1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế thành nghiện - Tây Tây Đặc - [Gương vỡ lại lành - Ngược nam (hài & thâm tình) - HE] (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      truyện hay lắm nàng ơi. nàng cố gắng nha... thanks nàng nhiều... hihi
      lananhtran51 thích bài này.

    2. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      @LạcLạc bạn cho mình e-mail nha, chị gởi e-mail qua bạn, mình muốn public thông tin.
      lananhtran51 thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Thôi khỏi nhé. Chị nhận vụ này
      lananhtran51Carol thích bài này.

    4. Carol

      Carol Well-Known Member

      Bài viết:
      282
      Được thích:
      3,762
      ☆ Chương 2 - Chết


      Cửa phòng phịch tiếng mở ra, vì dùng sức quá mạnh, đụng vách tường vang dội, bụi bặm rào rào rơi xuống.

      Thân hình của Tần Chính cứng đờ ở cửa, chân , đầu óc bế tắc, lâu sau, Tần Chính mới hỏi ra câu đầy đủ, hơi thở nồng nặc mùi thuốc lá, còn có răng môi chạm vào mùi tanh.

      "Ông … bên phía cảnh sát vừa vớt lên tử thi, là Đường Y Y, cho nên … ấy chết?"

      Quản gia nhìn quầng thâm xanh tím dưới mí mắt của , nghẹn ngào lên tiếng - “Đúng vậy tiên Sinh..."

      Mu bàn tay nổi lên gân xanh, Tần Chính ngửa đầu ra sau, hai tròng mắt tràn ngập tơ máu khép lại, lại mở ra, sải bước xuống lầu.

      Quản gia rũ mắt sững sờ - “Tiên sinh, ngài vẫn chưa mang..." tất – lời còn chưa kịp thốt ra, người phía trước xuống lầu, sắp chạy qua phòng khách.

      Quản gia lau nước mắt, thở hơi dài.

      --------

      tiếng ầm nổ vang, tiếng sấm ầm đùng, giông bão sắp tới, nhánh cây điên cuồng đung đưa, cây cối như muốn bật cả gốc rễ.

      Bên ngoài mờ mịt mảnh, lá khô cuốn rậm rạp chằng chịt bụi bặm bay đầy trời, giống như hồi hợp tấu hòa , quấy phá tâm thần khó mà tập trung.

      Mười lăm phút đồng hồ sau, bên ngoài phòng xác.

      Nhận được thông báo chạy đến, Tiết Ngũ đứng bên trong vòng vây của cận vệ, lông mày nhíu chặt.

      bên là bác sĩ pháp y ưu tú của trung tâm – Bạch Bân – đánh giá thi thể được vớt lên. bên là đội trưởng cảnh sát hình - Trần đội trưởng - và tất cả mọi người liên quan.

      đầu hành lang truyền đến tiếng bước chân, là tiếng giày da chạy tới, mọi người hẹn mà cùng nghiêng đầu nhìn sang.

      Người đến thân hình cao to, sống mũi là gọng kính mạ vàng, phía sau tròng kính là đôi mắt đầy thâm trầm. mặc áo sơ mi đen, vạt áo bỏ vào quần tây đen, lộ ra vẻ vội vàng cùng mệt mỏi.

      thân trang phục đen, ngột ngạt, đè nén, phụ trợ cho khuôn mặt càng phát ra lạnh lùng, giống như là chạy vội về chịu tang.

      Tiết Ngũ lướt qua cận vệ, bước nhanh về phía trước - “A Chính."

      Tần Chính ngừng bước, kịp vén vài sợi tóc rơi xuống mặt, lưu lại bóng mờ sắc bén.

      Tần Chính càng đến gần mọi người, khí xung quanh trong nháy mắt thấp tới cực điểm, như tảng đá lớn từ trời giáng xuống, đè ngực làm cho mọi người hít thở thông.

      Cục trưởng tươi cười rạng rỡ - “Tần tiên sinh."

      Tần Chính qua ông ta, làm như thấy.

      Gương mặt già nua của cục trưởng cứng lại cái, chớp mắt khôi phục lại như thường.

      Trần đội trưởng bồn chồn trong lòng, ông tiếp nhận vụ án này, ngay lúc biết được thân phận của người chết, ông nghĩ đến tất yếu dính dấp đến đại tôn thần, đầu ông liền to như cái đấu, từ buổi sáng đến bây giờ, ông phút bình an, đứng ngồi yên.

      Kết quả đánh giá có, loại trừ khả năng bị giết chính là chết đuối. Hi vọng đương hiểu .

      Trần đội trưởng nháy mắt với Bạch Bân.

      Bạch Bân đem bảng đánh giá DNA trong tay đưa tới - “Tần tiên sinh, báo cáo DNA kiểm nghiệm thân phận của tử thi."

      Tần Chính nghiêng người nhìn Bạch Bân, chiều cao chênh lệch, Tần Chính từ cao nhìn xuống, mặt chút thay đổi, mang theo khí tràng của người ở cao đầy uy nghiêm cùng dò xét.

      Cảm giác sắc bén và áp bách đánh tới, Bạch Bân theo bản năng ngừng thở.

      Bản báo cáo được nâng giữa trung bị lấy , tấm lưng khẩn trương của Bạch Bân buông lỏng, tay rủ xuống, đầu ngón tay bởi vì nguyên nhân gọi được tên mà phát run, Bạch Bân dứt khoát bỏ tay vào trong túi quần.

      Ánh mắt của Tần Chính chỉ xẹt qua vài lần, đồng tử co rút nhanh, sau đó nhìn lại lần nào nữa, hô hấp càng thêm nặng nề, Tần Chính xiết chặt báo cáo, ném cho quản gia, còn mình thẳng về hướng phòng xác.

      Sau lưng truyền đến tiếng của Tiết Ngũ, giữ chặt Tần Chính - “A Chính, đừng vào. Hình dạng của Đường Y Y ..."

      Tiết Ngũ tiếp, ý tứ ràng, xác định tướng mạo của đại mỹ nhân trong trí nhớ là hai thái cực.

      Cũng cho Tần Chính biết, Tiết Ngũ xem qua.

      Tần Chính lướt qua Tiết Ngũ.

      Tiết Ngũ lại tiếp tục khuyên can, trầm giọng - “ miếng thịt ngâm trong nước cả đêm cũng còn có mùi, trắng bệch, huống chi ấy ngâm ở trong biển nhiều ngày như vậy, A Chính, đừng làm cho mình thoải mái, báo cáo đánh giá phải là ràng sao, ấy chính là Đường Y Y."

      Tiết Ngũ nhìn thôi cảm thấy khó chịu, còn sinh ra tâm lý chán ghét, uống ly sữa vài ngụm thôi cũng nôn ra sạch, nếu là Tần Chính nhìn, biết như thế nào.

      "Đủ rồi!" Tần Chính xanh mặt gầm - “Tôi phải tận mắt nhìn thấy ấy."

      Tần Chính nhất định phải tự mình xác nhận.

      Ai cũng thể ngăn cản.

      Tần Chính vừa vào, khí liền biến chất, loại mùi khó ngửi truyền đến chóp mũi, Tần Chính đứng im tại chỗ, hai tròng mắt sâu thấy đáy của , nhìn chằm chằm cái giường đối diện, phảng phất có thể nhìn xuyên thấu tầng vải trắng đến thi thể phía dưới.

      hồi lâu sau, Tần Chính lấy tay từ túi quần tây ra, nhấc chân đến gần.

      Mùi khó ngửi càng phát ra nồng nặc, ép thẳng tới yết hầu, ùn ùn di chuyển trong lục phủ ngũ tạng.

      Vải trắng đột ngột được vén lên, lộ ra thi thể nằm ở phía dưới.

      Giống như tảng thịt heo lớn, trắng bệch, mùi hôi thối, sưng phù còn hình dáng.

      Tần Chính hít hơi, biết có phải do bị mùi hôi thối ảnh hưởng hay vì cái khác, Tần Chính khó chịu lui về phía sau vài bước, đầu dựa vào mặt tường gạch men sứ lạnh như băng, mặt nổi nửa điểm gợn sóng.

      Khi tay Tần Chính vừa rồi đụng vào vải trắng lại giống như chạm vào bò cạp có độc, khẽ run lên cái.

      Sau đó ngừng run rẩy.

      Tần Chính đưa tay để lên môi, dùng răng cắn chặt, máu đổ, khiến dễ chịu hơn chút ít, nhưng giây sau lại càng thêm khó chịu, nhắc nhở , đây phải là mộng. Đường Y Y chết.

      Tần Chính phải là hạng người lương thiện, tay dính qua máu, gặp quá nhiều lần tử vong, sớm chết lặng, lần này đúng là đại loạn.

      Liên tiếp hít thở sâu mấy hơi, mỗi đầu dây thần kinh trong nháy mắt đều thể ức chế kéo căng thành trạng thái đáng sợ, sắp đến cực hạn, ở chỗ sâu trong đôi mắt của Tần Chính có gì đó cuồn cuộn, quyện lại, rồi sôi trào, lại mạnh mẽ đông đặc, rút , rồi biến mất.

      "Đường Y Y, tôi cho phép, sao lại dám..."

      Lời chậm rãi được rít ra từ cổ họng, giọng khản đặc, bộc lộ tâm tình xác định, hầu kết của Tần Chính ngừng trượt lên trượt xuống, hơi thở của nặng nề, tức giận cùng bi thống ùn ùn kéo tới, điên cuồng xé rách trái tim.

      giây sau, Tần Chính cất bước đứng trước giường, mắt từ cao bao quát nhìn xuống.

      Người con này tháng trước cùng vành tai và tóc mai chạm vào nhau, vài ngày trước bán đứng , bạc tình bạc nghĩa, hôm nay lại nằm ở chỗ này, lạnh như băng, cứng ngắc, hoàn toàn thay đổi.

      Ngay cả cơ hội chất vấn cũng cho .

      Tần Chính cúi đầu cười lạnh pha kèm mùi vị máu tanh - “Nếu tốn hết công hết sức để chạy trốn, nên núp ở trong xó xỉnh nào đó lo lắng hãi hùng, trải qua cái mà em gọi là cuộc sống, tại sao lại phải chết? Hả?"

      Tần Chính đột nhiên kéo vải trắng xuống dưới, trông thấy nốt ruồi son bên trái xương quai xanh của xác nữ.

      Đó là nơi mà Tần Chính thường xuyên lưu luyến nhất.

      Hai vai rủ xuống, hai ngón tay thon dài chẳng biết xiết lại từ lúc nào, nắm chặt nắm tay, móng tay đâm vào đường vân trong lòng bàn tay, từng khớp xương nhô ra, trắng bệch, cho đến khi chọc thủng lớp da mỏng kia, máu tươi đầm đìa.

      lâu sau, Tần Chính nhắm mắt lại, buông mười ngón tay ra, xoay người ra ngoài.

      Cửa sau lưng khép lại, ngăn cách tử khí cùng khí lãnh bên trong.

      Đầu hành lang yên tĩnh.

      Mọi người ở đây cũng ai ngẩng đầu nhìn Tần Chính thẳng ra ngoài.

      Lông mi Bạch Bân rũ xuống, tay trong túi quần lại run lên, giống như cuối cùng yên tâm điều gì đó.

      Trong đáy mắt của quản gia tràn đầy đau xót - “Tiên sinh, nén bi thương."

      Nhìn thấy bộ dáng quá mệt mỏi của bạn thân, Tiết Ngũ khẽ nhíu mày, mặc kệ Đường Y Y là ai, là thư ký, người giúp việc, bạn giường, tình nhân hay là khả năng khác, bây giờ còn quan trọng nữa rồi.

      “A Chính, người chết, đừng suy nghĩ nữa.”

      “Tôi thấy, hay cậu nên về nước, đến nhà em cậu ở thời gian, nghỉ ngơi chút.”

      Tần Chính trả lời Tiết Ngũ chữ câu, Tần Chính sải bước về phía trước, bước chân ngừng, có chút hoảng loạn.

      Nhìn Tần Chính cật lực khắc chế bản thân, như bất cứ lúc nào cũng có nguy cơ sụp đổ ầm ầm, tan nát thành mảnh .

      Đưa mắt nhìn bạn thân rời , Tiết Ngũ lười biếng phất tay - “Giải tán hết ."

      Cục trưởng hất cằm, Trần đội trưởng dẫn mọi người rời .

      "Tiết Thiếu, tử thi có cần xử lý hay ..."

      Tiết Ngũ bực bội cắt lời - “Gấp cái gì?"

      "Đợi Tần Chính lên tiếng rồi tính, đến lúc đó còn phải xem đem tro cốt rải ra biển hay là làm phần mộ ở nghĩa trang.”

      Bước chân của Bạch Bân ngừng nửa nhịp, sau đó lại lặng lẽ bước tiếp.

      -----------------

      Bước như chạy rời khỏi cao ốc, ngồi vào bên trong xe, Tần Chính lấy gọng kính mạ vàng ra khỏi sống mũi, duỗi tay tìm bao thuốc lá, sờ soạng mấy lần mới sờ đến.

      Tần Chính kẹp điếu thuốc, mặt thể bất kỳ cảm xúc gì, hồn nhiên biết mình quên châm lửa.

      Cho đến khi quản gia nhắc nhở.

      Lời nhắc nhở kia tựa như tảng đá, nện vào mặt hồ phẳng lặng, bọt nước văng tung tóe khắp nơi.

      Khuôn mặt Tần Chính cuối cùng xuất vết nứt, dùng bàn tay chống trán, nỗi ngột ngạt nghẹn lại trong lòng.

      Quản gia ngồi phía trước thầm than thở trong lòng, đứa bé kia vì sao lại mất ...

      Tiên sinh cho dù là hận, cũng thương tâm, dù sao cũng bầu bạn mấy chục năm bên mình.

      Mèo chó nuôi bên người nhiều năm cũng bị khó chịu, gì là người, phải sao?

      Huống hồ đây là người săn sóc chiếu cố, sớm chiều chung đụng, trải qua mưa gió cùng nhau tồn tại.

      Quản gia vụng trộm nhìn qua kính chiếu hậu, phát mặt của tiên sinh tái nhợt giống bình thường.

      Sau khi Đường tiểu thư khi mất tích, tiên sinh giận dữ, phái người tìm bốn phương, tại người tìm được rồi, nhưng còn sống, đúng là tạo hóa trêu ngươi.

      biết tiên sinh có hối hận ?!

      Mấy năm trước, khi Đường tiểu thư lần đầu tiên khẩn khoản khẩn cầu rời khỏi Tần gia, tiên sinh nếu như nhớ đến tình cảm, đồng ý với ấy, cưỡng ép giữ ấy lại, những chuyện như thế này xảy ra.

      Bản thân ông cũng đáng trách, lúc trước nếu đem Đường tiểu thư tới Tần gia tốt rồi.

      Nếu truy cứu theo hướng khác, sai ở đây phải là ông, còn phải trách số mệnh của Đường Y Y tốt, sinh ra bị ruồng bỏ, gia đình vì tiền đem đẩy ra ngoài gán nợ.

      Thiên ý trêu người.

      Cần gạt nước đong đưa qua lại, tài xế cố gắng đè nén áp lực và khí trong xe đến mức thấp nhất, lo lắng đề phòng lái xe, hai tay nắm chặt tay lái, lòng bàn tay mồ hôi ướt mảnh.

      Tần Chính mi mắt nửa khép, rít hơi, rồi lại hơi, từng sợi khói trắng nối tiếp nhau mông lung phủ lên khuôn mặt Tần Chính, đem tất cả đều bao trùm trở nên mơ hồ.

      Những ngày qua, Tần Chính hàng đêm mất ngủ, chỉ có phẫn nộ ngập trời cùng sỉ nhục chống đỡ tinh thần của Tần Chính, đem ấy bắt trở lại, cầm tù, trừng phạt, hành hạ, để nhìn cầu xin tha thứ, sám hối, nịnh nọt, rằng sai, nên có ý nghĩ hão huyền, là vật sở hữu của Tần Chính, vĩnh viễn đều như vậy, thay đổi.

      Tần Chính nghĩ đến vô số hình ảnh, chỉ hề nghĩ tới là dương cách trở.

      Thế cho nên cả người Tần Chính đều chết lặng.

      Tần Chính cắn đầu thuốc, trong trí nhớ chợt lên hình ảnh mấy chục năm qua, từng màn, từng màn , nhớ tới lúc còn rất , quản gia mang theo xuất trước mặt , vừa gầy vừa đen, suy dinh dưỡng nghiêm trọng.

      "Đây là thiếu gia, sau này chủ nhân của con, con theo cậu ấy ."

      Tần Chính lấy tay xoa thái dương, phát mình lạc vào ký ức toàn là hình ảnh của ấy.

      "Ngừng xe."

      Xe đột ngột dừng ngay khi tiếng vang lên.

      Cửa sau xe mở ra, Tần Chính xuống xe, đứng trong mưa, phần lưng rất thẳng, đầu vai mơ hồ rung động.

      Lái xe dám nhìn, quản gia chỉ nhìn cái, đành lòng nhìn tiếp.
      Last edited: 30/6/17

    5. lyly

      lyly Well-Known Member

      Bài viết:
      765
      Được thích:
      866
      ahihi. cứ ngược nam là ta thích à. thanks nàng nhaaa
      lananhtran51Carol thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :