1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

Khi Độc Giả Xuyên Qua Thành Nữ Phụ - 0000 (10/66) (DROP)

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nyanko129

      Nyanko129 Well-Known Member

      Bài viết:
      5,155
      Được thích:
      13,070
      Chương 10: Ba người đàn bà thành cái chợ
      Editor: Mia Leo

      Người đến là thanh niên tài trí, mặc bộ quần áo màu xanh theo đúng chuẩn hiệp khách, búi tóc buộc gọn gàng, đôi mắt đen láy mang theo nét cười nhìn sang bên này. Chỉ thấy hạt đậu phộng từ trong tay bắn ra, bay “vèo” vào cổ của gã mập kia. Trong nháy mắt, đối phương tê liệt xụi lơ ngã gục xuống người Sơ Hạ.

      Đè chết ta mất! Sơ Hạ thở phì phò, nhìn người nọ ngồi ở bệ cửa sổ nhâm nhi đậu phộng, vừa hô: "Mau tới đây giúp ta đẩy gã mập chết bầm này ra !"

      " lâu gặp, ngờ ngươi khai thông tâm trí, tới làm loại nghề này rồi." Tam đệ tử của phái Thanh Thành Đường Gia Nặc ném mấy hạt đậu phộng vào trong miệng, buồn cười nhìn Sơ Hạ ra sức giãy giụa, bất đắc dĩ nàng yếu ớt còn sức để đẩy tên mập này nhích chút nào. Đường Gia Nặc nhảy nhàng xuống đất, giơ chân đá văng gã mập kia, xốc cổ áo của Sơ Hạ, ném nàng lên giường.

      "Ui da!" Đầu Sơ Hạ đụng vào đầu giường, nàng sờ sờ cái trán tí rồi im lặng nhìn chỗ khác thèm để ý Đường Gia Nặc.

      " ra là hôm nay là đêm đầu của ngươi, bây giờ khách lỡ ngã mất rồi, tính làm sao đây?" Đường Gia Nặc cười xấu xa đến gần Sơ Hạ. Gương mặt tuấn tú càng lúc càng trước mắt Sơ Hạ. Sơ Hạ trợn to mắt kinh hãi nhìn Đường Gia Nặc bước tới gần, khóe miệng kéo lên, mặt nở nụ cười chân chó lấy lòng.

      "Tiểu ca. chúng ta từng gặp nhau ở đâu sao?" xong nháy mắt mấy cái, biểu cảm ngây thơ, vô tội.

      " mặt của ta vẫn còn giữ lại dấu vết của ngươi đấy." Đường Gia Nặc vuốt ve mặt, ngoắc ngoắc ngón tay đẩy cổ áo của Sơ Hạ ra, "Ta rất cảm tạ nương làm mọi chuyện vì ta. Để cho thân thể trần truồng của ta bị đám sư huynh nhìn thấy cho là ta bị——làm——nhục!" Từng từ từng tiếng thốt ra trong kẽ răng nghiến chặt. Trai đẹp vừa , ngón tay vừa chọc chọc gương mặt của Sơ Hạ.

      FML! đúng, đúng, sai rồi! Nàng bị người khác làm nhục mới đúng! ! ! Sơ Hạ trợn to hai mắt, nhìn ngón tay Đường Gia Nặc vạch áo của mình, lộ đầu vai trắng nõn, nàng đột nhiên bật khóc lên: "Vị tiểu ca này, ta bị người khác trói tới đây. Xin ngài thương xót cứu ta ra ngoài ! Tiểu nữ nguyện ý lấy thân báo đáp, cả đời làm trâu làm ngựa, cam nguyện phục vụ tiểu ca!"

      Tiếng khóc nức nở vang lên, khiến mí mắt Đường Gia Nặc hơi giật giật, chợt nghe thấy bên ngoài có tiếng người gõ cửa: "Sơ Hạ tỷ tỷ, tỷ có sao chứ?" Ngọc Hương viện dù sao vẫn sợ các nương bị người chơi đến chết. Những chuyện như vậy đều có lợi gì, cho nên luôn chú ý từng lúc.

      Đường Gia Nặc giơ ngón tay ra hiệu im lặng, áp vào lỗ tai Sơ Hạ: "Ngươi dám câu lung tung, ta liền ném ngươi xuống lòng sông bên ngoài." Hơi nóng của chàng trai đẹp thở phà nhè bên lỗ tai Sơ Hạ, hại nàng nóng bừng cả mặt.

      Sơ Hạ gật đầu liên tục, nàng bây giờ yếu ớt mềm nhũn, tay trói gà chặt. Nếu bị quẳng xuống sông nhất định chìm xuống làm mồi cho cá ăn, nàng hắng giọng cái: "Ta sao! Ngươi xuống phụ giúp !" ra nàng muốn là cứu ta , mau tới cứu mạng. . . . . .

      Đường Gia Nặc co chân lại giường: "Ngươi mau, ngươi giấu bản bí tịch võ lâm ở chỗ nào rồi hả ?" cầm hạt đậu phộng, ném vào trong miệng của mình. Mặt Sơ Hạ ngây ra, trông rất ngây thơ.

      "Ta đốt rồi." Sơ Hạ trưng vẻ mặt chính nghĩa, "Đây là quyển sách khiến giang hồ chìm trong mưa máu gió tanh. Tuy Giáo chủ Ma giáo luyện tới Đệ Cửu Trọng. . . . . . Nhưng ta sao có thể để chuyện máu me như vậy xảy ra! Vì để tránh cho việc quyển sách này xuất gieo họa, cho nên ta đốt . Từ giờ giang hồ còn tà công nữa, cuộc sống vẫn thái bình thịnh vượng!"

      "Đốt?" Đường Gia Nặc cao giọng nhấn mạnh, có chút bất ngờ. suy nghĩ lát, cảm thấy ra bản thân cũng có dã tâm muốn xưng bá võ lâm, hơn nữa nếu luyện tà công này, trong lúc vô ý cũng dễ bị phản ngược mà tẩu hỏa nhập ma. Chẳng qua, cảm thấy vật hiếm có là quý, cầm trong tay đùa giỡn chút thôi. gật đầu cái, "Đốt cũng tốt, ngươi còn chưa rốt cuộc thân phận của ngươi là gì."

      Sơ Hạ kinh ngạc, người này liền trực tiếp tin tưởng nàng, hỏi thêm vặn vẹo gì nữa.

      Sơ Hạ cắn khóe môi: "Ta sinh ra trong gia đình ngheo khổ. Đại tỷ, nhị tỷ, tam tỷ đều tới tuổi kết hôn, nhưng bên dưới vẫn có đệ đệ. Vì thế ta liền bị người nhà bán kéo lên thành bán. Trùng hợp lúc Tả sứ đại nhân ngang qua nên mua ta về. Vốn chỉ là nha hoàn sai vặt, ngờ còn có thể học trộm chút võ nghệ. Ta vẫn luôn làm việc ở tại phân đà, kể từ khi Hoa Sen Trắng (Bạch Liên). . . . . . Bạch Hương Tuyết nương tới, ta được phân công tới chăm sóc nàng." Nàng lấy bối cảnh của Đông Sương thuật lại.

      Đường Gia Nặc nhíu mày: "Bạch Hương Tuyết có thể giải bách độc, nhưng mà ngày đó ta với ngươi lại vật lộn ở giữa rừng, cho nên biết bên sơn trang xảy ra chuyện, nàng ta bị mất tích."

      Cảm tình Sơ Hạ dành cho Đường Gia Nặc cũng tăng lên. Bạch Hương Tuyết trong miệng cũng chỉ là có thể giải bách độc. Dù sao ấn tượng đầu tiên của đám người đàn ông khi nhìn thấy Bạch Hương Tuyết chính là mỹ nhân tuyệt thế. . . . . .

      Sơ Hạ buồn bã thở dài: "Ta bị người ta bỏ thuốc Nhuyễn Cốt Hương, ép phải ở đây bị tên đầu heo bụng bự kia làm nhục!" Cho dù ta cũng cúi người trước Hoa Sen Trắng, nhưng dù sao đối với loại sinh vật giống đực ở thế giới đầy máu chó này, thể yếu ớt là hành động hữu ích nhất.

      Đường Gia Nặc lấy bình thuốc trong ngực ra: "Ngửi cái." Mở nắp bình, Sơ Hạ mới nhích tới liền nhét tấm vải đỏ chặt lại.

      "Này này, ta còn chưa ngửi xong mà !"

      "Đủ rồi."

      Đồ keo kiệt! Sơ Hạ muốn vươn tay, đột nhiên phát tay chân của mình lại sức. Nàng khoác lớp sa mỏng của mình rồi lập tức ngồi dậy giường. Lại bị tên này áp bức muốn nổi điên. Nam , nữ dưới dễ dàng xảy ra hiểu lầm cỡ nào.

      Đường Gia Nặc nhìn người mặt đất chút, an ủi: "Ông ta bị ta ra tay hơi nặng, đoán chừng lúc tỉnh lại nhớ xảy ra chuyện gì."

      còn nhớ ? Sau khi bị công kích điên cuồng như vậy…. Sơ Hạ hơi hoài nghi, người kia bắn hạt đậu phộng gọi là ra tay nặng. Có thể nhường cho yếu đuối tay trói gà chặt này con đường sống hay ? ( nhầm to !)

      "Vậy tốt, ta dẫn ngươi thôi." Đường Gia Nặc nhét bình về ngực, lời của khiến Sơ Hạ có chút thụ sủng nhược kinh. Đối phương giống như là đứa bé to xác, giữa hai bên hoàn toàn có vấn đề lợi ích gì. Vốn tưởng rằng đối phương dây dưa hỏi thăm cặn kẽ về quyển tuyệt thế võ công, nào ngờ cũng thèm để ý nàng láo hay . . . . . .

      Đường Gia Nặc nhảy lên bệ cửa sổ, vươn tay về phía Sơ Hạ. Bên ngoài là màn đêm đen kịt, trời lấp lánh ánh sáng sao, khí cổ đại trong lành. . . . . Dĩ nhiên chuyện này phải chuyện quan trọng nhất. Sơ Hạ hơi bất ngờ, nàng bước tới trước cửa sổ, nhìn người thanh niên kia. Chỉ cần vươn tay nhàng nắm, nàng được trai đẹp ôm vào trong ngực dùng khinh công bay ư?

      Cái này giống như tình cảnh lãng mạn giữa nam chủ và nữ chủ trong kịch tính tình vậy! Nam chủ vươn tay " theo ta". Chàng mỉm cười nhìn nữ chủ, nữ chủ thâm tình nhìn chàng, nhưng nàng có trách nhiệm nặng nề trong người thể rời . Cho nên thể làm gì khác hơn là nén đau thương từ chối nam chủ.

      Vì vậy Sơ Hạ ngẩng đầu trong mắt có quyết định, ánh mắt tràn ngập thâm tình nhìn Đường Gia Nặc, kiên định : "Ta thể ."

      Đường Gia Nặc nhíu mày: "Ồ, ngươi thôi, ta đây."

      Lời còn chưa dứt trai đẹp tung người nhảy cái, bóng dáng giống như cầm cục gôm tẩy mất . Sau đó chỉ thấy nóc nhà phía xa có cái bóng thấp thoáng, chốc biến mất.

      . . . . . . Sơ Hạ lặng lẽ hóa đá, hình như có gì đó đúng. . . . . .

      Ngươi trở lại mau! ! ! Khốn khiếp, cứ như thế mà à! ! ! Điều này có khoa học ! ! ! Ngươi có phải là đàn ông hay , sao lại cư xử thiếu lịch với nữ sinh như vậy? Sơ Hạ hất tóc của mình, phát tác xong rồi thở dài, nhìn căn phòng bừa bộn này, nàng đành phải tự dọn dẹp.

      Khi quỳ mặt đất cầm cây kéo cắt chỉ, Sơ Hạ rất hoài niệm thời điểm có hơi sức khi nãy. . . . . . Giống Hoa Sen Trắng vậy, yếu ớt cúi người xuống, trai đẹp dứt khoát đưa tay ra bắt. Tuy biết lịch hay dỗ dành tiểu nương, nhưng xác thực bề ngoài của trông cũng tệ. Sơ Hạ suy nghĩ chút, lại chán ghét chính mình. Tại sao lại so sánh với Hoa Sen Trắng, tên kia là kẻ hung ác luôn muốn mạng người mà.

      Ngày thứ hai Sơ Hạ canh chừng khách nhân thứ nhất của nàng xoa đầu ngây ngô ra ngoài, nàng sớm đâm đầu ngón tay của gã mập trét lên giường. Nàng nhân cơ hội ôm đầu than khẽ, Ngọc di nhìn thấy chút máu liền vui vẻ, nịnh nọt : "Sơ Hạ à, ma ma thấy em cực khổ hai ngày nay nên cho phép em nghỉ phép dưỡng sức."

      Sơ Hạ gật đầu, vừa len lén đổ canh ngừa thai: "A được, cám ơn ma ma!"

      Nàng bước ra cửa hát ngâm nga bài hát dân gian, thấy người xuất . Bách Hợp nương cười lạnh, nhìn nàng châm chọc : "Ơ kìa, thế nào rồi? Nằm dưới bụng lão béo kia có thích ? Bị cành da khô sờ lên có chịu được ?"

      "Lão mập này có làn da trắng yểm trợ, so với cành cây khô cũng còn kém xa." Sơ Hạ mỉm cười, "Bách Hợp tỷ, ta sao có thể so sánh với tỷ được. Ma ma mới thưởng cho ta mấy bình phấn. Ta thấy làn da của ta thô ráp thích hợp dùng những món này, nên lập tức bảo tiểu nương đưa qua. Sau này, cuộc sống ở đây còn phải nhờ Bách Hợp tỷ chiếu cố nhiều."

      Bách Hợp hừ lạnh tiếng, nhìn về phía khác: "Coi như ngươi cũng hiểu quy củ, đừng có làm bậy rước họa vào thân khiến cho mình chết thế nào cũng biết."

      Sơ Hạ cầm tay áo che miệng đến gần Bách Hợp: "Xem tỷ tỷ gì kìa, ta luôn đứng ủng hộ Bách Hợp tỷ mà. Đúng rồi, biết tỷ tỷ có nghe qua mấy ngày nữa trong lầu chọn nhóm vũ cơ đến Tiền gia múa rồi đem tặng đấy."

      Bách Hợp cau mày: "Làm sao ngươi biết?"

      "Ta nghe lén Ngọc di chuyện nên biết được. Chỉ là chuyện này phải giữ bí mật, đến lúc đó liền chọn danh sách. Bách Hợp tỷ cũng biết, nếu để lộ tin tức này. chừng Ngọc Chi lại dùng thủ đoạn đáng sợ nào đó đấy." Sơ Hạ hé miệng cười trộm.

      Những cơ hội này vô cùng hiếm có đối với các trong thanh lâu. Nếu tình cờ được người có tiền coi trọng, hào phóng bỏ tiền chuộc thân nàng về làm tiểu thiếp cũng là chuyện mừng. Bách Hợp hơi híp mắt lại, đôi mắt phượng càng thêm vênh váo.

      "Tốt!" Bách Hợp cười hả hê tiếng, vỗ mạnh bả vai Sơ Hạ, "Lời của muội muội ta tiếp nhận. Muội yên tâm, ta cố gắng nỗ lực. Đến lúc đó muội muội cũng phải nỗ lực mới được. Nếu ta biết Ngọc Chi lẳng lơ này cùng ta, chừng nàng ta quyến rũ nhiều đại gia đấy."

      Sơ Hạ gật đầu liên tục, nhìn Bách Hợp xa nàng vội vàng xoa bả vai, đôi mắt dặm lệ đành nghẹn trở về. Tại sao ai cho nàng biết người này là nữ quái lực vậy?

      Dù sau cũng rất tốt! Như vậy tốt rồi! Sơ Hạ rất hài lòng, quyết định chủ ý, người này cũng coi như là thành viên của "Diệt Hoa Giáo" do nàng bồi dưỡng! Nàng rất mong chờ tình cảnh Hoa Sen Trắng gặp gỡ với Bách Hợp!

      Sức mạnh quái lực này nâng cấp cho Bách Hợp thêm nhiều cấp độ. Nghĩ đến cảnh hai người muốn đánh nhau, nàng ấy tuyệt đối hai lời đưa đánh Hoa Sen Trắng trận, mặc kệ nam chủ nào xuất cũng cứu vãn được cục diện! Sơ Hạ nhịn được chống nạnh cười to.

      Hoa sen trắng kia chờ đón chiêu ! Tình huống này trong hang ổ của đại biểu phái nữ ở thế kỷ hai mươi mốt chính là mạnh tay bẻ hoa!

      "Tiểu Hạ này, khi nãy thấy muội chuyện với Bách Hợp rất vui vẻ. Có chuyện gì vui thế, kể cho tỷ tỷ nghe chút nào."

      Sơ Hạ nghiêng đầu, trong ánh mắt là khuôn mặt tươi cười của Ngọc Chi.

      Con mẹ nó! ! Nếu nàng ta tới. . . chuyện. . . đó. . . . . . đó liền hay ho rồi. . . . . . Sơ Hạ khóc ầm trong lòng.

      Tác giả có lời muốn : Hắc hắc hắc, nhiều người đánh chung mới thú vị. ra thành viên mới này tiếp thu dạy dỗ của Sơ Hạ, nếu dạy tốt chỉ có thể giúp qua loa.

      Chậc chậc, Sơ Hạ PK (đồ sát) Hoa sen trắng vẫn còn chút mềm quá! Kẻ vô liêm sỉ mới là thiên hạ vô địch.
      Last edited by a moderator: 14/6/15
      Trâu thích bài này.

    2. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :