1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 44: Hòa thuận như lúc ban đầu


      Sau khi kết thúc hoạt động kịch liệt, hai người ôm nhau nằm ở giường, ôm , trong hơi thở tràn ngập hương vị của , trong lòng nên lời là cảm giác gì.

      như thế nào đâu, giống như tất cả ý tưởng phía trước của mình đều có thể bị chính mình giải thích ràng, ví dụ như bộ dáng thường xuyên lạnh nhạt lõi đời của , tại cảm thấy, đó cũng là bởi vì trải qua rất nhiều tổn thương mà người khác chưa từng trải qua mới trở nên như vậy, như vậy lại có cái gì sai đâu.

      Nhưng là cứ việc như thế, Bạc Tể Xuyên còn là có chút quá thoải mái.

      cúi đầu, nhìn Phương Tiểu Thư giống như con mèo tựa vào trong lòng , tuyệt đối xác định ngủ, vì thế mở miệng hỏi: "Vừa rồi hỏi em vì sao em luôn trả lời."

      thực tế Phương Tiểu Thư xác thực chính là nhắm mắt chợp mắt mà thôi, ngủ, nghe hỏi như vậy, liền mở mắt ra nhìn về phía , lập lại lần: "Vừa rồi?"

      Bạc Tể Xuyên chậm rãi nheo lại cặp mắt hoa đào xinh đẹp, có kính mắt che dấu, ánh mắt này bạo lộ ra thần sắc mê hoặc rất khó có thể ngăn cản, khó trách khi công tác luôn muốn đeo kính mắt.

      Phương Tiểu Thư nâng tay vuốt phẳng chút cái cằm trơn bóng của , lẩm bẩm : "Cái nào vừa rồi nha, là lúc sao?"

      "..." Khóe miệng Bạc Tể Xuyên co rút chút, bỗng nhiên muốn biết đáp án.

      muốn mở miệng ngăn cản trả lời, chợt nghe thấy : "Nếu là về thời điểm kia, vậy thực rất có lỗi, em cũng có biện pháp, bởi vì con người tại thời điểm cao trào là có biện pháp nhiều lắm."

      Bạc Tể Xuyên hơi nhếch môi quay lưng để ý tới , giống như bởi vì ngôn ngữ đùa giỡn của mà tức giận, chỉ quăng cho cái bóng dáng gầy yếu thon dài.

      Phương Tiểu Thư tới gần , đem ngực dán tại lưng , ràng cảm giác được người cứng đờ, cũng vội vã chuyện, mà là sắp xếp lại chăn, đem thân thể của hai người che dấu ở dưới chăn đệm ấm áp.

      "Lộn xộn cái gì, lộ lưng ra nhiều như vậy, đẹp mặt là đẹp mặt, vừa bị lạnh làm sao bây giờ." Phương Tiểu Thư làm như có .

      Bạc Tể Xuyên vốn chính là đưa lưng về phía , cũng có nhắm mắt, nhưng nghe như vậy xong, lập tức nhắm mắt lại, hai đấm nắm chặt, bên tai chịu thua kém nóng lên.

      Người con này luôn có thể cực kỳ rụt rè ít lời kỳ quái, cái loại này này nọ... Căn bản là...

      "Mới có lộ ra nhiều như vậy." Sau lúc lâu, Bạc Tể Xuyên vẫn là nhịn được cãi lại câu.

      Phương Tiểu Thư nghe vậy nhịn được cười khẽ tiếng, giống như dỗ đứa : "Tốt, có."

      Bạc Tể Xuyên đau đầu rút ra gối đầu đặt tại mặt, bộ dáng giống như bị tủi thân rất lớn.

      Phương Tiểu Thư đẩy đẩy phía sau lưng , giọng : " tắm rửa cái ."

      Bạc Tể Xuyên hề động đậy, người đàn ông vô cùng sạch ngày xưa giờ phút này dường như quá để ý đến việc này.

      Phương Tiểu Thư bất đắc dĩ, đành phải tự mình tắm rửa trước, liền trần truồng như vậy từ giường xuống, chân trần vào phòng tắm, mở ra cửa bắt đầu tắm rửa.

      Tiếng nước rầm rầm làm cho lòng Bạc Tể Xuyên thể bình tĩnh, lần nữa lại gối gối đầu, suy tư chút, bỗng nhiên ngồi dậy tại giường tìm kiếm cái gì.

      tìm lúc lâu, mới tìm được vật mà mình muốn tìm.

      Là di động của Phương Tiểu Thư.

      Bạc Tể Xuyên trước tắt thanh của di động, sau đó ấn nút khởi động máy mở ra điện thoại di động, trong quá trình chờ đợi khởi động máy kiên nhẫn bị tiêu hao còn thừa nhiều lắm, thẳng đến thấy ảnh chụp của màn hình di động, tâm tình của mới tốt hơn chút.

      Mở ra di động, sau khi thu được tín hiệu, thông báo có những cuộc gọi nhỡ ngừng lên, Bạc Tể Xuyên khẩn trương nhìn lướt qua cửa phòng tắm, bên cẩn thận quan sát đến động tĩnh ở nơi đó, bên nhanh chóng xóa những thông báo có cuộc gọi nhỡ này, thẳng đến xóa xong cái cuối cùng, trong lòng mới cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

      Như vậy xem như tìm trước , chưa gọi điện thoại cho , chính là ngẫu nhiên tới nơi này nhìn xem phát ở mà thôi.

      Liền là như thế này.

      Bạc Tể Xuyên xóa xong thông báo cuộc gọi nhỡ vốn định tắt điện thoại thả về chỗ cũ, lại bỗng nhiên thấy tin nhắn rất kỳ quái.

      Bạc Tể Xuyên phải loại người xem xét riêng tư của người khác, nhưng tin nhắn này thực ngắn, có thể thấy toàn bộ nội dung màn hình.

      Cao.

      Đúng vậy, Bạc Tể Xuyên cũng thấy tin nhắn Cao Diệc Vĩ gửi.

      Phương Tiểu Thư tự nhiên là có trả lời lại tin nhắn này, dường như hiểu được vì sao tắt di động, lại vì sao sau khi thấy mở cửa tập trung tinh thần đề phòng chờ ở phía sau cửa.

      Tầm mắt của chuyển tới đế đèn bàn bị quăng ở bàn, hơi có chút suy nghĩ tắt di động, thả về chỗ cũ.

      lâu sau Phương Tiểu Thư liền tắm rửa xong rồi ra, thấy tránh né , cười muốn cái gì, đối phương liền rời tầm mắt nhìn , nhặt lên áo sơmi ngăn trở những vị trí trọng yếu buồn đầu vào phòng tắm, vẻ mặt ngưng trọng trầm tư tình gì đó.

      nghĩ đến là làm bộ như suy nghĩ chuyện gì, chỉ là sợ xấu hổ mà thôi, nhưng kỳ suy nghĩ chuyện tình.

      Bạc Tể Xuyên dùng thời gian tắm rửa cẩn thận tự hỏi chút tính nghiêm trọng của tình, lại phân tích chút thế cục, cuối cùng kế hoạch ra đối sách, thế này mới từ trong phòng tắm ra.

      Khi ra Phương Tiểu Thư muốn sai biệt lắm ngủ, đến bên giường, nằm ở bên giường, tựa vào đầu giường lẳng lặng rũ mắt nhìn .

      Phương Tiểu Thư chậm rãi mở mắt ra, nhìn về phía Bạc Tể Xuyên, giọt nước chưa lau khô khuôn mặt theo hai má chảy xuôi xuống, lưu lại dấu vết ái muội, biến mất tại trong cổ áo hơi hơi hỗn độn của .

      Phương Tiểu Thư chậm rãi rời tầm mắt xuống dưới, dừng tại trước ngực vẫn chưa cài nút áo của , chậm rãi nâng tay khẽ vuốt qua ngực , cảm giác được thân thể dưới tay từ cứng ngắc đến thả lỏng, có chút khàn khàn mở miệng: "Vì sao luôn cảm thấy em đâu?"

      Bạc Tể Xuyên dự đoán được vấn đề này, lập tức hơi sửng sốt, tầm mắt nhìn hơi lên mờ mịt.

      Phương Tiểu Thư dính người na đến bên người , tựa vào trong lòng gối đầu lên cánh tay , quý cọ cọ trong ngực , thở phào nhõm : "Nếu để ý đến , ngu ngốc."

      "..."

      thẳng ra tình cảm của mình với , lại hề đáp lại, chút thanh đều có, thích hợp.

      Phương Tiểu Thư khỏi nghi hoặc ngẩng đầu lên, thấy bộ dáng rối rắm của , coi như trải qua cuộc giao chiến kịch liệt trong lòng.

      Vì thế hỏi: "Như thế nào, hết chỗ với em rồi sao?"

      " phải." Bạc Tể Xuyên cố gắng duy trì biểu tình bình tĩnh, cứng ngắc , "Em làm tức giận đến mức biết nên cái gì cho tốt."

      Phương Tiểu Thư bị làm cho cười ra tiếng đến, tiếng cười dễ nghe êm tai, mang theo vui sướng chân của , Bạc Tể Xuyên thay đổi sắc mặt cúi đầu hôn hôn cái trán của , giọng : "Chuyện bên kia của Cao Diệc Vĩ xử lý nhanh hơn, em đừng nghĩ nhiều lắm."

      Phương Tiểu Thư yên lặng rũ mắt xuống, im lặng trong chốc lát, thấp giọng hỏi: "Em nên báo đáp như thế nào với những việc làm cho em đây?"

      Bạc Tể Xuyên bất đắc dĩ ôm chui vào trong chăn, che kín hai người, nhắm mắt lại : "Chỉ cần em đừng làm tức giận nữa là được rồi."

      Phương Tiểu Thư cũng rất đồng ý với những lời này: "Thân là người đàn ông, tính tình của tốt quá, mà em trừ bỏ chọc tức giận ở ngoài, cũng có sở trường gì nữa, thể cướp đoạt sở thích duy nhất này của em."

      "..."

      Đúng, liền là như thế này, chính là loại cảm giác này, luôn cảm thấy khẳng định mình tự sát, nhưng là có , thực nhiều thời gian lại hận thể tự tay giết .

      Bạc Tể Xuyên lại lần nữa thành công bị Phương Tiểu Thư chọc giận, vì thế trực tiếp hung hăng cắn ngụm lên cổ , rước lấy tiếng hô đau của Phương Tiểu Thư.

      ...

      Bên này hai người hòa thuận như lúc ban đầu, như keo như sơn, bên kia Cao Diệc Vĩ bị hai người này tính kế ghi hận lại chẳng phải hạnh phúc.

      Cao Diệc Vĩ tuy nhiên sớm đoán đến chuyện Phương Tiểu Thư trả lời tin nhắn của , nhưng vẫn là rất vui vẻ.

      Hơn nữa gần nhất hải quan luôn tìm phiền toái của , tin tức của người trong cục công an cũng càng phát ra theo mẫu, người ở các ngành khác phải bị điều chính là xảy ra chuyện bị mất chức, là làm cho có điểm sứt đầu mẻ trán, tâm tình hậm hực.

      Đây là từ sau khi kiện mười mấy năm trước chấm dứt, lại cảm giác được có nguy hiểm tới gần chính mình.

      ra từ quán bar danh nghĩa của mình, lên xe của mình, đàn em lái xe hỏi chỗ nào, nhìn lướt qua tuyết rơi đầy đất, bỗng nhiên : " chỗ của Phỉ Nhiên ."

      Diệp Phỉ Nhiên, ngôi sao nổi danh, cũng chính là người ở biệt thự đối diện với Bạc Tể Xuyên ở khu biệt thự Lục Hải.

      Lần đầu tiên phát ra Phương Tiểu Thư chính là thời điểm ra khỏi nhà của Diệp Phỉ Nhiên.

      Lần này Cao Diệc Vĩ đến khu biệt thự Lục Hải tự nhiên phải tìm Diệp phỉ Nhiên, tại chỉ cảm thấy hứng thú với con của Hà Duyệt, năm đó để lại người sống như vậy, làm cho cảm thấy kinh ngạc, lại làm cho cảm thấy kinh hỉ.

      Trác Hiểu ở khu biệt thự kia muốn mất tác dụng, hồi tưởng lại tính tình kiêu căng ngạo mạn đó, còn muốn nhớ lại hình dáng của Hà Duyệt trong quá khứ, trong đầu Cao Diệc Vĩ càng phát ra bình tĩnh.

      Làm cho càng thể bình tĩnh, là thấy chiếc xe Dodge quen thuộc vốn nên xuất ở trong này.

      Đại công tử nhà họ Bạc dĩ nhiên để ý con của Hà Duyệt như vậy, chẳng những đả kích nghiệp của , bộ hình dáng muốn giúp nhà họ Phương báo thù giải oan, liền ngay cả cãi nhau ầm ỹ đều là nhanh chóng chủ động nhận sai, quả thực đảo điên nhận thức người nhà họ Bạc đều tự cho là thanh cao của .

      Cao Diệc Vĩ ngồi ở trong Porche màu đen, xe tại dưới bóng ma của đèn đường vào đêm khuya quá ràng, nhưng ra là chỗ tốt để giám thị người khác trong thời gian dài.

      hơi có chút suy nghĩ tay chống đầu ngồi ở ghế sau, đàn em lái xe cùng bảo tiêu ngồi phía trước vô cùng khó hiểu vì sao xuống xe, trong nhà Diệp Phỉ Nhiên đèn vẫn sáng, tại đều hơn ba giờ đêm, hẳn là ta cũng đợi trong thời gian ngắn, đại ca đây là...?

      lâu sau, Cao Diệc Vĩ thu hồi tầm mắt nhìn chằm chằm biệt thự chướng mắt đó, mắt nhìn về phía trước sửa sang lại tay áo comple, thản nhiên : "Yến Túc, mày có biết gần nhất công an điều tra chuyện mày cho bọn người Ngô Thiệu Kỳ đó khoản tiền."

      Người đàn ông ngồi ở ghế sau sóng vai cùng Cao Diệc Vĩ gọi là Yến Túc, là người đứng thứ hai ở hội Tu Hành hội, tuổi cũng xấp xỉ với Cao Diệc Vĩ, hai người đều là người sắp bốn mươi tuổi, lại đều bảo dưỡng cực kỳ tốt, nhìn giống như mới hơn ba mươi tuổi.

      Nghe thấy đại ca như vậy, mặt Yến Túc khỏi trầm xuống, ngưng trọng : "Em biết."

      "Biết còn chạy nhanh xử lý chuyện này? Chẳng lẽ muốn làm cho bọn họ bắt được Ngô Thiệu Kỳ mày mới động thủ?" Cao Diệc Vĩ hơi nhếch lên khóe miệng, "Kỳ tao sợ chết, sợ chết là các ngươi, tao sống đến phía sau, chuyện gì đều trải qua, cái gì phúc tao cũng đều hưởng qua, tao chết đáng tiếc, đáng tiếc là các ngươi." khí thế bức người, mặt tối tăm trầm, làm cho người ta có cảm giác lòng dạ sâu nặng, "Số tiền đó là như thế nào đưa ?"

      Đó là bút số lượng, trước khi Bạc Tể Xuyên tiền nhiệm lâu mới giao cho phó viện trưởng viện kiểm sát Ngô Thiệu Kỳ, dùng để khơi thông quan hệ của hai viện kiểm sát và công pháp, cũng tưởng sau khi Bạc Tể Xuyên tiền nhiệm nhanh như vậy liền bắt đến ít nhược điểm của bọn họ.

      Cao Diệc Vĩ nhịn được hừ lạnh tiếng, giờ phút này ấn tượng của với nhà họ Bạc kém đến cực điểm, nếu phải nhà họ Bạc có thế lực chính trị lớn thâm căn cố đế phải có thể di động, cũng còn là tên thanh niên đến hai mươi tuổi hết sức lông bông, đúng muốn làm cho chuyện diễn ra tại nhà họ Phương năm đó xảy ra lần nữa.

      "Số tiền đưa cho Ngô phó viện trưởng là do Lý tử đưa , cùng rất nhiều người nhiều năm chúng ta hỏi đến, ai ngờ đến người cá nhân này gặp chuyện may... bất cẩn ..." Ngụ ý của Yến Túc là, ai biết liền bỗng nhiên toát ra đại công tử nhà họ Bạc thích chọn chuyện này?

      Cao Diệc Vĩ thản nhiên phân phó lái xe lái xe, lạnh như băng liếc mắt nhìn Yến Túc cái, lạnh lùng : "Khoản tiền này tao mặc kệ mày dùng biện pháp gì đều tìm trở về cho tao, cho dù là xử lý Ngô Thiệu Kỳ cũng quan hệ, tóm lại xử lý sạch cho tao, tao cho mày ba ngày, trong vòng 3 ngày hoặc là mày cầm lại valy tiền đến, hoặc là, tao cũng chuẩn bị cái valy cho mày."

      "... Em biết đại ca."

      Cao Diệc Vĩ khinh miệt thu hồi tầm mắt nhìn phía ngoài cửa sổ xe, ngón tay vuốt ve cánh môi, ánh mắt dày lại thanh thản, cái đó và tình cảnh chịu khổ chung quanh của hợp, giống như người sắp chết đến nơi phải .

      thực tế Cao Diệc Vĩ điểm còn sợ chết, khoa trương điểm, từ lúc năm đó nổ súng giết Hà Duyệt cùng Phương Tiệm Hồng cũng chết rồi, bây giờ quan tâm kết cục của mình như thế nào, có thể bị bắt lại phán tử hình hay , nhìn xem đều thực thản nhiên.

      muốn quan tâm sinh tử, chính là rất bội phục người có thể , tựa như đổi kênh TV, tựa như Hà Duyệt dạng.

      vẫn ý đồ làm cho chính mình quên chuyện cũ này, nhưng lại vẫn đều biết, tất cả những điều này chỉ là phí công thôi.

      giết người của mình, giết người của người mình , cũng đồng thời giết chính mình, biết cái gì gọi là hối hận. thể nhận Hà Duyệt rời , càng thể nhận việc đầu nhập vào vòng ôm ấp của đối thủ mất còn, mà đối với người thương tổn cùng phản bội mình, làm bị thương mười ngón tay này bằng làm cho những người này từ thế giới này biến mất, muốn phát , thế giới này có ai vĩnh viễn ở bên cạnh ngươi.

      Khi tuyết lở, mảnh bông tuyết cảm thấy chính mình có trách nhiệm. Đó khi như vậy, liền làm bọn họ cảm thấy là tên ác ma xấu xa nhất.
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân8 others thích bài này.

    2. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Ko có @myuyen chẳng còn tinh thần giựt temmmmmmmmm........chỉ có tinh thần hóng hớt truyện thôi.......moahhhhhhhhhjaaaaaaa.......:uong2:.......2 a chị cứ làm cảm xúc ta lên xuống thế lầy........:039:
      myuyen, Natalie Phamdunggg thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 45: Rốt cục mang thai.


      Thời gian sau này Bạc Tể Xuyên bận rộn lâu, sắp tới tết nguyên đán, năm mới theo lịch cũng còn xa, hy vọng có thể chấm dứt chuyện này trước tết lịch, như vậy đến lúc đó cả nhà có thể qua năm tốt.

      tháng sau, Bạc Tể Xuyên cùng Cố Vĩnh Dật cùng thủ đô, bên ngoài chỉ là tham gia hội nghị, mà chân chính phải làm cái gì, trừ bỏ bọn họ cùng Bạc Tranh ở ngoài ai cũng biết.

      Đương nhiên, Phương Tiểu Thư tự nhiên cũng biết chuyện, làm cái thê nô đủ tư cách, Bạc Tể Xuyên có thể là đạt tiêu chuẩn cao nhất thế giới.

      Cao Diệc Vĩ biết được Bạc Tể Xuyên rời khỏi thành phố Nghiêu Hải, lại xem kỹ chút tình cảnh trước mắt của mình, có điểm dự cảm đoán được tình khả năng cùng chính mình có quan hệ. nghĩ tới động tác của Bạc Tể Xuyên nhanh như vậy, khẩn cấp như thế, tựa như Phương Tiệm Hồng năm đó vậy.

      Hà Duyệt mẹ của Phương Tiểu Thư năm đó là giáo của trường trung học, bà rất xinh đẹp ôn nhu, nhiều lắm, đều đối xử bình đẳng với tất cả học sinh của mình, chưa bao giờ có bất kỳ thành kiến gì, bao gồm cả Cao Diệc Vĩ có gia cảnh bần hàn thành tích học tập lại kém bà cũng làm hết trách nhiệm.

      Khi đó Cao Diệc Vĩ vẫn là thiếu niên, nhìn giáo xinh đẹp dịu dàng của mình, trong lòng nảy sinh ra lòng mến quá bình thường.

      Kỳ lại tiếp, Cao Diệc Vĩ chính mình đều thể thừa nhận mình có điểm tâm lý biến thái, dù sao thiếu niên, đem lòng giáo lớn hơn mình ít tuổi, lại nhẫn mấy năm, thi đỗ vào đại học danh tiếng, toàn tâm toàn ý nghĩ ở bên cạnh giáo mình cả đời, này thấy thế nào đều có điểm kỳ quái. , điều này cũng phải gọi có tâm lý mẹ.

      Khi đó Hà Duyệt cũng coi lời thổ lộ của Cao Diệc Vĩ là , Cao Diệc Vĩ tốt nghiệp trung học trước khi học đại học từng tỏ tình với bà, nhưng lúc ấy có rất nhiều người ôm bà, tất cả học sinh của bà đều hết với bà cảm kích cùng tình cảm ngưỡng mộ vì công ơn dạy dỗ, chỉ có lời "Thích" của Cao Diệc Vĩ là khác với mọi người, làm sao bà có thể phân biệt ra đâu? Huống chi, bà sớm cũng kết hôn.

      Hà Duyệt là giáo viên ở trường học, nhưng chồng của bà cũng là đại ca xã hội đen có tiếng tăm lừng lẫy, thân phận của làm cho cuộc sống cùng công tác của bà có rất nhiều điều tiện, cho nên bà vẫn đều giấu diếm người ngoài chuyện mình kết hôn, liền ngay cả lúc trước mang thai Phương Tiểu Thư, cũng là xin nghỉ năm là thân thể thoải mái cần tĩnh dưỡng.

      Mà sau khi bọn họ có đứa , Hà Duyệt liền luôn luôn cố gắng thuyết phục Phương Tiệm Hồng buông tha cho xã hội đen, làm việc kinh doanh sạch , bà hy vọng tương lai con mình cũng phải đeo bối cảnh u như vậy.

      Phương Tiệm Hồng bị bà thuyết phục, lúc Phương Tiểu Thư sáu tuổi, cũng chính là sau khi Cao Diệc Vĩ học đại học, Phương Tiệm Hồng chính thức rời khỏi xã hội đen.

      Cho nên, khi Cao Diệc Vĩ về đến thăm người thân vào kỳ nghỉ của năm thứ nhất, phải biết tin tức Hà Duyệt sớm kết hôn, hơn nữa chồng của bà vẫn từng là đại ca xã hội đen. Năm đó, còn đến hai mươi tuổi.

      Cao Diệc Vĩ từng tại lăn lộn ngoài xã hội đoạn thời gian, khi đó còn rất , thuần túy là tò mò cùng phản nghịch, thẳng đến gặp được Hà Duyệt mới thu liễm. tự nhiên xa lạ Phương Tiệm Hồng là loại người nào, trong nháy mắt loại cảm giác bị phản bội, ràng nhớ trước khi mình học đại học Hà Duyệt còn có vẻ mặt rất dịu dàng trước lời thổ lộ của mình, còn " giáo cũng thích trò", như thế nào đột nhiên liền kết hôn nhiều năm?

      Cao Diệc Vĩ hề học đại học, ngồi canh giữ ở cửa trường học chờ đợi Hà Duyệt, rốt cục có lần đợi được bà đường tan học.

      Đối với cảm tình cùng ý tưởng sâu nặng điên cuồng của Cao Diệc Vĩ, Hà Duyệt sợ ngây người, hơn nữa ngụm từ chối, bà cực kỳ chán ghét cùng kháng cự với dây dưa của , nhìn thấy giống như nhìn thấy mãnh thú tránh như rắn rết, sau đó lại trực tiếp làm cho Phương Tiệm Hồng mỗi ngày đón bà tan tầm.

      Nhưng ra bà ra nguyên nhân làm cho Phương Tiệm Hồng đón mình sau giờ làm, đại khái là muốn cho Cao Diệc Vĩ cơ hội "Sống sót" , nhưng Cao Diệc Vĩ căn bản là quan tâm.

      Cao Diệc Vĩ lần lượt cười lạnh nhìn Hà Duyệt ngồi xe của Phương Tiệm Hồng rời , oán hận trong lòng ngày càng tăng thêm, thúc giục cuối cùng lên con đường thể quay về.

      Đó là mùa đông làm cho người ta vĩnh viễn thể quên được, Cao Diệc Vĩ gia nhập hội Tu Hành từng có mối thù hận lớn nhất cùng Phương Tiệm Hồng, hơn nữa dùng hai năm đến vị trí đàn em được tín nhiệm nhất của đại ca hội Tu Hành, mang theo đàn em thừa dịp thời điểm ý thức của Phương Tiệm Hồng mỏng yếu nhất, giết chết tất cả người trong nhà họ Phương cùng với Hà Duyệt. Thời điểm kia cũng chỉ hơn hai mươi tuổi.

      Cao Diệc Vĩ vĩnh viễn quên được khi nổ súng về phía Hà Duyệt Phương Tiệm Hồng lao ra chắn đạn cho bà, nếu là như thế này ta cũng chết ở nơi nào, lấy thế lực phía sau của cùng bảo vệ của đàn em, vốn có thể thoát , nhưng vì cứu Hà Duyệt mà tử vong.

      Đại ca chết, nanh vuốt rắn mất đầu tự nhiên hỗn loạn, mà Hà Duyệt mất chồng cũng thể chấp nhận những việc này, tại bên trong mảnh rối ren vĩnh viễn nhắm hai mắt lại.

      Cao Diệc Vĩ cũng nghĩ tới trong trang chiến đấu có ai muốn nhớ lại đó có người sống sót, thẳng đến mười mấy năm sau thành công, bắt đến người nằm vùng ngày thường rất được mình tín nhiệm xưng huynh gọi đệ.

      Hà Thư Vũ cũng là chết ở trong tay , tra xét thông tin ghi chép của Hà Thư Vũ, trừ bỏ có chút mục tiêu hư hư thực thực của cảnh sát, còn có những người khác. Cao Diệc Vĩ vốn tưởng rằng người này muốn là người cuối cùng, lại dự đoán được còn có thể tình cờ gặp Phương Tiểu Thư.

      Sức sống của người nhà họ Phương quá mạnh mẽ, dĩ nhiên sống nhiều năm như vậy dưới mí mắt của , Cao Diệc Vĩ cũng biết chính mình là nên khóc hay nên cười, dù sao giờ phút này, có dục vọng lại giết chết như vậy, kỳ nếu có chuyện Hà Thư Vũ lừa gạt nhiều năm như vậy, làm đau lòng, nhớ lại cảm giác bị Hà Duyệt "Phản bội", cũng giết chết .

      Mà nay, Bạc Tể Xuyên muốn làm cái gì lại ràng hơn bất cứ ai, ngăn cản được, cũng muốn ngăn cản, sớm nghĩ đến chính mình ngày như vậy, vẫn chờ đợi ngày này đến, thời tiết bây giờ lại tệ lắm, mùa đông năm nay liền giống như mùa đông năm ấy làm cho người ta muốn làm chút chuyện tội lỗi hợp với thời tiết, chẳng qua lần này muốn học xong kiềm chế xao động cùng cuồng nhiệt trong máu huyết của mình như thế nào.

      Bạc Tể Xuyên đại khái họp nửa tháng, hôm nay là hơn tháng sau ngày bọn họ làm lành sau lần cãi nhau ngày trước, tiếp qua vài ngày liền tròn hai tháng.

      Hai tháng này, cuộc sống của Phương Tiểu Thư ở nhà họ Bạc coi như tự tại, Bạc Tranh cũng đến chuyện thể sinh đẻ, Nhan Nhã cũng nhắc lại chuyện có cháu, Bạc Yến Thần được nghỉ đông về nhà nghỉ ngơi, trong nhà hơn người thanh niên có tinh thần phấn chấn, khí cũng coi như hài hòa.

      ngày này, Phương Tiểu Thư vốn làm bình thường, lại bỗng nhiên cảm giác được trận co rút đau đớn dưới bụng, vì thế vội vàng lấy ra thuốc đau dạ dày luôn mang theo người muốn uống, nhưng bỗng nhiên lại nghĩ tới là thuốc ba phần độc, mỗi lần bụng đau đều uống thuốc, có thể hay làm cho tỷ lệ mang thai của mình càng thấp?

      Phương Tiểu Thư chịu đựng cắn cắn môi, chậm rãi để xuống thuốc đau dạ dày, cầm lấy áo khoác vất vả đứng lên, có lỗi với Tương Nhạc ngồi đối diện: "Ngượng ngùng tiểu Nhạc, bụng của tôi quá thoải mái, trước trong chốc lát."

      Tương Nhạc vội hỏi: " thoải mái? Vậy nhanh đến bệnh viện nhìn xem , gần nhất Bạc thư ký ở đây, ở đây cũng có việc gì, có quan hệ."

      Phương Tiểu Thư gật gật đầu, sắc mặt tái nhợt rời khỏi văn phòng.

      Tốc độ xuống tầng của rất chậm, người ngang qua tò mò nhìn cái, cũng thêm cái gì, đồng có vẻ hiền dịu còn giúp đỡ đoạn đường.

      Phương Tiểu Thư ra cửa lớn vô cùng cảm kích cảm ơn đối phương, đến đường gọi xe taxi phải bệnh viện.

      cũng khám dạ dày, mà trực tiếp đến phòng của nữ bác sĩ giúp làm chẩn đoán lần trước, hỏi chính mình uống thuốc đau dạ dày có làm cho thân thể mình tốt hay .

      Nữ bác sĩ thấy vô cùng đau đớn, từ trong ngăn kéo lấy ra táo đỏ pha nước cho ấm bụng, Phương Tiểu Thư uống vào cốc, quả nhiên có cảm giác tốt lắm chút, vì thế lại uống cốc nữa, lẳng lặng tựa vào giường bệnh ấn bụng của mình.

      "Bạc tiên sinh như thế nào cùng đến nha?" Nữ bác sĩ muốn biết chuyện vợ chồng bọn họ thẳng thắn với nhau, phía trước Bạc Tể Xuyên cũng cùng đến làm ít trị liệu cùng lấy thuốc, bà cũng coi như quen thuộc với đôi vợ chồng trẻ này, cho nên cũng ngại ngùng.

      Phương Tiểu Thư để cốc xuống suy yếu cười : " ấy thủ đô họp, phỏng chừng cuối tháng mới có thể trở về."

      Nữ bác sĩ thở dài, gật gật đầu: "Bọn họ làm công tác này muốn bận bịu đến đó là thực rất bận rộn, bằng ngược lại bị người khác linh tinh."

      Phương Tiểu Thư tùy ý "Ừ" tiếng, chán đến chết nhìn chằm chằm cái chén ngẩn người, lúc này nữ bác sĩ bỗng nhiên câu , làm cho vô cùng sững sờ ngẩn ngơ, bà : "Ôi chao? Như thế nào tôi cảm thấy béo hơn so với vài ngày trước?"

      Phương Tiểu Thư ngơ ngác sờ sờ mặt, lúng túng : "Có sao?" Tay đặt dạ dày rời đến bụng, hình như thực béo hơn chút.

      Ánh mắt của nữ bác sĩ thực độc, lần này cách hơn hai tháng từ lần đầu tiên Phương Tiểu Thư kiểm tra ra thể thụ thai, kinh nguyệt của Phương Tiểu Thư vẫn là chưa có tới, nữ bác sĩ biết được lập tức lại làm kiểm tra cho , được đến kết quả làm hai người vô cùng ngoài ý muốn.

      "Tôi mang thai sao?!" Phương Tiểu Thư thể tin nổi nhìn nữ bác sĩ, " phải ... Tôi rất khó mang thai sao?"

      Vẻ mặt nữ bác sĩ tràn ngập ý cười: "Là rất khó, xem ra là trị liệu có tác dụng, Bạc tiên sinh cũng rất ra sức, tại thai nhi tuy phải thực ổn định, nhưng cuối cùng là mang thai, may mắn buổi sáng uống bậy thuốc dạ dày!"

      Phương Tiểu Thư bị nữ bác sĩ câu "Bạc tiên sinh cũng rất ra sức" kia được mặt đỏ tai hồng, ra sức cái gì nha, trừ bỏ lần đó tại khu biệt thự Lục Hải làm được có vẻ làm càn, về sau đều bận, có đôi khi trở về muốn ý đồ gây rối cũng là rất vội vàng, làm được đều có vẻ vội vàng.

      Khóe miệng của Phương Tiểu Thư kìm lòng được nhếch lên, mặt nóng nhịn được nâng tay bưng kín hai má, cúi đầu cười : "Là vậy chăng? Ngài xác định sao? phải là chuẩn đoán sai ?"

      " ." Nữ bác sĩ ngụm cam đoan , "Tôi xem phụ khoa nhiều năm như vậy, cho tới bây giờ ra sai lầm, cứ yên tâm ."

      Phương Tiểu Thư cực kỳ vui mừng đứng lên, ngượng ngùng : "Tôi, tôi gọi điện thoại!"

      Nữ bác sĩ vui mừng nhìn : "Ừ, mau , đem tin tức tốt này cho Bạc tiên sinh, làm cho cũng vui vẻ."

      Phương Tiểu Thư liên tục gật đầu, sắc mặt hàng năm lạnh nhạt treo lên nụ cười sáng lạn, nhưng lại làm cho nữ bác sĩ nhất thời nhìn đui mù, khỏi ở trong lòng thở dài, quả nhiên là trai tài sắc ông trời tác hợp cho, xinh đẹp như vậy, cũng chỉ có người đàn ông tốt như Bạc tiên sinh mới xứng đôi.

      Phương Tiểu Thư kích động cầm di động đến phòng bên ngoài gọi điện cho Bạc Tể Xuyên, điện thoại vang vài tiếng Bạc Tể Xuyên liền nghe máy, chỗ bên kia hơi ầm ỹ, hình như là ở bên ngoài, nghe điện thoại liền : "Tiểu Thư? Làm sao vậy? Có chuyện gì sao?"

      Bình thường trong thời gian công tác rất ít gọi điện thoại cho , bây giờ lại gọi đến trong thời gian này, tất nhiên là có chuyện quan trọng gì đó.

      Từ sau khi bọn họ làm lành, Phương Tiểu Thư muốn rất ít có dục vọng muốn khống chế mãnh liệt như vậy, cuộc điện thoại này làm cho Bạc Tể Xuyên thể dâng lên tia sầu lo, chẳng lẽ là Cao Diệc Vĩ thừa dịp ở nhà có động tĩnh gì? Theo lý thuyết nên, trước khi rời riêng cùng Bạc Tranh, Bạc Tranh là hoàn toàn yên tâm, Phương Tiểu Thư hẳn là có việc gì mới đúng.

      lo lắng của Bạc Tể Xuyên hiển nhiên là dư thừa, Bạc Tranh còn lớn tuổi hơn nhiều đâu, tại loại chuyện này làm sao có thể thua được? Cao Diệc Vĩ tự nhiên thể tới gần người Phương Tiểu Thư, hôm nay Phương Tiểu Thư gọi cuộc điện thoại này, nhưng là muốn cho kinh hỉ.

      "Cái kia, em..." Phương Tiểu Thư có điểm biết nên như thế nào, giọng hơi run run, ấp a ấp úng sau lúc lâu, mới vô cùng e lệ , "Tể Xuyên, em, em mang thai ..."

      "Nha. . .Ừ?!" Bạc Tể Xuyên ngay từ đầu chính là theo bản năng ứng trả lời , nhưng sau khi phản ứng lại cái gì nhịn được kinh hãi, phóng viên ở quanh người làm phỏng vấn thấy mặt lộ ra sắc mặt kinh dị khỏi có chút tò mò, Bạc Tể Xuyên lập tức né tránh đám người, chuyển tới địa phương im lặng dò hỏi Phương Tiểu Thư, "Em cái gì? Mang thai? sao???"

      Tay Phương Tiểu Thư tự giác nhàng vạch tường, tâm tình cũng biết là kích động nhiều chút vẫn là vui sướng nhiều chút, tóm lại tại rất bình tĩnh, liền giọng đều hơi khàn khàn : "... Là bác sĩ , em cũng biết, chắc là ..." xong lời này Phương Tiểu Thư liền nhận ra chính mình năng lộn xộn, hít sâu, lần nữa, "Là , em thực có thai rồi."

      " lập tức trở về." Bạc Tể Xuyên họp ở thủ đô lập tức cắt bỏ quyết định, sau khi trấn an Phương Tiểu Thư tâm tình khẩn trương lập tức bắt đầu an bài lại hành trình của mình, lấy tốc độ nhanh nhất xong công việc của mình tại thủ đô, trong vòng 3 ngày liền chạy về thành phố Nghiêu Hải.

      Vừa xuống máy bay, Bạc Tể Xuyên liền lập tức lái xe từ bãi đỗ xe ở sân bay chạy nhanh về nhà, bây giờ là hơn tám giờ tối, Phương Tiểu Thư hẳn là ở nhà mới đúng, gọi điện trước cho , định cho kinh hỉ.

      Bạc Tể Xuyên ở đường về nhà ngang qua cửa hàng bán hoa, thấy bó hoa hồng màu hồng phấn vừa nở, bộ dáng kiều diễm quyến rũ đó giống như Phương Tiểu Thư, vì thế hề do dự dừng xe mua bó hoa đó về nhà.

      Phía sau Phương Tiểu Thư muốn ăn cơm xong nằm ở giường xem tivi, Bạc Tể Xuyên muốn ra ngoài hơn nửa tháng, thời gian mình trông phòng lại vượt qua nửa tháng. Ở thành phố Nghiêu Hải, Bạc Tể Xuyên cũng từng bởi vì bận mà đêm về nhà qua thời gian, biết đều là vì giải quyết chuyện tình của nhà , điểm cũng dám thầm oán , nhưng trong đầu lại vẫn là tịch mịch đều tràn ra dấm chua.

      Nhưng như thế nào đều thể tưởng được, Bạc Tể Xuyên trước tiên trở về, còn cầm bó hoa màu hồng phấn xinh đẹp.

      mặc bộ comple màu đen nghiêm túc, tóc được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, đeo kính mắt viền vàng, hoàn toàn là bộ dáng của học giả phong độ áo mũ chỉnh tề, nhìn qua có tính kỷ luật rất mạnh, người tràn đầy hơi thở quy tắc.

      Chính là, bó hoa hồng màu hồng phấn lại làm cho khí chất nguyên bản người còn sót lại chút gì, đôi mắt hoa đào bị kính mắt che đó càng bị đóa hoa kiều diễm làm nổi bật, nhìn xem Phương Tiểu Thư khỏi cười.

      Bạc Tể Xuyên hơi xấu hổ đóng cửa, để cặp tài liệu đến cửa tủ đứng, đông cứng hỏi: "Em cười cái gì?"

      Phương Tiểu Thư dựa vào đầu giường, nằm ở giữa giường lớn, đầu tóc đen rối tung gối đầu, làm nổi bật gương mặt của càng trở nên quyến rũ động lòng người, nốt ruồi dưới mắt trái thêm tóc đen mềm mại cùng làn da trắng nõn của , có loại cảm giác vừa sạch lại dụ hoặc.

      "Bạc Tể Xuyên, có biết ý nghĩa của hoa hồng màu hồng phấn là cái gì sao?" Phương Tiểu Thư thấy cắm hoa vào trong bình hoa, cởi áo khoác xoay người về phía , liền nhìn nghiêng người ngồi vào bên giường lên tiếng hỏi.

      Bạc Tể Xuyên suy tư chút, chút đều am hiểu mấy thứ này, suy nghĩ nửa ngày cũng thể nghĩ ra được, vì thế đành phải đứng dậy nằm nghiêng đến bên người , ôm chặt tự giác tiến vào lòng , khiêm tốn hỏi: "Có ý nghĩa gì vậy?"

      Phương Tiểu Thư nghe hỏi như vậy cười đến càng vui vẻ, vẻ mặt đắc ý : "Em chỉ biết biết ý nghĩa của hoa hồng màu hồng phấn, bằng khẳng định mua nó!"

      "Rốt cuộc là cái gì?" Bạc Tể Xuyên có loại dự cảm tốt.

      Phương Tiểu Thư hôn chút khuôn mặt của , mặt còn mang theo hơi lạnh vào mùa đông, đau lòng nâng lên bàn tay ấm áp của giúp sờ sờ mặt lại ấm áp tay, đem tay gắt gao bao vây tại trong bàn tay bé của mình, dịu dàng : "Đây là lần đầu tiên đưa hoa cho em, mặc dù có điểm sai lầm, nhưng em còn thực rất vui vẻ, cám ơn Tể Xuyên."

      Bạc Tể Xuyên ho khan tiếng, lông mi nhàng run run, sang chuyện khác : "Cho nên đâu, rốt cuộc ý nghĩa là gì vậy?"

      Khóe miệng của Phương Tiểu Thư nhếch lên chút ý cười quỷ dị, hẫng : "Hoa ngữ của hoa hồng màu hồng phấn là, em muốn gả cho ."

      "... ... ..." là tự làm tự chịu.
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân9 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      a muon ga cho e nhoa.............PTT gat dau di nao.............gat dau di nao.......... @Natalie Pham gat dau cai cho gia vui nao.........moahhhhjjjjaaaaaa
      myuyen thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      được đâu sói @linhdiep17:050::050:. Chương này a Xuyên dễ xương quá:060::060:
      myuyenlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :