1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Khi đại ca giang hồ là dân thích bị ngược - Lửng Con ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chap 31


      Thùy Vân nằm nhìn vào trần nhà trong lòng ngổn ngang suy nghĩ. Kế sách chém gió kia chỉ là kế hoãn binh dùng được lâu. Bên cạnh đó, đám người này ra tay độc ác thế này dễ dàng tha cho 2 chị em . Còn đám người Lý Cảnh hay cảnh sát có biết khái niệm 3G và GPS chứ? Nếu họ nhìn được đến lúc cứu được chỉ tới hốt xác 2 người thôi.

      “Cuối cùng em có quan hệ gì tới 2 người đó thế hả?” – Thùy Hân nằm cạnh thầm.

      “À thằng em Lý Cảnh là bạn. Thằng Lý Thanh là … mối quan hệ khó lắm với ở đây tiện .”

      “Hả? em?” – Thùy Hân kinh ngạc, từng nghi ngờ quan hệ 2 người này do cả 2 đều cùng họ Lý mà tên Lý Thanh dù phải nhân viên chính thức mà chỉ học việc nhưng lại được ưu ái khá nhiều. Tuy nhiên khi điều tra thông tin có được từ báo chí nhà họ Lý chỉ có 1 người con trai duy nhất là Lý Cảnh. Chẳng lẽ là…

      “Lý Thanh là con ngoài giá thú.” – Thùy Vân lên tiếng – “ và Lý Cảnh là đối thủ cạnh tranh làm người đứng đầu bang hội. Chị có thể tưởng tượng quan hệ như ba cái phim TQ giờ, giống như mấy hoàng tử tranh chức thái tử đó. Còn chúng ta giờ giống như Ukraine, Nga Mỹ choảng nhau ruồi muỗi chết”. Giờ chỉ còn cách cho chị nắm hết tình hình để cùng phối hợp thôi.

      “Vậy cuối cùng em là người của thằng nào?”

      “Éo phải của thằng nào cả.”

      “Mà mai mốt em chọn bạn chọn mấy thằng trung lập như Thụy Sĩ cho lành. Chơi cùng mấy nước lớn nguy hiểm lắm, chúng nó bỏ bom nhau mà bỏ toàn nhà láng giềng nhau để đe dọa .”

      “Phụt, chị dạy em bá đạo đó chị hai” – Thùy Vân nhịn được cười – “Chị làm mấy vết thương em đau quá”.

      giỡn nữa.” – Thùy Hân thầm – “Kẻ bắt cóc chúng ta là người bên Lý Cảnh, tình hình tại chỉ còn dựa vào chúng nhìn nhận tầm quan trọng của em đối với thế nào thôi.”

      ngờ chị nắm bắt tình hình nhanh như thế. Đây cũng là điều băn khoăn, kẻ này làm việc sau lưng boss của mình là có dụng ý gì? Tại sao lại là cơ chứ? Mà tại sao giết ngay mà tra hỏi? Nếu thế chỉ có 1 khả năng: còn giá trị lợi dụng. nhắm mắt nhớ lại toàn bộ mọi chuyện ban nãy, chỉ cần 1 chút thông tin nữa thôi.

      Lý Cảnh. Nội gián. Lý Thanh. Tiếp cận…

      Nếu kẻ này dám bắt chắc chắn sợ thế lực tên Lý Cảnh. người có thế lực hơn cả bang chủ sao? Cựu bang chủ? Sao đám người này có cuộc họp thường niên trưng cầu ý kiến các đảng đối lập như mấy nước dân chủ nhỉ? phải góp ý cho tên Lý Cảnh tái cơ cấu lại tổ chức mới được.

      để sống nếu đoán lầm là muốn moi thông tin của Lý Thanh. Kẻ này muốn hạ bệ thằng ngốc đó. Muốn nghĩa là chưa làm được. Ok, chị tạm an toàn.

      Kẻ này quan tâm Lý Cảnh, cửa sau muốn biết và muốn dọn đường mấy kẻ cản trở cho . Sao nghe sặc mùi gay thế này. Đệch! Tập trung lại. Cha sao? Nếu như thế lúc trước giết quách Lý Thanh cho rảnh nợ, chả lẽ định chơi trò trùm cuối Naraku giết mẹ nó mà luyện level cho Inuyasha sao? Nhảm vãi. Nếu thế chỉ có 1 khả năng còn tồn tại thế lực thứ 2 ngoài lão già cha 2 tên kia. Giờ lại có mùi của Hunter x Hunter rồi đây.

      Inuyasha, Hunter x Hunter: 2 bộ truyện tranh nổi tiếng của Nhật

      “Giờ em ngủ đây.” – Thùy Vân lên tiếng. Giờ có suy nghĩ thêm cũng chả ra được gì chỉ còn biết ngủ chờ người tới cứu thôi. có sức mạnh thần thánh của nam chính shounen nên giờ bó tay. Ai đến cứu cũng được, cảnh sát hay giang hồ quan tâm chỉ cần giữ được cái mạng cho chị em là được. Giờ cần giữ cho đầu óc mình tỉnh táo để mai chơi tiếp cùng đám người này.



      kể lại cho tôi tình hình.” – Lý Cảnh ngờ có ngày lại ngồi chung 1 bàn bình tĩnh chuyện cùng kẻ này – “Tôi cần thêm thông tin để biết được ấy nghĩ gì.”

      Lý Thanh thuật lại mọi chuyện cho thằng em mình biết. cũng chả thích thú gì khi bị thằng nhãi này ra lệnh như kiểu ép cung nhưng tạm gác ân oán cá nhân lại. Giờ cuộc chiến này liên lụy người vô tội, giang hồ có quy tắc giang hồ.

      “Khoan.” – Lý Cảnh nhíu mày lại – “ gọi được cho điện thoại Thùy Hân? Điện thoại ta có ở nhà ?”

      biết.”

      cho người của bí mật đến nhà ta lục soát chiếc điện thoại đó ngay” – Lý Cảnh lời này mà đau , mang tiếng người đứng đầu mà 1 người đáng tin còn có – “Nhớ là tuyệt đối bí mật.”

      2 ngày trôi qua mà có tin tức gì của .

      “Em tuyệt đối đừng có chuyện gì.”

      Lý Thanh nhanh chóng rời khỏi phòng Tổng giám đốc, bí mật ra lệnh cho đàn em của mình đến nhà Thùy Hân tìm chiếc điện thoại kia. hiểu ý của em trai mình nhưng nếu nó làm thế chắc chắn là có lý do.

      “À mà kêu tụi nó chăm sóc cẩn thận cho con trai ta. " - thêm vào.

      “Tụi em hiểu.”

      nhớ gương mặt tất tả mỗi chiều sau khi tan việc của Thùy Hân để đón con bật cười. này làm nhớ đến mẹ của mình.



      tìm được điện thoại.” – Lý Cảnh như giải tỏa được gánh nặng trong lòng. Nếu có ở nhà và công ty mà tại còn gọi được chắc chắn là mang theo bên người nhưng bọn bắt cóc có bị điếc, gọi ỉ thế mà nghe chắc chắn là chúng chưa phát được. lầm đây chính là tín hiệu của Thùy Vân – “mà ta xài điện thoại gì?”. Nghe chữ Iphone mừng thầm trong lòng, nếu Thùy Hân xài smartphone bó tay.

      “Tìm người kiểm tra tài khoản của Thùy Hân ngay.” – ra lệnh.

      Chắc chắn 2 chị em ấy có bật GPS. Thùy Vân là 1 thông minh luôn có kế hoạch B cho mình, ấy bao giờ ngồi yên chờ chết. Chết tiệt , đây là tính cách ghét nhất của ta mà cũng là thứ khiến thể được.



      Hoàng Trí nhanh chóng tận dụng cơ hội trời cho này. đứng trước mặt Lý Cảnh bình tĩnh .

      “Em từng gia nhập 1 nhóm hacker nên biết cách hack tài khoản người khác. Quan trọng nhất tại là truy cập được IP của điện thoại Hân rồi dò tìm server hệ thống. Attack hệ thống đám mây…” – chém gió mà chả biết mình gì hy vọng tên này hiểu gì mà theo thông tin bên điều tra Lý Cảnh có học IT. Kẻ này cũng phải dạng người thích mò ở mấy phòng net chơi game online nên chắc bể mánh – “… chuyện này khá phức tạp. Cho em 5 tiếng có kết quả ngay.”

      “1 tiếng.” – Lý Cảnh lạnh lùng đáp.

      Hả, cha nội này trả giá kinh . Hình như tên này tưởng ai cũng là thành viên Anonymous sao? Tự dưng giờ quăng cái đùng thông tin Thùy Hân này cho bên cảnh sát, Hoàng Trí sợ họ tìm kịp nhưng lệnh sếp lớn thế này làm sao? Quả chanh này chua quá.

      “3 tiếng. Chuyện này cần thời gian.” – Hoàng Trí trả giá.

      “1 tiếng” – Lý Cảnh quan tâm – “Làm ngay . Nếu mà kịp mày khó giữ mạng” - Lý Cảnh đe dọa. Hy vọng mấy tên IT kêu về đều nhanh chóng có kết quả.

      bên mất mạng. bên mất chức. Khốn nạn . Làm điệp viên 2 mang đâu có dễ.

      “Em cố gắng.”



      “Nếu các người dám làm gì chúng tôi tha cho các người đâu.” – Thùy Vân nhìn thẳng mặt đe dọa kẻ đứng đầu ở đây. Mới sáng sớm mà mấy tên điên này tạt nước lạnh vào 2 chị em rồi kéo ra đây rồi. sao mà nhìn chị mình áo sơ mi dính chặt vào ngực làm lộ cả nội y mà khổ nỗi bà này mặc hàng Victoria Secret lộ kiểu nào cũng quyến rũ, bên cạnh đó Thùy Hân thuộc dạng xinh đẹp nữa. nhìn qua lại thấy đám sói đói kia cứ nhìn chằm chằm người chị ấy thể lo. Chết tiệt.

      tên nắm đầu đập vào tường.

      “Tôi biết cả rồi” – lên tiếng – “Các người là người của người đó, muốn qua mặt Lý Cảnh xử lý sao?” – Thùy Vân cố tình dùng từ mang tính chất chung chung , hy vọng qua mặt đám du côn này thành công.

      “Mày biết gì?” – người đàn ông trung niên nhướng mày nhìn .

      “Các người muốn dọn đường diệt Lý Thanh cho . Đừng nghĩ qua mặt như thế này là được, nếu tôi chết hận ông ta suốt đời.” – Thùy Vân cố mạnh miệng. Khả năng cao người đứng đầu thế lực thứ 2 là đàn ông, đành đánh cược vậy.

      “Ngài ấy kể với mày về ông ta sao?” – người đàn ông nhíu mày.

      “Kể tất cả.” – nhìn thẳng mắt ông ta. Phải để người này tin mọi thứ đều là .

      “Nếu thế càng cần phải giết mày."

      “Giết tôi được lợi lộc gì cho các người? Tôi phải người cùa Lý Thanh chỉ có quan hệ em của nhân tình với thôi, hoàn toàn mưu gì cả.”

      “Làm ngài ấy lung lạc còn nghe lời lão gia chính là tội.” – lấy tay giật tóc nắm đầu lên.

      Sơ đồ quan hệ trong đầu hoàn thành.

      “Nếu căm hận ông ta cả đời các người bao giờ điều khiển được tên đó đâu. Chó bị dồn đường cùng quay đầu cắn lại” – cố gượng đau – “chả lẽ các người hiểu quy luật này.”

      Ông ta nhìn cười độc ác.

      “Nếu thế chỉ cần cho con chó đó biết giới hạn bản thân. Giết mày để cho ngài ấy biết cả đời bao giờ thoát khỏi lão gia là được” – ông nhớ lại lệnh của ông Hùng “ moi được tin giết ngay”.

      Khốn , đám này chơi luật rừng, theo quy luật gì cả.

      “Tụi bây xử tụi nó. Thích làm gì làm nhưng tuyệt đối phải giết chết chúng.”

      Thùy Vân nhìn lại thấy bốn năm tên giang hồ nhìn chằm chằm và chị . Ánh mắt của chúng như sói đói nhìn Thùy Hân. Bị trói chặt hai tay hai chân thế này có chạy cũng được. thể kết thúc như thế này được.

      “Nếu tôi giúp các người điều khiển Lý Cảnh sao?” – lên tiếng.

      cho phép ai làm hại gia đình mình. Quan trọng là phải còn sống.

      " Giết chúng. " - ông lạnh lùng , buồn ngoảnh mặt lại. Trần Hùng moi xong thông tin nhất định phải giết này, được để ta lung lạc.
      Nhìn cánh cửa đóng sập lại, nhìn chị mình bị đám du côn kia vây quanh. Hy vọng duy nhất của và chị Hân mất cả rồi. hiểu tại sao lại cười thế này, nụ cười bất lực.

      " phải bảo vệ tôi sao? "

    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chap 31.2


      Thùy Vân nhìn chị bị đám du côn vây quanh, tiếng la hét của chị ấy.. Lần này chết rồi. Dù sao cũng quá mệt rồi, nhắm mắt lại.

      “RẦM!”

      Trong mơ màng thấy Lý Thanh và đám ngốc kia, thấy Lý Cảnh ngừng gọi tên nhưng quá mệt rồi.



      Lý Cảnh vừa đạp cửa vào thấy Thùy Vân nằm sóng soài mặt đất, người đầy vết thương. vội chạy tới ôm chặt lấy xem xét tình hình thấy hơi thở yếu dần của thể đau lòng. bế lên và hét lớn:

      “Chuyện còn lại giao cho . Tôi đưa ấy đến bệnh viện ngay.”

      vội đưa lên xe và ra lệnh đàn em lái xe . xe, ôm chặt lấy Thùy Vân và ngừng gọi tên , thể để người này ngủ được.

      “Thùy Vân, tới cứu em rồi đây.”

      “Em đừng ngủ nữa Thùy Vân.”

      “Xin lỗi Thùy Vân, đến cứu em trễ.”

      Lý Cảnh ngừng lẩm bẩm gọi tên . thề tha cho kẻ làm ra nông nổi này.



      Lý Thanh và đàn em vừa vào thấy em trai mình ôm chầm lấy Thùy Vân ngừng lẩm bẩm, sau đó nhìn vào góc thẩy 5 tên giang hồ kinh ngạc nhìn Lý Cảnh, dưới chân chúng là Thùy Hân bị xé nát áo.

      “Tụi bây ăn gan hùm hả?” – hét lên. ngờ mới rời khỏi Lai Hoa Bang lâu mà tổ chức lộn xộn thế này.

      Sau đó chạy tới ngay xem xét Thùy Hân, này gì mà chỉ im lặng cúi đầu xuống, tay ôm chặt áo bị xé tơi tả.

      sao chứ?” – cúi xuống xem xét.

      gì cả. Chỉ cúi đầu im lặng.

      “Chuyện còn lại giao cho . Tôi đưa ấy đến bệnh viện ngay.” – tiếng em trai vang lên. thấy Lý Cảnh mặt mày tái xanh ôm ngay Thùy Hân chạy ngay ra ngoài để ý gì xung quanh nữa.

      “Tui bây chán sống rồi.” – cởi áo khoác mặc lên người Thùy Hân và ra lệnh cho đàn em – “Xử lý tụi nó .”

      sao chứ?” – Lý Thanh hỏi lại giọng giấu lo lắng nhìn Thùy Hân. vẫn bất động. Nhìn lại thấy chỉ có áo bị xé chứ quần vẫn còn nguyên, có lẽ này quá sợ hãi chăng.

      “Đưa tôi giày của ?” – Thùy Hân lên tiếng.

      “Hả?” – có nghe lộn ?

      “Đưa đây.” – ra lệnh, hề ngẩng lên nhìn người đàn ông lo lắng nhìn mình.

      Vừa đưa giày cho Thùy Hân, thấy cầm chặt nó xông vào đánh đám du côn mới bị hạ và la hét:

      “Tụi bây dám đụng chị đây hả… Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga hả… Thằng khốn này ban nãy dám đánh em tao sao… Mày chán sống rồi!”

      Thùy Hân đưa tay liên tục cầm giày Lý Thanh đập đám du côn dám phạm thượng đụng vào mặc kệ ánh mắt kinh ngạc và sững sờ của đám người Lý Thanh.

      bình tĩnh lại .” – Lý Thanh nắm tay lại – “chúng ta cần lấy cung tụi nó nữa.”

      “Bốp” – Thùy Hân lấy giày đập vào Lý Thanh. hận đám du côn kia nhưng hận 2 em nhà này mười.

      em các người ân oán gì sao mà liên lụy chị em tôi hả? Biết em tôi chịu thê thảm như thế nào ?” – hét lên – “Còn con trai tôi nữa. Giờ chả biết nó sao rồi.” – nước mắt ngừng rơi.

      “Con này láo . Dám đánh đại ca.” – tên đàn em của Lý Thanh xông tới – “Mày đừng nghĩ chị đại tỷ mà tụi tao tha đó.”

      “Tụi bây im ” – Lý Thanh hét lên.

      Lý Thanh đứng tần ngần nhìn khóc trước mặt mình biết xử lý thế nào. Mới ban nãy còn dữ dằn lắm cơ mà sao giờ lại khóc như thế. như em trai mình kinh nghiệm với con đầy mình, thay bồ như thay áo. Mà quan hệ này càng phải kiểu quan hệ như giữa Lý Cảnh và Thùy Vân mà chỉ đơn thuần là quan hệ giữa cấp và cấp dưới. Haiz, chả biết làm gì.

      “Tụi bây bắt bọn chúng lại xử lý nội bộ. Tao mới rời khỏi đây 1 chút mà cái bang này lộn xộn cả rồi, thu nhận cả đám hạ lưu như thế.” – hét lớn ra lệnh cho mấy tên đàn em của mình. hiểu nổi thằng nhãi đó du học nước ngoài mà quản lý có mấy em mà xong là sao?

      Lý Thanh muốn nhìn thấy nước mắt phụ nữ nên cùng em áp giải đám du côn kia . hét lên với còn đứng khóc đằng sau:

      “Khóc gì mà khóc nữa. Con trai ăn uống phủ phê ở chỗ tôi đây nè. biết nó quậy đám em tôi như thế nào ?”

      Thùy Hân ngẩng người quay lên nhìn tên học việc ngu ngốc thường ngày lạnh lùng phía trước. chăm sóc con trai sao?



      Thùy Vân mở mắt thấy bản thân ở bệnh viện, bên cạnh là Lý Cảnh ngồi nhìn mình với ánh mắt lo lắng.

      “Em tỉnh rồi sao?”

      gật đầu – “Chị tôi đâu?”

      ấy sao cả. Em đừng lo.” – Lý Cảnh nhìn dịu dàng và đưa tay xoa đầu .

      “Ừ” – Thùy Vân để yên cho người đàn ông này xoa đầu mình, nhớ hồi khi bị sốt ba mẹ từng làm thế nên có chút hoài niệm cảm giác này – “Kẻ đứng sau là ai?”

      “Hả?”

      “Lão gia kẻ cho người bắt cóc chúng tôi là ai?” – lạnh lùng .

      “Em cần biết.”

      “Kẻ nào dám đụng đến gia đình tôi, tôi tha cho chúng đâu” – giọng đầy sát khi – “Còn nữa, đừng nghĩ là bản thân vô tội.”

      “Mọi chuyện để tôi lo.”

      lo được tôi đâu có ra nông nỗi này.”

      Lý Cảnh nhìn Thùy Vân mà đau lòng, ấy đúng.

      bao giờ xảy ra chuyện như thế này nữa đâu. Tôi cho ai đụng đến em.”

      “Kẻ đó là ai?” – Thùy Vân lạnh lùng . phải dạng người nhân từ. Kẻ nào dám đụng đến người nhà đồng nghĩa tuyên chiến với , chỉ chút nữa là chị Hân bị giết rồi.

      “Tôi em cần biết mà.” – gắt lên.

      “Có người đàn ông tầm bốn năm chục tuổi là kẻ cầm đầu đám người đó. Bắt được hết chưa? Chúng là kẻ hành hạ tôi và chị tôi.”

      “Tôi trả thù giúp em.”

      Thùy Vân quét ánh mắt lạnh tanh lên mặt Lý Cảnh – “ có quyền gì trả thù cho tôi. Tôi mới là người bị chúng đánh ra nông nổi này, nếu tôi làm càng có tư cách làm. Các người định xử lý nội bộ như thế nào tôi cần biết nhưng chuyện giữa tôi với phải để tự tôi giải quyết.”

      Lý Cảnh cứng họng trước lời lẽ và ánh mắt của Thùy Vân, này nổi giận rồi.

      “Khi nào em bình phục tôi đưa em gặp chúng.”

      “Hành hạ người khác cần bình phục đâu.” – mỉm cười độc ác – “Tôi muốn cho đám người đó biết đụng đến ai.”

      nhìn nụ cười của Thùy Vân mà lạnh người. Lý Cảnh nhớ đến lần kề dao lên thủ hạ của cũng là ánh mắt này – đầy sát khí.

      “Vết thương em đâu…” – nắm lấy tay – “Nghỉ ngơi trước , tôi để em tự tay trả thù”. muốn thấy Thùy Vân như thế này.

      “Lý Cảnh, biết là ban nãy tôi có giấc mơ ?” – Thùy Vân bình tĩnh lại nhìn .

      “Hửm?”

      “Tôi nhớ lại hồi còn , khi tôi bị sốt cao. Trong lúc tôi mơ màng họ thay nhau chăm sóc tôi như thế nào, họ xoa đầu tôi như làm ban nãy” – mỉm cười.

      “Vậy sao?” – đây là lần đầu tiên Thùy Vân trải lòng với .

      “Nhưng khi tôi tỉnh táo biết tôi nghe được gì ? Lời chì chiết và đổ lỗi nhau của họ” – vẫn giữ nụ cười môi – “nên ban nãy tôi sợ khi tỉnh lại nghe thấy những thanh đó. May mà phải.”

      “Em đừng nữa.”

      “Nhưng tôi nhớ lại chị Hân, mấy tháng nay sống cùng chị ấy tôi vui lắm. Tôi bắt đầu có lại cảm giác gia đình” – Thùy Vân tiếp – “Thế nên bằng mọi giá tôi bảo vệ mọi thứ, tôi cho phép ai làm hại người mình quan tâm cả. Kể cả có trở thành ác quỷ nữa.” – mỉm cười với .

      Lý Cảnh đưa tay xoa đầu , đến bây giờ biết chắc chắn mình bao giờ buông bỏ được này, mỉm cười.

      “Nếu em là ác quỷ tôi là 1 kẻ còn tệ hơn cả ác quỷ.”

      muốn bản thân mất này bằng bất cứ giá nào. Trước nay chưa từng đặt nặng thứ gì nhưng đến hôm nay biết có 1 thứ mình cần bảo vệ.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chap 32


      Thùy Vân nhìn đám du côn từng hành hạ mình bị đánh bầm dập nghiêng đầu mỉm cười:

      “Nhớ tao ?”

      Đám du côn im lặng thèm nhìn . quay sang Lý Thanh hỏi:

      “Tìm được người đứng sau chưa?”

      Lý Thanh lắc đầu – “Bọn chúng thà chết .”

      mỉm cười – “Chết đâu có dễ thế.”

      Thùy Vân ra hiệu gọi tên đàn em của Lý Thanh tới và thầm vào tai .

      Lý Cảnh ngồi đằng sau nhìn mình , hiểu định làm gì. Ngay cả đám người của và Lý Thanh tra khảo chúng còn huống chi chân yếu tay mềm như .

      “Em cẩn thận coi chừng động vết thương đó.” – lo lắng nhắc nhở Thùy Vân – “đừng làm quá sức.”

      “Tra khảo đâu chỉ cần dùng bạo lực. biết cách nào thú vị nhất khi hành hạ người khác ?” – nở nụ cười nham hiểm cùng đám người Lý Thanh, Lý Cảnh – “Là khiến chúng sống bằng chết, tinh thần khủng hoảng tột độ.”

      Thùy Vân lướt qua người đàn ông trung niên – kẻ dẫn đầu đám người này bắt cóc và chị – bóp miệng gằn giọng hỏi:

      “Kẻ sai khiến mày là ai? "

      Người này im lặng, thèm nhìn cái. Ông lăn lộn giang hồ bao nhiêu năm, hình phạt nào chưa gặp phải, đứa con này định hăm dọa ông sao ?

      " Có nghĩa khí lắm. " - mỉm cười - " Treo 1 chân ngược lên " - nụ cười nhanh chóng tắt lại thay bằng ánh mắt lạnh lẽo.

      Muốn chơi phải chơi thủ lĩnh. biết tên này chịu được bao lâu nhỉ ? Hai mươi phút ? Ba mươi phút ? tiếng hay hai tiếng ?

      Lý Thanh nhìn ánh mắt em trai mình nhìn Thùy Vân rồi lại nhìn . Loại con tàn nhẫn này mà nó thích sao ?

      Thùy Vân ngồi bên cạnh Lý Cảnh nhìn Lê Khải dự tính mức chịu đựng của kẻ này đến đâu. Đây chỉ mới là màn thôi. Giờ chỉ chờ đợi tên kia đem thứ muốn tới. liếc mắt nhìn đám thủ hạ bị trói của Lê Khải, nên để cho bọn chúng thấy toàn bộ quá trình mới thú vị nhỉ ?

      " có thời gian xem chuyện này ? " - quay sang với Lý Cảnh.

      " Em nhân từ hơn tôi nghĩ đó. " - mỉm cười với .

      " Thế à. "

      Ba tiếng trôi qua, đầu Lê Khải đau ỉ và bắt đầu hoa mắt, chân bị treo ông mỏi nhừ. Con khốn đó đánh đập nhưng hành động này còn độc ác gấp mấy lần. Trần Hùng đúng, thể để 1 kẻ này sống bên cạnh thiếu gia được.

      Thùy Vân nhìn chằm chằm người đàn ông bị treo ngược mỉm cười trêu chọc. Máu dồn lên não quá lâu làm sinh tâm hoảng loạn, điều hòa được cảm xúc, dễ bị tác động hơn. nhìn ra cửa thấy tên du côn kia tìm được thứ mình cần rồi đứng lên phủi quần.

      " Tới màn hai. "

      bước đến cái xô mà tên kia đem đến cho mình. Nhìn xuống và cười hả hê.

      " Giỏi lắm."

      Lý Cảnh thấy Thùy Vân cúi người xuống xô nước bóc lên 1 con rết. kinh hãi chạy tới đẩy tay ra.

      " Em làm cái gì vậy ? Đừng có đụng mấy thứ này. "

      cúi người xuống bóc con rết bị làm rớt xuống, nhìn hài lòng.

      " phải cho tôi tự xử trí sao ? "

      Lý Cảnh nhìn xuống cái xô kêu người chuẩn bị thấy đầy rết trong đó khỏi muốn nôn mửa. này muốn làm cái quái gì thế hả ?

      Thùy Vân leo lên ghế để từng con rết lên bàn chân bị treo của Lê Khải để nó lòn vào quần áo và từ từ bò xuống mặt của .

      " Này ông biết người chúng ta có bao nhiêu lỗ để chúng chui vào cơ thể hả ? Chui vào trong chúng bò ăn nội tạng của ông từ bên trong… " - giờ người này bị tác động của máu dồn lên não quá nhiều còn quá tỉnh táo phân tích lời nhiều đâu – " chút nữa chút bò và xuống mặt chui vào tai ông, mũi ông và từ từ ăn mắt ông và chui từ hốc mắt ra làm rơi lông lốc mắt ông… " - muốn miêu tả càng chi tiết và rùng rợn càng tốt.

      " Con khốn này, đừng có hù tao. " - Lê Khải gắt lên, đầu ông đau quá, chân lại nhức thể tả. Con nhóc này thủ đoạn kinh dị.

      Thùy Vân mỉm cười – " Chi bằng giờ ông chúng tôi biết ai là người liên hệ ông . Ông nghĩ xem, giờ ông và đám huynh đệ này bị 1 đứa đê tiện như tôi tra khảo ở đâu chứ ? "

      liếc nhìn đám du côn bị trói. Cả đám nhìn kinh hãi. đối phó chúng bằng thủ đoạn này sau khi hành hạ Lê Khải sao ? Khóe miệng Thùy Vân cong lên. Kẻ muốn hành hạ nhất chính là đám du côn này, tinh thần yếu hơn Lê Khải, thấy người khác bị hành hạ chờ tới lượt mình khó chịu lắm. Kẻ nào dám động đến chị đều đáng chết.

      Lý Thanh và đám thuộc hạ nhìn Thùy Vân lời nào.

      Thùy Vân quay lưng - “Cứ từ từ . Tôi muốn xem bao nhiêu con chui vào ăn hết cơ thể ông” – đột ngột quay lại – “ biết bé 14 tuổi sao ta?” – giơ lên tấm hình Lê Khải chụp cùng cháu mình – “Chả biết chịu được mấy con nữa nhỉ?” – nở nụ cười độc ác.

      “Mày đê tiện, sao lại dùng thủ đoạn vô sĩ như thế?” - Lê Khải hét lên, ông mất bình tĩnh tột độ giữa nỗi đau thể xác và sợ hãi tinh thần – “Lý Thanh, mày dám là mày quân tử hả? Lý Cảnh sao mày lại dung túng người đàn bà mình như thế, có đáng làm thủ lĩnh ?”

      có ai là tôi đê tiện đâu?” – Thùy Vân bình thản – “À mà đây là trả thù cá nhân của tôi và ông dính gì đến bọn họ cả. Ông có nhớ lúc ông đám đàn em mình cứ làm gì chị tôi làm hả? Đó đê tiện sao?”

      Lê Khải cứng họng. Ông nhìn bức hình cháu mình rồi lại nhìn con rết bò lên mặt mình.

      “Cháu ông mới 14 tuổi, còn quãng đường dài phía trước. Tuổi thọ trung bình của người Việt Nam là 65 tuổi nghĩa là con bé còn 51 năm nữa. Chưa học hành xong, chưa lấy chồng sinh con, chưa hưởng hết cuộc sống mà bị hại 1 cách tàn nhẫn như thế đáng ?” – Thùy Vân , đây là lúc dễ tác động nhất – “Kẻ kia có quyền lực như thế mà đến giờ vẫn cứu thủ hạ của mình có đáng để ông hy sinh cháu mình hả? Đừng tình nghĩa giang hồ với tôi. Quan hệ người và người là lợi dụng nhau, kẻ này thấy ông được việc mới dùng ông. Khi còn tác dụng bỏ ngay vậy ông nghĩ 51 năm cuộc đời, cuộc sống hạnh phúc của bé này hy sinh đáng ? Chết còn bị đám rết này phanh thây nữa.”

      Khóe miệng Lê Khải run run.

      “Con bé này đẹp nhỉ? Chắc khóc bù lu bù loa chờ ông đấy. Ban nãy bị bắt khóc dữ quá. biết khi bị ăn có còn đáng như thế này ?” – mỉm cười độc ác với ông – “Đôi mắt xinh đẹp này mà bị gặm nhắm từ bên trong chắc kinh lắm.”

      “Kẻ … điều khiển…” – môi Lê Khải mấp máy – “là… Trần Hùng.”

      Thùy Vân mỉm cười mãn nguyện – “Thả ông ta xuống.” – sau đó lướt mắt lên đám du côn sợ hãi nhìn – “Tới ai tiếp theo đây nhỉ? Thằng nào cũng đụng đến chị tao mà phải ?”

      “Con bé đâu?” – Lê Khải hét lên.

      “Nãy giờ tôi đùa với ông đó.” - cúi mặt sát tai ông – “cả chuyện mấy con rết cũng là đùa nốt.”

      “Mày…” – Lê Khải lấy tay nắm lấy cổ tay của Thùy Vân – “con khốn này…”

      Lý Cảnh vội chạy tới đẩy ông ra và kéo Thùy Vân .

      “Về.” – chịu nổi 1 Thùy Vân kinh khủng như thế hoàn toàn đối lập nhắn từng ở cùng.

      buông tôi ra.” – hét lên – “Còn mấy tên kia tôi chưa chơi xong mà” – còn hơn 2000 cách tra khảo sưu tầm được từ Đông sang Tây chưa kịp thử nghiệm mà tên Lý Cảnh này kéo là sao chứ?

      “Về bệnh viện, tôi cho em làm nữa” – quan tâm kéo tay Thùy Vân mặc cho la hét. này điên rồi.

      Lý Thanh và đám thuộc hạ nhìn Lý Cảnh và Thùy Vân ngỡ ngàng.

      chị dữ dằn còn em độc ác.” – Lý Thanh nghĩ thầm – “Cuối cùng cái gia đình đó là thể loại gì thế này”



      Lý Cảnh đặt Thùy Vân lên giường bệnh, ngồi xuống đối diện đưa ánh mắt ôn nhu nhìn .

      “Em sau này được làm mấy thứ như thế nữa.”

      Thùy Vân nhìn ánh mắt hài lòng.

      phải cho tôi tùy ý trả thù sao? Đây là chuyện của nhà tôi, phải để tôi tự giải quyết.”

      Trả thù? này biết khi vào thế giới này có lối ra hay sao? muốn thoát ra còn chỉ vì chút tức giận mà lại vào. Lý Cảnh thể tưởng tượng được ngày mất Thùy Vân 1 lần nữa. ấy biết bản thân đụng đến kẻ thể đụng vào sao? Giờ lại muốn điều tra tiếp nữa. Giờ chưa phải lúc.

      “Đừng làm như thế nữa.” – lặp lại – “Làm vợ .”

      Thùy Vân mở to mắt nhìn người đàn ông đối diện – “ hai, sao rút ngắn giai đoạn phát sợ vậy hả? Chúng ta còn chưa quen nhau mà với đừng quên tôi bó như xác ướp thế này là do ai hả?”

      “Chính vì mối quan hệ giữa 2 chúng ta ràng. Nếu em làm vợ tôi ai dám đụng đến em đâu.” – Lý Cảnh nắm lấy tay – “Chỉ cần em là người của tôi bằng mọi giá tôi bảo vệ em. Ông tôi. Cha tôi. Đám người của Lai Hoa bang dám làm gì em nữa. Em muốn làm gì cũng được. Vẽ vời, du ngoạn khắp nơi tôi đều cản. Tôi cho em 1 gia đình thực .”

      Lý Cảnh thể cứ ở bên Thùy Vân bảo vệ mãi được, hôm nay thấy Thùy Vân mới biết là dạng người khó kiểm soát bản thân như thế nào. Cứ như thế ngày nào đó thể bảo vệ được nữa. muốn mất .

      điên rồi.” – Thùy Vân nhăn mày lại lấy tay đẩy Lý Cảnh ra – “Cuộc sống như mà là sống sao? Làm ơn .”

      thà để căm hận mình suốt đời chứ thể để mất được.

      Lý Cảnh lạnh lùng – “Tôi cho người chuyển đồ em đến căn hộ của tôi. Vài ngày nữa sau khi em khỏi hoàn toàn chúng ta đăng ký kết hôn.”

      “Đồ điên. Tôi đồng ý.”

      “Tôi thông báo cho em chứ phải là hỏi ý em. Thùy Vân em nên nhớ bản thân còn có chị và cháu trai mình nữa, đừng làm tôi nổi giận.”

      Thùy Vân thoát được lần có nghĩa thoát được lần hai. Nếu bảo toàn mạng sống được cho Thùy Vân chấp nhận hy sinh mối quan hệ giữa 2 người, chấp nhận để hận .

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chap 33.1


      “Tôi thông báo cho em chứ phải là hỏi ý em. Thùy Vân em nên nhớ bản thân còn có chị và cháu trai mình nữa, đừng làm tôi nổi giận.”

      Thùy Vân mở to mắt nhìn Lý Cảnh. Đây là uy hiếp hay sao? Đúng là chó dù có được nuôi dưỡng như thế nào bản chất súc sinh vẫn bỏ được.

      “Này cậu kia.” – tiếng Thùy Hân vang lên – “nếu em tôi muốn ai được ép buộc nó”. tiến đến chỗ em đẩy kẻ uy hiếp em mình ra và đưa tay lên mặt Thùy Vân nhìn – “Chị là chủ gia đình. Bảo vệ gia đình là chuyện của chị chứ phải của em. Đừng có làm chuyện dư thừa.”

      Thùy Vân nhìn chị , ánh mắt giấu được cảm động – “Chị…”

      Thùy Hân quay mặt ra nhìn thẳng Lý Cảnh - “Cậu ngay giùm tôi.”

      “Tôi là làm. Em đừng có giở trò với tôi.” – lạnh lùng bước .

      Nhìn thấy tên thiếu gia mang bao nhiêu phiền phức cho 2 chị em , Thùy Hân thở phào nhõm.

      “Em cứ nghỉ ngơi . Mọi chuyện chị tìm cách giải quyết.”

      “Chị hai…”

      “Chuyện của em là làm thứ em muốn, phải nổi tiếng để mà chị còn khoe mọi người là có người em giỏi như thế nào. Còn lại đừng bận tâm.” – Thùy Hân ra vẻ gia trưởng với em – “ ai được đụng đến người nhà mình.”

      “Chị hai, chị nghe em nè…” – Thùy Vân nắm chặt tay chị – “chuyện này em biết cách giải quyết. ai được quyền uy hiếp Thùy Vân này, kẻ mà dám lấy người thân em ra đe dọa càng đáng chết hơn.”

      “Em biết mình dẫm phải ổ kiến lửa ?” – Thùy Hân nhìn em mình lo lắng. cứng chứ chưa nghĩ được cách giải quyết.

      “Chị nghĩ em là ai cơ chứ? Em là 1 đứa con dễ dàng cho người khác bắt nạt sao? Lý Cảnh đừng có đùa chứ ? " - Thùy Vân mỉm cười dịu dàng – " làm chị bị liên lụy là 1 tôi. Dám lấy chị và bé Hiên vào cuộc là tội thứ 2. Chỉ hai tội này là đủ để em xử lý rồi. "

      " Em có cách giải quyết sao? " - Thùy Hân kinh ngạc nhìn em mình.

      " giờ chưa " - Thùy Vân lắc đầu – " nhưng em muốn nhờ chị 1 chuyện. "



      Lý Thanh cầm tờ giấy Thùy Vân nhờ Thùy Hân chuyển cho . Sao chuyện thằng nhãi này tối ngày cứ nhờ giải quyết là sao? Làm trai người ta đúng là dễ tý nào.

      Đưa 2 mẹ con Thùy Hân rời khỏi giám sát của Lý Cảnh sao ? Chuyện này khó nhưng hiểu sao lại muốn làm chút nào.

      " thực muốn ? " - Lý Thanh hỏi Thùy Hân.

      " Tôi muốn làm vướng bận em . " - Thùy Hân thản nhiên .

      " Tôi hiểu rồi " . Nếu là cũng làm như này. Đúng là có lý do gì để giữ lại.



      " Nếu muốn 1 vợ ngoan ngoãn tôi cho 1 vợ ngoan ngoãn " - Thùy Vân nhìn tờ giấy kế hoạch chị chít hình ảnh vừa phác thảo mỉm cười nham hiểm. Cuộc đời ai có quyền giữ được . Cha mẹ còn được huống gì 1 kẻ như Lý Cảnh. rút lại suy nghĩ so sánh kẻ này với Thành Đạt hôm bị nạn ở núi, kẻ này tuyệt đối bao giờ bằng cậu ấy.

      Cách trả thù tốt nhất phải là nỗi đau thể xác mà chính là hành hạ tinh thần. Thứ gây đau đớn nhất ở hành hạ tinh thần chính là tình cảm. trùng hợp là ngay lúc này, kế sách này lại hợp với 2 người 1 cách kỳ lạ. Đúng là số trời mà.

      " Cốc … cốc… cốc… " - tiếng gõ cửa vang lên.

      " Vào . "

      Hoàng Minh trong bộ đồ blouse trắng xuất . Thùy Vân nhìn kinh ngạc.

      “Cậu là bác sĩ thiệt hả?”

      Hoàng Minh nghe câu của này khỏi tự ái. Nếu phải bạn thân nhờ chăm sóc đặc biệt cho ta chả đến đây.

      “Excuse me, đây hành giá đàng hoàng. Tốt nghiệp Oxford đấy nhé.”

      “À mà cậu đến đây làm gì thế?”

      nương ơi, ngủ bữa giờ ở đây mà biết bệnh viện này thuộc tập đoàn Manhome sao? Tôi là bác sĩ ở đây, nếu nể mặt Lý Cảnh chả bao giờ cậu có cơ hội được tôi kiểm tra đâu.”

      À, bữa giờ Thùy Vân lo nghĩ cách trả thù đám người hại chị em nên để ý chuyện này. Đúng là bệnh viện hạng nhất phòng ốc rộng rãi, dịch vụ chất lượng, y tá cười tươi như hoa. Sướng vãi.

      “À, tên khốn đó.” – buột miệng.

      Nhìn thấy gương mặt khó chịu của , Hoàng Minh có chút tò mò.

      “Có chuyện gì nữa rồi?”

      “Cậu hỏi tên bạn thân khốn kiếp của cậu đó. Miệng cứ là dân văn minh quân tử mà hành động khác nào mấy tên người rừng bức hôn người khác.”

      Cái gì? Thằng bạn ép hôn Thùy Vân, diễn biến gì nhanh kinh thế. Sao sặc mùi phim truyền hình thế này? Mà hành xử như thế giống Lý Cảnh cho lắm. Thằng này phải dạng người thích ép buộc người khác đặc biệt là trong tình . Nếu làm thế ắt có lý do.

      “Cậu có sức chửi người khác như thế sao rồi. Tôi cũng chả cần kiểm tra làm gì” – dù sao tin tưởng nhân viên bệnh viện của mình làm việc tốt – “Mà cậu hiểu chút nào về thằng bạn của tôi.”

      Thùy Vân cảm thấy có chút nực cười – “Thế quái nào tôi cần hiểu chứ? Nếu là bạn bè hợp tính, thoải mái bên nhau là được nhưng giờ chắc cái mối quan hệ bạn bè đó cũng tong rồi.”

      Hoàng Minh cười nhạt, tự thấy đáng thương cho người bạn của mình. Làm tất cả để kéo này khỏi ám ảnh quá khứ, để ta có thể mở lòng hơn thế mà trong lòng ta cậu ấy chỉ có 2 từ “tên khốn”.

      “Cậu có bao giờ nghĩ dành chút thời gian tìm hiểu nó ? Thôi, chuyện của 2 người chả liên quan gì đến tôi. Bye.” – thở dài.

      Thùy Vân kinh ngạc nhìn thái độ nghiệm túc hiếm có của Hoàng Minh.



      Sau khi đình chỉ mọi hoạt động của Trần Hùng, Lý Cảnh phải tìm cách đối phó với ông của . Làm đến thế này chỉ còn cách phóng lao theo lao thôi. Từ khi nào làm việc thiếu kế hoạch như thế này.

      “Dù sao chuyện này cũng sớm hay muộn thôi” – ngồi tựa vào ghế thở dài.

      Ở nhà đối phó người nhà. Ở công ty lại đối phó người của ông . Ở xã đoàn lại đối phó những kẻ đối lập theo Lý Thanh và đám người của cha . Sắp tới lại phải đối phó với Thùy Vân. Nếu phải bất đắc dĩ dùng đến biện pháp đê tiện ép hôn , ngay cả sợi dây liên hệ “bạn tốt” cũng còn. quá mệt rồi.

      “Cuộc sống như mà là sống sao?”

      nhớ lại lời của Thùy Vân hôm qua, cười mỉa mai.

      “Em đúng, đây đâu phải cuộc sống con người.”

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chap 33.2


      Lý Cảnh bước vào phòng thấy Thùy Vân ngủ, nhìn lại đồng hồ.

      “Mới 8h tối mà em ngủ được sao?”

      biết khi đối diện lại với nên làm gì. này hành động luôn khó đoán. Nếu Thùy Vân la hét, chửi bới, khóc lóc lại hay dù hơi ồn ào nhức đầu chút nhưng chắc chắn bao giờ làm mấy chuyện dư thừa đó mà luôn tìm cách nhẫn nhịn tìm cách đối phó. ấy là dạng người có thể hoàn thành xuất sắc vai trò 1 người bạn hay 1 quân sư nhưng tuyệt đối phải là dạng người con nên . Khốn nỗi, lại như .

      “Này, nhìn đủ chưa?” – Thùy Vân đưa đôi mắt tinh nghịch nhìn Lý Cảnh – “ đường đường là đàn ông sao lại thích làm ba cái chuyện ủy mị như thế hả? nổi da gà”.

      “Em thức từ khi nào?”

      “Từ khi mới bước vào. Giờ này ai mà ngủ được hả?”

      mỉm cười.

      “Đừng có cười ngu ngốc nữa. Vào chuyện chính .” – Thùy Vân nhổm người dậy, ngồi dựa vào thành giường - “Tôi phải dạng con dư năng lượng la hét, khóc lóc hay oán trách số phận càng phải mấy đứa khùng mà tự hành bản thân, tôi là S phải dân M. Xét về cái quái gì tôi cũng thua . Nếu thể chống thuận vậy.”

      Đúng như dự đoán mà. Thùy Vân này giỏi nhất là chữ “nhẫn” – nhẫn nhịn và tàn nhẫn.

      “Thằng cha nào đó “Nếu bạn thể thay đổi hoàn cảnh thôi thay đổi bản thân thích ứng với nó”. Nhìn mặt tích cực, nhà giàu, có thế lực mà thuộc hàng con nhà người ta, trình nấu ăn bằng được đầu bếp năm sao nhưng miễn cưỡng so với đầu bếp 3 sao cũng ok. Mà tôi cũng thuộc dạng xuất sắc gì. Thôi thuận theo tự nhiên, tôi tập vậy.” – Thùy Vân thao thao bất tuyệt. Quan trọng là khiến người này tin . mà đóng vai nữ chính hiền lành ngây thơ giả tạo quá, dạng này cần khí chất chút. Thôi bổn cũ soạn lại tsundere kế, ở bên A Lợi khá lâu học được ít phong thái này.

      “Em đùa à, mà cũng cần tập sao?” – cười nhạt trong lòng.

      Thùy Vân liếc thấy người đàn ông này cứ im lặng nhìn mình thấy hơi khó chịu, kiểu này moi được thông tin nghĩ gì chứ – “Sao im re thế? Hay là hối hận rồi.”

      “À, . Tôi nghe em .” – Lý Cảnh dịu dàng .

      “Đệch, kiểu đó biết nghĩ cái quái gì để tôi phối hợp diễn xuất chứ? Bình tĩnh lại, moi được thông tin từ miệng nhìn ngôn ngữ cơ thể vậy. Tác động bằng lời là khả năng của mình mà.” – Thùy Vân nghĩ thầm.

      tiếp – “Hôm trước có hỏi tôi nếu cuộc sống của chúng ta kéo dài tôi có . Lúc đó tôi trả lời là có. Giờ nếu tiếp tục như thế nữa, có thể tôi mềm lòng được mà đó” – Thùy Vân mỉm cười với – “ với là chỉ số EQ tôi thấp lắm, mấy sợi dây thần kinh tình cảm nó hơi bị liệt 1 chút nên cho tôi thời gian thích nghi được ?” – cho người này thấy được chân thành chút mới dễ cắn câu.

      Lý Cảnh gật đầu. biết thể tin được lời của này nhưng nghe mấy lời này khó mà dao động.

      “Hây, sao cứ im làm tôi như con tự kỷ thế hả?”

      “Em cứ tiếp .”

      có đủ tự tin làm tôi ?” – Thùy Vân mỉm cười. Câu này là câu đắt giá nhất trong 1 đống tràn lan đại hải mà nãy giờ. Vừa tác động tình cảm vừa mang tính thách thức. tin mình đánh bại được người này.

      Lý Cảnh nhìn nụ cười đắc thắng của Thùy Vân hiểu dụng ý của . này thay đổi gì cả, luôn quan trọng thắng thua như thế mà đúng là câu nào đều tính toán cả. người lăn lộn cuộc sống như bao năm làm sao bị mấy lời này qua mặt được. Chả lẽ hiểu trong trận chiến tình cảm này, là người thua từ ban đâu. đúng, nếu thể chống thuận vậy.

      “Ừ. Em ăn gì chưa?”

      Thùy Vân quan sát người đàn ông này, xài chiêu cuối rồi sao chả có phản ứng gì hết. Ánh mắt lạnh tanh thế này, thoạt nhìn dịu dàng nhưng lại có phần vô cảm trong đó. Quái đản mà sao nhìn thấy bộ dạng này lại có chút đau lòng nhỉ. được để cảm xúc chen vào, là dạng người có gì giỏi chỉ có giỏi cái nhẫn tâm và tuyệt tình mà.

      nghĩ , cái bệnh viện này làm sao mà quên 1 bệnh nhân để bị đói. Đặc biệt bỏ cả đống tiền đế đóng viện phí ở đây rồi.”

      “Đúng là câu hỏi tôi dư thừa nhỉ ? " - mỉm cười dịu dàng.

      “Nhưng tôi thuộc dạng thích ăn đồ ăn bệnh viện. đưa tôi ra ngoài ăn được ? Nếu được xuất viện luôn , cuộc sống cứ ăn ngủ này chán thấy bà” – Thùy Vân tin bản thân làm được cho người này có chút phản ứng. ghét tên này lúc tỏ ra ép buộc người khác nhưng còn ghét hơn bộ dạng này, đánh có thắng cũng chả vẻ vang gì.

      “Thôi được, em muốn ăn gì? Chúng ta .”

      “Chết mẹ nó, mình thuộc dạng con thích ăn vặt. Vừa tốn tiền, vừa mất thời gian, ăn bậy bạ đồ mất vệ sinh lại dễ mang bệnh vào người. Sở thích duy nhất là ngủ. Khốn , cuộc sống mình gì nhàm chán thế này” – Thùy Vân nghĩ thầm. cố nhớ lại mấy bộ truyện ecchi harem mình từng xem, nhớ lại khung cảnh hẹn hò của các nam chính và dàn nữ chính. Khốn nạn đó là ở Nhật mà ở Việt Nam.

      “Món Nhật .” – buộc miệng .

      được. Món Nhật đa phần là đồ biển.” – Lý Cảnh nhíu mày lại.

      Đùa tôi à, hai. Nãy giờ tung toàn độc chiêu mà phản ứng cứ đơ đơ. Giờ đến đồ ăn lại phản ứng là sao? làm nhục kiến thức tâm lý của tôi đó. Chả lẽ câu " Đường đến trái tim đàn ông là dạ dày " là sao ? Bình tĩnh nhớ lại mấy bộ phim truyền hình mấy đứa vai chính hay đâu. Để xem, phim HK và phương Tây.

      " Bít tết . Lâu quá tôi chưa ăn. "

      " được. Em chưa lành hẳn. "

      Đệch, chuyển sang kênh Hàn Quốc vậy. Kim chi thích.

      " Bánh ngọt ! ". Đúng, cảnh romance thích hợp cho kế hoạch của . Nhất cử lưỡng tiện.

      " Tôi nhớ em ghét đồ ngọt mà. "

      làm mình hơi rối. Chuyển sang CCTV, món Trung. Ngặt nỗi dạo này mình ít cập nhật phim truyền hình mới nên chỉ nhớ có 2 món tàu hủ thúi và màn thầu. Còn mấy món kiểu “Kim ngọc mãn đường” tìm bằng niềm tin à. Thôi qua Đông Nam Á vậy cho gần.

      “Lẩu Thái .”

      được, ăn món thanh đạm chút .”

      Chuyển sang món Việt vậy. Khốn , có phải trắc nghiệm Master Chef đâu mà tên này cái đầu gì mà chỉ nhớ đến đồ ăn hả. Từ ngôn tình thành chương trình truyền hình thực tế từ khi nào thế. Tên này có 1 khả năng đặc biệt là chuyển thể loại nhanh như tốc độ thanh.

      “Bánh xèo, bánh ướt, gỏi cuốn,… Món Việt” – Thùy Vân gắt lên. thuộc dạng có gì ăn đó, kén cá chọn canh nên kiến thức ăn uống gần như bằng . Cho ăn còn biết nhận xét chứ bắt gợi ý món ăn đúng là 1 cực hình.

      Lý Cảnh nhìn gương mặt bối rối của Thùy Vân bật cười. này biết là khi bản thân tỏ ra nguy hiểm đáng hơn sao? Con phải chỉ cần đáng có thế nhưng nếu là 1 như thế liệu có động lòng.

      cười cái gì?” Chả lẽ IQ của , bản kế hoạch hoàn hảo của bằng mấy món ăn này sao? Tung toàn chiêu hiểm mà tên này cứ Lý đơ đơ thế mà nhắc ba cái này lại có phản ứng. Thùy Vân bắt đầu thấy mất niềm tin kiến thức của bản thân.

      , món Việt món Việt. Em cứ thay đồ , tôi xuống dưới lấy xe trước.”

      Thùy Vân nhìn thái độ xa cách của Lý Cảnh có chút khó chịu. Người này bên ngoài cầu hôn mà bên trong lại xa cách. giống như cách cha xa cách mẹ mà kiểu này có gì đó khó nên lời được. Dịu dàng có, quan tâm có nhưng lại có gì đó khiến người khác đau lòng.

      “Kiểu này độ khó trò chơi tăng lên rồi. Nghiên cứu lại mới được.”

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :