1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 46: Hành vi X bên cạnh (H)


      Bạc Tể Xuyên bắt đầu khống chế thời gian công tác của mình, khôi phục quy luật làm, về nhà cùng Phương Tiểu Thư như trước. Sau đó lại mang theo Phương Tiểu Thư làm lần kiểm tra chi tiết, sau khi xác định có vấn đề, hai người về nhà chuyện này cho Bạc Tranh cùng Nhan Nhã.

      Bạc Tranh ngồi sofa, sau khi nghe xong lời Bạc Tể Xuyên , ông mở miệng ngay, nhưng sắc mặt của ông cho mọi người, trong lòng ông vừa vui vẻ lại mâu thuẫn .

      Hồi lâu, lâu đến trong lòng mọi người đều sợ hãi, Bạc Tranh mới chậm rãi mở miệng, ông thấp giọng : "Cũng tốt, cũng tốt." xong bốn chữ này, ông giương mắt nhìn về phía Phương Tiểu Thư, ánh mắt phức tạp , "Cám ơn."

      Phương Tiểu Thư dự đoán được ông như vậy, sửng sốt chút sau vội vàng : ", cha cần cảm ơn con, người nên cám ơn là con mới đúng."

      Xác thực, Bạc Tranh tuy thể là người cha tốt với Bạc Tể Xuyên, nhưng với cũng tuyệt đối xem như người cha chồng tốt.

      Ông chẳng những cho Bạc Tể Xuyên những điều kiện tiện lợi giúp điều tra vụ án của nhà họ Phương, còn vẫn duy trì bọn họ điều tra đến cùng chuyện này, cung cấp cho bọn họ hậu trường, quyền lợi cùng ô dù. Cuộc sống thoải mái của bọn họ bây giờ, Bạc Tranh ra sức lực lớn nhất.

      Bạc Tranh chậm rãi lộ ra nụ cười vui mừng, ông bỗng nhiên đứng lên, cười : "Tối hôm nay tôi tự mình xuống bếp." Ông dường như rất vui sướng, đều thấy bộ dáng nghiêm túc thường ngày của ông, tại nhìn qua ông giống như là người cha bình thường, "Ta bảo Lưu tẩu mua đồ ăn." Ông xong xoay người bước , lúc còn kìm lòng được hát theo điệu hát dân gian.

      Hai tay Phương Tiểu Thư cầm mặt, vừa vui vẻ lại sợ hãi cúi đầu, Bạc Tể Xuyên liếc mắt nhìn , kéo vào trong lòng, bên tai : "Em cũng may mắn, rất nhiều năm cha xuống bếp."

      Tiếng chuyện cũng , vừa vặn có thể làm cho Nhan Nhã cũng nghe đến, Nhan Nhã nghe thấy lời này, sắc mặt tốt lắm.

      Bạc Tể Xuyên liếc mắt nhìn thấy bộ dáng đó của bà ta, mặn nhạt bổ sung : "Từ sau khi mẹ mất, ông ấy liền chưa từng xuống bếp." giống như chìm vào trong ký ức, nhận thấy sắc mặt của Nhan Nhã càng trở nên khó coi , "Thời gian mẹ còn đời này, trong nhà đều là cha nấu cơm, bởi vì mẹ là luật sư cực kỳ nổi danh, công tác bề bộn nhiều việc, mà thời điểm kia cha làm ở cục công an, khi đó tình hình trị an ở thành phố Nghiêu Hải khá tốt, ông ấy cũng cần bề bộn nhiều việc, cho nên việc nhà cơ bản đều là do cha làm."

      Phương Tiểu Thư biết là cố ý chọc giận Nhan Nhã, vô cùng phối hợp e lệ : " đúng, đó chỉ là mẹ , cũng là mẹ em, cho nên hẳn là mẹ của chúng ta."

      Từ lúc Phương Tiểu Thư bước vào cửa nhà họ Bạc, gọi Bạc Tranh là cha rất thường xuyên, nhưng gọi Nhan Nhã luôn luôn chỉ là Dì Nhan.

      Vợ chồng son kẻ xướng người hoạ như vậy, làm cho Nhan Nhã vốn định chúc mừng bọn họ rốt cuộc thể ngồi ở đây nữa, thần sắc hoảng hốt về phòng ngủ.

      Phương Tiểu Thư nhìn bóng dáng tiều tụy của bà, xác định hỏi người đàn ông bên cạnh: "Chúng ta có phải là hơi quá đáng hay ?"

      Bạc Tể Xuyên lạnh lùng nhìn về phía Nhan Nhã rời , thẳng tới lúc phòng ngủ đóng cửa lại mới thu hồi tầm mắt, quay đầu yên lặng nhìn Phương Tiểu Thư tựa vào lòng mình, tóc dài đen bóng của xõa ra vai, đeo bộ kính mắt, tay nhàng vuốt ve mái tóc của , bỗng nhiên : "Em đeo kính mắt rất đẹp mắt."

      Phương Tiểu Thư giương mắt nhìn về phía : "Phải ? Đây là kính mắt của ."

      Bạc Tể Xuyên nheo mắt lại, hình như cẩn thận đánh giá bộ kính mắt đó, sau khi kiểm tra xong gật đầu : "Ừ, kính độ, em cũng có thể đeo."

      Kính mắt phẳng phải kính cận thị, nhưng có thể phòng tia tử ngoại cùng tia hồng ngoại, còn có thể bảo vệ nét đẹp của đôi mắt, khi Phương Tiểu Thư thu thập phòng ở hôm nay chọn bộ kính mắt ở giá kính trong phòng để quần áo của , bởi vì ánh mặt trời hôm nay có điểm chói quá.

      "Hôm nay là cuối tuần, thời tiết cũng sai, ăn cơm xong đưa em ra ngoài tản bộ." Hôm nay Bạc Tể Xuyên cũng mặc comple có vẻ cực kỳ nghiêm túc câu nệ, cuối tuần ở nhà rất nhiều thời gian hay mặc quần áo có vẻ tùy ý cùng đơn giản, bây giờ chỉ mặc cái áo sơmi màu trắng, bên ngoài mặc cái áo len dệt, quần dài màu nâu nhạt tính chất mềm mại lại thoải mái, Phương Tiểu Thư sở dĩ biết điều này, là vì tay thành sờ loạn đùi Bạc Tể Xuyên.

      Phương Tiểu Thư nhìn lướt qua phía phòng bếp, Bạc Tranh như trước cùng Lưu tẩu dặn dò cái gì, phỏng chừng nhất thời cũng chưa chấm dứt được. Nhan Nhã trở về phòng, cũng có dấu hiệu ra. Buổi sáng Bạc Yến Thần liền chơi cùng bạn học, tại trong phòng khách hẳn là có người tới.

      Phương Tiểu Thư suy nghĩ cẩn thận này đó, vô cùng to gan đứng dậy tách ra hai chân ngồi xuống người Bạc Tể Xuyên, trước khi nhíu mày muốn mở miệng cái gì liền cúi đầu cắn cổ họng của , vì thế những lời đến bên miệng của Bạc Tể Xuyên hoàn toàn hóa thành tiếng rên rỉ nhợt nhạt.

      "Ừ..." Bạc Tể Xuyên khó xử cầm cánh tay , bỏ người ra khỏi người , nhìn khuôn mặt nhắn của Phương Tiểu Thư lộ vẻ bất mãn, đau đầu , " cần xằng bậy."

      "Cái gì gọi là xằng bậy nha?" Phương Tiểu Thư vẻ mặt ngây thơ nhìn , cánh tay từ bụng vẫn sờ đến chỗ mẫn cảm nhất của người đàn ông, mặt Bạc Tể Xuyên nhăn càng nhanh, tự chủ được cúi đầu xuống trốn tầm mắt của , tiếc rằng hai người cách nhau quá gần, vừa cúi đầu liền thấy bộ ngực dưới áo lông rộng thùng thình màu trắng của Phương Tiểu Thư dán tại người mình.

      ...

      "Đừng náo loạn!" Bạc Tể Xuyên cố ý đè thấp giọng , mang theo cỗ oán khí, Phương Tiểu Thư nghe được sôi trào nhiệt huyết.

      Tuy nhiên biết giai đoạn đầu khi mang thai thể làm cái gì, nhưng Phương Tiểu Thư lại càng muốn khi dễ Bạc Tể Xuyên, nhất là lúc có vẻ mặt kiên trinh bất khuất.

      Đối với lời của Phương Tiểu Thư làm như nghe thấy, cố ý lộn xộn, ma sát phần mẫn cảm dưới người , lại mở rộng cổ áo lông rộng thùng thình ra rất nhiều, khi khe rãnh ở cổ áo kéo xuống sâu vừa mới làm Bạc Tể Xuyên nhìn cái xót gì...

      mặt Bạc Tể Xuyên nổi lên màu đỏ ửng bình thường, hô hấp quá ổn định, dồn dập câu: "Trở về phòng rồi sau." xong liền muốn ôm Phương Tiểu Thư lên lầu.

      Phương Tiểu Thư cũng cự tuyệt, hai chân trực tiếp ôm lấy thắt lưng của bắt tại người , miệng cũng nhàn rỗi, đặc biệt làm càn cắn vành tai , còn có ý xấu đem đầu lưỡi duỗi vào.

      Thân thể của Bạc Tể Xuyên xuất phản ứng theo bản năng, hít sâu hơi rất nhanh ôm lên lầu, lại tại lúc lên cầu thang nghe thấy cửa phòng ngủ ở tầng mở ra, hai người theo bản năng nhìn lại về phía chỗ phát ra thanh, chỉ thấy Nhan Nhã vẻ mặt ngạc nhiên khiếp sợ nhìn bọn họ.

      Đây là biểu tình gì vậy, hâm mộ sao? Ánh mắt của Phương Tiểu Thư là nhìn Nhan Nhã, môi lại như trước cắn đến cắn mặt Bạc Tể Xuyên, cắn đến Bạc Tể Xuyên phiền lòng, cũng quan tâm Nhan Nhã, trực tiếp liền ôm lên tầng .

      Nhan Nhã rất ít thấy Bạc Tể Xuyên như thế... Như thế... , bà biết nên hình dung tâm tình của mình giờ phút này như thế nào.

      Tại bà xem đến, Bạc Tể Xuyên quả thực giống hệt như Bạc Tranh năm đó, bọn họ đều thực lễ phép với mọi người, nhưng kỳ thực ít có người có thể vào trong lòng bọn họ, bề ngoài của bọn họ đều đẹp trai lịch tao nhã, giơ tay nhấc chân đều tràn ngập mị lực mê người, giống như là người có thể làm ra loại tình này ở trong trường hợp công cộng...

      Trong nháy mắt trong đầu Nhan Nhã sinh ra ý tưởng, phải là Phương Tiểu Thư là hồ ly tinh...

      Nhưng là bà vừa nghĩ như vậy lại phủ định chính mình, bà lại có tư cách gì người khác đâu, lúc trước nếu phải có cơ hội như vậy, tại còn biết bà ở đâu, cùng ai kết hôn, nuôi đứa của ai đâu.

      Nhan Nhã cùng Bạc Tranh kết hôn nhiều năm như vậy, Bạc Tranh chưa từng có hành vi thân mật gì với bà, nhìn cuộc sống vợ chồng thân mật của Bạc Tể Xuyên cùng Phương Tiểu Thư như vậy, trong đầu Nhan Nhã ghen tị, tâm tình vừa mới bình phục xuống dưới lại trở nên hỗn loạn, bà ràng lại xoay người về tới trong phòng.

      Bên đó mẹ kế trẻ tuổi mình trông phòng tịch mịch được, bên này Phương Tiểu Thư lại vô cùng vui sướng.

      Phương Tiểu Thư ghé vào người Bạc Tể Xuyên, đưa đặt ở giường, cởi áo lông của mình, lại cực kỳ thoải mái cởi bỏ bra ném tới bên, phần khỏa thân đem tóc dài mềm mại màu đen đá đến sau lưng, hai tay chống vào ngực , nhìn xuống từ xuống dưới, muốn làm gì làm, lại cho lộn xộn.

      Bộ ngực của Phương Tiểu Thư cực kỳ xinh đẹp đầy đặn, bầu ngực lại trắng nõn, chỉ nhìn là có thể tưởng tượng đến mềm mại sau khi sờ lên.

      Bạc Tể Xuyên hô hấp dồn dập đem mặt chuyển tới bên, cũng rất nhanh bị Phương Tiểu Thư mạnh mẽ vòng vo trở về.

      Chỉ thấy tóc đen của Phương Tiểu Thư xõa tung ra, híp mắt nhìn , cực kỳ ủy khuất câu: "Tại sao nhìn em, em rất khó xem sao?"

      "Ừ. Khó coi." Bạc Tể Xuyên cũng tức giận, xem tới được ăn đến, cũng chính là khó coi! Nhìn liền khó làm!

      Sắc mặt của Phương Tiểu Thư trở nên cổ quái, nắm lên tay đặt lên ngực mình, Bạc Tể Xuyên cái này nhưng thực được, mặt cũng lại chuyển sang bên cạnh, nâng tay đem ép xuống dán tại người mình, cảm giác được nhũ hoa của dần dần bành trướng biến cứng rắn dưới đầu ngón tay của , xoay người đem đặt ở dưới người.

      Phương Tiểu Thư tách ra hai chân kẹp lấy thắt lưng của , hô hấp dồn dập lại kiều mỵ, mặt mang theo cam lòng ràng, cắn môi : " được nha, thể vào, ba tháng đầu khi mang thai thể..."

      Bạc Tể Xuyên hôn sau gáy , khi chuyện mang theo hơi thở ấm áp phun đến gáy , cả người rung rung chút, cực kỳ mẫn cảm.

      Bạc Tể Xuyên dường như nở nụ cười tiếng, thấp giọng : "Còn phải em tự làm tự chịu."

      xong liền cắn vành tai , hơn nữa nhàng thổi khí vào bên trong, hình như là trả thù hành động thích đáng của ở, tra tấn thân thể ngừng vặn vẹo, rất nhanh liền phản ứng mãnh liệt đứng lên, miệng ừ ừ a a ngừng thấp giọng rên rỉ, chân dài cọ đến cọ người , giống như cầu xin cái gì.

      Tuy nhiên biết thể làm ra hoạt động thực chất gì, nhưng thấy thoải mái như vậy, Bạc Tể Xuyên vẫn là thuận theo cởi quần áo của hai người, nhàng dán vào người , tiếp xúc như vậy cũng có thể cho hai người nhau khoái cảm , cảm giác được thân thể cọ vào người , phần dưới của thể tránh né làm ra phản ứng, tay cực kỳ mẫn cảm tìm kiếm xuống phía dưới, trực tiếp cầm lấy vũ khí của tước súng đầu hàng.

      Phương Tiểu Thư nắm bộ phận cứng rắn trong tay, tay lên xuống cao thấp, thân mình chậm rãi di động xuống phía dưới, Bạc Tể Xuyên khởi động nửa người nghi hoặc nhìn , chỉ thấy đưa mặt dời đến trước ngực , sau đó ngậm ở bộ phận nổi lên trước ngực gầy gò trắng nõn của , vuốt phẳng cắn xé trong miệng, động tác nặng, lại quả thực muốn lấy mạng người ta.

      Người đàn ông nào chịu được chuyện này?

      Tóm lại Bạc Tể Xuyên ở dưới động tác to gan của Phương Tiểu Thư nhịn được thở dài tiếng, ràng là hưởng thụ đến cực điểm.

      Phương Tiểu Thư thực vừa lòng với phản ứng của , cảm giác được nhàng giúp đỡ đầu , cũng kháng cự hành vi của , vì thế đẩy ra, rất dễ dàng đẩy ngã giường, sau đó khỏa thân đến bên hông , nửa quỳ ở giữa hai chân , cầm gì đó vẫn nắm trong tay chậm rãi ngậm vào miệng.

      Bạc Tể Xuyên rốt cuộc là vô cùng rụt rè , dường như thực ngượng ngùng với những chuyện này, như là định mở miệng ngăn cản, nhưng lại quá bỏ được dừng lại loại hưởng thụ này, vì thế bộ dáng của nhìn qua liền trở nên cực kỳ khó xử.

      Phương Tiểu Thư rất có cảm giác thành tựu hí mắt cười với , trong miệng ngậm vật cứng rắn nóng bỏng gì đó, giằng co hồi lâu, khi nghe thấy tiếng thở dốc của tăng thêm, chậm rãi buông lỏng ra miệng.

      lau quệt dấu vết khả nghi ở khóe miệng, hơi nghiêng về phía trước, dùng bộ ngực đầy đặn đem vật gì đó cứng rắn như trước kẹp ở trung gian.

      dùng ngữ khí muốn được khen ngợi : " xem, rất tốt với em em cũng đối xử với tốt, em đối xử với thế này được chứ?"

      Tính mềm dẻo của thân thể tệ lắm, dáng người cũng có bất kì địa phương nào có thể soi mói, nhất là bộ ngực trắng nõn mềm mại.

      Bạc Tể Xuyên dại ra nhìn bộ ngực trắng nõn mềm mại của kẹp vật cứng rắn của ở bên trong, màu sắc ở chỗ đó của đàn ông cùng phụ nữ có ít chênh lệch, hiệu quả thị giác làm cho căn bản có biện pháp phục hồi lại tinh thần, vẫn là câu của Phương Tiểu Thư làm cho thể trở lại thực.

      Động tác từ xuống dưới của Phương Tiểu Thư bỗng nhiên tạm dừng chút, cúi đầu dừng ở vật gì đó giữa bộ ngực, thở hổn hển : " nguy hiểm..."

      Bạc Tể Xuyên đau khổ ngẩng đầu lên, từ chỗ sâu nhất trong thân thể phát ra tiếng rên rỉ, hiển nhiên muốn bất cứ giá nào.

      ...

      Sau đó, thần kinh của Bạc Tể Xuyên thực trì độn như trước, giống như dạng di chứng, sau khi tắm rửa xong nằm giường, cầm quyển sách đọc ở chỗ kia, cũng chuyện đưa ra ngoài tản bộ sau khi ăn cơm xong lúc giữa trưa, tựa vào đầu giường nhìn chằm chằm văn bản, lại sau lúc lâu cũng lật trang giấy.

      Khi Phương Tiểu Thư tỉnh lại, liền thấy bộ dáng dại ra của , nâng tay lấy quyển sách ở tay , đầu gối lên đùi , híp mắt hỏi: " nghĩ cái gì thế?"

      Bạc Tể Xuyên chậm rãi tỉnh lại, mím môi nhìn , sau lúc lâu mới hỏi: "Từ khi nào em bắt đầu ?"

      ...Người đàn ông này lại rối rắm vấn đề này .

      Phương Tiểu Thư nhịn được cười lên tiếng, nhàng "Ừ?" tiếng, chế nhạo nhìn .

      Bạc Tể Xuyên thấy vậy, có biểu tình gì gật đầu, ánh mắt như trước mất ánh sáng: "Tốt, biết, em căn bản là ."

      Phương Tiểu Thư bất đắc dĩ sờ sờ mặt : "Vậy còn hỏi?"

      Bạc Tể Xuyên kháng cự quay đầu, vuốt ve tay rụt rè : "Thử vận khí mà thôi, hiển nhiên vận khí của cũng tốt."

      Phương Tiểu Thư sâu chấp nhận: "Đúng vậy, vận khí của mà tốt gặp ."

      Bạc Tể Xuyên quay đầu lại nghiêm túc nhìn , sửa đúng : "Đây là hai cái vấn đề hoàn toàn khác nhau, cần lẫn lộn."

      Phương Tiểu Thư lại để ý đến ngữ điệu của , chính là lẳng lặng nhìn , còn phun ra ba chữ: " ."

      "... Ừ?" Cái này Bạc Tể Xuyên lại phản ứng trì độn.

      Phương Tiểu Thư thở dài, nhéo nhéo hai má của , nặn ra vết hồng, thực tế sớm muốn làm như vậy, người nghiêm túc rụt rè như vậy, khi bị niết mặt phản ứng là cái gì dạng đâu?

      Hiển nhiên phản ứng của Bạc Tể Xuyên cùng đại đa số đàn ông đều sai biệt lắm, hơi phiền chán bắt lấy tay , nhìn chằm chằm dùng ánh mắt ý bảo giải thích ràng nghi hoặc của .

      Kỳ có cái gì đáng nghi hoặc đâu, tình đều xảy ra trước mắt sao?

      Phương Tiểu Thư mỉm cười, dịu dàng : " làm người duy nhất vào trong lòng em, như thế nào liền điểm đều biết em đâu?" cầm lại tay , thanh nặng nề, mang theo sức thuyết phục rất mạnh, "Kỳ em vẫn đều rất sợ hãi, căn bản em lợi hại như biểu bên ngoài như vậy, nhưng mà chỉ khi ở bên cạnh , em mới mạnh mẽ, mà phải giả vờ."

      Chỉ khi ở bên cạnh , mới giống như tất cả băn khoăn cũng tồn tại.
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân10 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Temmmmmmmm.......van la ta va lai la ta..........PTT lay kinh nghiem dau ra the lay......quay a xuyen nhu chong chong y........co babi roi ma ta van co thit vun that huong thu nha......thanks @Natalie Pham
      myuyenNatalie Pham thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @linhdiep17 : lúc edit ta cũng đặt ra câu hỏi đó là c lấy đâu ra nhiều kinh nghiệm thế , mà ràng lần đầu vs a Xuyên mà.:th_82::th_82::th_82:. Mà mong về sau mong tác giả cho tý thịt vụn thế này :th_57::th_57::th_57:
      phuthuykembong17, linhdiep17myuyen thích bài này.

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      ta trờ lại, @linhdiep17 nàng ko cần buồn chán nữa đâu, ta chac chắn tranh giành tem với cưng hahahaha. Ta bình loạn sau, giờ hú hí để nàng biết trở lại của ta
      vẫn như mọi lần thank kiu tình iu @Natalie Pham <3 <3 <3.
      linhdiep17Natalie Pham thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @myuyen : welcome back babi.:yoyo45::yoyo45:. Ta mới vào thấy nàng tổng tấn công like rồi:yoyo36::yoyo36:. Mà bé con nhà nàng khoẻ hẳn chưa? Nàng trở lại là từ này nàng @linhdiep17 hết buồn rồi nhé:yoyo29::yoyo29:
      phuthuykembong17, linhdiep17myuyen thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :