1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 40: Tin dữ ở bệnh viện


      Phương Tiểu Thư cùng Bạc Tể Xuyên trực tiếp về nhà cùng nhau, mà xuống xe trước cửa bệnh viện, đến bệnh viện trước để kiểm tra thân thể, chờ Bạc Tể Xuyên đưa Bạc Yến Thần về trường học sau lại đến đón , chính mình thừa dịp lúc này làm kiểm tra.

      Bệnh viện thành phố Nghiêu Hải là bệnh viện lớn số ở trong nước, kết quả kiểm tra ở nơi này tự nhiên cần nghi ngờ, Phương Tiểu Thư ôm tâm tính tin tưởng quyền uy của bệnh viện này đến nơi đây, tưởng muốn kiểm tra xem mình có mang thai hay , tính toán chút thời gian kinh nguyệt, tháng này xác thực muộn nửa tháng có tới, trong lòng đoán bảy phần đến tám phần, cảm thấy chính mình khẳng định là mang thai, lúc kiểm tra toàn bộ hành trình đều mặt mang tươi cười, nhưng là sau khi được đến kết quả của bác sĩ uy tín, Phương Tiểu Thư cũng rốt cuộc cười nổi .

      Bởi vì thiết bị tiên tiến, kiểm tra cũng phức tạp, cho nên thời gian ra kết quả cũng dài, Phương Tiểu Thư ngồi ở ghế nghe bác sĩ nữ ngồi đối diện dịu dàng lại, chỉ cảm thấy chậu nước lạnh hắt đến người , làm cho từ đầu tới đuôi đông lạnh lạnh như băng.

      " đáng tiếc Phương Tiểu Thư, cũng có mang thai, nôn mửa có thể là dấu hiệu bị cảm lạnh, gần nhất vẫn là chú ý bảo dưỡng dạ dày thêm có vẻ tốt, có lịch sử bị bệnh dạ dày, nếu chú ý bảo dưỡng thực dễ dàng ra vấn đề lớn. Mặt khác, tôi phải cho cái tin tức xấu, kết quả kiểm tra của biểu , chỉ sợ rất khó có đứa ." Bác sĩ giọng xong, lo lắng nhìn Phương Tiểu Thư ngồi đối diện vẻ mặt mờ mịt, dường như là sợ luẩn quẩn trong lòng, bác sĩ dịu dàng an ủi , "Nhưng mà cũng phải trăm phần trăm có khả năng có, tỷ lệ có vẫn là tồn tại, chính là hết thảy còn phải xem vận khí..."

      "Tôi có thể... Mang thai tỷ lệ, có bao nhiêu?" Phương Tiểu Thư khàn khàn mở miệng, cổ họng khô khan, trong giọng tràn ngập chua xót.

      Nữ bác sĩ đồng tình nhìn , tạm dừng chút, : "... lâm sàng có tám mươi phần trăm thể mang thai là có thể trị liệu, nhưng mà Phương Tiểu Thư, từ cuộc kiểm tra hệ thống cùng kiểm tra toàn diện tôi cho làm phía trước đến xem, kết quả của , quá lạc quan."

      Bác sĩ đây là sợ tiếp thụ được mới thẳng , Phương Tiểu Thư biết chính mình vì sao hay ho như vậy, tưởng có lẽ là do thói quen cùng hoàn cảnh cuộc sống tốt nhiều năm như vậy làm cho ra loại vấn đề này, lại hoặc là mới trước đây từng có hành vi gì ổn tạo thành hậu quả này hôm nay, dù sao mặc kệ thế nào, kết quả chính là kết quả này, tiếp thụ cũng phải nhận.

      Phương Tiểu Thư hít sâu hơi, trầm tư lúc, giọng khàn khàn: "Tôi còn có giá trị trị liệu sao?"

      Nữ bác sĩ vội hỏi: "Có thể thử lần, điều kiện chữa trị của bệnh viện thành phố vẫn là sai, hơn nữa bác sĩ của bệnh viện đều là tinh , Phương Tiểu Thư đương nhiên có thể thử lần, đương nhiên, cũng phải trị liệu liền khẳng định có thể , tình huống của ..."

      "Tôi biết, cần làm như thế nào ngài cho tôi biết , mặc kệ thế nào tôi còn là muốn thử xem." Đúng vậy, thử làm sao biết được, cho dù là 1% cơ hội cũng phải thử chút nha, bằng ... Nếu sợ hãi chính mình mất Bạc Tể Xuyên.

      Vừa nghĩ đến Bạc Tể Xuyên, liền có điện thoại của , Phương Tiểu Thư ấn nút nghe máy, giọng êm tai của đối phương liền vang lên: "Ở phòng nào vậy? đón em."

      Phương Tiểu Thư vội : "Em xuống tầng tốt rồi, khám xong rồi."

      "Tốt, kết quả... Như thế nào?" hỏi mịt mờ, trong giọng mang theo tia chờ mong dễ phát , Phương Tiểu Thư cảm nhận được này đó, hốc mắt nhịn được nóng lên.

      Tim đập rất nhanh, cảm giác đầu óc sắp nổ ra, ngoài miệng tự chủ được dối: " có gì, chính là hơi bị cảm lạnh, dạ dày tốt lắm, em lấy thuốc uống, uống mấy ngày tốt rồi."

      tránh được vấn đề muốn biết, cũng tránh được chính mình nên thẳng thắn bệnh tình của mình cho biết, thể cho biết, thể tưởng tượng mất muốn làm sao bây giờ, tuy nhiên tuyệt đối phải loại đàn ông bởi vì thể sinh đẻ mà rời , nhưng thể tưởng tượng sau khi thẳng thắn chuyện này hai người nên ở chung như thế nào, Bạc Tranh lại đối đãi với chuyện này như thế nào.

      Dù sao Bạc Tể Xuyên là con trai trưởng của nhà họ Bạc, phương pháp trước mắt của Bạc Tranh lại tất cả đều là tính muốn đem tất cả giao cho , Bạc Tể Xuyên tuyệt đối thể là người đàn ông thể có đứa , mà cũng biết là chính mình có thể vẫn nhẫn tâm liên lụy , nhìn vì chính mình bán đứng lý tưởng, trà trộn tại trong môi trườn chính trị, thay giải quyết Cao Diệc Vĩ, lại cùng lúc gánh vác điều trong ba điều bất hiếu.

      Bất hiếu có ba, có con nối dõi là thứ nhất.

      ...

      Bạc Tể Xuyên im lặng ở điện thoại bên kia lúc, dường như thở phào nhõm, mới chậm rãi : " có việc gì là tốt rồi, nhanh xuống dưới , chờ em."

      Phương Tiểu Thư "Ừ" tiếng liền ngừng điện thoại, bắt buộc chính mình xem rất thất vọng trong giọng của Bạc Tể Xuyên, cùng bác sĩ lại trao đổi chút những chuyện cần phải chú ý cùng trị liệu kế tiếp liền vội vã xuống tầng.

      vừa ra cửa bệnh viện liền thấy xe Audi màu đen của Bạc Tể Xuyên, bước nhanh đến bên cạnh xe mở ra cửa ghế phụ ngồi lên , Bạc Tể Xuyên khi đó nhìn gương xe ở phía điều khiển ngẩn người, bị vỗ bả vai chút mới phục hồi lại tinh thần, tràn ngập xin lỗi với : " ngượng ngùng, để ý."

      Bạc Tể Xuyên chú ý tới chóp mũi của Phương Tiểu Thư rất đỏ, sắc mặt thực khó coi, lập tức tăng lên lò sưởi trong xe, cởi áo khoác comple đưa cho . khoác áo khoác còn mang theo nhiệt độ cơ thể của , muốn cái gì, liền chuyển đến cái chén giữ ấm.

      "Lấy ở trường học của Yến Thần, nghĩ em thoải mái, uống chút nước ấm tốt hơn rất nhiều." giúp mở ra nắp chén, hơi nóng tràn ngập giữa hai người, hốc mắt của Phương Tiểu Thư tự chủ được ươn ướt.

      nhận lấy cái chén, hơi nhấp ngụm, hơi nóng, nhưng vừa vặn có thể uống, thực ấm áp, uống vào dạ dày cũng thoải mái ít.

      Phương Tiểu Thư gắt gao cầm chặt cốc nước, nhịn được với Bạc Tể Xuyên chuyển xe chuẩn bị rời : " cần đối xử với em tốt như vậy, nếu có ngày cần em, đối xử tốt với em, đối xử với người khác tốt lắm, em chịu nổi."

      Bạc Tể Xuyên hơi bất đắc dĩ nở nụ cười tiếng, nhìn cái, trong ánh mắt mang theo sủng nịch, theo sau liền chuyên tâm lái xe, chính là ngoài miệng nhu hòa với : " cần em, cũng đối xử tốt với em, càng đối xử tốt với người khác, em có thể yên tâm."

      "..." Nhưng là, em lại che giấu chuyện đối với thực trọng yếu, em đáng đối xử với em tốt như vậy nha.

      Phương Tiểu Thư đem lời trong lòng nuốt xuống, ôm cốc nước có ngụm ngụm uống, ánh mắt nhìn ngoài cửa sổ, ánh mắt gần như tuyệt vọng.

      Con người rất kỳ quái, thời điểm đùa cợt người khác luôn nghĩ đến chính mình làm ra chuyện ti bỉ đồng dạng, nhưng đợi cho chính mình làm ra đến, lại ngừng cho chính mình tìm lấy lý do, điểm cũng tự mình tỉnh lại cùng tự sửa đúng.

      Thời điểm chính mình thương tổn người khác đều là bộ dáng dường như có việc gì, nhưng khi người khác thương tổn mình lại phản ứng kịch liệt giống như núi lửa bùng nổ, lòng dạ của phụ nữ là ngay cả nữ nhân đều đoán ra, Phương Tiểu Thư chỉ cảm thấy chính mình tại mỗi câu đều ích kỷ đến thể chữa trị nổi.

      Bạc Tể Xuyên cảm giác được hơi thở người đúng, suy tư chút vẫn là mở miệng, chính là thẳng, mà là quanh co : "Chỉ uống thuốc là được sao? Bác sĩ có muốn em kiểm tra lại hay ? cùng em?"

      Phương Tiểu Thư quay đầu, chính là giọng mũi rất nặng : " cần, vậy rất phiền cho ."

      Tay nắm tay lái của Bạc Tể Xuyên căng thẳng, tươi cười mặt chút biến mất. Mặt chút thay đổi chuyển xe vào đường cong, tầm mắt đảo qua gương chiếu phía sau, thản nhiên : "Em đừng sợ làm phiền . sợ nhất chính là em làm phiền ."

      Phương Tiểu Thư tự giác quay đầu nhìn về phía , xác định hỏi: "Tể Xuyên, có phải tức giận hay ?" cảm giác được giọng điệu chuyện của cùng vừa rồi giống với, nhưng thể khẳng định, tại đầu óc của rất hỗn loạn hoàn toàn thể tín nhiệm với phán đoán của chính mình.

      Bạc Tể Xuyên nhưng ra thực thản nhiên, cũng che giấu, thực ràng trả lời vấn đề của .

      : " phải tức giận, chính là đau lòng, vừa rồi em đối xử với rất khách khí.
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân8 others thích bài này.

    2. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      tem tem, hihiih, hok biet kip ko chèn, lần dtien ta ko bi @linhdiep17 cạnh tranh hahaha
      i love you @Natalie Pham
      Natalie Phamlinhdiep17 thích bài này.

    3. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      Sac.......lỏ bước sa chân sau rồi......:yoyo49:........́ gắng lần sau vậy......có cần ta đốt pháo mừng nàng ko @myuyen :yoyo51:, mai là có spoil khúc cuối chị co bay bi......nếu ko ta đau lòng chết mất:yoyo41:
      Natalie Phammyuyen thích bài này.

    4. myuyen

      myuyen Well-Known Member

      Bài viết:
      1,281
      Được thích:
      1,320
      CHÀO B.SANG @Natalie Pham, @linhdiep17 <3.
      @linhdiep17! Nàng đừng buồn, lâu lâu thả 1 bua cho ta mừng vậy mà, hihi còn lâu ta mới theo kip nàng nên đừng buồn nhé hihiih
      Natalie Phamlinhdiep17 thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 41: Trong nhà họ Bạc nghe thấy việc xấu


      Câu trả lời của Bạc Tể Xuyên lại làm cho Phương Tiểu Thư biết như thế nào cho đúng, vốn liền bởi vì giấu chuyện trọng yếu như vậy mà cảm thấy áy náy, lại biểu thành như vậy, thế này còn làm cho ở chung với như thế nào? Bây giờ tựa như cây củi đặt ở trong lò nướng, cả người đều bị lửa tổn thương, nhưng lại là chính nướng bản thân mình.

      Bạc Tể Xuyên tưởng kéo cũng .

      Phương Tiểu Thư nhắm mắt tựa vào ghế giả vờ ngủ, bắt buộc chính mình mang theo bất cứ cái gì giọng mũi trầm giọng : " đừng đối xử rất tốt với em, sau đó trừ phi em cầu , nếu trăm ngàn đừng đối xử rất tốt với em." xong mở mắt ra nhìn về phía , còn hỏi, " biết sao?"

      Bạc Tể Xuyên lái xe vào gara, biểu tình nghiêm túc cũng mang theo mấy phần nghi hoặc nhìn liếc mắt cái, làm như lơ đãng hỏi: "Rốt cuộc vì sao vậy?"

      Phương Tiểu Thư có rời ra tầm mắt, cùng bốn mắt nhìn nhau, cần nghĩ ngợi dối: "Bởi vì em là người xấu, em nhát gan yếu đuối, chịu được đối xử tốt với em như vậy, làm cho em có cảm giác gánh nặng, cần đem tưởng tượng về tình quá mức lý tưởng của xây dựng người em, suy sụp mất."

      Bạc Tể Xuyên hít sâu ngụm, tiếp tục nhìn , ngừng xe chạy xuống mở cửa xe, trước khi xuống xe thản nhiên câu: " biết."

      ...

      biết là tốt rồi, như vậy cũng công bằng hơn cho , chuyện này là em nợ , nên tra tấn em mới đúng.

      Sau khi xuống xe Phương Tiểu Thư xa gần sau Bạc Tể Xuyên, hai người trước sau vào phòng, vừa vào mùi hương đồ ăn liền xông vào mũi, Nhan Nhã từ nhà ăn ra vẻ mặt vui vẻ tiếp đón bọn họ: "Tể Xuyên hai người về rồi, nhanh tới ăn cơm, hôm nay ta tự mình xuống bếp."

      Phương Tiểu Thư lăng lăng nhìn Nhan Nhã, giờ phút này bà ta giống như người mẹ bình thường, chính là khuôn mặt quá mức tuổi trẻ khiến bà ta nhìn qua quá phù hợp với từ mẹ mà thôi.

      Mặt Phương Tiểu Thư chút thay đổi liếc liếc mắt cái Bạc Tể Xuyên ở bên cạnh, Bạc Tể Xuyên biểu lạnh lùng, người biết khẳng định nghĩ đến đó là người cay nghiệt thiếu tình cảm. Người ta vẻ mặt nhiệt tình chân thành với , lại mang vẻ mặt ngạo mạn cùng miệt thị.

      Bạc Tể Xuyên có đáp lại ánh nhìn chăm chú của Phương Tiểu Thư, tất nhiên là tức giận vì lời đả thương người của Phương Tiểu Thư, đối xử với như vậy, ngược lại cảm thấy yên tâm rất nhiều, cảm giác áy náy trong lòng hề mãnh liệt đến mức đứng nổi như trước.

      Phương Tiểu Thư hít vào hơi, phòng bếp rửa tay rồi quay lại, cùng Bạc Tể Xuyên nhà ăn ăn cơm.

      Hôm nay bầu khí lúc ăn cơm thực vui sướng hoà thuận vui vẻ, mặt Bạc Tranh đều khó được lên ý cười ràng, khi gắp đồ ăn ôn hòa : "Hôm nay dì Nhan của các ngươi thắng ít, cho nên làm thêm đồ ăn cho chúng ta."

      Bạc Tể Xuyên tượng trưng ngoéo khóe miệng cái liền mặt chút thay đổi tiếp tục ăn cơm, máy móc gắp đồ ăn, hoàn toàn có ý đồ khích lệ tài nấu ăn của Nhan Nhã.

      Phương Tiểu Thư cúi mặt im lặng ăn, nhiều lắm cũng nhìn loạn chung quanh, thực bo bo giữ mình. Nhưng cố tình chính là bo bo giữ mình như thế lại thành công cụ để mọi người sang chuyện khác, hơn nữa còn bị đưa lên nơi đầu sóng ngọn gió.

      Nhan Nhã biết là cố ý vẫn là vô tình, bỗng nhiên mở miệng đến câu: "Đúng rồi Tiểu Thư, thời gian con cùng Tể Xuyên kết hôn cũng tính ngắn, trong bụng có động tĩnh sao?"

      "..." Cả người Phương Tiểu Thư sửng sốt khi bị hỏi lời này, buông tay chiếc đũa liền rơi xuống dưới gầm bàn, mặt chút thay đổi tiếng "Thực xin lỗi" liền xoay người nhặt lại, khi đứng thẳng dậy ánh mắt nhìn gần chân dài của Bạc Tể Xuyên bị quần dài màu đen che khuất, tâm tình càng trở nên phiền muộn chua xót, vì thế sau khi nhặt lên chiếc đũa liền đặt ở bàn trực tiếp mở miệng xin phép về phòng.

      "Con ăn no rồi, ba cùng dì Nhan mọi người từ từ ăn, con lên phòng nghỉ ngơi trước." Phương Tiểu Thư cúi người chào Bạc Tranh, xoay người ra khỏi nhà ăn, mệt mỏi lên tầng hai, hai chân giống như bị tiêm vào thuốc làm suy yếu giống như ngay sau đó bị ngã xuống.

      Bạc Tể Xuyên vẫn nhìn chăm chú vào bóng dáng của , là người bình thường đều câu nệ nghiêm túc, có khả năng tự chủ rất mạnh, cực kỳ hiểu được khắc chế chính mình cũng đặc biệt mẫn cảm, để ý biến hóa của người khác cùng ánh mắt của người ngoài, kỳ trắng ra là cũng chính là kĩ năng.

      thực thông minh hơn nữa phản ứng rất nhanh, từ khi Phương Tiểu Thư ra bệnh viện cũng rất thích hợp, điều này rất khó cho người ta liên tưởng đến ít chuyện tình khiến người ta rất phiền não.

      Bạc Tể Xuyên chờ Phương Tiểu Thư biến mất tại cầu thang mới quay đầu lại, rên tiếng tiếp tục ăn cơm, Nhan Nhã thấy như thế, xấu hổ xin lỗi: "Ngượng ngùng Tể Xuyên, dì cũng có ý tứ khác, buổi chiều cùng nhóm phu nhân này đánh bài, nhìn thấy dì Chu mang theo cháu trai đến, bỗng nhiên nghĩ đến chuyện này... Dì nghĩ đến đây là chuyện tốt cho nên mới..." Bà ta giống như biết nên giải thích như thế nào, khó xử nhìn về phía Bạc Tranh.

      Bạc Tranh chăm chú nhìn Bạc Tể Xuyên lúc, quan sát đến phản ứng của , sau đó thấp giọng : "Chuyện này dì Nhan của con cũng đúng, vấn đề này cha cũng có vẻ để ý, tuổi của cha cũng , Yến Thần còn , thế lực của nhà họ Bạc cũng rất lớn, cha chờ nổi, con là trụ cột duy nhất của cha, thêm sức lực , cha hy vọng tại trước khi cha mất có thể thấy con cái của con sinh ra."

      Bạc Tranh vừa ra lời này, khí ở nhà ăn lập tức trở nên nặng nề, Nhan Nhã chăm chú nhìn , dường như vì sao như vậy.

      Đúng vậy, tuổi của Bạc Tranh tuy rằng , nhưng là còn đến mức tùy lúc tiến vào quan tài, nhìn qua thân thể của cũng khá cường tráng, chính là tinh thần tốt lắm mà thôi, như thế nào liền xả đến chuyện "Chợp mắt" đâu?

      Nhan Nhã hơi nhếch môi, gục đầu xuống hề câu nào, hốc mắt hơi đỏ lên.

      , cho tới hôm nay bà đến bước này điểm cũng hối hận, tuy rằng năm đó tự nguyện lấy bà, lại càng bà mới kết hôn, nhưng bà cũng hề hối hận. Cho dù giờ phút này ở trong lòng bà cũng phải người vợ chân chính của , bà cũng hối hận năm đó làm như vậy.

      Chỉ cần Nhan Nhã bà còn sống, vậy bà chính là người của nhà họ Bạc, nếu bà chết, vậy cũng muốn làm quỷ của nhà họ Bạc.

      Bạc Tể Xuyên im lặng lâu, lâu đến đồ ăn nước canh đều lạnh, mới buông xuống chiếc đũa, đứng lên hai tay chống bàn nhìn về phía trước : " ngài đều như vậy, ngày mai ta phải bệnh viện làm kiểm tra, nhìn xem chính mình có phải bị bệnh hay ." xong xoay người bước , sau khi ra nhà ăn còn lễ phép vì người ở bên trong đóng cửa lại, khi đóng cửa mắt cũng nâng xa cách , "Mọi người ăn cơm vui vẻ."

      Bạc Tranh lẳng lặng cánh cửa phòng ăn khép lại, giống như có nghe ra lạnh lùng cùng xa cách trong giọng của Bạc Tể Xuyên, bắt đầu động tác lâu tiếp tục từ lúc trước —— gắp đồ ăn, ăn cơm, mỉm cười.

      Bạc Tranh là người thực khép kín. che giấu cảm xúc của mình rất sâu đậm, hơn nữa rất giỏi dẫn ra cảm xúc chân của người khác.

      Mẹ của Bạc Tể Xuyên Từ Ân là luật sư lớn nổi danh năm đó, bà từ nước ngoài học thành trở về, còn lớn hơn Bạc Tranh mấy tuổi, gia thế cùng có thể là tương xứng, môn đăng hộ đối.

      Hai người kết bạn từ hồi quan tòa, lúc ấy Bạc Tranh đảm nhiệm chức vụ ở cục công an, lui tới cùng luật sư là chuyện cực kỳ bình thường.

      Cũng chính là tại lúc kia, sau hồi quan tòa, Bạc Tranh nảy sinh tình cảm với có khí thế bức người lại tản ra vô hạn mị lực.

      Đối với người ở thời đại của bọn họ, vừa nhìn rất theo mẫu, loại cảm giác này tới cũng nhanh cũng nhanh, ngược lại là theo hằng ngày ở chung trung dần dần từ thưởng thức chuyển biến thành cảm tình càng giản dị tự nhiên.

      Bạc Tranh theo đuổi Từ Ân, thưởng thức cùng thế giới quan của hai người ngoài ý muốn phù hợp, bọn họ thuận theo tự nhiên đương kết hôn, sinh ra kết tinh tình của bọn họ.

      Ngay lúc đó bọn họ đều nghĩ đến, tương lai của bọn họ chính là mảnh quang minh hạnh phúc, cũng tưởng khi Bạc Tể Xuyên còn đến mười tuổi, gia đình của bọn họ liền nghênh đón tràng biến cố lớn thể nghịch chuyển.

      Thân thể của Từ Ân kỳ vẫn đều tốt lắm, thời điểm học bài ở nước ngoài thường thường ăn cơm ngon, sau khi về nước lại bởi vì công tác bận quá mà mất ăn mất ngủ, sau khi bọn họ kết hôn sinh ra Bạc Tể Xuyên lâu liền kiểm tra ra bệnh ung thư dạ dày, cũng may Từ Ân là người phụ nữ kiên cường, bà bị bệnh tật đả đảo, rất thoải mái nhận trị liệu, thân thể mới tốt chút, dần dần kéo dài sinh mệnh.

      Nhưng là, trời hề trắc mưa gió, có lẽ là con đường phía trước rất thuận lợi, Từ Ân tuy bị bệnh tật đả đảo, lại bị chuyện xảy ra ở nhà họ Từ đánh bại.

      Từ Ân là luật sư lớn, bà hiểu biết pháp luật ràng hơn bất cứ người nào, cho nên bà rất ràng sau khi cha mình mắc phải tội danh tham ô cùng cố ý giết người nhà họ Từ đến tình trạng gì.

      Kỳ bà cũng có chút phát , cha bà thay đổi, cùng với lúc trước hoàn toàn giống với, lại dự đoán được tình phát triển trở thành như vậy.

      Lúc ấy bà chỉ may mắn nghĩ, hy vọng Bạc Tranh cần bị liên lụy. Nhưng trời theo ý nguyện của con người, đả kích cái tiếp cái đánh úp lại, Bạc Tranh vì vụ án của cha Từ Ân chạy đông chạy tây, thậm chí tiếc sử dụng quan hệ của nhà họ Bạc, chỉ hy vọng có thể miễn tội chết cho cha của Từ Ân, nhưng được đến tin tức tốt, lại bị người khác tính kế, cùng nữ sinh đến hai mươi tuổi xảy ra quan hệ.

      Bạc Tranh phải người đàn ông giấu diếm loại sai lầm này, ngày hôm sau từ lúc xảy ra chuyện đó liền tất cả cho Từ Ân, hơn nữa nguyện ý nhận bất luận trừng phạt cùng xử trí gì của bà.

      cẩn thận bị người bỏ thuốc, nếu có thể càng cẩn thận điểm phát sinh loại tình này, nghĩ đem trách nhiệm này giao cho bất kỳ kẻ nào, phải làm thất vọng Từ Ân, cũng làm thất vọng lương tâm của chính mình.

      Lúc ấy Từ Ân gần như muốn hỏng mất, tin tức này thể nghi ngờ làm cho tâm tình của bà suy sụp, bao lâu bà liền lại ngã bệnh, gần như trong chớp mắt bà liền buông tay nhân gian, Bạc Tranh chưa bao giờ nghĩ tới tình biến thành như vậy, cực kỳ hối hận chính mình vì sao muốn ra chuyện này đến đả kích bà, đem cái chết của bà trở thành trách nhiệm của chính mình, nhưng lại còn có cơ hội trả lại bà.

      Nhiều năm như vậy, tuy Bạc Tranh cùng Nhan Nhã kết hôn, nhưng từ sau khi kết hôn liền chưa từng chạm qua bà ta.

      Duy nhất lần bọn họ cùng chỗ, chính là lần đó bị người tính kế bỏ thuốc, mất lý trí.

      Đúng vậy, Nhan Nhã chính là nữ sinh năm đó. Sau khi Bạc Tranh giải quyết xong tang của Từ Ân, bình tĩnh để ý tất cả chuyện tình khó giải quyết, hơn nữa thành công bảo vệ mạng sống cho cha của Từ Ân, xem như hoàn thành nguyện vọng cuối cùng của bà.

      Mà người tính kế , tất cả đều phải gánh vác trách nhiệm cho hành vi của bọn họ.

      Thời điểm kia Bạc Tranh kỳ muốn cảm thấy cuộc sống có ý tứ gì, nhưng lại biết được tin tức Nhan Nhã mang thai.

      Đó là năm dị dạng mà mâu thuẫn.

      Bạc Tranh thực tin tưởng vạn vật đều có quy luật, ngươi làm chuyện tốt, ngươi được báo đáp tốt, mà ngươi làm chuyện xấu, vậy sớm hay muộn phải nhận được báo ứng.

      Bạc Tranh chỉ cảm thấy những việc này là trời trừng phạt , đứa là vô tội, việc vào thế giới này là thể lựa chọn, như vậy làm người cha, bất luận lúc trước là tự nguyện cho sinh mệnh hay , đều có trách nhiệm làm cho đứa hối hận vào thế giới này.

      Vì thế, mới có việc Bạc Yến Thần sinh ra.

      Chính là, Bạc Yến Thần chỉ sợ vĩnh viễn biết, cha mẹ của căn bản nhau, trong lòng cha vĩnh viễn đều có người phụ nữ, vợ chồng hai người ngủ ở cái giường, còn chưa có đồng sàng dị mộng.

      , mọi người có báo ứng, liền ngay cả chuyện cưới Nhan Nhã cũng sớm hay muộn đều có báo ứng, Bạc Tranh gánh vác được trách nhiệm với Bạc Yến Thần, cũng tin tưởng chính mình gặp phải báo ứng mình nên có bởi vì phản bội Từ Ân.

      Tỷ như, chết khi nghiệp lên đến đỉnh núi.
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân8 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :