1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khanh Thật Hung Hãn: Thải Tử Phi Đào Hôn - Mê Hoặc Giang Sơn (Update C48.1)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. bóng gió

      bóng gió Well-Known Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      634
      Uầy, 2 like còn lại có vẻ khó nhỉ? Có nên giới hạn thời gian ta? :yoyo68::yoyo68:

    2. bóng gió

      bóng gió Well-Known Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      634

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Du roi ma Co

    4. bóng gió

      bóng gió Well-Known Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      634
      Chương 39.1: Nắng rọi Hương Lô khói tía bay, xa trông nhà xí ở bên này!*


      Công chúa Mạc Bắc bị táo bón?

      Chuyện riêng tư như vậy, khiến người ta khó có thể mở miệng, vậy mà thái tử Bắc Minh dĩ nhiên lại biết? Hơn nữa, còn biết ngại?

      "Tiểu Miêu Tử, mang qua đó !" mở miệng cười phân phó, lại nhìn Đạm Thai Hoàng, ra vẻ thâm tình : "Công chúa cần phải sớm trị hết bệnh, đừng để bản thái tử ngày đêm lo lắng! Còn nữa, chỉ cần là lời công chúa , bản thái tử đều tin. Nhưng lời bản thái tử , công chúa tin ?"

      Lời này, khiến người ngoài nghe như lọt vào sương mù, chỉ cảm thấy thái tử Bắc Minh những lời này, cho thấy tình cảm của rất sâu đậm, về phần trong đó cất chứa huyền cơ gì, bọn họ cách nào biết được. Nhưng trong lòng Đạm Thai Hoàng rất ràng.

      Ngày ấy nàng 'Nếu như ngươi tin tưởng ta hôm nay bị táo bón, ta liền tin ngươi ghen tỵ.' Hiển nhiên, ý tứ của bây giờ chính là tin lời nhảm nàng bịa bị táo bón, như vậy nàng cũng có thể tin chuyện nổi ghen. Đạm Thai Hoàng trong lòng oán thầm, nàng tin nổi ghen đối với có gì tốt chứ? Thần kinh!

      Tiểu Miêu Tử phụng mệnh mang cái khay đến trước bàn Đạm Thai Hoàng, cung kính khom lưng hành lễ, sau đó mới lui về bên cạnh Quân Kinh Lan.

      Ngay sau đó, bao gồm cả Hoàng Phủ Hiên, tất cả mọi người đều nhìn cái khay kia, chờ xem Đạm Thai Hoàng ăn hay là ăn. Mà biểu tình vội vàng nhất, chính là bạn Tiểu Tinh Tinh, miệng sói khẽ nhếch lên, đầu lưỡi thè ra, trong mắt ý cười vui vẻ đắm đuối....

      Đạm Thai Kích có chút cau mày, cảm thấy càng nghĩ càng đoán được suy nghĩ của Quân Kinh Lan. Lúc muốn giúp đỡ, lúc lại làm khó dễ, biết là địch hay bạn! Nhưng chuối tiêu này, nếu Hoàng nhi ăn, chẳng khác nào trước mặt mọi người trong thiên hạ thừa nhận nàng bị táo bón! Nghĩ nghĩ, cười cười, giọng ưu nhã hoa lệ vang lên: "Hoàng nhi từ thích ăn chuối tiêu, vẫn nên để bản điện hạ ăn !"

      vừa dứt lời, Quân Kinh Lan có phản ứng gì, ngược lại Tiểu Tinh Tinh liền nhảy dựng lên cái bàn, xem ra là rất kích động. Sau đó nó dừng lại, chân trái trước giơ lên, hướng về Đạm Thai Hoàng dựng thẳng ngón tay giữa! ---- Ta khinh, Tinh gia biết ngay là ngươi dám ăn mà!

      Quân Kinh Lan nhìn trạng thái kích động khác thường của Tiểu Tinh Tinh, trong mắt lóe lên tia sắc bén. chợt dùng thanh mà chỉ có và Tiểu Tinh Tinh có thể nghe thấy hỏi: "Có phải ngươi ở sau lưng ta động tay động chân đúng ?"

      Bạn Tiểu Tinh Tinh đưa lưng về phía hướng Đạm Thai Hoàng điên cuồng dựng thẳng ngón tay giữa, bóng lưng chợt cứng ngắc, nó lập tức quay đầu, vẻ mặt cười nịnh nọt, hai móng giấu ở sau người, ra vẻ như 'mèo Tom' --- Tinh gia cái gì cũng làm!

      Nhưng Quân Kinh Lan lại cảm thấy đúng, khẽ nhíu mày, muốn để ngăn cản động tác của Đạm Thai Hoàng, nhưng nàng trực tiếp đoạt lấy trái chuối trong tay Đạm Thai Kích, phát nhét hết vào trong miệng! Còn gật đầu nhận xét: "Bản công chúa tuy thích chuối tiêu, thái tử Bắc Minh cũng lãng tai, nghe lầm bản công chúa bị táo bón. Nhưng dù sao tấm chân tình của thái tử, bản công chúa sao có thể từ chối ăn!"

      Nhìn biểu tình của Tiểu Tinh Tinh, nàng liền biết chuối tiêu này có vấn đề. Thế nhưng vương huynh ăn, còn đưa đến bên miệng, tất nhiên thể đổi ý nữa! Nhưng nàng sao có thể để vương huynh bị liên lụy? Nếu hôm nay Quân Kinh Lan quyết tâm hại nàng, cho dù nàng có làm bộ cẩn thận làm rớt trái chuối, vẫn có thể đưa mâm khác đến. Cho nên thể để vương huynh ăn, vậy chỉ còn cách là bản thân nàng phải ăn. Biết rằng nó động chút tay chân được, cùng lắm thải ra mấy thứ ôi thiu thôi.

      Mắt thấy Đạm Thai Hoàng ăn, Quân Kinh Lan có muốn ngăn cản cũng kịp. Cúi đầu nhìn vẻ mặt nịnh nọt của Tiểu Tinh Tinh, thần sắc vô cùng lạnh lùng.

      Ánh mắt Tinh gia dáo dác liếc trộm xung quanh, dám nhìn thẳng vào mắt .

      Đạm Thai Hoàng ăn xong, ngược lại cũng cảm thấy có gì bất thường, nghi ngờ liếc mắt nhìn Quân Kinh Lan, ực... có lẽ nàng suy nghĩ nhiều! Dù sao Tiểu Tinh Tinh kia cũng thường xuyên hay động kinh, nàng cũng biết phần a. Nhưng nàng lại biết rằng, chuyện hay còn chờ ở phía sau.....

      ***************
      Chờ mãi mới đủ 10 like, mém nữa là ta ngủ rồi! :v :v :v
      Last edited: 24/5/16
      Dunghyt97, Zenny Ngok, tú cầu10 others thích bài này.

    5. bóng gió

      bóng gió Well-Known Member

      Bài viết:
      74
      Được thích:
      634
      Chương 39.2

      Mà lúc này, Hoàng Phủ Hiên lên tiếng: "Hội thơ hôm nay, biết các vị muốn lấy chủ đề gì?"

      "Bản quan nghĩ rằng, lấy chủ đề gì, cũng đều công bằng, có câu Người nào chuyên nghiệp nấy*! Với mỗi chủ đề, có thể đó là sở trường của người này, nhưng có khi lại là sở đoản của người kia. Vì vậy bằng cần chủ đề, tùy hứng mà làm!" Lời này là do sứ thần Tây Võ .

      *术业有专攻: thuật nghiệp hữu chuyên công

      vừa xong, tất cả mọi người đều nhìn bằng ánh mắt kỳ quái. Kỳ quốc yến lần này của Đông Lăng, nữ hoàng của Tây Võ - Mộ Dung Phức cũng đến, nhưng lại cáo ốm chậm trễ chưa từng lộ diện, chỉ phái sứ thần ra mặt. Mà đây cũng là lần đầu tiên, người của Tây Võ lên tiếng đại yến.

      Hoàng Phủ Hiên chỉ hơi trầm ngâm, liền mở miệng : "Lời của sứ thần Tây Võ cũng có lý, biết các vị nghĩ như thế nào?"

      "Như vậy cũng hay!" Mọi người đồng thanh phụ họa. Trong lòng lại mắng to, hay cái rắm a! đề mới là khó nhất, bởi vì ngươi biết trong nghìn vạn đề tài, ngươi biết có đề tài nào phù hợp với khả năng của ngươi hay , cho nên ngươi mờ mịt biết phương hướng lúc lâu, sau đó lại tốn thời gian suy nghĩ đề tài đó.

      " như thế, quyết định như vậy , trẫm và thái tử Bắc Minh làm giám khảo. Hôm nay, người chiến thắng cuối cùng giành được Thiên Diệp Quan , để cho công bằng, trẫm và thái tử Bắc Minh tham gia, xin mời các vị!" Hoàng Phủ Hiên vừa lên tiếng, đôi mắt màu vàng vừa liếc nhìn Đạm Thai Hoàng, làm thơ, nữ nhân này nếu có thể, mới là chuyện lạ!

      Quân Kinh Lan nghe vậy liền gật đầu, có ý kiến. Đôi mắt lại híp lại nhìn chằm chằm Đạm Thai Hoàng, xem phản ứng của nàng sau khi ăn chuối tiêu xong có gì khác thường . Mà bạn Tiểu Tinh Tinh thấy vậy vô cùng mất hứng, vung vẩy hai chân trước để tạo cảm giác mình vẫn tồn tại đồng thời cũng che tầm mắt của Quân Kinh Lan, ‘Chủ nhân, nên nhìn nàng, nhìn tôi ! Tôi so với nàng đẹp hơn nhiều, ô...Vì sao ngài thèm nhìn tôi....’

      Thiên Diệp Quân , tuy chỉ xếp cuối trong bảng ngọc quý, nhưng cũng là vật vô giá! Lấy nó làm phần thưởng, xem ra lần này Hoàng Phủ Hiên rất hào phóng! Sứ thần các quốc gia đều nóng lòng muốn thử, nếu thắng được vật này đem về, nửa đời sau cần làm quan cũng cần lo chi phí ăn mặc! Hơn nữa người có sức cạnh tranh nhất là thái tử Bắc Minh và Đông Lăng Hoàng đều tham gia, còn Đạm Thai Kích xưa nay đối với thơ từ ca phú hề có hứng thú, haha, cơ hội tốt...

      "Vậy để bản công chúa làm trước!" Hoàng Phủ Linh Huyên là người thứ nhất đứng lên.

      Hoàng Phủ Hiên gật đầu, tài hoa của hoàng muội, hết sức tin tưởng.

      Đạm Thai Hoàng nhìn Quân Kinh Lan, lại nhìn Hoàng Phủ Linh Huyên, gật đầu tán thưởng! Đúng là tuyệt sắc mỹ nhân, mày liễu, mắt phượng, mũi cao thanh tú, môi vẽ mà vẫn đỏ tươi, dáng người như cành liễu trong gió. Thảo nào mà Sở Trường Ca lại đành lòng cự tuyệt, ê, nếu mình đoán sai, mười phần là nàng ta tính mượn chuyện này để thổ lộ với Sở Trường Ca a?

      Quả nhiên, Hoàng Phủ Linh Huyên phụ kỳ vọng của nàng, đôi mắt tình nhìn Sở Trường Ca, mở miệng cất lời:

      "Tỉnh để điểm đăng thâm chúc y, cộng lang trường hành mạc vi kỳ.

      Linh lung đầu tử an hồng đậu, nhập cốt tương tư tri bất tri!"**


      **Bài Tân Thiêm Thanh Dương Liễu chi Từ Nhị Thủ (新添声杨柳枝词二首) của Ôn Đình Quân (温庭筠)


      Vừa đọc xong, khuôn mặt trắng ngọc vì xấu hổ mà đỏ bừng. Nàng vội vàng cúi đầu, lời chỉ vò vò chiếc khăn tay.

      Thấy vậy, trong lòng Đạm Thai Hoàng ngừng lắc đầu thở dài, aiz, lẽ nào người biết , đều có bộ dạng ngu xuẩn này? Nếu có ngày nàng thích người nào đó mà cũng đỏ mặt vò vò khăn tay.... Nàng thà tu làm Diệt Tuyệt sư thái còn hơn! vui vẻ tưởng tượng, bỗng nhiên bụng nàng quặn lại, mơ hồ còn muốn ngoài....

      Tình huống gì đây? Vì sao nàng lại có cảm giác giống ở kiếp trước, giống như bị Mục Tử Lăng lừa uống trà giảm béo? Đặc biệt.... muốn nhà xí! Trong đầu chợt lóe, chẳng lẽ chuối tiêu vừa rồi bị hạ thuốc? Nghĩ nghĩ, lập tức nàng liền dùng ánh mắt muốn giết người nhìn Quân Kinh Lan! Mà đúng lúc đối phương cũng nhìn nàng, môi khẽ mím, vẻ mặt có ý cười. Nhưng Đạm Thai Hoàng tin tưởng trong lòng lúc này vui vẻ như hoa nở, tên khốn khiếp này dám cho nàng uống thuốc xổ!

      Lần này, là nàng đổ oan cho Quân Kinh Lan, bởi vì biết gì hết.

      Hoàng Phủ Linh Huyên làm thơ xong, tất cả mọi người đều vỗ tay, vẻ mặt tán thưởng! Cũng cất lời khen ngợi: "Công chúa Linh Huyên quả là mỹ nhân tài ba hiếm có trong thiên hạ!"

      Chỉ duy nhất mình Đạm Thai Hoàng là có biểu tình thống khổ, nàng có thể đứng dậy mình muốn nhà xí sao? Nhiều người như vậy, hình như hay lắm phải?

      Đạm Thai Kích quay đầu nhìn nàng, thấy sắc mặt nàng ổn, vô cùng ân cần hỏi: "Làm sao vậy?"

      "Muội..." Chỉ được chữ, những chữ còn lại thực thể biết xấu hổ mà tiếp a, nên là nàng muốn ra ngoài hay là muốn nhà xí?

      Mà phía đối diện, Quân Kinh Lan đại khái biết nàng lâm vào tình cảnh túng quẫn gì. cúi đầu liếc mắt nhìn Tiểu Tinh Tinh, chợt nở nụ cười, vô cùng ôn hòa tươi cười, ôn hòa nguy hiểm như vậy thành công khiến cho Tiểu Tinh Tinh run lẩy bẩy! Kỳ thực, cho nữ nhân này bài học , rất đồng ý, miễn cho nàng sau này biết sống chết đặt điều xấu , nhưng chuyện này cũng đại diện cho việc thích có sói sau lưng dở trò!

      Tất cả mọi người đều vỗ tay, Quân Kinh Lan cũng nhếch miệng, duy chỉ mình Đạm Thai Hoàng đau khổ! Biểu này căn bản chính là xem thường Đông Lăng và Hoàng Phủ Linh Huyên! Vốn dĩ Hoàng Phủ Linh Huyên cực kỳ chán ghét Đạm Thai Hoàng, bây giờ thấy nàng như vậy, lửa giận càng ngút trời, nhìn nàng cười lạnh : "Khuynh Hoàng công chúa có thái độ như vậy, là do thơ của bản công chúa làm hay sao? Vậy có thể mời Khuynh Hoàng công chúa chỉ giáo chút, làm bài thơ?"

      "Đúng vậy, Khuynh Hoàng công chúa cũng làm bài thơ !" Xung quanh sứ thần phối hợp lời, kỳ thực chính là, bọn họ cũng muốn xem náo nhiệt a.

      Đạm Thai Hoàng lúc này làm gì có tâm tình làm thơ, nàng vốn cho rằng mình có thể nín nhịn chịu đựng, nhưng mà nàng phát càng lúc càng thể nhịn được nữa. Mọi người đều buộc nàng làm thơ, ánh mắt nàng mông lung nhìn đại khái cách đó khoảng mười thước, chỗ cung nữ nâng tay cầm chiếc lư hương đồng, chỉ thấy khói lượn lờ từ trong lư hương thoát ra, cắn răng khó nhọc đọc: "Nắng rọi Hương Lô khói tía bay...."

      Chỉ câu, khiến mọi người nhất thời sợ hãi thán phục! Thơ hay!

      Mà đúng lúc này, nàng bỗng nhiên nhảy dựng khỏi chỗ ngồi, giống như cơn gió chạy như điên về phía cửa điện, biểu tình vô cùng vội vã!

      Đến trước cửa đại điện, cái đầu nhanh chóng lắc lư, đôi mắt phượng nhìn 180 độ khắp nơi, sắc mặt đỏ tía, đồng thời hô lên câu tiếp theo: "Nắng rọi Hương Lô khói tía bay, Nghiêng trông nhà xí ở bên này! Nhà xí, nhà xí ở đâu?"

      ----------------------------------------

      (*) Câu thơ này là câu đầu tiên trong bài Vọng Lư Sơn Bộc Bố của Lý Bạch

      Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên,
      Dao khan bộc bố quải tiền xuyên.
      Phi lưu trực há tam thiên xích,
      Nghi thị Ngân Hà lạc cửu thiên.


      Dịch thơ:

      Nắng rọi Hương Lô khói tía bay,
      Xa trông dòng thác trước sông này:
      Nước bay thẳng xuống ba nghìn thước,
      Tưởng dải Ngân Hà tuột khỏi mây.


      Trong chương này tác giả giữ lại câu đầu tiên, nhưng lại chế câu thứ 2:

      Nhật chiếu Hương Lô sinh tử yên,

      Dao khan WC tại na biên!
      Dịch nghĩa:

      Nắng rọi Hương Lô khói tía bay

      Nghiêng trông nhà xí ở bên này.
      ******************************
      P/s: Có ai tò mò hai câu tiếp theo ? :yoyo53::yoyo53:












      Dunghyt97, noair, Zenny Ngok8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :