1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế thành nghiện - Tây Tây Đặc - [Gương vỡ lại lành - Ngược nam (hài & thâm tình) - HE] (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      lananhtran51linhdiep17 thích bài này.

    2. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      đùa chứ có khoản ngược thân nữ9 luôn hả???? huuuu
      lananhtran51 thích bài này.

    3. Hoaithao

      Hoaithao Member

      Bài viết:
      47
      Được thích:
      52
      Chương mới nàng xinh đẹp ơiiiiii :yoyo14::yoyo14:
      lananhtran51 thích bài này.

    4. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      Loo boo wa nha ba con, chua ranh edit dc
      levuong, lananhtran51, vuthuhang2 others thích bài này.

    5. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      ☆ Chương 6 - Hương vị của .

      Ở đầu bậc thang, Lưu Đình Vân ôm Phú Quý, tay cầm bình dấm, bị vài người đàn ông biết từ đâu xuất áp bức đứng ở đó, xung quanh đều tỏa ra sát khí.

      Từ đầu kẽ ngón chân đến ngọn tóc của đầu tỏa ra sợ hãi, đến chú mèo Phú Quý ôm tay cũng run nhè .

      Những người này tuyệt đối phải là hạng người lương thiện, nếu trong lúc này có hành động gì khiến họ phát bị đánh hết sức thảm.

      Hủy dung là chuyện , chỉ sợ tàn phế mới là chuyện lớn.

      Đây chính là trực giác của ba mươi tuổi.

      Trong đám có người đàn ông bộ dáng cực kỳ tuấn tú chơi với con dao , gấp lại rồi mở ra, bóng dao xoẹt qua mắt của Lưu Đình Vân, hơi hèn nhát rụt đầu lại, dám thở mạnh.

      Khoảng cách người đó với ngày gần, gần đến nỗi có thể cắt vỡ cổ họng của khiến cho máu tươi phun tại chổ.

      Lưu Đình Vân nghĩ trong bụng, thầm hối hận muốn chết. Tại sao phải mở cửa? não bị úng hay sao? Ngay cả con nít đều biết khi có người lạ nên mở cửa!

      Y Y đâu? Những người này dường như chỉ khống chế mình . Chuyện gì xảy ra? Chuyện có liên quan gì đến Y Y.

      Lưu Đình Vân ý thức bóp Phú Quý cái, Phú Quý đau quá cào .

      Tiếng bước chân ngày càng gần, người mèo đều run rẩy.

      Đứng ngoài cửa, Tiết Ngũ nhìn lại – “Đừng tự trách mình, mở cửa là quyết định chính xác” – Nếu cửa kia lập tức bị phá hủy.

      Lưu Đình Vân trừng mắt nhìn Tiết Ngũ, tròng mắt suýt chút rớt ra ngoài.

      Cũng vì nhìn thấy con người này, mới hồ đồ mở cửa.

      Tiết Ngũ cắn điều thuốc, nở nụ cười mỉm sâu xa, mang theo vài phần trêu chọc – “Người đẹp, em biết ư?”

      Quay đầu chổ khác, Lưu Đình Vân cắn nát môi.

      Tê dại!

      Bây giờ là lúc nào được gì, mất khả chuyên.

      suy nghĩ đến thân phận của Tiết Ngũ, đầu óc Lưu Định Vân như lướt qua Bá đạo Tổng tài hệ liệt, phải, nếu Tiết thiếu là tới bắt Y Y, vậy khả năng còn đứng ở chổ này?!

      Bọn họ khẳng định là hận tình thù, nhau đến đuổi cùng giết tuyệt.

      lẽ là vậy…

      sống đời 30 năm, còn biết mình có phải là con riêng thất lạc của ai ? Cho nên lần này liên quan đến mưu gia tộc.

      Đoán chừng cha mẹ nếu biết nghĩ gì, chừng đập chết .

      Khóe miệng Lưu Đình Vân co rút, bị khả năng suy luận siêu cường của mình thuyết phục.

      Nếu ngày nào đó còn làm diễn viên theo đoàn làm phim, có thể lên mạng sáng tác tiểu thuyết kiếm thêm phí sinh hoạt.

      Tiết Ngũ cầm cái bật lửa, thình lình thốt ra câu – “ Con mèo trắng này đúng là…mập…à nha…”

      Phú Quý lập tức run lẩy bẩy, sợ hãi dùng sức chui vào trong lòng của Lưu Đình Vân.

      Lưu Đình Vân – “…”

      Ở trong phòng bếp, tay Tần Chính đặt ót của Đường Y Y, đem đầu kéo về phía , hơi thở giao thoa, mùi máu tanh tràn ngập môi hai người họ.

      Hương vị của vẫn như trước đây, chưa từng thay đổi.

      “ Em nhớ ra chưa? Hửm?

      Lưng Đường Y Y dựa vào bồn nước, phía sau nữa là tường, đẩy ra, chuyển .

      lại bị người đàn ông xa lạ cắn miệng đầy máu.

      “Lúc nãy tôi , tôi biết !”

      Đình Vân ở đâu? Môi Đường Y Y rách nát, máu ngừng chảy ra, nhịn được nữa, cuồng bạo chửi tục trong lòng.

      Tay Tân Chính để đầu Đường Y Y, chân ép sát lên chân .

      Thân thể của mỗi tấc đều quen thuộc như lòng bàn tay mình, giờ phút này máu sôi cuồng cuộn, như nham thạch sôi ùn ục miệng núi lửa sắp phun trào.

      Bởi vì dục vọng đàn ông tỏa ra quá mãnh liệt, lan tràn trong khí, mạnh mẽ chui vào mũi . Đường Y Y đột nhiên cảm thấy dạ dày bị mổ ra và nhét khí độc vào, đầu tiên là nôn khan, sau đó nghiêng đầu nôn mửa và bồn nước bên cạnh.

      Tần Chính ngẩn người.

      Phẫn nộ khủng bố ụp tới chậm nữa nhịp, đầu dây thần kinh của xoắn lại, đau lên từng đợt.

      kinh tởm đấy ư? Người ngoan ngoãn gì nghe nấy luôn ủng hộ đâu rồi? Bây giờ diễn kịch cho xem hay sao?

      Lời thổ lộ , chính miệng ra đâu rồi? Trêu cợt ư?

      Lồng ngực Tần Chính như bị giáng đoàn mạnh, hai tròng mắt thoáng chốc lạnh như băng.

      loại cảm xúc biết tên đột nhiên phát sinh, ầm ầm nổ tung, biến thành những sợi hướng bên trong đầu óc lao tới.

      Trong lúc điện lửa va chạm, Đường Y Y cầm lấy chén nước pha ớt loãng gần đó ném vào Tần Chính.

      Chén nện vào gạch men sứ, trong nháy mắt vỡ tan tành, mảnh vụn vỡ ra khắp nơi như pháo hoa.

      Nước tiêu xuống gò má, quần áo đều dính mùi tiêu nồng nặc, ánh mắt Tần Chính mơ hồ, tròng kính đều là nước tiêu, hai mắt bị đốt cay xè – “!”

      Đường Y Y vừa chạy vài bước, đầu tóc liền bị kéo lại.

      bị kéo ngửa ra sau, tiếng kêu trong cổ họng còn chưa kịp phát ra, quân tan lính rã.

      Tần Chính xách như xách con mèo , ném lên ghế sofa bằng lực . Mắt Tần Chính đỏ hồng, trong hàm răng cắn chặt phun ra mấy chữ.

      “Đường Y Y, em ác độc.”

      Vì chạy khỏi , phủi sạch quan hệ với từ thủ đoạn nào, lần đầu tiên trong đời Tần Chính ném mùi đau khổ.

      Đường Y Y ngã xuống, trước mặt bỗng nhiên tối sầm, đầu truyền đến thanh đầy hận ý, giãy giụa quay lại nhìn xem khuôn mặt đáng ghét của người đàn ông kia, nhất thời giật mình.

      Hàm dưới cong lên lạnh lùng, Tần Chính đột ngột đưa tay ra.

      Cơ hồ trước sau, Đường Y Y vô ý thức dùng cánh tay ngăn cản phía trước.

      Động tác kia giống như làm nhiều lần, giống như là bản năng phòng vệ của người bị đánh.

      Hô hấp của Tần Chính cứng lại.

      Tay giơ lên giữa trung chầm chậm bỏ xuống, nắm thành quả đấm, chết lặng nhìn coi vào đâu. cười trào phúng, cho rằng đem mọi thứ quên sạch , nhưng nghĩ tới còn để lại vật.

      Nhưng vì sao lại chỉ là sợ hãi?

      Giữa họ có gì đáng cho nhớ nhung hay sao?

      Tần Chính vận dụng kiên nhẫn còn nhiều hơn ba mưới mấy năm cộng lại để khắc chế bản thân ăn tươi nuốt sống này ngay tại chỗ.

      đột nhiên nắm tay Đường Y Y, viết vào lòng bàn tay hai chữ - “Tần Chinh”

      Đường Y Y sững sờ.

      Khóe mắt hẹp dài của nổi lên ánh sáng lạnh – “ Tên tôi.”

      Thoát khỏi kiềm kẹp của , Đường Y Y im lặng.

      Thái độ Tần Chính cường thế, ngoan tuyệt bên trong – “Gọi lại lần.”

      Đường Y Y vẫn im lặng.

      Tần Chính khẽ cúi đầu, giọng trầm , lời lại giống như đến từ tào địa phủ - “ Em muốn tôi dùng dao khắc chữ đó lên người em chăng?"

      Mí mắt Đường Y Y giật giật - “Tần Chính."

      Tần Chính lại buông tha, cho cự tuyệt – “Gọi lại lần nữa”

      Đường Y Y nuốt xuống ngụm máu và nướt bọt – “ Tần Chính.”

      Vuốt ve vân tay của , Tần Chính nhàng liếc – “Nhớ chưa?”

      Đường Y Y cứng ngắc gật đầu.

      Lúc này mới hài lòng cong khóe môi, Tần Chính xoa khóe mắt, đau đớn giảm trái lại còn tăng, bỗng dưng dí mặt sát vào .

      Cảm giác sặc nước tiêu pha làm khó chịu, Đường Y Y lạnh cả sóng lưng, cả người cương lên.

      áp cái trán nóng vào , cười lạnh – “Mai lại gặp.” Rồi bỏ .

      Phòng khách chỉ còn lại mình , thân thể Đường Y Y mềm oặt xuống, chưa tỉnh hồn, nhìn ra phía cửa.

      Nếu phải mùi tanh từ răng môi truyền đến, cho rằng mình nằm mơ.

      Còn là mơ cơn ác mộng đầy những hình phạt tàn bạo.

      Đến bệnh viện xử lý mắt, Tần Chính cầm cọng tóc dài đưa cho Lục Sơn cầm kiểm tra – “Nhanh .”

      Lục Sơn lên tiếng – “Dạ”

      Rất nhanh sau đó Tấn Chính nhận được đáp án mình muốn, cọng tóc chính là DNA của Đường Y Y.

      Tiết Ngũ chỉ vào tài liệu trước mắt, cho Tần Chính biết .

      “Hai năm nay bệnh viện nào có tài liệu của Đường Y Y.”

      Nếu là người bị chấn thương não dạng nặng dẫn đến mất trí nhớ, phải chỉ đơn giản uống thuốc liền khỏi, càng thể nào để lại bất cứ dấu vết nào.

      “Có phải là…”Tiết Ngũ do dự lúc, phun ra hai chữ - “Thôi miên?”
      Nếu ký ức chính là gói dữ liệu, Đường Y Y có thể đem gói dữ liệu đó đóng gọi lại rồi lấy ra khỏi đầu, sau đó bỏ vào vào gói mới.

      Tần Chính cầm chung trà lên, ngửi mùi vị, rồi lại vô vị bỏ xuống.

      “Cậu muốn ấy lấy ra ung nhọt và độc dược, đem tất cả ký ức có liên quan tới tớ đều thay đổi?”

      “Cái này là cậu .” Tiết Ngũ ho khan tiếng – “Tớ cũng .”

      Ngón tay của Tần Chính nhịp mặt bàn, đếm xỉa đến xung quanh, từng tiếng từng tiếng gõ xuống.

      Hai năm nay, đều nhìn .

      Rởi khỏi , ấy sống tự do tự tại, sống theo ý thích của mình.

      Còn , ấy, ngay cả ngụm trà đều uống trôi.

      Loại nhận thức này khiến Tần Chính lập tức muốn dập tắt nó, suy nghĩ như lửa cháy lan đồng cỏ khô.

      “Đường Y Y phải còn cha còn mẹ sao? Còn có người em nữa, hay đón họ đến?” Tiết Ngũ tự hỏi tự đáp – “ ấy nhớ gì hết.”

      Cho dù gia đình của Đường Y Y đến sao? đối với người thân lạnh lùng xa cách, ở thời điểm còn u u mê mê biết gì, gia đình vứt bỏ , đổi lấy lợi ích cho họ. còn tình thân.

      “Lúc trước tớ nhắc nhở cậu rồi, con là phải chiều.” Tiết Ngũ có chút đắc ý – “Cậu nhìn tớ , có nào ở cạnh tớ quá hai tháng ?! Khi các ấy gặp lại tớ, vẫn mỉm cười lấy lòng tớ”

      Tần Chính mỉm cười đúng hay sai.

      “Với tính tình của cậu, Đường Y Y có thể chịu đựng được ngần ấy năm, đủ khiến cho mọi người giơ ngón tay cái lên tán thưởng, phải là mình chỉ trích cậu, nhưng muốn con cam tâm tình nguyện, phải kêu là đến, gọi là , phải nâng..”

      Lời còn chưa hết, mắt sắt lạnh quét sang, Tiết Ngũ nuốt luôn câu trong bụng.

      Tiết Ngũ đầu đuôi hỏi – “Bao lâu rồi cậu chạm vào phụ nữa vậy? Vài ngày?”

      Tần Chính lấy mắt kính xuống, khép mi lại.

      tháng? Hai tháng? Nữa năm? Hay là…Cậu đừng với tớ là từ khi ấy chết cậu liền có…” Càng , vẻ mặt Tiết Ngũ càng kỳ dị - “A Chính, cậu bình thường.”

      Hơi thở lạnh như băng vay quanh người, Tần Chính đứng dậy lời.

      Cứ như vậy mà ? Tiết Ngũ cũng đứng lên theo – “Bây giờ cậu tính sao?”

      Bước chân Tần Chính dừng lại – “ khách sạn ngủ.”

      Hai năm qua giấc ngủ ngon, có ai biết rằng trong lòng quá nặng nề, ngọn nguồn đều do Đường Y Y phản bội .

      tại người ở trong khống chế của , chỉ có chạy đằng trời.
      Last edited: 29/10/16

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :