1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khanh Thật Hung Hãn: Thải Tử Phi Đào Hôn - Mê Hoặc Giang Sơn (Update C48.1)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Tiếp , thanks

    2. bóng gió

      bóng gió Well-Known Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      634
      Chương 40: Gọi Gia tiếng phu quân!


      "Gào khóc, gào khóc..." Bạn Tiểu Tinh Tinh thấy vậy, nét vui mừng lộ mặt, cao hứng cười thấy tổ quốc! Ha ha, Tinh gia thực được!

      Những người khác nhìn bóng lưng Đạm Thai Hoàng gấp gáp tìm WC, muốn cười mà dám cười.

      Ở cửa đại điện, cung nữ cũng kịp phản ứng, nhanh chân đưa Đạm Thai Hoàng WC.

      Dọc đường , sắc mặt Đạm Thai Hoàng hết đỏ lại chuyển sang tím, có cảm giác rất muốn giải quyết ngay tại chỗ! Ở trong lòng căn dặn chính mình, cũng thăm hỏi tốt mười tám đời tổ tông nhà Quân Kinh Lan, mới thực hành vi phản đạo đức là ngoài tại chỗ!

      Đợi nàng xa, người trong đại điện vẫn còn hậm hực tìm cách đối lại câu thơ kia. Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên, dao khan nhà xí tại na biên. Tuy hai vế đối tinh tế lắm, nhưng đọc lên vẫn cảm thấy lưu loát, hơn nữa thể phủ nhận câu 'Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên' đích thực là câu thơ hay! Câu thơ như vậy, nên bình phẩm như thế nào?

      Hoàng Phủ Hiên ho khan tiếng, : "Bài thơ này còn chưa làm xong, chúng ta nên chờ Khuynh Hoàng công chúa trở lại để làm tiếp! Các vị đại nhân, mời!"

      Mọi người gật đầu, tiếp tục làm thơ.

      Mà sắc mặt Đạm Thai Kích cực kỳ khó coi, Hoàng nhi nhà xí, lần trước nàng động tay động chân vào giấy bản của Hoàng Phủ Hiên, bây giờ khó tránh khỏi Hoàng Phủ Hiên cho bọn hạ nhân làm khó dễ nàng! định đứng dậy.

      Đối diện, Quân Kinh Lan đứng lên trước: "Đông Lăng Hoàng, bản thái tử xin lỗi, mạn phép vắng mặt lúc!"

      Tiểu Tinh Tinh mất hứng ngửa đầu, chủ nhân, ngài định làm cái gì? Ngài định phụ mảnh thâm tình của tôi dành cho ngài sao?

      "Thái tử gia làm giám khảo, sao có thể rời ?" Có người cau mày.

      Quân Kinh Lan cười : "Công chúa nhà xí, bản thái tử là phu quân của nàng, tự nhiên phải tự mình đưa giấy bản để thể quan tâm. Giai nhân khó cầu, xin các vị thông cảm!"

      câu chặt chẽ, khiến mọi người thể phản bác, nếu đồng ý chính là hiểu nhân tình. Nhưng mà Đạm Thai Hoàng nhà xí, thái tử nước như còn muốn đích thân đưa giấy bản, cần quan tâm tới mức này sao?

      Trái lại Hoàng Phủ Hiên lại đen mặt, vốn dĩ định sai hạ nhân đưa giấy bản cho nữ nhân kia, để nàng có thể lĩnh hội tốt chuyện nhà xí mà có giấy bản! nghĩ tới, lại bị Quân Kinh Lan phá hỏng! Hít hơi sâu, ngoài cười nhưng trong cười : "Thái tử Bắc Minh, xin mời!"

      "Tạ Đông Lăng Hoàng thông cảm!" hơi chắp tay, xoay người rời .

      Nhìn bóng lưng cao to tao nhã vô song rời , khiến cho vô số mỹ nhân lại bắt đầu đố kỵ Đạm Thai Hoàng. Đến nhà xí đưa giấy bản, vì sao người thái tử Bắc Minh thích phải là mình. ô...ô

      Mặc dù Tiểu Tinh Tinh vô cùng hài lòng, nhưng cũng đành đuổi sát theo sau.

      Đạm Thai Kích nhìn bóng lưng của Quân Kinh Lan, chân mày càng nhíu lại! ràng là do Hoàng nhi ăn chuối tiêu của mới có vấn đề, bây giờ lại đưa giấy bản, người này khiến người khác cảm thấy khó hiểu! Trái lại Sở Trường Ca chỉ ở bên nhàn nhã phe phẩy cái quạt, nghĩ đến phong cách xử của Đạm Thai Hoàng, luôn cảm thấy Quân Kinh Lan bị ngã hỏng, cho nên tốt nhất vẫn nên tiến lên giúp vui, miễn cho mình bị vạ lây trở thành cá trong chậu.

      .....

      người sói, cứ như vậy nghênh ngang đường lớn.

      được nửa đường, Quân Kinh Lan cúi đầu, nhìn lướt qua vẻ mặt bất đắc dĩ của Tiểu Tinh Tinh: "Lá gan , rất giỏi!"

      Tiểu Tinh Tinh run lên! 'Rất giỏi?' Mỗi lần chủ nhân chuyện như vậy, chắc chắc xảy ra chuyện, cái này.... thể nào! Chẳng lẽ chuyện mình bỏ thuốc xổ bị phát ? Khẩn trương ngẩng đầu, mắt sói long lanh ngập lệ. Chủ nhân, người ta có làm cái gì hết mà, người ta có thừa dịp bọn hạ nhân có mặt, lặng lẽ đổ nửa chai thuốc xổ lên chuối tiêu! Người ta thực có....

      Quân Kinh Lan lạnh lùng liếc xéo nó : "Còn nhận sai?"

      Hả, nhận sai có thể bị trừng phạt đúng ? Nghĩ xong, nó vội vàng đứng lên, hai chân sau đạp đất, hai chân trước vòng lại, cái đuôi rũ xuống, đầu sói cúi chào Quân Kinh Lan sâu ---- chủ nhân, tôi sai rồi!

      Ánh mặt trời chiếu lên bộ lông màu bạc làm ánh lên tầng sáng mỏng, kết hợp với vẻ áy náy trong đôi mắt dịu dàng lấp lánh hơi nước, đủ làm cho người tâm địa sắt đá cũng phải mềm lòng! Kỳ nó cũng chỉ vì chủ nhân nên mới làm như thế, chủ nhân hoàn toàn hiểu lòng trung thành của nó gì hết!

      "Thiên sơn thánh quả, mùi vị tệ." Quân Kinh Lan vừa về phía trước, vừa nhàng mở miệng.

      Nước miếng chảy dài, mắt xanh lóe sáng, Tinh gia muốn ăn....

      "Năm nay ngươi khỏi cần ăn!" xong, nhanh về phía trước.

      Tinh gia bi phẫn vung vung móng vuốt....! Hung tợn nhìn bóng lưng Quân Kinh Lan ---- chủ nhân, người thấy sắc quên sủng vật!

      "Còn tiếp tục vung, quả ngọc lưu ly ngươi cũng nhịn !" Người phía trước hề quay đầu tiếp tục mở miệng.

      Tiểu Tinh Tinh vội vã thu lại móng vuốt, chạy nhanh tới bên chân cọ cọ, biểu tình nũng nịu nịnh nọt.

      Đáng ghét, người ta nào có múa máy đâu....

      Đạm Thai Hoàng ngồi xổm trong nhà xí, cả người mệt lả! Cũng biết xảy ra chuyện gì, nàng đợi cả nửa ngày mà thấy bọn thái giám cung nữ đến đưa giấy bản! Ngồi chổm hổm đến độ thiếu máu não, nàng cáu gọi: "Người đâu!"

      Lúc đó, bên ngoài tiếng trả lời! Đạm Thai Hoàng nhướng mày, hiểu đây là Hoàng Phủ Hiên muốn trả thù, gậy ông đập lưng ông, cho người tới đưa giấy bản cho mình. Nam nhân mọn, nàng nguyền rủa đoạn tử tuyệt tôn!

      Mà ngay lúc này, nàng nghe thấy loạt tiếng bước chân, nhanh chậm đến trước cửa nhà vệ sinh.

      Chợt, giọng lười biếng của nghiệt kia vang lên, trong đó còn mang theo ý cười vui vẻ: "Công chúa, cần giấy bản sao?"

      " nhảm!" Nghe thấy giọng của nàng liền tức giận! Cái tên chó chết, hạ thuốc xổ, bây giờ còn tới bỏ đá xuống giếng!

      Nghe thấy thanh nặng mùi thuốc súng của nàng, Quân Kinh Lan cười : "Công chúa, trong vòng năm trăm mét, bóng người cũng có! Ngoại trừ bản thái tử, ai có thể cứu được ngươi!"

      "Cho nên?" Đạm Thai Hoàng đen mặt hỏi, nàng biết nghiệt này tốt bụng như vậy! Nhưng bây giờ thể tùy tiện đắc tội với , chọc giận , nàng còn phải ngồi chồm hổm trong này lâu lắm a!

      "Cho nên... ừm..." Người ngoài cửa khẽ cười, tiếng cười mềm mại du dương, mị hoặc thích thú, như suy tư. lát sau, mở miệng đề nghị: "Công chúa, nếu ngươi mở miệng gọi gia tiếng phu quân, gia lập tức đưa giấy bản cho ngươi, thế nào?"

      "Gọi em ngươi! Cút ngay!" Bảo nàng gọi người hại bản thân mình bị tiêu chảy tiếng 'phu quân'? bằng tới chém nàng đao cho rồi!

      Vừa dứt lời, liền có tiếng cười sung sướng vang lên, thể tâm tình của vô cùng tốt. thể phủ nhận, tiếng cười kia rất êm tai, nhưng lúc này Đạm Thai Hoàng chỉ hận muốn đạp xuống hầm cầu, để ở trong cái đống đó cười cho !

      Lúc nàng nổi cáu, vật thể từ bên ngoài bay vào. Đạm Thai Hoàng nhanh tay cầm lấy, nhìn kỹ, chính là giấy bản! Đôi mi thanh tú hơi nhíu, tên khốn này bị gì vậy? Mắng , lại đưa giấy bản cho mình, lẽ nào: "Quân Kinh Lan, có phải đầu óc ngươi có vấn đề, gọi ngự y tới xem chưa?"

      Thái tử gia nghe vậy, ý cười cứng đờ. Cảm thấy nữ nhân này biết tốt xấu.

      Mà thôi, nên cùng nàng tính toán so đo. Giương môi cười yếu ớt, đôi mắt trầm tĩnh, mập mờ : "Gia thích tính cách này của ngươi!"

      "Cho nên, nếu ta kêu tiếng phu quân ...." Đạm Thai Hoàng đờ đẫn hỏi.

      "Vậy ngươi cứ an tâm ngồi chồm hổm trong đó !" Phu quân... Quân Kinh Lan có cái sở thích buồn nôn như thế!

      Ngay sau đó, Đạm Thai Hoàng gì nữa. Nguyên nhân, căn bản cần phải , đây phải là do đầu óc bị bệnh là gì? Cũng biết tại sao lại để thế chữa trị! Cầm giấy bản, định giải quyết cho xong vấn đề, bỗng nhiên bụng lại quặn đau, nàng tối sầm mặt, sắc mặt trắng bệch cắn răng hỏi: "Quân Kinh Lan, ngươi rốt cục hạ bao nhiêu thuốc xổ cho lão nương?"

      ============================

      Sorry mọi người nhé! Vì mình thi nên truyện bị chậm tiến độ mấy ngày. Mong các bạn thông cảm, đừng bỏ mình! Hic. :yoyo42:
      Dunghyt97, LeQuyen2610, Ngan Chi Tuyet9 others thích bài này.

    3. Hương Thảo

      Hương Thảo Member

      Bài viết:
      94
      Được thích:
      71
      Tem, sau bao ngày chờ đợi he he:yoyo66:
      bóng gió thích bài này.

    4. Sở Lạc Tố

      Sở Lạc Tố New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Chờ đợi đến mức mòn cả xương, rốt cuộc cũng có chương mới
      bóng gió thích bài này.

    5. Ishtar

      Ishtar Well-Known Member Trial Moderator

      Bài viết:
      1,892
      Được thích:
      17,957
      Chương 41: Nếu ngươi thua, đội khăn hỉ?
      Edit: bóng gió
      Beta: Ishtar

      "Gia chút cũng hạ, vấn đề này, e rằng ngươi phải hỏi Tiểu Tinh Tinh rồi!" Bên ngoài nhà xí lại có tiếng truyền đến.

      Lời này trực tiếp làm cho Đạm Thai Hoàng tức giận mắt trợn trắng, làm hay sủng vật của làm, có khác gì đâu?

      Tiểu Tinh Tinh vừa mất thiên sơn thánh quả làm đồ ăn vặt, trong lòng buồn bực, ngửa đầu sói nhìn bầu trời. Hỏi Tinh gia làm cái gì, bởi vì dạ dày nàng quá tốt, công năng tiêu hóa quá mạnh mẽ, liên quan gì đến Tinh gia! Hừ...

      Thấy nàng lên tiếng, Quân Kinh Lan híp mắt nhìn về phía nàng hỏi: "Công chúa suy nghĩ gì?"

      Đạm Thai Hoàng hừ lạnh, bởi vì bị tiêu chảy đến mệt lả, nàng cảm thấy bủn rủn, đứng cuxng vững! Nàng cắn răng : "Người ta thái tử Bắc Minh bày mưu tính kế, biết, làm được. Lẽ nào đoán được ta nghĩ gì?"

      Còn có thể nghĩ cái gì, chính là muốn chỉnh chết người sói, còn khấn ông trời, hy vọng bảy bảy bốn mươi chín ngày sau bọn họ chết quách cho xong, bởi vì nàng dùng thuật đuổi quỷ, trong chu lỳ tử vong 49 ngày quét sạch đám tiểu nhân bọn họ!

      "Muốn trả thù bản thái tử sao?" Giọng điệu vui vẻ, tâm tình rất tốt.

      Đạm Thai Hoàng hừ lạnh, chuyện, nhưng ý tứ biểu .

      Quân Kinh Lan lại cười, trong mắt hứng thú càng đậm. Từ trong ống tay áo móc ra chiếc bình sứ, với Đạm Thai Hoàng: "Ra , Gia có giải dược!"

      Đạm Thai Hoàng trầm mặc hồi, muốn để ý tới tên khốn khiếp kia! Nhưng ăn giải dược, tám phần nàng toi mạng vì tiêu chảy, thức thời là trang tuấn kiệt! Nghĩ thông suốt nàng liền giải quyết cho xong vấn đề, kéo quần ra, tới cửa chân mềm nhũn, suýt nữa té lăn ra đất!

      "Fuck!" tiếng khẽ nguyền rủa! Nàng ngẩng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng của , đưa tay quát: "Đưa giải dược đây!"

      Nhìn nàng đứng cũng vững, sắc mặt tái nhợt, Quân Kinh Lan khẽ nhíu mày, giơ tay ném bình sứ qua, đồng thời cúi đầu liếc mắt nhìn Tiểu Tinh Tinh!

      Bạn Tiểu Tinh Tinh nghịch nghịch hai móng vuốt, làm bộ nhìn thấy cái liếc mắt của chủ tử! Dư quang của khóe mắt lại len lén nhìn bình sứ trong tay Đạm Thai Hoàng, miệng sói tự chủ nở nụ cười gian trá vui vẻ....

      Đạm Thai Hoàng mở nắp bình sứ, dốc ngược ra tay, viên thuốc màu trắng liền lăn ra, định cho vào miệng.

      Quân Kinh Lan giật mình cảm thấy hình như có vấn đề! "Từ từ!"

      Tiểu Tinh Tinh trong lòng lộp bộp, toi rồi, lại bị phát rồi! ràng là loại đẩy mạnh dược tính thuốc xổ và thuốc giải bách hoa ngọc lộ hoàn giống nhau như đúc, chủ nhân vậy mà cũng nhìn ra được! có thiên sơn thánh quả, vì năm nay có thể được ăn ngọc lưu ly quả kia, tốt nhất là nên chạy trốn a! Nghĩ xong, nó lặng lẽ xoay người, lặng lẽ giơ móng vuốt, phối hợp với chân, chuẩn bị len lén bỏ chạy...

      "Làm sao vậy?" Đạm Thai Hoàng kỳ quái nhìn , nỡ để nàng ăn?

      Quân Kinh Lan lạnh lùng cười tiếng, ý cười lạnh lẽo: "Tiểu Tinh Tinh, có phải ngươi nên giải thích chút cho Gia , rốt cục xảy ra chuyện gì?"

      Chạy được nửa đường, bạn Tiểu Tinh Tinh liền cười toét miệng, xấu hổ xoay người. Ra vẻ như tú bà vẫy vẫy khăn tay kêu mời khách quan, ngượng ngùng lắc lắc móng với Quân Kinh Lan, dáng vẻ e thẹn, ai ui, chủ nhân, người ta là sói nha! Giải thích thế nào được, đáng ghét!

      Trong lòng nó lệ rơi đầy mặt! Tuy rằng kết thù chuốc oán với nữ nhân kia, nhưng Tinh gia nó phải là giống động vật hẹp hòi, cho nên nó có thể tính toán so đo với nàng! Thế nhưng người nó lại gánh vác sứ mệnh cao cả vĩ đại là phá hư quan hệ giữa chủ nhân và nàng, thưởng thức của chủ nhân khác người nên rất khó uốn nắn lại, vì thế nó chỉ còn cách tăng thêm thù hận giữa hai người, làm cho hai bên căm thù nhau đến tận xương tủy, như vậy thành công chia rẽ bọn họ! Nhưng vì sao, nó vừa ra tay, chủ nhân liền phát a?

      "Cho ngươi thời gian nửa chén trà, đem giải dược ra đây, nếu ...."

      Còn chưa hết câu, Tiểu Tinh Tinh nhảy vọt lên, nhanh như chớp! Hai hàng lệ uốn lượn chảy xuống, chủ nhân, người ta biết ngài định cái gì mà, ngài muốn nếu ta chậm chạp, quả lưu ly cũng có đúng ? Tôi lấy giải dược là được, tôi thành toàn cho các người đấy, để con sói như tôi độc cả đời ! Ô ô....

      Đạm Thai Hoàng im lặng nhìn bóng lưng nó, cuối cùng cũng nhịn được liền hỏi ra vấn đề phức tạp khiến nàng bối rối bấy lâu nay: "Tiểu Tinh Tinh, nó là giống cái à?" Nhìn thái độ nó đối với Quân Kinh Lan, thực rất giống với người tình a....

      "Là đực!"

      "...." Được rồi, nàng thừa nhận Quân Kinh Lan rất có mị lực! chỉ đối với nam nữ, đối với động vật giống đực cũng chừa a.

      híp mắt, nhìn viên thuốc trong tay nàng. "Ném !"

      Đạm Thai Hoàng chỉ cười cười, vô cùng bỉ ổi. Đổ viên thuốc vào chai, cất trong tay áo. Bây giờ nàng tin chuyện này liên quan gì đến Quân Kinh Lan, nhưng còn Tiểu Tinh Tinh... hừ hừ!

      Quân Kinh Lan thấy vậy, đại khái cũng đoán được nàng muốn làm cái gì, nhếch miệng cười , vui vẻ xem trò hay. Đưa tay vuốt vuốt cằm, tâm tình tốt khuyên nàng: "Hội thơ bên kia, tốt nhất công chúa nên !"

      "Vì sao?" Nàng hay ảnh hưởng gì tới ?

      "Nếu , chỉ sợ tối nay công chúa toi mạng, bản thái tử lại được ở nóc nhà xem cuộc vui!" cười thản nhiên mở miệng, bộ dạng bí hiểm.

      Đạm Thai Hoàng trợn trừng mắt, khinh thường : "Ngươi là thầy bói à, còn biết phong thủy chỗ kia tốt?"

      Bị người trừng mắt, Quân Kinh Lan sửng sốt, sau đó chợt nở nụ cười: "Thầy bói? Bản thái tử tính thiên mệnh, chỉ có thể biết lòng người!"

      Đạm Thai Hoàng cau mày, định hỏi lại, bóng dáng màu bạc chợt lóe, Tiểu Tinh Tinh ngậm cái bình sứ ngọc bích trở về, ném cho Đạm Thai Hoàng, sau đó xoay người đưa cái mông về phía nàng!

      Nữ nhân nào đó gì liếc mắt nhìn nó, nuốt giải dược vào! Thuốc vừa vào bụng, quả thực giống như linh đan diệu dược, bụng lúc này còn quặn đau, khí sắc cũng tốt hơn khá nhiều. Lúc này nàng cũng thèm liếc mắt nhìn Quân Kinh Lan, đường về phía đại điện, cao giọng : "Đơn giản là sợ bản công chúa làm thơ quá hay, khiến người khác ganh tỵ! Bản công chúa sau khi trở về làm thơ nữa là được rồi...."

      Quân Kinh Lan nhìn bóng lưng nàng lắc lắc đầu, theo sau. Tính tình bướng bỉnh, nhưng hợp khẩu vị của !

      nam nữ, trước sau, sau cùng còn có con sói thành công gây nên thù oán, còn mang họa vào thân, nó con sói đáng thương. Từ xa nhìn lại, giống như đôi phu thê dắt sói dạo...

      Đến trước cửa đại điện, bọn họ đúng lúc trông thấy cung nữ, bên cạnh còn có thị vệ cùng, bưng chiếc khay chầm chậm đến. Bên khay, đặt chiếc kim tòa, mà bên kim tòa là khối ngọc bội, toàn thân xanh biếc, tựa như ngàn chiếc lá tạo thành, hình dáng của khối ngọc là quan thế ngồi tòa sen.

      Nhìn thấy hai người, bọn họ khom lưng hành lễ: "Tham kiến thái tử Bắc Minh, tam công chúa Mạc Bắc!"

      Quân Kinh Lan khẽ vuốt cằm, bọn họ liền đứng dậy, bưng khay vào đại điện.

      Đạm Thai Hoàng cả người khựng lại! Kinh ngạc đứng tại chỗ, lâu ra lời, chỉ là trong phút chốc, đôi mắt ửng đỏ. Khối ngọc kia, cùng với khối ngọc nàng đeo cổ từ ở kiếp trước giống nhau như đúc, là di vật mẹ nàng để lại cho nàng, vốn tưởng rằng đời này nàng bao giờ còn khả năng nhìn thấy nữa, ngờ nó lại ở đây?

      Mỹ nam tuyệt mỹ bên cạnh quét mắt liếc nhìn nàng, bắt gặp ánh mắt nàng nhìn khối ngọc kia lộ vẻ hoài niệm, ngay cả viền mắt cũng đỏ, nhất thời đoán được cái gì. Hơi dừng lại chút, mở miệng trêu đùa: "Công chúa, chỉ là khối ngọc, vậy mà lại khiến ngươi mơ ước đến đỏ mắt?"

      Nỗi nhớ, cứ như vậy bị cắt đứt, Đạm Thai Hoàng đen mặt khinh thường: "Ngươi đúng con chim gõ kiến lắm mồm!"

      Ý cười bên khóe miệng cứng đờ, nữ nhân này biết tốt xấu! Nhưng nhìn bộ dáng mạnh mẽ, hung hãn này của nàng khác hoàn toàn với vẻ mặt hoài niệm đỏ mắt, thấy thoải mái hơn nhiều. bâng quơ : " khối ngọc mà thôi, chỉ cần bản thái tử câu liền có thể giúp ngươi đoạt được!"

      "Khoác lác!" Thắng hội thơ, có được thiên diệp quan , mặc dù là giám khảo cũng thể ngang nhiên công tư bất minh.

      "Chúng ta đánh cuộc lần ! Nếu bản thái tử thắng, công chúa gả cho ta, thể nào?" nhếch miệng cười xấu xa, biết lời của hay giả.

      Nữ nhân nào đó gì: "Nếu ngươi thua?"

      Quân Kinh Lan vừa về phía đại diện, vừa mở miệng: "Bản thái tử cùng người khác đánh cuộc, chưa bao giờ thua! Hôm nay nếu bất hạnh thua , vậy bản thái tử gả cho ngươi...."

      Bóng lưng bễ nghễ kiêu ngạo, phong hoa tuyệt đại.

      "...." Đạm Thai Hoàng lại muốn cởi giày! Thua gả cho nàng? Hừ: "Nếu ngươi thua, đội khăn hỉ sao?"

      Người phía trước khẽ dừng cước bộ, lười biếng cười : "Đội!"

      Dunghyt97, bixu tran, LeQuyen26109 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :