1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khi đầu bếp xuyên vào "Xạ điêu" - Cam Bút (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 11:

      Editor: Kaori Hương


      Diệp Hướng Vãn lạc đường ở trong hậu viện của trang, nàng chỉ khoác áo tạm thời ra, mò mẫn hồi lâu cũng trở về được phòng mình, trong lòng ngày càng sốt ruột.

      Cuối cùng nàng bất chấp tất cả, cũng quản dưới chân có đường hay , trực tiếp về phía trước.

      Chợt nghe dưới chân tiếng “rắc”, tiếp theo giọng hoảng sợ: "Cẩn thận!"

      bóng dáng nhào ra, duỗi tay giữ chặt nàng, dùng lực lôi về phía bên cạnh, mấy mũi tên bắn lén xuyên qua sát cơ thể của Diệp Hướng Vãn.

      Diệp Hướng Vãn ngờ tới này này còn bố trí cả cơ quan, sợ tới mức tim đập thình thịch, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy người mang trường bào xanh thẫm kéo thoát khỏi nguy hiểm, mặt như quan ngọc, đúng là vị Lục thiếu trang chủ kia.

      "Diệp nương, tại sao lại ở chỗ này? Hơn nữa. . . . . . Hơn nữa. . . . . . ." vài câu rồi cũng tiếp tục bữa, nhưng mà Diệp Hướng Vãn lập tức hiểu ý của , nửa câu sau của có lẽ là "Mà quần áo còn chỉnh tề."

      "A! Ta. . . . . . Ta chỉ là. . . . . Chỉ là ra ngoài. . . . . . lúc nhưng lại trở về được." Diệp Hướng Vãn . Mặc dù nàng là phụ nữ đại, nhưng mà sao vẫn nên loại ra ngoài này khỏi miệng trước nam tử xa lạ, huống chi tại mình chỉ khoác chiếc áo ngoài.

      Lục thiếu trang chủ mới nghĩ hiểu, mặt khỏi lên chút ý cười : "Ta đưa Diệp nương trở về, Diệp nương phải chú ý dưới chân."

      Diệp Hướng Vãn vội vàng theo sát bước chân của Lục thiếu trang chủ, sợ bước đạp sai mà rơi vào kết cục mũi tên nhọn xuyên tim, nếu phải vừa rồi vị thiếu trang chủ này ra tay đúng lúc, chắc chắn mình trúng phải cơ quan con đường kia rồi.

      Hai người cứ sang trái rồi sang phải như vậy trong hậu viện, ngờ bao lâu dẫn Diệp Hướng Vãn về tới trước phòng ngủ.

      "Diệp nương, đến." Lục thiếu trang chủ .

      "Đa tạ thiếu trang chủ." Diệp Hướng Vãn cảm thấy người tỏa hơi lạnh, hận thể chui vào trong chăn ngay lập tức, vội vàng vào phòng đóng cửa.

      Từ khe cửa truyền vào giọng nín cười của Lục thiếu trang chủ: "Sau khi trời sáng Diệp nương nhớ lĩnh toàn bộ dụng cụ."

      Mặt Diệp Hướng Vãn đỏ đến tận cổ.

      Mất hết mặt mũi rồi.

      Diệp Hướng Vãn vùi mình vào trong chăn, lúc sau mới có cảm thấy hơi lo lắng, người lạnh nữa rồi.

      Lại tiếp, Lục gia trang gần hồ, ngũ hành bát quái trong trang, hai chân trang chủ đều tàn phế, tư thái của thiếu trang chủ oai hùg rạng rỡ. Diệp Hướng Vãn sớm có thể xác định đây là Lúc gia trang gần hồ Thái trong “Xạ điêu”, hơn nữa cũng có diễn ra tình tiết trong tác phẩm nguyên tác ở Lục gia trang. Nàng nhớ rằng có ít nhất là hai lần, lần là Hoàng Dược Sư xem đệ tử Mai Siêu Phong tranh đấu vơi Quách Tĩnh ở Lục gia trang, sau đó rốt cuộc là Hoàng Dược Sư thu vài đệ tử rồi quay về, cho phép Lục lão trang chủ truyền thụ công phu Đào Hoa Đảo cho con lão, cũng chính là Lục thiếu trang chủ Lục Quán tại. Lần còn lại là ở giữa phần sách sau khi trong sách Hoàng Dung với Quách Tĩnh nàng ta thoát khỏi truy tìm của Âu Dương Phong mà chạy vào Lục gia trang, kết quả Âu Dương Phong đốt Lục gia trang thành đất trống trong cơn giận dữ.

      tại còn rất lâu mới đến tình tiết thứ hai, nhưng biết tình tiết đầu trong truyện có xảy ra hay ? Lục gia trang bị Hoàng Dược Sư thu về nội môn hay chưa, hay còn còn ở phía trước, còn chưa xảy ra chuyện gì?

      Tuy rằng Diệp Hướng Vãn biết láng máng tình tiết của tác phẩm, nhưng thể nào biết chính xác tình xảy ra liên tiếp trước sau thế nào, càng thể nào biết được chính xác thời gian xảy ra. Nhưng mà nàng rất cần bạc để dùng, vòng vo ở Nghi Hưng lâu như vậy cũng chỉ tìm được công việc đó, chỉ có thể làm trước tính sau. Hơn nữa cần phải nàng vừa mời rời lâu, vừa lúc đụng vào tình tiết của tác phẩm nữa? Diếp Hướng Vãn thầm hạ quyết tâm trong lòng, chỉ làm ở đây tháng, chỉ tháng, qua tháng sau, lĩnh tiền tháng rồi lập tức rời khỏi nơi này.

      Nhoáng cái Diệp Hướng Vãn ở Lục gia trang hơn nửa tháng.

      Thực ra trong nửa tháng này công việc của nàng cực kỳ nhàng, đó là đặc biệt làm ngày ba bữa cho Lục lão trang chủ, những đồ ăn thức uống của người khác cần nàng phụ trách. Nhưng nữ đầu bếp họ Diệp cổ quái này ai cũng biết, mỗi nguyên liệu chính để nàng nấu ăn phải tự mình chọn mua, nhất định dùng nguyên liệu do mọi người mua về.

      Trong khoảng thời gian này, Diệp Hướng Vãn có có số hiểu biết nhất định về Lục lão trang chủ và thiếu trang chủ Lục Quán .
      [​IMG]
      Phong Vũ Yên thích bài này.

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 12:

      Editor: Kaori Hương


      Diệp Hướng Vãn nghe người áo trắng xong..., vẻ mặt vô cùng lo lắng.

      Nàng biết sau khi trải qua chuyện lần trước, nếu gặp mặt người áo trắng lần nữa, bỏ qua cho .

      Dù sao, đến cùng, chuyện lần đó xem như hai người đấm đá nhau, tính kế nhau, người áo trắng lừa gạt nàng theo làm đầu bếp nữ, mà nàng lại giúp bọn đệ muội nhà mình lừa gạt người giúp việc miễn phí rồi lại chạy trốn.

      Hai người thi nhau giở thủ đoạn, kết quả là bởi vì người áo trắng sơ sẩy trong chốc lát, sa vào kế hoạch lớn của nàng, sau lại bị nàng đùa bỡn trận rồi chạy trốn mất.

      Cứ như vậy, chắc chắn người áo trắng cảm thấy cực kỳ mất mặt, đường đường là người trong võ lâm, lại bị nha đầu tuổi khiến cho bụng ‘tiết’ hai ngày, nếu nhỡ chuyện này truyền ra ngoài, sợ rằng còn chỗ đứng trong giới võ lâm. Bởi vậy ngày sau gặp lại mà ...., còn biết ta đòi lại như thế nào.

      Cho nên lần này vừa nhìn thấy người áo trắng, nàng chỉ bản thân có kết cục tốt, nhưng nàng bao giờ nghĩ tiowis ra lời như vậy.

      Như là lần trước lúc và Diệp Hướng Vãn mới gặp những lời này khi đó vẫn với vẻ mặt trêu tức, lúc này đây lại là vẻ mặt nghiêm túc, quả làm cho người ta phân biệt được giả.

      Diệp Hướng Vãn cắn răng.

      Nếu trở về với , chừng bản thân khó mà giữ được danh tiết.

      Dù sao, biết lai thích của người áo trắng này là gì, mà tác phong lại có thể đứng đắn như vậy.

      "A, ai đó?" Diệp Hướng Vãn nhìn phía sau người áo trắng, đột nhiên .

      Người áo trắng vừa quay đầu lại, Diệp Hướng Vãn nhân cơ hội dùng khinh công bỏ chạy ra sau.

      Người áo trắng phát phía sau có người biết mắc mưu, lập tức đuổi theo phía sau.

      Nhưng khinh công của Diệp Hướng Vãn được Hồng Thất Công tự mình truyền dạy, rất cao mình, quanh co như con cá , phải dễ dàng gì đuổi theo được? Hai người quanh quẩn lại, Diệp Hướng Vãn nhìn thấy phía trước cái hồ lớn trước mắt là Lục gia trang, thấy muốn gọi người chèo thuyền tới kịp, nàng tiến tay vứt mấy miếng đá xuống mặt hồ, trước khi tấm đá chìm xuống dưới, thi triển thân thể giẫm lên mấy miếng đá kia, trực tiếp đến bờ hồ trước mắt, dáng người tuyệt đẹp, tư thái nhanh nhẹn.

      Tuy rằng công phu của người áo trắng cao cường, nhưng khinh công lại bì kịp nàng, thể nào dùng phương pháp qua sông của nàng, chỉ phải lên thuyền bên hồ, kêu người chèo thuyền nhiều lần chèo thuyền . Chờ tới lúc bờ bên kia Diệp Hướng Vãn sớm xa.

      Người áo trắng đến Nghi Hưng được mấy ngày, tìm được tiểu ngường tinh quái kia làm nữ đầu bếp ở Lục gia trang, từng vài lần ỷ vào võ nghệ cao cường xông vào Lục gia trang, muốn nhân cơ hội bắt nàng , nghĩ tới kỳ môn độn dạm bên trong Lục gia trang rất khó chơi, vừa mới tiến vào trong trang lạc đường, trong lòng cảm thấy ổn, đành phải nhảy lên nóc nhà rời khỏi trang. Sau vài ngày lại tiếp tục đột nhập vào trong trang, lại cũng giống trước công mà lui.

      Sau vài lần như thế, còn ý nghĩ vào Lục gia trang, đành ở bên ngoài trang, chờ Diệp Hướng Vãn rời khỏi. Dù sao, tiểu nương này còn chưa biết đến Nghi Hưng, cũng tin cả đời nàng rời khỏi trang.

      Diệp Hướng Vãn có thói quen tự mình chọn nguyên liệu nấu ăn, mỗi lần nàng rời khỏi trang người áo trắng lại theo sau lưng nàng. Nhưng mấy lần trước bởi vì có hạ nhân trong trang theo cạnh nàng, người áo trắng sợ đả thảo kinh xà, Diệp Hướng Vãn chạy trốn mất, hơn nữa nội tình của Lục gia trang, cái gọi là cường long áp địa đầu xà*, việc này tốt nhất là nên quấy nhiễu người trong Lục gia trang.

      *cường long áp địa đầu xà: rồng mạnh đè/ áp được rắn nhà, ý bảo mình mạnh đến đâu nhưng đến địa bàn người khác làm gì được,

      Ngày hôm nay dễ dàng gì mới đợi được Diệp Hướng Vãn mình ra ngoài, bèn nghĩ bóng gió dọa nàng phen, rồi mang nàng rồi , để cho sau này nàng đều ngoan ngoãn ở lại bên người , có suy nghĩ trốn chạy nữa. Nào biết sau khi nghe Diệp Hướng Vãn nhăng cuội nửa ngày, rồi thừa cơ chạy trốn như cũ. Tuy rằng nàng hiểu quyền cước, nhưng lại thi triển ít công phu khinh công ở bên hồ rất tuyệt đẹp, thế gian này có người có thể luyện khinh công đến mực ngày ít lại càng ít.

      Người áo trắng thấy nàng lại đào thoát lần nữa, trong lòng tự biết là vẫn còn quá coi thường nàng, cũng thấy buồn bực, khóe miệng mỉm cười.

      Xem ra, đúng là coi thường nàng rồi.

      biết khinh công của nàng học được từ ai?

      Người có thể truyền thụ loại công phu cao minh như thế này chắc chắn phải hạng người hời hợt trong võ lâm.

      Tuy rằng nha đầu kia biết võ công, nhưng lại rất gian xảo.

      Hứng thú của sau mỗi lần gặp nàng, tăng thêm rất nhiều..

      Diệp Hướng Vãn chạy trốn thằng về nhà... ở bên trong Lục gia trang, cầm theo giỏ đồ ăn chầm chậm vào hậu viện, đụng trúng nhằm Lục Quán vội vàng bước ra từ trong phòng bếp.

      "Thiếu trang chủ đâu vậy?" Diệp Hướng Vãn thuận miệng hỏi. Trước kia nàng chỉ cần cầm theo nguyên
      [​IMG]
      thuytPhong Vũ Yên thích bài này.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chương 13:

      Editor: Kaori Hương


      Diệp Hướng Vãn vừa nghĩ đến mấy vị sư phụ của mình cũng bị liên lụy vào trong đó, trong lòng khỏi lo lắng yên. Về phần vị sư huynh Quách Tĩnh kia của mình, bởi vì Diệp Hướng Vãn biết là nhân vật chính của “Xạ điêu”, theo nguyên tắt từ đầu đến cuối đa số gặp nguy nan luôn kèm theo kỳ ngộ, hơn nữa có quan hệ thân thiết với mình lắm, cho nên ra có như thế nào cũng quan tâm. Nhưng mà mấy vị sư phụ chăm sóc nàng như nữ nhi thân sinh, làm sao nàng có thể coi như chưa xảy ra chuyện gì?

      Lúc ấy, tình tiết trong câu chuyện nguyên tác xảy ra tiếp thế nào?

      Tại sao mấy vị sư phụ của nàng lại đến Lục gia trang?

      Tại sao nàng lại nhớ gì cả?

      Diệp Hướng Vãn trằn trọc nửa ngày, cho đến nửa đêm mới mơ mơ màng màng mà ngủ. Đột nhiên nghe được tiếng “rắc” vang lên mái ngói, nàng lập tức tỉnh táo lại, vểnh tai lắng nghe.

      Chỉ nghe được tiếng bước chân rất nhàng lướt qua nóc nhà.

      Đây. . . . . . Là xảy ra chuyện gì?

      Nếu như là người trong Lục gia trang, chắc chắn có khả năng chạy nóc nhà lúc nửa đêm, chỉ có thể là người từ ngoài xông vào.

      Là ai?

      Chẳng lẽ là nghiệt áo trắng kia?

      Diệp Hướng Vãn nghĩ đến đây, trong lòng lo lắng ththooiNangf cũng dám thở mạnh, cuộn người nhúc nhích ở giường.

      Qua hồi lâu, bên ngoài còn động tĩnh.

      Cuối cùng Diệp Hướng Vãn xuống giường, lặng lẽ đến bên cửa sổ, mở hé cửa sổ ra, nhìn ra phía bên ngoài.

      Dưới ánh trăng, cách sau lùm cây hoa hồng xa, bóng đen trốn tránh tới.

      Nhưng mà bao lâu, bóng đen kia lại quay trở về.

      Trong lòng Diệp Hướng Vãn nghi hoặc, nghĩ nghĩ lại mới biết được: Nhất định là bóng đen kia bị thuật Kỳ Hành Bát Quái trong trang vây khốn, tìm thấy đường. Nhìn toàn thân người này chỉ màu đen, nhưng dáng người yểu điệu, hẳn là nữ tử.

      Phát ra phải nghiệt áo trắng, lá gan Diệp Hướng Vãn lớn hơn, tiếp tục nhìn phía bên ngoài. Lúc này nàng mới phát , ở phía sau nữ tử áo đen kia, lại có hai bóng dáng theo, xem thân hình cùng cách ân vận đúng là Quách Tĩnh Hoàng Dung ngày trước vào trong trang

      Trong lòng Diệp Huonsg Vãn liên tục suy nghĩ, hai người này vẫn lặng lẽ theo nữ tử kia, lại ra tay chế trụ nàng ta, đây là làm gì?

      Nghĩ nửa ngày, trong lòng nàng chấn động.

      Mai Siêu Phong đến, hình như cũng là bởi vì Dương Khang bị giam giữ ở Lục gia trang? Nghĩ điểm này, trong chốc lát số tình tiết câu chuyện được xâu chuỗi lại: Dương Khang bị Lục gia trang giam giữ; Mục Niệm Từ tình sâu mãi mãi với Dương Khang, đêm khuya tới cứu nhưng tìm thấy người; Quách Hoàng thầm chỉ điểm; Dương Khang muốn Mục Niệm Từ truyền tin cho Mai Siêu Phong, lại bị Âu Dương Khắc chế trụ; kết quả Mai Siêu Phong xuất , đại chiến cùng Âu Dương Khắc hồi, sau cùng Hoàng Dược Sư lại xuất ; cuối cùng Mai Siêu Phong đến Lục gia trang cứu đồ đệ, lại là hồi hỗn chiến. . . . . .

      như vậy, bóng đen vừa rồi hẳn là Mục Niệm Từ? Có phải có nghĩa là ngay mai có hỗn chiến xảy ra ở Lục gia trang hay ?

      Nghĩ đến đây, Diệp Hướng Vãn lập tức đứng ngồi yên, trời vừa mới sáng đáy mắt càng tối dần.

      Nhưng lại ngoài dự liệu của nàng, ngờ ngờ ngày hôm nay lại trôi qua cách im lặng, cái gì cũng có phát sinh?

      Sao lại thế này?

      Là do tình tiết câu chuyện thay đổi hay do nàng nhớ lầm?

      Diệp Hướng Vãn vụng trộm quan sát hai người Quách Hoàng, thấy tuy rằng ở mặt ngoài bọn họ xem tranh đàm thơ cùng Lục trang chủ, nhàn nhã tự tại, nhưng thỉnh thoảng Hoàng Dung lại làm ánh mắt ra dấu hiệu với Quách Tĩnh. Tuy rằng Lục trang chủ cũng chú ý, nhưng lại đều bị Diệp Hướng Vãn đứng trốn ở nơi bị gần đó thu vào trong mắt.

      Xem ra, hẳn là chính mình nhớ lầm thời gian?

      Diệp Hướng Vãn vừa nghĩ như thế, thầm lên tinh thần ứng phó, mặt tính toán ở trong lòng, chỉ là nàng vẫn trôi qua hai ngày như vậy, lại có người tới cửa như cũ.

      Lúc sáng sớm ngày thứ ba, Diệp Hướng Vãn đứng lên rửa mặt chải đầu xonng, sau khi chuẩn bị tốt điểm tâm, nhàn rỗi có việc gì nên dạo ở tiền viện, ngờ gặp được Lục Quán vội vàng tới, sắc mặt nghiêm trọng, khác biệt so với vẻ mặ thường ngày. phía sau gã trang đinh, trong tay bê cái khay, vải xanh bao phủ.

      Lục Quán nhìn thấy Diệp Hướng Vãn, cũng dừng lại chuyện với nàng giống như bình thường, chính là hơi gật đầu rồi vội vàng tiếp, vào trong thư phòng.

      Diệp Hướng Vãn giả vờ ngắm hoa, nhàng gần cửa sổ thư phòng , vừa vặn nghe được giọng run rẩy của Lục trang chủ: "Đây. . . . . . Ai lấy ra vậy?"

      Lục Quán : "Vừa rồi có người đưa hộp này tới. Trang đinh chỉ coi là lễ vật tầm thường, nhận lấy tiền thưởng, cũng hỏi kỹ. Đến lúc ghi chép mở hộp này ra, là đồ vật này. tìm người tặng lễ kia, lại tìm thấy. Phụ thân, người bảo cái này có cái gì kỳ lạ?" (Chú thích: Hai câu đối thoại của cha con Lục thị này trích từ nguyên tác《 Xạ Điêu Hùng Truyện 》
      [​IMG]
      Phong Vũ Yênthuyt thích bài này.

    4. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :