1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Khống chế dục - Tổng Công Đại Nhân (full 61 chương + 2 PN) [đang beta]

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @linhdiep17 : Động vào Phương tỷ mà lại, may là BTX còn bắn vào chân đó. :th_70:càng đọc càng thấy a BTX dễ thương. tks nàng ủng hộ ta nha :th_41::th_41:
      @myuyen : tks nàng ủng hooj nha, có những reader như nàng ta càng có động lực edit truyện :th_26::054::tungtung::tungtung:
      @Chris_Luu : lúc edir ta cũng nghĩ thế, nhưng nghĩ lại bắn chúng ta hết truyên đọc
      myuyenlinhdiep17 thích bài này.

    2. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      @Natalie Pham nàng cũng đúng aizzz ít nhất. a cũng nên cho thêm phát nữa cho n vui đỡ tức hihi
      tkss nàng edit * chụt chụt *
      Natalie Pham, myuyenlinhdiep17 thích bài này.

    3. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      Chương 32


      Đến giờ ăn cơm tối, Nhan Nhã đến gọi hai người ăn cơm, Bạc Tể Xuyên buông ra Phương Tiểu Thư còn ngủ, đứng dậy mở cửa ra ngoài.

      Sau lát, bưng chén cháo cùng cái đĩa đồ ăn trở lại phòng ngủ, đặt đồ ăn ở tủ đầu giường, đánh thức Phương Tiểu Thư.

      Phương Tiểu Thư ngủ rất , rất dễ dàng đánh thức, chính là vỗ chút bả vai liền tỉnh, thế cho nên làm cho nhịn được hoài nghi có phải hay ngủ.

      hơi mờ mịt nhìn , sau lúc lâu mới mở miệng khô khan : "Làm sao vậy?"

      Môi của Phương Tiểu Thư rất dễ nhìn, giống như cuộn sóng, mặt mày cũng tinh xảo, ngày thường trong ánh mắt hoặc mị hoặc hoặc lãnh đạm thực trong suốt, mang theo chút yên cùng xác định.

      Ánh mắt của Bạc Tể Xuyên đảo qua gương mặt , ngồi vào bên giường cầm chén cháo đưa cho nàng, mặt chút thay đổi : "Ăn cơm." Dạ dày của tốt, ăn uống phải quy luật.

      Phương Tiểu Thư nghe lời cầm đến cúi đầu liền ăn, có thể cực kỳ ngoan ngoãn phục tùng , Bạc Tể Xuyên lẳng lặng nhìn lúc, đứng dậy hình như phải rời khỏi.

      Chiếc đũa trong tay Phương Tiểu Thư phút chốc rơi tại giường, quan tâm đến ga trải giường bị bẩn, trực tiếp giữ chặt quần áo của Bạc Tể Xuyên khẩn trương hỏi: " muốn đâu thế?"

      Bạc Tể Xuyên đưa lưng về phía , nhìn khuôn mặt của , chỉ có thể mơ hồ phán đoán ra sắc mặt của mỏi mệt, ánh mắt nặng nề nhìn nơi khác.

      Trong lòng hẳn là vẫn có khúc mắc với việc thẳng thắn thành khẩn với , hình như chui rúc vào sừng trâu, trong thời gian có điểm nghĩ ra được.

      Đối với nhận thức có lẽ Phương Tiểu Thư cũng hoàn toàn tín nhiệm , cảm thấy rất vô lực, giống nhau chính mình làm trả giá nhiều như vậy đều là vô dụng, thậm chí bắt đầu hoài nghi tình cảm giữa hai người, đều phải là hoài nghi cảm tình của mình với , mà là hoài nghi cảm tình của với mình.

      Đại khái đây là chỗ hỏng của việc nhà chủ động, rất nhiều chi tiết vấn đề đều có thể làm cho nhà trai cảm thấy nhà lỗ mãng, hơn nữa thể tin. Về vấn đề này kỳ cũng xác định, chính là bỗng nhiên đoán mò suy nghĩ, nhưng sau khi ra miệng, phản ứng của Phương Tiểu Thư hoàn toàn làm cho rối loạn.

      chưa từng chuyện đương, am hiểu biểu đạt, biết có phải hay chính mình rất mẫn cảm, nhưng có cãi lại, thậm chí ra lời, chính là ngồi im ở nơi nào rơi nước mắt, cùng bộ dáng biểu ra ngoài lý trí trong quá khứ hình thành mãnh liệt tương phản, này hoặc liền là vì tình hôm nay xảy ra rất đột nhiên mà bị kinh hãi, hoặc là chính là bị trúng tâm .

      Con người rất kỳ quái, ngay từ lúc đầu cảm thấy như thế nào, nhưng là giải quyết xong đột nhiên cảm giác mê mang, biết phía trước nên như thế nào, biết đường phát sinh cái gì, thậm chí biết chính mình nên lấy tâm tình gì xuống.

      Bạc Tể Xuyên đưa lưng về chuyển tay : " nghỉ ngơi." Hơi ngừng lại, như là sợ tưởng nhiều lắm dạng, dùng giọng điệu giải thích , "Chúng ta được ? thêm gì nữa sợ nhịn được lại nổi cáu với em, như vậy rất khó xem, cho nên chúng ta được ?"

      Phương Tiểu Thư sửng sốt chút, thần sắc dần dần bình tĩnh trở lại, như trước lôi kéo ống tay áo của , cắn môi hỏi: " còn em, đúng ?"

      Lại hoặc là... kỳ càng nên hỏi: em sao?

      Bạc Tể Xuyên quay đầu, cũng trả lời vấn đề của , chính là nhàng ngăn tay , tràn ngập mệt mỏi : "Buông tay."

      Phương Tiểu Thư nghe theo tiếp tục ngăn đón , xem đóng cửa rời , nằm lại giường đắp chăn nhìn chằm chằm trần nhà ngẩn người.

      Cho tới bây giờ cũng lừa mình dối người, Bạc Tể Xuyên vẫn đều rất tốt với đây là thực thể tranh luận, đến bây giờ đều luôn luôn tiếp tục đối xử tốt với . Nhưng chưa bao giờ chính mồm qua này cũng là .

      Phương Tiểu Thư biết có phải hay chính mình bức bách chặt, lại hoặc là xuất phát từ trách nhiệm mới ở cùng chỗ với , tính cách như vậy của đúng làm được ra loại tình này.

      Cũng bởi vì như thế, Phương Tiểu Thư luôn luôn nghĩ như thế nào mới có thể lưu lại, như thế nào mới có thể bảo vệ cho .

      Mà sở dĩ muốn bảo vệ cho lưu lại , chính là vì cơ bản biết rốt cuộc hay , nếu căn bản cần lo lắng rời .

      Thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, thế giới này trừ bỏ huyết thống có gì này nọ là thể thay thế, cảm giác được có cái gì vậy theo bên người trốn , nhưng chỉ có thể nhìn, có biện pháp ngăn cản cũng ngăn cản được, có đôi khi hiểu Bạc Tể Xuyên, hiểu được rốt cuộc là làm sai cái gì, mới từ chỗ được đến kết quả cũng phải muốn này.

      Buổi tối Bạc Tể Xuyên về phòng bọn họ nghỉ ngơi, Phương Tiểu Thư đứng dậy tắm rửa cái, lặng lẽ đến bên cửa sổ kéo ra góc rèm cửa sổ nhìn nhìn trong vườn, xe của Bạc Tể Xuyên đứng ở góc của vườn hoa, người khác hẳn là ở nhà, chính là muốn đến đối mặt thôi.

      Phương Tiểu Thư trở lại giường, dạ dày hơi đau, chưa ăn được mấy miếng cơm, nhưng ra trước uống đống lớn thuốc, uống xong thuốc buông cốc nước, đắp chăn nhắm mắt lại, ngủ khoảng nửa giờ, bắt buộc chính mình nên suy nghĩ bậy bạ, lại vẫn là nhịn được nghĩ về chiều hướng xấu, biết chính mình mặc kệ tại bên trong vẫn là bên ngoài đều cho gánh nặng cùng trách nhiệm rất lớn, bắt đầu lo lắng bọn họ có thể hay ly hôn.

      Phương Tiểu Thư bất đắc dĩ đứng lên, theo trong túi xách lấy ra thuốc ngủ, liền dùng nước ấm còn lại từ lúc nãy uống thuốc nuốt xuống, tùy tay để cái chai lên tủ đầu giường, lại nằm giường, tay khoát lên mắt nặng nề nhắm lại trong chốc lát, thế này mới xem như ngủ.

      Sáng sớm hôm sau, Phương Tiểu Thư đầu đau như búa bổ thức dậy dưới tiếng vang lớn của đồng hồ báo thức điện thoại, ngồi dậy bắt trảo tóc, mê mang nhìn phía trước lúc, từ dưới gối đầu lấy ra di động tắt đồng hồ báo thức, chết lặng rời giường đánh răng rửa mặt, thay quần áo chải đầu, hoá trang, lấy đồ mở cửa xuống tầng dưới, chuẩn bị làm.

      Dưới tầng Nhan Nhã cùng Bạc Tranh ăn bữa sáng, Bạc Tranh theo trong báo chí ngẩng đầu, hướng Phương Tiểu Thư nhăn lại mi, thấp giọng : "Sắc mặt sao lại khó coi như vậy?"

      Phương Tiểu Thư nhìn lướt qua nhà ăn, phát Bạc Tể Xuyên, đây là chuyện trong dự kiến, lễ phép đến bên bàn ăn trả lời vấn đề của Bạc Tranh: "Tối hôm qua ngủ tốt lắm, có thể là hơi bị cảm cúm."

      Bạc Tranh bỏ báo chí xuống, chỉ chỉ vị trí đối diện: "Ngồi xuống ăn cơm , trong chốc lát cùng bố thôi, buổi sáng Tể Xuyên có hội nghị có vẻ gấp, trước rồi."

      Phương Tiểu Thư mỉm cười ngồi đối diện Bạc Tranh, động tác tao nhã thực thiếu, tư thế ăn cơm thực đoan trang, nếu xem gia thế bối cảnh, con dâu hiền thể soi mói. Bạc Tranh thu hồi tầm mắt, uống sữa đậu nành, cự tuyệt Nhan Nhã lại thêm sữa đậu nành cho .

      Ăn xong bữa sáng, Phương Tiểu Thư cũng chối từ giúp đỡ của Bạc Tranh, cùng lên xe.

      Bạc Tranh có người lái xe chuyên môn, bình thường đều là ngồi ở ghế sau, vì thế liền ngồi cùng Phương Tiểu Thư.

      Ở giữa hai người cách khoảng cách, Bạc Tranh nhiều lắm, nhưng Phương Tiểu Thư ở chung cùng thoải mái, chút xấu hổ, Bạc Tranh so với mấy lần gặp mặt trước thiếu vài phần khó có thể ở chung, bình dị gần gũi hơn rất nhiều, khí chất của bây giờ càng tiếp cận Bạc Tể Xuyên làm cho người ta cảm giác, thậm chí càng thêm hòa ái so với Bạc Tể Xuyên, lập trường trưởng bối này làm cho thoạt nhìn cực kỳ tin cậy, cực kỳ cơ trí.

      Phương Tiểu Thư nắm di động trong tay, hình nền của di động là ảnh chung của cùng Bạc Tể Xuyên, ánh mắt của thường thường đảo qua bức ảnh chụp chung đó, cuối cùng trực tiếp bỏ pin ra cho di động về lại trong túi xách.

      Sauk hi tới ủy ban thành phố, Phương Tiểu Thư liền xuống xe, Bạc Tranh hình như còn có việc muốn làm, cũng định dừng lại ở trong này, sau khi tạm biệt bảo lái xe lái xe rời .

      Phương Tiểu Thư nhìn ánh mắt tò mò của những người lại chung quanh nhìn về phía , mặt chút thay đổi vào tòa nhà làm việc, đến văn phòng ở tầng năm, ngồi vào vị trí của mình mở ra máy tính liền nhìn chằm chằm màn hình máy tính ngẩn người.

      Tương Nhạc thực tự nhiên tại lúc đổ nước cũng rót cốc cho Phương Tiểu Thư, khi để vào trong tay thấy sắc mặt tương đương khó coi, nhịn được hỏi: "Tiểu Thư, thoạt nhìn quá thoải mái, có việc gì ?"

      Phương Tiểu Thư bưng lên cốc nước nhàng uống ngụm, sau đó cười ngẩng đầu nhìn về phía , dường như có việc gì : " có việc gì nha, làm sao vậy?"

      Tương Nhạc nghi hoặc nhìn : "... Muốn trang điểm lại ?"

      Phương Tiểu Thư lấy ra gương từ trong túi sách nhìn nhìn mặt mình, tái nhợt có chút máu, môi bôi son môi lại càng có vẻ sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm gương lúc lâu, thẳng đến Tương Nhạc đưa cho phấn má hồng cùng cây trang điểm.

      Phương Tiểu Thư nhận phấn má hồng cùng cây trang điểm, ở gương mặt quét hai cái liền buông xuống, Tương Nhạc thu thập thứ tốt cười cười: "Ừ, tại nhìn qua tốt hơn nhiều." trở lại chỗ đối diện, nhìn xem máy tính, , "Bạc thư ký ra ngoài họp, tài liệu hôm nay đều đặt ở văn phòng là được, lúc sớm tới tìm lấy văn kiện với tôi."

      Phương Tiểu Thư nhàng "Ừ" tiếng câu nào, Tương Nhạc biết quan hệ của hai người bọn họ, nhưng có số việc biết cũng phải làm bộ như biết, nếu chỉ biết càng xấu hổ, liền làm bộ như ở chung cùng đồng nghiệp bình thường ngược lại thoải mái rất nhiều.

      Giữa trưa lúc tan tầm, Bạc Tể Xuyên như trước có trở về, Phương Tiểu Thư có khẩu vị, từ chối lời mời cùng căn tin của Tương Nhạc, tựa vào ghế chợp mắt.

      Có lẽ là uống nhiều thuốc ngủ, tinh thần còn có hồi phục, lúc liền ngủ. Chờ lại tỉnh lại, muốn đến thời gian làm việc. xoa xoa thái dương ngồi thẳng thân mình, kiện áo khoác tây trang màu đen trượt xuống từ người.

      Phương Tiểu Thư ngơ ngác chút, nhìn áo khoác quen thuộc đó yên lặng gì, đối diện Tương Nhạc nhìn thấy, vội hỏi: "Khi Bạc thư ký tới lấy văn kiện ngủ, cho tôi gọi ."

      Phương Tiểu Thư gật gật đầu, khoát áo khoác tây trang lên ghế , thở phào nhõm bắt đầu công tác.

      Thời điểm tan tầm buổi chiều, Phương Tiểu Thư thử gọi điện thoại văn phòng Bạc Tể Xuyên, có người tiếp. Vì thế lại gọi điện thoại của , vài giây sau tiếp, thanh trầm thấp, mở miệng nhân tiện : "Đêm nay hẹn đồng nghiệp ăn cơm, em về trước ."

      Phương Tiểu Thư nắm chặt tay cầm di động, thái dương đột đột thẳng khiêu, trực tiếp nhắm mắt treo điện thoại, từ đầu đến cuối cũng chưa mở miệng.

      "Về nhà sao?" Tương Nhạc thu thập đồ đạc chuẩn bị rồi, lễ phép hỏi câu.

      Hai tay Phương Tiểu Thư để lên ghế, chân gác lên cái chân khác, mỉm cười: " về trước , tôi còn có chuyện có làm xong."

      Tương Nhạc gật gật đầu, lời tạm biệt với liền rời , thầm nghĩ, con dâu của gia đình cán bộ này cũng tốt làm.

      Hai tay Phương Tiểu Thư ôm ngực, lại nâng lên tay lau qua cánh môi, hơi suy nghĩ nhìn về phía ngoài cửa sổ.

      Từ đêm qua đến bây giờ, lại hoặc là từ lúc quen biết Bạc Tể Xuyên đến bây giờ, vẫn đều là theo đuổi , hơn nữa biết mệt theo đuổi.

      thể phủ nhận Bạc Tể Xuyên đối xử với tốt lắm, điều này làm cho những trả giá trước kia của đều có hồi báo, nhưng có phát sốt, có biện pháp vẫn bảo trì độ ấm cao như vậy, theo đuổi lâu như vậy, mặc dù biết nên, lại vẫn lạnh xuống dưới.

      Phương Tiểu Thư cầm lấy túi xách, nhắn tin cho Nhan Nhã cho bà buổi tối quay về ăn cơm, sau đó tìm nhà ăn im lặng mình người gọi chén rượu chậm rãi uống.

      Cùng lúc đó, Bạc Tể Xuyên ăn cơm cùng phó viện kiểm sát cùng với cấp dưới thủy chung đều có chút yên lòng.

      nắm chặt di động trong tay biết có nên gọi lại cho Phương Tiểu Thư hay , trực tiếp treo điện thoại làm cho cảm giác bất an, nhưng lại cảm thấy nếu chủ động liền thua rồi, biết là, kỳ khi có ý tưởng này cũng thua rồi.

      Ngô Thiệu Kỳ năm nay hơn bốn mươi tuổi, muốn làm phó viện trưởng viện kiểm soát thành phố Nghiêu Hải, ít cấp dưới khôn khéo có khả năng, nhưng Bạc Tể Xuyên cùng đến ăn cơm nhưng ôm ý tưởng gì tốt.

      Bữa cơm này hôm nay là buổi sáng sau hội nghị Ngô Thiệu Kỳ chủ động đến hẹn Bạc Tể Xuyên, hẹn đợi trả lời liền vội vã rồi, như là sợ cự tuyệt vậy.

      bữa ăn trừ bỏ người trong chính phủ, còn hơn người, phải là người cung cấp chỗ ăn ngày hôm nay, chủ của khách sạn này, Cao Diệc Vĩ.

      Cao Diệc Vĩ là phần sau mới lên, lúc ấy mọi người đều muốn uống đủ rượu ăn no chuẩn bị rời , khoan thai đến chậm tự giới thiệu, khi bắt tay Bạc Tể Xuyên, cười đến thập phần chế nhạo: "Bạc thư ký, lại gặp mặt."

      Bạc Tể Xuyên thản nhiên giương mắt quét quét , nâng tay duỗi về phía , lại dưới ánh mắt nhìn chăm chú của bưng lên chén rượu. nhìn mời chào của đối phương, bưng lên chén rượu nhàng nhấp ngụm rượu trắng, hương vị này làm cho liên tiếp nhíu mi, buông chén rượu, lãnh đạm phun ra hai chữ: "Rất vui được gặp."

      Tất cả mọi người ở đây có thể thấy được đến, Bạc Tể Xuyên có ấn tượng tốt với Cao Diệc Vĩ, Ngô Thiệu Kỳ đặt bữa ăn ở trong này, lại có Cao Diệc Vĩ đến lúc xong tiệc, mục đích này Bạc Tể Xuyên có khả năng nhìn ra đến.

      Bọn họ tưởng mượn sức , đây tuyệt đối là sai lầm lớn nhất của bọn . Việc này chỉ biết để lộ ra quan hệ của Cao Diệc Vĩ tại ủy ban thành phố, cho Bạc Tể Xuyên nên từ nơi nào tìm được điểm đột phá. đại ca xã hội đen nhiều năm như vậy an ổn lo, muốn đánh quan hệ nhiều lắm.

      Bạc Tể Xuyên đứng lên, cằm có đường cong tuấn hơi hơi ngang, chút để ý nhìn qua từng người ở đây, cuối cùng giọng điệu xa cách : "Thời gian còn sớm, buổi tối còn muốn chơi cờ với cha tôi, về trước." Dứt lời, cũng chờ bọn trả lời, cầm cặp tài liệu xoay người rất nhanh ra khỏi khách sạn, thời gian từ lúc ra cửa đến lúc lái xe rời , qua lại đến mười phút.

      Tại lúc này, Phương Tiểu Thư muốn trở về nhà chuyến, cố ý né tránh lúc ăn cơm tối, là sợ mình cùng Bạc Tranh còn có Nhan Nhã ở chung xấu hổ. Bạc Yến Thần nay muốn trở lại trường học, ở nhà ăn cơm, chỉ có bọn họ ba cái thực được tự nhiên.

      Giờ này khắc này, Phương Tiểu Thư mặc áo lông rộng thùng thình màu trắng, váy dài màu xanh lam, khoác đầu tóc đen ra tòa nhà nhà họ Bạc.

      ôm hai tay chút để ý bước , bộ dọc theo ngã tư đường mang theo phong cách kiến trúc trước đây. Gió thổi lên cành có bao nhiêu lá cây, lá cây khô héo từ phía rơi xuống, rơi tại vai Phương Tiểu Thư, nâng tay phủi xuống, lại giương mắt liền thấy xe của Bạc Tể Xuyên.

      Xe Audi màu đen chậm rãi chạy về phía bên này, cuối cùng đứng ở bên người .

      Bạc Tể Xuyên ngồi ở trong xe nhìn ra ngoài, Phương Tiểu Thư xõa ra đầu tóc đen ngã tư đường vào ban đêm trong trẻo nhưng lạnh lùng người, gió thổi lạnh như băng bay lên sợi tóc của , đông lạnh chóp mũi đỏ bừng, vành mắt đen trùng điệp, thoạt nhìn cực kỳ đáng thương.

      vốn định xuống xe mở cửa xe cho , nhưng lại bỗng nhiên xoay người vượt qua xe của , mình người trở về.


      Chú thích:

      Thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân: Bên ngoài bầu trời có bầu trời khác cao hơn, người hay có người khác hay hơn. Tương đương với câu tục ngữ "vỏ quít dày có móng tay nhọn".

      P/s: Mấy chương trc ngọt ngào, đến chương này tự dưng thành ra thế này. Trả lại thời gian ngọt ngào của họ đây. :die::die:. thế edit chương này còn dài nữa chứ. Làm thương tổn tinh thần của ta quá:06(1)::06(1):. Các nàng like ta nhiều vào, để ta lấy lại tinh thần để edit tiếp cho các nàng. :3::3:
      Last edited: 30/10/14
      Phong nguyet, Bạch Phụng, mailinh11 others thích bài này.

    4. linhdiep17

      linhdiep17 Well-Known Member

      Bài viết:
      2,543
      Được thích:
      4,542
      LẠI được xé temmmmmmmmmmm, chiến tranh lạnh rồi...:yoyo41::shiver::shiver::shiver::shiver::shiver::shiver:...oa,.....oa ai là người thua đây......bỏ phiếu nào......thanks @Natalie Pham, ta nghĩ a xuyên thua rồi:05(1):
      Last edited: 30/10/14
      myuyenNatalie Pham thích bài này.

    5. Natalie Pham

      Natalie Pham Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      824
      Được thích:
      8,789
      @linhdiep17 : ta thấy nàng giật tem truyện nào cũng nhanh nha:th_57::th_57:. Uhm, hai chị lại dỗi nhau. Lần này ta mong a c nhanh nhanh hoà giải vs nhau . Để c e cta lại có thịt :th_82::th_82:
      myuyenlinhdiep17 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :