1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế thành nghiện - Tây Tây Đặc - [Gương vỡ lại lành - Ngược nam (hài & thâm tình) - HE] (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      @vuthuhang mình thấy nhẹ lắm đâu, Y Y mất hết trí nhớ rồi, cảm giác vừa làm thế thân, vừa bị lạm dụng cơ thể (chưa có thể nói là tình dục đc :)) ), tìm cách phản kháng chưa kip thì bị treo lủng lẳng ngoài cửa sổ, may là cào Tần Chính được mấy phát :yoyo52:

      @banlamynam chặc, thiệt nguy hiểm nha :yoyo30:
      Last edited: 19/7/16
      lananhtran51, 13emapHoaithao thích bài này.

    2. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      ☆ Chương 16 – Lên gối.


      Trong phòng ngủ rèm cửa sổ kéo kín, ánh sáng yếu ớt mờ tối, giường ngủ siêu lớn nhô lên một ụ giữa đống mền gối trắng tinh. Người nằm phía dưới hoàn toàn bị phủ kín, lộ ra dù là một sợi tóc.


      Mùi i-ốt thoảng trong khí, Trương Tiểu Huy đẩy gọng mắt kính sóng mũi, mắt đảo qua giỏ rác bên giường thấy được bông gòn y tế và khăn giấy dính máu.


      Hai thứ đồ này hết sức bình thường, ở gần nhau cũng kỳ lạ quý hiếm nhưng khi xuất hiện trong căn phòng ngày khiến trong lòng Trương Tiểu Huy cả kinh.


      nói muốn Đường Y Y nhớ lâu một chút, nhớ đến lời ấy thốt ra da đầu liền run lên.


      Khựng lại một chút, Trương Tiểu Huy mở công tắc đèn, bước gần lại giường – “Chị Y Y.”


      có tiếng trả lời.


      “Trong lòng của em, chị giống những người khác, chị Y Y, thật ra của em đối với chị…”


      Mền đột nhiên bị vén lên, gương mặt trắng bệch như tờ giấy của Đường Y Y lộ ra dưới ánh đèn, lạnh giọng cắt đứt lời của Trương Tiểu Huy – “Đủ rồi!”


      Trương Tiểu Huy kinh ngạc nhìn biểu tình phản cảm mặt Đường Y Y.


      nghe nói tình trạng của Đường Y Y, thay đổi toàn bộ nhân sinh quan, nhưng chưa biết cụ thể như thế nào, nhưng khi tận mắt nhìn thấy vô cùng kinh ngạc, ngờ đối phương vô cùng bài xích trai mình.


      Chán ghét cực độ.


      Bầu khí nhất thời lúng túng.


      “Em là Trương Tiểu Huy, là em gái Tần Chính.”


      thanh truyền đến tai vô cùng ấm áp, Đường Y Y nhắc mí mắt lên nhìn người con gái xa lạ trước mặt.


      Gương mặt khéo léo, cằm dịu dàng, mặt mày ôn nhu, cho người khác cảm giác thân thiết lạnh lùng giống như Tần Chính.


      Cảm xúc công kích trong lòng Đường Y Y giảm xuống, thần kinh căng thẳng cũng buông lỏng một chút, nhếch miệng, cười mỉa mai.


      gái này cũng như những người khác, nghĩ chính là người con gái kia.


      “Tôi phải ấy.”


      Trương Tiểu Huy nhíu mày – “Vì sao chị nghĩ vậy?”


      Đường Y Y nghiêm nghị nói – “Tôi có phải ấy hay chẳng lẽ chính bản thân mình lại biết?”


      Trầm ngâm trong chớp mắt, Trương Tiểu Huy nói một cách sâu xa – “Đôi khi có những chuyện giống như bề ngoài chúng ta nhìn thấy.”


      Bầu khí một lần nữa cứng ngắc.


      Trương Tiểu Huy quan sát Đường Y Y, từ gương mặt nhìn ra điều gì khác thường, biết tình huống tốt xấu ra sao.


      …có thể cho tôi biết một chút về người con gái kia ?”


      Trương Tiểu Huy ngẩn người khi nghe câu hỏi thốt ra từng miệng Đường Y Y, trả lời lại càng làm Đường Y Y cảm thấy ngoài ý muốn – “Em cũng biết gì nhiều.”


      Năm được đón tới Manhattan thì Đường Y Y đã ở bên cạnh , còn những chuyện trước kia ra sao thì rõ ràng.


      cũng tò mò chuyện xảy ra, nhưng thăm dò được.


      Trương Tiểu Huy bước ra ngoài, lúc bước vào cầm theo di động, trượt mở ra một tấm hình đưa cho Đường Y Y xem.


      “Tấm này là chụp chung lúc em kết hôn.”


      Trong hình, Tần Chính mặt một bộ vest đen, một cánh tay ôm một gái mặt váy trắng dài, hơi cuối đầu môi kề sát bên tai ấy, giống như nói điều gì vào tai , bàn tay của gái có một cánh hoa hồng đối lập hoàn toàn với hoàn cảnh xung quanh.


      “Chị Y Y phải là người thích nói nhiều và tham gia vào những nơi náo nhiệt. Chị ấy rất lợi hại, biết rất nhiều ngôn ngữ, có khả năng gặp qua là quên, khả năng nấu nướng tương đương đầu bếp bậc thầy, là người chú trọng nguyên tắc, khả năng làm việc siêu cường, đầu óc tỉnh táo, em chưa khi nào gặp chị ấy hoảng loạn, trong cuộc sống của chị ấy … của em là trung tâm.”


      “Sau hai giờ chiều, chị ấy thường pha cho của em một bình trà, rồi ngồi cạnh em xem tạp chí, khi của em cần ý kiến của chị ấy, chị ấy có cầu tất ứng, phân tích thấu triệt…”


      Nghe xong lời miêu tả của Trương Tiểu Huy, Đường Y Y cảm thấy may mắn, nụ cười thoáng lướt qua.


      và gái có tên Đường Y Y chính là hai người khác nhau.


      May mắn là mặt nào cũng kém hơn ấy.


      “Tôi nghe nói ấy phản bội Tần Chính.”


      Trong lời Đường Y Y thốt ra đầy vẻ châm chọc, nếu sống bên nhau tốt đẹp, thì tại sao lại ra nông nổi như hôm nay?


      Trương Tiểu Huy khẽ thở dài, phản bác được gì.


      có cách nào thay nói rõ chuyện này được, vì đối xử với chị Y Y bình thường và ấy còn xem là đương nhiên.


      nói được gì?” Đường Y Y nhắm mắt lại – “Trương tiểu thư, qua lời kể tôi và ấy có bất kỳ mối liên quan nào.”


      Ấn đường Trương Tiểu Huy nhăn lại, bản thân Đường Y Y bài xích , nội tâm ấy cự tuyệt cùng có bất kỳ mối liên hệ nào, giống như…thôi miên bản thân.


      Trương Tiểu Huy có chút hiểu được suy nghĩ này của ấy, thí dụ như muốn rời bỏ một vật gì đó, muốn tiếp xúc, dưới áp lực tâm lý bản thân sinh ra bản năng khi nghĩ tới vật kia liền chán ghét chịu nổi.


      biết việc này có liên quan đến việc chị Y Y mất trí nhớ ?!


      đã cảm thấy một số chuyện quái dị hiểu nổi?”


      Đường Y Y trả lời, sắc mặt hơi mất tự nhiên.


      Quả thật Trương Tiểu Huy nói đúng, hiểu sao chuỗi ký tự kia lại hiện lên trong não mình.


      Giống như đó chính là bản năng.


      Sau khi chuyện xảy ra liền biến mất tìm thấy một chút dấu vết ký ức nào.


      Còn tệp văn kiện có tên sinh nhật của cuối cùng là chứa gì bên trong…


      Cảm giác căm hận lại trào lên trong lòng , tràn ra khắp lục phủ ngũ tạng quấy nhiễu suy nghĩ muốn đào sâu của Đường Y Y


      đời tuyệt đối có hai người hoàn toàn giống nhau, cho dù là sinh đôi, lớn lên lại giống nhau thì cũng thể giống nhau như đúc.”


      Nói xong, Trương Tiểu Huy lẳng lặng nhìn Đường Y Y, ́ gắng quan sát từng biến hóa nhỏ nhất gương mặt nhưng có thu hoạch gì.


      Thật lâu sau, mặt Đường Y Y chút thay đổi nói – “ có thấy là hết sức buồn cười ?”


      Nghe như vậy, đuôi lông mày Trương Tiểu Huy nhẹ nhảy lên – “Em biết.”


      Động tác đó giống Tần Chính vô cùng, một chút hảo cảm Đường Y Y dành cho lập tức biến mất phân nữa.


      ra ngoài , tôi cần nghỉ ngơi.”


      Trương Tiểu Huy do dự – “Có cần em xem vết thương cho chị ?”


      Thủ đoạn của hoàn toàn giống vẻ nho nhã cao quý bên ngoài của ấy, đã sớm biết điều này.


      Đặc biệt là khi ấy bị chọc giận.


      Thân thể Đường Y Y cứng ngắc, lãnh đạm trả lời – “ cần.”


      Hai người quen biết nhau.


      chán ghét Tần Chính và những người có liên quan với ta.


      Chuyện phát sinh trong phòng tắm khảm vào não bằng một tốc độ đáng sợ cho đến khi dung nạp vào ký ức của , khắp cơ thể của đều là kiệt tác của người đàn ông kia, vừa sâu vừa đậm còn thấm ra tơ máu.


      Mỗi nơi người đàn ông kia chạm vào đều trở nên mẫn cảm, cảm giác đó thật xa lạ.


      Đó là loại cảm giác cách nào hình dung được, nó làm thống khổ, thống khổ đến khống chế được bản thân.


      Nhưng người đàn ông kia lại nhanh chậm, có vài phần đếm xỉa đến, vẫn động chạm người để cảm giác đó ập đến cho đến khi chịu nổi hôn mê bất tỉnh.


      Trương Tiểu Huy nhìn chằm chằm vào người con gái giường, sau mấy giây thu lại ánh mắt, xoay người bước ra ngoài.


      , tối nay cùng chị Y Y đến nhà em , chúng ta cùng nhau ăn cơm.”


      Tần Chính ngồi ghế salon xoa huyệt thái dương – “Được rồi.”


      Trương Tiểu Huy cầm lấy túi xách – “Vậy em về trước chuẩn bị”


      Khi bước tới cửa, suy nghĩ một chút nói – “, chị Y Y đã bắt đầu hoài nghi bản thân, nhưng chị ấy muốn đối mặt, đừng ép chị ấy, mọi chuyện cứ từ từ thôi.”


      Lúc Tần Chính bước vào phòng ngủ, Đường Y Y vẫn ngồi ở tư thế cũ, ánh mắt ngơ ngác, từ ̉ trở xuống đều quấn chặt trong mền.


      Mùi thuốc lá nhẹ nhàng hòa quyện vào khí, Đường Y Y bừng tỉnh, mặt lộ ra một chút biểu cảm vội vàng hay chưa kịp chuẩn bị gì, nhưng trong lòng lại giăng đầy mây đen.


      Tần Chính dường như nhìn thấy sự đề phòng của , đem bao giấy màu vàng nhạt để giường, cất giọng thản nhiên – “Quần áo của em thể mặc được nữa, thay bộ này .”


      Đường Y Y hợp tác.


      Một tay chống mép giường, một tay Tần Chính nắm lấy cằm Đường Y Y – “Tôi nói chuyện với em.”


      Đường Y Y dùng sức đẩy tay ra, đôi mắt đỏ hồng xoay qua trừng .


      Mu bàn tay Tần Chính đau rát, khẽ hí mắt.


      Trong mắt , gái này dùng thời gian qua để thả lỏng bản thân, sống vui vẻ, nhấm nháp cảm giác mới mẻ, xóa sạch toàn bộ ký ức, giờ đối mặt với Đường Y Y ở trước mắt chỉ có bực bội cùng phẫn nộ vặn vẹo, còn có một loại tâm tình thể gọi tên cùng với dục vọng khống chế .


      Vòng tuần hoàn có điểm kết.


      “Đừng để tôi nói lần thứ hai.”


      Đường Y Y dứt khoát nhắm mắt lại, hờ hững đầy quật cường.


      Dùng ngón tay vuốt ve vài lần, ánh mắt Tần Chính lạnh xuống, rùng mình, đột nhiên lấy tay kéo toàn bộ mền người Đường Y Y xuống.


      Khí lạnh tràn vào người , quanh người chỉ quấn khăn tắm, thân thể lập tức run lên, sắc mặt Đường Y Y càng trắng hơn lúc nãy.


      Môi run rẩy, đột ngột bổ nhào qua đánh Tần Chính.


      Tần Chính đè lại tay Đường Y Y, đem áp sít sao dưới người mình, hơi thở nóng bỏng phun ra, môi chạm môi , lành lạnh cảnh cáo – “Đường Y Y, có chừng có mực..”


      Ngực Đường Y Y phập phồng liên tục, thân thể che đậy nhìn thấy mà rùng mình, cho thấy lúc nãy trong phòng tắm Tần Chính đã đãi ngộ ra sao.


      Tần Chính cúi người gần hơn, thân thể cường tráng sát sao đụng vào vết thương người Đường Y Y, đau đến ứa mồ hôi lạnh.


      “Tại sao em lại biến thành bộ dạng này?”


      Giọng Tần Chính lầm bà lầm bầm giống như hỏi Đường Y Y.


      Từ lúc nào gái này bất cứ lúc nào cũng có thể chạm vào ranh giới của , giống như trong ký ức của đã thiết lập sẵn trình tự tác động lên tính cách, chuyên làm chuyện chán ghét, ghét bỏ rồi từ từ rời xa.


      Tần Chính nhích lại gần thêm vài phân, môi cọ vào đầu vai Đường Y Y, chóp mũi chống người .


      Hai người mặt dán mặt, tư thế thân mật giống như là sắp sửa điên cuồng với nhau, va chạm nhẹ nhàng, vui vẻ đầm ̀a, nhưng gương mặt hai người đầy vẻ ghét bỏ.


      Đột nhiên Đường Y Y giãy giụa nữa, thả lỏng tay chân, khóe môi cong lên thành một nụ cười lan dần khắp khuôn mặt như hoa mẫu đơn nở rộ, đẹp đến rung động lòng người.


      Tần Chính ngẩn ra.


      Ngay lúc đó, Đường Y Y cong đầu gối lên, nhắm thẳng vào hạ bộ của Tần Chính, lần này chất chứa đầy hận ý và tức giận, đánh vào hạ bộ của một cách hung hãn tàn nhẫn.


      Chết tiệt! Tần Chính hít một ngụm khí, đau đến bộ mặt vặn vẹo.
      Last edited: 21/7/17

    3. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Đánh hay lắm:yoyo45::yoyo45::yoyo45:
      lananhtran51, Hoa Bỉ NgạnCarol thích bài này.

    4. Tóc Xù

      Tóc Xù Active Member

      Bài viết:
      191
      Được thích:
      161
      YY cố lên, ko biết có nặng ko? Cảm ơn bạn.└(^o^)┘ └(^o^)┘
      lananhtran51Carol thích bài này.

    5. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      ☆ Chương 17 - thể nào.


      Màn đêm buông xuống, khí nóng ban ngày lùi , dần dần mát mẻ, thoải mái, cảm giác muốn hưởng thụ của con người ùa về, có người hẹn vài người bạn thân hay bạn bè tốt tụm năm tụm ba, hoặc có người hẹn người , mọi người ùa ra đường.


      Mỗi ngươì mỗi cách thức, ít có người ngủ sớm, đa phần đều muốn hưởng thụ thời gian thư thả trong ngày.


      Ngựa xe như nước tạo thành từng vệt ánh sáng ngũ sắc đường phố, khí náo nhiệt khuấy động bóng đêm, khí tại thành phố phồn hoa càng thêm náo nhiệt kích thích từng hạt bụi hòa vào sân chơi về đêm.


      Tần Chính lái xe, một kích của Đường Y Y khiến đau điếng một khoảng một thời gian ngắn mới trở lại bình thường.


      Nếu như có thể bóp chết , đã ra tay!


      Nếu như là người khác, đã nắm ̉ quăng ra xa, bất tỉnh nhân sự.


      Gân xanh thái dương Tần Chính mơ hồ nhảy lên, nếu là người khác cũng có gan làm như vậy.


      Lồng ngực nghẹn một đốm lửa cháy hừng hực có dấu hiệu nhỏ . Tần Chính lấy bao thuốc lá ra, lấy một điếu đốt lên.


      Đường Y Y ngồi bên cạnh nhắm mắt lại, lúc nãy Tần Chính cong lưng lên, hô hấp nặng nề, sắc mặt trắng bệch, bóng lông mi phủ lên tia lệ khí bắn ra từ mắt ta, đôi môi mỏng mím lại thành một đường thẳng, bật ra một tiếng, mồ hôi nhỏ giọt mặt, môi .


      Đầu óc trống rỗng.


      biết qua bao lâu, người đàn ông người thả lỏng thân thể, tay ghìm chặt eo , lòng bàn tay nóng bỏng.


      Đường Y Y mở mắt nhìn, cảnh đêm lướt qua tầm mắt , ngờ Tần Chính giống với người thường, thân thể ta đúc bằng sắt, lúc cọ vào người , chổ đó còn cứng rắn.


      Tiếng thở dài đột nhiên tràn ra từ mũi Đường Y Y.


      Tần Chính rít một hơi thuốc, từ từ phun khói ra, lời nói ra nghe ra cảm xúc gì – “Em thất vọng khi tôi nửa sống nửa chết nhập viện?”


      Một bên mặt Đường Y Y cứng ngắt, thốt ra một lời.


      Cửa sổ trước mặt mở ra, gió lạnh đâm vào mắt, tàn sát bừa bãi.


      ̉ áo sơ mi bị gió thổi phồng lên, gió chui vào bên trong quấn lên từng tấc da thịt của , Đường Y Y nhắm chặt mắt, cơ thể quá lạnh khiến hắt hơi một cái.


      Sương mù trước mặt còn chưa kịp tụ lại, thì đợt gió lớn hơn ập đến thổi tan , Tần Chính làm như thấy, cũng đóng cửa sổ lại.


      giống như chờ điều gì đó.


      Đơn giản chỉ cần Đường Y Y mở miệng ra nói với .


      Hai người giằng co qua lại.


      Lúc bước xuống xe, mặt Đường Y Y đông cứng lại, phía sau Tần Chính một đoạn, bước chậm, dường như lúc nào cũng có thể chạy trốn.


      Tần Chính dừng bước chân, quay đầu nhìn lại, thân hình người phía sau gầy guộc cao cao, dưới ánh đèn trong bóng đêm chiếc váy in hoa toát lên vẻ ôn nhu.


      Đường Y Y bước đến gần, Tần Chính ngửi được mùi hương hoa, như là hoa dại bên đường nở rộ.


      cúi người, cánh mũi phập phồng ngửi ngửi, đầu ngón tay nâng một sợi tóc lên - mùi hương đó tản ra từ thân thể của ấy.


      Đầu dây thần kinh của Đường Y Y căng lên, nguy hiểm ngấp nghé, bản năng phòng vệ của được bật lên.


      Nhưng đối phương thu tay lại, nhấc chân bước lên phía trước.


      Đường Y Y thở nhẹ một hơi, tiếp xúc mấy ngày qua, phát hiện các từ ngữ chỉ sự biến đổi đều có thể dùng người Tần Chính.


      Một người đàn ông tâm tư biến dạng còn đáng sợ hơn một gương mặt biến dạng nhiều lần.


      Khiến người khác kịp chuẩn bị, đoán biến trước.


      Đèn đuốc trong biệt thự sáng trưng, cửa lớn mở ra nghênh đón khách mời trong đêm.


      Trong phòng khách, Quý Tiểu Ngôn mặc một bộ đồ thể thao màu đen, tóc vừa cắt xong, bé ngồi chơi đất sét cao su.


      Khi thấy rõ người đến là ai, thanh dẻo quẹo ngọt ngào cất lên – “Cậu mới tới.”


      Khi bé nhìn thấy Đường Y Y, cậu toét miệng cười với – “Con chào mợ!”


      Gặp bé trai đáng , Đường Y Y cũng mở nụ cười tươi tắn, nhưng cảm giác trong lòng như ăn phải một con ruồi.


      Cửa phòng bếp kéo ra, Quý Thời võ trang đầy đủ bước ra nói – “Còn một món nữa.”


      Nhìn thấy cách ăn mặc của người đàn ông xinh đẹp vừa xuất hiện vẻ mặt Đường Y Y ngạc nhiên.


      Vào bếp thôi mà có cần trang bị chặt chẽ vậy ?!


      nhìn khắp bốn phía, thấy ở cửa trước vài bộ quần áo mặc một lần, nhìn phòng khách sạch sẽ hơn bình thường mới bừng tỉnh.


      Sau khi ngoan ngoãn chào mọi người, Quý Tiểu Ngôn tiếp tục nằm sắp bàn chơi đất sét cao su, bên trạng có vài thành phẩm nhìn giống như mèo máy – nhưng rõ lắm.


      Tần Chính ngồi ghế sofa, tiện tay lật tạp chí ra xem.


      Đường Y Y bước qua, ngồi cạnh Quý Tiểu Ngôn, ngón tay khéo léo một lúc sau liền nặn ra một con mèo máy sống động như thật.


      Quý Tiểu Ngôn mở to mắt, chớp, hoan hô một tiếng ngừng vỗ bàn tay nhỏ bé của mình – “Thật là lợi hại! Mợ thật sự lợi hại, so với ba của con còn lợi hại hơn!”


      Mặt Đường Y Y đen thui, nhỏ giọng nói – “Con phải gọi là dì.”


      Miệng Quý Tiểu Ngôn phồng lên thành hình chữ O – “Vì sao? Là mợ mà!”


      Mặt Đường Y Y nghiêm túc – “Là dì!”


      Quý Tiểu Ngôn đặc biệt kiên trì – “ phải dì, là mợ!”


      sách viết, ở cùng với cậu chính là mợ.


      Miệng Đường Y Y giật giật – “Dì!”


      Quý Tiểu Ngôn phồng mũi – “Mợ!”


      Đường Y Y ra đòn sát thủ – “Dì chỉ biết nặn mèo máy còn biết nặn rất nhiều món khác, nếu như con gọi là dì, dì nói cho con biết.”


      Lông mày Quý Tiểu Ngôn xoắn lại, nhìn Đường Y Y giống như một bạn nhỏ ́ ý gây sự hiểu chuyện.


      “Được rồi.” – Bé thỏa hiệp.


      “Nhưng dì được nói cho cậu, nếu cậu sẽ tức giận.”


      Vẻ mặt Đường Y Y “Con chọc tức dì sao?”.


      Quý Tiểu Ngôn vụng trộm liếc qua người ngồi ghế sofa, lấy tay che miệng nói nhỏ với Đường Y Y – “Cậu rất đáng thương.”


      Hắn ta đáng thương? Vậy thì chẳng phải là thê thảm, để cho Quý Tiểu Ngôn thỏa mãn, Đường Y Y giả bộ hiếu kỳ – “Vì sao?”


      Quý Tiểu Ngôn làm ra vẻ như người lớn – thở dài – “Con nói cho dì biết nha, cậu từ xưa đến giờ đều cười, vui vẻ.”


      Đường Y Y xoa tóc Quý Tiểu Ngôn – “Người bạn nhỏ, chuyện của người lớn hết sức phức tạp.”


      Quý Tiểu Ngôn ưỡng cao ngực – “Con! con phải là người bạn nhỏ!”


      Khóe miệng Đường Y Y nhếch lên, kiềm chế được mà cười ra tiếng – “Vậy là người bạn lớn!”


      Người ngồi ghế salon mở mí mắt ra, dời tầm nhìn khỏi tạp chí dừng lại bàn bên cạnh.


      Trong con ngươi của lóe qua một tia kinh ngạc.


      Nhiều năm rồi trước mặt gái kia còn cười như vậy.


      Như hiện tại, chỉ cần khẽ dựa gần, đối phương liền xù lông lên, cầm lấy đao kiếm, đem bản thân phòng bị chặt chẽ, giương nanh múa vuốt với .


      Bắt chéo chân lại, Tần Chính dựa lưng vào sofa, khẽ nhịp ngón tay, buông tha , có lẽ sẽ sống hết sức hạnh phúc, bên cạnh có lẽ sẽ có người đàn ông khác che mưa chắn gió cho , cùng gắn bó như môi với răng, vành tai tóc mai chạm vào nhau.


      sẽ có gia ̀nh, sẽ làm vợ, làm mẹ.


      Nhưng! thể nào!


      tuyệt đối thể buông tha .


      Cho nên, hai người họ vài thập niên qua luôn như vậy. Bây giờ chỉ có thể lấy hết khả năng của mình đem từng đoạn ký ức đã phát sinh trong cuộc sống đã trải qua nhét vào đầu Đường Y Y. Vật quy nguyên chủ.


      Trong phòng bếp tràn ngập mùi thơm, xộc vào mũi, mê người.


      Trương Tiểu Huy cùng Quý Thời bận rộn, người trước múc đồ ăn, người sau xắt hành, lột vỏ tỏi.


      “Em nghe Ngôn Ngôn gọi Đường Y Y là gì ?”


      “Gọi là gì?”


      “Mợ.”


      “…”


      “Lát nữa ăn cơm lựa lời một chút, đừng kích thích của em.” Trương Tiểu Huy nghiêm túc dặn dò – “Tâm tình ấy lúc này tốt.”


      Quý Thời xuy một tiếng – “Em nói cứ làm như tâm trạng của ấy lúc bình thường tốt lắm vậy.”


      Trương Tiểu Huy – “…”


      “Sinh hoạt thường ngày, công việc, dục vọng của ấy đều là Đường Y Y xử lý, rời khỏi ấy, ấy giống như trẻ sơ sinh có sữa uống.” Quý Thời đem hành lá cắt xong bỏ vào trong chén - “Mặc dù có thể sống, nhưng nhất ̣nh suy dinh dưỡng.”


      cười lộ ra hàm răng trắng – “Nhìn tình hình trước mắt, chỉ ảnh hưởng nghiêm trọng đến thể xác mà tinh thần còn suy kiệt.”


      Nghe thấy vậy, mặt Trương Tiểu Huy đen thui – “ có cái gì khác so sánh được hả?”


      Quý Thời nhướng mày – “Như vậy mới chính xác.”


      Trương Tiểu Huy trợn trắng mắt.


      Gỡ một cái bao tay ra, Quý Thời tựa vào một bên mò vào bên trong quần áo Trương Tiểu Huy, thong thả hỏi – “Vợ à, lát nữa lên bàn, cần đóng vai nào? Có nhiệm vụ nào cho ?”


      Trương Tiểu Huy liếc qua – “ giả câm là được.”


      Khóe môi Quý Thời run rẩy.
      Last edited: 21/7/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :