1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 38: Bạc thư ký trêu hoa ghẹo nguyệt


      Bởi vì rất tò mò Bạc Yến Thần thoạt nhìn cực kỳ nghe lời cùng có giáo dục rốt cuộc vì sao đánh nhau, Phương Tiểu Thư nhõng nhẽo với Bạc Tể Xuyên hơn nửa ngày, tìm kiếm khả năng cùng . Mà cuối cùng thành công đạt được "Thù vinh" cùng với .

      Ăn bữa sáng xong, thu thập tất cả thỏa đáng, Phương Tiểu Thư cùng Bạc Tể Xuyên ra cửa.

      10 giờ Nhan Nhã hẹn người đến trong nhà đánh bài, người ở nhà chỉ huy người hầu thu thập cái này thu thập đó, hoàn toàn biết con trai mình xảy ra chuyện gì.

      Phương Tiểu Thư kỳ rất ngạc nhiên Bạc Tể Xuyên vì sao tràn ngập địch ý với Nhan Nhã, lại cực kỳ có trách nhiệm với Bạc Yến Thần, nghĩ có lẽ chính là loại người điển hình phân biệt tất cả mọi thứ rất ràng. Bạc Yến Thần là Bạc Yến Thần, Nhan Nhã là Nhan Nhã, có vẻ mặt ôn hòa với người phá hư cảm tình của cha mẹ sau đó thượng vị, lại tận tâm với Bạc Yến Thần em trai ruột của .

      Bạc Tể Xuyên luôn luôn nghiêm túc lái xe, ngồi xe Phương Tiểu Thư rất ít khi cảm giác mệt mỏi cùng say xe, nhưng biết là phải bữa sáng hôm nay ăn ngấy, khi ngồi ở ghế trước im lặng nhắm mắt dưỡng thần, chậm rãi có cỗ dục vọng muốn nôn mửa.

      thử bình phục hô hấp, muốn cho chính mình thoải mái chút, nhưng cảm giác này chỉ tăng giảm. Nhất là tại lúc Bạc Tể Xuyên dừng xe ở trước đèn đỏ, loại cảm giác này càng trở nên khắc sâu.

      ... Kỳ quái, trước kia như vậy nha.

      "Làm sao vậy?" Bạc Tể Xuyên cực kỳ sâu sắc phát thích hợp của , thừa dịp lúc đèn đỏ nghiêng người tiến đến bên cạnh hỏi, "Dạ dày lại đau sao?"

      Phương Tiểu Thư hơi nhếch môi lắc đầu, khẽ hừ tiếng chuyện. Bạc Tể Xuyên suy tư chút, khi lái xe tốc độ ràng giảm xuống rất nhiều. đường này rất ít lại phanh lại cùng dừng xe, cực kỳ cẩn thận đưa đến cửa trường học.

      Phương Tiểu Thư chờ xe dừng lại liền nhanh chóng nhảy xuống xe, sau khi hô hấp đến khí tươi mới cảm giác tốt hơn chút, nhưng vẫn là nhịn xuống chạy đến ven đường phun dưới chỗ cây .

      Bạc Tể Xuyên từ trong xe lấy ra nước khoáng cùng khăn tay, bước nhanh đến bên người vỗ phía sau lưng , giúp vén tóc đen từ bả vai ra đến sau lưng, vẻ mặt còn khó chịu hơn cả người nôn.

      Các nữ sinh ngang qua thấy màn như vậy khỏi hơi hơi nghỉ chân, tại trong đại học, trừ bỏ ít nam giáo sư trẻ tuổi bên ngoài, rất ít nhìn thấy người đàn ông thành thục lại lịch đẹp trai như thế, bất luận là tây trang cực kỳ chú ý, vẫn là giày da cực kỳ phối màu với tây trang, lại hoặc là bên mặt tinh xảo hoàn mỹ, tất cả mọi thứ về Bạc Tể Xuyên đều sâu hấp dẫn các .

      Phương Tiểu Thư nôn xong rồi, liền phát bọn họ bị vây xem, Ngoài cửa lớn trường Y ở thành phố Nghiêu Hải có rất nhiều nữ sinh quần áo học sinh làm bộ dáng như có việc gì đứng tại cách đó xa vụng trộm đánh giá bọn họ, Phương Tiểu Thư có biểu tình gì nhận khăn tay Bạc Tể Xuyên đưa cho, lau sạch sau đó súc miệng, đông cứng : " rồi, vào thôi, cả ngày chỉ biết trêu hoa ghẹo nguyệt, để cho người ta bớt lo."

      Bạc Tể Xuyên nhíu mày nhìn bóng dáng , lại nhìn lướt qua nữ sinh vây xem chung quanh, sắc mặt cũng tốt lắm bước nhanh đuổi kịp .

      Hai người cùng nhau vào trường Y thành phố Nghiêu Hải, trực tiếp liền đến văn phòng hiệu trưởng.

      Bạc Tể Xuyên dường như cực kỳ quen thuộc nơi này, quen thuộc đến mức Phương Tiểu Thư đều nhịn được hơi hơi ghé mắt nhìn , đoán Bạc Tể Xuyên có thể là tốt nghiệp ở nơi này, nhưng nghĩ lại chỉ đọc lướt qua y học nhiều lắm, vậy vì sao quen thuộc nơi này như vậy?

      Có lẽ ánh mắt nghi hoặc của Phương Tiểu Thư rất ràng, Bạc Tể Xuyên đột ngột mở miệng với : "Bà ngoại từng là hiệu trưởng trường này, trước đây thường tới nơi này chơi."

      Phương Tiểu Thư lúng ta lúng túng gật đầu, ngay sau đó : "Lại tiếp em còn biết tốt nghiệp ngành gì, bộ dạng của nhìn thực thông minh, ngành học hẳn là cũng đơn giản ?" Khi lời này bày ra biểu tình tò mò cùng hướng tới, làm cho Bạc Tể Xuyên khỏi tự nhớ tới sau khi học xong trung học hình như vốn học tiếp.

      dĩ nhiên chỉ học đến trung học mà thôi, nhưng bình thường trao đổi hoàn toàn cảm giác được, bởi vậy có thể thấy được bằng cấp cũng phải tiêu chuẩn duy nhất để phán xét người, vị thầy giáo xã hội này có khi dạy dỗ còn khắc sâu hơn thầy giáo ở trường học danh giá.

      Bạc Tể Xuyên thu hồi tầm mắt tại người hơi có chút suy nghĩ, mắt nhìn về phía trước chút để ý : "Tiến sĩ triết học đại học Cambridge, hàng năm nghỉ xuân đều về nước đến trường đảng tiến hành huấn luyện ngắn hạn."

      Phương Tiểu Thư nghe vậy bước chân dừng chút, kinh ngạc nhìn bóng dáng thon dài cao gầy đứng cách đó xa.

      Bạc Tể Xuyên nghi hoặc ngoái đầu nhìn lại về phía , nghe được kỳ quái thấp giọng : "Nha, như vậy a, em nhớ Hoắc Kim giống như cũng là tiến sĩ triết học của đại học Cambridge."

      Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Bạc Tể Xuyên chớp chớp, thản nhiên nhếch lên khóe miệng, liếc liếc mắt cái thang máy ở góc hàng hiên, chậm rãi : "Em đúng vậy, nhưng bây giờ phải thời gian thảo luận mấy vấn đề này, việc cấp bách là giải quyết vấn đề của Yến Thần." kéo cánh tay của Phương Tiểu Thư túm tiến thang máy, ấn nút lên tầng sáu liền phút chốc kéo vào trong lòng, hôn lên môi .

      Phương Tiểu Thư ngạc nhiên sững sờ ở tại chỗ, hoàn toàn dự đoán được tình phát triển đến nước này, phải việc cấp bách là giải quyết vấn đề của Bạc Yến Thần sao? Như thế nào... Như thế nào...

      "Ừ..." Phương Tiểu Thư cảm giác tay của Bạc Tể Xuyên từ ven áo lông phía dưới áo khoác dò xét vào, ngón tay hơi lạnh vuốt ve cái bụng bằng phẳng của , có khuynh hướng chậm rãi lên.

      bối rối muốn đẩy ra, mà cửa thang máy tại lúc này cũng leng keng vang lên, phí nhiều sức liền đẩy ra, mà Bạc Tể Xuyên tựa hồ là tự nguyện rời , rất nhanh liền khôi phục đến bộ dáng nghiêm trang, giả vờ giả vịt sửa sang lại áo khoác tây trang, nhấp mím môi tiêu diệt hết dấu vết khả nghi, bộ dáng áo mũ chỉnh tề này quả thực làm cho Phương Tiểu Thư cứng lưỡi.

      Phương Tiểu Thư hí mắt quay đầu tại trong thang máy nhìn quét vòng, theo phía sau thấp giọng : "Nơi đó có Camera đâu, Bạc thư ký."

      Bạc Tể Xuyên trả lời ngay, tại lúc hai người đến cửa phòng hiệu trưởng mới với : " biết." xong liền gõ cửa phòng hiệu trưởng, người ở bên trong rất nhanh mở cửa, tư thế như hỏi tội công đường làm cho Phương Tiểu Thư cũng có tâm tư lại tự hỏi lời của , ánh mắt tất cả đều dừng ở người Bạc Yến Thần cùng với nữ sinh bên cạnh .

      Phòng hiệu trưởng rất lớn, trang hoàng thực dụng tâm, chỗ này đứng bốn người, nam nữ hai cái sinh viên, mặt khác hai cái còn lại là hiệu trưởng cùng lão sư hoặc là nữ phụ đạo viên.

      Phương Tiểu Thư thực dễ dàng liền phán đoán ra sinh viên nữ kia là người ra sao, thời gian này địa điểm này, này tất nhiên là có liên quan cùng chuyện Bạc Yến Thần đánh nhau.

      Làm Phương Tiểu Thư kinh ngạc là, khuôn mặt cùng thân hình của nữ sinh này nhìn cực kỳ quen mắt, sửng sốt chút mới phản ứng lại... Người này như thế nào có điểm giống ?

      Bạc Tể Xuyên hiển nhiên cũng phát điểm này, tầm mắt của qua lại lưu chuyển người nữ sinh cùng Phương Tiểu Thư, cuối cùng dừng tại người hiệu trưởng.

      Hiệu trưởng là vị tiên sinh năm mươi hoặc sáu mươi tuổi, nhiệt tình bắt tay cùng Bạc Tể Xuyên, đơn giản lại chút kiện đánh nhau khó giải quyết này.

      Phương Tiểu Thư ở bên nghe, cũng đại khái hiểu biết chân tướng chuyện này.

      Bạc Yến Thần đánh nhau vì nữ sinh này, đánh người là công tử của bí thư tỉnh ủy, tại đối phương muốn nằm viện, tất cả tộc trưởng đều ở cùng trong bệnh viện, rất để ý. Mà nguyên nhân cụ thể đánh nhau, người bị thương mở miệng được có biện pháp , bị thương lại ngậm miệng lời nào cũng chịu bàn luận chuyện này, bọn họ hết đường xoay xở, vì thế liền phải gọi Bạc Tể Xuyên đến đây.

      Bạc Tể Xuyên ngồi xuống dưới tiếp đón của hiệu trưởng, Phương Tiểu Thư ngồi xuống bên cạnh theo ý của , thời điểm đánh giá nữ sinh kia ta cũng đánh giá , sau khi thấy khuôn mặt khỏi cũng hơi kinh ngạc, hai người hình như đều thực hoang mang này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.

      Bạc Tể Xuyên tựa hồ cũng thèm để ý Bạc Yến Thần đánh ai, càng để ý nguyên nhân Bạc Yến Thần đánh nhau.

      Kỳ đến cũng đúng, mặc dù là công tử của bí thư tỉnh ủy, so với thân là thị trưởng của thành phố Nghiêu Hải thành phố trung tâm bậc nhất trong nước Bạc Tranh, quyền lợi cũng rất cao. Nếu như muốn đến lần, Bạc Tranh khả năng còn muốn ở phía đối phương.

      Bạc Yến Thần tại Bạc Tể Xuyên xem ra, vẫn đều là đứa trẻ lễ phép, trừ bỏ có khi rất thích miên man suy nghĩ bên ngoài, ít thấy đối phương có bất kỳ khuyết điểm gì.

      "Ngài là trai của Bạc đồng học à? Tôi là chủ nhiệm lớp của học sinh Bạc, tôi tên là Văn Chi." Sau khi hiệu trưởng xong nữ giáo sư tới trước mặt Bạc Tể Xuyên, ôn hòa cười đưa tay về phía .

      Bạc Tể Xuyên đứng lên cúi người về phía đối phương, cùng bắt tay, cực kỳ lễ phép : "Đúng vậy, xin chào, Yến Thần đứa này tính tình rất quật cường, ngày thường khẳng định thiếu cho ngài thêm phiền toái, xin thứ lỗi cho, đứa này bị tôi nuông chiều hỏng rồi, ngài chiếu cố thêm điểm."

      Bạc Yến Thần phục muốn giải thích cái gì, lại tại lúc gặp ánh mắt của Phương Tiểu Thư thẹn thùng cúi thấp đầu xuống, tay nắm thành quyền cứng ngắc đứng tại đó.

      Văn Chi ước chừng gần ba mươi tuổi, đeo kính mắt, diện mạo bình tĩnh yên lặng, vừa thấy chính là người xuất thân từ thư hương thế gia, ta hơi sợ hãi bắt tay cùng Bạc Tể Xuyên, được đối phương đối xử tốt như vậy, lại chống lại khuôn mặt tươi cười ôn hòa của , nhất thời nhịn được đỏ mặt: "Làm sao, hẳn là, thành tích của Bạc sinh viên tốt lắm, bình thường vẫn đều thực ngoan, ra loại tình này cũng ra ngoài dự kiến của tôi."

      Bạc Tể Xuyên cảm giác được ánh mắt của Phương Tiểu Thư trở nên tốt, tưởng cũng dùng tưởng liền biết là bởi vì giáo Văn Chi.

      Vì thế lui ra phía sau bước, dắt tay Phương Tiểu Thư giới thiệu cho hiệu trưởng và giáo Văn.

      "Nhìn tôi, vẫn chuyện, quên giới thiệu cho hai người. Vị này là vợ của tôi, Phương Tiểu Thư. Tiểu Thư, đây là hiệu trưởng Tần, đây là giáo Văn." giới thiệu xong cũng vì Phương Tiểu Thư chuyện chút, thế này mới làm cho khí lạnh áp suất thấp người Phương Tiểu Thư tiêu tán ít, ôn hòa chào hỏi Tần hiệu trưởng cùng giáo Văn.

      Lúc hai bên người lớn chào hỏi, cái giọng hài hòa vang lên, giọng nữ mang theo chút ngạo mạn cùng nuông chiều từ bé khiêu khích hỏi: "Ngươi kết hôn? Cùng người phụ nữ này?"

      Trừ bỏ Bạc Tể Xuyên bên ngoài, ánh mắt mọi người đều chuyển hướng về phía người chuyện, khuôn mặt của người nọ cùng Phương Tiểu Thư có vài phần tương tự, giờ phút này nâng cằm nhìn Bạc Tể Xuyên, hình như đợi câu trả lời của .

      Mà Bạc Tể Xuyên làm người duy nhất nhìn ta, giờ phút này cũng có bất luận cái gì dao động.

      như trước xem cũng liếc nhìn ta cái, cũng định trả lời vấn đề của ta, hoàn toàn nhìn nữ sinh chưa từng mất mặt tại trước mặt đàn ông này, mặt đỏ tai hồng, cực kỳ tức giận.

      Bạc Tể Xuyên thèm để ý, nhưng Bạc Yến Thần lại nhìn được, nhẫn nhịn trừng mắt nữ sinh kia : "Phía trước là tôi nhận sai thành chị dâu mới giúp , nhưng mà cho dù lúc ấy là nữ sinh khác tôi cũng ra tay, dù sao tôi thể trơ mắt nhìn bị người cường gian trong trường học!"

      ra là thế. Nguyên lai là vì vậy.

      Công tử bí thư tỉnh ủy kia thế nhưng tại trong trường học ngang nhiên bắt nạt nữ sinh sao?

      Phương Tiểu Thư hơi có chút suy nghĩ nhìn về phía Bạc Tể Xuyên, Bạc Tể Xuyên trở về cái tươi cười kín như bưng, bưng lên cốc trà giáo Văn đổ cho uống ngụm, sau khi buông chén trà trầm ngâm lát, liền lại có tiếng gõ cửa.

      Tiếng gõ cửa này làm cho Tần hiệu trưởng và giáo Văn có chút nghi hoặc, lúc này có người nào đến quấy rầy bọn họ xử lý tình đâu? ràng phía trước cũng dặn người trong trường học cần thả người vào được.

      Văn lão sư nghi hoặc mở cửa, theo ngoài cửa vào bốn người đàn ông cao lớn mặc đồng phục cảnh sát làm cho mọi người ở đây trừ bỏ Bạc Tể Xuyên ở ngoài đều ngạc nhiên.

      Bạc Tể Xuyên ở ánh mắt dại ra của mọi người thản nhiên : "Chuyện này tôi cảm thấy vẫn là giao cho cơ quan công an xử lý có vẻ tốt, tôi tự nhận Yến Thần phải đứa trẻ tùy hứng, vậy nhất định là lỗi của người sinh viên kia cùng nữ sinh này." chỉ chỉ nữ sinh đó, lại như trước xem đối phương, chính là , "Hơn nữa bọn họ đều muốn là người trưởng thành rồi, có thể gánh vác trách nhiệm pháp luật, cho nên tôi trước tiên báo cảnh sát, hai người ngại ?" nhìn về phía Tần hiệu trưởng và Văn lão sư.

      Tần hiệu trưởng sửng sốt chút liền phản ứng lại, xấu hổ gật đầu: "Ách, cái này... ngại, đương nhiên ngại."

      Biểu tình đó của nhìn qua làm sao là ngại? quả thực rất để ý.

      Cảnh sát cũng theo bọn họ thêm cái gì, bọn họ vài bước đến trước mặt Bạc Tể Xuyên, cung kính : "Bạc thư ký, đương chính là hai vị này ?" Bọn họ nhìn về phía Bạc Yến Thần cùng nữ sinh kia.

      Bạc Tể Xuyên vuốt cằm : "Mang về cục cảnh sát thôi, tôi cùng mọi người trở về."

      Nữ sinh đó là người cực kỳ có cá tính, đụng tới loại tình này cũng bối rối, chính là lạnh lùng liếc liếc mắt cái Bạc Tể Xuyên từ đầu tới đuôi quan tâm , cõng cây kẹp vẽ liền theo cảnh sát rồi.

      ta có đầu tóc đen, mặc áo sơmi trắng, váy dài màu xanh lam, bộ dáng văn tĩnh vô hại, tính tình lại vô cùng phá hư.

      Mà trải qua điều tra còn có thể phát , ta còn có loang lổ việc xấu.

      Bạc Yến Thần ảo não đến trước mặt Bạc Tể Xuyên cúi đầu rầu rĩ câu "Thực xin lỗi", cực kỳ áy náy ở trước mặt nắm ngón tay, nhìn qua vừa ủy khuất lại đáng thương.

      Phương Tiểu Thư biết Bạc Yến Thần phải đứa trẻ phá hư, chuyện đánh nhau này cũng là vì cứu nữ sinh vừa rồi làm cho người thích, cho nên cũng biết là có cái gì sai. thấy tự trách như thế khỏi hơi mềm lòng, vì thế liền chờ mong nhìn về phía Bạc Tể Xuyên.

      Bạc Tể Xuyên làm sao mềm lòng, Bạc Yến Thần có thể xem như từ quấn quít đến lớn, từ đến lớn bài tập cùng ít lựa chọn trọng đại của đều là nghe theo ý kiến của Bạc Tể Xuyên đến làm, tại ý nghĩa nào đó lên, mặc dù là do Nhan Nhã người phụ nữ Bạc Tể Xuyên thích này sinh ra, nhưng cũng là em trai của Bạc Tể Xuyên. Em trai quí.

      Bạc Tể Xuyên hình như muốn thở dài, lại cuối cùng có, thản nhiên rũ mắt : "Luôn cho chọc phiền toái, rốt cuộc khi nào mới có thể lớn lên."

      xong liền nhấc chân bước ra cửa trước những người khác, Phương Tiểu Thư đối diện tầm mắt của Bạc Yến Thần hốc mắt đỏ lên, nhịn được nhàng : " có việc gì, trai cậu mặc kệ cậu, yên tâm , ta chính là mạnh miệng, trong lòng là thực nhớ thương cậu."

      Bạc Yến Thần gật gật đầu, lau khóe mắt đuổi kịp Bạc Tể Xuyên, Phương Tiểu Thư tại bên cạnh, nghe được buồn thanh câu: "Chị dâu, thực xin lỗi."

      Phương Tiểu Thư biết vì sao xin lỗi mình, nhịn được cười nhìn về phía , đỏ mặt gục đầu xuống, thanh càng , nghe thấy : "Lần trước, lần trước ở trong ngõ , em nên, nên nhìn loạn."

      "..." Đủ, còn bằng sớm chút theo Bạc Tể Xuyên đâu, này đúng là lời xin lỗi làm cho người ta xấu hổ a, tôi có thể sao?
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân9 others thích bài này.

    2. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 39: Nữ sinh PK vợ


      Đến cục công an, nữ sinh kia cùng Bạc Yến Thần đều bị mang làm bản ghi chép, Cố Vĩnh Dật tự mình chiêu đãi đoàn người Bạc Tể Xuyên, trong thời gian mấy người chuyện, Bạc Yến Thần cùng nữ sinh kia cũng làm xong bản ghi chép trở lại, chẳng qua người cứu người cùng người được cứu hình như lẫn nhau chướng mắt, nữ sinh lạnh lùng nhìn Bạc Yến Thần, ánh mắt của Bạc Yến Thần nhìn nữ sinh cũng cực kỳ chán ghét.

      Cố Vĩnh Dật tiếp nhận bản ghi chép mà cấp dưới đưa tới, mặt muốn được Bạc Yến Thần cùng nữ sinh kia ấn dấu tay cùng ký tên tốt lắm, lời khai của hai người có sai sót, xem ra chuyện này có quan hệ lớn với Bạc Yến Thần, người ta là thấy việc nghĩa hăng hái làm lúc phòng vệ, nên bị bắt lại là vị kia bị thương nằm ở trong bệnh viện.

      Cố Vĩnh Dật xem xong bản ghi chép nhịn được cười với Bạc Yến Thần: "Thân thể của Bạc nhị thiếu thoạt nhìn rất đơn bạc, thân thủ nhưng ra sai nha! Vị nằm trong bệnh viện kia tôi cũng gặp qua, đó nhưng là người có vóc dáng rất cao lớn."

      Bạc Yến Thần đỏ mặt kiêu ngạo mà ưỡn ngực : "Đó đương nhiên, là trai tôi dạy tốt!"

      Bạc Tể Xuyên nhàng chuyển mắt nhìn về phía khác, Cố Vĩnh Dật hơi ôm lấy khóe miệng muốn cười mà thể cười đổ nước cho , thoạt nhìn nhàn nhã tự tại, chậm rãi.

      ngồi ở ghế , dáng ngồi đoan chính tiêu chuẩn, Phương Tiểu Thư hơi tựa vào người , so sánh với có vẻ có chút tùy ý cùng làm càn.

      Nữ sinh đó nhìn Bạc Tể Xuyên trong chốc lát, lại tỉ mỉ đánh giá lần Phương Tiểu Thư, dường như là bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, tới trước mặt Bạc Tể Xuyên chặn tầm mắt của . ta bắt buộc nhìn ta, vẻ mặt ý vị sâu xa ngả ngớn tươi cười.

      biết có phải điều hòa trong cục công an hỏng rồi hay , vẫn là khí nóng giảm xuống, Phương Tiểu Thư đột nhiên cảm giác được luồng khí lạnh, vuốt phẳng cánh tay chút liền chuyển qua đầu, vừa chuyển đầu liền thấy nữ sinh vừa rồi bị xem kia biết khi nào đến trước mặt chồng mình, còn bộ dáng tính dây dưa cùng Bạc Tể Xuyên.

      Phương Tiểu Thư nhăn lại mi, mặt biểu tình thay đổi bước chân chắn đến trước mặt Bạc Tể Xuyên, hai tay ôm ngực thản nhiên nhìn ta.

      Đối phương nhận đến ánh mắt xem kỹ của cũng kích động, lười biếng đứng thẳng dậy, cười đến ngọt ngào : "Xin chào dì nha." ta đưa tay về phía Phương Tiểu Thư, dùng giọng điệu cực kỳ vô tội tự giới thiệu, "Tôi gọi là Trác Hiểu, vui sướng gặp dì, bộ dạng của dì chân tướng là bộ dáng của tôi khi già ."

      ...

      Khi nữ nhân có địch ý với người cùng giới tính, bên tuổi trẻ giống như luôn thích châm chọc người lớn tuổi hơn là lão bà, đại khái là vì dấu vết mà năm tháng lưu lại vĩnh viễn đều là thứ con sợ hãi nhất cùng căn bản thể ngăn cản gì đó ?

      Bạc Tể Xuyên xem ra có điểm tức giận, đứng lên muốn cái gì, nhưng Phương Tiểu Thư nâng tay ngăn , cười cực kỳ ôn nhu với Trác Hiểu.

      Chỉ nghe giọng : "Phải ? Đó vừa vặn, lần đầu gặp mặt, thân là trưởng bối tôi cũng chuẩn bị quà gặp mặt, tôi liền chúc vĩnh viễn tuổi trẻ, vĩnh viễn sống đến tầm tuổi của tôi tốt lắm." cười đến cực kỳ ôn hòa, mặc cho ai cũng thể tưởng được trong miệng ra được câu độc như vậy.

      Trác Hiểu sửng sốt chút, lập tức tức giận nắm chặt quyền đầu, bộ tính ầm ĩ trận với Phương Tiểu Thư. Phương Tiểu Thư nhìn khuôn mặt có điểm giống mình làm ra biểu tình cố tình gây xấu xí như vậy, hơi hơi cảm thấy có điểm ghê tởm.

      làm bộ che chút môi, lúc đầu nghĩ nôn, nhưng này che lại nín thở, cỗ dục vọng muốn nôn mửa liền lên, vì thế...

      Vì thế sau khi Phương Tiểu Thư nhìn Trác Hiểu lúc che miệng đến thùng rác ở góc phòng nôn khan .

      "... !!!!" Trác Hiểu đứng tại chỗ đều tức giận đến choáng váng, sắc mặt trắng bệch cắn môi ra lời, chỉ biết "".

      Bạc Tể Xuyên bước nhanh đến bên người Phương Tiểu Thư thay vỗ phía sau lưng, nhanh nhíu mi : "Hôm nay em quá thích hợp, thời điểm trở về kiểm tra chút, xem có phải dạ dày lại ra vấn đề hay ."

      Phương Tiểu Thư bị như vậy, thân mình khỏe chút, vẻ mặt kinh hỉ nhìn về phía : " có thể là mang thai hay ?"

      "Ừ...?" Bạc Tể Xuyên bị hỏi vấn đề này liền sửng sốt, sau đó bên tai đỏ lên xoay đầu, trầm giọng , "Loại tình này... có gì hay đoán, làm kiểm tra là được."

      Giờ phút này Bạc Yến Thần cũng xúm lại đây, vẻ mặt lo lắng nhìn Phương Tiểu Thư : "Chị dâu chị sao chứ? Thực xin lỗi! Sớm biết rằng con bé kia hư hỏng như vậy cái gì em cũng cứu ta! Nên cho ta điểm giáo huấn!"

      " cái gì đâu Bạc Yến Thần!" Trác Hiểu phẫn nộ chạy tới, nâng tay liền muốn gõ đầu Bạc Yến Thần, đôi tay dài trắng nõn lại tại lúc này nắm thắt lưng của ta, kéo ta vào trong lòng, rời khỏi đám người.

      Bạc Tể Xuyên cùng Phương Tiểu Thư còn có Bạc Yến Thần đồng loạt nhìn qua, chỉ thấy người đàn ông cao lớn khoảng 1m9 kéo Trác Hiểu chỉ có thể miễn cưỡng đến bả vai vào trong ngực, vô cùng thân thiết vuốt ve tóc dài của ta, khóe môi nhếch lên chút để ý mỉm cười, dường như điểm cũng cảm thấy xấu hổ vì cảnh tượng hai bên gặp mặt này.

      "Chào mọi người, tôi là người giám hộ của Trác Hiểu, Cao Diệc Vĩ." Cao Diệc Vĩ mặc suit của Armani màu xám đậm cực kỳ trân trọng đem Trác Hiểu theo trong lòng bảo vệ đến phía sau, lãnh đạm nhìn lướt qua Cố Vĩnh Dật ở đây, liền ý vị sâu xa đem tầm mắt dừng người Phương Tiểu Thư.

      Phương Tiểu Thư muốn hề giống như trước nhìn thấy liền lại khẩn trương lại sợ hãi như vậy, có lẽ là vì bây giờ Bạc Tể Xuyên tại bên người , lại có lẽ là bởi vì nơi này là cục công an dám làm càn, dù sao mặc kệ thế nào, Phương Tiểu Thư muốn có thể thực bình tĩnh mà đối diện .

      Chính là, bình tĩnh về bình tĩnh, như trước thể cho sắc mặt hoà nhã, lấy biểu tình khinh thường cùng chán ghét đáp lại ánh mắt nhìn chăm chú của Cao Diệc Vĩ, Cao Diệc Vĩ hơi hơi ngưng mắt, có gì cảm xúc đem tầm mắt chuyển tới người Bạc Tể Xuyên.

      Bạc Tể Xuyên tại phát ra nụ cười giả tạo từ nội tâm, thân hình gầy yếu thon dài cũng thấp hơn , hai người bốn mắt tương đối mặt đối mặt đứng, từ góc độ của Cao Diệc Vĩ nhìn lại, đường cong khuôn mặt của tuyệt đẹp, cổ cực kỳ tinh tế, chỗ cổ họng giống nhau vừa bẻ liền đoạn, lại giống như chứa lực lượng lớn thể phá vỡ. Thân mình đơn bạc của tuy nhiên bằng thân thể cường tráng của Cao Diệc Vĩ, lại tràn ngập uy nghiêm khiến người ta dám nhìn thẳng.

      "Ông chủ Cao gần nhất hẳn là có rất nhiều phiền toái, chậm trễ thời gian của ông, trước bước." Bạc Tể Xuyên cười khẽ xong, cũng chờ trả lời, trực tiếp quay đầu về phía Phương Tiểu Thư cùng Bạc Yến Thần chữ "", liền dẫn đầu dẫn bọn rời cục công an.

      Cố Vĩnh Dật che ở phía sau đám người Bạc Tể Xuyên, mặc đồng phục cảnh sát biểu tình nghiêm túc trang nghiêm, Cao Diệc Vĩ muốn về phía trước chút, trực tiếp tự tay đẩy ra Trác Hiểu dựa vào người , tầm mắt hình như có như dừng tại bóng dáng sắp biến mất của Phương Tiểu Thư.

      Mà đúng lúc này, Phương Tiểu Thư bỗng nhiên quay đầu nhìn cái, ánh mắt lạnh như băng bén nhọn, nhưng lại làm cho Cao Diệc Vĩ trà trộn xã hội đen cùng quan trường nhiều năm cảm giác lưng ra mồ hôi lạnh, dính ngấy cùng ý lạnh tập trung trong lòng.

      Bộ dạng của sai, giống mẹ, tính cách cùng ánh mắt lại càng giống cha ta.

      Cao Diệc Vĩ nhếch lên khóe miệng, quyết định trừ bỏ Phương Tiểu Thư, theo sau liền xem cũng xem Trác Hiểu liếc mắt cái nhấc chân bước , cũng quan tâm Trác Hiểu ở phía sau gọi như thế nào, liền làm bộ có nghe gặp đường nhanh, rất nhanh biến mất ở tại chỗ góc.

      Trác Hiểu bị vứt bỏ tại chỗ nhịn được khóc ra, vừa mới vừa gặp được chuyện đáng sợ như vậy, bị mọi người xa lánh, dĩ nhiên điểm đều quan tâm , còn luôn nhìn chằm chằm người phụ nữ xem, hoàn toàn có biện pháp chấp nhận.

      Trác Hiểu đỏ hốc mắt làm xong thủ tục cuối cùng ở cục công an, gọi xe tự mình trở về nhà.

      cùng Cao Diệc Vĩ ở tại cùng gian biệt thự, hai người từ năm mười sáu tuổi mà bắt đầu cùng chỗ, giúp rất nhiều, mà cũng vì trả giá tuổi thanh xuân cùng tình quý giá nhất, nhưng đối phương gần thời gian đến càng phát ra lạnh ngạt với , thậm chí muốn mấy tháng trở về nhà, thấy mặt, nếu phải hôm nay nháo ra loại tình này, khẳng định còn để ý .

      Trác Hiểu thừa nhận, nguyên nhân nam đồng học kia tại trong trường học động thủ động cước với mình cũng có nhân tố câu dẫn đối phương, xác thực có dẫn đường đối phương sinh ra giải thích sai lầm với đáp lại của , nhưng cũng tưởng cho đối phương thân thể mình.

      Tại trong lòng chỉ có mình Cao Diệc Vĩ, cho dù lớn hơn rất nhiều, cho dù cảm tình của bọn họ được người khác công nhận, cũng lại có những người khác.

      Chính là, Phương Tiểu Thư xuất làm cho Trác Hiểu thể hoài nghi, chính mình có lẽ chính là thế thân của người nào đó.

      Chuyện này phải điều tra , bằng thực khả năng uy hiếp đến địa vị của chính mình, cũng làm cho mất người sâu sắc của mình.
      Phong nguyet, hoadaoanh, Nhược Vân8 others thích bài này.

    3. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      ồ, hình như CDV thích mẹ của chị Phương hay sao ý nhỉ? tks nàng
      Natalie Pham thích bài này.

    4. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @xiu lão gia : đúng rồi đấy nàng. CDV thích mẹ c Phương lúc còn học cấp 3. Mà mẹ của c Phương lúc đấy làm giáo viên trong trường.
      phuthuykembong17, linhdiep17xiu lão gia thích bài này.

    5. xiu lão gia

      xiu lão gia Well-Known Member

      Bài viết:
      294
      Được thích:
      391
      cái kiểu thích của tên này cũng biến thái , xui xẻo cho mẹ của chị Phương bị tên này thích rồi mất cả tính mạng vào tay
      Natalie Pham thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :