1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Khi nữ phụ thành thành nhân vật chính - Thuỷ Hàn Tịnh Văn - 71 chương (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 44

      Cuối cùng Dương Thiên Lỗi quyết định cho tiểu Nhu biết rằng mình tiểu Nhu, muốn tiểu Nhu là người của mình, ngờ lại được tiểu Nhu đồng ý làm người của mình.

      Hôm nay là ngày sinh nhật của tiểu Nhu, cho nên Dương Thiên Lỗi tới đưa chơi và mua sắm. Nghe lời tiểu Nhu, Dương Thiên Lỗi cài đặt điện thoại ở chế độ im lặng vì theo như tiểu Nhu : muốn có bất kì cuộc gọi điện nào làm ảnh hưởng ngày hôm nay của mình!

      Nhìn tiểu Nhu nhàng, ngọt ngào ôm mình làm nũng, Dương Thiên Lỗi gật đầu đồng ý. Trong lòng Dương Thiên Lỗi nghĩ: "dù sao chắc hôm nay cũng chẳng có gì quan trọng, cho nên mình đồng ý cho tiểu Nhu vui vẻ!".

      Dương Thiên Lỗi ngờ vì mình chủ quan mà bỏ lỡ cuộc gọi quan trọng từ Triệu Hạ Nhiên. Cả hai người vui vẻ chơi đùa.

      Triệu Hạ Nhiên sau khi từ công ty của An Diệp Lạc rời , hiểu sao lại muốn tới trung tâm thương mại. Vào trong trung tâm rộng lớn, mua cho mình ít đồ của bản thân, tới quầy uống nước gọi cho mình ly mát cha uống.

      Khi trở về nhà thấy Dương Thiên Lỗi ở nhà, nhìn thấy về, Dương Thiên Lỗi đứng dậy vui vẻ hỏi:

      - Sao giờ em mới về?

      Vừa cười vừa chạy lại xách đồ giúp Triệu Hạ Nhiên vào trong, ngồi xuống ghế, Triệu Hạ Nhiên :

      - Hôm nay làm gì mà em gọi hơn chục cuộc điện thoại cũng thấy nhấc máy?

      - Hôm nay tới công ty của đối tác, vì đối tác đó nghiêm khắc, sợ ảnh hưởng tới công việc nên để chế độ im lặng. Em gọi cho có chuyện gì sao? lẽ... em vay được tiền?

      Dương Thiên Lỗi nghi ngờ nhìn Triệu Hạ Nhiên muốn biết đáp án từ .

      - Đúng vậy!- Triệu Hạ Nhiên gật đầu xác nhận.

      - Vậy...! -Dương Thiên Lỗi lo lắng.

      - Em hẹn Diệp Lạc Nguyên ngày mai cùng em tới. Bởi vì vay lần hai cho nên cần có hai người tới mới vay được.

      - Được, mai chúng ta !

      - Hôm nay mượn được nên chán quá em tới trung tâm thương mại mua ít đồ nên giờ mới về, nấu cơm cho được rồi!

      - Em tới trung tâm thương mại à?

      - Ừm! Sao vậy???

      Nhìn biểu của Dương Thiên Lỗi, Triệu Hạ Nhiên hiểu hỏi.

      - có gì! Vậy em ăn gì chưa?- Dương Thiên Lỗi đánh trống lảng, trong lòng : "may mắn để ta nhìn thấy!".

      - Em ăn rồi

      - Ừ!

      Buổi sáng hôm sau, tại coing ty M.A, trong phòng làm việc của Diệp Lạc Nguyên giờ có ba người ngồi ở ghế chuyện:

      - Lạc Nguyên! Đây là chồng mình, ấy tên Dương Thiên Lỗi!

      Thiên Lỗi, đây là chủ tịch tập đoàn M.A, ấy tên Diệp Lạc Nguyên!

      Triệu Hạ Nhiên ở giữa nhìn hai người giới thiệu.

      - Chào chủ tịch Diệp! Tôi tên là Dương Thiên Lỗi, chủ tịch là bạn của vợ tôi có thể gọi tôi là Thiên Lỗi cho gần gũi!- Dương Thiên Lỗi cười .

      - Tôi là Diệp Lạc Nguyên, rất hân hạnh được gặp !

      - Hân hạnh được gặp chủ tịch Diệp!

      An Diệp Lạc cười, sao hiểu ý của chứ, chỉ là làm theo ý của , muốn kêu gọi mình là Lạc Nguyên sao? Đâu có dễ chứ?

      Cả hai người bắt tay cười, trong lòng Dương Thiên Lỗi nghĩ: " ngờ chủ tịch tập đoàn M.A lại xinh đẹp, còn trẻ như vậy mà có cơ ngơi đồ sộ như thế này nếu như mình tỏ ra thân thiện sau này mình chắc chắn được ta giúp đỡ!".

      Nghĩ vậy, Dương Thiên Lỗi càng tỏ ra mình là người chính chắn, phong độ, đĩnh đạc.

      Kết thúc màn làm quen, Triệu Hạ Nhiên cười :

      - Lạc Nguyên! Hôm nay có chồng mình ở đây, có thể làm thủ tục vay vốn được ?

      - Được chứ!

      Gật đầu xong, An Diệp Lạc đem hợp đồng vay vốn tới cho hai người, nhìn vản hợp đồng, cả hai thấy có vấn đề gì xảy ra liền đặt bút ký.

      Vay tiền thành công, Dương Thiên Lỗi muốn biểu mình là người ga lăng :

      - Bữa cơm hôm nay vợ chồng tôi mời chủ tịch, hi vọng chủ tịch chê!

      - Xin lỗi, hôm nay tôi thể dùng cơm cùng hai người được rồi! Mong hai người thông cảm, cho tôi được từ chối bữa cơm này!
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    2. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 45

      -Lạc Nguyên! Cậu hứa với mình mời mình bữa cơm mà, hôm nay có mặt đông đủ vậy chúng ta cùng nhau dùng bữa cơm nhé!

      An Diệp Lạc trầm ngâm suy nghĩ, hai người Triệu Hạ Nhiên và Dương Thiên Lỗi nhìn đầy hi vọng.

      - Thôi được rồi! Để nình gọi điện cho người nữa rồi !

      Nghe An Diệp Lạc trả lời, cả hai cùng vui vẻ, nghĩ lại chấp nhận, vậy còn gọi thêm người cùng, Diệp Lạc Nguyên là chủ tịch tập đoàn lớn như này bạn của ấy chắc chắn cũng chẳng kém. Nếu như vậy chẳng khác tạo cho họ cơ hội bược vào giới thượng lưu cao hơn.

      Cùng lúc đó, tại vông ty R.S, nữ nhân mặc chiếc đầm đỏ sang trọng bước vào, các nhân viên nhìn thấy người vừa bước vào nhưng ai để ý tới ta. Nhìn ta thẳng tới thang máy dùng cho cấp các nhân viên cũng gì, bởi họ quá quen thuộc với mặc đồ đỏ kia, cho nên mọi người đều tránh mặt ta.

      Suốt hai năm nay, kể từ cái lần đầu tiên khi công ty họ hợp tác cùng công ty của gia đình ta, ta cầu chủ tịch của họ thay đổi thư ký Trương, chỉ vì thư ký Trương đem trà tới may khiến nước trà đổ lên áo ta, ta liền mượn cớ và cầu chủ tịch phải đuổi thư ký Trương rời khỏi công ty. Lúc này các nhân viên mới biết ta là con duy nhất của Diệp Hoành Nghị, tên là Diệp Hi Nghi.

      Dựa vào lý do công ty của họ là đối tác của công ty họ, cho nên thường xuyên tìm tới công ty cho nên mới xảy ra chuyện giữa Diệp Hi Nghi và thư ký Trương.

      Cũng may chủ tịch đuổi thư ký Trương, cũng sau vụ đó, mọi người trong công ty mới biết được thư ký Trương có bạn trai, nghe gia đình người của thư ký Trương là gia đình đầy quyền lực đứng sau bảo vệ thư ký Trương.

      Sau vụ đó, mọi người trong công ty nhìn thấy Diệp Hi Nghi tránh càng xa càng tốt, tuy rằng ai thích ta, nhưng vì cha ta là đối tác làm ăn với công ty cho nên họ buộc phải tránh mặt Diệp Hi Nghi khi tới công ty.

      Theo thói quen suốt hai năm nay của mình, Diệp Hi Nghi tới công ty R.S thẳng tới thang máy chuyên dụng dùng cho các giám đốc của từng bộ phận thẳng lên tới văn phòng của chủ tịch.

      Cảm nhận có người nhìn mình với ánh mắt chiếm hữu, Tống Nghiêm Tịch cần ngẩng đầu lên cũng biết đó là ai, nhưng gi, vì biết thế nào Diệp Hi Nghi cũng ra.

      - Nghiêm Tịch! Hôm nay là nhà em tổ chức buổi tiệc, tới nhé! Đây là thiệp mời ba em gửi !

      xong Diệp Hi Nghi từ trong túi xách lấy ra tấm thiệp mời đưa cho Tống Nghiêm Tịch. Nhìn tấm thiệp mời đỏ chói, trong lòng biết gì hơn, bởi vì năm trở lại đây, Diệp Hoành Nghị mỗi tháng lại tổ chức tiệc lần, cũng có khi hai lần. biết vì sao lão cáo già đó lại làm vậy, nhưng lại thể .

      Nhận tấm thiệp tay, Tống Nghiêm Tịch gì liền đặt nó xuống, Diệp Hi Nghi cũng quen với hành động đó của nên cũng gì, cười :

      - Nghiêm Tịch! Hôm nay với em được ? Em muốn mua ít đồ, cùng em nhé!

      - Xin lỗi! Hôm nay tôi bận!

      - ngày nào cũng bận, chẳng lẽ thể bỏ ra chút thời gian dành cho em được sao? Suốt hai năm nay, em là người luôn bên cạnh , chẳng lẽ... vẫn thể khiến động lòng sao?

      - Tôi rồi! Tôi !- Tống Nghiêm Tịch lạnh lùng .

      - Vì sao? Vì chị ấy? Chẳng lẽ nhận ra là chị ấy vô tình với sao?
      Người chị ấy là Vương Khải Thiệu a!- Diệp Hi Nghi nhìn Tống Nghiêm Tịch.

      - Chuyện đó tôi quan tâm, giờ còn việc gì ? Nếu mời rời khỏi phòng cho tôi còn làm việc!

      - ...! Tức chết em mà!

      - vẫn còn sống, chưa chết. Khi nào chết tôi mời uống bia!

      - ...!

      Diệp Hi Nghi tức giận dậm chân, lần nào cũng vậy, luôn khiến tức đến thể được gì.
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    3. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 46

      -Nghiêm Tịch! Tối nay phải tới dự tiệc đó! Em chờ !

      Diệp Hi Nghi nhắc nhở Tống Nghiêm Tịch, coi như chuyện lúc nãy chưa hề xảy ra.

      Tống Nghiêm Tịch gì, bỗng điện thoại trong túi quần đổ chuông, lấy điện thoại ra nhìn, thấy hai chữ "vợ " vội bắt máy:

      - Allo, vợ à?

      -...

      - Được! tới ngay! Chờ nhé!

      -...

      Cúp điện thoại, với chiếc áo khoác rồi rời , bỏ lại Diệp Hi Nghi tức tối trong phòng. vừa rời Trương Doanh bước vào, :

      - Tiểu thư Diệp, mời rời khỏi phòng của chủ tịch ạ!

      - Tôi , tôi ở đây đợi ấy!- Diệp Hi Nghi tức tối, ngang tàng .

      - Nếu rời cũng đừng trách tôi, thân là tiểu thư Diệp gia, đến lúc đó mà bị bảo vệ lôi ra ngoài người mất mặt là và Diệp gia!- Trương Doanh vẫn bình tĩnh .

      - ...!

      Diệp Hi Nghi tức giận chỉ tay vào Trương Doanh, nhưng cũng dám làm gì, vẫn nhớ chuyện trước kia, chỉ vì lúc đó biết thế lực sau lưng của Trương Doanh cho nên chửi ấy, còn tát ấy. Hành động đó của xém chút khiến cho gia đình gặp hoạ. Giờ dù có tức cũng chỉ có ôm cục tức này ở trong lòng.

      Tâm cam, lòng nguyện, Diệp Hi Nghi vẫn buộc phải rời khỏi phòng làm việc của Tống Nghiêm Tịch, bước ra ngoài, Diệp Hi Nghi quay đầu lại liếc nhìn cửa phòng được Trương Doanh đóng lại, ta nhếch miệng nghĩ:

      "Nghiêm Tịch! Tối nay thoát khỏi em được đâu!".

      Tống Nghiêm Tịch lái xe chạy tới coing ty của An Diệp Lạc, lên phòng làm việc của , mở cửa, bên trong có ba người đều đồng loạt nhìn lại. An Diệp Lạc thấy tới liền cười :

      - tới rồi???

      - Ừ, vợ!- gật đầu cười với An Diệp Lạc, bước vào trong.

      Lúc này, Triệu Hạ Nhiên nhìn đầy kinh ngạc, trong ánh mắt của lên vẻ chiếm hữu và ghen tị, còn Dương Khải Thiệu nhìn lòng đầy ghen tị. Lúc này, An Diệp Lạc đứng dậy giới thiệu:

      - Xin giới thiệu với hai người, đây là chồng chưa cưới của tôi! ấy tên Tống Nghiêm Tịch!

      - Chào Tống!- Triệu Hạ Nhiên và Dương Khải Thiệu vội đứng dậy đưa tay ra cười .

      - Chào!- Tống Nghiêm Tịch nhìn hai người. Hai người Triệu Hạ Nhiên cùng Dương Khải Thiệu cũng đồng thời nhìn .

      Sau khi ngồi xuống đánh giá lẫn nhau xong, lúc này, Dương Khải Thiệu cười, :

      - Giờ chồng của chủ tịch Dương tới, chúng ta thôi!

      - Đúng, đúng vậy! thôi, hôm nay xin cho chúng tôi mời cơm hai vị!- Triệu Hạ Nhiên gật đầu đồng ý.

      - Được, vậy thôi, chúng ta tới nhà hàng nào?- An Diệp Lạc hỏi Triệu Hạ Nhiên.

      - Vậy tới nhà hàng "Tiêu Ngạn" được ?- Triệu Hạ Nhiên liền ra địa điểm
      .
      - Tốt! - An Diệp Lạc gật đầu đồng ý.

      Bốn người ra xe của họ, ngồi xe, Dương Khải Thiệu hỏi:

      - Vợ! Em thấy sao?

      -....

      Hỏi hồi nghe thấy tiếng trả lời, Dương Thiên Lỗi quay sang nhìn, lại thấy Triệu Hạ Nhiên thổi hồnđi tới nơi nào rồi. ta liền lay gọi Triệu Hạ Nhiên:

      - Hạ Nhiên! Em sao vậy?

      Chương 47

      Tại nhà hàng Tiêu Ngạn, sau khi tới phòng đặt sẵn, Tống Nghiêm Tịch nhìn thực đơn, Dương Thiên Lỗi cười :

      - Hai vị, mời chọn món ăn trước!

      - Cho tôi món shumai, gà hầm, sườn xào chua ngọt, và món vịt quay!

      Tống Nghiêm Tịch khách sáo, gọi bóin món mà An Diệp Lạc thích nhất. Gấp cuốn menu lại để qua bên. Dương Thiên Lỗi quay sang nhìn An Diệp Lạc cười :

      - Chủ tịch Diệp, mời chọn!

      - cần, ấy chọn cho tôi rồi!- An Diệp Lạc lắc đầu.

      - À, vâng!- Dương Thiên Lỗi ngượng ngùng cười. Sau đó cũng gọi cho mình vài món.

      Trong bữa cơm, thấy hai người An Diệp Lạc cùng Tống Nghiêm Tịch trong bữa ăn đều chuyện nên hai người dám gì.

      Khi bữa ăn gần xong, Triệu Hạ Nhiên đứng dậy :

      - Hai người cứ dùng tự nhiên, tôi vào trong nhà vệ sinh chút!

      xong, ta đứng dậy rời , An Diệp Lạc nhìn ta sau đó lại dùng cơm như cũ. Tống Nghiêm Tịch ngồi bên cạnh, thấy nhìn Triệu Hạ Nhiên nhưng vẫn im lặng, biết khi về nhà cho biết.

      15 phút sau, Triệu Hạ Nhiên quay trở lại cười tươi :

      - Lúc nãy vệ sinh mình thanh toán tiền rồi! Mọi người cứ dùng thoải mái nhé!

      - Vậy sao được? Bữa này mình mời mà!- An Diệp Lạc tỏ ra kinh ngạc hỏi.

      - Có sao đâu! Mình trả cũng được mà!- Triệu Hạ Nhiên từ chối.

      Thấy An Diệp Lạc gì, Triệu Hạ Nhiên nháy mắt với Dương Thiên Lỗi, thấy vậy, vội cười :

      - Nếu chủ tịch Diệp thấy ngại lần sau mời lại vợ chồng tôi là được rồi, em thấy đúng vợ?

      - Đúng, đúng!- Triệu Hạ Nhiên gật đầu vội vàng phủ định.

      - Thôi được rồi, vậy mấy hôm nữa mình mời cậu với mình tới nơi được ?- An Diệp Lạc thoả hiệp .

      - Được chứ! Mình đồng ý ngay, khi nào chỉ cần cậu gọi điện cho mình là được!- Triệu Hạ Nhiên đồng ý ngay lập tức.

      Bữa cơm kết thúc, bốn người đia về hai ngả, ngồi trong xe, Tống Nghiêm Tịch :

      - Diệp Hoành Nghị mở tiệc tối nay, lão ta đưa thiệp tới cho !

      - Là Diệp Hi Nghi đưa cho ?- An Diệp Lạc phải hỏi mà là khẳng định.

      - Ừ! Có lẽ nên kết thúc cuộc chơi sớm, nếu ta ngày nào cũng tới tìm , mệt muốn chết!

      - Ha ha, được người đẹp theo đuổi phải thấy hãnh diễn chứ?- An Diệp Lạc trêu đùa.

      - Có mình vợ là đủ rồi!
      - Mấy giờ dự tiệc?

      - 7 giờ 30 phút!

      - Ừ!

      - Giờ đưa em về công ty rồi về công ty luôn, chiều tan việc tới đón!

      - cần đâu, em tự về cũng được, phải còn dự tiệc sao?

      - Tiệc cũng quan trọng bằng vợ mình!

      An Diệp Lạc hết cách với , hai năm nay bên nhau sớm chiều, quá hiểu tính cách , càng từ chối càng làm, cho nên tốt nhất cứ im lặng coi như chấp nhận. Nhưng dù vậy, cũng thể ghét , vì tất cả những gì làm đều là vì , vậy thử hỏi, làm sao có thể ghét cho được!

      Hai người chia tay ở cổng công ty, sau khi An Diệp Lạc xuống xe bước vào trong công ty, thói quen phải nhìn thấy bước vào trong công ty rồi mới rời

      Trở lại công ty, vào phòng mình thấy Diệp Hi Nghi khiến thở phào nhõm.

      Buổi tối, tại Diệp gia!

      Khi Tống Nghiêm Tịch tới bữa tiệc nhập được 30 phút, khi xuống xe, Diệp Hi Nghi với bộ đầm màu trắng liền chạy ra đón , nhìn , ta phụng phịu trách:

      - tới muộn, làm người ta chờ mãi!

      - Tôi có việc bận!

      xong bước vào trong, gặp Diệp Hoành Nghị, lão nhìn thấy tới liền cười vui vẻ, giọng trách cứ :

      - Nghiêm Tịch! Cháu tới muộn 30 phút!

      - Dạ! Xin lỗi Diệp lão gia!

      - Vậy ta phạt cháu uống với ta ly rượu, cháu chê rượu của lão già này chứ?

      - Dạ!

      Diệp Hoành Nghị vừa xong Diệp Hi Nghi đem ly rượu tới đưa cho :

      - Rượu của đây!

      - Cám ơn!

      Tống Nghiêm Tịch nhìn Diệp Hi Nghi, cầm ly rượu ta đưa tới, chạm ly cùng Diệp lão gia. Diệp Hoành Nghị cười tươi cùng chạm ly với sau đó uống cạn, nhìn uống xong, lão cười to ba tiếng "tốt, tốt, tốt" rồi rời . Trước khi , lão lén nhìn Diệp Hi Nghi, khi thấy ta gật đầu liền rời ngay.

      Tống Nghiêm Tịch phát ra, mà có phát cũng chỉ nghĩ lão muốn con mình dính như những lần dự tiệc trước.
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    4. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 48

      Thời gian trôi , cho tới khi Tống Nghiêm Tịch thấy trong người mình khó chịu, thứ gì đó rất nóng ở trong người , khuôn mặt bỗng nhiên đỏ, suy nghĩ thoáng qua, biết mình bị tính kế liền vội vàng rời khỏi bữa tiệc ra xe của mình.

      Bỗng cánh tay bị giữ lại, nhìn sang bên cạnh thấy đó là Diệp Hi Nghi, liền khó chịu hất tay ta ra, lại ngờ ta vẫn túm chặt tay . Cảm giác mát lạnh từ tay ta làm thấy dễ chịu, thế nhưng, vẫn cố gắng giữ bình tĩnh, lạnh lùng nhìn Diệp Hi Nghi, chỉ thấy ta cúi mặt xuống :

      - Nghiêm Tịch! đâu vậy?

      - Buông!- giọng lanh lạnh lẽo vang lên.

      - , em buông, hôm nay phải là của em! ... trong người khó chịu để em giúp được ?- Diệp Hi Nghi liền ôm chặt Tống Nghiêm Tịch.

      - Khoản nợ này tôi nhớ kỹ, cứ chờ đấy!

      - Hai năm này, em thực đợi được, lần đầu tiên nhìn thấy , em biết mình rồi, càng ngày càng lún sâu, em cố gắng làm mọi điều, chỉ mong nhìn em lần, cho em cơ hội. Nhưng lại lạnh lùng với em, vì sợ mất cho nên hôm nay em buộc phải bỏ thuốc vào rượu của ! Đừng từ chối em, có được ?

      - Tôi lại lần cuối cùng, buông tôi ra, nếu , đừng trách tôi thương hương tiếc ngọc!

      - , em buông! Hôm nay, em buông , chỉ cần qua đêm nay, em thuộc về !

      Tống Nghiêm Tịch còn đủ bình tĩnh, đưa tay đẩy mạnh Diệp Hi Nghi ra ngoài khiến ta bị ngã xuống dưới đất.

      - Á!

      Nghe tiếng hét của ta, mọi người dự tiệc liền vội chạy lại, thấy cảnh tượng Tống Nghiêm Tịch khuôn mặt đỏ bừng như lửa nhưng ánh mắt lại lạnh lẽo, từ người toả ra khí lạnh khiến ai cũng giật mình lui lại mấy bước chân.

      Dưới đất là Diệp Hi Nghi bị ngã, mọi người nhìn vậy trong ánh mắt tỏ ra đau xót cho ta, số người trong họ lên tiếng:

      - Chuyện gì vậy? Sao Diệp tiểu thư lại bị ngã?

      - biết! Cái cậu kia cũng kỳ cục, phụ nữ người ta bị ngã vậy mà cũng nâng người ta dậy!

      - Đúng vậy!

      - Nghe cậu kia là chủ tịch tập đoàn gì ấy!

      - Dù là chủ tịch mà khi thấy phụ nữ người ta ngã cũng bên lịch mà nâng người ta dậy chứ? Chủ tịch mà như này tôi thèm hợp tác cùng ta!

      - Đúng vậy!

      Mọi người đứng xúm lại bàn tán, Diệp Hi Nghi thấy mọi người vậy liền khóc, ta ngẩng đầu nhìn Tống Nghiêm Tịch :

      -Nghiêm Tịch! Em chỉ muốn giúp thôi mà, uống rượu nhiều quá nên muốn đưa về phòng nghỉ tạm thôi, sao ... sao có thể hiểu lầm ý tốt của em? Hu hu!

      Diệp Hi Nghi xong liền ôm mặt khóc, lúc này giọng trầm ấm vang lên:

      - Hi Nghi! Sao con lại bị ngã vậy? Mau, mau đứng lên, con sao chứ???- giọng lo lắng của Diệp Hoành Nghị vang lên, sau đó ông ta nhìn sang Tống Nghiêm Tịch thấy mặt đỏ bừng, trong lòng ông ta biết thuốc có tác dụng, nhưng vẫn giả vờ như biết gì, tiếp- Nghiêm Tịch, cháu nâng Hi Nghi lên giúp chú!

      Tống Nghiêm Tịch gì, cất bước , trước khi rời chỉ để lại câu:

      - Khoản nợ này, tôi nhất định đòi lại!

      - Đứng lại!- Diệp Hoành Nghị tức giận vang lên- Cậu làm con tôi bị ngã thôi , đằng này nó có ý tốt muốn đưa cậu tới phòng dành cho khách để nghỉ ngơi, ngờ cậu nhận ý tốt của con bé thôi, lại còn làm nó bị ngã. Tôi và cậu vẫn còn hợp tác, cậu làm vậy có phải là vuốt mặt nể mũi ?

      - Con của tôi, sao con lại bị ngã vậy?- Diệp phu nhân vội chạy tới ôm Diệp Hi Nghi khóc.

      - Á!- Diệp Hi Nghi kêu lên tiếng.

      - Con , con... con bị thương ở đâu? Đừng làm mẹ sợ!- Diệp phu nhân đau đớn nhìn Diệp Hi Nghi lo lắng hỏi.

      - Mẹ, con... con ... sao ạ!- Diệp Hi Nghi cố gắng tỏ ra sao nhưng khuôn mặt của ngày càng nhăn lại.

      - Cậu, cậu làm gì con tôi???- Diệp phu nhân lúc này túm tay Tống Nghiêm Tịch lay lay

      - Tôi cần lời giải thích từ cậu!- Diệp Hoành Nghị nghiêm giọng chất vấn .

      Tống Nghiêm Tịch gì, cất bước , trước khi rời chỉ để lại câu:

      - Khoản nợ này, tôi nhất định đòi lại!

      - Đứng lại!- Diệp Hoành Nghị tức giận vang lên- Cậu làm con tôi bị ngã thôi , đằng này nó có ý tốt muốn đưa cậu tới phòng dành cho khách để nghỉ ngơi, ngờ cậu nhận ý tốt của con bé thôi, lại còn làm nó bị ngã. Tôi và cậu vẫn còn hợp tác, cậu làm vậy có phải là vuốt mặt nể mũi ?

      Tống Nghiêm Tịch muốn cũng muốn giải thích, bước tới xe của mình rồi lên xe lái xe rời , bỏ lạibmoij người cùng Diệp gia ngơ ngác, ai nghĩ rằng chuyện lớn như vậy mà Tống Nghiêm Tịch lại lạnh lùng rời như vậy.

      Diệp Hoành Nghị cùng Diệp Hi Nghi ngơ ngác, trong lòng bực tức, trong lòng Diệp Hi Nghi khó chịu, ta bỏ thuốc vào ly rượu của , những tưởng cùng , ta đặt sẵn chiếc camera trong phòng quay lại để làm bằng chứng. Vậy mà cuối cùng vẫn thể giữ chân lại.
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    5. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 49


      Diệp Hoành Nghị trong lòng rất tức giận, ông ta muốn Tống Nghiêm Tịch và con mình xảy ra chuyện để ông có cớ gây sức ép với , muóin con mình lấy để có thể dễ dàng thâu tóm công ty của , hai năm hợp tác cùng , ông ta thấy được lớn mạnh của công ty của . Ông ta muốn nó trong tay từ lâu rồi, chỉ là con của mình vẫn chưa thể chiếm được trái tim của , cho nên lần này, ông ta và con lên kế hoạch lần này, vậy mà, ngờ rằng vẫn có thể rời .

      Ông ta cũng muốn cho thị vệ đóng cổng lại, như vậy thể rời , nhưng trong này có nhiều đối tác cho nên ông ta chỉ có thể trơ mắt nhìn rời .

      Tống Nghiêm Tịch chạy xe thẳng tới khách sạn Thiên Nhật của mình, vào trong phòng, bấm số điện thoại:

      - đây! Em tới khách sạn Thiên Nhật nhé!

      - ....

      - Tới giúp ! Sau đó cho em biết!

      -...

      - Ừ! chờ!

      Cúp điện thoại, vội lao vào trong phòng tắm, bật nước lạnh xả lên người, cơn lạnh làm cho hoả nhiệt trong người giảm bớt, nhueng vẫn thể hết, cũng chẳng biết là thời gian bao lâu, cho tới khi An Diệp Lạc bước vào trong phòng.

      nhìn xung quanh, hề thấy , lại thấy điện thoại và ví của bàn, bước lại gần phòng tắm, gõ cửa "cộc, cộc, cộc" ba tiếng.

      Nghe có tiếng gõ cửa, người bên trong vọng ra:

      - Diệp Lạc! Là em phải ?

      - Dạ!- ở bên ngoài đáp- tắm?

      "Cạch" cửa phòng mở ra, An Diệp Lạc kinh ngạc nhìn , đôi mắt nhìn từ xuống dưới, sau đó bình tĩnh quay , :

      - mặc đồ vào!

      xong, khuôn mặt đỏ bừng, Tống Nghiêm Tịch phát ra liền kéo lại, bế lên giường, giọng khàn khàn :

      - Diệp Lạc! Giúp , khó chịu quá!

      - ... buông em ra! làm sao vậy?- An Diệp Lạc lo lắng.

      - bị cha con lão cáo già kia bỏ thuốc, lúc về tới đây vào trong tắm mà vẫn hết!

      - Xuân dược???- An Diệp Lạc nghĩ ngay tới.

      - Ừ!

      Gật đầu xong đặt nụ hôn lên môi , nóng bỏng, bá đạo cùng ôn nhu, nhưng ngờ, chỉ mới chạm vào môi lại có thể khiến mất tự chủ. Nụ hôn kéo dần xuống xương quai xanh của An Diệp Lạc. Đôi bàn tay của thuần thục cởi hết quần áo người .

      An Diệp Lạc sau khi nghe gật đầu khẳng định đau lòng khoing thôi, là khó cho , bị như vậy mà vẫn cố gắng giữ bình tĩnh để trở về khách sạn và gọi điện cho tới. Nếu là người khác, có lẽ giờ cùng Diệp Hi Nghi quan hệ rồi. Nghĩ tới Diệp Hi Nghi, trong mắt An Diệp Lạc lên sát khí, thầm: "Diệp Hi Nghi! Tôi cho trả giá vì dám động tới người của tôi!".

      Tống Nghiêm Tịch giờ còn bình tĩnh được nữa, đặt miệng mình vào hai nhũ hoa của An Diệp Lạc, ngấu nghiến gặm chúng khiến chúng đỏ hồng và căng lên, An Diệp Lạc bị trêu trọc, khiến mình thể nghĩ được gì, ưỡn ngực lên, cũng mặc kệ, xác định là rồi chẳng có gì phải ngại ngùng, với lại trước kia phải là chưa xảy ra, cho nên cũng cần bài xích nó làm gì.

      Tống Nghiêm Tịch sau khi trêu trọc nhũ hoa của xong từ từ hôn xuống dưới.

      Chương 50

      Lúc này chợt dừng lại, An Diệp Lạc cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của nhìn, mở mắt thấy nhìn nơi tư mật của mình, cảm giác ngại ngùng khiến khuôn mặt đỏ bừng, biết rằng giữa hai người còn gì phải che dấu, nhưng vẫn quen cảm giác mình bị người khác nhìn ở nơi tư mật, vậy, còn dùng đôi mắt trắng trợn và nóng bỏng để nhìn.

      Quay mặt , để ý, kệ muốn làm gì làm, Tống Nghiêm Tịch ngẩng mặt nhìn ,thấy quay coi như đồng ý khẽ mỉm cười, trong lòng nghĩ: "may lúc nãy tắm nước lạnh tiếng, cũng hạ bớt nhiệt, nếu ngâm thêm hai tiếng nữa sao, muốn định coi xem phản ứng ra sao, lại nghĩ đồng ý!".

      thương nhìn An Diệp Lạc quay mặt , đặt lên môi nụ hôn, trong lòng thầm: "Diệp Lạc! để em chịu bất kỳ tổn thương nào! em!".

      Bàn tay đưa xuống phía dưới, nhàng matxa, sau đó miệng đưa cuống nơi tư mật của liếm, đầu lưỡi đưa vào bên trong, An Diệp Lạc cảm giác phía dưới mình chảy ra chất dịch, động tác của Tống Nghiêm Tịch nhàng như muốn trêu đùa chúng.

      Nơi chất dịch chảy ra ngày càng nhiều, ngón tay đưa vào bên trong, An Diệp Lạc run , ngón tay Tống Nghiêm Tịch ra vào, khi cảm thấy thích hợp, đưa thêm ngón nữa vào sâu bên trong, ngón tay Tống Nghiêm Tịch ở sâu bên trong khuấy đảo, khiến cho An Diệp Lạc cả người vặn vẹo, chỉ muốn nhanh nhanh vào.

      Tống Nghiêm Tịch phát ra rằng An Diệp Lạc bình thường rất lạnh lùng, như trong chuyện này, lại dâm đãng khiến thích thôi. Nhình nâng người, thích thú, thầm vào tai An Diệp Lạc:

      - Diệp Lạc! Em có biết điệu bộ của em giờ dâm đãng đến mức nào ?

      Nghe , An Diệp Lạc liếc nhìn cái sắc lạnh, :

      - thích? Vậy bước xuống khỏi người tôi!

      - Ai thích, chỉ là, muốn bất kỳ thằng đàn ông nào được nhìn thấy bộ dạng này của em, em là của tôi, chỉ có tôi được nhìn thấy!- Tống Nghiêm Tịch bá đạo .

      - Nhanh vào ! - An Diệp Lạc gì nữa, nhắc , thực rất khó chịu.

      - Chưa được!

      rồi Tống Nghiêm Tịch tiếp tục nơi tư mật của An Diệp Lạc, cảm giác trêu đùa làm cho An Diệp Lạc tức giận, nhưng chỉ có thể tức giận ở trong lòng.

      - Ưm!

      rên tiếng, Tống Nghiêm Tịch cảm thấy trêu đùa đủ, còn trêu trọc nữa có lẽ chẳng có cơm cho ăn, ngón tay rút ra, vật của đưa mạnh vào trong.

      - A!

      Cả hai người hít sâu, phía dưới của An Diệp Lạc bỗng nhiên khép chặt, Tống Nghiêm Tịch hút ngụm khí, nhàng thầm vào tai :

      - Diệp Lạc! Buông lỏng , buông lỏng, từ từ thả lỏng cơ thể! Ngoan!

      Nghe theo hướng dẫn của , An Diệp Lạc dần dần buông lỏng cơ thể, lúc này Tống Nghiêm Tịch thoải mái ra vào trong người , hai bàn tay ôm moing căng tròn nhẵn mịn của An Diệp Lạc lên, cũng ưỡn cong người kết hợp cùng , hai người cùng nhau lên đỉnh điểm của khoái cảm.

      lần rồi lại lần, cuối cùng cả hai đều mệt liền ôm nhau ngủ.

      Buổi sáng, khi ánh nắng ban mai bị che bởi tấm rèm cửa, trong phòng, hai người vẫn ôm nhau ngủ ngon lành. Cho tới khi, hàng lông mi của An Diệp Lạc khẽ rung rung, mở mắt, định ngồi dậy cảm thấy mình bị ôm chặt, nhìn sang người bên cạnh, thấy nhắm mắt ngủ say, hàng lông mi dài che đôi mắt lạnh lùng khi thức của , hai hàng mày kiếm dày gọn gàng, khuôn mặt như tượng tạc, tìm ra khuyết điểm, đôi môi mỏng khẽ mím chặt.

      Đặt bàn tay của mình chạm lên khuôn mặt . Bất chợt, người nhắm mở mắt ra, bốn mắt nhìn nhau, phía dưới của hai người vẫn dính chặt, dương vật của Tống Nghiêm Tịch lại bắt đầu ngẩng lên, An Diệp Lạc cảm nhận được, liền vội vàng đẩy ra bước xuống giường chạy vào nhà tắm.

      Tống Nghiêm Tịch ngồi giường cười, đất đắc dĩ lắc đầu, thực gần thể giữ được ham muốn đối với .
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :