1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế thành nghiện - Tây Tây Đặc - [Gương vỡ lại lành - Ngược nam (hài & thâm tình) - HE] (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Tung bông chúc mừng nàng khỏi bệnh & quay lại lấp hố
      Carol thích bài này.

    2. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Chào mừng nàng @Carol khơm bách!!!
      Carol thích bài này.

    3. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      ☆ Chương 74 – Em chính là cục cưng của .


      Lầu ba trung tâm thương mại là khu chuyên doanh quần áo trẻ em, cần gì đêu có.

      Khi Đường Y Y và Tần Chính bước cửa hàng trong khu vực này, hoa cả mắt.

      Nhân viên cửa hàng có mắt nhìn tốt vô cùng, vừa nhìn hai người bước vào lập tức nhìn ra được là người có thân phận, lập tức bước lại chào hỏi nhiệt tình.

      “Xin hỏi chị định mua gì cho bé?”

      Đường Y Y nhìn bốn phía xung quanh – “Có đồ chơi cho bé ?”

      Mặt mũi nhân viên tràn đầy hồ hởi – “Có ạ.”

      bán hàng vừa bước vừa hỏi – “Cho xin hỏi bé nhà mình mấy tháng rồi ạ? Là bé trai hay bé ?”

      Người vô tình, nhưng người nghe lại có tâm.

      Bầu khí đột ngột thay đổi ngượng ngập.

      Tần Chính nắm lấy tay Đường Y Y, giữ chặt – “Mua tặng.”

      “Vâng ạ.” – bàn hàng cũng thấy có gì khác lạ, tiếp tục thao thao bất tuyệt giới thiệu sản phẩm cho người mua mong nâng cao doanh số.

      “Hai vị có dự định mua gì cho bé của mình ? Kệ bên kia có sách báo dành cho thiếu nhi tùy thuộc theo từng độ tuổi…”

      Tần Chính ôm Đường Y Y vào trong ngực – “Chúng ta qua cửa hàng khác .”

      nhân viên bán hàng trợn tròn mắt ngạc nhiên nhìn hai người rời khỏi.

      Tần Chính dừng bước lại, nâng gương mặt Đường Y Y lên, ép nhìn mình.

      “Em vui?”

      Trong giọng của tựa như chỉ cần Đường Y Y gật đầu, cửa hàng vừa rồi đóng cửa lập tức.

      Đường Y Y lên tiếng – “ có gì.”

      Tần Chính vuốt vuốt tóc – “Lần sau chúng ta dắt con đến cửa hàng đó.”

      Đường Y Y giương mắt hỏi – “ chọn được người nhận làm con nuôi?”

      “Con nuôi gì?” – Tần Chính bóp cằm Đường Y Y – “ có em là đủ rồi.”

      Đường Y Y rũ mắt xuống – “ cũng biết, em thể…”

      với em, đời này có gì là tuyệt đối.” Tần Chính trầm giọng xuống – “ nên suy nghĩ luẩn quẩn, biết ?”

      bày ra bộ dạng nghiêm túc suy nghĩ – “Hay là lúc về bảo ông quản gia nấu loại canh lần trước cho , uống tháng xem có hiệu quả hay ?!”

      Thương cảm trong lòng Đường Y Y bay còn chút – “Nghĩ cũng đừng nghĩ!”

      “Nghĩ thôi cũng cho nghĩ à…”Tần Chính hơi khom lưng xuống, hơi thở phả vào cổ Đường Y Y, cười tiếng – “Người lý.”

      Lời vừa dứt, môi lướt qua vành tai cọ cái.

      Đường Y Y cảnh cáo – “ ở bên ngoài…”

      Tần Chính nửa câu sau thay – “Lần sau được như thế này nữa.”

      “Bà Tần tương lai, nếu chúng ta mua quà, trưa tới chỗ được đâu.”

      Đường Y Y nhìn đồng hồ, khuya lắm rồi.

      Hai người mua búp bê Babie, bộ đồ chơi xếp gỗ, vài con rối bằng vải phỏng theo nhân vật của Disneyland, ngựa gỗ, và bộ truyện Doraemon.

      Xe vừa vào đường cao tốc, Đường Y Y nhận được điện thoại của Lưu Đình Vân.

      “Tớ gặp Tiết Ngũ trong bữa tiệc kinh doanh.”

      Đường Y Y kinh ngạc mở mắt ra – “ ta đến thành phố Y?”

      Lưu Đình Vân bĩu môi đầu bên kia điện thoại – “Tớ còn tưởng là cậu biết.”

      “Tớ biết .” Đường Y Y vỗ trán cái – “Nếu tớ có tin, nhất định với cậu từ sớm.”

      Lưu Đình Vân cười rộ lên – “Cũng phải.”

      giây sau, thanh hạ thấp xuống – “Y Y, Tiết thị có khả năng phá sản ?”

      Đường Y Y – “Nhìn tình hình trước mắt, khả năng này lớn.”

      Lưu Đình Vân nghiến răng nghiến lợi – “Vậy tiêu rồi.”

      thở dài, cười khổ - “Tớ sợ mình vứt được của nợ này.” – Trừ phi tên kia cảm thấy chán, còn gì thú vị, hoặc tìm thấy món đồ chơi mới mẻ hơn.

      Đường Y Y nhíu mày – “Đừng bi quan như vậy.”

      “Tớ đâu chỉ bi quan thôi.” Lưu Đình Vân – “Tớ vừa nhìn thấy Tiết Ngũ, là nhớ tới đứa bé chưa ra đời lúc trước.”

      Lưu Đình Vân xoay người, người đàn ông cao lớn đứng dựa vào tường nhìn như cười như .

      biết đứng đó bao lâu, nghe được gì rồi.

      Tay run lên, thiếu chút nữa đánh rơi điện thoại, Lưu Đình Vân nuốt nuốt nước miếng – “Y Y, tớ cúp máy trước, lát nữa tiếp.”

      Tiết Ngũ khoanh tay lại – “Nhìn thấy tôi em kích động như vậy, ngờ tôi quan trọng với em như vậy?!”

      Tiết Ngũ mở miệng – “Đứa bé lúc trước…”

      Bước chân Lưu Đình Vân khựng lại, nghiêng đầu cắt đứt lời – “Ngừng! đừng nữa!”

      Tiết Ngũ tiếp – “Chuyện khi đó nằm trong dự liệu của tôi, lúc ấy…”

      Lưu Đình Vân run rẩy gầm lên – “Tôi im !”

      Tiết Ngũ bị rống ngẩn ngơ tại chỗ, đến khi kịp phản ứng lại, giật giật khóe môi – “Nổi điên gì chứ!”

      Có khách qua, Lưu Đình Vân đưa tay chỉnh sửa lại lễ phục người mình, dùng động tác này che giấu lúng túng của mình.

      Tiết Ngũ giữ chặt cổ tay , bàn tay dán chặt lên vòng eo thon thả của – “Nhảy điệu với .”

      Lưu Đình Vân hít sâu hơi – “Tiết Ngũ, đừng ép tôi làm khó xử.”

      Tiết Ngũ uốn nắn lại lời – “Bé cưng, là chúng ta khó xử với nhau.”

      Lưu Đình Vân lạnh lùng nhìn – “ có ý gì?”

      “Em đừng quên.” Tiết Ngũ nhún nhún vai – “Em là người đại diện của trang trại rượu! Lưu Đình Vân, nếu như em để ý mình mất mặt ở đây, đây cũng quan tâm.”

      Lưu Đình Vân cắn chặt răng, hận ánh mắt mình phải là mã tấu mà phanh thay Tiết Ngũ.

      Tiết Ngũ lùi về sau bước, ra dấu mời bằng tay, vẻ phong nhã nhất quán với gương mặt mình.

      Mòng tay Lưu Đình Vân đâm vào lòng bàn tay, cơn đau khiến dây thần kinh run lên, dằn lại ý nghĩ dần cho tên trước mặt thành đầu heo.

      Dưới ánh đèn thủy tinh xa hoa, hình ảnh đôi nam nữ chuyển động xinh đẹp trong điệu waltz.

      “Em biết khi mình tức giận quyến rũ như thế nào đâu.” – Tiết Ngũ cách rất gần, cơ hồ muốn hôn lên vành tai Lưu Đình Vân – “Như lúc này vậy.”

      Lưu Đình Vân cười lạnh – “ đoán xem mặt báo ngày mai xuất tiêu đề ‘Chủ tịch Tiết thị tác phong đứng đắn’ phong ba dư luận mạnh ?”

      Tiết Ngũ nhảy theo bước , tiếc nuối thở dài – “Em đúng là hiểu tôi.”

      Lễ phục của Lưu Đình Vân ôm sát người, cảm xúc của thể quá ràng, hô hấp của dồn dập, vừa thẹn vừa tức, vương tay hướng về mặt Tiết Ngũ.

      dễ dàng trở tay kiềm lại động tác của , kề sát người – “Em vừa gọi điện thoại cho Đường Y Y phải ? ấy cho em biết tôi là hạng người gì sao?”

      cần ấy .” Lưu Đình Vân như cười như – “ chính là rác rưởi, cặn bã, đồ khốn kiếp!”

      Tiết Ngũ nheo mắt lại, nhìn chằm đôi môi đóng mở của , dùng sức áp lại, lúc môi rời khỏi được tặng kèm miệng máu.


      Thành phố A.


      Đường Y Y và Tần Chính đến nơi.

      Biệt thự cây cao bóng cả, tràn ngập hương hoa, phong cảnh đẹp vô cùng.

      Trương Tiểu Huy tự mình xuống bếp, làm cả bàn đồ ăn, Diệp Thời đóng laptop lại, kết thúc công việc – “Hai người đến rồi, tôi được thơm lây.”

      cứ như bình thường chịu ngược đãi vậy.” – Trương Tiểu Huy liếc xéo cái – “ lại tủ lấy chai rượu .”

      Dứt lời còn bổ sung thêm câu – “Lấy chai năm 93 nha.”

      Diệp Thời xụ mặt xuống- đúng là kén chọn!

      Đường Y Y thay dép ở nhà ra – “Tiểu Ninh Ninh đâu?”

      Trương Tiểu Huy cười – “Vừa ngủ rồi.”

      cất tiếng gọi – “, ăn cơm trước , đồ ăn sắp nguội rồi.”

      Tần Chính đưa truyện tranh cho Quý Tiểu Ngôn.

      Mùi thơm của rượu và thức ăn xen lẫn với nhau, bầu khí ấm áp.

      Đây phải là lần đầu bốn người ngồi ăn cơm với nhau, nhưng bầu khí ấm áp như người nhà là lần đầu. Lúc trước là đè nén, ngột ngạt.

      Khóe môi Trương Tiểu Huy vểnh lên suốt buổi hạ xuống. Cha mẹ ruột và cha mẹ nuôi của đều ở đây, chỉ có mỗi trai.

      mong sống tốt, già có người bầu bạn.

      Trong chén nhiều thêm ít khổ qua, Trương Tiểu Huy nghĩ cũng cần nghĩ, lập tức ném vào chén Diệp Thời – “Tự gắp tự mình ăn hết .”

      Diệp Thời tủi thân – “Khổ qua và cần tây nhìn tương tự nhau, nhìn nhầm…”

      Trương Tiểu Huy – “…”

      dở khóc dở cười, người đàn ông thần kinh bình thường, nhận lỗi cũng bình thường.

      “Đần chết được!!!” – Trương Tiểu Huy nhận mệnh gắp khổ qua đưa vào miệng.

      Quý Tiểu Ngôn ngồi cạnh vẻ mặt ngáo ộp ra.

      Trương Tiểu Huy sờ sờ đầu con trai – “Tiếp tục ăn đùi gà của con .”

      nhìn về phía người con đối diện – “Chị Y Y, ở thêm ngày rồi về.”

      Đường Y Y ăn thịt kho tàu, phát Trương Tiểu Huy nấu món này lên tay, ngon hơn làm bậc.

      “Được.”

      Trương Tiểu Huy nhìn trai mình, Đường Y Y đồng ý rồi, ấy chắc chắc cũng thuận theo.

      Quả nhiên, Tần Chính gì.

      mân mê ly rượu trong tay, nhấm nháp từng ngụm, vẻ mặt thỏa mãn. biết vì rượu ngon, hay do tâm tình vui thỏa.

      Tiếng khóc trong veo vang lên từ trong phòng – tiểu công chúa tỉnh.

      “Hai người ăn tiếp , em qua xem chút.” – Trương Tiểu Huy bỏ đũa xuống, đứng lên.

      lát sau, Trương Tiểu Huy ôm mặc bộ quần áo màu hồng phấn pha đen ra.

      Bé béo tròn, mắt vừa to vừa tròn. Đường Y Y vừa nhìn thích ngay.

      lấy khăn giấy lau miệng, đứng lên rời khỏi bàn.

      Trương Tiểu Huy thấy đến, đưa bé cho ôm – “Chị Y Y, chị ôm thử , để em rửa tay cho bé.”

      Đường Y Y lúng túng duỗi tay ôm lấy bé, bé cưng khóc quấy, yên lặng an tĩnh, còn tựa đầu vào vai .

      Trong nháy mắt đó, tim Đường Y Y mềm như đậu hũ, nét vui sướng trìu mến lan từ khóe mắt đến đuôi mày.

      “Tiểu Huy, bé rất ngoan.”

      “Giống mẹ nó.”

      Trương Tiểu Huy cầm khăn tay lau tay cho con – “Đúng Ninh Ninh?”

      Bé con vỗ vỗ bàn tay của mình, miệng eo eo vài tiếng.

      Sắc mặt Đường Y Y cổ quái – “Heo?”

      Trương Tiểu Huy xấu hổ - “Em thường mắng Diệp Thời, bé học theo.”

      Đường Y Y cười ra tiếng.

      Trương Tiểu Huy tranh công nhìn về phía Tần Chính.

      Tần Chính ngẩng đầu nhìn sang.

      Nhìn hình ảnh trước mắt, xúc động trong lòng. bắt đầu mong đợi có đứa của hai người, hai người chung tay nuôi nấng, đứa bé lớn lên bên cạnh hai người.

      Bên tai vang lên giọng – “Cái gì cũng phải có kỹ xảo.”

      Tần Chính nhướng mày – “Ồ? nghe chút.”

      Diệp Thời nâng nâng cằm – “Lên mạng tìm chút là ra đống.”

      trai có đủ, lời có độ tin cậy.

      Nghe vậy, Tần Chính lấy di động ra.

      hơn tám giờ tối, ăn cơm xong Đường Y Y cùng Tần Chính về khách sạn.

      Vừa về đến nơi, Tần Chính đưa điện thoại cho Đường Y Y xem nội dung bên trong – “Em xem cái này .”

      Đường Y Y đưa đầu tới gần đọc đoạn văn ngắn.

      ‘Khi làm xong, phía dưới mông kê cái gối, nhấc chân nhếch cao lên. Chờ mười phút đến nửa tiếng sau vệ sinh bình thường.’

      Mặt nóng như lửa đốt – “Cả buổi trưa hôm nay chỉ nghiêng cứu những việc này thôi đó hả?”

      chỉ vậy.” Giọng hơi khàn xuống, ánh mắt sâu thẳm, nóng rực nhìn – “Còn nhìn em nữa.”

      Đường Y Y phát giác ra chú ý của , chỉ lo trêu chọc tiểu Ninh Ninh.

      Bé chỉ mới mười tháng, chẳng những bò rất nhanh còn biết đỡ rào chắn bước như người say rượu, miệng lẩm bẩm, đáng vô cùng.

      Tần Chính cởi áo khoác của Đường Y Y xuống – “Bây giờ chúng ta thực hành nha.”

      Cả người đột ngột bay lên , Đường Y Y bị Tần Chính ôm lên, mất căng bằng ôm lấy eo theo phản xạ.

      Tần Chính vừa hôn vừa bước về phòng ngủ.

      Sau khi xong, Đường Y Y buồn ngủ - “ thận muốn có con?”

      Tần Chính lấy mắt kính xuống – “ muốn sinh con với em.”

      Đường Y Y im lặng.

      Với tình trạng cơ thể của , chuyện đối với người khác dễ dàng, nhưng đối với lại quá khó khăn.

      Khó đến mức muốn nghĩ về nó.

      Cảm nhận được tâm trạng của xuống dốc, Tần Chính mở miệng trấn an – “ có cũng sao.”

      vuốt má Đường Y Y, giọng trầm ấm vang lên, chứa vô vàng cưng chiều – “Em chính là cục cưng của .”

      Những lời âu yếm Tần Chính với rất nhiều lần, nhưng như thế này, còn cách động tình thế này, lại là lần đầu.

      Cho dù Đường Y Y quen lạnh nhạt, cũng chịu nổi tần công bền bỉ của Tần Chính.

      lại áp người tới gần.

      Lần này cũng đẩy ra.

      Hạnh phúc chính là hai người có thể ăn cơm với nhau, cùng nhau xem tivi, cùng nhau quét dọn vệ sinh, cùng nhau làm thức ăn, cùng nhau tưới nước, thay đất cho hoa cỏ ở nhà…

      Hai người cùng nhau làm rất nhiều điều đáng kể, nhưng mỗi khi nhớ đến, bất giác mỉm cười.

      Những chuyện vô cùng giản đơn, lại chính là cả cuộc đời.


      ----------oOo----------


    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Ôi sao có cảm giác như hoàn chính văn vậy nàng @Carol ơi?
      Hi vọng có bánh bao ở tập sau hoặc ngoại truyện.
      Cho tớ thắc mắc tí. Đoạn 2 người về khách sạn. Sao lại có đoạn chỉ lo nghịch với tiểu ninh ninh? Theo tớ là
      Đường y y phát giác... chỉ lo ngắm tiểu ninh ninh (kiểu nhìn video qua điện thoại á)
      Bé chỉ mới...còn biết đỡ rào chắn->vịn rào chắn

    5. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      @levuong đúng rồi đó Vương, còn vài chương phiên ngoại nữa.
      Đoạn hai người về ks, Tần Chính còn nhìn e nữa, Đường Y Y mới nhớ lại lúc đó chỉ lo trêu đùa với bé nên ko biết.
      Cảm ơn Vương nha, sorry trả lời chậm vì mấy ngày nay hơi bận.
      levuongChris_Luu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :