1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Khi nữ phụ thành thành nhân vật chính - Thuỷ Hàn Tịnh Văn - 71 chương (HOÀN)

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 25:
      Tại khu trung tâm thương mại quốc gia...

      Nơi hội tụ tất cả các công ty nổi tiếng đứng đầu tham gia đầu tư bao gồm tất cả các mặt hàng, trong khu thương mại này cũng có cổ phần đầu tư của hai người là Diệp Lạc Nguyên cùng Tống Nghiêm Tịch.

      Chiếc xe Porsche GT3 màu đỏ của Tống Nghiêm Tịch chạy vào trong khu vực thương mại thu hút ánh nhìn của mọi người, trong đó có cặp đôi, ánh mắt của hai người đó nhìn vào chiếc xe với mơ ước cùng ghen tị, lúc này nếu An Diệp Lạc nhìn thấy tin chắc cũng phải bất ngờ, bởi vì khu thương mại rộng lớn như vậy mà cũng có thể gặp được hai người muốn gặp nhất đó là Diệp Hi Nghi cùng Vương Khải Thiệu.

      Chiếc xe Porsche GT3 màu đỏ vừa vào xong chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo cũng màu đỏ chạy vào bên trong cũng thu hút ánh nhìn của mọi người kém chiếc xe đầu tiên.

      Mọi người đều kinh ngạc suy nghĩ, biết ai là chủ nhân của hai dòng xe thương hiệu nổi tiếng hàng đầu Thế Giới đó. Tuy rằng trong này đều tập hợp những kẻ giàu có, nhưng lại ai có đủ khả năng mua hai dòng xe nổi tiếng đó.

      Những tiểu thư tầng lớp quý tộc hay tiểu thư của các ông chủ, bà chủ đều mơ ước được làm quen với chủ nhân của hai chiếc xe màu đỏ. Mong rằng mình được làm chủ nhân của chiếc xe đó.

      Ôm tâm lý hi vọng, các tiểu thư, chủ đều tập chung ánh nhìn vào hai chiếc xe, để mọi người chờ lâu, sau khi xe dừng chủ nhân của chiếc xe cũng bước ra, đó là cả hai nam thần đẹp trai, người lạnh lùng, còn người khẽ nở nụ cười đốn tim các thiếu nữ.

      Mọi người muốn chạy tới lại thấy cả hai người cùng làm động tác đó là vòng ra sau xe mở cửa xe. Điều đó khiến mọi người lại trận hồi hộp suy nghĩ: lẽ hai người đó phải là chủ nhân chân chính của chiếc xe?

      Bước xuống xe là hai , họ đều mặc mình bộ quần áo đơn giản, thế nhưng lại khiến họ bị mờ nhạt mà càng làm tôn lên vẻ đẹp thiên thần và nữ hoàng của họ. lãnh ngạo cao quý, loli thiên thần đáng nhưng kém phần sắc sảo.

      Khi cả hai đều bước xuống xe họ bắt đầu đưa mắt nhìn xung quanh, cho tới khi nhìn sang bên cạnh, hai chàng trai kinh ngạc nhìn nhau cùng thốt lên:

      - Mày sao tới đây?- Tống Nghiêm Tịch

      - Mày sao tới đây?- Phương Tiếu Quân.

      Sau đó cả hai nhìn sang bên cạnh hiểu ý nhau cùng cười, bước lại gần nhau, lúc này Trương Doanh khẽ cười :

      - Chủ tịch!

      - Ở đây phải là công ty, Trương thư ký cần gọi tôi là chủ tịch, cứ gọi tôi là Nghiêm Tịch là được!

      Khẽ gật đầu với Trương Doanh, Tống Nghiêm Tịch , nghe vậy Trương Doanh khẽ cười :

      - Dạ vâng! Vậy chủ tịch... Nghiêm Tịch cũng cần gọi em là thư ký Trương đâu ạ, cứ gọi em là Doanh Doanh cũng được ạ!

      - Ừ!

      Hai người chuyện Phương Tiếu Quân bên cạnh lên tiếng:

      - Xin chào! Tôi là Phương Tiếu Quân, rất vui được gặp , là người của tên kia sao? dấu kỹ đó!

      Nghe Phương Tiếu Quân , Trương Doanh và Tống Nghiêm Tịch đều nhìn sang An Diệp Lạc.

      An Diệp Lạc khẽ nhếch miệng, đưa tay ra :

      - Xin chào! Tôi là Diệp Lạc Nguyên!

      - Xin chào Diệp! - Phương Tiếu Quân cười vui vẻ đưa tay ra bắt tay với An Diệp Lạc.

      - Xin chào Diệp! Tôi là Trương Doanh!- Trương Doanh cũng cười vui vẻ giới thiệu.


      Chương 26

      Bên trong khu thương mại.

      Bốn người cùng nhau ngắm các khu vực bán các sản phẩm nổi tiếng, khi tới khu vực đồ trang sức, chiếc lắc tay cùng đôi bông tai xinh đẹp có gắn kim cương màu thạch thu hút ánh nhìn của Trương Doanh cùng An Diệp Lạc.

      An Diệp Lạc ngắm nhìn lúc liền với nhân viên bán hàng:

      - Cho tôi coi chiếc lắc tay cùng bông tai kia!- An Diệp Lạc chỉ vào chúng.

      - Tôi lấy chiếc lắc tay kia và đôi bông!

      Cùng lúc đó, giọng nữ cũng vang lên, chỉ là cùng chọn món đồ mà An Diệp Lạc chọn. Nghe thấy tiếng quen quen, An Diệp Lạc và ba người còn lại đều quay sang nhìn, người vừa lên tiếng cũng nhìn lại, khi thấy đó là Diệp Lạc Nguyên ta vội :

      - Chị, chị sao lại tới đây?

      Hỏi xong ta đưa mắt nhìn ba người bên cạnh, trong mắt ghen tị thoáng qua rồi vụt tắt, môi là nụ cười, chỉ là trong lòng nghĩ: "hai người con trai bên cạnh ta đẹp trai quá, đẹp hơn cả Vương Khải Thiệu! Hừ, người đẹp như vậy chỉ có mình mới xứng, Diệp Lạc Nguyên, xứng!".

      Với suy nghĩ đó của mình, ta hỏi An Diệp Lạc tiếp:

      - Chị, hai người bên cạnh chị là ai vậy?

      Vâng, người lên tiếng chính là Diệp Hi Nghi, An Diệp Lạc nhìn ta dùng nụ cười giả tạo khẽ nhếch miệng :

      - Tôi quen sao?

      - Chị, chị sao lại vậy? Em là Diệp Hi Nghi đây, chị là chị của em mà!- xong ta kéo người bên cạnh - Chị quên rồi sao? Đây là Vương Khải Thiệu, chồng chưa cưới của chị mà!

      Nghe Diệp Hi Nghi mình là chồng chưa cưới của Diệp Lạc Nguyên người bên cạnh, khuôn mặt tỏ ra khó chịu, ta vội vàng phủ quyết :

      - Hi Nghi, em gì vậy? ta ...!

      Vương Khải Thiệu chưa xong Diệp Hi Nghi vội vàng để cắt đứt câu tiếp theo của Vương Khải Thiệu:

      - Khải Thiệu, đừng như vậy được ?

      An Diệp Lạc cùng ba người đứng nhìn Diệp Hi Nghi, cả ba người vẫn chưa lên tiếng, lúc này Tống Nghiêm Tịch bước lại gần An Diệp Lạc hơn, :

      - Vợ! Hai người này em quen sao?

      Khi Tống Nghiêm Tịch nghe ta mình là Diệp Hi Nghi biết ta là ai, hai người này là kẻ khiến Lạc Nguyên của chịu đau khổ, khẽ nhếch miệng cho nên bước tới gần Diệp Lạc Nguyên và giả vờ hỏi .

      - biết!

      An Diệp Lạc lắc đầu từ chối, lại ngờ Diệp Hi Nghi chịu từ bỏ liền lao vào , thấy vậy, Tống Nghiêm Tịch đứng bên cạnh liền ôm xoay qua, chân nhấc lên đá Diệp Hi Nghi khiến ta bị đẩy lại về phía sau và té ngã.

      việc xảy ra bất ngờ đến ngay cả An Diệp Lạc cũng hiểu vì sao làm vậy, chỉ là sau khi nghe trong lòng có chút gì đó được gọi là cảm động.

      - Vợ tôi quen các người quen, đừng tới gần chạm vào vợ tôi, ấy bị dị ứng với người lạ!

      Tống Nghiêm Tịch lạnh lùng , lúc này, Vương Khải Thiệu giật mình tỉnh lại, nhìn thấy Diệp Hi Nghi bị té nằm dưới đất, liền vội chạy tới nâng ta dậy, dùng ánh mắt hận thù nhìn Tống Nghiêm Tịch, sau đó quay sang nhìn An Diệp Lạc được bảo vệ, :

      - Diệp Lạc Nguyên, Hi Nghi chính là em của , vậy mà để người bên cạnh mình đá ấy như vậy, có còn là người hả?.

      Tiếng quát to của Vương Khải Thiệu thu hút những người mua hàng xung quanh, họ đều quay qua để nhìn rồi bàn tán, tiếng xì xầm to xung quanh truyền tới tai bốn người An Diệp Lạc, Tống Nghiêm Tịch, Phương Tiếu Quân,Trương Doanh cùng hai người Diệp Hi Nghi và Vương Khải Thiệu.

      - Chuyện gì vậy? Là chuyện gì xảy ra vậy?

      - biết! Hình như cái tên gì gì Lạc Nguyên đó là chị em với bị ngã kia phải?- người lắc đầu .

      - A! Tôi biết họ!
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    2. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 27

      Trương Doanh quay lại nhìn, bất chợt đứng sững người. Điều đó khiến Phương Tiếu Quân bên cạnh chú ý, cũng đưa mắt nhìn về hai người nam nữ đến (Phương Tiếu Quân cách Trương Doanh đoạn nhé!).

      Hai người bước tới trước mặt Trương Doanh, nữ nhìn khẽ cười :

      - Trương Doanh! ngờ gặp cậu trong này!- giọng khinh thường của ta vang lên.

      Người đứng bên cạnh ta khuôn mặt ngượng ngùng, ta :

      - Doanh Doanh! Lâu rồi gặp em! Em khoẻ ?

      - Cám ơn! Tôi khoẻ!

      Trương Doanh khó nhọc trả lời. Lúc này hai người An Diệp Lạc và Tống Nghiêm Tịch cũng quay lại nhìn. Cả ba người thấy vừa chuyện với Trương Doanh lên tiếng:

      - may quá! Gặp cậu ở đây, nhân tiện mình mời cậu thứ bảy tuần sau tới dự tiệc cưới của hai bọn mình. Cậu nhớ tới nhé!

      À! Nếu cậu vẫn chưa có xe mà ngại muốn cho mọi người biết cứ với mình, mình cho cậu mượn vào hôm thứ bảy để cậu tới nhà mình!

      xong ta khẽ cười, đôi mắt thể khinh thường đối với Trương Doanh, trong lòng thầm: "hừ! Nghèo kiết xác mà còn đòi vào đây mua đồ hiệu!". Sau đó đưa cho Trương Doanh tấm thiệp mời đỏ tươi, bên có ghi: lễ thành hôn của Mạc Đinh và Đổng Ngạch được đưa tới tay .

      Trương Doanh chưa kịp tay là tấm thiệp đỏ chói mắt. Lúc này, Phương Tiếu Quân bước tới gần Trương Doanh, môi vẫn là nụ cười ngọt ngào dành cho .

      - Vợ! Họ là bạn em sao?- Phương Tiếu Quân hỏi.

      - Vợ?- cả hai người Mạc Đinh và Đổng Ngạc đều kinh ngạc thốt lên.

      - Sao vậy? Đây là vợ tôi, các vị có ý kiến gì ?- Phương Tiếu Quân nhìn hai người hỏi lại.

      - Cái này...!- hai người ấp úng, họ biết mình có quyền gì nhưng nhìn thấy có người đẹp trai nhận Trương Doanh là vợ, họ thấy khó chịu trong lòng.

      Chỉ nghe Mạc Đinh dùng giọng chua với Trương Doanh:

      - Trương Doanh! ta là chồng cậu sao? Đừng cậu làm với ta như ngày xưa cậu...!

      Mạc Đình tới đó liền dừng lại, chỉ có trong lòng ta biết mình rất ghen tị với Trương Doanh, trước kia Đổng Ngạc từng là người của Trương Doanh, Mạc Đinh vì ghen tị Trương Doanh nhà nghèo lại được hot boy là Đổng Ngạc để ý, cuối cùng hai người chính thức công khai quan hệ, Mạc Đinh biết được nên bỏ thuốc Đổng Ngạc uống rồi sau đó xảy ra quan hệ cho nên Đổng Ngạc buộc phải chia tay với Trương Doanh. Sau đó tung tin đồn Trương Doanh dụ dỗ đàn ông, cùng đàn ông quan hệ khiến cho Trương Doanh đau khổ vì bị mọi người xa lánh. ngờ, bây giờ ta lại có được người đẹp trai tới vậy, đẹp hơn cả Đổng Ngạc, nhìn quần áo ta mặc toàn đồ hiệu thế kia, đoán chắc là công tử con nhà giàu có. Nếu như Mạc Đinh đưa ta vào chòng chắc chắn phải lấy . Vậy là vợ của rồi.

      Nghĩ tới đó, nhắc lại chuyện quá khứ chỉ mong sao khinh thường và bỏ Trương Doanh. Trong lúc chờ mong cảnh Trương Doanh bị bỏ rơi lần nữa nghe :

      - Vợ! thôi em, phải em muốn ăn món ăn do nấu sao? Hôm nay nấu cho em ăn!

      Trương Doanh gì mà đưa mắt nhìn , thấy vì lo cho vậy để an ủi khiến cảm giác trong lòng ngọt ngào. Khẽ gật đầu, chào hai người đối diện quay , lại ngờ Phương Tiếu Quân ngoảnh mặt lại

      Chương 28

      -À! Cám ơn hai người mời vợ tôi tới dự! Xe vợ tôi cần mượn của hai vị đâu, bởi vì ấy đủ tiền để mua xe giống của các vị. Chỉ có thể tạm chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo thôi!

      xong Phương Tiếu Quân ôm ngang eo Trương Doanh rời . Để lại hai cặp đôi Mạc Đinh và Đổng Ngạch chết lặng khi chưa kịp tiêu hoá câu của Phương Tiếu Quân, bên tai của Mạc Đinh chỉ nghe câu "xe Bugatti Vision GranTurismo", cho tới khi tỉnh lại thấy hai người Phương Tiếu Quân cùng Trương Doanh đâu cả. Nhìn sang bên cạnh thấy Đổng Ngạc cũng giống mình, chỉ là ta vẫn còn ngây người. Thấy vậy, Mạc Đinh liền rời , tới nơi khác liền bấm số, hồi đổ chuông nghe Mạc Đinh :

      - Điều tra cho tôi cuộc sống cũng như ở, tất cả những gì liên quan tới người tên Trương Doanh thời gian gần đây cho tôi!

      - .....

      - Được, tôi gửi ảnh qua cho, đặc biệt điều tra cho tôi chàng trai theo Trương Doanh cho tôi, coi có phải họ là vợ chồng ?

      - ....

      - Tôi cần kết quả càng sớm càng tốt!

      - ....

      - Được!

      Cúp điện thoại, Mạc Đinh khẽ cười, trong đầu là viễn cảnh được sánh bước cùng Phương Tiếu Quân cùng ngồi chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo đời mới đó, cảm nhận tất cả mọi người nhìn mình đầy ghen tị và ước ao, Mạc Đinh cười vui vẻ.

      Dưới chờ đợi nôn nóng của Mạc Đinh, cuối cùng cũng có thông tin, điều tra được chàng trai muốn, chỉ có thể biết rằng hay lái chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo, chàng trai và Trương Doanh phải là vợ chồng. Họ chỉ mới quen biết nhau có mấy ngày thôi, biết được điều mình cần biết, Mạc Đinh cười vui vẻ, giờ chỉ cần huỷ hôn với Đổng Ngạc là có thể tự do theo đuổi chàng trai có chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo đó rồi. Mạc Đinh tin chắc với gia thế của mình (Phương Tiếu Quân) bỏ Trương Doanh để .

      tin tưởng khi câu chia tay với Đổng Ngạc chắc chắn đồng ý ngay, phải ta vẫn còn Trương Doanh sao? Giờ để ta tự do theo đuổi người mình .

      Nghĩ như vậy, Mạc Đinh tìm Đổng Ngạc để chuyện.

      __________________cách tuyến________________


      Tại những nơi khác, bốn người nhanh chóng mua những món đồ mình muốn mua xong liền vội vàng ra xe để về nhà.

      đường trở về, Tống Nghiêm Tịch im lặng gì, An Diệp Lạc cũng ngồi yên khoing . Cuối cùng vẫn là An Diệp Lạc trước:

      - Lúc nãy trong khu trung tâm thương mại nghe thấy hết rồi đó! Giờ có thể rời được rồi!

      - Vì sao? - Tống Nghiêm Tịch khó hiểu nhìn An Diệp Lạc, hiểu vì sao lại vậy.

      - nghe thấy sao? Tất cả những gì xấu xa đều là tôi, người ta nếu có con chẳng bao giờ cho con họ lấy tôi!- An Diệp Lạc lạnh lùng .

      - Tôi rồi, em là người tôi , cho nên em có như thế nào tôi cũng khôn buông tay! Cho nên em đừng xua đuổi tôi được chứ?- Tống Nghiêm Tụch bình tĩnh trả lời .

      - sợ tôi rồi gia đình phản đối và ép chia tay với tôi sao?- An Diệp Lạc vẫn giọng lạnh lùng.

      - Gia đình tôi để ý tới vấn đề đó, với lại người trong gia đình tôi bao giờ can thiệp vào quyết định của tôi. Cho nên vấn đề em đưa ra quá thừa rồi!- Tống Nghiêm Tịch khẽ cười .

      Thấy Tống Nghiêm Tịch cố chấp như vậy, An Diệp Lạc khẽ thở dài, trong lòng suy nghĩ mình có nên mở rộng lòng mình chào đón ? Thế nhưng, vẫn lo sợ, lo rằng khi mình đặt tình cảm vào rồi lại bị bỏ rơi. Cảm giác đau đó, muốn thử lần nữa. Giữa lúc phân vân, bên cạnh khẽ :

      - Tôi biết quá khứ em là như thế nào, tôi cũng quan tâm, cái tôi quan tâm là bản thân em, em có mở lòng mình lần nữa để đón nhận tình của tôi hay ? Hãy nên cho mình cơ hội, đừng buông xuôi tất cả!

      Nhìn biểu rối rắm của , biết phân vân. Nghe vậy, An Diệp Lạc khẽ nhắm mắt, nhớ tới chuyện tình của kiếp trước và kiếp này, nó làm chẳng dám tin vào thứ được gọi là Tình nữa rồi.

      Bên này người phân vân, người hồi hộp chờ đợi bên chiếc xe Bugatti Vision GranTurismo của Phương Tiếu Quân cũng im lặng. lái xe thỉnh thoảng quay sang nhìn Trương Doanh, chỉ thấy khuôn mặt của Trương Doanh nghiêng sang bên.
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    3. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 29-30

      - Ngày trước, khi cha mẹ em mất, em bị đưa tới nhi viện sống, cho tới khi em thi vào đại học, vừa làm vừa học. Ban đầu, cuộc sống của em chỉ có học và làm, tuy vậy em cũng bao giờ thấy buồn. Chỉ cho tới khi, em gặp Đổng Ngạc, ta cho em biết cuộc sống này còn có nhiều điều thú vị. Lúc đó, em chỉ nghĩ đơn giản là hai người nhau vượt qua tất cả, thế nhưng, ta phản bội em theo người con khác. Em nghĩ, nếu em thực biết giữ mình trong sạch, tránh những cám dỗ khác. Thế nhưng, ta làm được.
      ngờ, sau bao năm gặp lại hai người đó, lại nhận được tấm thiệp hồng tay của họ.

      tới đây, Trương Doanh khẽ nhếch miệng đầy cay đắng, bao lâu rồi, còn nhớ tới họ, khôn phải là khôn nhớ mà là đem họ chôn vùi trong sâu thẳm. Cứ nghĩ khi gặp lại bình thản đối mặt, nhưng nghĩ rằng khi gặp lại, trong lòng vẫn có cảm giác tổn thương sâu sắc.

      Phương Tiếu Quân nghe vậy, im lặng, cho xe dừng lại, với tay kéo tựa vào ngực mình :

      - Doanh Doanh! Chuyện quá khứ hãy để nó trôi qua . Bây giờ hãy nhìn về tương lai, hạnh phúc của em là tại và tương lai, chứ phải là quá khứ kia!.

      Trong vòng ngực của , Trương Doanh lần đầu tiên có cảm giác bình yên, như , cũng nên cho mình hi vọng, hạnh phúc của , phải tự nắm trong tay, thể buông được.

      Nghĩ thông, Trương Doanh khẽ cười với Phương Tiểu Quân:

      - Tiếu Quân! Cám ơn !

      - Ngốc! Là nên cám ơn em, cám ơn em xuất bên đời , cám ơn em, vì có em mà mới biết ra tình như nghĩ! - Phương Tiếu Quân khẽ cười .

      - như nghĩ? Là sao?- Trương Doanh ngẩng đầu nhìn hỏi.

      - Trước kia tin tình là có , khi đó chỉ coi phụ nữ như đồ chơi, thích , thích bỏ!- Phương Tiếu Quân giải thích- Nhưng sau khi gặp em, mới hiểu thế nào là người chân chính!

      - A! ra kẻ lăng nhăng? Tôi đập chết này!

      rồi Trương Doanh cau mày đánh vào người Phương Tiếu Quân khiến phải chống đỡ , vừa chống đỡ vừa sợ làm bị đau, vội :

      - Cái đó là trước khi quen em! Từ sau khi quen em, đâu có như vậy nữa!

      - Hừ, coi như bỏ qua cho , nếu còn để tôi biết được chết với tôi!

      xong lườm cái sắc lẹm, Phương Tiếu Quân nghe mà toát cả mồ hôi. bây giờ có được coi là sợ vợ nhỉ? Mà kệ, sợ cũng được, sợ cũng được, miễn vui vẻ là được.

      Cuối cùng, cũng về tới nha của An Diệp Lạc, hai người đàn ông ra xe xách đồ vào nhà ( cả bốn người bàn nhau về nhà An Diệp Lạc trước cho nên giờ mới có cảnh này nhé!), còn An Diệp Lạc và Trương Doanh bước vào nhà, An Diệp Lạc :

      - Trương, mời vào!

      - Dạ!

      Mặc dù biết nhà của An Diệp Lạc là biệt thự, nhưng Trương Doanh vẫn tự nhiên, cảm giác gò ép bó buộc. An Diệp Lạc thấy Trương Doanh từ khi bước vào hề đánh giá xung quanh, khẽ gật đầu đem ly nước ra cho Trương Doanh:

      - Trương, mời dùng nước!

      - Cám oen chị, mà chị cứ gọi em là Doanh Doanh cũng được, đừng gọi em là Trương!

      - Được!

      Hai người nhìn nhau khẽ cười, mặc cho hai nam nhân bê vác đồ vào, cũng phải hai người muốn giúp mà do nam nhân bọn họ cho hai chạm vào.

      Nhìn vậy, cả hai trong lòng đều có ngọt ngào chảy qua. Thấy cả hai đem hết đồ vào nhà, An Diệp Lạc và Trương Doanh đều đưa nước cho hai chàng trai của mình uống khiến hai trong lòng vui như mở cờ.

      -Trưa nay chúng ta làm món gì đây?- An Diệp Lạc nhìn ba người hỏi.

      - Món gì cũng được!- Trương Doanh lên tiếng.

      - Vậy hôm nay để bọn trổ tài phục vụ hai vị tiểu thư!- Tống Nghiêm Tịch và Phương Tiếu Quân cùng lên tiếng.

      - Hai người có chắc nấu được ?- An Diệp Lạc chăm chú nhìn hai người.

      -Được hay lát nữa em biết!- Tống Nghiêm Tịch ra vẻ bí .

      - Còn ăn được chúng ta tới nhà hàng thôi!- Phương Tiếu Quân vui vẻ .

      - Được đó, ý kiến hay!- An Diệp Lạc cười .

      - Vậy giờ mời hai bà xã của hai ông xã ra ghế ngồi chờ nhé!- Tống Nghiêm Tịch cười khẽ cúi người làm bộ dạng mời .

      - Được thôi!

      An Diệp Lạc kéo Trương Doanh ra ghế ngồi, còn để mặc hai nam nhân trong bếp nấu ăn.

      - Doanh Doanh! Chúng ta làm bạn nhé!- An Diệp Lạc cười nhìn Trương Doanh khẽ .

      - Được! Mình cũng muốn chỉ là sợ Lạc Nguyên muóin làm bạn với mình thôi!- Trương Foanh cười vui vẻ .

      - Vì sao muốn ?

      - À vì mình nghèo, cha mẹ còn, nếu Lạc Nguyên chê chúng ta mãi mãi là bạn tốt, phản bội nhau!

      - Được! Mình chê!

      Bên ngoài hai chuyện vui vẻ, bên trong bếp, Tống Nghiêm Tịch và Phương Tiếu Quân làm đồ ăn, Phương Tiếu Quân vừa làm vừa hỏi Tống Nghiêm Tịch:

      - Nghiêm Tịch! Mày quen ấy lâu chưa?

      - Trước mày ngày khi mày quen Doanh Doanh!

      - Làm sao quen vậy?

      - Bí mật, !- Tống Nghiêm Tịch lắc đầu.

      - Đồ ki bo!- Phương Tiếu Quân lườm Tống Nghiêm Tịch- Tao là bạn thân, bạn thân của mày đấy! Biết hả?

      - Như vậy càng , đó là kỷ niệm của tao và ấy, mày biết làm gì?

      - Ờ! thôi!

      - Mày xác định bỏ những chân dài, siêu mẫu để bên mình Doanh Doanh chứ?

      - Xác định! Trong lòng tao chỉ có mình Doanh Doanh!- Phương Tiếu Quân nghiêm túc .

      - Nếu vậy mày nên dọn dẹp những bông hoa trước kia của mày , đừng để họ tới tìm Doanh Doanh, nợ đào hoa của mày tự mày giải quyết !- Tống Nghiêm Tịch khuyên nhủ bạn của .

      - Tao biết, mày yên tâm! Kẻ nào dám đụng tới ấy hay làm ấy tổn thương tao cho nó sống trong địa ngục!

      - Ừ! Tao tin!

      Món ăn cuối cùng cũng được hai chàng trai bưng lên, An Diệp Lạc và Trương Doanh nhìn bàn đồ ăn khiến hai người kinh ngạc tròn mắt nhìn. Họ tin tất cả đều là do hai chàng trai tự mình làm ra, có món gà hầm canh, món sườn xào chua ngọt, món cá hấp,... tất cả nhìn rất đẹp mắt, hương thơm từ các món ăn toả ra làm hai ngừng nuốt nước bọt ( hai nàng nhà mình là biết nấu ăn nhé! Chỉ biết làm mấy món đơn giản thôi nhá!)

      - Ngồi , chúng ta ăn thôi! Em đói sắp xỉu rồi đây!- Trương Doanh hào hứng .

      Phương Tiếu Quân thấy hai mắt toả sáng khẽ cười, An Diệp Lạc gật đầu :

      - Đúng vậy! Em cũng đói rồi, chúng ta ngồi xuống ăn thôi!

      - Khoan ! Chúng ta uống chút rượu chúc mừng cuộc hạnh ngộ của chúng ta ! - Phương Tiếu Quân vội .

      - Đúng a! Để tôi lấy rượu!

      rồi An Diệp Lạc vào trong, khi trở ra tay là chai rượu vang đỏ. Rót cho mỗi người ly, tất cả cùng nâng ly lên :

      - Cạn!

      - Cạn!

      - Cạn!

      - Cạn!

      Ngồi xuống ghế, khi cả bóin người cầm đũa lên định ăn ngoài cổng có tiếng chuông "tính toong" vang lên.
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    4. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 31-32

      Nghe tiếng chuông, An Diệp Lạc đứng dậy ra phía cửa, mở camera theo dõi lên nhìn, nhận ra người đứng ở ngoài cổng là ai khỏi nhíu mày. Giọng người ngoài cửa vang lên:

      - Chị, mở cổng cho em! Em tới thăm chị nè!

      Nghe người đó , khẽ thở dài, nhân nút mở xong quay lại bàn ăn, mọi người thấy trở lại cũng ai gì, chờ đợi người vào.

      Chừng 5 phút sau, chiếc xe benze màu hồng chạy vào trong sân, cánh cửa mở ra, nhìn thấy người bước từ trong xe ra tất cả đều im lặng gì.

      Người vừa xuống xe liền chạy vào bên trong, cười :

      - Chị, em tới thăm chị! Ơ, hai cũng ở đây sao? Mọi người dùng bữa sao ạ?

      ra đó là em cùng cha khác mẹ của Diệp Lạc Nguyên, bỏ qua tồn tại của Trương Doanh, chỉ chào hỏi hai người là Tống Nghiêm Tịch và Phương Tiếu Quân. Chỉ nghe Phương Tiếu Quân cười :

      - À! Vợ chồng tôi là được vợ chồng nhà này mời tới chơi, là ai vậy?- xong Phương Tiếu Quân kéo Trương Doanh lại ôm ngang eo .

      Nghe Phương Tiếu Quân "vợ chồng" lại nhìn hành động thân mật của hai người, trong lòng Diệp Hi Nghi khó chịu, ánh mắt ghen tị thoáng qua rồi vụt tắt, thế nhưng vẫn thoát khỏi cái nhìn của bốn người.

      Cố lấy lại bình tĩnh cho mình, Diệp Hi Nghi nhìn về phía bàn ăn liền cười tươi :

      - Mọi người dùng bữa trưa sao? Em cũng đói, chúng ta vào ăn thôi!

      Trong lòng Diệp Hi Nghi nghĩ cách làm sao để bắt chuyện với hai người đàn ông kia, cho nên khi phát bàn ăn liền vậy, điều quan trọng là ta muốn tìm đề tài để làm quen với hai qua bàn ăn. Nghĩ vậy, Diệp Hi Nghi liền chạy về phía bàn ăn khuôn mặt tỏ vẻ mình rất đói và muốn ăn cơm.

      Thấy vậy, An Diệp Lạc liền chặn lại, hai tay khoanh trước ngực nhìn Diệp Hi Nghi khẽ nhếch miệng :

      - nghĩ đây là nhà của sao? Khi chưa được chủ nhân cho phép mà lại có hành động đáng khinh vậy sao?

      - Chị làm sao vậy? Em là em của chị mà!- Diệp Hi Nghi tỏ vẻ kinh ngạc nhìn An Diệp Lạc .

      Giương đôi mắt ngân ngấn lệ lên nhìn An Diệp Lạc để muốn được hai người đàn ông mủi lòng an ủi, chỉ tiếc rằng họ phải là người say mê sắc đẹp, vậy còn là người tâm trong sạch như ta.

      - Em ??? Tôi nhớ mình có em !

      - Chị cha chúng ta là Diệp Hoành Nghị, chủ tịch công ty G.P!

      - À! Tôi nhớ ra rồi!

      - Em đúng chị? Em là em của chị!

      - Nhưng hai ngày trước, ông ta gửi giấy từ con cho tôi rồi, cho nên từ giờ tôi và hề có quan hệ gì. Ok!

      - Chị gì kỳ vậy? Tình thân dứt là dứt được sao? Em nghĩ chị lại là con người vô tình tới vậy!

      - Tuỳ ! Giờ mời rời khỏi đây!

      xong An Diệp Lạc gọi vệ sĩ tới đưa Diệp Hi Nghi ra ngoài, ánh mắt thâm độc của Diệp Hi Nghi loé lên. Trong lòng nghĩ: "Diệp Lạc Nguyên! cứ chờ đấy, tôi cướp người của !".

      Sau khi đuổi Diệp Hi Nghi rồi, cả bốn người còn tâm trạng ăn uống.

      Buổi tối,

      Khi hai người Phương Tiếu Quân cùng Trương Doanh rời , Tống Nghiêm Tịch và An Diệp Lạc cùng lên sân thượng ngồi.

      Trời về đêm, khắp cả bầu trời là ngôi sao lấp lánh, Tống Nghiêm Tịch ôm An Diệp Lạc trong lòng, cùng ngắm trời sao, :

      - Em nghĩ sao về chuyện đó?

      - Chuyện gì?

      - Đồng ý làm vợ !

      An Diệp Lạc nghe vậy, im lặng, điều đó khiến cho Tống Nghiêm Tịch trong mắt lên đau đớn. lúc sau, giọng An Diệp Lạc đều đều khẽ :

      - Em kể cho nghe chuyện, sau khi nghe xong rồi lúc đó hãy quyết định sau!

      - Được! Em , dù như thế nào cũng buông tay em!

      Nghe khẳng định vậy, An Diệp Lạc chỉ nhếch mép, bắt đầu kể cho nghe:

      - Em thực ra phải là Diệp Lạc Nguyên!

      Nghe vậy Tống Nghiêm Tịch sững sờ, phải Diệp Lạc Nguyên vậy là ai? An Diệp Lạc ngẩng đầu nhìn biểu của , chỉ thấy trong mắt là kinh ngạc, khẽ cười, An Diệp Lạc tiếp:

      - Thân xác này chính xác là của Diệp Lạc Nguyên, còn linh hồn là người khác tên là An Diệp Lạc, cha mẹ mất sớm, mình gây dựng được công ty phụ tùng oto tuy có tiếng tăm nhưng cuộc sống rất thoải mái.

      Cho tới ngày, bị bọn cướp giật đồ và được chàng trai giúp đỡ lấy lại được, ban đầu vì cảm ơn chàng trai, mời ta bữa cơm, hai người chuyện rất hợp ý nhau, sau đó trao đổi số điện thoại.

      Lâu dần tin nhắn qua lại khiến cho hai người trở thành người , và tới hôn nhân. An Diệp Lạc vì tin tưởng người cũng là chồng chưa cưới cho nên làm giấy tờ chuyển nhượng cho người chồng chưa cưới kia, được thay mặt quản lý công ty khi vắng mặt đột xuất.
      Trong khi mong chờ mình có được hạnh phúc ngày kia, khi về nhà phát ra chuyện động trời ra ta và bạn thân của lên kế hoạch từ trước để tiếp cận . Sau đó bị họ đẩy ngã từ tầng hai mươi rơi xuống, cứ nghĩ rằng có cơ hội sống lại khoing ngờ được ông trời cho sống lại nhập vào xác của người tên là Diệp Lạc Nguyên ở năm năm sau!

      xong, An Diệp Lạc nhìn lại , im lặng để tự mình suy nghĩ. biết mình có chút tình cảm với , cho nên khi quyết định cho biết cũng cân nhắc, nếu chấp nhận chút tình cảm đó của bỏ , như vậy cũng bị tổn thương nhiều.

      Tống Nghiêm Tịch nghe kể, nghĩ đời lại có chuyện lạ như vậy, nếu như phải là chẳng tin chuyện phi lý này lại có . Đồng thời cũng khiến hiểu về hơn.

      là Diệp Lạc Nguyên cũng được, là An Diệp Lạc cũng được. Chỉ cần người đó là , như vậy những chuyện khác có quan trọng ?

      Khi An Diệp Lạc đứng dậy rời , quay lưng, chút thất vọng trong lòng thoáng qua, có lẽ cả đời này chẳng có hạnh phúc cho riêng mình, trở lại căn phòng, nhớ lại mấy ngày qua cùng náo loạn trong căn phòng này, giọt nước mắt khẽ rơi từ mi mắt xuống đất.

      Nằm giường, ôm chiếc gối mà dùng để gối đầu, trong lòng trống trải, có lẽ qua ngày mai, lại trở về con người lạnh lùng của mình trước kia. có lẽ chỉ là thoáng qua thôi, coi như giấc mộng sau hè .

      Suy nghĩ miên man, khi dần thiếp trong giấc ngủ cánh cửa "cạch" tiếng vang lên, mở mắt, đôi mắt kinh ngạc nhìn người vừa bước vào trong phòng. Trong đầu nghĩ: vì sao rời ? Sao lại bước vào phòng của ?
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    5. DragonProk

      DragonProk Well-Known Member

      Bài viết:
      502
      Được thích:
      756
      Chương 33

      bước tới giường An Diệp Lạc, nhìn ánh mắt kinh ngạc của bật cười, khiến kinh ngạc tới vậy sao? Ngồi xuống giường, mặt đối mặt, hai mắt nhìn nhau, sau đó đưa tay khẽ vén làn tóc rối của .

      - ... sao lại vào đây?

      - Tại sao được vào?

      - phải khi nghe xong chuyện đó phải sợ hãi và bỏ sao?

      - Haizzz! với em rồi, chính con người em, quan tâm điều gì khác, khi em là em của tại, phải Diệp Lạc Nguyên của quá khứ! Em hiểu ? Ngốc!

      - Thực để ý?- nghi ngờ nhìn .

      - Thực !- gật đầu khẳng định.

      Tận tai nghe, tận mắt thấy gật đầu khiến cảm động, nước mắt tưởng chừng như bao giờ rơi lại cứ lặng lẽ rơi khuôn mặt trong đêm của .

      gạt những giọt nước mắt của , ôm vào lòng, đặt lên môi nụ hôn dịu dàng đầy bá đạo chiếm hữu.

      ___________________Tại nhà của Trương Doanh_______

      Phương Tiếu Quân đưa về, nhìn bước vào trong nhà rồi mới yên tâm rời . Chỉ là lại ngờ, khi rời nhóm người xông vào trong nhà của Trương Doanh bắt cho vào trong bao tải đưa .

      đường trở về, tim Phương Tiếu Quân chợt đau nhói, cảm giác có điều gì quan trọng nhất đối với xảy ra. Khẽ lắc đầu cho cảm giác đau nhói đó bình ổn lại, chạy xe về thẳng biệt thự Phương gia.

      - Thiếu gia! Cậu về!

      Người gác cổng thấy về khẽ chào, mở cổng cho . Bước vào trong nhà, lên lầu, tới gian phòng đưa tay lên cửa gõ "cộc, cộc" hai tiếng.

      Từ bên trong vang lên giọng trầm ám hữu lực vang lên:

      - Vào !

      Mở cửa bước vào trong, nhìn hai người trước mặt hạnh phúc bên nhau, khẽ cúi người chào:

      - Cha, dì!

      - Tiếu Quân! Con ngồi !- người phụ nữ nở nụ cười hiền kêu ngồi xuống.

      - Dạ! Con cám ơn dì!- nhìn người phụ nữ khẽ cười .

      - Sao vậy? Có chuyện gì sao?- cha bên cạnh nhìn cười hiền hỏi.

      - Cha, dì! Ngày mai con đưa vợ chưa cưới của con về ra mắt hai người!- nghiêm túc nhìn hai người .

      - Con xác định?- cha hỏi lại.

      - Dạ! Con xác định!- gật đầu khẳng định.

      - Tốt! Cuối cùng con cũng chịu đưa vợ chưa cưới về nhà rồi! Chị, chị ở cao có nhìn thấy ? Quân Quân nhà chúng ta lớn rồi!- người phụ nữ nghe liền vui mừng khóc. Bà luôn lo lắng chuyện lấy vợ của , giờ bà có thể yên tâm rồi.

      Hai người đàn ông bên cạnh nhìn bà vì vui mà khóc, cha kéo bà lại ôm vào lòng vỗ vỗ an ủi bà. Còn đứng dậy, bước tới trước mặt bà quỳ xuống, hành động này của doạ bà giật mònh, còn cha kinh ngạc, bà vội vàng rời khỏi ông đưa tay nâng đứng dậy :

      - Quân Quân! Con làm gì vậy?

      - Dì! Cho con được quỳ xuống để cảm ơn dì, cám ơn dì vì con mà chịu nhiều khổ cực, cám ơn dì vì con mà bỏ qua điều tiếng tốt lòng chăm sóc con, cám ơn dì vì con mà muốn sinh con của chính mình. Từ hôm nay trở , cho con được làm con của dì, cho con được gọi dì tiếng "mẹ"!

      xong dập đầu ba lạy, còn bà nước mắt như mưa, bao năm nay, bà luôn vì suy nghĩ gì, trong lòng bà là con của bà từ lâu rồi, mơ ước được gọi bà tiếng "mẹ" cuối cùng cũng được rồi, bà cứ sợ cả đời này chẳng bao giờ được nghe gọi. ngờ hôm nay, bà được nghe rồi.

      Ngồi xuống ôm vào lòng bà nghẹ ngào, câu cũng thể lên lời. Cha ngồi bên cạnh nhìn hai người ông cũng vui, cuối cùng bà cũng được như nguyện.





      Chương 34

      Buổi sáng hôm sau,

      Phương Tiếu Quân tới nhà Trương Doanh, nhìn cánh cửa đóng gõ cửa "cộc, cộc, cộc" ba tiếng vang lên. Chờ đợi mãi thấy ra mở cổng Phương Tiếu Quân thầm:

      - lẽ hôm nay làm sớm?

      Nghĩ vậy, ra xe quay đầu xe chạy thẳng tới công ty R.S của Tống Nghiêm Tịch, nơi Trương Doanh làm việc. Theo thói quen, thẳng tới phòng làm việc của Trương Doanh, thế nhưng, lại hề thấy bóng dáng của đâu. Trong lòng cỗ lo lắng xuất , cảm giác như hôm qua vậy.

      Lấy điện thoại, Phương Tiếu Quân bấm số, hồi chuông vang lên, tiếng chuông kéo dài khiến Phương Tiếu Quân trong lòng suốt ruột thôi, chuông đổ dài, gọi liên hồi cũng vẫn thấy chủ nhân của số điện thoại đó bắt máy, lòng càng nóng như lửa đốt.

      Cuối cùng bấm số gọi cho Tống Nghiêm Tịch, đầu máy vang lên, người đầu dây bên kia nhấc máy, vội vàng hỏi:

      - Nghiêm Tịch, Doanh Doanh có ở gần cậu ?

      - ....

      - ấy đâu nhỉ? Tao gọi cho ấy mấy cuộc mà thấy ấy nhấc máy!

      - ....

      - Tao tới nhà rồi! thấy nên ở công ty của mày!

      - ....

      - Ừ!

      Kết thúc cuộc chuyện với Tống Nghiêm Tịch, Phương Tiếu Quân gọi điện cho người:

      - Mày cho người tìm kiếm cho tao, tao gửi ảnh qua cho mày, tìm xem ấy giờ ở đâu cho tao! Càng nhanh càng tốt!

      - Alo, cha! Con có việc cần nhờ tới cha! Cha tìm giúp con Doanh Doanh, ấy chắc bị bắt cóc rồi!

      - ....

      - Dạ! Con gửi ảnh của ấy qua cho cha ngay!

      Cuộc chuyện kết thúc, Phương Tiếu Quân lo lắng lại lại nơi làm việc của Trương Doanh. Cùng lúc đó, ba thế lực hai chính ngầm bắt đầu vào công việc điều tra chỉ để tìm kiếm người con có tên là Trương Doanh.

      __________________phân cách______________________


      Tại căn nhà bỏ hoang cách xa thành phố, bên trong, căn nhà gỗ rách nát, nhóm người cùng hai , đứng, bị trói chặt giá gỗ. bị trói nhìn còn lại :

      - Mạc Đinh! Cậu vì sao lại bắt cóc tôi?

      - Vì sao? Mày còn hỏi tao vì sao? Trước kia còn học, Đổng Ngạc mày, ngờ giờ mày lại có người giàu có, đẹp trai hơn Đổng Ngạc, mày nghĩ vì sao?

      ra, hai đó là Trương Doanh mất tích cùng bạn của mình là Mạc Đinh.

      - phải cậu cùng Đổng Ngạc chuẩn bị cưới sao?- Trương Doanh kinh ngạc nhìn Mạc Đinh.

      - Cưới? Giờ tao còn Đổng Ngạc nữa, mà là người bên cạnh mày giờ, ấy phải thuộc về tao!

      Mạc Đinh giữ tợn nhìn Trương Doanh cười và hét lên, ta ghen tị với Trương Doanh, ta là thiên kim tiểu thư, vì sao lại chàng trai nào thương ta? Còn Trương Doanh, ta chỉ là đứa mồ côi con nhà nghèo, vậy mà bên ta lúc nào cũng có những người lòng thương lo lắng cho ta, Đổng Ngạc như vậy, giờ ấy cũng vậy. hận ta (Trương Doanh).

      - Cậu trước kia cướp Đổng Ngạc, giờ cậu lại muốn cướp Tiếu Quân?- Trương Doanh nhìn Mạc Đinh biết gì hơn.

      - ấy là Tiếu Quân sao? - Mạc Đinh lẩm bẩm , khuôn mặt ta là nụ cười vui vẻ. Quay qua nhìn Trương Doanh, Mạc Đinh - Trương Doanh, tôi khiến thể ở bên Tiếu Quân được nữa!

      xong, Mạc Đinh hất mặt với mấy người bên trong, tay ta là chiếc điện thoại. Trương Doanh nhìn những người đàn ông bước về phía mình tron lòng lo lắng thôi, vội vàng :

      - Các người... các người định làm gì?- Giọng sợ hãi của Trương Doanh.

      - He he, em xinh đẹp này để tụi phục vụ cho em l, chúng ta cùng vui vẻ a!- tên trong số họ lên tiếng.

      Tới gần nhìn khuôn mặt trắng bánh bao loli của Trương Doanh, cả bọn khẽ liếm môi, cùng xúm lại xé quần áo của Trương Doanh, mặc kêu gào:

      - Các người buông tôi ra! Tiếu Quân! ở đâu?

      Mạc Đinh đứng ngoài, ta im lặng theo dõi tất cả, môi là nụ cười vui vẻ khi nhìn thấy cảnh Trương Doanh quần áo bị xé rách, toàn bộ bên trong cơ thể được phơi bày ta càng cười to hơn. ta để cho Trương Doanh được nguyên vẹn, như vậy dù cho là Đổng Ngạc hay Tiếu Quân có Trương Doanh thế nào thể chấp nhận được người bị huỷ trong trắng của mình.
      tuyệt sắc đại yêu nữ thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :