đây hợp tác cùng ta còn dám giở thủ đoạn với ta, ông còn ta trẻ con biết gì! Nếu như ông biết dính tới ấy ông từ chối rồi!"

      Suy nghĩ như vậy, nhưng Thẩm Thiếu Tuân cũng ra ngoài, cả ba người vào bàn ngồi. Lúc này, Thẩm Thiếu Tuân mới hỏi:

      - phải hôm trước oing dẫn nhị tiểu thư Hi Nghi tới sao?
      - À! Tôi nghĩ con bé còn quá nên nó biết hành xử, vì vậy hôm nay tôi đưa con bé này tới!- Diệp Hoành Nghị sắc mặt hề tỏ ra lúng túng .

      [​IMG]

      - Ồ, mà theo tôi được biết ngài viết giấy từ bỏ đại tiểu thư rồi mà, chẳng lẽ phải?- Thẩm Thiếu Tuân nghi ngờ hỏi.
      - Làm gì có chuyện đó, nó chỉ là tin đồn thôi!- Diệp Hoành Nghị bình tĩnh , ánh mắt liếc về phía An Diệp Lạc ngồi chỉ sợ gì đó nên làm hỏng việc của ông ta.

      An Diệp Lạc nhếch mép, im lặng gì, Diệp Hoành Nghị thấy im lặng trong lòng cũng an tâm. Ông ta bắt đầu :

      - Con bé này ông có đồng ý ? Nếu đồng ý chúng ta bàn chuyện luôn!
      - Tôi vẫn muốn nhìn con thứ hai của ông rồi mới quyết định!- Thẩm Thiếu Tuân cười trả lời.
      - là con bé này nhà tôi nó ngoan dễ bảo, chứ con bé thứ hai nó ngang bướng lắm!- Diệp Hoành Nghị cố gắng thuyết phục:- Nếu như ông đồng ý con bé này tôi giảm bớt xuống, ông thấy sao?
      - Ông giá !- Thẩm Thiếu Tuân hỏi Diệp Hoành Nghị.
      - Hai nghìn vạn, ông thấy sao?- Diệp Hoành Nghị ra giá.
      - Hai nghìn vạn? ta chỉ có giá hai nghìn vạn thôi sao?- Thẩm Thiếu Tuân cười hỏi Diệp Hoành Nghị.
      - Vậy ông cho tôi giá chính xác , tôi coi xem như thế nào tôi với ông bàn tiếp!- Diệp Hoành Nghị nghe Thẩm Thiếu Tuân lại nghe ra giọng trào phúng trong câu của Thẩm Thiếu Tuân. Ông ta cứ nghĩ rằng giá như vậy là cao.

      Lúc này, ở tại Diệp gia,

      Diệp phu nhân bước vào trong phòng của Diệp Hi Nghi, và đưa tay gõ cửa phòng tắm gọi Diệp Hi Nghi:

      - Hi Nghi! Con ở trong đó mấy tiếng rồi đấy, mau ra đây kẻo bị cảm lạnh! Hi Nghi, Hi Nghi! Có nghe mẹ ?
      - Bà im ngay cho tôi! Bà phải là mẹ tôi!- giọng cay nghiệt của Diệp Hi Nghi từ trong phòng tắm vọng ra.
      - Hi Nghi, con gì vậy? Mẹ là mẹ ruột của con mà!- Diệp phu nhân đau lòng vào bên trong.
      - Ha ha! Mẹ ruột!- tiếng cười vừa dứt, cánh cửa mở ra, Diệp Hi Nghi người mặc áo tắm bước ra, ánh mắt cay nghiệt nhìn Diệp phu nhân : - Bà nhìn , bà thấy khắp người tôi là dấu vết gì ? Khi tôi bị bắt , tôi kêu gào gọi tên bà, cầu mong bà tới cứu tôi, cuối cùng sao? Tôi bị bọn dơ bẩn làm nhục, bà lúc đí ở đâu? Bà ở nhà ăn sung mặc sướng, bà coi, bà có phải là mẹ ruột của tôi ? Nếu là mẹ ruột phải giải cứu tôi chứ?
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :