1. QUY ĐỊNH BOX TRUYỆN SƯU TẦM :

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] [dấu cách] - [dấu cách] [Tác giả] [Số chương]
    ----•Nội dung cần:
    - Hình minh họa (bìa truyện, hình ảnh,etc,...)
    - Nguồn
    - Tác giả
    - Tên editor +beta
    - Thể loại
    - Số chương
    Đặc biệt chọn canh giữa cho đoạn giới thiệu
    ---- Quy định :
    1. Chỉ đăng những truyện đã có ebook và đã được public trên các trang web khác
    2 . Chỉ nên post truyện đã hoàn đã có eBook.
    3. Trình bày topic truyện khoa học, bôi đen số chương để dễ nhìn
    4 . Cần có trách nhiệm post đến hết truyện. Nếu không thể tiếp tục post liên hệ Ad và Mod

Khi đại ca giang hồ là dân thích bị ngược - Lửng Con ( Hoàn )

Thảo luận trong 'Hiện Đại'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Phụ trương 2


      “Mới đây tìm được hoàng tử của cậu rồi sao?” – Thùy Vân đeo earphone hờ hững đáp.

      “Ừ. Đúng là cực hạng luôn.” – giọng Kiều My phấn khích – " hề kiêu ngạo nha, lại đẹp trai nữa, chuyện lại hài hước. "

      “Ừ… nếu chỉ để khen thôi nha. Tôi học bài tiếp đây, năm cuối rồi.”

      “Tất nhiên tớ gọi cậu là có chuyện rồi. Chỉ là tính nhờ cậu làm quân sư cho tớ… ta là bác sĩ, tớ là giáo viên chả có gì mà nhiều. Nếu là cậu chắc chắn tìm được cái mà rồi. Lịch làm việc của ta nữa, cứ kín mít. Chả lẽ ngày này tôi cũng chai mặt xuất cũng hơi kỳ.”

      Thùy Vân thở dài – “Nguyên tắc đầu tiên chinh phục người : Tạo ngẫu nhiên” – 1 cách dứt khoát – “Tìm hiểu sở thích, nơi thằng hoàng tử của cậu hay lui tới và đến đó chạm mặt như tình cờ giảm mức độ đề phòng của với cậu xuống. Biết người biết ta trăm trận trăm thắng.”

      “Mà tớ có chuyện này…” – Kiều My cố bình tĩnh – “Hôm nay chẳng là do hoảng quá, tớ nhận mặt bà con với 1 ông cụ ở bệnh viện trước mặt ấy. Sợ khi ông ta hồi phục … lại thêm người nhà của ông ta nữa mà phát …”

      “Con ngu này” – Thùy Vân gắt lên, bạn này của lúc nào cũng làm việc thiếu suy nghĩ như thế hoàn toàn trái ngược mà nhưng phải đó là lý do bị Kiều My này thu hút hay sao?

      “Xin lỗi, lúc đó ta hỏi tớ hoảng quá…”

      “Haiz…” – Thùy Vân thở dài – “Giờ ngày mai cậu qua bệnh viện canh lúc ít người 1 câu chuyện cảm động cho tôi với lão già đó đại loại là ông giống y như người ông khuất của cháu nên vâng vâng tự chém . Bên cạnh đó, thái độ chân thành chăm sóc 1 chút. Cái này gọi là đánh chặn đầu. Còn người nhà lão khi có ở đó cậu lánh, tuyệt đối được để họ, cậu và tên hoàng tử của cậu chạm mặt nhau ở đó làm bể mánh. Ok?”

      “Ừm…”

      “Còn về sau phải làm cho tên đó cậu đến nỗi tha thứ cho cái lời dối của cậu, cái này tôi bó tay kiểm sóat được. Nhớ kỹ nguyên tắc: Biết người biết ta trăm trận trăm thắng. Cậu khai thác hết mọi điểm mạnh của mình cho tên đó thấy nghe chưa. Bye. Mà đừng có tới ba cái bar biết gì đó, tốt đâu.” – Thùy Vân lạnh lùng tắt máy.

      "Chả biết con ngốc này có thực biết điểm mạnh của mình nữa. Đó là thứ chỉ có Kiều My này có thôi."



      Hoàng Minh cả tháng nay cứ “vô tình” chạm mặt Kiều My kia. Lần nào thấy ta cũng nén cười vì chưa bao giờ thấy 1 tấn công nhiệt tình như thế. Ai đời lần nào vô tình chạm mặt, này cũng người ướt đẫm mồ hôi, có khi gót giày bị gãy nữa. là 1 bác sĩ, nhìn bộ dạng, nhịp thở là biết ngay là “ngẫu nhiên” gặp đến mức nào. Phối hợp diễn xuất đúng là quá khó mà. Dù sao cũng là 1 thú giải trí ở cái bệnh viện nhàm chán này.

      là Hoàng Minh ngay từ đầu muốn làm ở cái bệnh viện Manhome này. Đây là bệnh viện cho người có điều kiện mà họ mới có tý xíu là lao vào khám bệnh nên đa phần các loại bệnh, các ca phẫu thuật đối mặt đều thiếu tính thách thức nhưng bà chị đúng; tính cách ngạo mạn của mà vào mấy bệnh viện công lập có ngày chết sớm vì bị chúng nó hội đồng mần thịt mất bằng như chơi.

      Hoàng Minh thở dài - “Haiz… chán quá ! Biết thế ở mẹ nó bên rồi.”

      dừng chân rẽ qua phòng bệnh người ông hờ của Kiều My kia. Bất giác nhìn thấy này ngồi gọt trái cây cho ông ta, nhìn lại đồng hồ tay. Gần 9h tối sắp hết giờ thăm bệnh rồi này còn ngồi ở đây làm quái gì nữa. Đóng phim gì mà nhiệt tình vãi thế này. Người nhà lão ném lão vào đây cùng 1 đống tiền viện phí mà chả mấy khi đến thăm nữa.

      “Này, ông biết ? Hôm nay ở trường cháu có chuyện vui lắm… “ – Kiều My hồn nhiên kể, chả biết từ bao giờ lại có thói quen chuyện cùng người ông hờ này của mình. Thùy Vân chả bao giờ chịu nghe kể mấy chuyện này cả cứ nhiều chuyện và tào lao làm mất thời gian của nó.

      Hoàng Minh nhìn mặt người đàn ông nghe chăm chú mà gì, chỉ biết cười cười gật gật đầu thể nào ôm mặt mà cười được. này phim giả tình thiệt sao?

      “Tối nay, ông có đói ăn ha, cháu gọt hết rồi đó. Ngày mai hết tiết, cháu quay lại chuyện tiếp hen.” – Kiều My cười vô tư – “Ông chuyện được chả biết có phải xui cho ông nữa, tối ngày nghe cháu nhảm.”

      Sặc, chết tiệt . này buồn cười quá mất.

      “Thưa , hết giờ thăm bệnh.” – y tá bước tới chỗ 2 ông cháu hờ này .
      Kiều My gật đầu – “Tôi biết rồi”. Đoạn quay lại kéo chăn cho người ông 1 tháng này của mình – “Ông ngủ ngon nha.”

      Người đàn ông già gật đầu mỉm cười nhắm mắt lại. bước khỏi phòng bệnh bất ngờ thấy hoàng tử của mình tay để trong túi chiếc áo blouse trắng nghiêng đầu mỉm cười.

      “Xuống canteen uống chút gì ?

      Chết tiệt, có cần phải đẹp trai thế này chứ? Mà mình thề là chuyện này hề sắp xếp à mà là trùng hợp thiệt. Chết bà, nãy ta có nghe được gì chứ?

      “Tất nhiên là được.” – mỉm cười. Cơ hội trời cho, nắm bắt là ngu.

      Kiều My bước theo sau Hoàng Minh. Lúc đầu quả định câu ta do gia thế mà tiếp xúc cả tháng này là có cảm tình với con người này. ta có gì đó khá gần gũi giống như bạn thân hoàn toàn hẳn là thế.

      Nhìn này cứ ngồi ngó nghiêng lung tung, Hoàng Minh cảm thấy có chút đáng .

      uống gì ?”

      Kiều My lên tiếng - “Latte mà hôm nay đừng uống espresso nữa. tốt đâu”.

      Hoàng Minh nhìn cười gian manh – “Cho tôi lý do mà sao biết tôi hay uống espresso chứ?”

      “Bình thường tôi cứ thấy cầm ly espresso uống mà là bác sĩ mà dù tôi biết mấy người hay trực 36 giờ hay 48 giờ gì đấy cần caffeine nhưng cũng nên biết giữ gìn sức khỏe chứ? Latte có sữa giúp ấm bụng và giúp có sức làm việc hơn.”

      “Phụt… mắc cười thiệt đó.” – Hoàng Minh nén được mà cười – “Tôi có cảm giác cứ như mẹ tôi.”

      Chết bà nó, bệnh nghề nghiệp. Lớp dinh dưỡng trẻ con đúng là hại mình mà. Mới đây lên chức “mẹ” ta rồi.

      “Tôi…” – Kiều My lắp bắp.

      “Cho tôi 2 ly Latte.” – Hoàng Minh gọi nhân viên phục vụ . Thỉnh thoảng nên thay đổi 1 chút cho đỡ nhàm.

      Kiều My nhìn hành động này của hoàng tử khỏi cười trong lòng. Ít ra ta nghe lọt tai lời của .

      bỏ vị trí trực sao chứ?”

      Hoàng Minh cười nhạt – “ nghĩ cái bệnh viện này có giống quái gì nguy hiểm chứ? Toàn mấy người nhà giàu. Hỉ mũi cái cũng xét nghiệm, hắt xì cái cũng đòi X-quang, chả có gì mà làm nhiều cả. thiệt chúng tôi có mặt ở đây để làm nền cho cái đống cơ sở vật chất ở đây thôi.”

      Kiều My ngẩn người nhìn . Đúng là người này có gì đó giống Thùy Vân bạn .

      " Tôi lại nghĩ bác sĩ mấy ở đây rất quan trọng đó chứ ? " - bình thản .

      “Hả?” – Hoàng Minh nhìn này khó hiểu. ta nịnh đến phát điên à.

      Kiều My nở nụ cười hồn nhiên – “Chính vì có mấy nên người ta mới đến đây đó chứ? Cái cảm giác họ muốn chính là cảm giác an tâm khi được các chăm sóc ân cần. phải cảm giác trong lòng này mới là quan trọng nhất hay sao? Máy móc thể nào đem lại được đâu. Dù việc thấy bác sĩ mấy đối đầu thách thức như trong phim cũng ngầu đó nhưng chăm sóc tinh thần mỗi bệnh nhân giờ cũng là 1 thách thức mà, đúng ?”

      ngẩn người nhịn nụ cười và lời của này. Đúng là trước nay Hoàng Minh luôn thấy cuộc sống ở đây buồn tẻ thú vị nên chưa bao giờ nhận ra thách thức đơn thuần mà ta .

      Hoàng Minh mỉm cười – “Ừ, đúng.”

      Có lẽ nên để này chinh phục mình tiếp, dù sao Hoàng Minh cũng ghét cảm giác ở bên .



      Thùy Vân ném cuốn sách xuống, nhìn lại tin nhắn báo cáo tình hình của Kiều My. Gì mà tiếp theo là bước cải tổ hình ảnh, làm toàn năng…

      “Haiz, cậu biết chính bản tính dở hơi ấm áp thái quá của cậu mới là điểm thu hút nhất của cậu hay sao? Ngu quá .”

      mà phân tích, khen quá người bạn này trước mặt Kiều My thấy mình có cảm giác như 1 đứa lesbian cuồng bạn thân nên thôi, để này tự nhận ra . Mà chỉ cần thằng đàn ông nào tiếp xúc lâu 1 chút với Kiều My thấy bản chất nữ chính thần thánh của ngốc này tự động đổ ngay.









    2. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chap 42


      Hồng Ngân vừa bước vào nhà hàng thấy bao ánh mắt nhìn mình. Khóe môi cong lên. Trước nay chưa bao giờ mất tự tin vào bản thân. Bất giác nhìn ở vị trí quen thuộc ngày xưa từng ăn ở đây ở Lý Cảnh thấy người này ngồi dùng bữa cùng 1 khác.

      “Đúng là ta chưa bao giờ thay đổi cả. Luôn chọn ngay view đẹp nhất mà ngồi.” – thầm nghĩ – “Ít nhất cũng nên qua chào hỏi 1 chút dù là về lý hay tình. Về lý, người này là gia đình có thế lực, quan hệ tốt thuận lợi cho công việc mình. Tình dù sao cũng là người cũ nên lịch chút. Cả 2 đều là người trưởng thành, chuyện bất tiện hậu chia tay gần như có.”

      Hồng Ngân rảo bước đến bàn Lý Cảnh mỉm cười – “Xin chào, lại trùng hợp gặp 1 lần nữa nhỉ?”, đoạn quay qua bạn mới của lịch gật đầu chào hỏi – “Xin chào , tôi là Hồng Ngân, còn đây là…”

      Lý Cảnh lịch đứng lên chào và giới thiệu bạn của mình – “Đây là Thùy Vân, vợ sắp cưới của ”. hề dối, dù kết hôn hay giả Thùy Vân này cũng là vợ chị bằng bây giờ giới thiệu cho mọi người biết luôn.

      Thùy Vân đứng lên, cúi đầu xuống chào Hồng Ngân mỉm cười – “Hân hạnh được gặp chị”. đưa mắt nhìn nữ diễn viên chính trong vở kịch sắp tới của thầm đánh giá – “Đúng là điện nước dư dả, nhìn mình còn muốn xịt máu mũi huống gì đàn ông. đúng là đẳng cấp hoàn toàn khác Thư Kỳ hay Tiểu Hoa mà.”

      “Chị 1 mình sao?” – Thùy Vân lên tiếng.

      Hồng Ngân lắc đầu – “ tôi chờ bạn trai.”

      Thùy Vân mỉm cười – “Nếu chị phiền ngồi chung cùng chúng tôi luôn được ? Dù gì bạn trai chị cũng chưa đến mà.”

      Hồng Ngân đưa mắt nhìn Lý Cảnh thấy người này phản đối mỉm cười ngọt ngào cùng này – “Ừ, cảm ơn .”

      Lý Cảnh nhìn Thùy Vân và Hồng Ngân, lòng có chút bất tiện khi bạn cũ hội ngộ bạn mới. Sao lại trùng hợp như thế chứ? liếc thấy sắc mặt Thùy Vân thấy này tỏ ra bình thường đắc thắng thường ngày. đúng, nhà hàng này và thời gian hẹn đều do sắp xếp, hề nhúng tay. Có thể quá đa nghi chăng?

      Thùy Vân cười thầm. phải chàng Ken đến trễ mà và Hoàng Trí sắp xếp lấy số Hồng Ngân gửi ta dời lịch hẹn trễ lại 30 phút đủ để câu này ở đây gặp thằng cha yandere Lý Cảnh. Sẵn tiện giảm hảo cảm của Hồng Ngân với chàng ca sĩ Ken thần thánh đó luôn. may 2 người này đều là người của giới giải trí, lịch kín mít kẻ đóng phim, người lưu diễn ngủ còn éo có thời gian làm gì có thời gian lấy khẩu cung nhau. Còn Lý Cảnh, người của Lý Thanh ở công ty cố tình sắp xếp thời gian tối thứ hai có chuyện bận cần tên này nên tuyệt nhiên thời điểm, gian đều nhúng tay. Chứng cứ ngoại phạm cực kỳ hoàn hảo. hoàn toàn có lý do nghi ngờ . Đúng là luyện 85 tập Conan thần thánh hề uổng.

      Hồng Ngân lướt nhìn Lý Cảnh rồi nhìn Thùy Vân cười . Quan hệ hai người này đúng là có gì đó kỳ lạ, như các cặp tình nhân thường ngày. này bên ngoài tình cảm nhưng lại pha lạnh nhạt bên trong. Còn bạn trai cũ của Lý Cảnh nhìn bình thường nhưng thoáng trong ánh mắt dò xét kia. Hồng Ngân đứng vững giới giải trí thị phi bao nhiêu năm làm sao phản ứng này qua mặt được . Làm được ở ngành này chỉ nhờ tài năng, nhan sắc mà còn thủ đoạn nhìn người.

      “Hồng Ngân, em muốn ăn gì?” – Lý Cảnh lên tiếng phá vỡ im lặng.

      Hồng Ngân đáp - “Như cũ”. Chết phản xạ vô điều kiện.

      nhíu mày nhìn bạn cũ rồi nhìn sang Thùy Vân, thông minh này chắc chắn đoán được mối quan hệ của 2 người.

      Lý Cảnh nhanh chóng lấy lại bình thản mỉm cười - “Ừ, đúng rồi, ở đây nổi tiếng nhất là món foie gras nhỉ?”. Đây là câu thích hợp nhất để cứu vãn tình huống khó xử giờ. Lấy đặc điểm chính của nhà hàng làm điểm nhấn, Hồng Ngân có "như cũ" cũng lên điều gì.

      Hai đều cười nhạt trong lòng – “Đúng là đàn ông thích lấp liếm mà.”

      Hồng Ngân cười thân thiện giải vây cho - “Foie gras thường dùng cùng rượu port nhỉ?”. Dù gì đây cũng là lỗi của , nên phối hợp 1 chút làm khí 3 người khó xử.

      “Đúng là Hồng Ngân, luôn thông minh nghĩ cho người khác” - Lý Cảnh nghĩ thầm. Đây chính là lý do ngày xưa này.

      “Ừ, em đúng là khéo ăn ” – mỉm cười lịch lãm.

      Thùy Vân nhìn phân đoạn này cười thầm, đến lúc đóng vai ngô nghê thấp kém thiếu thẩm vị rồi mà quả là mấy cái lĩnh vực sành ăn sành uống này thấp kém . Đúng là vai này đo ni đóng giày cho mà. ra Hồng Ngân này bản thân là 1 khí chất từ trong ra ngoài rồi, cần thủ vai bần tiện phối hợp mấy.

      Thùy Vân lên tiếng - “Em uống Coca”. Nếu mai mốt khắc phục được lỗi sư phụ chuyển sang ngành điện ảnh làm đạo diễn được à.

      được, đâu em cũng uống nước ngọt sợ bị tiểu đường hả? Cứ Coca thẳng tiến thế này, nó tài trợ cho em sao?” – Lý Cảnh lên tiếng.

      Thùy Vân chửi thầm – “Cha nội này, chả lẽ giờ tôi tôi muốn uống trà Lài, trà hoa Sen hay trà Long Tĩnh của Trung Quốc ở nhà hàng Pháp sao. Đây có phải nhà hàng đa quốc gia như “Liêu trai” đâu. Tôi đóng vai ngu cũng có mức độ thôi chứ? Ngu kiểu đó đập đầu chết con mẹ nó . Em học tiếng Nhật, nghiên cứu văn hóa phương Đông có phải phương Tây đâu hai. Lại thêm uống ba cái rượu đó lỡ say tối nay lên giường cùng như phim truyền hình chết bà nó à.”

      ra lệnh - “Nước trái cây .”

      cố mỉm cười – “Tùy .”

      Hồng Ngân nhìn phản ứng đôi uyên ương trước mặt khỏi nhíu mày. Từ khi nào mà người đàn ông kiểu cách này lại hành xử trẻ con đến thế mà kẻ này cực kỳ kén cá chọn canh làm gì cũng phải đúng gu sao lại chọn 1 vợ tương lai thiếu thẩm vị thế này? Còn kia nữa sao lại ngô nghê đến thế chứ? chỉ thiếu khí chất bên ngoài mà còn thiếu cả khí chất bên trong nữa. là khó hiểu.

      Hồng Ngân bật cười – “Hai người thú vị. Mà thay đổi rồi.”

      Lý Cảnh giờ mới nhớ đến tình hình tại, nhanh chóng lấy lại nụ cười lịch lãm thường ngày – “Con người phải thay đổi mà, thôi để gọi món”. lời dứt khoát tỏ thái độ nếu này còn ý định với .

      Nhìn Lý Cảnh gọi món và thái độ nữ chính thần thánh ngồi đối diện, Thùy Vân nghĩ thầm – “Đúng là người của giới giải trí có khác, cư xử cực kỳ thông minh. Coi bộ này là thú dữ rồi. Đàn bà đáng sợ nhất là dạng biết tiến biết lui, biết nâng biết bỏ lại hiểu thấu lòng người mà Hồng Ngân này là 1 đa đoan như thế. Cái đầu của người này chỉ hơn chứ kém mình, dù sao mình chỉ có kiến thức sách vở mà người này có cả thực tiễn. Ca này khó à.”

      Thùy Vân đảo mắt nhìn ra cửa. Nam phụ thần thánh xuất , đúng là thần thánh . Coi như hôm nay đóng vai nữ phụ kinh điển của ngôn tình vậy. Xuất chỉ làm nền cho nam chính thần thánh, nữ chính thần thánh, nam phụ thần thánh, ok là người dưới mặt đất. À còn bối cảnh thần thánh và món ăn thần thánh nữa.

      Ken thu hút ánh nhìn mọi người bước tới bàn Lý Cảnh mỉm cười gật đầu chào. Hồng Ngân cười thân thiện đứng lên nắm lấy cổ tay và đưa tay giới thiệu mọi người với nhau cách chuyên nghiệp.

      Tên này phong thái đúng là chỉ hơn Lý Cảnh chứ kém. Ca này khó à… Mà khí này khốn nạn . Hèn chi mấy con nữ phụ điên lên hại mấy má nữ chính là phải ? Nhọ còn hơn chó.

      Thùy Vân đưa mắt nhìn 3 người con nhà người ta trước mặt chợt thấy cái bàn này từ khi nào là tâm điểm chú ý mà là tâm điểm nhiều nhất. Đặc biệt là Lý Cảnh chọn nơi có view đẹp nhất nữa chứ ? Ok, có thể gọi là hàng độc - lạ. Ít nhất Thùy Vân có thể tưởng tượng mình như sư tử trắng lần đầu đến Việt Nam thu hút mọi ánh nhìn.

      lên tiếng phá vỡ im lặng - " Sao lâu quá vậy ? ". Đây đúng là người cũ gặp người mới mà.

      Lý Cảnh nhìn dịu dàng mỉm cười – " Đây là món khá cầu kỳ. Em đợi 1 chút ". Sau đó quay lên nhìn cặp kim đồng ngọc nữ trước mặt – " Hai người quả rất đẹp đôi nhỉ ? "

      Ken mỉm cười chuyên nghiệp - " quá khen. "

      Hai người đàn ông thần thánh chuyện xã giao qua lại cùng thần thánh, đúng như Thùy Vân dự đoán hay mấy tác gia tiểu thuyết ngôn tình hay viết, thành nữ phụ thừa thãi của lịch sử. Điều đó lại may cho , tin giải trí kiến thức bằng , thẩm vị hay phong cách sống tệ hại. Đúng là vai này đo ni đóng giày cho mà. So perfect !

      " Có lẽ mai mốt nếu thất nghiệp ngoài đạo diễn mình nên dự tuyển lớp quần chúng " - Thùy Vân thưởng thức món ăn thần thánh mà phấn khởi trong lòng.

      Lý Cảnh thi thoảng liếc nhìn người vơ tương lai của mình thấy cứ im lặng mà ăn rằng sợ buồn, lại gợi chuyện kéo vào nhưng đâu lại vào đấy tự dưng vai diễn của lại bị kéo ra.

      Hồng Ngân nhìn thái độ quan tâm của Lý Cảnh dành cho kia cười nhạt. Người này thay đổi rồi, kẻ này từ xưa chưa bao giờ quan tâm ai nhiều như thế. Có lẽ lãng tử quay đầu rồi. Mà kia làm cái quái gì cũng biết thế ? Giải trí rành gì cả mà nàng này nhìn Ken bạn trai có phản ứng đúng là hoàn toàn biết giới showbiz, phong cách sống còn tệ hơn, nhìn kiểu đòi uống Coca cùng Foie gras là hiểu. Cuối cùng Thùy Vân này là thần thánh phương nào ? Cái gì cũng tệ hại sao mà cua được chàng kiểu cách kia chứ ? Lọ Lem thành công chúa bản chất ta là con bá tước… là khó hiểu.

      Ken nhìn bạn mình lại nhìn bạn trai cũ , người này dù ngoại hình bằng nhưng lại có gia thế. Bên cạnh đó lại rất có phong cách nữa. Sau đó nhìn bạn người này, lòng có chút khó hiểu.

      Nhìn đĩa thức ăn sắp hết của mình trong khi 3 đĩa của 3 nhân vật trong truyền thuyết kia còn gần như y nguyên. Thùy Vân khỏi bĩu môi.

      Món ăn Tây đâu có nhiều mà sao đám này ăn chậm thế này. chung ngưỡng mộ biên kịch Ấn Độ có thể kéo kịch bản từ 1 chuyện chả có quái gì để chỉ là 4 mắt nhìn nhau thôi mà làm thành hơn 30 phút dài ngoằng còn mình đây muốn kéo có 1 buổi tối mà giờ bí diễn biến rồi. Nam nữ chính gặp nhau rồi còn quái gì nữa đâu. Khốn nhất là khí này làm bản thân chả nghĩ được gì hết. Tại sao đời có slow motion nhỉ ? Mà nếu có mỗi lần coi 1 trận bóng đá chắc phải coi 3 năm vì chiếu cận mặt từng cổ động viên. Khốn , giờ phải lúc nghĩ nhảm. Tập trung tìm cách kéo gần 2 ba má này lại đẩy chàng Ken .

      Lý Cảnh liếc thấy đĩa thức ăn của Thùy Vân sắp hết quay sang nhìn dịu dàng hỏi – " Em muốn ăn thêm ? Để gọi thêm. "

      lời như đánh thức người trong mộng.

      Thùy Vân đảo mắt nhìn cặp uyên ương đối diện, đúng là tiên đồng ngọc nữ nhưng so với tên Lý Cảnh lãng mạn này tên Ken tương đối lạnh lùng. Thôi

      Thùy Vân quay lên nhìn Lý Cảnh gật đầu.

      Nhìn này hôm nay ngoan ngoãn như thế, Lý Cảnh cười ngọt ngào và gọi người phục vụ ra gọi thêm 1 đĩa foie gras cho . Nếu ngày nào cũng nghe lời thế này hay quá.

      Dạng có khí chất có cái lợi của có khí chất là có thể làm những chuyện xấu hổ. Thùy Vân hôm nay đóng vai nhọ như chó giờ có thêm 1 vai trà xanh cũng chả chết thằng Tây nào.

      đưa nĩa lên gắp miếng gan cuối cùng quệt qua nước sốt và đưa lên môi cố tình đẩy nó dính mép môi và ngẩng lên bình thản như biết gì. Ok, đóng vai đơ đơ là sở trường của . Hồng Ngân và Ken ngẩn người, thần thánh nhìn ra hiệu, Thùy Vân giả như biết gì chồng hờ của lấy khăn tay dịu dàng lau cho . Miệng nén tiếng cười.

      " Cảm ơn phối hợp diễn xuất của . " - Thùy Vân cười thầm trong lòng. đảo mắt nhìn gương mặt Hồng Ngân. Khóe miệng cong lên.

      Hồng Ngân dù thông minh cỡ nào cũng là đàn bà mà đàn bà ghen tỵ là chuyện thường tình. Thấy người cũ ân cần cùng người mới của ta lại thêm lạnh lùng của bạn trai tại tất lòng có chút vui và so sánh. Dù chỉ 1 chút nhưng đủ để Thùy Vân lợi dụng, chỉ sợ này còn gì nữa mới lo thôi. Tất nhiên, nhân tố quan trọng nhất ở đây chính là thái độ lãng mạn của Lý Cảnh. Dù phong thái bằng tên Ken nhưng gương mặt lạnh lùng, thái độ ngọt ngào mà nụ cười có phần trẻ con là đủ công phá rồi.

      Hồng Ngân nhìn thái độ Lý Cảnh ân cần cùng vợ tương lai lại thêm lạnh nhạt của người mình có chút khó chịu. Đúng là 2 người là người trưởng thành nên cư xử khác nên trẻ con như thế nhưng cũng có chút ganh tỵ ngọt ngào kia của Lý Cảnh dành cho Thùy Vân.

    3. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chap 43


      Thấy Thùy Vân cứ rằng cứ im lặng ăn cả buổi tối, Lý Cảnh cố nén tiếng thở dài. Cứ nghĩ hôm nay đưa ra ngoài tạo khí cho 2 người thế mà ngờ lại gặp Hồng Ngân ở nơi này, nếu phải vì chính lên tiếng mời ta lại và giữ thái độ lịch xã giao cũng từ chối khéo. gọi người phục vụ lại và vào tai ta.

      Ken lên tiếng - “Có chuyện gì sao?”

      Lý Cảnh mỉm cười lịch với đôi uyên ương đối diện - “E là tối rồi, chúng tôi nên về sớm. Hôm nay trò chuyện với hai người rất thú vị.”

      chàng ca sĩ mỉm cười xã giao lại – “Tôi hiểu. hôm nay có thể gặp và chuyện với đúng là hân hạnh. Hy vọng lần sau gặp mặt có thời gian hơn”. Dù sao người này có quen biết thêm chỉ có lợi chứ hại cho tiền đồ của .

      Chết tiệt, cái màn này sao gay bỏ mẹ thế này. Đúng rồi, nam chính kết hợp nam phụ là xu hướng thời đại.

      Người phục vụ tới bàn mọi người đưa 1 chiếc hộp tới, Lý Cảnh vui vẻ cầm lấy và .

      “Cảm ơn. Có gì thanh toán giúp tôi”. Sau đó từ tốn đưa thẻ tín dụng cho ta.

      cần đâu, bữa ăn này chúng tôi trả tiền.” – Ken lên tiếng.

      Lý Cảnh mỉm cười xã giao – “Có mấy khi tôi được vinh hạnh được trò chuyện cùng 2 siêu sao như 2 người chứ? Đừng để tâm.”

      Ken cười nhạt – “Vậy lần này làm phiền . Cảm ơn.”

      Khốn thiệt, nhìn 2 khách sáo qua lại đau tim quá. Hay là mình lộn kịch bản rồi, đây là đam mỹ trá hình.

      Hồng Ngân nhìn hộp đồ mà người phục vụ mang tới có phần tò mò, lên tiếng hỏi – “Đây là...”

      “Là phần ban nãy gọi cho Thùy Vân” – Lý Cảnh nhìn Thùy Vân dịu dàng .

      Hồng Ngân nhìn thấy thái độ người bạn trai cũ dành cho này hiểu tất cả. chàng này thay đổi rồi, từ trước đến nay chưa từng quan tâm 1 nào như thế. có chút tiếc nuối khi mất 1 người như ta nhưng biết làm sao được, người chủ động là người này mà. ta là 1 kẻ luôn tuyệt tình và bình thản như lúc chia tay . Mà chứng kiến quan tâm này đúng là có chút khó chịu
      Hồng Ngân mỉm cười – “Em hiểu rồi.”

      Lý Cảnh sau khi nhận lại thẻ từ người phục vụ tạm biệt đôi tiên đồng ngọc nữ trước mặt và nắm tay Thùy Vân kéo . muốn chứng kiến này khó xử như giờ nữa.

      “Chuyện gì nữa đây hai?” – Thùy Vân rủa thầm. Dù sao kế hoạch của thành công bước đầu.

      Lý Cảnh kéo nhét vào xe và leo lên vị trí tài xế của mình lăn bánh.

      “Có thể là hôm nay máu lên não chậm nên em ngu ra nên biết chuyện gì diễn ra. Nãy giờ hình như 3 người các chuyện vui vẻ mà sao tự dưng lên cơn vậy?” – Thùy Vân lên tiếng. Kẻ này luôn hành động bất thường và khó hiểu, khó mà gãi quá.

      Lý Cảnh lạnh lùng – “Nếu em thích đừng ngồi đó.”

      Hả? hề. Mọi chuyện diễn ra đúng kế hoạch của tôi mà.

      muốn ăn uống mà em cứ ngồi im lặng như người thừa như thế.”

      Thùy Vân ngẩn người ra.

      Đúng rồi, tên này galant bẩm sinh. Đệch, hèn chi mấy em trong truyện tranh hay phim ảnh lúc nào cũng đổ mấy yandere – kun từ đầu phim.

      “Cảm ơn” – Thùy Vân lên tiếng – “Mà giờ chúng ta đâu đây?”

      “Chắc là về nhà. Giờ này mà ăn uống gì nữa. " - ngập ngừng – " …mà nghĩ có chuyện cần với em. "

      " ! "

      " Hồng Ngân từng là bạn cũ của ". Thùy Vân là 1 thông minh, có lẽ sau này cũng biết thôi tự khai .

      " Ừ. " - hờ hững đáp. Thông tin này biết từ kiếp nào, cần gì thông báo chứ?

      Nhìn thái độ hờ hững quan tâm của này, hiểu sao Lý Cảnh thấy vui. Ít nhất nên có chút phản ứng sao lại thế này ?

      " Mà này… " - Thùy Vân nhìn phần đồ ăn đem về - " Giờ có về sớm tiếc quá mà chưa ăn gì nhiều hay giờ tới lượt em khao ha ? "

      " Hả ? "

      " View chắc lung linh như của nhưng chắc cũng tạm gọi là thức ăn Tây view bờ sông đó ". Đằng nào người này cũng phối hợp diễn xuất cùng nên có thứ gọi là cát sê cho phải phép.

      " Hả ? " - Lý Cảnh nhìn khó hiểu.

      Thùy Vân ra lệnh - " Dừng lại ở KFC trước mặt . cứ ở ngoài, lần này em khao cho. "

      Lỳ Cảnh máy móc làm theo lời này ý kiến. Sau khi đến KFC rinh 1 đống đồ ăn ra lại kêu lên xe chạy tiếp. Điểm dừng cuối cùng là 1 công viên ở bờ sông, trước mặt là con sông Sài Gòn. Thùy Vân lấy hết đồ ăn ra và kéo ra 1 băng ghế đá.

      " Đây đúng chuẩn thức ăn Tây, view sông đó chứ? " - cười ranh ma. Thùy Vân cảm thấy mình được gì mà chỉ được cái quen nhiều người thần thánh mà bạn thân Kiều My là 1 người cực kỳ có tố chất thần thánh. Con này hơi làm chuyện thiếu suy nghĩ 1 chút nhưng lúc nào cũng thấy được những nét đẹp bình dị ai nhận ra và chỗ này là 1 phát của nàng.

      Lý Cảnh nhìn ngẩn người rồi bật cười – «Đúng là thức ăn Tây, view bờ sông."

      Thùy Vân đưa bịch thức ăn cho – " mời đồ ăn Pháp, giờ em bao lại đồ ăn Mỹ. Coi như hòa. Nãy view thành phố giờ em cho ngắm view sông lại cũng là kẻ tám lạng người nửa cân đúng ? "

      Lý Cảnh nhận bịch thức ăn KFC rồi cởi áo khoác ra, ngồi ăn ngon lành miếng bánh hamburger, thỉnh thoảng lại bật cười – " Cũng tồi ". chưa bao giờ đánh giá cao mấy thứ thức ăn nhanh này nhưng hiểu vì sao hôm nay lại thấy nó ngon đến thế.

      liếc nhìn người đàn ông bên cạnh thấy nực cười . Đúng là người này trẻ con , tổng tiền tốn chỉ có gần 100 nghìn sao lại ăn như thể mỹ vị cung đình thế này. Cái này gọi là ăn nhân sâm quen lại đâm ra thèm củ cải muối sao ?

      " Mà cái món gan ngỗng đó ngon ngon phải gu của em " - Thùy Vân ngửa mặt lên nhìn bầu trời lơ đãng . Sau đó mở phần thức ăn Lý Cảnh kêu nhân viên nhà hàng gói về dùng nĩa đưa lên môi. Hai người hoàn toàn hợp nhau, hy vọng ta hiểu ý .

      " thấy thức ăn nhanh cũng ngon đó chứ. " - Lý Cảnh thản nhiên đáp.

      Lâu rồi mới thoải mái như thế. Nếu ngày nào cũng như bây giờ tốt quá. lo nghĩ, hoài nghi chỉ đơn thuần ở bên nhau như thế này thôi.



      Thùy Vân mở máy tính, lên facebook đăng nhập mấy tài khoản ảo mới tạo và like mấy tấm hình ngày xưa của Hồng Ngân cùng Lý Cảnh.

      Bước thứ nhất gợi lại tình cũ, cho 2 người gặp nhau và để 1 chút cảm xúc trong lòng họ. Bước thứ hai khuếch đại cảm xúc đó lên bằng cách gợi lại kỷ niệm xưa, công cụ chính là hình ảnh, gian,… Điều thuận lợi cho kế hoạch này là Hồng Ngân là người của công chúng, lượng người hâm mộ nhiều nên càng tiện cho trà trộn hơn. Chuyện còn lại là của tay sai làm việc.

      Cái khó là làm sao gợi lại kia cho tên Lý Cảnh sa ngã đây. Hôm nay nhìn có vẻ ta hề bị tác động bởi hình ảnh đối lập của thần thánh kia và tầm thường của . Nếu bí quá đành sử dụng thủ đoạn đê tiện nhất vậy mà nếu có làm ta cũng chả mất mát gì.



      Hồng Ngân nhìn lên màn hình điện thoại kiểm tra thông tin thấy thông báo của Facebook. Chuyện này có gì là lạ với người của công chúng như nhưng kỳ lạ lại có người like mấy bức ảnh cũ rích của và người bạn trai cũ. Hai người trùng hợp gặp nhau 2 lần chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi lại thêm chuyện này. Cái này gọi là tình cũ rủ cũng đến sao ?

      " Nhảm nhí ! " - Hồng Ngân cười nhạt mà trong lòng nhớ lại hình ảnh Lý Cảnh lấy khăn lau cho miệng cho kia.

      Ken là người thực tế, cũng như thế. Hai người lăn lộn thế giới này bao nhiêu năm lại gần 30 tuổi sao lại làm mấy hành động trẻ con như thế chứ ? Bình thường đóng kịch cho công chúng xem chưa đủ sao ? Ba cái chuyện như thế chỉ là thứ cho mấy đứa em mới lớn mơ mộng. Hồng Ngân bấm xóa ngay bức ảnh đó.



      " Tôi làm theo ý . Đột nhập vào phim trường moi đống tạp chí cũ có hình ảnh của họ lên để hớ hên ở phòng nghỉ của Ngân bên cạnh đó xịt 1 đống nước hoa mà tên bạn trai sử dụng trong số nơi ta hay lui tới. "

      Đưa mắt nhìn tin nhắn của Hoàng Trí, Thùy Vân có phần tò mò về thân thế người này hơn. Đáng ra ban đầu nên hỏi chàng này làm ở tổ chức nào, khá được việc dù thỉnh thoảng hơi khùng mấy câu thiếu muối nhưng thôi trong các nguyên tắc sống bình yên của " Biết càng nhiều càng chết sớm " nên kệ . Tối ngày bị bắt cóc vì 2 em nhà họ Lý này, muốn bị liên lụy thêm vì tên nội gián này nữa. Cuộc đời 1 đứa bình thường như từ khi gặp tên Lý Cảnh tại sao gặp toàn quái nhân truyền thuyết thế này.



      Hồng Ngân hiểu tại sao gần đây luôn tránh né mấy buổi tiệc có xác suất gặp bạn trai cũ của mình cao, phải 2 người hoàn toàn còn gì nữa sao ? Mà chả biết tại sao hình ảnh người này dạo gần đây cứ lảng vảng xung quanh , từ mạng xã hội đến mấy tờ báo cũ rích hay ba cái mùi nước hoa ta sử dụng ám ảnh liên tục.

      " Mình là người trưởng thành, có 1 người bạn trai phù hợp thể nào suy nghĩ linh tinh được " - thầm nhắc nhở bản thân – " Bên cạnh đó, ta có người mới ". Hồng Ngân nhớ tới Thùy Vân, này bề ngoài có gì đó tầm thường nhưng tại sao lại có thể làm Lý Cảnh hành xử như thế chứ ? Nếu thế nàng này tất đơn giản nhưng thể giải thích được cái mưu mô của này ở đâu ?

      Hôm ấy do bận tiếp chuyện cùng 2 người đàn ông, để ý mấy Thùy Vân mà chỉ thấy ta im lặng ăn. Hành động người này chút gì đáng , đúng hơn là hoàn toàn bình thường hề gây chú ý đến mức kỳ lạ. Bình thường phải 1 khi bị 1 khác áp chế khí thế như ngày hôm đó nên có chút nộ khí ghen tỵ hay sao ? Đặc biệt bên bạn trai mình mà tại sao này hề có chút động tình nào ? Phải là hoàn toàn thản nhiên xem như có gì. Ngày hôm đó, người hoàn toàn bị động là .

      Bất giác, Hồng Ngân đưa mắt nhìn lướt buổi tiệc mà được mời tham gia thấy người mà muốn gặp nhất giờ.

      " Chết tiệt, ta làm gì ở đây chứ ? "

      Thấy ánh mắt 2 bên giao nhau, gật đầu chào và đưa mắt tìm kia. hiểu sao thấy này bên cạnh ta, Hồng Ngân thấy chút lòng.

      tiến đến gần lên tiếng – " ngờ lại gặp ở đây ? "

      " Trùng hợp . " - Lý Cảnh cười lịch - " Mà thế giới này quá nhỉ. "

      Hồng Ngân nghiêng đầu mỉm cười ngọt ngào – " Chúng ta có duyên ". Tại sao hành động và lời của lại đậm mùi câu ta thế này ? Chết tiệt, kiểm soát được.

      " Chúng ta đều là người của công chúng mà, gặp nhau là chuyện thường tình. " - Lý Cảnh đáp trả. lời khẳng định lại mối quan hệ của hai người. Tự dưng nhớ lại thái độ bàng quan để tâm của Thùy Vân đâm ra hơi khó chịu, này chưa bao giờ nhận ra có sức hút hay sao mà tại sao người như lại ghen cùng 1 thằng nhóc bí có mối quan hệ mập mờ với ta chứ ? Nếu thế nên cho này biết sức hấp dẫn của mình. tiếp – " Chúng ta dùng 1 ly chứ ? "

      Thùy Vân này gần đây mở lòng với . Dựa vào nhiều hơn còn khí thế vũ trang như ban đầu nữa. Cười nhiều hơn. nhảm nhiều hơn. Lại bằng lòng nghe lời nhiều hơn. Nếu thể giữ lấy tại sao để tự buộc mình vào ?

      " Nếu thể chống thuận vậy. "

      Lý Cảnh nhớ lại lời của bật cười – " Em đúng. "

      Hồng Ngân nhìn thấy thái độ quái dị của người đàn ông đối diện có chút khó hiểu trong lòng, hai người chia tay nhau lâu sao người này lại thay đổi kỳ quái như thế này chứ ? Mới nghiêm túc sao tự dưng bật cười chả có lý do.

      mỉm cười – " Thôi được. "

    4. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chap 44


      Nhìn Hồng Ngân trổ tài đàn piano sân khấu, Lý Cảnh khỏi thán phục. này đúng là hoàn mĩ mà, từ ngoại hình đến khí chất lại thêm thấu hiểu lòng người bao giờ làm người khác khó xử. Kể cả ngày mà chia tay, biết buông bỏ ngay níu kéo. Quả là 1 thể nào chê được, ngày xưa nếu quá bất đắc dĩ muốn phạm nguyên tắc nào quá 3 tháng để tránh quá sa đà chắc chắn chia tay . Phải đây là phiên bản hoàn toàn ngược vợ sắp cưới của hoàn toàn thất bại. Thùy Vân là 1 người câu nệ tiểu tiết, tính cách quyết đoán, luôn bình tĩnh, mưu mô lại có phần tàn nhẫn nếu là 1 người đàn ông kéo về làm cánh tay đắc lực cho mình nhưng khốn nỗi lại là phụ nữ. Mà chết tiệt nhất là lại 1 nên như thế.

      Hồng Ngân thấy ánh mắt thán phục của người bạn trai cũ nhìn mình khỏi cười thầm. Dù biết nên có suy nghĩ như thế nhưng hiểu sao kiềm được cảm xúc này. từ ngày ăn cùng Lý Cảnh nhìn thấy thái độ người này quan tâm đến 1 như thế thấy có chút ganh tỵ như mối quan hệ của Ken và . lời cam kết tình ngầm của 2 người trưởng thành khiến quan hệ này có phần khô khan, thiếu tính lãng mạn cần có.

      Sau khi đàn xong, kiêu sa trong chiếc váy dạ hội tiến đến nơi Lý Cảnh ngồi nở nụ cười quyến rũ - “Thấy thế nào?”

      nhún vai cười – “Đúng như mọi trông đợi từ 1 như em.”

      Hồng Ngân cười ngọt ngào –“ quả là người lúc nào cũng khéo lời mát dạ phụ nữ như thế, làm sao mà phụ nữ đổ được đây.”

      Tiếng nhạc nổi lên, Lý Cảnh đưa tay cho Hồng Ngân – “ điệu chứ?”. muốn Thùy Vân kia thấy có sức hút như thế nào mà thẳng có phần hay thôi nhờ báo chí vậy. May mắn buổi tiệc này có mời khá nhiều tờ báo và còn nào ở đây nổi bật hơn Hồng Ngân này.

      Hồng Ngân để tay lên tay , mỉm cười ngọt ngào – “Tất nhiên”.



      Nhìn tờ báo có hình Lý Cảnh cùng Hồng Ngân ở buổi tiệc bàn rồi lại nhìn ta ngồi làm việc ở nhà, Thùy Vân nhíu mày lại thấy hơi khó chịu. Hai người này gặp gặp rồi, động tình động rồi, tình tứ tình tứ rồi sao mà tên quái này chưa tha cho nữa. Lệnh giám sát còn gắt thế này.

      Lý Cảnh nhìn gương mặt khó coi của Thùy Vân khi nhìn chằm chằm tờ báo giấu được nụ cười. này ghen sao? uổng công để hớ hênh tờ báo ở đó cố tình cho xem.

      “Em sao thế?” – lên tiếng dò hỏi.

      Thùy Vân gắt lên – “ có gì. Em mệt, ngủ đây”. xong ném tờ báo xuống bàn và bỏ về phòng buồn quay lại, quên đóng cửa mạnh.

      Lý Cảnh nhìn hành động này của bật cười. ngờ này lại có hành động trẻ con như thế.

      Bước tiếp theo của kế hoạch là phải giả như ghen lên. Tuy nhiên phải xem ghen ở mức độ nào mới được. Nếu tên này động tình kia phải ghen làm sao vừa đủ để cảm thấy chán ghét và ra tay bảo vệ kia nhưng độc ác xuống tay với . Tên này là yandere thường có máu điên nên cẩn thận 1 chút mới được. Ngược lại, nếu là thanh niên cứng lòng thay đổi Thùy Vân phải ghen 1 cách có nghệ thuật, ghen lố quá đủ để tin tưởng 100% và tháo hết lệnh giám sát xuống. Tình huống tệ nhất muốn bắt cá 2 tay hơi căng à. Vấn đề bây giờ là nên ghen theo kiểu nào? Ghen mức độ nào? Đúng là ghen tuông là 1 nghệ thuật mà.

      “Khốn nạn cái lý thuyết trò chơi.” – lẩm bẩm – “Bây giờ ai đây, tình tứ cùng kia mà đối xử mình hề thay đổi, biết đâu mà lần chứ?”

      “Bíp…Bíp…Bíp…”

      Thùy Vân chụp lấy điện thoại, – “A lô, chị gọi em có chuyện gì?”

      “Chị có 1 chuyện cần với em. giờ tiện ?” – tiếng chị Thùy Hân vang lên.

      em ở trong phòng, sao đâu. Chị cứ ”. Sao giọng chị nghiêm trọng thế nhỉ?

      “Là chuyện người sống cùng em…” – Thùy Hân ngập ngừng – “…Nếu chị bây giờ e là bao giờ cho em biết.”

      Thùy Vân chăm chú nghe chị kể chuyện của Lý Cảnh. chưa từng nghĩ người này lại có cuộc sống như thế này.

      “Sao chị lại kể em nghe giờ này chứ?” – thở dài. Sao chị sớm muộn mà ngay thời điểm này chứ?

      “Chị chỉ sợ nếu kể ngay bây giờ bao giờ mềm lòng nữa.”

      “Chị biết lâu chưa?”

      “Cách đây nửa tháng.”

      “Chị muốn em mềm lòng sao?”

      , chị tôn trọng mọi quyết định của em.”

      “Cảm ơn chị.”

      “Chị là chị em mà, đừng thế chứ?”

      “Cảm ơn chị.”

      “Haiz… em cứ quyết định . Chị nghe theo tất cả. Thôi, chị ngủ đây.”

      “Ừ…”

      Thùy Vân để điện thoại xuống thở dài. Chị biết chính vì chị ấy tốt như thế mới khiến khó xử hơn đó sao? Tại sao chị ấy làm 1 người chị ích kỷ 1 chút mà giấu nhẹm chuyện này cơ chứ? Hoặc sau khi hoàn thành mọi thứ mới kể cho quyền lựa chọn mà lại kể ngay lúc quan trọng này chứ? Nếu thế cần day dứt mà có thể hành động dứt khoát hơn. Khốn .

      Bất giác nhìn lên kệ sách của mình. Thùy Vân nhận ra thứ mà sư phụ bản thân có.



      Lý Cảnh nhìn Thùy Vân 2 ngày nay sau chuyện hôm trước nổi máu ghen làm gì cả mà chỉ nằm đọc truyện tranh chả thèm năng gì khỏi băn khoăn.

      “Cách ghen của này quái .” – thầm nghĩ.

      “Này Lý Cảnh, 1 người là cảm giác như thế nào hả?” – Thùy Vân nhổm người lên nhìn hỏi.

      Sao tự dưng Thùy Vân này hỏi câu thế này chứ? Chả lẽ ấy phát bản thân mình sao?

      Lý Cảnh bật cười – “ biết nữa. Chỉ là khi em rất muốn ở bên cạnh người đó và làm tất cả vì họ… muốn họ luôn cười… luôn vui vẻ và muốn bảo vệ họ…”

      Thùy Vân nhìn 1 lúc lại hỏi – “Thế có cảm giác đó với em ?”

      Chết tiệt, sao em hỏi câu thừa thãi thế hả? Nếu em giữ em làm gì chứ?

      mỉm cười đáp – “Em đoán .”

      “Tại sao lại là em?” – hỏi.

      Lý Cảnh cười dịu dàng đáp – " biết. Mà 1 người cần lý do sao ? "

      Thùy Vân gì nữa mà nằm xuống đọc truyện tiếp. lúc sao lại hỏi – " từng làm tất cả vì em có ? " - giọng chút cảm xúc.

      nhìn khó hiểu, sao hôm nay toàn hỏi mấy câu kỳ quái thế này – " . "

      " Em có thể ôm ? " - bình thản hỏi.

      Lý Cảnh ngẩn người nhìn . này cách thể tình cảm kỳ quái. tiến đến gần Thùy Vân ngồi xuống bên cạnh mỉm cười ôn nhu – " Được. "

      Thùy Vân rằng dang tay ôm lấy thả ra. Nhìn thấy như thế, Lý Cảnh bật cười và choàng tay ôm lấy thầm bên tai .

      " Em làm vợ nhé. Chúng ta có 1 gia đình mãi mãi bảo vệ em… Trước nay đều sống mà biết nên làm gì cho đến khi gặp em… biết bản thân phải bảo vệ và cho em hạnh phúc. "

      Thùy Vân gì chỉ im lặng. muốn xác nhận 1 điều…

    5. SooSyl

      SooSyl Well-Known Member

      Bài viết:
      12,019
      Được thích:
      15,963
      Chap 45


      Lý Cảnh đưa nhìn xuống im lặng rằng gì hết mà ôm lấy mình buông hơn 30 phút cảm thấy khó hiểu. Cuối cùng ta làm gì thế này?

      “Em có chuyện muốn cho biết.” - Thùy Vân bắt đầu lên tiếng.

      “Sao?”

      buông ra và – “ có thể theo em ?” – buông Lý Cảnh ra rồi kéo tay ta vào phòng mình rồi ngồi xuống ở tủ làm việc của mình.

      Lý Cảnh kinh ngạc nhìn Thùy Vân mở tủ làm việc lấy hết đồ trong đó rồi kéo ra 1 miếng gỗ cùng tông màu chiếc tủ. từng xem báo cáo chuyện mấy tên thuộc hạ giám sát , có thấy này ngay khi đến đây có qua mấy cửa hàng dụng cụ mua ít thứ nhưng chưa bao giờ nghĩ ta làm cái thứ này. đề phòng đến độ này sao? đáng sợ.

      “Em làm thế là có ý gì?” - lên tiếng.

      Thùy Vân lấy ra hộ chiếu, giấy tờ, mấy bản kế hoạch cùng điện thoại dùng để liên lạc riêng Thùy Hân đưa cho Lý Cảnh - “Đây là tất cả.”

      nhìn mấy thứ này rồi nhìn đối diện càng kinh ngạc hơn.

      “Từ đầu chuyện Hồng Ngân đều là do em sắp xếp?”

      gật đầu.

      “Tại sao em lại cho biết?”

      “Bởi vì em nhận ra biết từ khi nào mình có tình cảm với . Em muốn phải tối ngày chơi trò dối trá nữa. nhau mà tin tưởng nhau nhau làm gì?”

      Lý Cảnh tiến đến ngồi xuống đất cạnh .

      “Em sao?”

      Thùy Vân gật đầu.

      “Em có chấp nhận làm vợ ?”

      gật đầu.

      Lý Cảnh kiềm được cảm xúc ôm chặt lấy trước mặt.

      có tha thứ cho em ?” – Thùy Vân lên tiếng hỏi.

      “Có.”

      “Chúng ta có thể tin tưởng nhau ? Đừng nghi kỵ nhau nữa… Em muốn sống mà cứ phải nghi ngờ nhau như thế này…”

      Lý Cảnh mỉm cười gật đầu. phải đây là điều mong muốn nhất hay sao?

      buông ra và đặt môi lên môi từ tốn hôn. hiểu tại sao kiềm được cảm xúc tấn công điên cuồng hơn. Lý Cảnh vội buông Thùy Vân thấy chết trân trước hành động của .

      “Em hôn tệ quá. Chả kích thích tý nào…” – .

      mở to mắt nhìn đáp - “Sao? tự tiện hôn em mà còn bình luận chê bai hả?”

      rằng, Lý Cảnh bế Thùy Vân về phòng của mình và đặt xuống giường.

      Khốn , thằng cha này sao rút ngắn giai đoạn còn kinh hơn mấy thằng seme của yaoi thế này? 10 trang đầu 2 gặp nhau, 10 trang sau uke hiểu lầm seme, 10 trang tiếp theo hóa giải hiểu lầm và sau đó 2 thịt nhau ở 10 trang cuối … Đây đâu có trong kế hoạch lật bài lấy lòng tin đẩy nhanh tiến độ ban đầu của mình đâu… Sao làm như trai truyện tranh shounen thiếu niên thuần túy? Làm theo từng bước tỏ tình, nắm tay, hẹn hò rồi hôn nhau… Chết tiệt, tụi nó là học sinh cấp 3…

      “Này… khoan… phải chúng ta nên từ từ hay sao?” – lên tiếng.

      cười ranh ma – “Chúng ta cái gì cũng làm rồi… nắm tay, hẹn hò, hôn nhau, ngủ chung, sống chung… còn từ từ gì chứ? Sáng mai chúng ta kết hôn ngay… giờ em im lặng chút để làm việc”. Sau đó Lý Cảnh cởi ngay áo của mình ra.

      Khốn , đúng là mấy ngày bắt cóc mình làm đủ cả rồi. Mà làm việc cái éo gì chứ? Tôi cũng có phần ở đó mà… Tìm kế hoãn binh ngay. Đây có trong kế hoạch… Sao thất sách quá…

      “Khoan… em là trong sáng… có gì phải để thích nghi chứ sao cái đùng thế này được”. Đúng, Thùy Vân chưa từng ai hay hẹn hò nếu là ế có thể tính là trong sáng, thuần khiết.

      Lý Cảnh đẩy xuống thầm tai – “Em đừng nghĩ là biết trong đống truyện của em có mấy cuốn truyện quái đản gì mà 2 thằng nó đè nhau làm đủ kiểu còn nóng hơn phim cấp 3 nữa. Bên cạnh đó mấy lần thấy em xem ba cái phim gay mấy cảnh kinh dị mà tỉnh bơ ăn cơm. em trong sáng thế giới này chả có ai đen tối đâu…”. Sau đó đưa môi lên môi Thùy Vân tấn công miệng bạo liệt để nàng lảm nhảm gì thêm.

      Chết tiệt, mấy bà chị hội truyện tranh hại mình rồi… Hồi đó coi ba cái đó riết nó thành thói quen nên có gì đâu mà kinh ngạc khi coi ba cái BL drama kia. Mà mấy bộ phim đó nhạt thế mà kinh dị sao? Chưa đâu tới đâu. Đúng là mình phải dạng thánh thiện thuần khiết. Mà thằng cha này khốn nạn , làm sao mà miệng vừa làm việc được mà tay lại ngừng lần mò vậy trời. Đúng là kinh nghiệm hơn mười bốn con bạn mà chưa kể hàng lúc du học nữa … Bình tĩnh lại, tìm cách ứng phó xem.

      Lý Cảnh thấy Thùy Vân phản ứng gì cười thầm. Quen này hơn 1 năm, cứ như 1 thằng đàn ông bất lực ấy. Muốn làm gì cũng cố kiềm chế lại để chờ đợi. Bên cạnh đó, phải dạng đàn ông bắt cá hai tay. Ngày xưa, khi bắt đầu hứng thú cùng khác tuyệt đối chia tay bạn tại và tấn công kia chứ day dưa thiếu dứt khoát làm cả 2 đau khổ như cha từng làm. Cả năm nay cứ bị nàng này hành liên tục nên tối nay tuyệt thể tha được. Lúc này là lúc cho biết ai mới là kẻ mạnh.

      Lý Cảnh lấy tay mở xong cúc áo cuối cùng của Thùy Vân nhanh tay kéo áo ra và đẩy môi xuống cổ hôn điên cuồng. ngẩng đầu lên nhìn thấy nắm chặt mắt cười khuẩy. Đúng là đàn bà chỉ có ở giường mới ngoan thôi.

      “Này, mở mắt ra nhìn .”

      Chết tiệt, sao lời thoại y như phim sex thế này? Mình tiêu sao? Cố tìm cách ứng phó xem… Mà tên này ăn chay lâu rồi mà trước đó ăn mặn liện tục, lần này ăn mặn chắc chắn là cực kỳ kinh dị… Phải tìm cách ứng phó ngay…

      Lý Cảnh gắt lên – “Mở mắt nhìn ngay.”

      Thùy Vân mở mắt nhìn sau đó quay mặt ngay.

      nhìn thấy biểu tình này cười ranh ma – “Thấy hấp dẫn rồi sao?”. Sau đó đưa tay lần mò xuống dưới người .

      phải hấp dẫn mà là tôi thấy nguy hiểm cho mình đây này. Mà làm quái gì hấp dẫn như mấy thằng trong mấy cái yaoi tôi xem được, hàng 3D bao giờ sánh được hàng 2D. phải khi nay 1 đám hủ nữ nó điên cuồng gào lên “Các nhau hết . Tụi em chấp nhận nhận làm nữ phụ, à quần chúng cũng được”. Chết tiệt, làm mình mất trung quá. Nếu mà… quá muộn khỏi trốn luôn.

      Lý Cảnh vùi đầu vào ngực Thùy Vân. này bình thường mặc mấy bộ đồ thể thao unisex nên che hết mấy điểm hấp dẫn của bản thân. dần cảm nhận được nó… ngẩng đầu lên cúi sát thầm tai .

      “Yên tâm giao cho . sao đâu.”

      Thùy Vân nhìn xuống thân dưới của người đàn ông đè mình. Điều muốn nhất xảy đến. quay mặt ra nhìn thấy Miêu Miêu ngồi nhìn mình lấy sức đẩy mạnh Lý Cảnh ra, vơ nhanh lấy cái mền trùm kín người lại trước ánh mắt kinh ngạc của .

      “Xin lỗi, giờ phải là lúc… Em muốn có con lúc này. Mọi ước mơ của em đều chưa cái nào hoàn thành cả.”

      Xài tiếp khổ nhục kế gợi lại quá khứ vậy. Cảm ơn em, Miêu Miêu gợi ý cho chị…

      Lý Cảnh sung sức bị này đẩy ra có phần hơi khó chịu. gắt lên.

      “Chưa làm gì hết mà em lo có con rồi? Mà nếu có chăm sóc 2 mẹ con em.”

      Thùy Vân nằm xuống lấy mền che kín mặt lại để che cái mặt đơ đơ bao giờ được cất nhắc vai nữ chính của mình lại. Cố xúc động :

      biết đâu… nhà em từ xem lúc nào cũng hạnh phúc nhưng phải thế. Em muốn lặp lại như cha mẹ mình… nếu bản thân thể làm người mẹ mẫu mực em muốn … có con lúc này…”

      Con xin lỗi cha mẹ nhưng đây là chuyện hệ trọng. Hai người mất cũng mất, định cư ở đó lâu rồi. Lần này bị kéo lên đừng trách con .

      Lý Cảnh nghe này có phần mềm lòng, cũng như nên hiểu cảm giác này. ôm lấy – “ xin lỗi… nếu có hậu quả là được đúng ?”. Dù cảm động nhưng chuyện này là chuyện gấp, thể giải quyết.

      Hả? Cái gì nữa vậy hai. Tôi kéo cả nhà tôi ra rồi đó.

      Lý Cảnh nhanh chóng mở bóp của mình thở dài. Đúng là chia tay Hồng Ngân lâu quá nên có giữ mấy thứ đó nữa. miễn cưỡng mặc lại quần áo rồi bò lên giường kéo mền ra hôn lên trán Thùy Vân ra lệnh - “Giữ nguyên trường… xuống siêu thị tiện lợi dưới chung cư rồi lên ngay. Đừng có mà leo lại về phòng mình đó. Nhớ chưa?”. Sau đó nhanh chóng chạy khỏi phòng.

      Thùy Vân ngẩn người nhìn Lý Cảnh tức tốc chạy chửi rủa – “Khốn nạn , gấp đến mức này hả? Kiểu này lên là mình chết. Chạy chạy về tốn có 5 phút nếu kẹt thang máy chắc 10 phút. Phải tìm cách hoãn binh ngay.”

      nhìn xuống Miêu Miêu khóe miệng cong lên. gọi Miêu Miêu - “Em lên đây phối hợp đóng phim với chị Miêu Miêu.”

      Lý Cảnh bất chấp nhân viên siêu thị thấy thái độ gấp gáp và nhễ nhại mồ hôi của cười thầm, sau khi mua xong thứ cần mua, chạy ngay lên phòng mình. Vừa bước vào thấy Thùy Vân ôm chú mèo của nhắm mắt ngủ say. Dù gấp nhưng nhìn 2 gương mặt ngây thơ nhắm mắt, lại đành lòng gọi dậy chỉ để giải quyết nhu cầu của mình.

      “Chết tiệt… Em giỏi lắm…”

      Lý Cảnh bất đắc dĩ phải vào nhà tắm tắm ngay để làm lạnh ngay máu nóng trong người mình và tự giải quyết nhu cầu bản thân.

      Thùy Vân nghe thấy tiếng nước chảy mở mắt cười thầm. Đàn ông nhìn người phụ nữ (hoặc đàn ông) của mình ngủ say 1 cách ngây thơ ắt phải mềm lòng. Kết hợp với gương mặt nhắm mắt lim dim ngủ đáng của Miêu Miêu cầm thú đến đâu cũng phải dừng lại. Kinh nghiệm coi truyện tranh dành cho nam hơn 10 năm cùng 5 năm coi yaoi, đam mỹ của hề uổng phí. Bước tiếp theo là giải quyết 1 tháng còn lại an toàn trước khi trốn qua Tây Tạng cùng ông Bàng.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :